Giả Cán Bộ

Chương 179

Lục sở trưởng không dám chậm trễ, tranh thủ thời gian tiếp nhận điện thoại, thoáng cái đã nghe ra là thanh âm Đỗ Sơn Mộc, vội vàng nịnh nọt nói hùa vài câu.

Bên cạnh, một đám người Lý Quý Quyền thiếu chút nữa làm rơi rơi tròng mắt xuống dưới mặt đất rồi, ánh mắt nhìn Dương Tử Hiên có chút không dám tin, cái tên tiểu tử thối này, dĩ nhiên lại là công ủy bí thư khu công nghiệp?

Lục sở trưởng cung kính trả điện thoại di động lại cho Dương Tử Hiên, cung kính nói: “ Xin hỏi, Dương bí thư ngài có phân phó gì không? “

Dương Tử Hiên nói qua tất cả chuyện đã phát sinh vừa rồi với Lục sở trưởng, Lục sở trưởng nhìn một đám người Lý Quý Quyền, sắc mặt lập tức âm trầm xuống: “ Lão Lý, các cậu bình thường làm xằng làm bậy, tôi một mực không tìm thấy chứng cớ, không có cách nào bắt các cậu, nhưng hôm nay thật không ngờ, các người dám lấn áp cả Dương bí thư, chúng tôi tuyệt đối không thể đơn giản bỏ qua cho các cậu. “

Nói xong, liền hướng cảnh sát nhân dân sau lưng, vẫy vẫy tay nói: “ Bắt hết mấy người Lý gia này lại, mang trở về đồn công an, chậm rãi thẩm tra! “

Mấy cảnh sát nhân dân lập tức ào lên như ong vỡ tổ, bắt giữ mấy người Lý Quý Quyền.

Quản lý đại sảnh kinh hãi nhìn tất cả đột biến, lại nhìn về hướng Dương Tử Hiên, trong mắt lộ ra một tia sợ hãi.

“ Chuyện gì xảy ra vậy? “ Vợ chồng Lê Khải Minh thấy Dương Tử Hiên ôm con mình đi ra ngoài lâu như vậy, vẫn chưa trở lại, liền đi ra, vừa vặn chứng kiến tràng diện Lục sở trưởng đang phân phó cảnh sát nhân dân bắt mấy người Lý Quý Quyền, dùng thanh âm nghiêm túc nói.

Lục sở trưởng và một đám người Lý Quý Quyền ngẩng đầu nhìn Lê Khải Minh, đều thầm hít một hơi khí lạnh.

Bọn hắn đều đã gặp Lê Khải Minh, thư ký trưởng ủy ban thành phố này, thời điểm Lý Quý Quyền gặp Lê Khải Minh, là ở một lần tiệm cơm Nam Hồ mở tiệc chiêu đãi một chủ tịch huyện, xa xa chứng kiến một đám người ủy ban thành phố vây quanh Lê Khải Minh, tiến vào tiệm cơm Nam Hồ.

“ Thư ký trưởng, ngài đã ở đây rồi sao! “ Lục sở trưởng tranh thủ thời gian tiến lên, ân cần thăm hỏi.

Lê Khải Minh nghi hoặc nhìn về phía Dương Tử Hiên, hỏi: “ Chuyện gì xảy ra vậy? “

Dương Tử Hiên nói sự tình đơn giản một chút, trong lòng Lê Khải Minh cũng cảm thấy giận dữ, tuy con của hắn đi tiểu trên bàn cơm là không đúng, nhưng trẻ con dù sao cũng không hiểu chuyện, hơn nữa còn chịu nhận lỗi rồi, vẫn còn níu lấy không tha như thế, thật sự làm cho người ta tức giận.

Lục sở trưởng cười làm lành, mang một đám người Lý Quý Quyền rời đi, Dương Tử Hiên mới cùng Lê Khải Minh trở lại bàn ăn, quản lý đại sảnh không nghĩ tới, nhà khách sạn hạng hai của mình, hôm nay thậm chí có thể dẫn hai đại nhân vật Nam Hồ thành phố như thế vào xem, trong lòng vừa sợ vừa vui.

Sợ, chính là Dương Tử Hiên và nhi tử Lê Khải Minh tại khách sạn mình gặp phải người khi dễ, không biết về sau có thể áp chế mình hay không, mừng chính là, nếu như Dương Tử Hiên và Lê Khải Minh tán thành thái độ phục vụ khách sạn hắn, sẽ là trợ giúp lớn lao đối với việc tăng danh tiếng khách sạn lên.

Một bữa cơm này, mặc dù có chút khó khăn trắc trở, nhưng cũng coi như là khách và chủ tận hứng rồi, Dương Tử Hiên và Lê Khải Minh lại tiếp tục nói một ít chuyện về thị ủy ủy ban thành phố, sau đó đều tự tản đi.

Dương Tử Hiên gọi điện thoại cho Hứa Tinh, Hứa Tinh đi dạo một vòng quanh các khu thành phố, sau đó mới trở về, đón Dương Tử Hiên trở lại khu công nghiệp.

...

Ngày hôm sau, Dương Tử Hiên bước vào văn phòng, lập tức liền gọi Thư Bình bí thư tới.

“ Thư bí thư, buổi chiều sẽ tổ chức hội nghị thường ủy lần đầu tiên của khu công nghiệp chúng ta, chị có đề tài thảo luận gì không? Tôi nghe tin tức Hồ Khải phản hồi, nói chị không có ý kiến gì! “ Dương Tử Hiên bảo Hồ Khải rót một ly trà cho Thư Bình.

Dương Tử Hiên vốn còn muốn gọi Diêu Thiên Thư đến, ba bí thư cùng một chỗ mở cuộc họp hội ý, thoáng phối hợp ý kiến một tý, đến lúc đó, lên hội thường ủy, cũng có thể từ từ đối ngoại, rất nhiều chuyện sẽ thành làm chơi ăn thật.

Chỉ là, Dương Tử Hiên cuối cùng là không gọi Diêu Thiên Thư đến, Diêu Thiên Thư này quá dễ dàng thay đổi, thường xuyên tạm thời thay đổi, lần trước khảo sát tại Tô thành phố, nhìn như đã khuất phục Diêu Thiên Thư, ai ngờ đến thời điểm sự kiện nhà máy chế biến giấy nổ ra, Diêu Thiên Thư lại thay đổi sắc mặt, muốn nhân cơ hội áp chế Dương Tử Hiên, gần đây lại bắt đầu xa cách một đám người Bạch Thự.

Loại người như thế, Dương Tử Hiên thật sự không thể đặt hi vọng, ai mà biết được, nếu lúc hắn họp hội ý bí thư, miệng thì thương lượng tốt mọi chuyện, đến hội thường ủy, hắn có thể tạm thời thay đổi hay không.

Ngược lại, Thư Bình phó bí thư này có thể từ từ tranh thủ phối hợp một tý.

“ Bí thư, đề tài thảo luận chủ yếu trên hội thường ủy lần này là gì? “ Thư Bình không trả lời thẳng vấn đề của Dương Tử Hiên, mà là hỏi lại một câu, hai tay đặt ở chén trà trên bàn.

“ Đề tài thảo luận chủ yếu thì có hai, một là trách nhiệm tương quan nhà máy chế biến giấy, vấn đề xử lý các nghành giám thị, một chuyện nữa, chính là đoàn khảo sát đầu tư Tô thành phố sắp đến, chúng ta nên làm công tác chuẩn bị như thế nào! “

“ Đương nhiên, còn có một vài vấn đề thay đổi nhân sự! “ Dương Tử Hiên cuối cùng mới lên tiếng về vấn đề nhân sự.

Thư Bình nhíu mày, ba cái đề tài thảo luận này, đều là đề tài thảo có thể làm văn, chỉ sợ mùi thuốc súng trên hội thường ủy lần này sẽ không nhỏ.

“ Dương bí thư, đối với vấn đề xử lý nhà máy chế biến giấy sau này, ngài có ý kiến gì không? “ Thư Bình nhìn Dương Tử Hiên, cười cười hỏi.

Dương Tử Hiên biết, nếu mình muốn tranh thủ Thư Bình ủng hộ, khẳng định phải vứt mục đích bản thân ra trước, nghĩ đến đây, hắn vừa cười vừa nói: “ Thạch bí thư nói, vấn đề nhà máy chế biến giấy này, nhất định không thể bỏ qua, nhất định phải tra sâu, tra rõ, không để cho một con cá nào lọt lưới chạy trốn! “

“ Nhà máy chế biến giấy xảy ra nhiều sự cố an toàn sản xuất như vậy, nhưng nghành giám thị của chính phủ chúng ta xác thực là một chút biện pháp ứng đối cũng không áp dụng, tùy ý để nhà máy chế biến giấy phóng túng như thế, nói rõ chính phủ chúng ta có vài nghành giám thị bỏ rơi nhiệm vụ, nhất định phải truy cứu trách nhiệm của những người liền quan! “

Thư Bình hơi sững sờ, nàng không nghĩ tới, Dương Tử Hiên không trực tiếp biểu lộ lá bài tẩy và quan điểm của bản thân, mà là ném ngôn luận và thái độ của Thạch Phong Tín ra ngoài.

“ Thạch bí thư đã có chỉ thị, yêu cầu tra rõ, bộ máy khu công nghiệp chúng ta cũng không thể qua loa cho xong! “ Thần sắc Thư Bình rất nghiêm túc, nói, điều này cũng cho thấy, đến lúc đó, nàng sẽ ủng hộ Dương Tử Hiên.

“ Về phần vấn đề tiếp đãi đoàn khảo sát đầu tư Tô thành phố, có một vài điểm chi tiết, tỉ mỉ vẫn phải thương lượng! “ Dương Tử Hiên nói.

Thư Bình gật gật đầu, thanh âm có chút kích động, nói: “ Chuyện này khẳng định không thể qua loa, nhất định phải coi chuyện sắp tới là đại sự tối quan trọng nhất trong khu công nghiệp chúng ta để hoàn thành!”

“Tôi nhìn khu công nghiệp được kiến tạo thành, nhưng mấy năm qua, khu công nghiệp không có một điểm khởi sắc, lần này Dương bí thư mang từ Tô thành phố về nhiều tài nguyên thương nhân đầu tư phong phú như vậy, chúng ta nhất định phải tận dụng, đây là cơ hội để khu công nghiệp chúng ta thay đổi! “

Hớp một ngụm trà, Dương Tử Hiên tinh tế thưởng thức ngữ khí và lời nói của Thư Bình, xem ra, Thư Bình cũng không phải là loại người tuyệt đối vô cầu, với tư cách cán bộ trẻ tuổi nữ, bản thân nàng có thật nhiều ưu thế, còn có thể tiếp tục tiến bộ lên chức.

Cán bộ nữ trong thể chế vốn rất ít, nhưng đã sớm có văn bản tài liệu quy định các cấp đảng uỷ phải có tỉ lệ nữ cán bộ nhất định, đây là một cái quy định cứng nhắc, nhưng lại cho các cán bộ nữ không ít hi vọng.

Thư Bình cũng rất gấp gáp, hy vọng có thể làm ra chút thành tích tại khu công nghiệp, từ điểm này, Dương Tử Hiên liền có lòng tin khống chế được Thư Bình, đối với loại cán bộ mang kiến thức tiến bộ hình cầu này, chỉ có cách thông qua mị lực lãnh đạo cá nhân, làm cho nàng tin phục, một khi làm cho nàng tin phục, chính là một cấp dưới thập phần trung thành.
Bình Luận (0)
Comment