Giả Cán Bộ

Chương 194

Ngoại sự và sự vụ Hong Kong lại rất có thể trở thành gân gà, dù sao, Nam Hồ cũng không phải nơi thu hút người di cư nổi tiếng, đồng bào Hong Kong đến cứ trú cũng không tính là nhiều.

Nói cách khác, đây chỉ là mấy cái nghành êm tai mà thôi, nhưng khách sạn Tĩnh Thủy lại có thương nhân Hồng Kông tham gia cổ phần, Nam Hồ vẫn có mấy thương nhân Hồng Kông sinh hoạt, cũng không tính toán hoàn toàn là gân gà.

Công việc đả kích buôn lậu phạm tội này, liền có điểm khó mà nói rồi, dù sao, đả kích buôn lậu phạm tội cũng phải phối hợp động tác với rất nhiều nghành thực quyền nắm cường lực.

Hiện tại Đỗ Sơn Mộc cục trưởng cục công an kia vẫn chưa biết mình đẩy hắn lọt hố, hơn nữa, Đỗ Sơn Mộc cũng là nhân vật có chủ kiến, đến lúc mình gặp chuyện không may, thật đúng là không nhất định có thể chỉ huy được “ Chính Pháp vương “ nắm hết công an thành phố Nam Hồ này.

Một khối du lịch, Dương Tử Hiên đã có ý định làm ra động tác thật lớn, điều kiện du lịch Nam Hồ thập phần tốt đẹp, có Nam Hồ, một thắng cảnh nổi tiếng cả nước, được mọi người thập phần bảo vệ, coi như một thứ làm quảng cáo.

Tuy Nam Hồ là thành thị tài nguyên mang tính công nghiệp kiểu mới, nhưng Nam Hồ vẫn chưa có cảnh tượng ô nhiễm lợi hại vài chục năm về sau, tai nạn sinh thái nhiều lần bộc phát.

Hơn nữa lại là vùng thành thị ven sông, tài nguyên du lịch xác thực là thập phần phong phú, nếu như thao tác tốt một khối này, sẽ có thể làm ra chiến tích quan trọng, cũng thập phần có lợi đối với việc làm cho kinh tế Nam Hồ tăng lên.

Cục chiêu thương cái này một khối, Dương Tử Hiên cũng là ý định từ từ cả dừng một cái, Dương Tử Hiên đương nhiên không biết mắt thiển đến chỉ là bởi vì Tô Minh tên đắc tội qua chính mình, cho nên mới muốn chỉnh đốn Cục chiêu thương, trên thực tế Cục chiêu thương những năm gần đây này, quả thật làm cho người bất mãn hết sức ý, tài chính cấp phát tiền không ít, nghiệp vụ phí cũng tốn không ít, thành quả nhưng lại nửa đinh điểm đều không có đi ra, cái này lại để cho Dương Tử Hiên thập phần tức giận.

Cục quản lý thuốc lá, cái này thì khó mà nói, cục quản lý thuốc lá căn bản là nghành quản lý dọc, mặc dù là được chính phủ nhân dân và bản địa và nghành hành chính chủ quản thuốc lá cùng nhau lãnh đạo, nhưng cục quản lý thuốc lá ở một bậc thành phố, liên quan đến việc điều phối bố trí nhân viên, chi phí tài vụ, sử dụng các nguồn lực, còn có cả mua vật phẩm, quyền lực những thứ này đều ở trong tay cục quản lý thuốc lá tỉnh.

Ủy ban thành phố chỉ là cơ cấu lãnh đạo cùng phối hợp trên danh nghĩa, nhưng dù sao đi nữa, ở trên mặt danh nghĩa, quản lý thuốc lá vẫn phải tiếp nhận lãnh đạo của ủy ban thành phố, cho nên, Dương Tử Hiên được lãnh đạo phân công quản lý, cục quản lý thuốc lá vẫn phải nể tình.

Một khối công tác đoàn thanh niên cộng sản này, Dương Tử Hiên lại không có trông cậy vào việc có thể làm ra cái chiến tích gì, bản thân đoàn thanh niên cộng sản chính là bồi dưỡng cán bộ dự bị cho địa phương, công tác hằng ngày cũng là tương đối thiên về nghiên cứu, khả năng có thể làm ra chiến tích không lớn.

Cân nhắc một phen như thế, Dương Tử Hiên đã làm rõ ràng mạch suy nghĩ rồi, đầu tiên phải nắm bắt chính là cục chiêu thương.

Trước kia, cục chiêu thương là Lý Chí Hồng được phân công quản lý, nhưng bởi vì Lý Chí Hồng quản rất nhiều nghành quan trọng, tài chính thuế vụ quốc thổ giao thông, cái cục chiêu thương này ở trong mắt Lý Chí Hồng liền biến thành gân gà, có cũng được mà không có cũng không sao.

Cho nên, Lý Chí Hồng đều một mực không để ý tới cục chiêu thương, hơn nữa, cục tài chính cũng là nghành Lý Chí Hồng đựơc phân công quản lý, cục chiêu thương muốn lấy tiền ra cũng thập phần thuận tiện.

Nhưng đã đến trong tay Dương Tử Hiên, vậy thì coi như cục chiêu thương không gặp may, phải chính đốn thật kỹ.

Hồ Khải từ kính chiếu hậu nhìn nhìn Dương Tử Hiên đang trầm tư, không biết Dương Tử Hiên đang tự hỏi cái gì, buổi sáng tổ chức hội nghị đảng ủy ban thành phố, Hồ Khải cũng một mực ngồi trên xe, chưa đi vào cao ốc chính phủ, chỉ là, xem sắc mặt Dương Tử Hiên sau khi từ ủy ban thành phố đi ra, cũng có chút sắc mặt vui mừng, xem ra Dương bí thư được phân công tại ủy ban thành phố cũng không tệ, cho nên tâm tình mới tốt.

“ Bí thư, hiện tại chúng ta đi đâu? “ Hồ Khải ngồi ở trên ghế lái hỏi, gần đây Hồ Khải cũng đã học được cách lái xe, Lưu Bất Khắc bị Dương Tử Hiên phái đi chấp hành những nhiệm vụ khác, cho nên Hồ Khải tạm thời lái xe.

“ Đi thị ủy! “ Dương Tử Hiên tiếc chữ như vàng.

Hồ Khải trả lời một tiếng, liền lái xe đi đại viện thị ủy trước, một đường liếc nhìn các công trình xây dựng nội thành Nam Hồ, cao lầu quanh đường đi cũng không tính toán là ít.

Thời đại học, Hồ Khải sống ở Tử Kim, cảm thấy nội thành Nam Hồ xây dựng lên, mặc dù không phồn hoa như Tử Kim, nhưng xét cả La Phù mà nói, Nam Hồ cũng tương đối khá, cho nên, Hồ Khải cảm giác, nếu như mình có thể phát triển con đường làm quan ở Nam Hồ, đó cũng là rất không tệ.

Trước kia, Hồ Khải không phải là không cảm tưởng, nhưng từ khi đảm nhiệm chức thư ký của Dương Tử Hiên, về sau, công tác Hồ Khải càng lúc càng nhiệt tình, cũng nhìn thấy hi vọng tiến bộ lên chức, ông chủ của mình còn trẻ như vậy đã đảm nhiệm phó thị trưởng rồi, tiền đồ hẳn là cũng tương đối quang minh, chỉ cần mình theo sát lãnh đạo, trong công tác thì để cho lãnh đạo thoả mãn, lãnh đạo chắc chắn là không bạc đãi mình.

“ Tiểu Khải, nhà của cậu ở đâu? “ Dương Tử Hiên lấy lại tinh thần, hỏi Hồ Khải lái xe phía trước.

Trong khoảng thời gian này, Dương Tử Hiên dùng Hồ Khải cũng tương đối thuận tay, cho nên muốn thoáng quan tâm một tý về tình huống gia đình thư ký của mình.

“ Bí thư, tôi là người Ba Dương, ba mẹ tôi đều ở Ba Dương. “ Hồ Khải không biết vì cái gì mà Dương Tử Hiên đột nhiên hỏi công việc nhỏ nhặt này.

“ Ba mẹ cậu làm cái gì? “

“ Cha tôi là thấy giáo trung học, mẹ của tôi cũng công tác trong nhà ăn trường trung học của cha tôi, chỉ là, mẹ tôi không có biên chế, vẫn là công nhân tạm thời trong trường học. “ Hồ Khải trả lời.

Dương Tử Hiên gật gật đầu, xem ra cha Hồ Khải ở bên trong trường trung học cũng bị bài xích rất lợi hại, ngay cả vấn đề biên chế cũng không giải quyết được cho vợ của mình.

“ Có đối tượng chưa, vẫn chưa nghe cậu nhắc tới lần nào. “ Dương Tử Hiên nhen nhóm một điếu thuốc, hút một hơi rồi nói.

Hồ Khải do dự một hồi rồi mới lên tiếng: “ Có một bạn học thời đại học, chỉ là, tôi và nàng đã rất lâu không liên hệ rồi. “

Dương Tử Hiên gật gật đầu, loại tình huống tốt nghiệp xong liền phai nhạt, thậm chí liền chia tay này rất thường hay nhìn thấy trong cuộc đời học sinh, nhất là bây giờ, còn là niên đại phân phối, chỉ cần không được phân phối tại cùng một chỗ, sau khi tốt nghiệp, hơn phân nửa đều tách ra.

“ Nàng được phân phối tại đơn vị Tử Kim à. “ Thanh âm Dương Tử Hiên rất bình thản.

Hồ Khải nói: “ Đúng vậy, hiện tại nàng đang làm trong cơ quan chính phủ thành phố Tử Kim. “

Trong lòng Dương Tử Hiên tự nhủ, chuyện này xem ra là sẽ giải tán, nữ nhân kia không đến Nam Hồ chịu khổ, đối với Hồ Khải, cũng chưa nói tới cái tình cảm gì thật tình.

Dương Tử Hiên không muốn bàn luận về chuyện thương tâm của hắn, miệng hỏi: “ Đã lâu không trở về Ba Dương thăm người thân rồi, lúc nào trở lại? Tôi phê cho cậu mấy ngày nghỉ. “

Tâm Hồ Khải cảm thấy rất ấm áp, tuy Dương bí thư trẻ tuổi, nhưng làm việc suy nghĩ đến có lẽ là rất chu đáo, công việc nhỏ như vậy cũng có thể quan tâm, đương nhiên cũng nói rõ ràng là Dương bí thư rất coi trọng đối với mình, rất cảm kích nói: “ Đa tạ bí thư quan tâm, khả năng là cuối năm tôi mới trở về, trong khoảng thời gian này, công tác tương đối bề bộn, tôi muốn đợi phụ thân về hưu, sẽ đón phụ mẫu đến Nam Hồ bên này, dù sao, về sau, hơn phân nửa là tôi cũng công tác ở bên này. “

“ Tại đây chỉ có tôi và cậu, nói chuyện không cần khách khí như thế, dù sao cậu cũng là người làm việc cho tôi, xem như thủ hạ của tôi. “ Dương Tử Hiên gõ gõ khói bụi.

Xe dừng lại tại trước cửa đại viện thị ủy, Dương Tử Hiên vừa bước vào đại viện, liền đụng phải ban chủ nhiệm thị ủy Từ Khoáng Đạt từ bên ngoài trở về.
Bình Luận (0)
Comment