Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 22

Trận tỷ thí này có hai yêu cầu chính đó là phải chưa quá 18 tuổi và đạt tới cảnh giới Võ Sĩ.

Mà trong số những tộc nhân thuộc khu bên ngoài thì mặc dù đều đã đạt tới cảnh giới Võ Sĩ nhưng hầu hết đều đã quá 18 tuổi rồi.

Ngoài Phạm Thiên ra chỉ có duy nhất một người tên là Phạm Chiến qua năm mới vừa tròn 17 tuổi là tới từ bên ngoài còn đâu những người còn lại đều sống tại vương đô từ nhỏ.

Nhưng Phạm Chiến mặc dù đã đột phá Võ Sĩ từ năm ngoái rồi nhưng tới nay cảnh giới vẫn chỉ là lục tinh Võ Sĩ trong khi Phạm Thiên tu luyện chưa tới nửa năm đã đột phá tới cửu tinh Võ Sĩ đủ để thấy sự chênh lệch về thiên phú.

Nhưng cũng không phải chỉ có một mình Phạm Chiến có tu vi kém như vậy, ngay cả những người sinh ra và lớn lên tại vương đô có điều kiện tu luyện tốt hơn cũng không khá hơn là bao.

Trong số này chỉ có ba người đạt tới cảnh giới cửu tinh Võ Sĩ giống như Phạm Thiên nhưng mà cả 3 người này đều đã 18 tuổi rồi.

Phạm Giang Tích tới mời chào Phạm Thiên cũng bởi vì thế hệ trẻ tuổi của Phạm gia tại vương đô hiện tại không có ai đủ thiên phú để trở thành cánh tay phải của hắn.

Trong cuộc tỷ võ lần này mỗi người bọn họ sẽ phải tiến hành khiêu chiến hoặc bị khiêu chiến ít nhất một lần. Sau khi đã khiêu chiến hoặc bị khiêu chiến một lần thì bọn họ sẽ có quyền từ chối lời khiêu chiến và xuống đài.

Theo danh sách sắp xếp thì những tộc nhân nhỏ tuổi hơn sẽ được quyền khiêu chiến trước để tránh việc ỷ lớn hiếp nhỏ.

Điều này lại khiến cho Phạm Thiên trở thành người nhỏ tuổi nhất trong số những thiếu niên Võ Sĩ ở trên đài.

Phạm Thiên suy nghĩ một chút sau đó thì liền đi tới trước mặt một thiếu niên cao lớn đang đứng ôm cây thiết côn màu đen và ôm quyền nói:

- Ta khiêu chiến vị biểu ca này.

Phạm Lập Thành thấy Phạm Thiên khiêu chiến mình thì ngạc nhiên, hắn là một trong ba thiếu niên có cảnh giới cửu tinh Võ Sĩ nên không nghĩ rằng sẽ có một thiếu niên mới 15 tuổi tới khiêu chiến mình.

Nhưng sau đó Phạm Lập Thành nhìn vào cây trường côn màu bạc mà Phạm Thiên đeo sau lưng thì giống như hiểu ra điều gì đó và gật đầu và cùng hắn tiến lên võ đài.

- Vị biểu đệ này, nếu ngươi cũng sử dụng trường côn thì để biểu ca chỉ dẫn cho ngươi một chút.

Phạm Lập Thành không phải là đang chế nhạo Phạm Thiên mà là bản thân hắn cho rằng Phạm Thiên khiêu chiến mình mục đích chủ yếu là để học hỏi côn pháp nên muốn tự mình chỉ dạy côn pháp cho vị biểu đệ đang “ngưỡng mộ” chính mình.

Phạm Thiên nghe ra ý của Phạm Lập Thành thì biết rằng hắn đã hiểu nhầm ý mình nên gượng cười nhưng cũng không lên tiếng đính chính lại.

Dù sao thì dùng hành động để chứng minh mình vẫn dễ dàng hơn là lời nói.

- Biểu ca nên cẩn thận, ta ra tay đây.

Phạm Lập Thành liền gật đầu và thầm nghĩ trước hết sẽ chỉ phòng thủ để tìm và chỉ ra điểm yếu cho vị biểu đệ này. Nếu Phạm Thiên biết vị biểu ca này làm người tốt bụng như vậy thì không biết có cảm động đến rơi nước mắt không nữa.

Nhưng lúc này đã tiến vào trạng thái chiến đấu thì Phạm Thiên không hề để tâm tới chuyện xung quanh.

Thức thứ sáu - Lạc Mã Đình Phong!!!

Trường côn trong tay Phạm Thiên như hóa thành tám cây liên tục đâm về phía Phạm Lập Thành khiến cho người sau bị bất ngờ.

- A!!

Phạm Lập Thành không nghĩ côn pháp của Phạm Thiên lại nhanh như vậy nên vội vàng đưa côn lên chống đỡ nhưng vẫn bị đánh trúng cổ tay khiến cho bản thân phải lui lại hai bước.

Đúng lúc này Phạm Thiên xoay người vung côn theo vòng cung đánh trúng sườn phải của Phạm Lập Thành khiến hắn bị hất văng ra.

Phạm Thiên không ngừng lại mà tiếp tục nhảy lên tung một chiêu Mãnh Hổ Khiêu Giản.

- Rầm!!!

Phạm Lập Thành đưa cây thiết côn lên chống chiêu thức này của Phạm Thiên thì ngay lập tức cảm nhận được một sức mạnh cực lớn đè lên hai tay mình khiến nó tê rần và hai vai đập mạnh xuống sàn võ đài và mất đi cảm giác.

Cây trường côn trong tay của Phạm Lập Thành văng ra khỏi tay của hắn và rơi xuống đất, Phạm Thiên liền dùng trường côn đặt lên ngực của đối thủ.

Những tộc nhân khác nhìn thấy thân là cửu tinh Võ Sĩ Phạm Lập Thành lại thua cuộc như vậy thì cực kỳ kinh ngạc.

Phạm Thiên sau đó liền đưa tay ra trước mặt vị biểu ca này và kéo hắn dậy.

- Xem ra là ta đã suy nghĩ nhiều rồi, biểu đệ ngươi tuổi còn nhỏ mà đã luyện được Cuồng Phong Côn Pháp tới cảnh giới như vậy thì ta đây thua không oan chút nào.

Phạm Thiên chỉ cười một cái và ôm quyền rồi xuống võ đài.

Lúc này Phạm Thiên vừa mới trở về hàng chờ thì bỗng nhiên nhìn thấy Phạm Giang Tích.

- Giang Tích biểu ca, ngươi vẫn khỏe chứ?

Nghe Phạm Thiên gọi mình là biểu ca thì trên khuôn mặt Phạm Giang Tích hiện rõ vẻ thất vọng.

- Thật đáng tiếc là ta không thể nghe được hai tiếng thiếu chủ này. Vậy cũng được, mỗi người chúng ta đều có con đường riêng của mình.

Phạm Giang Tích nói xong thì liền quay đầu bỏ đi.

- Dù sao cũng là người một nhà, nếu sau này Giang Tích biểu ca cần ta giúp đỡ thì xin cứ nói.

Phạm Giang Tích quay lại nhìn hắn và gật đầu một cái rồi rời đi.

- ------☆☆☆☆-------
Bình Luận (0)
Comment