Gần Thêm Chút Nữa Là Mất Kiểm Soát

Chương 97

Ngụy Xuyên đội mưa rời khỏi Nhạn Thanh.

Bộ dạng lôi thôi lếch thếch trở về, cậu thấy mất mặt nên hẹn Tần Uyên đi uống rượu.

Uống say về nhà bị bố mắng cho một trận.

“Ngày mai là Giao thừa rồi, em xem cái bộ dạng này của nó xem?” Ngụy Lập Phong quay sang phàn nàn với Sở Nhân.

Sở Nhân đắp chăn cho Ngụy Xuyên rồi kéo chồng rón rén ra khỏi phòng.

“Em đẩy anh làm gì?”

“Nhỏ tiếng thôi, không phải anh bảo trợ lý điều tra xem Tiểu Xuyên đi làm gì à?” Sở Nhân đẩy người đến đầu cầu thang, “Tra được chưa?”

Ngụy Lập Phong nói: “Đến Nhạn Thanh, cái khác không biết.”

Nếu tra sâu hơn, bị Ngụy Xuyên biết được, nó nhất định sẽ làm ầm ĩ khiến nhà cửa không yên.

Ông bận rộn lắm, không rảnh đối phó với con trai.

“Nhạn Thanh?” Sở Nhân mặt đầy nghi hoặc, “Nó đến đó làm gì?”

Ngụy Lập Phong: “… Không biết.”

Sở Nhân trách ông: “Hay là anh đừng tra nữa, làm gì có đạo lý tra một nửa, nhìn bộ dạng ủ rũ của Tiểu Xuyên, không phải yêu đương rồi chứ?”

Ngụy Lập Phong suy tư: “Yêu đương mà uống thành thế này à? Tám phần là thất tình rồi.”

Sở Nhân ngạc nhiên: “Còn có cô gái không ưng Tiểu Xuyên sao?”

Ngụy Xuyên đội mưa rời khỏi Nhạn Thanh.

Bộ dạng lôi thôi lếch thếch trở về, cậu thấy mất mặt nên hẹn Tần Uyên đi uống rượu.

Uống say về nhà bị bố mắng cho một trận.

“Ngày mai là Giao thừa rồi, em xem cái bộ dạng này của nó xem?” Ngụy Lập Phong quay sang phàn nàn với Sở Nhân.

Sở Nhân đắp chăn cho Ngụy Xuyên rồi kéo chồng rón rén ra khỏi phòng.

“Em đẩy anh làm gì?”

“Nhỏ tiếng thôi, không phải anh bảo trợ lý điều tra xem Tiểu Xuyên đi làm gì à?” Sở Nhân đẩy người đến đầu cầu thang, “Tra được chưa?”

Ngụy Lập Phong nói: “Đến Nhạn Thanh, cái khác không biết.”

Nếu tra sâu hơn, bị Ngụy Xuyên biết được, nó nhất định sẽ làm ầm ĩ khiến nhà cửa không yên.

 

Ông bận rộn lắm, không rảnh đối phó với con trai.

“Nhạn Thanh?” Sở Nhân mặt đầy nghi hoặc, “Nó đến đó làm gì?”

Ngụy Lập Phong: “… Không biết.”

Sở Nhân trách ông: “Hay là anh đừng tra nữa, làm gì có đạo lý tra một nửa, nhìn bộ dạng ủ rũ của Tiểu Xuyên, không phải yêu đương rồi chứ?”

Ngụy Lập Phong suy tư: “Yêu đương mà uống thành thế này à? Tám phần là thất tình rồi.”

Sở Nhân ngạc nhiên: “Còn có cô gái không ưng Tiểu Xuyên sao?”

Ngụy Xuyên đội mưa rời khỏi Nhạn Thanh.

Bộ dạng lôi thôi lếch thếch trở về, cậu thấy mất mặt nên hẹn Tần Uyên đi uống rượu.

Uống say về nhà bị bố mắng cho một trận.

“Ngày mai là Giao thừa rồi, em xem cái bộ dạng này của nó xem?” Ngụy Lập Phong quay sang phàn nàn với Sở Nhân.

Sở Nhân đắp chăn cho Ngụy Xuyên rồi kéo chồng rón rén ra khỏi phòng.

“Em đẩy anh làm gì?”

“Nhỏ tiếng thôi, không phải anh bảo trợ lý điều tra xem Tiểu Xuyên đi làm gì à?” Sở Nhân đẩy người đến đầu cầu thang, “Tra được chưa?”

Ngụy Lập Phong nói: “Đến Nhạn Thanh, cái khác không biết.”

Nếu tra sâu hơn, bị Ngụy Xuyên biết được, nó nhất định sẽ làm ầm ĩ khiến nhà cửa không yên.

Ông bận rộn lắm, không rảnh đối phó với con trai.

“Nhạn Thanh?” Sở Nhân mặt đầy nghi hoặc, “Nó đến đó làm gì?”

Ngụy Lập Phong: “… Không biết.”

Sở Nhân trách ông: “Hay là anh đừng tra nữa, làm gì có đạo lý tra một nửa, nhìn bộ dạng ủ rũ của Tiểu Xuyên, không phải yêu đương rồi chứ?”

Ngụy Lập Phong suy tư: “Yêu đương mà uống thành thế này à? Tám phần là thất tình rồi.”

Sở Nhân ngạc nhiên: “Còn có cô gái không ưng Tiểu Xuyên sao?”

Ngụy Xuyên đội mưa rời khỏi Nhạn Thanh.

Bộ dạng lôi thôi lếch thếch trở về, cậu thấy mất mặt nên hẹn Tần Uyên đi uống rượu.

Uống say về nhà bị bố mắng cho một trận.

“Ngày mai là Giao thừa rồi, em xem cái bộ dạng này của nó xem?” Ngụy Lập Phong quay sang phàn nàn với Sở Nhân.

Sở Nhân đắp chăn cho Ngụy Xuyên rồi kéo chồng rón rén ra khỏi phòng.

“Em đẩy anh làm gì?”

“Nhỏ tiếng thôi, không phải anh bảo trợ lý điều tra xem Tiểu Xuyên đi làm gì à?” Sở Nhân đẩy người đến đầu cầu thang, “Tra được chưa?”

Ngụy Lập Phong nói: “Đến Nhạn Thanh, cái khác không biết.”

Nếu tra sâu hơn, bị Ngụy Xuyên biết được, nó nhất định sẽ làm ầm ĩ khiến nhà cửa không yên.

Ông bận rộn lắm, không rảnh đối phó với con trai.

“Nhạn Thanh?” Sở Nhân mặt đầy nghi hoặc, “Nó đến đó làm gì?”

Ngụy Lập Phong: “… Không biết.”

Sở Nhân trách ông: “Hay là anh đừng tra nữa, làm gì có đạo lý tra một nửa, nhìn bộ dạng ủ rũ của Tiểu Xuyên, không phải yêu đương rồi chứ?”

Ngụy Lập Phong suy tư: “Yêu đương mà uống thành thế này à? Tám phần là thất tình rồi.”

Sở Nhân ngạc nhiên: “Còn có cô gái không ưng Tiểu Xuyên sao?”

Ngụy Xuyên đội mưa rời khỏi Nhạn Thanh.

Bộ dạng lôi thôi lếch thếch trở về, cậu thấy mất mặt nên hẹn Tần Uyên đi uống rượu.

Uống say về nhà bị bố mắng cho một trận.

“Ngày mai là Giao thừa rồi, em xem cái bộ dạng này của nó xem?” Ngụy Lập Phong quay sang phàn nàn với Sở Nhân.

Sở Nhân đắp chăn cho Ngụy Xuyên rồi kéo chồng rón rén ra khỏi phòng.

“Em đẩy anh làm gì?”

“Nhỏ tiếng thôi, không phải anh bảo trợ lý điều tra xem Tiểu Xuyên đi làm gì à?” Sở Nhân đẩy người đến đầu cầu thang, “Tra được chưa?”

Ngụy Lập Phong nói: “Đến Nhạn Thanh, cái khác không biết.”

Nếu tra sâu hơn, bị Ngụy Xuyên biết được, nó nhất định sẽ làm ầm ĩ khiến nhà cửa không yên.

Ông bận rộn lắm, không rảnh đối phó với con trai.

“Nhạn Thanh?” Sở Nhân mặt đầy nghi hoặc, “Nó đến đó làm gì?”

Ngụy Lập Phong: “… Không biết.”

Sở Nhân trách ông: “Hay là anh đừng tra nữa, làm gì có đạo lý tra một nửa, nhìn bộ dạng ủ rũ của Tiểu Xuyên, không phải yêu đương rồi chứ?”

Ngụy Lập Phong suy tư: “Yêu đương mà uống thành thế này à? Tám phần là thất tình rồi.”

Sở Nhân ngạc nhiên: “Còn có cô gái không ưng Tiểu Xuyên sao?”

Ngụy Xuyên đội mưa rời khỏi Nhạn Thanh.

Bộ dạng lôi thôi lếch thếch trở về, cậu thấy mất mặt nên hẹn Tần Uyên đi uống rượu.

Uống say về nhà bị bố mắng cho một trận.

“Ngày mai là Giao thừa rồi, em xem cái bộ dạng này của nó xem?” Ngụy Lập Phong quay sang phàn nàn với Sở Nhân.

Sở Nhân đắp chăn cho Ngụy Xuyên rồi kéo chồng rón rén ra khỏi phòng.

“Em đẩy anh làm gì?”

“Nhỏ tiếng thôi, không phải anh bảo trợ lý điều tra xem Tiểu Xuyên đi làm gì à?” Sở Nhân đẩy người đến đầu cầu thang, “Tra được chưa?”

Ngụy Lập Phong nói: “Đến Nhạn Thanh, cái khác không biết.”

Nếu tra sâu hơn, bị Ngụy Xuyên biết được, nó nhất định sẽ làm ầm ĩ khiến nhà cửa không yên.

Ông bận rộn lắm, không rảnh đối phó với con trai.

“Nhạn Thanh?” Sở Nhân mặt đầy nghi hoặc, “Nó đến đó làm gì?”

Ngụy Lập Phong: “… Không biết.”

Sở Nhân trách ông: “Hay là anh đừng tra nữa, làm gì có đạo lý tra một nửa, nhìn bộ dạng ủ rũ của Tiểu Xuyên, không phải yêu đương rồi chứ?”

Ngụy Lập Phong suy tư: “Yêu đương mà uống thành thế này à? Tám phần là thất tình rồi.”

Sở Nhân ngạc nhiên: “Còn có cô gái không ưng Tiểu Xuyên sao?”

Ngụy Xuyên đội mưa rời khỏi Nhạn Thanh.

Bộ dạng lôi thôi lếch thếch trở về, cậu thấy mất mặt nên hẹn Tần Uyên đi uống rượu.

Uống say về nhà bị bố mắng cho một trận.

“Ngày mai là Giao thừa rồi, em xem cái bộ dạng này của nó xem?” Ngụy Lập Phong quay sang phàn nàn với Sở Nhân.

Sở Nhân đắp chăn cho Ngụy Xuyên rồi kéo chồng rón rén ra khỏi phòng.

“Em đẩy anh làm gì?”

“Nhỏ tiếng thôi, không phải anh bảo trợ lý điều tra xem Tiểu Xuyên đi làm gì à?” Sở Nhân đẩy người đến đầu cầu thang, “Tra được chưa?”

Ngụy Lập Phong nói: “Đến Nhạn Thanh, cái khác không biết.”

Nếu tra sâu hơn, bị Ngụy Xuyên biết được, nó nhất định sẽ làm ầm ĩ khiến nhà cửa không yên.

Ông bận rộn lắm, không rảnh đối phó với con trai.

“Nhạn Thanh?” Sở Nhân mặt đầy nghi hoặc, “Nó đến đó làm gì?”

Ngụy Lập Phong: “… Không biết.”

Sở Nhân trách ông: “Hay là anh đừng tra nữa, làm gì có đạo lý tra một nửa, nhìn bộ dạng ủ rũ của Tiểu Xuyên, không phải yêu đương rồi chứ?”

Ngụy Lập Phong suy tư: “Yêu đương mà uống thành thế này à? Tám phần là thất tình rồi.”

Sở Nhân ngạc nhiên: “Còn có cô gái không ưng Tiểu Xuyên sao?”

Bình Luận (0)
Comment