Dưới tòa nhà điêu khắc người qua kẻ lại, Mạnh Đường có linh cảm nói chuyện với Ninh Hinh sẽ chẳng có gì hay ho, cô đi dọc theo con đường về phía Tây vài bước.
Khi quay đầu lại, Ninh Hinh đã đi theo sau.
Đúng là đến tìm cô thật, Mạnh Đường nhìn cô ta, nói thẳng: “Chị tìm tôi?”
Ninh Hinh nhếch môi nhưng không có ý cười, cô ta đánh giá Mạnh Đường từ trên xuống dưới một lượt, biết rõ còn hỏi: “Cô là bạn gái của Ngụy Xuyên?”
Né tránh những mối quan hệ xã giao vô nghĩa không có nghĩa là cô không có giới hạn.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên Mạnh Đường đã không thích Ninh Hinh, bây giờ càng không thích hơn.
Cô hỏi ngược lại: “Liên quan đến chị?”
“Đương nhiên có chút liên quan đến tôi.” Ninh Hinh ngẩng cao đầu, “Tôi tạm thời phụ trách hậu cần và ghi chép số liệu huấn luyện của đội, phát hiện số liệu của Ngụy Xuyên giảm 5%.”
“Cho nên…” Mạnh Đường nhấn mạnh, “Chị cảm thấy là do tôi?”
“Chứ còn gì nữa?” Ninh Hinh cười khẩy, cực kỳ lạnh lùng, “Cậu ấy chỉ cần rảnh rỗi là ôm điện thoại nhắn tin cho cô. Đội bóng không cấm yêu đương nhưng không thể để yêu đương ảnh hưởng đến tập luyện, mong cô hiểu cho.”
“Tôi hiểu.” Mạnh Đường lấy điện thoại ra, “Tôi gọi cho Ngụy Xuyên ngay đây.”
“Đợi đã.” Ninh Hinh nhất thời không hiểu nổi mạch não của Mạnh Đường, “Cô gọi cho cậu ấy làm gì?”
“Chia tay chứ sao.” Vẻ mặt Mạnh Đường vô tội, “Chị đã bảo tôi hiểu cho rồi, tôi cũng không tiện làm lỡ việc của chị, càng không tiện làm lỡ việc tập luyện của cậu ấy.”
“…”
Ninh Hinh ngẩn người, cô ta hoàn toàn không có ý này!
Cho dù có ý này thì cũng không thể để Mạnh Đường gọi điện cho Ngụy Xuyên, nếu không cô ta sẽ bị lộ tẩy mất.
Ninh Hinh ho nhẹ một tiếng, cố tỏ ra bình tĩnh: “Xem ra tình cảm cô dành cho cậu ấy cũng chỉ đến thế mà thôi.”
Dưới tòa nhà điêu khắc người qua kẻ lại, Mạnh Đường có linh cảm nói chuyện với Ninh Hinh sẽ chẳng có gì hay ho, cô đi dọc theo con đường về phía Tây vài bước.
Khi quay đầu lại, Ninh Hinh đã đi theo sau.
Đúng là đến tìm cô thật, Mạnh Đường nhìn cô ta, nói thẳng: “Chị tìm tôi?”
Ninh Hinh nhếch môi nhưng không có ý cười, cô ta đánh giá Mạnh Đường từ trên xuống dưới một lượt, biết rõ còn hỏi: “Cô là bạn gái của Ngụy Xuyên?”
Né tránh những mối quan hệ xã giao vô nghĩa không có nghĩa là cô không có giới hạn.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên Mạnh Đường đã không thích Ninh Hinh, bây giờ càng không thích hơn.
Cô hỏi ngược lại: “Liên quan đến chị?”
“Đương nhiên có chút liên quan đến tôi.” Ninh Hinh ngẩng cao đầu, “Tôi tạm thời phụ trách hậu cần và ghi chép số liệu huấn luyện của đội, phát hiện số liệu của Ngụy Xuyên giảm 5%.”
“Cho nên…” Mạnh Đường nhấn mạnh, “Chị cảm thấy là do tôi?”
“Chứ còn gì nữa?” Ninh Hinh cười khẩy, cực kỳ lạnh lùng, “Cậu ấy chỉ cần rảnh rỗi là ôm điện thoại nhắn tin cho cô. Đội bóng không cấm yêu đương nhưng không thể để yêu đương ảnh hưởng đến tập luyện, mong cô hiểu cho.”
“Tôi hiểu.” Mạnh Đường lấy điện thoại ra, “Tôi gọi cho Ngụy Xuyên ngay đây.”
“Đợi đã.” Ninh Hinh nhất thời không hiểu nổi mạch não của Mạnh Đường, “Cô gọi cho cậu ấy làm gì?”
“Chia tay chứ sao.” Vẻ mặt Mạnh Đường vô tội, “Chị đã bảo tôi hiểu cho rồi, tôi cũng không tiện làm lỡ việc của chị, càng không tiện làm lỡ việc tập luyện của cậu ấy.”
“…”
Ninh Hinh ngẩn người, cô ta hoàn toàn không có ý này!
Cho dù có ý này thì cũng không thể để Mạnh Đường gọi điện cho Ngụy Xuyên, nếu không cô ta sẽ bị lộ tẩy mất.
Ninh Hinh ho nhẹ một tiếng, cố tỏ ra bình tĩnh: “Xem ra tình cảm cô dành cho cậu ấy cũng chỉ đến thế mà thôi.”
Dưới tòa nhà điêu khắc người qua kẻ lại, Mạnh Đường có linh cảm nói chuyện với Ninh Hinh sẽ chẳng có gì hay ho, cô đi dọc theo con đường về phía Tây vài bước.
Khi quay đầu lại, Ninh Hinh đã đi theo sau.
Đúng là đến tìm cô thật, Mạnh Đường nhìn cô ta, nói thẳng: “Chị tìm tôi?”
Ninh Hinh nhếch môi nhưng không có ý cười, cô ta đánh giá Mạnh Đường từ trên xuống dưới một lượt, biết rõ còn hỏi: “Cô là bạn gái của Ngụy Xuyên?”
Né tránh những mối quan hệ xã giao vô nghĩa không có nghĩa là cô không có giới hạn.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên Mạnh Đường đã không thích Ninh Hinh, bây giờ càng không thích hơn.
Cô hỏi ngược lại: “Liên quan đến chị?”
“Đương nhiên có chút liên quan đến tôi.” Ninh Hinh ngẩng cao đầu, “Tôi tạm thời phụ trách hậu cần và ghi chép số liệu huấn luyện của đội, phát hiện số liệu của Ngụy Xuyên giảm 5%.”
“Cho nên…” Mạnh Đường nhấn mạnh, “Chị cảm thấy là do tôi?”
“Chứ còn gì nữa?” Ninh Hinh cười khẩy, cực kỳ lạnh lùng, “Cậu ấy chỉ cần rảnh rỗi là ôm điện thoại nhắn tin cho cô. Đội bóng không cấm yêu đương nhưng không thể để yêu đương ảnh hưởng đến tập luyện, mong cô hiểu cho.”
“Tôi hiểu.” Mạnh Đường lấy điện thoại ra, “Tôi gọi cho Ngụy Xuyên ngay đây.”
“Đợi đã.” Ninh Hinh nhất thời không hiểu nổi mạch não của Mạnh Đường, “Cô gọi cho cậu ấy làm gì?”
“Chia tay chứ sao.” Vẻ mặt Mạnh Đường vô tội, “Chị đã bảo tôi hiểu cho rồi, tôi cũng không tiện làm lỡ việc của chị, càng không tiện làm lỡ việc tập luyện của cậu ấy.”
“…”
Ninh Hinh ngẩn người, cô ta hoàn toàn không có ý này!
Cho dù có ý này thì cũng không thể để Mạnh Đường gọi điện cho Ngụy Xuyên, nếu không cô ta sẽ bị lộ tẩy mất.
Ninh Hinh ho nhẹ một tiếng, cố tỏ ra bình tĩnh: “Xem ra tình cảm cô dành cho cậu ấy cũng chỉ đến thế mà thôi.”
Dưới tòa nhà điêu khắc người qua kẻ lại, Mạnh Đường có linh cảm nói chuyện với Ninh Hinh sẽ chẳng có gì hay ho, cô đi dọc theo con đường về phía Tây vài bước.
Khi quay đầu lại, Ninh Hinh đã đi theo sau.
Đúng là đến tìm cô thật, Mạnh Đường nhìn cô ta, nói thẳng: “Chị tìm tôi?”
Ninh Hinh nhếch môi nhưng không có ý cười, cô ta đánh giá Mạnh Đường từ trên xuống dưới một lượt, biết rõ còn hỏi: “Cô là bạn gái của Ngụy Xuyên?”
Né tránh những mối quan hệ xã giao vô nghĩa không có nghĩa là cô không có giới hạn.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên Mạnh Đường đã không thích Ninh Hinh, bây giờ càng không thích hơn.
Cô hỏi ngược lại: “Liên quan đến chị?”
“Đương nhiên có chút liên quan đến tôi.” Ninh Hinh ngẩng cao đầu, “Tôi tạm thời phụ trách hậu cần và ghi chép số liệu huấn luyện của đội, phát hiện số liệu của Ngụy Xuyên giảm 5%.”
“Cho nên…” Mạnh Đường nhấn mạnh, “Chị cảm thấy là do tôi?”
“Chứ còn gì nữa?” Ninh Hinh cười khẩy, cực kỳ lạnh lùng, “Cậu ấy chỉ cần rảnh rỗi là ôm điện thoại nhắn tin cho cô. Đội bóng không cấm yêu đương nhưng không thể để yêu đương ảnh hưởng đến tập luyện, mong cô hiểu cho.”
“Tôi hiểu.” Mạnh Đường lấy điện thoại ra, “Tôi gọi cho Ngụy Xuyên ngay đây.”
“Đợi đã.” Ninh Hinh nhất thời không hiểu nổi mạch não của Mạnh Đường, “Cô gọi cho cậu ấy làm gì?”
“Chia tay chứ sao.” Vẻ mặt Mạnh Đường vô tội, “Chị đã bảo tôi hiểu cho rồi, tôi cũng không tiện làm lỡ việc của chị, càng không tiện làm lỡ việc tập luyện của cậu ấy.”
“…”
Ninh Hinh ngẩn người, cô ta hoàn toàn không có ý này!
Cho dù có ý này thì cũng không thể để Mạnh Đường gọi điện cho Ngụy Xuyên, nếu không cô ta sẽ bị lộ tẩy mất.
Ninh Hinh ho nhẹ một tiếng, cố tỏ ra bình tĩnh: “Xem ra tình cảm cô dành cho cậu ấy cũng chỉ đến thế mà thôi.”
Dưới tòa nhà điêu khắc người qua kẻ lại, Mạnh Đường có linh cảm nói chuyện với Ninh Hinh sẽ chẳng có gì hay ho, cô đi dọc theo con đường về phía Tây vài bước.
Khi quay đầu lại, Ninh Hinh đã đi theo sau.
Đúng là đến tìm cô thật, Mạnh Đường nhìn cô ta, nói thẳng: “Chị tìm tôi?”
Ninh Hinh nhếch môi nhưng không có ý cười, cô ta đánh giá Mạnh Đường từ trên xuống dưới một lượt, biết rõ còn hỏi: “Cô là bạn gái của Ngụy Xuyên?”
Né tránh những mối quan hệ xã giao vô nghĩa không có nghĩa là cô không có giới hạn.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên Mạnh Đường đã không thích Ninh Hinh, bây giờ càng không thích hơn.
Cô hỏi ngược lại: “Liên quan đến chị?”
“Đương nhiên có chút liên quan đến tôi.” Ninh Hinh ngẩng cao đầu, “Tôi tạm thời phụ trách hậu cần và ghi chép số liệu huấn luyện của đội, phát hiện số liệu của Ngụy Xuyên giảm 5%.”
“Cho nên…” Mạnh Đường nhấn mạnh, “Chị cảm thấy là do tôi?”
“Chứ còn gì nữa?” Ninh Hinh cười khẩy, cực kỳ lạnh lùng, “Cậu ấy chỉ cần rảnh rỗi là ôm điện thoại nhắn tin cho cô. Đội bóng không cấm yêu đương nhưng không thể để yêu đương ảnh hưởng đến tập luyện, mong cô hiểu cho.”
“Tôi hiểu.” Mạnh Đường lấy điện thoại ra, “Tôi gọi cho Ngụy Xuyên ngay đây.”
“Đợi đã.” Ninh Hinh nhất thời không hiểu nổi mạch não của Mạnh Đường, “Cô gọi cho cậu ấy làm gì?”
“Chia tay chứ sao.” Vẻ mặt Mạnh Đường vô tội, “Chị đã bảo tôi hiểu cho rồi, tôi cũng không tiện làm lỡ việc của chị, càng không tiện làm lỡ việc tập luyện của cậu ấy.”
“…”
Ninh Hinh ngẩn người, cô ta hoàn toàn không có ý này!
Cho dù có ý này thì cũng không thể để Mạnh Đường gọi điện cho Ngụy Xuyên, nếu không cô ta sẽ bị lộ tẩy mất.
Ninh Hinh ho nhẹ một tiếng, cố tỏ ra bình tĩnh: “Xem ra tình cảm cô dành cho cậu ấy cũng chỉ đến thế mà thôi.”
Dưới tòa nhà điêu khắc người qua kẻ lại, Mạnh Đường có linh cảm nói chuyện với Ninh Hinh sẽ chẳng có gì hay ho, cô đi dọc theo con đường về phía Tây vài bước.
Khi quay đầu lại, Ninh Hinh đã đi theo sau.
Đúng là đến tìm cô thật, Mạnh Đường nhìn cô ta, nói thẳng: “Chị tìm tôi?”
Ninh Hinh nhếch môi nhưng không có ý cười, cô ta đánh giá Mạnh Đường từ trên xuống dưới một lượt, biết rõ còn hỏi: “Cô là bạn gái của Ngụy Xuyên?”
Né tránh những mối quan hệ xã giao vô nghĩa không có nghĩa là cô không có giới hạn.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên Mạnh Đường đã không thích Ninh Hinh, bây giờ càng không thích hơn.
Cô hỏi ngược lại: “Liên quan đến chị?”
“Đương nhiên có chút liên quan đến tôi.” Ninh Hinh ngẩng cao đầu, “Tôi tạm thời phụ trách hậu cần và ghi chép số liệu huấn luyện của đội, phát hiện số liệu của Ngụy Xuyên giảm 5%.”
“Cho nên…” Mạnh Đường nhấn mạnh, “Chị cảm thấy là do tôi?”
“Chứ còn gì nữa?” Ninh Hinh cười khẩy, cực kỳ lạnh lùng, “Cậu ấy chỉ cần rảnh rỗi là ôm điện thoại nhắn tin cho cô. Đội bóng không cấm yêu đương nhưng không thể để yêu đương ảnh hưởng đến tập luyện, mong cô hiểu cho.”
“Tôi hiểu.” Mạnh Đường lấy điện thoại ra, “Tôi gọi cho Ngụy Xuyên ngay đây.”
“Đợi đã.” Ninh Hinh nhất thời không hiểu nổi mạch não của Mạnh Đường, “Cô gọi cho cậu ấy làm gì?”
“Chia tay chứ sao.” Vẻ mặt Mạnh Đường vô tội, “Chị đã bảo tôi hiểu cho rồi, tôi cũng không tiện làm lỡ việc của chị, càng không tiện làm lỡ việc tập luyện của cậu ấy.”
“…”
Ninh Hinh ngẩn người, cô ta hoàn toàn không có ý này!
Cho dù có ý này thì cũng không thể để Mạnh Đường gọi điện cho Ngụy Xuyên, nếu không cô ta sẽ bị lộ tẩy mất.
Ninh Hinh ho nhẹ một tiếng, cố tỏ ra bình tĩnh: “Xem ra tình cảm cô dành cho cậu ấy cũng chỉ đến thế mà thôi.”
Dưới tòa nhà điêu khắc người qua kẻ lại, Mạnh Đường có linh cảm nói chuyện với Ninh Hinh sẽ chẳng có gì hay ho, cô đi dọc theo con đường về phía Tây vài bước.
Khi quay đầu lại, Ninh Hinh đã đi theo sau.
Đúng là đến tìm cô thật, Mạnh Đường nhìn cô ta, nói thẳng: “Chị tìm tôi?”
Ninh Hinh nhếch môi nhưng không có ý cười, cô ta đánh giá Mạnh Đường từ trên xuống dưới một lượt, biết rõ còn hỏi: “Cô là bạn gái của Ngụy Xuyên?”
Né tránh những mối quan hệ xã giao vô nghĩa không có nghĩa là cô không có giới hạn.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên Mạnh Đường đã không thích Ninh Hinh, bây giờ càng không thích hơn.
Cô hỏi ngược lại: “Liên quan đến chị?”
“Đương nhiên có chút liên quan đến tôi.” Ninh Hinh ngẩng cao đầu, “Tôi tạm thời phụ trách hậu cần và ghi chép số liệu huấn luyện của đội, phát hiện số liệu của Ngụy Xuyên giảm 5%.”
“Cho nên…” Mạnh Đường nhấn mạnh, “Chị cảm thấy là do tôi?”
“Chứ còn gì nữa?” Ninh Hinh cười khẩy, cực kỳ lạnh lùng, “Cậu ấy chỉ cần rảnh rỗi là ôm điện thoại nhắn tin cho cô. Đội bóng không cấm yêu đương nhưng không thể để yêu đương ảnh hưởng đến tập luyện, mong cô hiểu cho.”
“Tôi hiểu.” Mạnh Đường lấy điện thoại ra, “Tôi gọi cho Ngụy Xuyên ngay đây.”
“Đợi đã.” Ninh Hinh nhất thời không hiểu nổi mạch não của Mạnh Đường, “Cô gọi cho cậu ấy làm gì?”
“Chia tay chứ sao.” Vẻ mặt Mạnh Đường vô tội, “Chị đã bảo tôi hiểu cho rồi, tôi cũng không tiện làm lỡ việc của chị, càng không tiện làm lỡ việc tập luyện của cậu ấy.”
“…”
Ninh Hinh ngẩn người, cô ta hoàn toàn không có ý này!
Cho dù có ý này thì cũng không thể để Mạnh Đường gọi điện cho Ngụy Xuyên, nếu không cô ta sẽ bị lộ tẩy mất.
Ninh Hinh ho nhẹ một tiếng, cố tỏ ra bình tĩnh: “Xem ra tình cảm cô dành cho cậu ấy cũng chỉ đến thế mà thôi.”