Ngụy Xuyên sững sờ mất mười mấy giây mới tìm lại được giọng nói của mình: “Tại sao?”
Mạnh Đường trả lời cậu: “Không có tại sao cả, chẳng lẽ cậu muốn cứ lừa dối nhau, lừa dối mọi người, cứ tiếp tục thế này mãi sao?”
Ngụy Xuyên nói: “Tôi không định cứ thế này mãi, có phải cậu giận vì tôi đi Nhạn Thanh mà không nói với cậu, nhìn thấy bí mật của cậu nên mới giận không?”
Mạnh Đường im lặng trong chốc lát, nói: “Chuyện này, phiền cậu giữ bí mật giúp tôi.”
Tim Ngụy Xuyên nhói lên, cậu chắc chắn sẽ không nói, nhưng lời này của Mạnh Đường rõ ràng là không tin tưởng cậu.
Bố cô từng đi tù, chuyện này đối với cô quả thực rất nhạy cảm.
Sao cậu có thể nói với người khác được?
Cậu muốn bảo vệ cô, tất nhiên muốn bảo vệ tất cả những gì thuộc về cô.
“Tôi sẽ không nói.” Giọng Ngụy Xuyên trầm xuống, còn có cảm giác tủi thân.
“Cảm ơn.”
Mạnh Đường trực tiếp cúp điện thoại.
Ngụy Xuyên ngẩn ra, lập tức gọi lại nhưng Mạnh Đường không nghe máy.
Con người khi tự bảo vệ mình sẽ đẩy hết thảy những người hoặc việc mà cô ấy cho là có nguy cơ ra xa.
Ngụy Xuyên sững sờ mất mười mấy giây mới tìm lại được giọng nói của mình: “Tại sao?”
Mạnh Đường trả lời cậu: “Không có tại sao cả, chẳng lẽ cậu muốn cứ lừa dối nhau, lừa dối mọi người, cứ tiếp tục thế này mãi sao?”
Ngụy Xuyên nói: “Tôi không định cứ thế này mãi, có phải cậu giận vì tôi đi Nhạn Thanh mà không nói với cậu, nhìn thấy bí mật của cậu nên mới giận không?”
Mạnh Đường im lặng trong chốc lát, nói: “Chuyện này, phiền cậu giữ bí mật giúp tôi.”
Tim Ngụy Xuyên nhói lên, cậu chắc chắn sẽ không nói, nhưng lời này của Mạnh Đường rõ ràng là không tin tưởng cậu.
Bố cô từng đi tù, chuyện này đối với cô quả thực rất nhạy cảm.
Sao cậu có thể nói với người khác được?
Cậu muốn bảo vệ cô, tất nhiên muốn bảo vệ tất cả những gì thuộc về cô.
“Tôi sẽ không nói.” Giọng Ngụy Xuyên trầm xuống, còn có cảm giác tủi thân.
“Cảm ơn.”
Mạnh Đường trực tiếp cúp điện thoại.
Ngụy Xuyên ngẩn ra, lập tức gọi lại nhưng Mạnh Đường không nghe máy.
Con người khi tự bảo vệ mình sẽ đẩy hết thảy những người hoặc việc mà cô ấy cho là có nguy cơ ra xa.
Ngụy Xuyên sững sờ mất mười mấy giây mới tìm lại được giọng nói của mình: “Tại sao?”
Mạnh Đường trả lời cậu: “Không có tại sao cả, chẳng lẽ cậu muốn cứ lừa dối nhau, lừa dối mọi người, cứ tiếp tục thế này mãi sao?”
Ngụy Xuyên nói: “Tôi không định cứ thế này mãi, có phải cậu giận vì tôi đi Nhạn Thanh mà không nói với cậu, nhìn thấy bí mật của cậu nên mới giận không?”
Mạnh Đường im lặng trong chốc lát, nói: “Chuyện này, phiền cậu giữ bí mật giúp tôi.”
Tim Ngụy Xuyên nhói lên, cậu chắc chắn sẽ không nói, nhưng lời này của Mạnh Đường rõ ràng là không tin tưởng cậu.
Bố cô từng đi tù, chuyện này đối với cô quả thực rất nhạy cảm.
Sao cậu có thể nói với người khác được?
Cậu muốn bảo vệ cô, tất nhiên muốn bảo vệ tất cả những gì thuộc về cô.
“Tôi sẽ không nói.” Giọng Ngụy Xuyên trầm xuống, còn có cảm giác tủi thân.
“Cảm ơn.”
Mạnh Đường trực tiếp cúp điện thoại.
Ngụy Xuyên ngẩn ra, lập tức gọi lại nhưng Mạnh Đường không nghe máy.
Con người khi tự bảo vệ mình sẽ đẩy hết thảy những người hoặc việc mà cô ấy cho là có nguy cơ ra xa.
Ngụy Xuyên sững sờ mất mười mấy giây mới tìm lại được giọng nói của mình: “Tại sao?”
Mạnh Đường trả lời cậu: “Không có tại sao cả, chẳng lẽ cậu muốn cứ lừa dối nhau, lừa dối mọi người, cứ tiếp tục thế này mãi sao?”
Ngụy Xuyên nói: “Tôi không định cứ thế này mãi, có phải cậu giận vì tôi đi Nhạn Thanh mà không nói với cậu, nhìn thấy bí mật của cậu nên mới giận không?”
Mạnh Đường im lặng trong chốc lát, nói: “Chuyện này, phiền cậu giữ bí mật giúp tôi.”
Tim Ngụy Xuyên nhói lên, cậu chắc chắn sẽ không nói, nhưng lời này của Mạnh Đường rõ ràng là không tin tưởng cậu.
Bố cô từng đi tù, chuyện này đối với cô quả thực rất nhạy cảm.
Sao cậu có thể nói với người khác được?
Cậu muốn bảo vệ cô, tất nhiên muốn bảo vệ tất cả những gì thuộc về cô.
“Tôi sẽ không nói.” Giọng Ngụy Xuyên trầm xuống, còn có cảm giác tủi thân.
“Cảm ơn.”
Mạnh Đường trực tiếp cúp điện thoại.
Ngụy Xuyên ngẩn ra, lập tức gọi lại nhưng Mạnh Đường không nghe máy.
Con người khi tự bảo vệ mình sẽ đẩy hết thảy những người hoặc việc mà cô ấy cho là có nguy cơ ra xa.
Ngụy Xuyên sững sờ mất mười mấy giây mới tìm lại được giọng nói của mình: “Tại sao?”
Mạnh Đường trả lời cậu: “Không có tại sao cả, chẳng lẽ cậu muốn cứ lừa dối nhau, lừa dối mọi người, cứ tiếp tục thế này mãi sao?”
Ngụy Xuyên nói: “Tôi không định cứ thế này mãi, có phải cậu giận vì tôi đi Nhạn Thanh mà không nói với cậu, nhìn thấy bí mật của cậu nên mới giận không?”
Mạnh Đường im lặng trong chốc lát, nói: “Chuyện này, phiền cậu giữ bí mật giúp tôi.”
Tim Ngụy Xuyên nhói lên, cậu chắc chắn sẽ không nói, nhưng lời này của Mạnh Đường rõ ràng là không tin tưởng cậu.
Bố cô từng đi tù, chuyện này đối với cô quả thực rất nhạy cảm.
Sao cậu có thể nói với người khác được?
Cậu muốn bảo vệ cô, tất nhiên muốn bảo vệ tất cả những gì thuộc về cô.
“Tôi sẽ không nói.” Giọng Ngụy Xuyên trầm xuống, còn có cảm giác tủi thân.
“Cảm ơn.”
Mạnh Đường trực tiếp cúp điện thoại.
Ngụy Xuyên ngẩn ra, lập tức gọi lại nhưng Mạnh Đường không nghe máy.
Con người khi tự bảo vệ mình sẽ đẩy hết thảy những người hoặc việc mà cô ấy cho là có nguy cơ ra xa.
Ngụy Xuyên sững sờ mất mười mấy giây mới tìm lại được giọng nói của mình: “Tại sao?”
Mạnh Đường trả lời cậu: “Không có tại sao cả, chẳng lẽ cậu muốn cứ lừa dối nhau, lừa dối mọi người, cứ tiếp tục thế này mãi sao?”
Ngụy Xuyên nói: “Tôi không định cứ thế này mãi, có phải cậu giận vì tôi đi Nhạn Thanh mà không nói với cậu, nhìn thấy bí mật của cậu nên mới giận không?”
Mạnh Đường im lặng trong chốc lát, nói: “Chuyện này, phiền cậu giữ bí mật giúp tôi.”
Tim Ngụy Xuyên nhói lên, cậu chắc chắn sẽ không nói, nhưng lời này của Mạnh Đường rõ ràng là không tin tưởng cậu.
Bố cô từng đi tù, chuyện này đối với cô quả thực rất nhạy cảm.
Sao cậu có thể nói với người khác được?
Cậu muốn bảo vệ cô, tất nhiên muốn bảo vệ tất cả những gì thuộc về cô.
“Tôi sẽ không nói.” Giọng Ngụy Xuyên trầm xuống, còn có cảm giác tủi thân.
“Cảm ơn.”
Mạnh Đường trực tiếp cúp điện thoại.
Ngụy Xuyên ngẩn ra, lập tức gọi lại nhưng Mạnh Đường không nghe máy.
Con người khi tự bảo vệ mình sẽ đẩy hết thảy những người hoặc việc mà cô ấy cho là có nguy cơ ra xa.
Ngụy Xuyên sững sờ mất mười mấy giây mới tìm lại được giọng nói của mình: “Tại sao?”
Mạnh Đường trả lời cậu: “Không có tại sao cả, chẳng lẽ cậu muốn cứ lừa dối nhau, lừa dối mọi người, cứ tiếp tục thế này mãi sao?”
Ngụy Xuyên nói: “Tôi không định cứ thế này mãi, có phải cậu giận vì tôi đi Nhạn Thanh mà không nói với cậu, nhìn thấy bí mật của cậu nên mới giận không?”
Mạnh Đường im lặng trong chốc lát, nói: “Chuyện này, phiền cậu giữ bí mật giúp tôi.”
Tim Ngụy Xuyên nhói lên, cậu chắc chắn sẽ không nói, nhưng lời này của Mạnh Đường rõ ràng là không tin tưởng cậu.
Bố cô từng đi tù, chuyện này đối với cô quả thực rất nhạy cảm.
Sao cậu có thể nói với người khác được?
Cậu muốn bảo vệ cô, tất nhiên muốn bảo vệ tất cả những gì thuộc về cô.
“Tôi sẽ không nói.” Giọng Ngụy Xuyên trầm xuống, còn có cảm giác tủi thân.
“Cảm ơn.”
Mạnh Đường trực tiếp cúp điện thoại.
Ngụy Xuyên ngẩn ra, lập tức gọi lại nhưng Mạnh Đường không nghe máy.
Con người khi tự bảo vệ mình sẽ đẩy hết thảy những người hoặc việc mà cô ấy cho là có nguy cơ ra xa.