Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 311

Một tháng sau, bên trong sân của Phạm Thiên, một tên thiếu nữ tóc hồng hai tay cầm lấy hai thanh lợi kiếm một xanh một tím không ngừng chém ra từng đạo kiếm khí.

Phạm Thiên đứng một bên quan sát thì trên tay vốn đang phe phẩy cây thiết phiến liền chém ra một đạo cương khí về phía thiếu nữ tóc hồng. Nàng phát hiện ra động tĩnh lập tức không chút do dự xoay người lại, hai thanh kiếm trên tay bọc lấy một đạo kim sắc quang mang chém về phía ngọn cương khí.

- Phá!!

Phạm Thiên thấy vậy thì hai mắt hiện lên vẻ hài lòng cười nói:

- Khá lắm Yên Nhiên, có vẻ ngươi đã có thể thành thục vận dụng được Vô Cực Kiếm Khí rồi.

Nạp Lan Yên Nhiên nghe Phạm Thiên khen ngợi thì khuôn mặt nhỏ nhắn vốn có chút hồng hồng do thể lực tiêu hao liền trở nên đỏ bừng vì hưng phấn.

- Tất cả đều là nhờ có sư phụ!

Một tháng này Nạp Lan Yên Nhiên chính là phục vị sư phụ mình lén lút bái sư này rồi. Một tháng nàng từ chỗ đem đấu khí toàn tán đi trở thành một tên thiếu nữ trói gà không chặt một đường đột phá tới Dung Hồn Cảnh nhờ vào đan dược của Phạm Thiên.

Nàng có thể cảm nhận rõ chỉ riêng sức chiến đấu thì nếu vận dụng hồn khí nàng đã hoàn toàn không thua gì Đấu Linh cường giả chứ chưa nói tới việc vận dụng võ hồn.

Hồn khí thực sự là quá quái dị, nó không cuồng bạo như đấu khí nhưng lại có khả năng xâm thực cực mạnh. Đấu Khí đại lục đấu giả vốn không tu linh hồn nên muốn đem hồn khí khu trục ra khỏi thân thể là vô cùng khó khăn. Trừ khi linh hồn của hắn đạt tới Linh Cảnh mới có thể chủ động dùng linh hồn lực bài trừ hồn khí.

Hơn nữa Nạp Lan Yên Nhiên nàng tu luyện Vô Cực Kiếm Khí là Thiên Cấp thượng phẩm công pháp hoàn toàn không khác mấy so với Thiên giai cao cấp đấu khí công pháp.

Trên đại lục này thì có được mấy kẻ sở hữu loại vô thượng công pháp này? Nếu chỉ dựa vào Vô Cực Kiếm Quyết luyện ra được hồn khí thì phẩm chất đã vượt xa đa số tầm thường đấu khí.

Với lại Phạm Thiên nói cho Nạp Lan Yên Nhiên biết là nàng thuộc dạng thuần khiết kiếm tu thì sức chiến đấu sẽ cao hơn so với cùng cảnh giới một chút.

Nếu Nạp Lan Yên Nhiên vận dụng toàn lực thì trừ khi là Đấu Vương cường giả xuất thủ nếu không muốn chế phục nàng thì quả thực là vô cùng khó khăn.

- Hừ… ba năm này ngươi tu vi không tiến ngược lại lùi, còn Nạp Lan Yên Nhiên ta ngược lại trong một tháng đã đạt tới Võ Linh cảnh, chiến lực càng là vượt xa Đấu Linh. Như vậy điểm khởi đầu của chúng ta đã vô cùng chênh lệch thì ba năm nữa ngươi dựa vào đâu để đối diện với ta?

Nghĩ tới mình hiện tại cùng với Tiêu Viêm đã là người của hai thế giới hoàn toàn khác biệt thì Nạp Lan Yên Nhiên liền đem cái lời ước hẹn ba năm này bỏ lại sau lưng không để tâm tới nữa.

Võ đài của Nạp Lan Yên Nhiên nàng phải là cảnh giới càng cao hơn nữa chứ không chỉ giới hạn ở Gia Mã đế quốc này. Và người sẽ mang nàng đi lên tới đỉnh cao chính là Phạm Thiên.

Phạm Thiên đương nhiên là cũng nhận ra dã tâm của Nạp Lan Yên Nhiên, hùng tâm tráng chí của nàng bị khơi dậy là do tốc độ thăng cấp của nàng trong một tháng này là quá nhanh nên mới có phản ứng như vậy.

Thực tế tu luyện võ đạo của Thiên Thế đại lục cũng không phải đơn giản như vậy, võ đạo cùng với đấu khí muốn có được thành tựu cao thì đều phải bỏ ra công sức tương ứng mà không có con đường nào là dễ dàng cả.

Nhưng Phạm Thiên không vội đem ý tưởng của Nạp Lan Yên Nhiên dập tắt, làm người nếu như không có ý chí vươn lên thì làm sao có thể phát triển?

Thiên phú của Nạp Lan Yên Nhiên đã định trước tương lai của nàng sẽ không tầm thường nên không cần phải bó buộc suy nghĩ như những kẻ tầm thường khác.

- Yên Nhiên, Vận nhi hôm nay vừa mới xuất quan, ngươi hãy chuẩn bị để đi thăm nàng với ta.

Phạm Thiên vừa nhắc tới Vân Vận thì biểu tình của Nạp Lan Yên Nhiên liền cứng đờ. Nàng thực chất là đã phản bội lại sư môn khi bái Phạm Thiên làm sư phụ.

Mặc dù vẫn luôn an ủi mình rằng sau này hai người sẽ trở thành người một nhà nên không cần so đo nhưng thực chất khi chuẩn bị phải đối mặt với sư phụ mình Yên Nhiên vẫn có chút chột dạ.

Phạm Thiên nhìn thấy phản ứng của Nạp Lan Yên Nhiên thì lắc đầu cười. Việc này không thể tránh được, nàng cuối cùng thì cũng sẽ phải đối mặt với Vân Vận mà thôi.

Đau dài không bằng đau ngắn, ngày hôm nay Vân Vận xuất quan Phạm Thiên muốn đem Hoàng Cực Đan mấy ngày trước mình mới luyện chế ra giao cho nàng.

Một tháng này Phạm Thiên trên cơ bản đã có thể xác định rằng Huyền Cấp trung phẩm Luyện Đan Sư là ngang ngửa với trình độ thất phẩm Luyện Dược Sư của Đấu Khí đại lục. Thậm chí nhờ vào việc Linh Hồn đã đạt tới Linh Cảnh thì trình độ luyện đan của hắn có thể sánh ngang với thất phẩm đỉnh phong Luyện Dược Sư.

Với cấp bậc luyện đan này Phạm Thiên ngay khi dược liệu của Hoàng Cực Đan tới tay thì hắn không chút khó khăn đem nó luyện chế ra dù rằng độ khó của loại đan dược này khá cao, dù là thất phẩm Luyện Dược Sư cũng không dám chắc 100% luyện chế thành công.

Phạm Thiên cầm trên tay một bình ngọc nhỏ đi tới nơi bế quan của Vân Vận. Bên trong này có 5 viên Hoàng Cực Đan hắn chuẩn bị giao cho nàng.

Thực ra Phạm Thiên đã đem dược liệu giao cho hệ thống luyện chế nên mười phần dược liệu vốn dùng để đề phòng trường hợp hắn luyện chế thất bại đã biến thành 10 viên Hoàng Cực Đan với tỉ lệ thành đan 100%.

Phạm Thiên liền giữ lại 5 viên làm khổ cực phí cho mình còn lại 5 viên thì giữ trong bình ngọc giao lại cho Vân Vận.

Trên thực tế Vân Vận cũng chỉ có thể phục dụng 2 viên Hoàng Cực Đan nên 5 viên đã là rất nhiều rồi. Phạm Thiên đưa thừa ra 3 viên là để nàng sau này nếu cần thiết có thể đem ra đổi lấy tài nguyên sử dụng hoặc để thu phục Đấu Hoàng cường giả khác.

(Mình không nhớ Hoàng Cực Đan được dùng 1 hay 2 viên nên cứ thiết lập là dùng được 2 viên nhé. Dù sao cũng chỉ chênh lệch 1 cấp nên không quan trọng lắm.)

……

Phạm Thiên cùng Nạp Lan Yên Nhiên tiến vào trong tu luyện thất thì thấy Vân Vận vẫn mặc trên người chiếc bạch y gọn gàng dính chặt lấy thân thể để lộ ra thân mình mảnh mai nhưng vô cùng cân đối của nàng.

Vân Vận đã sớm nhận được tin Phạm Thiên sẽ tới thăm mình nên khi hắn mới bước vào nàng liền mỉm cười nói:

- Phạm Thiên đại ca, ngươi đã tới rồi…

Vân Vận một tháng này chuyên tâm bế quan thì người đầu tiên nàng muốn gặp chính là người thanh niên trước mặt này. Một tháng này không gặp không chỉ tu vi của Vân Vận tăng tiến mà hảo cảm của nàng đối với Phạm Thiên cũng bất tri bất giác mà tăng lên dù hai người không hề tiếp xúc với nhau.

Nếu hai người đã có hảo cảm với nhau thì cách một ngày liền giống ba thu khiến cho bản thân không ngừng nghĩ về đối phương. Phạm Thiên khi mới tới thế giới này đã đem lại cho Vân Vận ấn tượng đủ lớn nên mới có tiến triển tốt như vậy.

Đã đi tới được bước này rồi thì hắn tuyệt đối sẽ không để mỹ nhân chạy mất đâu.

Phạm Thiên liền đem bình ngọc đưa tới tay Vân Vận và nói:

- Vận nhi, đây là Hoàng Cực Đan, bên trong có tất cả 5 viên nàng hãy cầm lấy đi.

Vân Vận nghe Phạm Thiên nói thì ngạc nhiên hỏi:

- Sao lại có tới 5 viên?

Nàng thấy Phạm Thiên mới chỉ đột phá lục phẩm Luyện Dược Sư được một tháng nên luyện chế Hoàng Cực Đan loại lục phẩm cao giai đan dược này thì hiển nhiên tỷ lệ thành đan sẽ không cao. Vậy mà hắn lại giao cho nàng tận 5 viên Hoàng Cực Đan?

Phạm Thiên nói:

- Lần này không may mắn làm nhục mệnh, mười phần dược liệu của Hoàng Cực Đan ta có thể luyện ra được 5 viên, tỷ lệ thành đan đạt tới 5 thành.

Phạm Thiên nói dối mặt không biến sắc, hắn mới không ngu ngốc đến độ nói ra bản thân mình luyện chế được tới 10 viên Hoàng Cực Đan cho Vân Vận biết.

Vân Vận mắt hạnh lập lòe hỏi:

- Phạm Thiên đại ca ngươi luyện chế ra 5 viên Hoàng Cực Đan đều ở trong này sao!?

Phạm Thiên gật đầu xác nhận:

- Đúng vậy.

Vân Vận lập tức nói:

- Không được, Phạm Thiên đại ca ngươi là cung phụng của Vân Lam Tông thì ta sao có thể đem toàn bộ đan dược nhận lấy. Ta sẽ nhận lấy hai viên Hoàng Cực Đan này, còn ba viên ngươi hãy lấy lại đi.

Cổ Hà trước đây cũng là như vậy, nếu muốn nhờ hắn luyện chế đan dược thì ngoại trừ dược liệu tự chuẩn bị ra thì khi thành đan hắn sẽ lấy đi một nửa làm phí dụng. Cổ Hà hắn chỉ là cung phụng của Vân Lam Tông nên không có nghĩa vụ phải vô tư cống hiến.

Phạm Thiên nhận lại ba viên Hoàng Cực Đan từ tay Vân Vận thì khóe miệng khẽ cong lên rồi đem nó nhét trở lại vào tay nàng nói:

- Vận nhi, hai viên Hoàng Cực Đan là theo giao ước với Vân Lam Tông mà giao cho ngươi. Còn ba viên đan dược này là ta lấy danh nghĩa bản thân tặng cho Vận nhi, không liên quan gì tới Vân Lam Tông.

Vân Vận khuôn mặt khẽ biến đổi cố từ chối:

- Không được, lễ vật này quá nặng ta không thể nhận được!

Phạm Thiên không chờ Vân Vận đem đan dược trả lại mà lập tức kéo nàng tới gần và ôm chầm lấy thì thầm bên tai:

- Vận nhi, tâm ý của ta nàng còn không hiểu được sao? Vì nàng, cho dù ta có phải táng gia bại sản hay chạy khắp Đấu Khí đại lục đem mọi thứ dâng lên cho nàng cũng được...

Vân Vận vốn định đẩy Phạm Thiên ra nhưng nghe những lời này của hắn toàn thân nàng lập tức run lên rồi để mặc hắn ôm lấy mình.

Vân Vận có chút nức nở nói:

- Phạm Thiên đại ca… ta đâu có đáng để ngươi hy sinh nhiều như vậy…

Phạm Thiên dùng hai mắt thâm tình nhìn nàng và nói:

- Vận nhi đối với ta quý trọng hơn hết thảy, mọi hy sinh của ta vì ngươi đều vô dùng đáng giá.

Phạm Thiên không phải là sơ ca, nữ nhân thích nghe cái gì nhất hắn đương nhiên là biết rõ. Vân Vận dù tuổi tác không nhỏ nhưng từ trước tới nay đều chuyên tâm tu luyện sau đó Vân Sơn lại tuyên bố bế quan mà đem chức tông chủ truyền lại cho nàng.

Gánh nặng của Vân Lam Tông đè nặng lên vai khiến cho Vân Vận không chút thời gian nghỉ ngơi thì làm gì có thời gian nói chuyện trai gái?

Đây là lần đầu tiên Vân Vận bị nam nhân ôm vào lòng thì tâm tình thiếu nữ liền rung động vô cùng, nàng không biết làm gì mà để mặc Phạm Thiên ôm lấy mình sau đó không biết lúc nào đôi môi hồng của nàng cũng bị đối phương xâm chiếm.

- ------☆☆☆☆-------
Bình Luận (0)
Comment