Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa ( Dịch Full )

Chương 867 - Chương 870: Mục Tiêu.

Chương 870: Mục Tiêu.

Cuộc thi kết thúc sớm hơn mọi người tưởng tượng.

Ở quảng trường dưới võ đài, mọi người đều trợn mắt ngoác mồm, vẻ mặt kinh ngạc.

Ngay cả một số cường giả vốn biết rõ thực lực của Lục Duyên lúc này cũng có phần không phản ứng lại kịp.

Bầu không khí im lặng, một cường giả trước đó đã ở trong khu rừng Hắc Dạ trầm giọng nói:

"Thực lực của người thanh niên này lại mạnh rồi"

"Phải, lúc trước khi vòng xoáy không gian của hắn đối mặt với cường giả cấp chiến đế, rất khó để giết nhanh được, không ngờ trong khoảng thời gian ngắn mà sức mạnh của hắn lại tăng lên nhiều như vậy"

Mặc dù Phổ Lan không phải là chiến đế, nhưng với tư cách là một cường giả trong danh sách hoàng giả, ngay cả chiến đế bình thường cũng không phải là đối thủ của hắn, cho dù như thế, hắn vẫn bị Lục Duyên dễ dàng giết chết, có thể tưởng tượng được thực lực hiện tại của Lục Duyên mạnh như thế nào.

Những chiến sĩ gen không hiểu sức mạnh của Lục Duyên, lúc này lại càng thêm hoài nghi nhân sinh.

Sức mạnh mà Lục Duyên thể hiện thật sự quá dị thường.

Bên trong chiến hạm đen kịt trên bầu trời, Dạ Hằng cùng Diêm Lương đứng ở trước cửa sổ, nhìn võ đài dần dần biến mất, bầu không khí im lặng.

Đặc biệt là Diêm Lương, hắn nắm chặt tay, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp.

Dạ Hằng ở bên cạnh thì hoàn hồn lại trước Diêm Lương.

Hắn lắc đầu cười khổ:

"Đúng là quái vật... Hiện tại chúng ta mới là chiến vương, hắn đã là số một trên bảng hoàng giả rồi"

Diêm Lương không nói gì, chỉ chăm chú nhìn Lục Duyên, nét mặt nghiêm trọng.

Dạ Hằng liếc nhìn Diêm Lương:

". Này, Diêm Lương huynh, không phải huynh muốn vượt qua hắn đấy chứ? Ta không nghĩ điều đó thực tế chút nào, nghe nói trước đây quái vật ở trong khu rừng Hắc Dạ, một mình hắn đã chặn đứng một nửa thú triều dị hóa"

Diêm Lương nhẹ giọng nói:

"Ta biết"

"Vậy ngươi còn muốn vượt qua hắn?"

Diêm Lương liếc Dạ Hằng nói:

"Tóm lại vẫn là mục tiêu, hắn rất mạnh, nhưng hắn cũng giống như một ngọn hải đăng trong sương mù, soi sáng con đường phía trước của chúng ta"

Nghe vậy, Dạ Hằng sững sờ một hồi, sau đó cười khổ nói:

"Ta sợ rằng nếu lấy hắn làm mục tiêu, sẽ hoàn toàn không có động lực bị đả kích"

Diêm Lương liếc Dạ Hằng nói:

"Thất bại như này thậm chí còn không thể chịu được, làm sao có thể trở thành chiến thánh?"

Dạ Hằng nghe vậy cười khổ giơ tay lên làm thế đầu hàng:

"Được rồi được rồi, ta cũng sẽ cố gắng"

Nói xong, hắn không khỏi thở dài nói:

"Ta thực ghen tị hoàng muội. Nếu ta là một nữ nhân thì tốt quá"

Diêm Lương:

Hắn lặng lẽ tránh xa khôi Dạ Hằng.

Nhận thấy hành động của Diêm Lương, Dạ Hằng liếc nhìn hắn một cách nghi ngờ:

"Sao thế?"

"Không có gì"

Trên một chiến hạm khác dường như được làm bằng đá trắng xám.

Eimen cũng chắp tay sau lưng, đứng bên cửa sổ.

Hắn nhìn Lục Duyên, vô cùng im lặng.

Phía sau Eimen, một nhóm cường giả người Carman không dám nói nhiều.

Sau bầu không khí im lặng, Eimen mới nhàn nhạt nói:

"bi thôi, đến đại sảnh truyền tống trên Khởi Nguyên Chi địa"

Nghe vậy, những người đứng sau Eimen đều sửng sốt, đứng đầu là một nam tử người Carman trong bộ giáp chiến.

Hắn lên tiếng:

"Đại nhân, chủ nhân bảo ngươi tiếp tục tu luyện ở tầng dưới Khởi Nguyên Chi Địa, khi mạnh hơn thì lên tầng trên của Khởi Nguyên Chi địa.."

"Hừt! Ở tầng dưới của Khởi Nguyên Chi Địa thăng cấp quá chậm, ta cần linh quả tu luyện cấp cao hơn, cứ tiếp tục như vậy, khoảng cách với tên kia chỉ càng ngày càng lớn!

Ta sẽ nói cho lão gia, không muốn đi, ta cũng không miễn cưỡng"

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, rồi cúi đầu nói:

"Thể chết đi theo đại nhân!

Trên lưng một con chim khổng lồ màu đỏ thẫm, Anastasia, Chyzh, Nina và những thiên tài khác dạ mị khác đều đang có mặt vào lúc này.

Sự ngưỡng mộ trong mắt Nina gần như trào ra, nàng ta cất giọng run run:

"Lục Duyên công tử lợi hại quá! Hu hu hu, ta cũng muốn làm quen với Lục Duyên công tử!

Nói rồi, Nina tiếp tục nhìn Anastasia đang ở bên cạnh, ý tứ quá rõ ràng.

Đáng tiếc Anastasia lại tỏ hờ hững, chẳng ừ hử gì.

Chyzh bên cạnh lộ vẻ phức tạp, nên biết trong đám người họ, nàng là người đầu tiên quen biết Lục Duyên.

Hóa ra cho tới bây giờ cô còn không có thông tin liên lạc của Lục Duyên, điều này khiến cô rất khó chịu.

Nàng liếc nhìn Nina, nhàn nhạt nói:

"Cũng không xấu hổ"

Nina nhìn thoáng qua Chyzh cười nói:

"Ngươi cứ thẹn thùng, sau đó còn không có cách liên hệ với Lục Duyên công tử"

Chyzh:

Im ngay tại chỗ.

Một thiếu nữ dạ mị mỉm cười nói:

"Điện hạ chẳng phải có thông tin liên lạc của Lục Duyên công tử sao? Điện hạ có thể cho bọn ta với được không? Nghe nói Lục Duyên công tử có vài hồng nhan tri kỷ, một mình điện hạ có phải có chút một cây chẳng khó chống vững nhà không? Để các tỷ muội bọn ta giúp người"

"Đúng đúng đúng!"

Đôi mắt của Nina lóe lên, gật đầu lia lịa.

Anastasia không hề bị lay chuyển, về mặt uy nghiêm nhìn lướt qua đám đông:

"Các ngươi cứ tu luyện cho tốt đi"

Mọi người khẽ bĩu môi, lầu bầu nói nhỏ.

Anastasia không để ý đến họ, mà nhìn vào Lục Duyên bên dưới.

Mặc dù đã trao đổi thông tin liên lạc với Lục Duyên, nhưng sau đó hai người cũng chẳng liên lạc với nhau, Anastasia có ấn tượng tốt về Lục Duyên, đương nhiên cũng có ý định nhân cơ hội này để giao lưu với hắn.

Bình Luận (0)
Comment