Ánh mắt hắn ta đảo qua, nhìn về phía Lục Duyên, gật đầu cười:
"A Duyên, chúng ta đã chuẩn bị tốt rồi, có thể xuất phát bất cứ lúc nào"
Gương mặt xinh đẹp của Dạ Dạ không có biểu cảm gì, nàng đi với Tiểu Bạch đến chỗ đám người Lý Thanh Hòa.
Lục Duyên mỉm cười:
"Được, Thiên Minh lão gia tử, vậy chúng ta lập tức xuất phát đi"
Số người miêu nhân nhiều hơn số lượng con người một chút, có khoảng gần một ngàn người.
Dù sao, đế quốc Thiên Minh là thế lực cấp bậc thánh giả, tất nhiên số lượng cường giả sẽ hơn Đại Khải tinh rất nhiều.
Nếu không phải họ muốn giữ lại một số lượng lớn cường giả để trấn thủ, e rằng số người đến sẽ càng nhiều hơn nữa.
Tổng cộng lại vượt qua một ngàn người, tuy rằng con số này khá nhiều, nhưng Lục Duyên mới dời đi nhiều người như vậy cũng không có chút gánh nặng nào.
Hắn mang theo mọi người biến mất tại chỗ một cách dễ dàng.
Lúc sau, Lục Duyên lại dẫn theo mọi người đến Phỉ Thúy tinh đón Sương Nguyệt và các tinh linh Phĩ Thúy, rồi đến Dạ Mị tinh đón Anastasia, Gladys và các cường giả Dạ MI.
Tất cả cường giả Dạ Mị đều là một những cô gái có vẻ ngoài khá xinh đẹp. Tinh linh, con người, miêu nhân và Dạ Mị, bốn chủng tộc có sắc đẹp tương đương nhau, nhìn thấy nhiều người đẹp như vậy, tất nhiên các cường giả đều nhịn không được nhìn nhiều thêm vài lần.
Đặc biệt là các thiên tài nhân loại tuổi còn nhỏ của ba chủng tộc kia, họ càng không nhịn được nói chuyện lớn tiếng hơn, tính thể hiện bản thân mình, nói không chừng có thể ôm được người đẹp về.
Nhưng rất nhanh, tất cả những người này phải thất vọng rồi. Sau khi đến Dạ Mị, họ chỉ nhìn Lục Duyên, căn bản không có ai chú ý tới họ.
Việc này khiến họ rất cạn lời.
Mang theo bốn chủng tộc, có khoảng ba nghìn cường giả cấp chiến hoàng trở lên, đám người Lục Duyên lại biến mất tại chỗ một lần nữa.
Ngay sau đó, họ xuất hiện ở một tinh cầu vô cùng nhộn nhịp.
Toàn thân viên tinh cầu này được chế tạo từ kim loại. Trên mỗi một khu vực đều trải rộng các loại kiến trúc.
Số lượng lớn phi thuyền lên lên xuống xuống, đồng thời còn có một quảng trường thật lớn. Xung quanh quảng trường có một đám cửa truyền tống không gian đang nổi lơ 2 lửng.
Mấy cửa truyền tống này đi thông đến các khu vực khác. Hầu như tất cả các cánh cửa đều mở ra, chỉ có cánh cửa ở chỗ cao nhất là đang đóng.
Tinh cầu này được gọi là Bổ Thiên tinh. Nó cũng giống với Bổ Thiên thành, đây là khu vực trung tâm lãnh thổ của con người, là tinh cầu nhộn nhịp nhất của loài người.
Đoàn người Lục Duyên xuất hiện ở chỗ truyền tống trên quảng trường.
Quảng trường có phạm vi khoảng mấy trăm cây số, nhìn qua trông giống như một khu đồng bằng rộng lớn.
Thậm chí có thể thả một thành phố thật lớn ở trên quảng trường này.
Nhưng vào giờ phút này, số người trên quảng trường đã không ít.
Đảm người Lục Duyên vừa xuất hiện đã nhìn thấy đám người đông đúc kia.
Những người này đến từ các chủng tộc, bọn người Lý Hải Tinh nhìn thoáng qua, âm thầm đánh giá mọi người trên quảng trường, hơi có chút cảm giác mình đã về Bổ Thiên thành.
Amy trừng to mắt, nàng rất kinh ngạc nhìn xung quanh, kinh ngạc hỏi:
"Có thật nhiều người, những người này đều đến từ quốc gia cơ giới sao?"
Tư Thính Vũ nhìn thoáng qua, mở miệng nói:
"Chắc hẳn có đến mấy triệu người"
Lục Duyên mỉm cười, hắn nói:
"Dù sao trong cả lãnh thổ tộc người có nhiều chủng tộc ở các tinh cầu như vậy, dù cường giả chỉ chiếm một bộ phận nhỏ nhưng số lượng cũng không ít. E rằng mấy triệu người này chỉ là một phần nhỏ trong số đó thôi nhỉ?"
Lý Hải Tinh gật gật đầu:
"A Duyên nói đúng lắm, cường giả từ cấp chiến vương trở lên ở tầng trên Khởi Nguyên Chi địa đâu phải chỉ có trăm triệu người? Lần này khá nguy hiểm, nên có lẽ chỉ có một số ít cường giả sẽ đến đây"
Trong khi họ đang nói chuyện, cường giả của mấy chủng tộc bên cạnh cũng chú ý đến sự xuất hiện đột ngột của đám người Lục Duyên.
Sau khi họ nhìn thấy Lục Duyên, mọi người không nhịn được trừng mắt nhìn, trong mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Sau đó, họ lại bàn tán khe khẽ với bạn đồng hành của mình.
Ngay sau đó, một vài cường giả cũng không nhịn được thỉnh thoảng liếc nhìn về phía Lục Duyên.
Trên mặt Vương Linh Linh treo nụ cười mỉm:
"A Duyên, xem ra họ đã nhận ra ngươi đến rồi đó?"
Lục Duyên trợn trắng mắt:
"Nhận ra thì nhận ra thôi"
Đương nhiên, mấy cường giả ngoại tộc vẫn rất hiểu rõ, họ cũng không tới quấy rầy Lục Duyên, chỉ nhìn Lục Duyên từ xa.
Nếu việc đó không ảnh hưởng gì đến hắn, tất nhiên hắn cũng không để bụng.
Đúng lúc này, ánh sáng chợt lóe lên, một bóng người xuất hiện trước mặt Lục Duyên.
Người đó có một mái tóc ngắn màu tím bạc rất kỳ lạ, mặt vô cùng anh tuấn. Người đó chính là Nộ Tinh.
Nộ Tinh nhìn thấy Lục Duyên, hắn ta cười nói:
"Ta còn nói tại sao ta lại cảm nhận được khí tức của ngươi. Quả nhiên đúng là ngươi rồi A Duyên. Ngươi đến đúng lúc đấy, còn khoảng nửa ngày nữa con đường thông qua không gian Sinh tinh sẽ được mở ra, đến lúc đó chúng ta có thể đi qua đó rồi"
Nghe được lời này, Lục Duyên nhìn xung quanh, hắn hơi thắc mắc mở miệng hỏi:
"Nhanh như vậy à? Mọi người đều đến đông đủ rồi sao?"