Sau khi ban huấn luyện Đại học Z được giới thiệu, cầu thủ hai bên chào hỏi lẫn nhau.
Mạnh Đường thấy nhóm Ngụy Xuyên đang khởi động, tiếng còi vang lên, trọng tài ra hiệu còn ba phút nữa bắt đầu trận đấu.
Chẳng bao lâu sau tiếng còi ngắn dồn dập nhắc nhở các cầu thủ kết thúc khởi động, chuẩn bị thi đấu.
Các cầu thủ ra sân đập tay với trọng tài.
Mạnh Đường biết tiếp theo là tranh bóng, cô vừa xem trong video, người tranh bóng của hai đội đều là trung phong, Đại học Z là số 11 Điền Duật.
Khi quả bóng rổ được trọng tài chính tung thẳng lên không trung, trung phong của Đại học Bách khoa giành được bóng, trận đấu chính thức bắt đầu.
Hậu vệ dẫn bóng của đối phương tiến lên sân trước, Ngụy Xuyên áp sát.
Mạnh Đường không hiểu vị trí của Ngụy Xuyên, cô vừa định hỏi Tạ Linh Âm thì vai trái bị người ta vỗ một cái.
Quay đầu lại nhìn, thế mà là Tần Uyên.
“Cậu cũng đến à?”
Tần Uyên cười thở hổn hển: “Suýt nữa thì không kịp.”
Mạnh Đường nhìn Thạch Lam và Dương Khả bị tách ra, biết hai người họ đã nhường chỗ cho cậu ta.
Một trận reo hò vang lên, Đại học Bách khoa mất bóng, Ngụy Xuyên ném vào quả ba điểm đầu tiên mở màn.
Cách Tạ Linh Âm, Mạnh Đường nghe thấy Hứa Hạc Thanh nói: “Ngụy Xuyên có thói quen mở màn bằng cú ba điểm, buộc đối phương mở rộng phòng thủ, như vậy cậu ấy sẽ kiểm soát được nhịp đấu.”
Tiếng cổ vũ hai bên va vào nhau, không ai nhường ai, Đại học Bách khoa cũng không hoảng loạn, nhanh chóng tổ chức kiểm soát bóng ghi điểm.
Vẻ mặt Mạnh Đường mờ mịt, Tần Uyên ghé lại nói: “Ngụy Xuyên là hậu vệ song năng, thiên về tấn công.”
(Hậu vệ song năng (Combo Guard): Là cầu thủ kết hợp kỹ năng của cả Hậu vệ dẫn bóng (Point Guard – PG) và Hậu vệ ghi điểm (Shooting Guard – SG).)
Mạnh Đường khiêm tốn hỏi: “Hậu vệ song năng là gì?”
Tần Uyên nói: “Hậu vệ có hậu vệ ghi điểm (SG) và hậu vệ dẫn bóng (PG), người trước dứt điểm ghi điểm, người sau kiểm soát bóng tổ chức, cậu ấy có cả hai khả năng này, cũng có thể điều chỉnh tùy theo tình hình trận đấu và chiến thuật. Nhưng đảm nhiệm vị trí hậu vệ song năng yêu cầu thể lực rất cao, nếu năng lực không đủ sẽ trở thành ‘song bất năng vệ’ (không làm được cái gì) rất xấu hổ, nhưng Ngụy Xuyên rất giỏi, yên tâm.”
Mạnh Đường “ồ” một tiếng rồi quay đầu chuyên tâm xem thi đấu.
Trong tầm mắt, Ngụy Xuyên cướp bóng của số 47 Đại học Bách khoa, đang lao về phía sân đối phương với tốc độ cực nhanh.
Đại học Bách khoa phản ứng lại thì đã muộn, Ngụy Xuyên lên rổ ghi điểm, mở màn Đại học Z dẫn trước 5:2 với ba điểm cách biệt.
Trận đấu chia làm 4 hiệp, mỗi hiệp 10 phút, nhưng đây là thời gian thi đấu thực tế (tĩnh).
Tính cả tạm dừng, ném phạt, nghỉ giữa hiệp và nghỉ giữa giờ, ít nhất cũng phải tầm 1,5 đến 2 tiếng.
Đại học Bách khoa bị cướp bóng ngay đầu trận, huấn luyện viên ở ngoài sân hét lên bảo kèm chặt Ngụy Xuyên.
Dù sao chỉ cần để cậu cầm bóng, chắc chắn sẽ ghi điểm.
Huấn luyện viên Đại học Z trợn trắng mắt: “Mới bắt đầu mà đã cuống lên thế rồi.”
Trợ lý huấn luyện viên cười nói: “Đại học Bách khoa hai năm nay xuống rồi, một mình Ngụy Xuyên có thể kéo giãn tỉ số ngay trong hiệp một, đối phương cuống cũng là bình thường thôi.”
Huấn luyện viên cười khẩy: “Nhìn đi, Ngụy Xuyên sắp bị ‘chăm sóc đặc biệt’rồi, năng lực cá nhân số 6 của đối phương cũng rất mạnh, chỉ cần cầm chân được Ngụy Xuyên, tỉ số đuổi sát cũng chưa biết chừng.”
Trợ lý huấn luyện viên: “Anh cũng nói rồi, chỉ cần cầm chân được Ngụy Xuyên, thế cũng phải xem bọn họ có cầm chân nổi không đã.”
Hai người nhìn nhau, huấn luyện viên nói: “Chắc là không nổi đâu.”
Vừa dứt lời, Ngụy Xuyên chuyền bóng sau lưng, xuyên qua hai người phòng thủ chuyền bóng cho Thiệu Nhất Minh.
Thiệu Nhất Minh phối hợp ăn ý với cậu, úp rổ bằng hai tay ghi điểm.
Đại học Z nới rộng khoảng cách dẫn trước, thời gian trôi qua một nửa, tỉ số đã chênh lệch một nửa.
Tần Uyên ở bên cạnh cười một tiếng: “Đại học Bách khoa mở màn nhịp điệu không tốt, phòng thủ nhiều hơn tấn công, chắc là phải đổi sang phòng thủ khu vực.”
Mạnh Đường nghe hiểu rồi, Đại học Bách khoa xác định sai trọng tâm, cứ chăm chăm hạn chế Ngụy Xuyên ghi điểm.
Nhưng khả năng kiểm soát của Ngụy Xuyên trên sân rất mạnh, sẽ tùy chỉnh theo tình hình trận đấu bất cứ lúc nào, sẽ không giữ khư khư bóng không chuyền, phối hợp với đồng đội cũng rất ăn ý.
Quả nhiên, huấn luyện viên Đại học Bách khoa hét lên đổi sang phòng thủ khu vực.
Ngụy Xuyên làm một thủ thế, đưa trung phong lên làm tấm chắn.
Vì chỉ biết mỗi Ngụy Xuyên nên ánh mắt Mạnh Đường vẫn luôn bám chặt lấy cậu.
Khi hiệp một sắp kết thúc, chỉ còn tám giây, trong tình thế bị hai người kẹp chặt, Ngụy Xuyên kéo bóng qua g*** h** ch*n, lách qua người phòng thủ, sau khi phanh gấp, hai chân đạp mạnh xuống đất, cả người bật lên, cổ tay khẽ vẩy, bóng rời tay.
Tiếng còi xé gió, quả bóng rổ vẽ ra một đường cong hoàn hảo rơi vào lưới.
“A a…”
Phía sau hò reo kích động, Mạnh Đường không còn bị giật mình nữa.
Hiệp một kết thúc, Đại học Z dẫn trước mười điểm với tỉ số 28:18, Ngụy Xuyên ghi được 14 điểm, 5 kiến tạo, 2 lần cướp bóng trong một hiệp.
Nghỉ giữa hiệp hai phút, lúc Ngụy Xuyên uống nước, ánh mắt rơi vào khán đài.
Mạnh Đường có khoảnh khắc cảm thấy cậu và mình đang nhìn nhau.
Chưa kịp xác nhận thì Tần Uyên huých cô một cái: “Nhìn gì thế?”
Mạnh Đường nói: “Tôi thấy huấn luyện viên Đại học Bách khoa đang rất sốt ruột.”
“Bình thường.” Tần Uyên cười nói, “Ngụy Xuyên còn chưa bung sức đâu, khởi động thôi, hiệp hai khả năng cao sẽ bùng nổ, tấn công nhanh kéo giãn tỉ số.”
Đúng như Tần Uyên nói, hiệp hai Đại học Bách khoa điều chỉnh chiến thuật.
Khi đối phương ném một quả ba điểm thu hẹp khoảng cách tỉ số thì Ngụy Xuyên lập tức tổ chức phản công.
Chỉ trong ba phút ngắn ngủi, hai lần kiến tạo, hai lần đồng đội chuyền dài, đều được cậu không do dự ném ba điểm, tiếng còi trọng tài vang lên, Ngụy Xuyên thực hiện thành công pha 3+1 (ném 3 điểm vào và được hưởng thêm 1 quả phạt), quả ném phạt cũng vững vàng trúng đích, ghi được 4 điểm.
Từ đó, Đại học Z trong ba phút đầu hiệp hai ghi được 11 điểm, Ngụy Xuyên một mình chiếm 7 điểm.
Hoàn toàn làm rối loạn nhịp điệu của Đại học Bách khoa, huấn luyện viên của họ buộc phải gọi tạm dừng.
Nếu thua thì không vào được bán kết, họ đương nhiên không cam tâm.
Tỉ số hiện tại 39:21, Đại học Z dẫn trước 18 điểm.
Huấn luyện viên Đại học Z không vì tạm thời dẫn trước mà khinh địch, chỉ vỗ vỗ vai Ngụy Xuyên:
“Tiếp tục kiểm soát nhịp điệu của cậu, đây mới là hiệp hai, không ai nói trước được lợi thế 18 điểm có bị san bằng hay không, biết chưa?”
Ngụy Xuyên không kiêu ngạo không nóng nảy: “Biết rồi ạ.”
Trận đấu tiếp tục, Đại học Bách khoa dốc toàn lực phản công, nhưng gặp phải đội của Ngụy Xuyên cũng coi như họ xui xẻo.
Sau hiệp hai Đại học Bách khoa vẫn bị dẫn trước 14 điểm.
Nghỉ giữa giờ 10 phút, cầu thủ trở về phòng thay đồ, đội cổ vũ lên sân.
Mắt Tần Uyên nhìn thẳng tắp, đúng là thanh xuân và đầy sức sống.
Rất nhanh, hiệp ba bắt đầu, Đại học Bách khoa tăng cường độ phòng thủ cố gắng làm rối loạn nhịp điệu của Ngụy Xuyên.
Ngụy Xuyên cũng không giữ bóng khư khư, giảm bớt cơ hội tấn công cá nhân, điều động cả đội, kiến tạo cho đồng đội ghi điểm.
Những người xem livestream đều cảm thán —
“Ngụy Xuyên mạnh quá, trông có vẻ vững vàng hơn năm ngoái nhiều, đúng là sát thủ hai tay.”
“Vừa ném được vừa chuyền được, tôi xem mà buồn cười, hai hiệp đầu là tay ghi điểm cừ khôi, hiệp ba biến ngay thành máy làm bánh (kiến tạo).”
“Đại học Bách khoa thua chắc rồi, xui xẻo gặp phải Đại học Z, nếu đấu với Đại học Sư phạm biết đâu còn vào được bán kết.”
“Chung kết chắc chắn là Đại học Z đấu với Đại học G.”
“Chung kết Đại học G là sân nhà, nếu không phải nhà thi đấu Đại học Z đang sửa chữa e là cũng không đến lượt họ đăng cai.”
“…”
Hiệp ba kết thúc, Đại học Bách khoa ủ rũ, tỉ số 72:48, gần như không còn gì bất ngờ nữa.
Đội mạnh lâu đời mà đánh thành thế này, cũng liên quan đến việc chảy máu cầu thủ trong hai năm gần đây.
Năm ngoái Ngụy Xuyên lọt vào top 4, rất nhiều trường muốn đến cướp người nhưng Đại học Z giữ khư khư trong tay.
Huấn luyện viên hỏi Ngụy Xuyên hiệp bốn có lên không, Ngụy Xuyên lắc đầu: “Để các bạn dự bị lên chạy một vòng, cũng lộ mặt chút.”
Cuối cùng, Đại học Z dẫn trước 20 điểm, nhẹ nhàng tiến vào bán kết, Đại học Bách khoa trên mạng lại bị mắng thê thảm.
Lúc ăn mừng trên sân, Ngụy Xuyên cười nhìn khán đài, khoảnh khắc đó bị ống kính bắt trọn.
Cầu thủ rời sân trở về phòng thay đồ, Ngụy Xuyên nói với huấn luyện viên một tiếng rồi lấy điện thoại ra gửi cho Mạnh Đường một tin nhắn: [Sao cậu lại đến thế?]