Ngụy Xuyên chưa từng yêu đương, cũng không hiểu tại sao Hứa Hạc Thanh dẫn bạn gái đi xem phim lại chọn phim kinh dị trinh thám.
Mãi cho đến khi phim chính thức chiếu, Tạ Linh Âm rúc vào lòng Hứa Hạc Thanh thút thít, cậu mới thầm mắng một câu: Đồ già đời gian manh.
Phim mở màn, ống kính tập trung vào một con dốc tối tăm, rõ ràng chẳng có gì cả nhưng Ngụy Xuyên đã muốn hét lên cứu mạng rồi.
Cậu miết nhẹ tay vịn ghế sofa, từ từ dựa về phía Mạnh Đường.
Nơi khóe mắt luôn có bóng người lay động, Mạnh Đường nghiêng đầu hỏi: “Cậu sợ à?”
“Không có.” Ngụy Xuyên thẳng lưng lên.
Mạnh Đường “à” một tiếng: “Vậy cậu đừng động đậy nữa, xem phim đi.”
Ngụy Xuyên quay đầu lại, ống kính phóng to, trên con dốc lăn xuống một cái xác chết.
Ngụy Xuyên giật bắn mình giơ tay chân lên, là một tư thế phòng thủ, sợ đạo diễn đột nhiên phóng to ống kính tấn công thị giác cậu.
Mạnh Đường bị động tác của cậu thu hút quay đầu lại, phát hiện cậu cứng đờ người, quan tâm hỏi:
“Cậu không sao thật chứ?”
Ngụy Xuyên trừng mắt bốc một nắm bỏng ngô nhét vào miệng làm dịu đi cảm xúc căng thẳng.
Sau đó mới lắc đầu với Mạnh Đường.
Ngụy Xuyên chưa từng yêu đương, cũng không hiểu tại sao Hứa Hạc Thanh dẫn bạn gái đi xem phim lại chọn phim kinh dị trinh thám.
Mãi cho đến khi phim chính thức chiếu, Tạ Linh Âm rúc vào lòng Hứa Hạc Thanh thút thít, cậu mới thầm mắng một câu: Đồ già đời gian manh.
Phim mở màn, ống kính tập trung vào một con dốc tối tăm, rõ ràng chẳng có gì cả nhưng Ngụy Xuyên đã muốn hét lên cứu mạng rồi.
Cậu miết nhẹ tay vịn ghế sofa, từ từ dựa về phía Mạnh Đường.
Nơi khóe mắt luôn có bóng người lay động, Mạnh Đường nghiêng đầu hỏi: “Cậu sợ à?”
“Không có.” Ngụy Xuyên thẳng lưng lên.
Mạnh Đường “à” một tiếng: “Vậy cậu đừng động đậy nữa, xem phim đi.”
Ngụy Xuyên quay đầu lại, ống kính phóng to, trên con dốc lăn xuống một cái xác chết.
Ngụy Xuyên giật bắn mình giơ tay chân lên, là một tư thế phòng thủ, sợ đạo diễn đột nhiên phóng to ống kính tấn công thị giác cậu.
Mạnh Đường bị động tác của cậu thu hút quay đầu lại, phát hiện cậu cứng đờ người, quan tâm hỏi:
“Cậu không sao thật chứ?”
Ngụy Xuyên trừng mắt bốc một nắm bỏng ngô nhét vào miệng làm dịu đi cảm xúc căng thẳng.
Sau đó mới lắc đầu với Mạnh Đường.
Ngụy Xuyên chưa từng yêu đương, cũng không hiểu tại sao Hứa Hạc Thanh dẫn bạn gái đi xem phim lại chọn phim kinh dị trinh thám.
Mãi cho đến khi phim chính thức chiếu, Tạ Linh Âm rúc vào lòng Hứa Hạc Thanh thút thít, cậu mới thầm mắng một câu: Đồ già đời gian manh.
Phim mở màn, ống kính tập trung vào một con dốc tối tăm, rõ ràng chẳng có gì cả nhưng Ngụy Xuyên đã muốn hét lên cứu mạng rồi.
Cậu miết nhẹ tay vịn ghế sofa, từ từ dựa về phía Mạnh Đường.
Nơi khóe mắt luôn có bóng người lay động, Mạnh Đường nghiêng đầu hỏi: “Cậu sợ à?”
“Không có.” Ngụy Xuyên thẳng lưng lên.
Mạnh Đường “à” một tiếng: “Vậy cậu đừng động đậy nữa, xem phim đi.”
Ngụy Xuyên quay đầu lại, ống kính phóng to, trên con dốc lăn xuống một cái xác chết.
Ngụy Xuyên giật bắn mình giơ tay chân lên, là một tư thế phòng thủ, sợ đạo diễn đột nhiên phóng to ống kính tấn công thị giác cậu.
Mạnh Đường bị động tác của cậu thu hút quay đầu lại, phát hiện cậu cứng đờ người, quan tâm hỏi:
“Cậu không sao thật chứ?”
Ngụy Xuyên trừng mắt bốc một nắm bỏng ngô nhét vào miệng làm dịu đi cảm xúc căng thẳng.
Sau đó mới lắc đầu với Mạnh Đường.
Ngụy Xuyên chưa từng yêu đương, cũng không hiểu tại sao Hứa Hạc Thanh dẫn bạn gái đi xem phim lại chọn phim kinh dị trinh thám.
Mãi cho đến khi phim chính thức chiếu, Tạ Linh Âm rúc vào lòng Hứa Hạc Thanh thút thít, cậu mới thầm mắng một câu: Đồ già đời gian manh.
Phim mở màn, ống kính tập trung vào một con dốc tối tăm, rõ ràng chẳng có gì cả nhưng Ngụy Xuyên đã muốn hét lên cứu mạng rồi.
Cậu miết nhẹ tay vịn ghế sofa, từ từ dựa về phía Mạnh Đường.
Nơi khóe mắt luôn có bóng người lay động, Mạnh Đường nghiêng đầu hỏi: “Cậu sợ à?”
“Không có.” Ngụy Xuyên thẳng lưng lên.
Mạnh Đường “à” một tiếng: “Vậy cậu đừng động đậy nữa, xem phim đi.”
Ngụy Xuyên quay đầu lại, ống kính phóng to, trên con dốc lăn xuống một cái xác chết.
Ngụy Xuyên giật bắn mình giơ tay chân lên, là một tư thế phòng thủ, sợ đạo diễn đột nhiên phóng to ống kính tấn công thị giác cậu.
Mạnh Đường bị động tác của cậu thu hút quay đầu lại, phát hiện cậu cứng đờ người, quan tâm hỏi:
“Cậu không sao thật chứ?”
Ngụy Xuyên trừng mắt bốc một nắm bỏng ngô nhét vào miệng làm dịu đi cảm xúc căng thẳng.
Sau đó mới lắc đầu với Mạnh Đường.
Ngụy Xuyên chưa từng yêu đương, cũng không hiểu tại sao Hứa Hạc Thanh dẫn bạn gái đi xem phim lại chọn phim kinh dị trinh thám.
Mãi cho đến khi phim chính thức chiếu, Tạ Linh Âm rúc vào lòng Hứa Hạc Thanh thút thít, cậu mới thầm mắng một câu: Đồ già đời gian manh.
Phim mở màn, ống kính tập trung vào một con dốc tối tăm, rõ ràng chẳng có gì cả nhưng Ngụy Xuyên đã muốn hét lên cứu mạng rồi.
Cậu miết nhẹ tay vịn ghế sofa, từ từ dựa về phía Mạnh Đường.
Nơi khóe mắt luôn có bóng người lay động, Mạnh Đường nghiêng đầu hỏi: “Cậu sợ à?”
“Không có.” Ngụy Xuyên thẳng lưng lên.
Mạnh Đường “à” một tiếng: “Vậy cậu đừng động đậy nữa, xem phim đi.”
Ngụy Xuyên quay đầu lại, ống kính phóng to, trên con dốc lăn xuống một cái xác chết.
Ngụy Xuyên giật bắn mình giơ tay chân lên, là một tư thế phòng thủ, sợ đạo diễn đột nhiên phóng to ống kính tấn công thị giác cậu.
Mạnh Đường bị động tác của cậu thu hút quay đầu lại, phát hiện cậu cứng đờ người, quan tâm hỏi:
“Cậu không sao thật chứ?”
Ngụy Xuyên trừng mắt bốc một nắm bỏng ngô nhét vào miệng làm dịu đi cảm xúc căng thẳng.
Sau đó mới lắc đầu với Mạnh Đường.
Ngụy Xuyên chưa từng yêu đương, cũng không hiểu tại sao Hứa Hạc Thanh dẫn bạn gái đi xem phim lại chọn phim kinh dị trinh thám.
Mãi cho đến khi phim chính thức chiếu, Tạ Linh Âm rúc vào lòng Hứa Hạc Thanh thút thít, cậu mới thầm mắng một câu: Đồ già đời gian manh.
Phim mở màn, ống kính tập trung vào một con dốc tối tăm, rõ ràng chẳng có gì cả nhưng Ngụy Xuyên đã muốn hét lên cứu mạng rồi.
Cậu miết nhẹ tay vịn ghế sofa, từ từ dựa về phía Mạnh Đường.
Nơi khóe mắt luôn có bóng người lay động, Mạnh Đường nghiêng đầu hỏi: “Cậu sợ à?”
“Không có.” Ngụy Xuyên thẳng lưng lên.
Mạnh Đường “à” một tiếng: “Vậy cậu đừng động đậy nữa, xem phim đi.”
Ngụy Xuyên quay đầu lại, ống kính phóng to, trên con dốc lăn xuống một cái xác chết.
Ngụy Xuyên giật bắn mình giơ tay chân lên, là một tư thế phòng thủ, sợ đạo diễn đột nhiên phóng to ống kính tấn công thị giác cậu.
Mạnh Đường bị động tác của cậu thu hút quay đầu lại, phát hiện cậu cứng đờ người, quan tâm hỏi:
“Cậu không sao thật chứ?”
Ngụy Xuyên trừng mắt bốc một nắm bỏng ngô nhét vào miệng làm dịu đi cảm xúc căng thẳng.
Sau đó mới lắc đầu với Mạnh Đường.
Ngụy Xuyên chưa từng yêu đương, cũng không hiểu tại sao Hứa Hạc Thanh dẫn bạn gái đi xem phim lại chọn phim kinh dị trinh thám.
Mãi cho đến khi phim chính thức chiếu, Tạ Linh Âm rúc vào lòng Hứa Hạc Thanh thút thít, cậu mới thầm mắng một câu: Đồ già đời gian manh.
Phim mở màn, ống kính tập trung vào một con dốc tối tăm, rõ ràng chẳng có gì cả nhưng Ngụy Xuyên đã muốn hét lên cứu mạng rồi.
Cậu miết nhẹ tay vịn ghế sofa, từ từ dựa về phía Mạnh Đường.
Nơi khóe mắt luôn có bóng người lay động, Mạnh Đường nghiêng đầu hỏi: “Cậu sợ à?”
“Không có.” Ngụy Xuyên thẳng lưng lên.
Mạnh Đường “à” một tiếng: “Vậy cậu đừng động đậy nữa, xem phim đi.”
Ngụy Xuyên quay đầu lại, ống kính phóng to, trên con dốc lăn xuống một cái xác chết.
Ngụy Xuyên giật bắn mình giơ tay chân lên, là một tư thế phòng thủ, sợ đạo diễn đột nhiên phóng to ống kính tấn công thị giác cậu.
Mạnh Đường bị động tác của cậu thu hút quay đầu lại, phát hiện cậu cứng đờ người, quan tâm hỏi:
“Cậu không sao thật chứ?”
Ngụy Xuyên trừng mắt bốc một nắm bỏng ngô nhét vào miệng làm dịu đi cảm xúc căng thẳng.
Sau đó mới lắc đầu với Mạnh Đường.