Ở bên nước Ý xa xôi , Hàn Vũ vừa mới kết thúc buổi biểu diện thì nhận đc thoại gọi tới của Hàn Thiên .
- “ Có chuyện gì vậy Thiên Thiên ? ” Hàn Vũ uể oải nói
- “ Hàn Vũ ! Hôm nay có hai người tới tìm mẹ hình như là cha của chúng ta ! ” Đầu dây bên kia Hàn Thiên gấp gáp nói
- “ CÁI GÌ ! ? ”
bật dậy khỏi giường Hàn Vũ nghiêm túc nghe điện thoại
- “ Thật đó , hai người kia giống hệt em với Dực ! ” sợ Hàn Vũ không tin Hàn Thiên liền khẳng định nói
- “ Được rồi ! Vậy hai đứa đối phó tạm với hai người đó trước , xem vì sao họ tới đây . Hai tuần sau chị mới về được ! Không được để hai người đó đưa mẹ đi đâu đấy ! ”
- “ Vâng ! ”
Vừa cúp máy , Hàn Thiên liền đi tới chỗ Hàn Dực . Còn Hàn Vũ lại đang chìm vào suy nghĩ của mình
- “ Làm thế quái nào bọn họ tìm được mẹ chứ ! Mình đã phù phép ảo ảnh lên mẹ rồi mà !? Chuyện này chắc chắn có người nhúng tay ! ”
************
Trong lúc Hàn Vũ trầm ngâm thì bên này đang có một cuộc thương thảo giữa hai anh em Hàn gia và Sở gia .
- “ Vậy là hai đứa đều biết chúng ta là cha ruột của hai đứa rồi ! ” Sở Mạc Nhiên thở dài nói
- “ Không bị mù đều sẽ nhìn ra ! ” Hàn Thiên nhếch miệng cười rồi trào phúng nói
- “ …. ”
- “ Hai đứa rất ghét bọn ta ! ” Sở Thiên Ngạo bất đắc dĩ nói
- “ Đúng vậy ! Rất ghét cực kì ghét ! Giờ chúng ta vao chuyện chính được chưa ? Hai người tới đây có mục đích gì ? ” Hàn Dực bình tĩnh nói
- “ Không có gì nhiều, chúng ta chỉ muốn tới nhìn nhận các con và mẹ của các con thôi ! ”
Ngồi trước mặt Hàn Dực là Sở Mạc Nhiên thật bình tĩnh trả lời . Khẽ hừ một tiếng Hàn Dực nói
- “ Chỉ đơn giản vậy thôi sao ? Mười một năm không thấy mặt giờ lại bất thình lình xuất hiện , đến thằng đần cũng chả tin được lời của ông ! ”
- “Hàn Dực , dù sao bọn ta cũng là cha của các con , đến thăm hai đứa là chuyện rất bình thường mà ! ” Sở Thiên Ngạo bình tĩnh giải thích
- “ Cha sao ? Chỉ vị hai người đưa vào cơ thể mẹ tôi một con t*ng trùng mà cũng đòi làm cha bọn tôi sao ? Mà nhìn hai người cũng không phải loại thích làm hòa thượng , nói thử xem trong tám năm qua hai người đã gieo bao nhiêu giống , có bao nhiêu trai gái rồi ? ”
Hàn Dực trào phúng cười rồi thật chuyện nghiệp nói .
Nghe xong câu hỏi cố ý gây khó dễ của Hàn Dực , mà Sở Mạc Nhiên và Sở Thiên Ngạo chợt lạnh sống lưng ! Đúng là sau khi mất đi Oa Nhi họ đã tìm mọi cách để quên đi cô , cũng đã phát sinh quan hệ với rất nhiều người nhưng , họ luôn dùng biện pháp an toàn . Kết quả cả hai người đều đuối lý mà im bặt .
- “ Ngoại trừ hai đứa , chúng ta không có thêm bất kì đứa con nào nữa ! Và chúng ta cũng chưa kết hôn . ” mất một lúc Sở Mạc Nhiên mới nói ra được đáp án .
- “ Vậy mục đích của hai người là mẹ tôi rồi ! ” nhếch miệng cười Hàn Thiên bình tĩnh nói .
- “ Đúng vậy ! Chúng ta tới đây để đón Oa Nhi về ! ” Sở Thiên Ngạo cùng Sở Mạc Nhiên đồng thanh trả lời .
- “ Muốn cướp mẹ của tui tôi sao ? ĐỪNG CÓ MƠ ! ”