Gần Thêm Chút Nữa Là Mất Kiểm Soát

Chương 72

Tạ Linh Âm cười như bà mẹ nhìn con, trông còn vui hơn cả Mạnh Đường.

“Chúc mừng nhé.” Cô nàng nhìn Ngụy Xuyên, “Khi nào mời phòng bọn tôi đi ăn cơm đây?”

Ngụy Xuyên cười gượng: “Để khi nào rảnh nhé.”

Tạ Linh Âm: “Vậy tôi đợi đấy.”

Hứa Hạc Thanh kéo Tạ Linh Âm một cái: “Hay là hai chúng ta mời trước đi.”

“Được.”

Hứa Hạc Thanh muốn quay về chia sẻ tin vui với bạn cùng phòng, ý nghĩ vừa nảy ra thì Lương Hành gọi điện tới.

Cậu ta chất vấn trong điện thoại: “Hai người sao đến giờ vẫn chưa thấy bóng dáng đâu?”

Hứa Hạc Thanh nói: “Ngụy Xuyên của cậu đang tỏ tình, tôi đứng xem một chút.”

“Đừng… ” Tay Mạnh Đường và Ngụy Xuyên đưa ra đồng thời cứng đờ giữa không trung.

Hứa Hạc Thanh hồ nghi làm khẩu hình miệng: “Sao thế?”

Ngụy Xuyên sống không còn gì luyến tiếc, lắc lắc đầu.

Giây tiếp theo, Lương Hành hét trong điện thoại: “Vãi chưởng, tỏ tình không rủ bọn tôi? Tôi ngay cả làm đội cổ vũ cũng không xứng sao?”

Tạ Linh Âm cười như bà mẹ nhìn con, trông còn vui hơn cả Mạnh Đường.

“Chúc mừng nhé.” Cô nàng nhìn Ngụy Xuyên, “Khi nào mời phòng bọn tôi đi ăn cơm đây?”

Ngụy Xuyên cười gượng: “Để khi nào rảnh nhé.”

Tạ Linh Âm: “Vậy tôi đợi đấy.”

Hứa Hạc Thanh kéo Tạ Linh Âm một cái: “Hay là hai chúng ta mời trước đi.”

“Được.”

Hứa Hạc Thanh muốn quay về chia sẻ tin vui với bạn cùng phòng, ý nghĩ vừa nảy ra thì Lương Hành gọi điện tới.

Cậu ta chất vấn trong điện thoại: “Hai người sao đến giờ vẫn chưa thấy bóng dáng đâu?”

Hứa Hạc Thanh nói: “Ngụy Xuyên của cậu đang tỏ tình, tôi đứng xem một chút.”

“Đừng… ” Tay Mạnh Đường và Ngụy Xuyên đưa ra đồng thời cứng đờ giữa không trung.

Hứa Hạc Thanh hồ nghi làm khẩu hình miệng: “Sao thế?”

 

Ngụy Xuyên sống không còn gì luyến tiếc, lắc lắc đầu.

Giây tiếp theo, Lương Hành hét trong điện thoại: “Vãi chưởng, tỏ tình không rủ bọn tôi? Tôi ngay cả làm đội cổ vũ cũng không xứng sao?”

Tạ Linh Âm cười như bà mẹ nhìn con, trông còn vui hơn cả Mạnh Đường.

“Chúc mừng nhé.” Cô nàng nhìn Ngụy Xuyên, “Khi nào mời phòng bọn tôi đi ăn cơm đây?”

Ngụy Xuyên cười gượng: “Để khi nào rảnh nhé.”

Tạ Linh Âm: “Vậy tôi đợi đấy.”

Hứa Hạc Thanh kéo Tạ Linh Âm một cái: “Hay là hai chúng ta mời trước đi.”

“Được.”

Hứa Hạc Thanh muốn quay về chia sẻ tin vui với bạn cùng phòng, ý nghĩ vừa nảy ra thì Lương Hành gọi điện tới.

Cậu ta chất vấn trong điện thoại: “Hai người sao đến giờ vẫn chưa thấy bóng dáng đâu?”

Hứa Hạc Thanh nói: “Ngụy Xuyên của cậu đang tỏ tình, tôi đứng xem một chút.”

“Đừng… ” Tay Mạnh Đường và Ngụy Xuyên đưa ra đồng thời cứng đờ giữa không trung.

Hứa Hạc Thanh hồ nghi làm khẩu hình miệng: “Sao thế?”

Ngụy Xuyên sống không còn gì luyến tiếc, lắc lắc đầu.

Giây tiếp theo, Lương Hành hét trong điện thoại: “Vãi chưởng, tỏ tình không rủ bọn tôi? Tôi ngay cả làm đội cổ vũ cũng không xứng sao?”

Tạ Linh Âm cười như bà mẹ nhìn con, trông còn vui hơn cả Mạnh Đường.

“Chúc mừng nhé.” Cô nàng nhìn Ngụy Xuyên, “Khi nào mời phòng bọn tôi đi ăn cơm đây?”

Ngụy Xuyên cười gượng: “Để khi nào rảnh nhé.”

Tạ Linh Âm: “Vậy tôi đợi đấy.”

Hứa Hạc Thanh kéo Tạ Linh Âm một cái: “Hay là hai chúng ta mời trước đi.”

“Được.”

Hứa Hạc Thanh muốn quay về chia sẻ tin vui với bạn cùng phòng, ý nghĩ vừa nảy ra thì Lương Hành gọi điện tới.

Cậu ta chất vấn trong điện thoại: “Hai người sao đến giờ vẫn chưa thấy bóng dáng đâu?”

Hứa Hạc Thanh nói: “Ngụy Xuyên của cậu đang tỏ tình, tôi đứng xem một chút.”

“Đừng… ” Tay Mạnh Đường và Ngụy Xuyên đưa ra đồng thời cứng đờ giữa không trung.

Hứa Hạc Thanh hồ nghi làm khẩu hình miệng: “Sao thế?”

Ngụy Xuyên sống không còn gì luyến tiếc, lắc lắc đầu.

Giây tiếp theo, Lương Hành hét trong điện thoại: “Vãi chưởng, tỏ tình không rủ bọn tôi? Tôi ngay cả làm đội cổ vũ cũng không xứng sao?”

Tạ Linh Âm cười như bà mẹ nhìn con, trông còn vui hơn cả Mạnh Đường.

“Chúc mừng nhé.” Cô nàng nhìn Ngụy Xuyên, “Khi nào mời phòng bọn tôi đi ăn cơm đây?”

Ngụy Xuyên cười gượng: “Để khi nào rảnh nhé.”

Tạ Linh Âm: “Vậy tôi đợi đấy.”

Hứa Hạc Thanh kéo Tạ Linh Âm một cái: “Hay là hai chúng ta mời trước đi.”

“Được.”

Hứa Hạc Thanh muốn quay về chia sẻ tin vui với bạn cùng phòng, ý nghĩ vừa nảy ra thì Lương Hành gọi điện tới.

Cậu ta chất vấn trong điện thoại: “Hai người sao đến giờ vẫn chưa thấy bóng dáng đâu?”

Hứa Hạc Thanh nói: “Ngụy Xuyên của cậu đang tỏ tình, tôi đứng xem một chút.”

“Đừng… ” Tay Mạnh Đường và Ngụy Xuyên đưa ra đồng thời cứng đờ giữa không trung.

Hứa Hạc Thanh hồ nghi làm khẩu hình miệng: “Sao thế?”

Ngụy Xuyên sống không còn gì luyến tiếc, lắc lắc đầu.

Giây tiếp theo, Lương Hành hét trong điện thoại: “Vãi chưởng, tỏ tình không rủ bọn tôi? Tôi ngay cả làm đội cổ vũ cũng không xứng sao?”

Tạ Linh Âm cười như bà mẹ nhìn con, trông còn vui hơn cả Mạnh Đường.

“Chúc mừng nhé.” Cô nàng nhìn Ngụy Xuyên, “Khi nào mời phòng bọn tôi đi ăn cơm đây?”

Ngụy Xuyên cười gượng: “Để khi nào rảnh nhé.”

Tạ Linh Âm: “Vậy tôi đợi đấy.”

Hứa Hạc Thanh kéo Tạ Linh Âm một cái: “Hay là hai chúng ta mời trước đi.”

“Được.”

Hứa Hạc Thanh muốn quay về chia sẻ tin vui với bạn cùng phòng, ý nghĩ vừa nảy ra thì Lương Hành gọi điện tới.

Cậu ta chất vấn trong điện thoại: “Hai người sao đến giờ vẫn chưa thấy bóng dáng đâu?”

Hứa Hạc Thanh nói: “Ngụy Xuyên của cậu đang tỏ tình, tôi đứng xem một chút.”

“Đừng… ” Tay Mạnh Đường và Ngụy Xuyên đưa ra đồng thời cứng đờ giữa không trung.

Hứa Hạc Thanh hồ nghi làm khẩu hình miệng: “Sao thế?”

Ngụy Xuyên sống không còn gì luyến tiếc, lắc lắc đầu.

Giây tiếp theo, Lương Hành hét trong điện thoại: “Vãi chưởng, tỏ tình không rủ bọn tôi? Tôi ngay cả làm đội cổ vũ cũng không xứng sao?”

Tạ Linh Âm cười như bà mẹ nhìn con, trông còn vui hơn cả Mạnh Đường.

“Chúc mừng nhé.” Cô nàng nhìn Ngụy Xuyên, “Khi nào mời phòng bọn tôi đi ăn cơm đây?”

Ngụy Xuyên cười gượng: “Để khi nào rảnh nhé.”

Tạ Linh Âm: “Vậy tôi đợi đấy.”

Hứa Hạc Thanh kéo Tạ Linh Âm một cái: “Hay là hai chúng ta mời trước đi.”

“Được.”

Hứa Hạc Thanh muốn quay về chia sẻ tin vui với bạn cùng phòng, ý nghĩ vừa nảy ra thì Lương Hành gọi điện tới.

Cậu ta chất vấn trong điện thoại: “Hai người sao đến giờ vẫn chưa thấy bóng dáng đâu?”

Hứa Hạc Thanh nói: “Ngụy Xuyên của cậu đang tỏ tình, tôi đứng xem một chút.”

“Đừng… ” Tay Mạnh Đường và Ngụy Xuyên đưa ra đồng thời cứng đờ giữa không trung.

Hứa Hạc Thanh hồ nghi làm khẩu hình miệng: “Sao thế?”

Ngụy Xuyên sống không còn gì luyến tiếc, lắc lắc đầu.

Giây tiếp theo, Lương Hành hét trong điện thoại: “Vãi chưởng, tỏ tình không rủ bọn tôi? Tôi ngay cả làm đội cổ vũ cũng không xứng sao?”

Bình Luận (0)
Comment