Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa ( Dịch Full )

Chương 877 - Chương 880: Lên Tầng Trên.

Chương 880: Lên Tầng Trên.

Bên trong con ngươi của đại giám mục Thiên Tai dường như có một mặt trời màu xanh lá, hắn ta cúi đầu xuống nhìn Tuyết Hàn đang quỳ trên mặt đất, nói:

"Thiên Tai đã cho gợi ý, chúng ta sắp bắt đầu kế hoạch xâm lấn tầng trên của Khởi Nguyên Chi địa lần thứ hai. Bây giờ số lượng cường giả cấp thánh bên trong giáo đoàn quá ít, ngươi phải đi tìm người thích hợp. Thiên Tai sẽ ban cho bọn họ sức mạnh, để bọn họ đạt tới cấp bậc thánh giả"

Nghe vậy, Tuyết Hàn càng thêm cung kính, mặt vẫn cúi gầm xuống đất, chậm rãi mở miệng nói:

"Vâng! Đại giám mục"

"Đi đi"

Tuyết Hàn rời khỏi cung điện. Đứng tại hành lang, trên mặt nàng ta hiện đây vẻ điên cuồng.

Lần xâm lấn tầng trên của Khởi Nguyên Chi địa lần này chắc chắn sẽ gây ra việc ầm ĩ nhỏ nhặt giống như lần trước nữa đâu.

Thiên Tai sẽ ban cho bọn họ sức mạnh, từ đây có thể nghĩ ra đến lúc đó sẽ là hành động có quy mô lớn thế nào.

Đến lúc đó đông đảo thánh giả xâm lấn, có lẽ tầng trên của Khởi Nguyên Chi địa sẽ bị ăn mòn đúng không?

Nàng ta bước nhanh trở về văn phòng của mình, bắt đầu chuẩn bị cho kế hoạch.

Về phần tình huống của Đô Bắc, Tuyết Hàn dự định qua một đoạn thời gian nữa sẽ nhắc lại, bây giờ nhiệm vụ ăn mòn tầng trên Khởi Nguyên Chi địa càng quan trọng hơn một chút.

Chỉ là một tên chiến thánh thôi mà, cho dù thực lực của hắn mạnh như thế nào đi nữa, dưới tai kiếp của Thiên Tai bọn họ gây ra thì hắn có thể làm được gì chứ?

Khởi Nguyên Chi Địa, trong phòng trọng lực.

Lục Duyên nhìn vào thủy tinh truyền tin, bên trong thủy tinh là hình ảnh của Amy và Vương Linh Linh, khiến hắn có chút ngạc nhiên. Hắn hỏi:

"Ngươi nói muốn tới tầng trên Khởi Nguyên Chi địa sao?"

Amy gật đầu, nàng nói có chút đắc ý:

"Có bảo vật do đại lừa gạt nhà ngươi tặng lúc trước, bây giờ thực lực của ta đã rất mạnh, ta được xếp vào top năm mươi người đứng đầu trên bảng vương giả đấy, nhưng nếu muốn tăng lên một lần nữa thì rất khó, ta dự định tu luyện gen thật tốt rồi đột phá tu vi, tới lúc đó ta sẽ tới tầng trên Khởi Nguyên Chi địa giết hung thú để thu hoạch tài nguyên. Ông cũng đồng ý cho ta đi rồi"

Vương Linh Linh ở bên cạnh cũng nở nụ cười dịu dàng, nàng ấy nói:

"Ta sẽ đi cùng với tiểu thư"

Thấy hai người đã quyết định, Lục Duyên suy nghĩ một chút rồi nói:

"Nếu đã như vậy, ta sẽ thông báo cho những người khác, xem bọn họ nghĩ như thế nào:

"Ừử?

Amy gật gật đầu.

Ngay sau đó, Lục Duyên lập tức liên lạc với Dạ Dạ.

Sau khi ánh sáng trắng lóe lên, khuôn mặt vô cảm của Dạ Dạ xuất hiện trong thủy tinh truyền tin. Đôi mắt to tròn của nàng ấy khẽ chớp chớp, trên mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt:

"A Duyên, sao vậy?"

"Chính là như vậy, Amy và Linh Linh định tới tầng trên của Khởi Nguyên Chi Địa để rèn luyện, Dạ Dạ thấy thế nào?"

"Ta sẽ đi cùng"

Dạ Dạ không hề nghĩ ngợi, trực tiếp nói.

Lục Duyên không ngờ câu trả lời của Dạ Dạ lại thẳng thắn như vậy, khiến hắn không khỏi sửng sốt.

Dạ Dạ nói tiếp:

"Ngươi đã là chiến đế, nhưng ta vẫn còn là chiến vương, ta muốn nhanh chóng đột phá:

Hiếm khi nàng ấy tỏ ra kiên quyết với một việc như vậy.

Thấy thế, Lục Duyên nhịn không được phải bật cười, nói:

"Nếu đã như vậy, vậy ngươi cũng đi đi. Tiểu Bạch có đi cùng ngươi không?"

"Lục công tử à, Tiểu Bạch cũng phải đi!"

Giọng của Tiểu Bạch vang lên từ bên cạnh, nhưng người không lọt vào khung hình.

Nàng ấy khác với Vương Linh Linh, Vương Linh Linh có thể trêu chọc Amy, nhưng Tiểu Bạch lại vô cùng tôn kính Dạ Dạ. Hơn nữa tính tình nàng ấy cũng già dặn hơn một chút, không giống với Vương Linh Linh, mặc dù nàng ta có năng lực cực mạnh nhưng trong lòng vô cùng đen tối.

Lục Duyên bật cười:

"Ta biết rồi"

Sau khi nhận được sự đồng ý của Dạ Dạ và Tiểu Bạch, Lục Duyên suy nghĩ một chút.

Hắn rời khỏi phòng trọng lực của mình rồi đi tới trước cửa một căn phòng trọng lực cách đó không xa, gõ cửa một cái.

Ngay sau đó, bên trong cánh cửa truyền ra một giọng nói có chút cảnh giác của Rebecca:

"A Duyên à? Sao vậy?"

Lục Duyên:

vạn Hắn liếc nhìn cánh cửa đang đóng chặt khiến hắn có chút không rõ:

"Sao ngươi không mỡ cửa ra?"

"Ngươi, ngươi có việc thì đứng ở ngoài cửa nói! Chúng ta sẽ không mở cửa đâu! Ai biết ngươi có làm chuyện gì quá đáng hay không?"

Khi Rebecca nghe câu hỏi của Lục Duyên, nàng ấy càng thêm giật nảy mình, thậm chí còn lo lắng hơn.

Lục Duyên đen mặt, rốt cục hắn đã hiểu được tại sao Rebecca không dám mở cửa rồi.

Cô gái này được lắm, nàng ấy xem hắn thành lão sói xám rồi sao?

Hắn xấu xa đến vậy à?

Lục Duyên có chút nghi ngờ cuộc sống này.

Nhưng ngay sau đó, khóe miệng Lục Duyên nhếch lên để lộ ra nụ cười.

Cô gái này nghĩ như vậy là có thể ngăn cản hắn sao? Đang nghĩ cái gì vậy không biết?

Thân thể hắn lập tức biến mất tại chỗ.

Trong phòng trọng lực, Rebecca đứng ngay cửa ra vào, nàng có chút cảnh giác nhìn về hướng cửa. Cách đó không xa, Tư Thính Tuyết cũng ngừng tu luyện, nàng ấy lo lắng nhìn về phía cửa, như thể một giây sau Lục Duyên sẽ phá cửa vào bắt nạt bọn họ.

Thấy ngoài cửa không có tiếng động, Rebecca và Tư Thính Tuyết liếc nhìn nhau, cả hai đều cảm thấy khó hiểu.

Bình Luận (0)
Comment