Giả Cán Bộ

Chương 192

Dương Tử Hiên ngồi ở vị trí của Giản Văn Phong lúc trước, trước kia, Giản Văn Phong ở bên trong cả phó thị trưởng ủy ban thành phố, bài danh thứ hai đếm ngược từ dưới lên, chỉ cao hơn Chu Tông Trạch.

Dựa theo xếp hạng thứ tự phó thị trưởng hiện tại, sẽ là Lý Chí Hồng, Trịnh Xây Minh, Tô Đại Tần, Trương Bảo Quốc, Dương Tử Hiên, Chu Tông Trạch.

Thời điểm Trương Bảo Quốc chứng kiến Dương Tử Hiên, trên mặt liền có một tia xấu hổ, trước kia, thời điểm uống rượu phát điên ở Hoàng Hồ, kỳ thật, thần trí hắn cũng không phải đặc biệt tỉnh táo, về sau tỉnh rượu, vẫn còn mang cảm giác sợ hãi, bởi vì lúc ấy có không ít nhân chứng chứng kiến.

Trương Bảo Quốc không lo lắng đám người Bạch Thự Giang Văn tố cáo hắn, bởi vì bản thân khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ cũng không sạch sẽ, không ít lãnh đạo thành phố đều biết được tình huống khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, nếu như đám người Giang Văn Bạch Thự tố cáo hắn, hắn khẳng định cũng sẽ cắn ngược lại khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ một miếng, kết quả cuối cùng nhất chính là cá chết lưới rách, mọi người ôm nhau cùng chết, loại kết quả này, vô luận là Trương Bảo Quốc hay là Giang Văn Bạch Thự, đều không muốn nhìn thấy.

Cho nên, Trương Bảo Quốc lo lắng nhất, có lẽ vẫn là Dương Tử Hiên, trên tay Dương Tử Hiên đúng là nắm không ít người làm nhân chứng, tuy Trương Bảo Quốc có thể đùn đẩy do mình uống rượu, nhưng chỉ cần Dương Tử Hiên bảo những người kia đứng ra tố cáo, nếu quả thật Ban Kỷ Luật Thanh tra muốn song quy mình, vậy thì mình thật sự triệt để xong đời rồi, dù sao, ngoại trừ chơi nữ nhân ra, trên người Trương Bảo Quốc cũng không thiếu những vấn đề tệ nạn khác.

Trong khoảng thời gian này, Trương Bảo Quốc cũng là đêm không thể say giấc, rất muốn đi tìm Dương Tử Hiên nói chuyện điều kiện, nhưng lại sợ Dương Tử Hiên cự tuyệt hắn ở ngoài ngàn dặm.

Đoạn thời gian trước, nghe nói Dương Tử Hiên sắp sửa tiếp nhận vị trí phó thị trưởng của Giản Văn Phong, về sau, trong lòng Trương Bảo Quốc càng mâu thuẫn, loại tâm tính sợ hãi và xấu hổ này một mực tiếp tục đến hiện tại.

Dương Tử Hiên giả bộ như không có việc gì, hướng Trương Bảo Quốc gật gật đầu, Trương Bảo Quốc cũng liên tục không ngừng hướng Dương Tử Hiên gật gật đầu đáp lại, ngồi xuống tại bên người Dương Tử Hiên.

Hội nghị đảng ủy ban do thị trưởng La Trạch Minh điều hành, chủ yếu là thảo luận về vấn đề ủy ban phân công công tác thành phố, Lê Khải Minh tới tương đối trễ, ngồi xuống tại vị trí phía dưới Chu Tông Trạch.

Dương Tử Hiên kỳ thật cũng không trông cậy vào việc có thể được phân khối gì tốt, dùng các mối quan hệ và lực ảnh hưởng đối với các đại cơ quan lệ thuộc trực tiếp ủy ban thành phố của hắn bây giờ, thật sự là vô pháp tranh giành cùng mấy lão phó thị trưởng khác, mặc dù an bài vài cái phân công quan trọng cho hắn, hắn cũng không nhất định có thể làm cho những cục trưởng nắm thực quyền phía dưới phục tùng.

Ôm tâm tính như vậy, Dương Tử Hiên lại có vẻ rất nhàn nhã, hội nghị đảng lần này, hắn mới chính là hạch tâm thảo luận, nhưng giờ lại trở thành người ngoài cuộc rồi.

“ Lần này, chúng ta chủ yếu thảo luận về vấn đề phân công công tác trong ủy ban thành phố, thảo luận xong rồi, sẽ đưa lên hội thường ủy xem xét. “ La Trạch nói rất rõ ràng.

Dương Tử Hiên cười một tiếng, tuy phân công điều chỉnh khẳng định còn phải đưa ra hội nghị thường ủy thị ủy xem xét, nhưng việc chỉ là đi qua sân khấu thôi.

Dù sao, đám thường ủy trên hội thường ủy, không có người nào điên cuồng đến mức đưa loạn cánh tay đến ủy ban thành phố, mặc dù là Thạch Phong Tín, cũng tương đối phối hợp với La Trạch Minh tại công tác ủy ban thành phố, tránh xảy ra lửa thiêu thân, cũng để tránh mấy chuyện xấu.

“ Ủy ban thành phố chúng ta có một đồng chí mới tới, đó chính là đồng chí Dương Tử Hiên, tin tưởng mọi người cũng đã quen biết, về sau sẽ là đồng sự của chúng ta, lần điều chỉnh phân công này, chủ yếu cũng là vì Dương Tử Hiên đồng chí. “ La Trạch Minh dùng thần sắc nghiêm nghị nói.

Dương Tử Hiên đứng dậy, hướng các phó thị trưởng, cúi đầu chào một vòng, sau đó mới ngồi xuống lần nữa.

Giản Văn Phong trước kia, ngoài việc đảm nhiệm phó thị trưởng, còn phân công quản lý một hai nghành tương đối quan trọng, cùng mấy cái tiểu nghành biên giới, nhưng Giản Văn Phong rơi đài, về sau, mấy cái nghành phân công quản lý này, cơ bản một lần nữa bị tính lên trên đầu bốn phó thị trưởng không phải thường ủy khác.

Lý Chí Hồng là thường vụ phó thị trưởng, nghành quan trọng được phân công quản lý cũng rất nhiều, cho nên không tham dự thịnh yến chia cắt các nghành Giản Văn Phong được phân công quản lý.

Ở bên trong thịnh yến chia cắt, thu hoạch lớn nhất đúng là phó thị trưởng Tô Đại Tần, Giản Văn Phong được phân công quản lý hai nghành quan trọng là radio, TV, thuốc lá.

Trước khi Dương Tử Hiên đến, cũng gọi điện thoại hỏi qua Lê Khải Minh, trước kia Lê Khải Minh cũng là thành viên đảng ủy ủy ban thành phố, đối với chút ít việc này, phải nói là biết rất tường tận.

Dương Tử Hiên nhìn thoáng qua phó thị trưởng Tô Đại Tần bài danh đệ tam, xương gò má rất cao, hốc mắt rất sâu, xem xét liền biết là nhân vật tâm tư rất nặng.

Đã ăn hết, muốn bắt một lão hồ ly nhổ ra thì rất khó.

Đạo lý dễ hiểu ấy, Dương Tử Hiên vẫn thập phần minh bạch, Dương Tử Hiên biết, nếu như mình muốn lấy các nghành trước kia Giản Văn Phong được phân công quản lý trở về, chỉ sợ sẽ lập tức đắc tội với người.

Cho nên, Dương Tử Hiên dứt khoát không chủ động mở miệng đòi hỏi, mà là đổ cái vấn đề khó khăn này cho La Trạch Minh, nhìn xem hắn an bài như thế nào, đổ cho bản thân La Trạch Minh tự phân công điều chỉnh, phải đắc tội với người, cứ để cho La Trạch Minh đắc tội được rồi.

Trịnh Xây Minh kỳ thật cũng được chia cắt không ít công tác Giản Văn Phong được phân công quản lý, nhưng chủ yếu là phương diện nông nghiệp, Trịnh Xây Minh hiện tại chủ yếu là được phân công những công tác nông thôn như quản lý nông nghiệp và nông thôn, nông thôn, thuỷ lợi, kế hoạch hoá gia đình, dân chính, giúp đỡ người nghèo khai phá.

Ngoại trừ thường vụ phó thị trưởng Lý Chí Hồng ra, bài danh cao nhất tại ủy ban thành phố đúng là hắn, kỳ thật cũng là hiển lộ rõ ràng sự coi trọng của thị ủy đối với công tác nông thôn, trên thực tế, các nghành chức năng hắn được phân công quản lý còn không tốt bằng Tô Đại Tần.

Hiện tại phó thị trưởng có sáu người, ba người có thế lực và ảnh hưởng đứng đầu, đều cao hơn nhiều so với Trương Bảo Quốc, Dương Tử Hiên, Chu Tông Trạch.

“ Dương Tử Hiên đồng chí vừa mới lên chức phó thị trưởng, nếu không thì như vậy đi, cứ để cho Dương Tử Hiên đồng chí tiếp tục nhận các lĩnh vực Giản Văn Phong trước kia phân công quản lý. “ La Trạch Minh hiện tại vẫn chưa biết tâm tính Dương Tử Hiên là cái gì, tuy La Trạch Minh cũng muốn lôi kéo Dương Tử Hiên, nhưng vẫn muốn đợi Dương Tử Hiên tự mình tìm tới cửa nhà hắn.

Cho nên, thời điểm an bài phân công Dương Tử Hiên, cũng chỉ muốn giải quyết việc chung, không muốn giúp Dương Tử Hiên, cũng không có ý định đẩy Dương Tử Hiên lọt hố.

“ Mọi người cảm thấy cái đề nghị này thế nào? “ La Trạch Minh ngồi ở trung ương bàn dài trong hội nghị, thoáng nhìn quanh bốn phía một tý, thanh âm của hắn rất đặc biệt, có cảm giác như kim loại ma sát với nhau nghe rất không thoải mái.

“ Tôi không đồng ý! “ Lý Chí Hồng bỗng nhiên mở miệng phản đối.

Dương Tử Hiên có chút nghi hoặc, vì cái gì mà Lý Chí Hồng phản đối rõ nét như thế?

Dương Tử Hiên chú ý tới, thời điểm Lý Chí Hồng lên tiếng phản đối, trên mặt La Trạch Minh chợt lóe lên sắc vui mừng.

Trong lòng Dương Tử Hiên liền có kết luận, xem ra bản thân La Trạch Minh với việc Dương Tử Hiên tiếp nhận toàn bộ công tác trước kia của Giản Văn Phong, cũng cảm thấy không thoả mãn.

Nghĩ đến đây, Dương Tử Hiên bỗng nhiên cảm thấy kinh hãi.

Tâm tư La Trạch Minh này thật sự là thập phần kín đáo, bản thân La Trạch Minh không hài lòng để hắn tiếp nhận toàn bộ công tác của Giản Văn Phong trước kia, nhưng La Trạch Minh lại nói ra điều đó, rõ ràng cho thấy là muốn tìm kiếm các mối quan hệ của Dương Tử Hiên, nhìn xem Dương Tử Hiên ở bên trong các thành viên đảng ủy, có bao nhiêu minh hữu.

Hơn nữa, La Trạch Minh ném ra ngoài một phương án giải quyết như vậy, cơ hồ bất kỳ người nào cũng sẽ không chịu đơn giản đắc tội, Trịnh Xây Minh cùng Tô Đại Tần cũng vô pháp đâm chọc được câu nào.
Bình Luận (0)
Comment