Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 391

Cổ Giới qua nhiều năm được Đấu Thánh cường giả của Cổ Tộc không ngừng mở rộng thì lúc này đã có thể sánh ngang với toàn bộ Trung Châu bắc vực rồi. Nơi này là một mảnh thế giới huyền diệu, mây bay ở trên bầu trời, sau đó có các mây mù lượn lờ xung quanh, khung cảnh giống như tiên cảnh vậy. Hơn nữa năng lượng ở đây vô cùng nồng đậm, nếu ở chỗ này tu luyện thì sợ rằng hiệu quả hơn các chỗ khác không ít.

Chỗ này được vô số dãy núi hiểm trở che kín, ngẫu nhiên ở phía đường chân trời còn có mấy đạo lưu quang lướt qua, trong lúc đó dường như còn có các khí tức cường hãn phát ra. Nếu như ở nơi khác thì sợ rằng không ít người phải để mắt nhìn qua.

Dưới đám mây mù đó có một ngọn núi vô cùng hiểm trở, ngọn núi này nhìn qua giống như một thanh kiếm khổng lô vậy, xông thẳng lên trời cao. Ngẩng đầu nhìn lại thì chỉ có thể thấy mây mù lượn lờ, rất khó nhìn thấy đỉnh.

Ở trên đỉnh núi đầy mây mù lượn lờ này có một chỗ có một tảng đá hình tròn, trên tảng đá đang có một bóng hình xinh đẹp ngồi xếp bằng, hai tay kết xuất tu luyện ấn pháp. Hơi thở phun ra nuốt vào giống như là có thực chất vậy, tụ lại thành một luồng khí trắng nõn ngay chóp mũi mãi không tiêu tan.

Bóng hình xinh đẹp này thân mặc quần áo màu xanh không hoa lệ, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác thanh nhã. Ở ngay chỗ eo thon nhỏ đó có một cái mảnh lụa màu tím nhẹ nhàng thắt ngang, làm cho cái vòng eo đó gọn lại hiện ra những đường cong động lòng người. Ánh mắt của người này lộ ra một cỗ khí chất điềm tĩnh, hơn nữa dung mạo vô cùng xinh đẹp, mỹ mâu lộ ra một cỗ hơi thở thần linh, nếu như có người nhìn qua thì cho dù trong lòng có lửa giận tới đâu thì sợ rằng dưới con mắt điềm tĩnh này cũng sẽ trở nên yếu mềm đi.

Nữ nhân này nhìn qua giống như một tiên nữ hoặc một đóa thanh liên không nhiễm lấy cát bụi của hồng trần, cả người lộ ra một cỗ khí tức thánh thiện, làm cho người ta chỉ dám ở xa xem mà không dám tới gần. Một cô gái mang đầy linh khí của thiên địa như vậy, chỉ sợ có rất nhiều nam tử khi đứng trước phải xấu hổ không thôi.

Năng lượng thiên địa nồng đậm chung quanh đều tập trung quanh người nữ này, giống như là cùng một loại vậy, không ngừng theo ý niệm của nàng tiến vào trong thân thể.

Cứ im lặng như vậy mà tu luyện khoảng gần một canh giờ. Sau đó, đôi mắt đẹp khép hờ của người nữ này cũng từ từ mở ra, mà khi đôi mắt này mở ra thì một luồng hỏa diễm kim sắc thoáng hiện ra. Nhất thời một cỗ uy áp khác thường cũng theo luồng hỏa diễm kim sắc này tản phát khắp nơi.

Dưới cỗ uy áp khác thường này, dường như ngay cả năng lượng thiên địa chung quanh cũng trở nên đình trệ, trong lúc mơ hồ còn có cảm giác hỗn loạn.

Người nữ này tao nhã đứng dậy, dáng người thanh cao vô cùng mê người, nàng hơi hơi nghiêng đầu, liếc mắt nhìn một cái sau đó nhu thuận nói:

- Phụ thân đã tới!

Bên cạnh nàng không biết từ lúc nào đã xuất hiện một tên trung niên nam tử bề ngoài vô cùng bình thường toàn thân không phát ra chút khí tức cường đại nào tưởng chừng như vô hại nhưng thực chất đây lại chính là Cổ tộc tối cường giả, Cổ Nguyên.

Cổ Nguyên sống tới nay có lẽ đã hơn nghìn năm nhưng chỉ có một cái nữ nhi nên vô cùng sủng ái nàng. Nhìn Huân Nhi nhu thuận đứng trước mặt mình Cổ Nguyên hoàn toàn không có chút khí thế nào thuộc về cửu tinh Đấu Thánh hậu kỳ cường giả.

- Huân Nhi, Thiên Mộ bảy ngày nữa sẽ mở ra, khi đó ngươi có thể mang tên tiểu gia hỏa kia tiến vào bên trong.

Huân Nhi đáp:

- Nữ nhi hiểu rõ, chỉ là việc này phụ thân có thể để người khác tới bàn giao cho ta là được. Phụ thân là Cổ tộc tộc trưởng, bận trăm công nghìn việc đâu cần lãng phí thời gian tới gặp ta?

Cổ Nguyên cười nhạt:

- Sao? Ta là tộc trưởng muốn tới gặp nữ nhi của mình cũng không được à?

Huân Nhi chỉ cười không đáp, Cổ Nguyên không chỉ là tộc trưởng mà còn là đệ nhất cường giả của Cổ tộc. Hắn muốn làm gì còn không đến lượt người khác cản trở.

Lúc này Cổ Nguyên liền thu lại vẻ mặt tươi cười nói:

- Huân Nhi, nếu có chuyện gì hãy cứ nói cho phụ thân, ta sẽ giúp ngươi giải quyết.

Cổ Nguyên vừa nói thì Huân Nhi có chút run lên, nàng sao có thể không hiểu những hành động của mình đã bị Cổ Nguyên biết được rồi.

- Phụ thân, ta không phải là muốn giấu ngài. Chỉ là…

Cổ Nguyên thở dài nói:

- Ta hiểu, ta từ chỗ Lăng Ảnh đã biết được tình hình của ngươi rồi.

Trong mắt Cổ Nguyên bỗng nhiên lóe lên một đạo quang mang cực kỳ sắc bén.

- Cái thứ Sinh Tử Ấn này, quả thực là vô cùng phiền toái, thậm chí là ta cũng vô kế khả thi.

Cổ Nguyên sau khi biết được Huân Nhi trúng phải một loại phong ấn gọi là Sinh Tử Ấn thì đã thử nghiệm giải trừ loại ấn ký này trên người của Lăng Ảnh.

Thử qua mới biết Sinh Tử Ấn khó chơi đến thế nào. Bên trong ẩn chứa một loại lực lượng linh hồn có tính ăn mòn cực kỳ mạnh được một lớp năng lượng khác bao bọc xung quanh. Một khi lớp năng lượng này rách ra thì loại linh hồn lực lượng kia sẽ lập tức tạo ra tổn thương không thể vãn hồi cho linh hồn kẻ bị chúng phụ thể.

Loại Sinh Tử Ấn này đã bám rễ ở trên linh hồn của kẻ bị trúng ấn nên nếu muốn mạnh mẽ đem nó loại bỏ thì hậu quả thậm chí còn nguy hại hơn cả việc ấn ký này phát tác.

Ít ra ấn ký này khi phát tác sẽ gây ra đau đớn tột cùng thẩm thấu vào tận linh hồn kẻ bị thi thuật nhưng ít ra sẽ không mất mạng ngay lập tức mà dần dần bào mòn tâm trí khiến kẻ đó đau đớn đến tinh thần tan vỡ sau đó mới cướp đi tính mạng của hắn.

Loại ấn ký thâm độc này khiến cho Cổ Nguyên dù sống cả nghìn năm cũng phải cảm thấy tê dại cả da đầu. Hắn sau khi biết không thể bạo lực phá giải thì cũng đã thử dùng linh hồn lực đi thăm dò nhưng Sinh Tử Ấn trên bản chất là một loại trận pháp cao cấp nên hắn không cách nào phá giải nổi.

Trên thực tế Sinh Tử Ấn cho dù là đặt trước mặt của một tên Trận Pháp sư cao cấp đi chăng nữa thì cũng không thể giải nổi bởi vì tương tự như Sinh Tử Phù sử dụng mấy phần âm hàn nội lực, mấy phần dương cương nội lực phối hợp với nhau thì chỉ có một mình kẻ hạ Sinh Tử Phù mới có thể biết.

Chìa khóa quan trọng nhất để phá giải Sinh Tử Ấn năm trong tay Phạm Thiên, không có nó thì cho dù hiểu được kết cấu của trận pháp cũng không có cách giải được.

Cổ Nguyên không những không có được chìa khóa giải Sinh Tử Ấn mà hắn còn không hiểu gì về trận pháp của Thiên Thế đại lục nên đành chịu bó tay.

Cổ Nguyên nhìn Huân nhi nói:

- Huân Nhi ngươi cứ yên tâm, ta đã phái người đi bắt tên Phạm Thiên đó về đây để giải cái Sinh Tử Ấn này cho ngươi.

Huân Nhi nghe vậy thì cũng không phản đối, nàng đương nhiên biết phụ thân mình làm vậy sẽ có thể khiến đối phương bí quá hóa liều đem Sinh Tử Ấn kích hoạt nhưng bây giờ bọn họ cũng không có cách nào khác cả.

Hơn nữa Huân Nhi nghĩ rằng Phạm Thiên nếu không bị dồn tới bước đường cùng thì sẽ không làm như vậy vì nếu mất đi lá bài là sinh mạng của nàng thì thứ mà hắn phải đối mặt sau đó chính là sự truy sát của Cổ tộc.

Sau khi rời khỏi tòa sơn phong Huân Nhi đang tu luyện thì Cổ Nguyên vẻ mặt vốn bình đạm liền bắt đầu trở nên dữ tợn. Sát khí trong mắt hắn không bị trói buộc mà bắt đầu tràn ra.

- Dám uy hiếp tới tính mạng của Huân Nhi thì ta nhất định sẽ khiến cho ngươi sống không bằng chết!

Sát khí của Cổ Nguyên vừa bộc phát thì trong Cổ Giới phong vân liền biến sắc, cửu tinh Đấu Thánh chi nộ ngay cả thiên địa cũng phải run sợ!

Dưới sự điều động của Cổ Nguyên thì ba tên Đấu Tôn cường giả, năm tên Đấu Tông cao giai lập tức rời khỏi Cổ Giới hướng về Trung Châu bắc vực truy bắt Phạm Thiên.

Mặc dù tin tức truyền ra bên ngoài Phạm Thiên là Đấu Tông cường giả nhưng phái ra tới ba Đấu Tôn cùng năm cái Đấu Tông cường giả truy bắt thì có thể thấy Cổ Nguyên cực kỳ coi trọng việc này.

Dù sao việc này liên quan đến nữ nhi của Cổ Nguyên, hắn phải đảm bảo những người đi bắt Phạm Thiên không để cho đối phương có bất cứ cơ hội phản kháng nào.

Ai nhìn vào cũng sẽ cảm thấy Cổ Nguyên làm việc suy tính kỹ càng nhưng đáng tiếc Phạm Thiên lại sẽ bị mấy tên Đấu Tôn bắt lấy đơn giản vậy sao?

Cổ Nguyên làm sao biết, đừng nói là Đấu Tôn cho dù là Đấu Thánh tới thì chưa nói tới việc bắt giữ Phạm Thiên thì có thể toàn thây trở về hay không cũng còn chưa biết được.

- ------☆☆☆☆-------
Bình Luận (0)
Comment