14.
Tôi bất ngờ bật dậy, ngồi hẳn lên người anh.
Giang Yến Chu vẫn chưa kịp phản ứng, còn mỉm cười để mặc tôi ngồi lên người anh.
“Anh giải thích thử xem,” tôi nhìn anh chằm chằm, “tại sao trong điện thoại anh lại có một tấm hình của tôi… mà thời gian chụp là trước khi chúng ta quen nhau?”
Nụ cười trên môi Giang Yến Chu khựng lại.
“Vợ ơi… em có tin vào tình yêu sét đánh không?” – Anh hỏi.
Theo lời khai của Giang tiên sinh: hôm đó anh tình cờ thấy tôi đang xem mắt ở quán cà phê, liền vừa nhìn đã trúng tiếng sét ái tình, thậm chí còn đứng một góc quan sát suốt buổi xem mắt của tôi.
Sau đó về nhà lập tức lôi kéo ông bố đi nhờ bà mối mai mối.
“Không thì em nghĩ sao tự nhiên bà mối lại nhắm ngay đến nhà anh mà gõ cửa?” – Anh cười cười nói.
“…”
Tôi thật sự muốn mắng anh một câu “vì sắc mà khởi tâm”, nhưng Giang Yến Chu lại chẳng thấy có gì sai trái:
“Nhưng sau đó chẳng phải chứng minh là chúng ta rất hợp nhau sao? Với lại, anh nhìn em mà động lòng thì em cũng có thể vì sắc mà động tâm với anh — công bằng mà.”
“Chính em từng nói anh đẹp trai, dáng đẹp, mà chuyện giường chiếu cũng rất hòa hợp.” – Anh đem lời tôi từng nói khi anh mất trí ra để bịt miệng tôi.
Tôi nghẹn họng.
“Thế em thật sự chỉ thích mấy thứ đó thôi à?” – Anh nhìn tôi, nghiêm túc hỏi.
Tất nhiên là không phải.
Ngoài việc Giang Yến Chu có ngoại hình, gia thế, học vấn tốt, anh còn là người tử tế, chính trực, có trách nhiệm, biết kiểm soát bản thân và luôn tôn trọng người khác.
Tất cả những phẩm chất tốt đẹp ấy tạo nên một Giang Yến Chu — một người rất dễ khiến người ta yêu thích.
Tôi nhìn anh, mỉm cười:
“Là thích tất cả những gì thuộc về anh.”