Gia Gia Dị Giới Tạo Phản, Ta Tại Đô Thị Vô Địch Rồi! ( Dịch Full)

Chương 33 - Chương 642: Quái Ngư

Chương 642: Quái Ngư

Quái ngư cũng sớm nhận ra điều này. Nó đến gần chân vịt của chiến hạm, cùng lúc đó, bên trên chân vịt bắt đầu kết băng.

Băng xuất hiện ngày càng nhiều, chẳng mấy chốc chân vịt đã bị đóng băng hoàn toàn.

"Hạm trưởng, thuyền của chúng ta đã mất động lực."

"Hạm trưởng, chúng ta nên làm gì đây?"

Thủy thủ đoàn trên chiến hạm rơi vào hoảng loạn, nếu chiến hạm không thể di chuyển được thì họ chỉ có thể nằm yên chịu đòn.

Chẳng mấy chốc quái ngư đã chui vào cabin ngập nước.

"Bùm!"

Mũi tên băng khổng lồ đâm trúng cửa khoang, vì cửa khoang không bền chắc bằng phần đáy của chiến hạm nên vừa bị đâm đã hất tung thẳng lên không trung.

"Không ổn rồi."

"Cứu mạng!"

Những binh lính trong chiến hạm đang vô cùng sợ hãi.

"Bùm bùm!"

Những cửa khoang còn lại cũng lần lượt bị những mũi tên băng do quái ngư điều khiển phá tung.

Nước biển lạnh buốt nhanh chóng tràn vào từng khoang, và chiến hạm cũng bắt đầu chìm xuống.

"Tướng quân Stoker, chiến hạm của chúng ta đang chìm, quái ngư vẫn đang không ngừng công kích chúng ta, chúng ta cần hỗ trợ khẩn cấp."

Hạm trưởng sốt ruột mà kêu cứu.

"Trực thăng sẽ tới ngay, cố gắng chống đỡ một lát."

Tướng quân Stoker trầm giọng nói, ngay sau đó, một chiếc trực thăng nhanh chóng tiếp cận chiến hạm từ trên bầu trời.

Có một người tiến hóa cấp SS trong trực thăng, tên hắn ta là Ted.

"Hạ thấp xuống."

Ted nói với giọng trầm.

Ngay sau đó trực thăng hạ độ cao xuống chỉ còn 20 đến 30m, khi Ted nhảy xuống biển, quái ngư lập tức lao tới trong trạng thái hung bạo.

"Giết!"

Một luồng điện cực mạnh bùng phát từ cơ thể Ted. Vì là người tiến hóa thuộc tính lôi nên lực công kích của hắn rất mạnh, trong số những người tiến hóa cấp SS, lực công kích của hắn tuyệt đối thuộc hàng tốt nhất.

Thân thể quái ngư khựng lại, cơ thể mất thăng bằng khiến nó lật ngược, cái bụng hếch lên trên.

"Chỉ đến thế này thôi sao!"

Ted thở phào nhẹ nhõm.

Hắn ngưng tụ sấm sét trong tay và chuẩn bị phát động công kích thêm một lần nữa. Nhưng vào đúng lúc này, quái ngư đột ngột bỏ chạy ra xa, tốc độ của nó đã vượt quá trăm hải lý.

Ted không kịp trở tay để ngăn nó lại.

Một trăm hải lý tương đương tốc độ một trăm tám mươi lăm cây số một giờ, người tiến hóa cấp SS có thể dễ dàng đạt tới tốc độ này khi ở trên đất liền, nhưng ở trên biển thì rất khó.

"Mới đó mà đã khôi phục nhanh vậy rồi, người này nhất định đã đạt tới cấp SS."

Sắc mặt của Ted hơi khó coi.

Một con yêu thú cấp SS xuất hiện ở đây vốn không phải chuyện gì tốt, nhưng lại càng tệ hơn khi để con yêu thú cấp SS này trốn thoát.

"Tất cả mọi người bỏ lại chiến hạm mà chạy thoát thân đi."

Hạm trưởng ra lệnh, trông hắn vô cùng đau khổ.

Họ không thể ngăn chiến hạm chìm xuống.

Chưa đầy năm phút sau, một chiếc chiến hạm đã biến mất trên mặt biển.

"Ted, ngươi đã giết chết con quái ngư kia chưa?"

Hạm trưởng dò hỏi.

Ted lắc đầu:

“Nó hẳn là cấp bậc SS, nhưng may mắn là ta có thuộc tính lôi, nếu không ở dưới nước chưa chắc ta đã là đối thủ của nó.”

Sắc mặt hạm trưởng biến đổi, hắn thật sự không giết chết quái ngư kia sao?

"Các ngươi không cần lo lắng quá làm gì. Những yêu thú dị giới khi xuất hiện ở thế giới khác lúc đầu rất hung dữ, nhưng dần dần hung tính của chúng sẽ giảm đi rất nhiều."

Ted an ủi.

Hạm trưởng nói trong lúc cười khổ:

"Chúng ta công kích nó, nhưng sợ là quái ngư này không dễ dàng bình tĩnh như vậy đâu, rất có thể nó sẽ còn hành động."

Mười phút sau, họ nhận được tin một chiếc thuyền chiến đấu khác đã bị tập kích, và tất cả mười binh sĩ trên thuyền chiến đấu đều đã hy sinh.

...

"Tích tích."

Tô Ấu Vi đã gửi một tin nhắn cho Tiêu Phàm.

Nàng đã chiếm được quyền điều khiển thông tin liên lạc từ đảo Marge.

"Một con quái ngư cấp SS xuất hiện gần đảo Marge, và một tàu chiến của Đế quốc Anh đã bị tấn công và đánh chìm?"

Tiêu Phàm chăm chú đọc tin nhắn.

Yêu thú cấp Võ Tông đã xuất hiện ở trái đất rồi sao?

Một tàu chiến của Đế quốc Anh bị đánh chìm là một tin tốt, nhưng yêu thú cấp SS bắt đầu xuất hiện lại không phải là tin tức tốt lành gì.

Các bến cảng của Hoa Hạ họ và thậm chí cả tàu chiến của Hoa Hạ cũng có thể bị tấn công.

"Có lẽ ta nên hỏi ông nội điểm yếu đặc biệt của chúng."

Ánh mắt Tiêu Phàm tràn ngập sự kỳ dị.

Hắn hiểu biết khá rõ về tình hình ở dị giới, những yêu thú bình thường rất sợ xương và nước tiểu của những con yêu thú cường đại hơn chúng.

Xương của những yêu thú mạnh mẽ ẩn chứa rất nhiều linh khí, để truyền chúng tới ngay bây giờ thì rất khó, nhưng để truyền nước tiểu của những yêu thú cường đại tới thì lại là chuyện vô cùng dễ dàng.

Trong nước tiểu cũng không ẩn chứa linh khí mạnh mẽ.

"Mặc dù có hơi buồn nôn, nhưng nếu truyền những thứ này tới thì có thể ngăn cản hải cảng và chiến hạm nước ta gặp phải công kích."

"Nói không chừng còn có thể sử dụng thứ này để đổi lấy thứ gì đó tốt từ tay Hải quân."

Tiêu Phàm nghĩ thầm.

Lực lượng hải quân tại Hoa Hạ đang phát triển nhanh chóng và mãnh liệt, trong quá trình đó, rất nhiều chiến hạm đã bị loại bỏ, nhưng một khi những chiến hạm đó được thả vào dị giới thì chúng tuyệt đối là đồ tốt hạng nhất.

Chương 643: Quái Ngư 2

Đế quốc Huyết Anh, tại một sân kiểm tra vũ khí.

"Mau bắt đầu bài kiểm tra đi."

Bát Kỳ Võ Đế tuyên bố.

Đế quốc Anh Luân đã mang cho họ rất nhiều thứ, có súng lục, súng trường, súng cối, máy bay không người lái, bom cảm tử, vân vân. Ngoài ra, Đế quốc Huyết Anh cũng đã mang tới cho Đế quốc Anh Luân một số Lam Ma Đằng.

"Vâng, thưa bệ hạ."

Một trong những thân vệ của Bát Kỳ Võ Đế nhặt một khẩu súng lục lên, theo thông tin Đế quốc Anh Luân đã phổ biến, đây là khẩu súng lục quân dụng l105a1. Ở Đế quốc Anh Luân, loại súng lục này chủ yếu được trang bị cho các lực lượng bộ đội đặc chủng.

"Răng rắc!"

Ngay khi thân vệ bóp cò, một âm thanh chói tai vang lên, nhưng không có viên đạn nào được bắn ra, và sau khi lắp đạn lại lần nữa thì kết quả cũng không khác gì mấy.

"Kiểm tra súng trường thử xem."

Bát Kỳ Võ Đế nói với một giọng nặng nề.

"Vâng, thưa bệ hạ.”

Chẳng mấy chốc, họ bắt đầu thử nghiệm tới khẩu súng trường, nhưng kết quả vẫn vậy, khẩu súng trường cũng không thể dùng được.

Tuy nhiên, sắc mặt Bát Kỳ Võ Đế vẫn như hòa nhã mọi khi, Đế quốc Thần Long không sử dụng các loại súng lục, súng trường nên có lẽ xác suất họ cũng không thể sử dụng được những loại vũ khí này là rất cao.

"Kiểm tra súng cối đi!"

"Vâng!"

Thân vệ bắt đầu thử nghiệm trên súng cối ngay lập tức, nhưng trong các lần thử nghiệm riêng biệt không có phát đạn nào trong số ba phát đạn đại bác được bắn ra ngoài thành công.

"Ùm!"

Máy bay không người lái vừa bay đã ngã lộn ngược. Thật ra, máy bay không người lái đã đâm trúng mục tiêu, nhưng trong khi thuốc nổ trên máy bay còn chưa kịp phát nổ thì máy bay không người lái đã đâm ngược vào tảng đá rồi vỡ tan tành.

"Đáng chết!"

Lúc này sắc mặt của Bát Kỳ Võ Đế trông xấu xí vô cùng.

Rõ ràng Đế quốc Thần Long đã sử dụng được súng cối, cả máy bay không người lái và bom cảm tử cũng được sử dụng thành công, tại sao đến lượt họ thử nghiệm lại thất bại?

"Bệ hạ, nhất định trong chuyện này có huyền cơ mà chúng ta chưa tìm ra. Ta nghĩ hẳn là quá trình nạp thuốc súng có vấn đề."

Một lão già đứng bên cạnh Bát Kỳ Võ Đế nói, ông là một nhà giả kim.

"Nói tiếp đi."

Bát Kỳ Võ Đế nói.

Lão giả trầm ngâm một lát mới nói:

"Thuốc súng bên trong đều là cùng một loại, nó không dùng được cho các loại súng bình thường, trên thực tế chúng ta không nên dùng súng cối và bom cùng một lúc."

"Nếu ta đoán không sai thì thuốc súng được sử dụng trong các loại súng cối đại bác và bom bi của Đế quốc Thần Long là một loại thuốc súng mới, nhưng tạm thời không thể sử dụng chúng cho súng ống."

Tia sáng lóe lên trong mắt Bát Kỳ Võ Đế:

"Lập tức đi đến những khu vực họ đã từng chiến đấu, lấy một ít đất từ ​​trong quả bom, sau đó ghi lại hình ảnh những miệng núi lửa do bom để lại."

Đế quốc Anh Luân đã mamg tới một chiếc máy ảnh Polaroid ngu ngốc để thuận lợi cho họ ghi lại hình ảnh của những chiếc xe tăng và súng cối mà Đế quốc Thần Long đã sử dụng.

"Vâng, thưa bệ hạ."

Lập tức có cường giả ở xung quanh rời khỏi đó.

...

Đế quốc Thiên La cách thời hạn mà họ đưa ra ở thành Lữ Giang ngày càng gần.

Thác Bạt Tường đi tới đi lui.

Nếu họ lại không đồng ý, nhất định Đế quốc Thần Long sẽ bắt đầu một đợt oanh kích khác, và những thành trì còn lại ở xung quanh cũng có thể sẽ bị nã pháo.

Hơn nữa, nếu bây giờ hắn đầu hàng thì các con trai của hắn vẫn có thể phong vương, nhưng nếu tiếp tục trì hoãn, nói không chừng người phong vương lại biến thành đám người Liễu Nhân Tuấn.

"Xin bệ hạ hãy sớm ra quyết định."

Liễu Nhân Tuấn và những người khác quỳ xuống và đồng thanh nói.

"Các ngươi...Thôi được rồi, trẫm đồng ý."

Sắc mặt Thác Bạt Tường xấu xí vô cùng, hắn đã cảm nhận được sát khí loáng thoáng ở chung quanh, nếu hắn không đồng ý với Liễu Nhân Tuấn thì rất có thể họ sẽ nổi dậy tạo phản và hành thích vua.

"Bệ hạ anh minh."

Liễu Nhân Tuấn và những người khác thở phào nhẹ nhõm. Họ cũng không muốn đi đến bước đường tạo phản. Tạo phản thành công thì tốt, nhưng nếu không thành công thì tội của họ chính là tội lớn, không thoát khỏi cảnh bị tru di Cửu tộc.

Kim Xán Vũ lại ra khỏi thành lần nữa.

"Kim sứ giả, nếu lần này mà các ngươi không tới, vậy bản tướng quân đành phải hạ lệnh công kích thôi."

Lữ Giang Thành nói, trông hắn vô cùng thờ ơ.

Kim Xán Vũ rất khổ sở mà nói:

"Lữ tướng quân, chúng ta đồng ý với hiệp nghị đầu hàng gồm mười điều mà các ngươi đã nói. Các ngươi thấy khi nào thì thích hợp để ký kết hiệp nghị?"

Lữ Giang Thành nói:

"Các ngươi nên bồi thường các khoản chưa được thanh toán đúng hạn rồi hẵng nói, đất phong vẫn chưa được xác định, cả hải cảng mà chúng ta muốn cũng chưa xác định chính xác, không cần vội vàng quá làm gì."

"Thời gian cụ thể sẽ do bệ hạ của chúng ta quyết định!"

Chương 644: Quái Ngư 3

Kim Xán Vũ nói:

"Lữ tướng quân, chúng ta sẽ bồi thường đúng thời hạn đã định, chỉ mong Hoàng đế bệ hạ Thần Long mau chóng xác nhận để các ngươi có thể rút lui khỏi đây sớm hơn."

Lữ Giang Thành vẫn bình tĩnh mà nói:

"Trong hiệp nghị còn có một mục, quân đội của Đế quốc Thần Long chúng ta có thể tự do tiến vào Thiên La Quốc để thi hành các nhiệm vụ."

Sắc mặt Kim Xán Vũ cay đắng.

"Ngươi không cần phải trưng ra vẻ mặt đó, nếu như không có chuyện gì nữa, một khi mệnh lệnh của bệ hạ tới đây, chúng ta sẽ rút khỏi Đế quốc Thiên La ngay tức khắc."

"Ai thích nán lại ở bên này của các ngươi làm gì?"

...

Đế đô Hoa Hạ, tại viện điều dưỡng Khang Bình.

Gần đây Vương tử Colin đã luôn nán lại ở nơi này, lúc này, hắn đang cẩn thận quan sát tình trạng của một số bệnh nhân, trong số họ có rất nhiều bệnh nhân là cựu quân nhân đến từ Hoa Hạ.

Họ đều là những người có đóng góp to lớn cho đất nước.

Tuy nhiên, trong những năm gần đây, thậm chí mười năm, bởi vì chịu ảnh hưởng của căn bệnh Alzheimer nên họ cũng không được sống an ổn, căn bệnh này đã đày đoạ, dày vò họ quá nhiều.

“Ngươi cảm thấy thế nào, Vương tử Colin?”

Cố Trường Thanh, người phụ trách viện dưỡng lão hỏi thăm.

Hắn là con trai của Viện sĩ Cố, đồng thời cũng là một bác sĩ có trình độ xuất sắc.

"Bác sĩ Cố, theo quan sát của ta và đội ngũ chuyên gia nghiên cứu của chúng ta thì Lam Linh dược không có vấn đề gì, hơn nữa hiệu quả còn rất tốt."

"Xin các ngươi hãy chữa trị cho người của chúng ta càng sớm càng tốt."

Vương tử Colin nói.

Cố Trường Thanh cười rồi nói:

"Chữa trị cho các ngươi không phải là vấn đề, nếu như các ngươi xác định thì hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu chữa trị cho các ngươi luôn."

"Chúng ta rất chắc chắn!"

Vương tử Colin nói.

Mỗi ngày hắn đều sẽ báo cáo tình hình nơi này cho cha hắn, cha hắn đã cho hắn toàn quyền quyết định, hiện tại Vương tử Colin cảm thấy mọi chuyện đã đến lúc thích hợp rồi.

"Được rồi."

"Vậy chúng ta sẽ thu xếp ngay lập tức."

Cố Trường Thanh nói.

Các bác sĩ ở viện điều dưỡng hành động vô cùng nhanh chóng. Tuy Ả Rập Xê Út có tổng cộng ba trăm người cần trị liệu, nhưng vì mỗi lần trị liệu chỉ cần tiêm một ống Lam Linh dược nên toàn bộ quá trình trị liệu cũng không kéo dài quá lâu.

Chẳng mấy chốc đã nửa giờ trôi qua.

"Colin, ông nội đang ở đâu vậy?"

Ông nội của vương tử Colin đã tỉnh lại.

Bệnh tình của ông khá nghiêm trọng, hiện tại hầu hết thời gian trong ngày ông đều phát bệnh khiến trí nhớ sa sút, nhưng ngoài những lúc phát bệnh đầu óc của ông cũng không minh mẫn lắm.

Nhưng bây giờ trông ông có vẻ rất tỉnh táo.

"Ông nội, chúng ta đang ở Hoa Hạ, không phải chuyện Hoa Hạ nghiên cứu ra Lan Lăng dược ta đã nói cho ngươi nghe ngày hôm qua rồi sao? Bệnh của ngươi sẽ khỏi rất nhanh thôi."

Vương tử Colin nói nhanh.

Ông nội của Vương tử Colin suy nghĩ về chuện gì đó, và sau một lúc lâu, ông mới nói tiếp:

"Dường như ngày hôm qua ngươi đã nói qua rồi, nhưng trong đầu ông chỉ còn lại những mảnh ký ức mơ hồ."

"Ta mang theo bộ dạng vô tri vô giác trong vài năm qua, bây giờ tỉnh táo lại cảm thấy rất tốt."

Vương tử Colin nói:

"Hôm nay ông nội chỉ mới tiêm mũi đầu tiên, tình trạng của người cũng không đến mức nghiêm trọng nhất, ngươi chỉ cần tiêm bốn mũi là có thể bình phục hoàn toàn."

"Được, tốt lắm!"

Ông nội của Vương tử Colin gật đầu.

Vương tử Colin và những người khác cũng không muốn phong tỏa tin tức, không bao lâu sau tin tức về việc hơn ba trăm thành viên của hoàng tộc Ả Rập sử dụng Lam Linh Dược đã được lan truyền rộng rãi.

"Có rất nhiều người trong hoàng thất Ả Rập Xê Út sử dụng Lam Linh Dược, không bàn tới hiệu quả ra sao, nhưng hẳn là không có bất kỳ tác dụng phụ nào khi dùng Lam Linh Dược."

"Mau thu xếp cho ta một chuyến bay đến Hoa Hạ."

Có khá nhiều người trên thế giới quan tâm đến tin tức về lam linh dược, trong đó có rất nhiều người giàu có đã nhanh chóng bay đến Hoa Hạ ngay sau khi nhận được tin tức, họ không muốn chờ đợi thêm nữa.

Đối với vài người trong số họ, tiền chỉ là một con số, cho dù sau này nước Mỹ có thể phát triển loại thuốc này, nhưng họ sẽ phải đợi đến bao giờ đây? Mạng sống của họ càng quan trọng hơn tiền bạc.

Dược Lan Lăng bại lộ ra ánh sáng, một số tập đoàn và nội bộ công ty còn đang tranh đoạt quyền hành, nếu không tranh thủ thời gian khôi phục, nói không chừng sẽ mất cả người lẫn tiền.

"Tích tích!"

Tiêu Phàm nhận được một cuộc gọi từ Khương Vạn Trần.

"Tiêu Phàm, các thành viên vương thất tại Ả Rập đã bắt đầu sử dụng Lam Linh Dược rồi, hơn nữa bọn hắn cũng đã thanh toán nốt năm tỷ đô la mỹ còn thiếu luôn."

"Mức tiêu thụ hiện tại của Lam Linh Dược đã đạt đến mười lăm tỷ đô la mỹ."

"Dựa theo thỏa thuận thì ngươi có thể lấy một phần ba, ta sẽ lập tức chuyển cho ngươi năm tỷ đô la mỹ."

Khương Vạn Trần nói, giọng điệu rất vui vẻ.

Chương 645: Vận Chuyển

Tiêu Phàm cười rồi nói:

"Khương Cục, chúng ta đừng tính toán bằng tiền Mỹ nữa, dù gì chúng ta cũng là người Hoa Hạ, không phải dùng nhân dân tệ tốt hơn sao?"

"Ngươi nói có lý."

"Ba tỷ năm trăm triệu nhân dân tệ sẽ được chuyển vào tài khoản của ngươi sớm thôi! Cộng thêm số tiền ban đầu trong tài khoản của ngươi thì đến lúc đó ngươi sẽ có năm mươi tỷ nhân dân tệ trong thẻ của mình, phải không nhỉ?"

Khương Vạn Trần thốt lên đầy kinh ngạc.

Tiêu Phàm cười tủm tỉm rồi nói:

"Cũng xấp xỉ nhiêu đó, năm mươi tỷ nghe thì có vẻ nhiều, nhưng nếu muốn mua chút đồ tốt thì số tiền này cũng chẳng thấm vào đâu."

Ở đầu bên kia điện thoại, Khương Vạn Trần sững sờ một lát mới nói:

"Năm mươi tỷ mà ngươi còn chê ít ư? Ngươi còn muốn mua gì nữa hả Tiêu Phàm? Thậm chí bây giờ ngươi có thể mua được hàng trăm máy bay chiến đấu đấy."

"Vậy còn chiến hạm thì sao?"

Tiêu Phàm nói.

Ánh mắt Khương Vạn Trần lộ ra vẻ kinh ngạc.

Nếu Tiêu Phàm muốn mua một chiếc chiến hạm lớn thì thực sự năm mươi tỷ nhân dân tệ không đáng thấm vào đâu cả. Ví như tàu khu trục số hiệu 052 trị giá ba tỷ rưỡi, cho dù Tiểu Phàm mua kiểu gì cũng phải tốn đến năm, sáu tỷ, nếu chỉ dùng số tiền này để mua tàu thì cũng không mua được mười chiếc. Còn như 055 thì...thôi quên đi, chiếc này có bán đâu.

"Tiêu Phàm, hiện tại ngươi mua chiến hạm rồi thì có thể vận chuyển đi đâu được chứ?"

Khương Vạn Trần dò hỏi.

Một chiếc chiến hạm nặng hơn hàng vạn tấn. Trước đây, Tiêu Phàm có thể vận chuyển hàng chục nghìn tấn hàng hóa cùng một lúc cũng không gặp vấn đề gì. Nhưng nhà máy thép của Tiêu Phàm đã yêu cầu hủy bỏ công tác vận chuyển, chẳng những thế mỗi một lần vận chuyển phải tuân theo quy định về trọng lượng hàng hóa có thể chuyển đi.

Tiêu Phàm cười rồi nói:

"Linh huyệt của Đế quốc Anh Luân cách bờ biển rất gần nên chỉ cần chiến hạm đi ngang qua đó thì có thể vận chuyển thuận lợi qua bên kia."

"Hơn nữa nhất định phải kiểm soát trọng tải của chiến hạm nằm trong khoảng hai ngàn tấn, không được vượt quá mức quy định."

Khương Vạn Trần nói:

"Tàu hộ tống 056? Lượng giãn nước của nó chỉ có hơn một ngàn tấn. Đối với ngươi mà nói thì thứ này khá rẻ, nhưng ngoài ra cũng tốn một khoản tiền kha khá cho ngoại thương đấy."

"Giá cả quốc tế rơi vào khoảng một trăm triệu đô la Mỹ nên chỉ cần ngươi kiểm soát mua sắm trong khoảng bốn năm trăm triệu nhân dân tệ là được. Nếu ngươi muốn mua loại này thì mấy chục tỉ trong tay ngươi có thể mua được không ít đâu."

Nói đến đây, Khương Vạn Trần có hơi khó hiểu, hắn hỏi:

"Tiêu Phàm, không phải đặt một chiếc chiến hạm ở dị giới sẽ rất dễ dàng bị một cường giả lợi hại phá hủy sao?"

"Bố trí trận pháp."

"Chiến hạm sẽ được cải trang và che giấu trước khi vận chuyển qua đó, không gian trong chiến hạm rộng lớn nên chúng ta có thể bố trí trận pháp cường đại bên trên nó, hơn nữa nhất định sẽ có cường giả đi theo nó."

"Rất nhiều thành trì lớn của các quốc gia đều ở vùng duyên hải, môt khi chiến hạm cập bến xem như đã bước vào khu vực áp chế thực lực, lúc đó đại bác ở đuôi tàu sẽ phát huy hiệu quả rất tốt."

"Khương Cục, hiện tại 056 là tàu hộ tống đang phục vụ ở nước ta, ta cũng không cần tàu hộ tống tân tiến như vậy, lấy được chiến hạm đại bác không còn hoạt động cũng được."

Sau khi nghe Tiêu Phàm nói xong, Khương Vạn Trần nói nhanh:

"Tiêu Phàm chúng ta cũng có thể vận chuyển các chiến hạm hiện đang phục vụ ở Hoa Hạ qua đó để bố trí trận pháp đúng không?"

Tiêu Phàm nói:

"Ngươi có thể chuyển nó đi nhưng không thể chuyển trở về đâu. Vân chuyển một thứ từ bên đây thì dễ, nhưng chuyển trở lại từ bên kia thì khó hơn nhiều."

"Vả lại bố trí trận pháp cần kết hợp sử dụng các loại bảo vật cường đại, do đó chúng cũng sẽ khiến độ khó tăng vọt vượt quá bình thường nên truyền lại là chuyện không thực tế."

Khương Vạn Trần ở đầu bên kia điện thoại lắc đầu chán nản.

Tiêu Phàm nói:

"Nhưng chờ khi thực lực của ta mạnh hơn khiến trận pháp mạnh hơn, hẳn là việc bố trí trận pháp tĩnh âm trên tàu lặn sẽ không thành vấn đề."

Ánh mắt Khương Vạn Trần sáng lên.

"Như vậy cũng tốt lắm rồi."

Nếu tàu ngầm có thể hoạt động mà không tạo ra bất cứ tiếng động nào thì lực uy hiếp của nó sẽ được tăng cường đáng kể, đến nay mặc dù hải quân Hoa Hạ đã bắt đầu ăn nên làm ra nhưng vẫn còn chênh lệch một khoảng lớn với nước Mỹ.

"Tiêu Phàm, chuyện này ngươi nên liên hệ với cậu Lục của ngươi đi."

"Nếu ngươi chỉ muốn mua chiến hạm đã ngừng hoạt động, hẳn sẽ không có vấn đề gì."

Khương Vạn Trần nói.

Ngay sau đó Khương Vạn Trần cúp điện thoại.

"Đinh!"

Tiêu Phàm nhận được một tin nhắn văn bản.

Hắn mở điện thoại di động lên thì thấy ba mươi lăm tỷ đã được gửi vào tài khoản, cùng lúc đó số dư đã vượt quá năm mươi tỉ. Số tiền này được trích từ một phần ba lợi nhuận của Lam Linh Dược nên không cần phải nộp thuế nữa. Nếu hắn phải trả thuế cho số tiền này thì thật sự quá thiệt thòi cho hắn rồi.

Chương 646: Thông Tin Liên Lạc Của Dương Tướng Quân

Mặc dù hắn hy vọng đất nước sẽ ngày càng hùng mạnh hơn, nhưng hắn cũng không phải kiểu người tiêu tiền như rác.

Ngay sau đó Tiêu Phàm đã liên lạc với Lục Chí Hằng.

"Ngươi muốn mua một chiếc chiến hạm đã ngừng hoạt động ư? Ta sẽ liên lạc với Dương tướng quân thuộc hải quân thay ngươi, có lẽ hắn sẽ rất vui vẻ mà bán cho ngươi nếu ngươi tự mình đến đó một chuyến."

Một số chiến hạm giải ngũ đã tham gia vào lực lượng cảnh sát biển. Ngoài ra cũng có một số quá cũ kỹ và tốn kém chi phí lớn để bảo trì, ngay cả cảnh sát biển cũng ghét bỏ không muốn dùng đến.

"Cám ơn cậu Lục."

Tiêu Phàm nói vội.

Lục Chí Hằng nói:

“Ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi, Tiêu Phàm, tuy rằng nhất định Dương tướng quân sẽ bán cho ngươi, nhưng khi ngươi tìm tới cửa nhất định hắn sẽ vì hải quân mà đòi hỏi một số lợi ích.”

Tiêu Phàm mỉm cười.

Chỉ cần hắn không muốn tư lợi, muốn lấy lợi ích cho hải quân là chuyện rất bình thường, trong số đám người Lục Chí Hằng có ai lại không muốn quân khu của mình phát triển tốt hơn?

Ngay sau đó Lục Chí Hằng đã nói cho Tiêu Phàm thông tin liên lạc của Dương tướng quân.

"Tiêu phàm, khi ngươi đi nhớ mang theo hai hộp trà, hắn thích uống trà, nhưng không cần loại trà quá xịn, dù sao ngươi cho hắn trà quá mắc thì hắn cũng không nhận đâu."

"Được rồi."

Sau khi cúp điện thoại, Tiêu Phàm lên đường rất nhanh.

Chuyện quân hạm cần phải chuẩn bị từ sớm, sửa chữa và bảo dưỡng các chiến hạm không còn hoạt động trước khi giao cho hắn cũng tốn rất nhiều thời gian.

Hai ba giờ sau, phi cơ trực thăng của Tiêu phàm đã hạ cánh.

Hắn đã gặp Dương tướng quân của hải quân.

Dương tướng quân tên Dương Chấn Quốc, dù tuổi tác đã ngoài sáu mươi nhưng thân thể vẫn còn cường tráng lắm, khi hắn nhìn thấy Tiêu phàm thì nụ cười trên mặt đã rộng mở.

"Ta vừa mới nói sáng nay sao lại có chim khách kêu, hóa ra là có khách quý ghé thăm nơi này."

"Tiêu Tông Sư, ngươi đến chỗ ở tồi tàn của Lục Chí Hằng không ít lần. Thế mà không thấy ngươi đến căn cứ mới toanh của chúng ta được lần nào?"

Dương Chấn Quốc nói khi bắt tay với Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm cười rồi nói:

"Dương tướng quân, không phải ta đã tới đây rồi sao? Trong túi ta chỉ có những thứ vặt vãnh, trước đây những thứ vật dụng hải quân ta cũng không dám nhìn đâu."

Dương Chấn Quốc nhếch miệng cười trước khi nói:

"Xem ra túi của ngươi bây giờ phồng lên rồi, Tiêu Tông sư, ngươi có muốn chúng ta tổ chức một buổi lễ nghênh đón ngươi không?"

"Hiện tại người của chúng ta đều tu luyện Viêm Hoàng Quyết, bọn hắn rất chờ mong được gặp ngươi, nếu bọn hắn biết ngươi ở chỗ này có lẽ sẽ hưng phấn lắm."

Tiêu Phàm lắc đầu liên tục:

"Dương tướng quân, ngàn vạn lần đừng làm vậy. Chờ đến khi bọn hắn tu luyện Viêm Hoàng Quyết đạt được một số thành tựu thì ta sẽ quay lại."

"Về sau chắc chắn ta và hải quân các ngươi sẽ có rất nhiều cơ hội hợp tác với nhau."

Nói đến đây, trong tay Tiêu Phàm xuất hiện hai hộp trà:

"Cậu Lục bảo ta đưa cho ngươi hai hộp trà bình thường, hắn nói nếu cho ngươi loại trà ngon thì ngươi sẽ không nhận."

Dương Chấn Quốc nhìn chằm chằm.

"Lục Chí Hằng cũng khá lắm, hắn không muốn ta uống trà ngon chứ gì? Đồ người khác cho ta nhất định sẽ không nhận, ngươi đưa cho ta cũng không sợ người khác mách lẻo báo lại à."

Tiêu Phàm cười rồi nói:

"Dương tướng quân, ngươi tin tưởng ta như vậy sao?"

Dương Chấn Quốc bĩu môi:

"Người khác có thể hối lộ ta nhưng ngươi thì không cần làm thế. Ai kiện tụng lên Đại trưởng lão thì ta cũng mặc kệ."

Tiêu Phàm lấy ra thêm hai hộp trà ngon.

"Dương tướng quân, ta muốn một chiếc chiến hạm ngoài biên chế nặng không tới hai ngàn tấn, tên lửa gì đó không quan trọng, chỉ cần chất lượng đáng tin cậy và hỏa lực mạnh là được."

Dương Chấn Quốc gật đầu.

"Một số chiến hạm đã ngừng hoạt động rất khó bán, trình độ hiện đại hóa thấp nên quá trình tu sửa và cải tiến gặp rất nhiều khó khăn. Nếu ngươi không quan tâm đến những chuyện đó thì chúng rất phù hợp với ngươi."

Tiêu Phàm nói:

“Dương tướng quân, quốc gia chúng ta đã cho rất nhiều tàu chiến ngừng hoạt động, ngươi xem đi rồi cho ý kiến, đạn pháo đều là đạn CL-20.”

Dương Chấn Quốc kinh ngạc nói:

“Tiêu Phàm, ngươi không có ý định xem từng chiếc một sao?”

Tiêu Phàm lắc đầu.

“Những chiến hạm ngừng hoạt động này hẳn là sẽ không tập trung ở một chỗ, hơn nữa cho dù ta có xem xét từng chiếc một thì một người không biết chuyên môn như ta làm sao có thể phát hiện được cái gì?”

Dương Chấn Quốc cười nói:

“Vậy không phải ngươi chỉ cần nói qua điện thoại là được rồi sao?”

“Đương nhiên là không được, ta phải tới đây để chào hỏi ngươi chứ?”

“Chiếc tàu chiến này giá cả thế nào?”

Dương Chấn Quốc nói:

“Giá trung bình khoảng giữa 300 triệu hoa nguyên, giá cụ thể phải xem ngươi gắn với bao nhiêu đại dược, đạn càng nhiều giá càng cao.”

“À Tiêu Phàm, ngươi có muốn xem qua tàu ngầm cỡ nhỏ không? Tàu ngầm thông thường 035 đã được quốc gia cho ngừng hoạt động nên giá cả cũng sẽ thực tế hơn với ngươi.”

Chương 647: Làm Ăn Phóng Khoáng

“Một quả ngư lôi phát nổ trong nước thậm chí mạnh hơn cả một quả đạn đại bác.”

Tiêu Phàm vội hỏi:

“035 bao nhiêu?”

“035G có lượng choán nước khoảng 2.000 tấn, tám ống phóng ngư lôi 533mm, có thể trang bị 16 quả.”

“Giá tiền sẽ đắt hơn chút, Mạnh Quốc đã mua hai chiếc tàu cách đây vài năm, một chiếc trị giá 100 triệu đô la Mỹ, nếu ngươi muốn, ta có thể yêu cầu cho ngươi một chiếc rẻ hơn.”

Tiêu Phàm lắc đầu:

“Giá này cũng được, hải quân có nhiều tiền thì kiếm được nhiều trang bị mới, không cần ưu đãi này.”

“Dương tướng quân, nếu có thể thì lấy hai chiếc đi, ngư lôi cũng phải là thuốc nổ CL-20, trang bị thêm ngư lôi, thêm tiền.”

“Tàu chiến chỉ cần hai mươi chiếc là được rồi.”

“Các ngươi phải sửa chữa bảo dưỡng một phen, tư liệu vận hành phải chuẩn bị tươm tất, vân vân mây mây. Tổng số tiền giao dịch tối đa chỉ 100 tỷ nhân dân tệ thôi.”

Dương Chấn Quốc há hốc mồm:

“Một trăm tỷ nhân dân tệ? Không cần nhiều vậy đâu. Tàu chiến nhiều lắm cũng chỉ năm tỷ, tàu ngầm cũng không cao hơn hai tỷ.”

Tiêu Phàm cười nói:

“Dương tướng quân, các ngươi xem có thể cải tiến hay không, sao cho chiến hạm hỏa lực mạnh hơn, trên tàu có thể trực tiếp lắp pháo.”

“Không cần trang bị bệ phóng tên lửa.”

“Có bao nhiêu tiền thì gắn thêm bấy nhiêu đạn pháo.”

Dương Chấn Quốc cười ha hả nói:

“Tiêu Phàm, ngươi đây làm ăn phóng khoáng thật đấy, liền làm theo ý ngươi, khi nào chúng ta ký hợp đồng được?”

Tiêu Phàm lắc đầu:

“Cái này thì không cần. Dương tướng quân, các ngươi mà lừa gạt ta, ta liền đến chỗ Đại trưởng lão báo cáo.”

Dương Chấn Quốc chỉ biết im lặng:

“...”

“Tiêu Phàm, tàu chiến không thể có đủ cho ngươi ngay lập tức, cải tạo bảo dưỡng cũng cần thời gian, một tháng có thể hoàn thành cho ngươi năm chiếc.”

“Ngược lại, tàu ngầm có thể giao đủ cho ngươi ngay bây giờ.”

Tiêu Phàm gật gật đầu.

Trên thực tế, hiện tại hắn không có tự tin chiến hạm cùng tàu ngầm ở cấp bậc này có thể được thông qua, một tháng nữa thông đạo qua giữa hai thế giới sẽ dễ dàng hơn.

Trình độ của hắn chắc cũng có thể đến cấp bậc cao thủ.

Trong thời gian một tháng, các linh huyệt mạnh mẽ vẫn có khả năng sẽ được tìm thấy ở vùng biển Hoa Quốc. Nếu như vậy, những chiến hạm này sẽ không cần phải đi đến đế quốc Anh nữa.

Với mối quan hệ giữa Hoa Hạ và đế quốc Anh hiện giờ, đế quốc Anh sẽ không dễ dàng đồng ý.

“Dương tướng quân, chuyện này phiền ngươi phải bận tâm nhiều.”

Tiêu Phàm mỉm cười nói.

Dương Chấn Quốc nói:

“Tiêu Phàm, lần sau trước khi tới đây, ngươi nói ta một tiếng, ta sẽ tập hợp người ở bên dưới, họ đều muốn nhìn thấy ngươi bằng da bằng thịt.”

“Sẽ lưu ý.”

“Ting ting.”

Tiêu Phàm vừa mới lên trực thăng chưa được bao lâu, có cuộc điện thoại gọi đến.

“Chú Trầm, có chuyện gì?”

Bên kia đầu dây là Trầm Kính Sơn.

“Tiêu tông sư, con chip làm từ silicon gần đây đã đạt được nhiều tiến bộ. Nhưng đồng thời, việc nghiên cứu và phát triển đòi hỏi đầu tư nhiều hơn. Hiện tại, công ty đang thiếu vốn.”

Tiêu Phàm vội nói:

“Chú Trầm, ngươi đừng trêu ta. Ngươi hãy gọi ta bằng tên, chứ ngươi gọi ta là Tiêu tông sư làm ta cảm thấy rất kì cục.”

Tiêu Phàm hiện sở hữu 51% cổ phần của tập đoàn Thiên Hà, nhưng hắn không có thời gian để quản lý nó, nên hắn đã nhờ Trầm Kính Sơn phụ trách chuyện này.

“Được rồi haha.”

“Trong livestream nhìn ngươi ra tay, thật sự trông sợ đến ngây người ấy.”

Trầm Kính Sơn cười nói.

Tiêu Phàm đeo mặt nạ, nhưng Trầm Kính Sơn dễ dàng nhận ra đó là Tiêu Phàm.

“Chú Trầm, cần đầu tư thêm bao nhiêu? Nếu đầu tư thêm, có chiếm được nhiều cổ phần hơn không?”

Trầm Kính Sơn trả lời:

“Ngươi có thể vay ngân hàng hoặc huy động vốn, điều này sẽ làm loãng cổ phần, sau đó nếu có người muốn rút lui, họ có thể kiếm được lợi nhuận và rời khỏi thị trường.”

“Muốn đảm bảo sự phát triển nhanh chóng của công ty trong tương lai, chúng ta cần huy động hơn 10 tỷ nhân dân tệ, nghiên cứu về chip làm từ silicon mỗi ngày đều đang đốt tiền.”

Tiêu Phàm trầm tư một hồi rồi lên tiếng:

“Chú Trầm, nếu chúng ta muốn đảm bảo sự phát triển nhanh chóng của công ty trong tương lai, chúng tôi cần huy động hơn 10 tỷ nhân dân tệ và nghiên cứu về chip dựa trên silicon đang đốt tiền mỗi ngày.

“Chú Trầm, nếu ta đầu tư thêm hai mươi tỷ nhân dân tệ, cổ phần của ta trong công ty có thể đạt 67% không?”

“Đương nhiên là có thể.”

“Định giá công ty gần đây có tăng nhưng không tăng quá nhiều, có thêm hai mươi tỷ thì cổ phần của ngươi phải đạt 75%.”

Trầm Kính Sơn trả lời.

Trong lòng hắn vô cùng kinh ngạc, Tiêu Phàm cứ thế mà móc ra hai mươi tỷ tiền mặt thôi ư?

“Chú Trầm, vậy ta đầu tư thêm hai mươi tỷ.”

Trầm Kính Sơn vội:

“Tiêu Phàm, ngươi không lo lắng gì sao? Con chip silicon nếu được nghiên cứu thành công thì tốt quá rồi, nhưng nếu như thất bại thì mọi thứ đều sẽ đổ xuống sông xuống biển hết.”

Chương 648: Vị Giáo Sư Già

“Bảy mươi lăm phần trăm cổ phần của ngươi có rất nhiều rủi ro.”

Tiêu Phàm thản nhiên nói:

“Chip nước ngoài đang đè đầu cưỡi cổ chúng ta, hiện chúng ta đang dẫn đầu về chip làm từ silicon, nhất định không được để họ đuổi kịp.”

“Chú Trầm, ngươi cứ yên tâm, chút tiền ấy ta lo được.”

Hai mươi tỷ này có mất đi thì hắn vẫn còn hai mươi tỷ khác. Hơn nửa, Lam Linh dược tề ít nhất còn có thể mang lại cho hắn ta một phần lợi nhuận giá trị mười tỷ đô la.

“Vậy được, ta sẽ cố gắng giành được nhiều cổ phần cho ngươi.”

“Sau khi thảo luận xong, ngươi có thể chuyển tiền.”

Một cơ sở nghiên cứu bí mật ở Hoa Kỳ.

“Ù ù!”

Đủ loại thiết bị nghiên cứu phát ra những âm thanh như bị bóp nghẹt. Xung quanh rất nhiều người đang căng thẳng chờ đợi, bọn họ đang luyện chế chất lỏng tiến hóa cấp SSS.

Họ đã chi rất nhiều tiền cho dự án này.

Về mặt lý thuyết mà nói, tỷ lệ thành công phát triển chất lỏng tiến hóa cấp SSS của họ là 7%, trước đó họ đã thất bại khoảng 22 lần.

“Tíc tíc.”

“Quá trình phát triển chất lỏng tiến hóa cấp SSS đã hoàn thành.”

“Số hiệu 23 tạo thành công.”

Loa trong gian phòng phát lên. Nhất thời, tất cả mọi người xung quanh đều hoan hô.

“Erin, phân tích chất lỏng tiến hóa.”

“Loại dịch tiến hóa này dùng trên cơ thể con người thì tỷ lệ thành công là bao nhiêu?”

Người đang nói là một vị giáo sư già.

Hắn phụ trách nghiên cứu trong lĩnh vực này,

Erin là siêu máy tính của cơ sở thử nghiệm, nó có trí thông minh nhất định và có thể hỗ trợ hoàn thành các thí nghiệm khác nhau.

“Phân tích bên trong...”

“Giáo sư Morgan, kết quả mô phỏng exascale cho thấy nam giới ở độ tuổi trung niên sử dụng chất lỏng tiến hóa cấp SSS này có xác suất tử vong là 99,97%.”

“Thực lực càng mạnh xác suất tử vong càng thấp. Đối với người tiến hóa cấp SS sử dụng, xác suất tử vong là 93,6%.”

Mười phút sau, Erin trả lời.

Giáo sư Morgan khẽ cau mày, xác suất tử vong quá cao, dù sao đi nữa, chất lỏng tiến hóa cấp SSS đã được nghiên cứu thành công, họ có thể cải thiện nó.

Nếu dốc toàn tâm toàn lực, bọn họ cũng sẽ tạo ra tiến hóa cấp SSS thôi.

Trong nháy mắt mấy ngày đã trôi qua, ngày càng có nhiều người ở Hoa Hạ cảm thấy tức giận.

Thông thường tu luyện Viêm Hoàng Quyết cần một tháng mới có thể sinh ra khí tức, nhưng có nhiều người tu luyện Viêm Hoàng Quyết như vậy, ắt trong đó ít nhiều cũng có thiên tài.

“Ahahaha, ta cũng sinh ra khí tức.”

“Viêm Hoàng Quyết đúng là một công pháp tuyệt vời.”

Trong ký túc xá của một đại học nào đó, có giọng nói vô cùng phấn khởi vang lên.

“Dương Đào, cảm giác sinh ra khí tức như thế nào?”

Một người trong ký túc xá hỏi.

Dương Đào hớn hở trả lời:

“Đó là một cảm giác khá bí ẩn, ngươi thổi vào mu bàn tay sẽ có thể cảm nhận được luồng khí trên da, tương tự vậy.”

“Chỉ là khí trên mu bàn tay thì lành lạnh, còn cái này có cảm giác ấm áp.”

Một người khác nói:

“Theo những gì được nói trên Internet, sau khi cảm giác về khí được sinh ra, thể chất sẽ tăng lên nhanh chóng sau khi luyện tập, sự gia tăng này cực kì dễ thấy trong hai ngày đầu tiên.”

Dương Đào gật đầu.

Họ đã kiểm tra sức mạnh của mình.

Bầu trời dần chuyển tối.

Hôm nay Dương Đào không đi học, cả ngày hắn chỉ ở trong kí túc xá tu luyện.

“Các huynh đệ, để ta test thử.”

“Ta có cảm giác khí lực dường như đã lớn hơn một chút.”

Dương Đào từ trên giường đi xuống, vừa đi vừa nói.

“Mau mau.”

Một nam sinh trong ký túc xá đưa cho hắn một lực kế dùng để kiểm tra độ bám, lực cầm nắm của Dương Đào được kiểm tra đêm qua là 41,5 kg.

Con số này khá khả quan, ở mức một nam sinh viên đại học bình thường.

Dương Đào cầm máy đo lực kế.

“Hự!”

Dương Đào quát lớn, tay phải của hắn ngay lập tức nắm chặt lại.

Số đo lực kế lập tức tăng lên 57,6 kg.

“A!”

Dương Đào dốc hết toàn lực, con số cuối cùng trên máy đo lực kế đo được đạt 58,5 kg, tăng 17kg so với kết quả tối qua.

“Ta làm được rồi, mạnh thật đấy.”

“Viêm Hoàng Quyết quả thực rất lợi hại.”

“Không được, không được chủ quan, trong vòng một tuần nữa ta nhất định phải sinh ra khí lực.”

Những người xung quanh cảm thấy vô cùng khâm phục.

Họ đã từng thấy những tin tức tương tự trên Internet, nhưng trên mạng chẳng dễ để phân biệt đâu thật đâu giả, nên cảm xúc của họ cũng không rõ ràng như vậy.

Nhưng Dương Đào lại là người thật bằng da bằng thịt ngay cạnh họ.

“Thử cái khác xem nào.”

Dương Đào không chần chừ mà lại tiến hành ngay một bài test khác. Quyền lực, tốc độ đều tăng trưởng rõ ràng, tu luyện Viêm Hoàng Quyết cho ra kết quả vô cùng khác biệt.

Hầu như ở đâu cũng có người cảm nhận được khí lực, kết quả là ở Hoa Hạ ngày càng có nhiều người luyện tập Viêm Hoàng Quyết hơn, thậm chí là còn luyện tập rất kiên trì.

Như vậy sẽ càng có nhiều người có khả năng sinh ra khí lực.

Đó là một vòng tuần hoàn tích cực.

Chương 649: Thần Quang Kiếm

Ở quận Hành Dương.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy? Rất nhiều người ở Hoa quốc đã sinh ra được khí lực, quốc gia chúng ta tại sao không có lấy một mống người?”

“Cơ bản là dân số luyện tập Viêm Hoàng Quyết của nước chúng ta còn ít. Ta nghĩ, lẽ ra chính phủ nên tuyên truyền mạnh mẽ về nó hơn, để chúng ta không bị tụt lại phía sau.”

“Không sai, nhìn kết quả của người Hoa quốc trên Internet đi, sau khi tu luyện Viêm Hoàng Quyết, sức mạnh, tốc độ, v.v. đã tăng vọt, chúng ta không thể thua được.”

Vô số người ở quận Hành Dương và vô số người ở các quốc gia khác đã bị kích thích, số người tu luyện Viêm Hoàng Quyết tăng vọt, mỗi ngày thời gian tu luyện lại càng nhiều hơn.

Họ nào biết rằng cơ sở của Viêm Hoàng Quyết là huyết mạch.

Cho dù có bao nhiêu người luyện tập, và luyện tập chăm chỉ như thế nào đi chăng nữa thì hiệu quả cũng rất kém.

“Tùng tùng, tùng tùng!”

Ở huyện Lôi Sơn, Tiêu Phàm ở bên cạnh chiếc gương lên tiếng.

“Ông nội.”

Tiêu Phàm thở phào nhẹ nhõm.

Tiêu Hải nôn ra máu trong chín ngày không liên lạc được, hắn ta rất lo lắng.

“Cháu ngoan, thần quang kiếm tế ngươi luyện thế nào rồi?”

Tiêu Hải cười ha hả nói.

Tiêu Phàm nói:

“Thần quang kiếm đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều, mạnh hơn nhiều so với ám khí thông thường, việc kiểm soát thần quang kiếm bằng sức mạnh tâm linh càng dễ dàng hơn.”

Tiêu Hải nói:

“Đó là chuyện dễ hiểu, Thần Quang kiếm là bảo vật nhận chủ, ám khí thông thường là ngươi cưỡng ép khống chế, độ khó của hai thứ này cũng không phải cùng một cấp bậc.”

Tiêu Phàm gật gật đầu.

“Ông nội, tình trạng hiện tại của ngươi vẫn ổn chứ? Thiên La quốc thế nào rồi?”

Tiêu Hải nhếch miệng cười nói:

“Thiên La quốc đã đầu hàng vô điều kiện, bây giờ Thiên La quốc đã không còn bất cứ mối đe dọa nào đối với Thần Long đế quốc của chúng ta nữa.”

Tiêu Hải kể lại cặn kẽ sự tình.

Tiêu Phàm khẽ tặc lưỡi, khá lắm, những đòi hỏi đó thực sự rất khắc nghiệt, nhưng Thiên La quốc xứng đáng vì dám khiêu khích Thần Long đế quốc.

“Ông nội, ta đã đặt hai mươi tàu chiến và hai tàu ngầm đã không còn đưa vào hoạt động, ngươi xem hai mươi mấy ngày sau có thể chuyển từ đế quốc Anh sang cho ngươi hay không.”

Tiêu Phàm nói.

Ánh mắt Tiêu Hải sáng lên:

“Ngay lúc ta đang cần, Huyết Anh đế quốc gần đây có rục rịch, đế quốc Kền Kền đã âm thầm ủng hộ bọn hắn.”

“Hả?”

Vẻ mặt Tiêu Phàm trở nên nghiêm trọng.

Hắn biết Kền Kền đế quốc nằm trên Thần Vũ đại lục.

Thần Vũ đại lục không phải là một lục địa duy nhất, nó là tên gọi chung của một số lục địa. Đế quốc Kền Kền nằm trên đỉnh của lục địa khác, độc chiếm một lục địa.

Xét về dân số, đế quốc Thần Long lớn hơn, nhưng xét về tư cách là một cường quốc trên đất liền, ảnh hưởng của đế quốc Thần Long đối với toàn bộ Thần Vũ đại lục yếu hơn nhiều.

Vào những ngày trước của đế quốc Thần Long, sức mạnh tổng thể của quốc gia yếu hơn Kền kền đế quốc.

Bây giờ đế quốc Thần Long không còn yếu hơn đế quốc Kền Kền, nhưng đế quốc Kền Kền vẫn có ảnh hưởng lâu dài và có nhiều đồng minh.

Nếu cộng thêm sức mạnh của một nhóm đồng minh, chắc chắn đế quốc Kền Kền sẽ càng mạnh hơn.

“Ông ơi, đế quốc Kền Kền không phải là một nơi hay ho để đụng vào.”

Tiêu Phàm nói với tông giọng trầm.

Tiêu Hải gật gật đầu:

“Kền Kền đế quốc được mệnh danh là đế chế đứng đầu. Thần Long đế quốc của chúng ta hiện đã trở thành mối đe dọa thực sự đối với đế quốc Kền Kền.”

“Đế quốc Kền Kền chắc chắn sẽ hành động.”

“Không chỉ Huyết Anh đế quốc, mà đế quốc Kền Kền nhất định cũng sẽ thu phục các đế quốc xung quanh đế quốc Thần Long của chúng ta. Những ngày sắp tới có lẽ sẽ không phải là chuỗi ngày thái bình rồi.”

Tiêu Phàm nói:

“Hải quân của đế quốc Thần Long và đế quốc Kền Kền không thể đem lên bàn cân được.”

Tiêu Hải gật gật đầu.

“Đúng vậy, trên Thần Vũ đại lục, hải quân của tất cả các quốc gia khác kết hợp lại cũng không thể đánh bại hải quân của Đế quốc Kền Kền.”

“Trường hợp này bên kia địa cầu cũng như thế.”

“Đế quốc Thần Long có một đội quân hùng mạnh, thừa sức để tự bảo vệ mình, nhưng sức tấn công không đủ, đặc biệt là ảnh hưởng của nó đối với phần còn lại của lục địa là không đủ lớn.”

Đế quốc Thần Long có rất nhiều người tài, họ có thể bay tới các đại lục khác, nhưng lại không thể mang theo nhiều người bay qua đại dương bao la được.

“Ông nội, ngươi cũng đừng quá lo lắng.”

“Chỉ cần chiến hạm bên này có thể chuyển qua, cục diện sẽ thay đổi.”

Tiêu Phàm cười cười nói.

Tiêu Hải gật đầu.

Thuyền ở Thần Vũ đại lục về cơ bản được làm bằng gỗ, bị hạn chế bởi vật liệu. Tàu chiến, thương thuyền, vân vân… không thể chế tạo quá lớn, nhiều lắm cũng chỉ ở mức hai đến ba nghìn tấn.

Tuy rằng cường giả bên này địa cầu không nhiều, nhưng kỹ thuật tiên tiến, đóng tàu công nghiệp rất phát triển, Dù là tàu sân bay 100.000 tấn, hay tàu chở hàng trăm nghìn tấn cũng đều có thể chế tạo được.

Chương 650: Nước Tiểu Của Siêu Thú

Ngay khi Tiêu Phàm chuyển giao các tàu chiến 2.000 tấn đã ngừng hoạt động, Tiêu Hải và những người khác sau khi bày binh bố trận, trang bị lại, các chiến hạm liền sẽ biến thành vũ khí hàng đầu, sức mạnh của hải quân đều sẽ tăng vọt.

“Cháu ngoan, hiện tại ta đã chuẩn bị vô vàn thứ bảo vật không gian, ngươi muốn cái nào? Việc tăng sức mạnh của ngươi quan trọng hơn.”

Tiêu Hải nói.

Đế quốc Thần Long hiện tại ít nhất vẫn có thể tự bảo vệ mình.

Nhưng thực lực của Tiêu Phàm hiện tại Tiêu Hải cảm thấy vẫn còn quá yếu.

Điều gì sẽ xảy ra nếu M quốc phát triển thành công chất lỏng tiến hóa cấp SSS?

Và sẽ ra sao nếu một con quái vật sở hữu sức mạnh long trời lở đất đến với địa cầu này?

Tiêu Phàm nói:

"Ông nội, chỗ của ngươi có nước tiểu của yêu thú nào mạnh không?"

Tiêu Hải nhìn Tiêu Phàm với vẻ mặt kỳ quái.

"Ngươi đừng nhìn ta như vậy, bên hải vực của Đế quốc Anh Luân xuất hiện yêu thú cấp SS, một chiếc tàu chiến của họ đã bị đắm rồi."

Tiêu Hải hơi kinh ngạc, yêu thú cấp Võ Tông mạnh như vậy sao? Yêu thú cấp SS cũng tương đương với yêu thú cấp Võ Tông bên bọn họ.

Võ Tông, Đại Võ Tông, Võ Vương, Võ Hoàng, sau đó mới là Võ Đế, trong mắt Tiêu Hải thì Võ Tông chỉ là phế vật.

"Ông nội, yêu thú cấp Võ Tông ở chỗ này rất mạnh, tàu chiến bên này lại không bày trận pháp, nên không ngăn cản được công kích của yêu thú cấp Võ Tông."

Tiêu Phàm nhận ra Tiêu Hải đang suy nghĩ gì nên trả lời.

"Ừ."

Tiêu Hải khẽ gật đầu:

"Vậy là ngươi muốn dùng nước tiểu của yêu thú mạnh để bảo vệ bến cảng vùng duyên hải nước H, bảo vệ tàu chiến của nước H?"

"Đúng vậy."

Tiêu Hải trầm ngâm nói:

"Đúng là ý tưởng này của ngươi không tệ chút nào, đúng là nước tiểu của yêu thú mạnh có tác dụng như thế, hơn nữa cũng dễ truyền đi. Chỉ là thứ này thật sự không có chuẩn bị trước, lần sau cho ngươi nhé."

Tiêu Phàm đáp:

"Ông nội, ta gửi đồ sang cho ngươi trước, xưởng sắt thép đã dỡ xuống phần lớn và đưa tới rồi, đến lúc đó các ngươi cứ lắp ráp theo video là được."

"Được."

Tiêu Phàm truyền tống đến trong kho hàng, số lượng lớn đồ vật trong kho hàng biến mất nhanh chóng, ngoài sắt thép thì năm chục ngàn bộ áo giáp đưa tới cũng được truyền qua, vậy thì quân đoàn Tu La có thể mạnh hơn rồi.

Gửi năm chục ngàn áo giáp này sang, quân đoàn Tu La có thể đạt tới ba trăm năm mươi ngàn người, số lượng kỵ binh trọng giáp của Đế quốc Thần Long vượt qua bốn trăm ngàn.

Đây là điều cực kỳ đáng sợ, nếu càn quét trên đất bằng thì hoàn toàn vô địch. Mục tiêu của Tiêu Phàm là để số lượng của quân đoàn Tu La đạt tới năm trăm ngàn, nhiều hơn nữa thì không cần vì quốc gia không chỉ cần kỵ binh trọng giáp, mà còn cần những loại binh chủng khác.

"Cháu ngoan, ngươi suy nghĩ xem có muốn cái gì không? Nếu như ngươi không nghĩ ra thì ông nội truyền cho ngươi một bộ Trận Kỳ nhé?"

Tiêu Hải nói, Trận Kỳ có thể hỗ trợ bày trận nên Tiêu Phàm gật đầu:

"Ông nội, ngươi truyền cho ta một bộ Trận Kỳ đi, rồi nâng cao một chút tinh thần lực của ta, lại nâng cao một chút tinh thần lực của Vi Vi là được."

"Kêu là Vi Vi rồi à?"

"Kêu thế này trông có vẻ thân mật hơn một chút."

Tiêu Hải cười ha hả nói:

"Vậy theo ý ngươi, ngoài những cái đó thì truyền thêm một chút tri thức về trận pháp cho ngươi, ngươi cố gắng thấu hiểu nó."

"Đùng!"

Tiêu Phàm nhanh chóng mở thông đạo không gian ra để Tiêu Hải ra tay, không bao lâu sau năm cái Trận Kỳ đã truyền tới, cái này tiêu hao rất nhiều sức mạnh của Tiêu Hải nên sắc mặt ông trở nên hơi trắng bệch.

"Ông nội, thôi tạm thời không cần mấy thứ khác đâu."

Tiêu Phàm vội nói, nhưng Tiêu Hải lắc đầu:

"Mấy cái Trận Kỳ này ẩn chứa năng lượng lớn nên mới khó truyền, còn nâng cao tinh thần lực cho các ngươi lại rất dễ dàng."

Rất nhanh hai cỗ tinh thần lực truyền tới, tinh thần lực truyền cho Tiêu Phàm mạnh hơn rất nhiều, còn Tô Ấu Vi thì do thực lực thấp hơn nên năng lực thừa nhận của nàng không mạnh bằng Tiêu Phàm.

"Đi!"

Cuối cùng Tiêu Hải truyền tới rất nhiều tri thức về trận đạo, quả cầu ánh sáng chui vào đầu Tiêu Phàm, Tiêu Phàm có cảm giác như đầu muốn nổ tung, nhưng sau khi tinh thần lực tiêu hóa một chút thì tình huống đã giảm bớt.

"Năm ngày sau liên lạc lại với ngươi."

Tiêu Hải nói xong bóng người cũng biến mất không thấy đâu.

Chớp mắt đã đến sáng hôm sau, Tiêu Phàm tu luyện một đêm nên tình hình khá hơn rất nhiều, hắn cầm mấy cái Trận Kỳ đã bày sẵn trận pháp lên. Mấy cái Trận Kỳ này có thể bày các loại trận pháp khác nhau, cụ thể phải xem thực lực của hắn thế nào, và xem năng lực về phương diện trận pháp của hắn ra sao.

"Lần này cho dù có người tiến hóa cấp SSS tới cũng không thành vấn đề."

Tiêu Phàm nở nụ cười trên mặt.

Có trận pháp với cấp bậc như vậy bảo vệ, hắn để Tiểu Hoàng rời đi chấp hành những nhiệm vụ còn lại cũng không có việc gì.

Chương 651: Một Phần Năm

Đế quốc Huyết Anh.

"Bát Kỳ bệ hạ, điều kiện chúng ta cho ngươi đã tốt lắm rồi, nếu như ngươi còn không bằng lòng ký minh ước, vậy thì chúng ta chỉ có thể lấy làm tiếc mà rời đi."

"Đến lúc đó nếu như Đế quốc Thần Long nhằm vào các ngươi, các ngươi chỉ còn một con đường chết thôi."

Tam hoàng tử Sorokun của Đế quốc Ngốc Thứu lạnh nhạt nói.

Bát Kỳ Võ Đế nhìn chằm chằm minh ước trước mặt, trong minh ước viết họ giúp đỡ Đế quốc Ngốc Thứu nhằm vào Đế quốc Thần Long, đến lúc đó họ có thể được chia kha khá lãnh thổ.

Bây giờ diện tích lãnh thổ của Đế quốc Thần Long là bốn mươi tám triệu cây số vuông, chỉ cần Đế quốc Thần Long sụp đổ là Đế quốc Huyết Anh có thể chiếm lấy một phần năm.

Còn diện tích của Quận Hành Dương chỉ có sáu, bảy trăm ngàn cây số vuông, tạo thành bởi các hòn đảo từ nhỏ đến to, nhiều thiên tai như núi lửa, động đất hay bão táp. Vì vậy mà Quận Hành Dương ngày đêm mong ngóng có thể chiếm lấy lãnh thổ của Đế quốc Thần Long.

"Bát Kỳ bệ hạ, các ngươi không nên quá tham lam, bây giờ diện tích lãnh thổ của Đế quốc Thần Long đã lớn hơn Đế quốc Ngốc Thứu chúng ta rồi, một phần năm không nhỏ đâu."

Sorokun trầm giọng nói.

"Được!"

Bát Kỳ Võ Đế hít sâu một hơi rồi gật đầu.

Một phần năm, gần mười triệu cây số vuông đất đai, là gấp mười lần Quận Hành Dương họ bây giờ, đúng là đã rất khá rồi.

Đế quốc Ngốc Thứu có thực lực mạnh, họ bên này cũng phát hiện thông đạo linh huyệt, Bát Kỳ Võ Đế cảm thấy đáng giá để cược vận mệnh quốc gia một lần, mà trước kia họ cũng từng cược rồi.

Sorokun cười nói:

"Bát Kỳ bệ hạ, đây là lựa chọn sáng suốt của ngươi."

"Đế quốc Thần Long cũng không có Thủy Sư nào mạnh, vậy nên chúng ta đứng ở vị thế bất bại, dù quân đoàn Tu La có mạnh hơn cũng không thể uy hiếp đến các ngươi."

Bát Kỳ Võ Đế nói:

"Nhưng cường giả của họ có thể bay tới."

Sorokun cười nói:

"Ngươi không cần lo về chuyện này, ký minh ước rồi, Đế quốc Ngốc Thứu chúng ta còn có một vài cao thủ ở những nước liên minh khác tương trợ."

"Chắc là Đế quốc Huyết Anh các ngươi sẽ không vô dụng như Thiên La quốc đâu nhỉ! Nếu như Thiên La quốc ráng chống đỡ thêm một khoảng thời gian, có lẽ chúng ta đã trực tiếp kết minh với Thiên La quốc rồi."

Bát Kỳ Võ Đế khẽ gật đầu.

"Vậy cứ như vậy đi."

Hắn cầm bút lên ký xuống minh ước, Đế quốc Huyết Anh và Đế quốc Ngốc Thứu chính thức kết minh, Đế quốc Ngốc Thứu đưa hết người tài đến gần Đế quốc Thần Long.

Trước kia Đế quốc Ngốc Thứu cảm thấy Đế quốc Thần Diễm không có uy hiếp gì, không muốn kích thích Đế quốc Thần Diễm nên Đế quốc Ngốc Thứu mới không duỗi tay đến bên này.

"Bát Kỳ bệ hạ, hi vọng các ngươi mau chóng có hành động."

"Mặc dù thực lực của Đế quốc Thần Long mạnh hơn các ngươi, nhưng Thủy Sư lại yếu hơn các ngươi rất nhiều, các ngươi có thể tập kích bến cảnh của Đế quốc Thần Long."

Sorokun mỉm cười nói.

"Được."

Bát Kỳ Võ Đế gật đầu.

Về phương diện Thủy Sư, hắn rất có lòng tin vào Thủy Sư của Đế quốc Huyết Anh họ, Đế quốc Huyết Anh họ có mười mấy chiếc thuyền chiến hơn ngàn tấn, mà hai chiếc trong số đó vượt qua hai ngàn tấn, mấy trăm tấn thuyền chiến đã đủ nhiều, những thuyền chiến này tạo thành hạm đội, một lần có thể vận chuyển mấy chục ngàn người.

Thủy Sư của họ có thể đổ bộ tập kích từ bất cứ bến cảng nào trong khi Thủy Sư của Đế quốc Thần Long bên này lại yếu đến đáng thương, đến một chiếc thuyền chiến trên ngàn tấn cũng không có, thuyền chiến lớn nhất cũng chỉ năm sáu trăm tấn thôi.

Thuyền chiến càng lớn tức là có thể bố trí trận pháp càng mạnh, nếu va chạm trên mặt biển thì thuyền chiến của họ hoàn toàn có thể nghiền ép thuyền chiến của Đế quốc Thần Long.

Trước kia Đế quốc Thần Diễm không phát triển Thủy Sư, thật ra cũng là vì không muốn chọc giận Đế quốc Ngốc Thứu, sự qua loa tạm thời ấy đổi lấy thất bại trong tương lai.

"Tam hoàng tử, hi vọng các ngươi sẽ có cường giả tham gia hộ tống, trẫm dự định tập kích bất ngờ vào bến cảng Thiên Thuận của Đế quốc Thần Long, bóp chết hoàn toàn Thủy Sư của Đế quốc Thần Long."

Bát Kỳ Võ Đế nói mà trong mắt lóe lên ánh sáng.

Bến cảng Thiên Thuận của Đế quốc Thần Long chính là bến cảng Thủy Sư lớn nhất ở Đế quốc Thần Long bây giờ, với lại bên này còn có xưởng đóng tàu lớn nhất của Đế quốc Thần Long.

Đương nhiên Tiêu Hải biết tầm quan trọng của việc phát triển Thủy Sư, nhưng thuyền chiến khổng lồ không phải một ngày hai ngày là có thể tạo ra được, cái này cần thời gian tích lũy.

"Cường giả của chúng ta sẽ âm thầm cung cấp trợ giúp. Bên kia không có nhiều cường giả trình độ hàng đầu, chỉ cần cường giả trình độ hàng đầu của các ngươi là đủ để ứng phó rồi."

Sorokun cười nhạt nói.

Chương 652: Giết

"Nhanh, nhanh, lên thuyền."

"Tất cả mọi người tranh thủ thời gian."

Ở một cảng quân sự nào đó của Đế quốc Huyết Anh, mấy chục chiếc thuyền chiến cập sát bờ, mấy chục ngàn binh sĩ mò mẫm lên thuyền, không bao lâu sau mấy chục chiếc thuyền chiến đã khởi hành.

"Ầm!"

Thuyền chiến rẽ sóng đi tới, những chiếc thuyền chiến này khác với thuyền trên địa cầu, không có cánh quạt, bọn chúng tiến lên dựa vào trận pháp được bày trên thuyền chiến, trận pháp khởi động là có thể lợi dụng sức nước để tiến lên, về mặt tốc độ hơi chậm hơn chiến hạm trên trái đất, nhưng so với tàu thủy bình thường thì đã nhanh nhiều rồi.

"Các tướng sĩ, người dân của Đế quốc Huyết Anh chúng ta là ưu tú nhất, dân tộc chúng ta là dân tộc cao quý nhất, nhưng chúng ta chỉ có thể chịu thiệt thòi ở lại hải đảo. Trận chiến này là trận chiến cường quốc của Đế quốc Huyết Anh chúng ta, xem các vị anh dũng giết địch!"

Mấy canh giờ sau, đội tàu tiếp cận bến cảng Thiên Thuận.

Tướng quân Ito Tsuru của Đế quốc Huyết Anh nói chuyện, giọng nói trầm thấp của hắn truyền đến tai mỗi người lính.

Trước mắt vẫn còn cách bến cảng Thiên Thuận hơn mười dặm, thực lực của hắn còn chưa bị áp chế, Ito Tsuru có được tu vi Võ Đế trung kỳ, thực lực mạnh mẽ.

"Giết, giết!"

Trên từng chiếc từng chiếc thuyền chiến, mấy vạn binh lính của Đế quốc Huyết Anh rống to, giọng nói của họ cũng không truyền ra khỏi thuyền chiến, trận pháp bên trên thuyền chiến sẽ ngăn cản giọng nói của họ truyền ra bên ngoài.

Rất nhanh, tốc độ của từng chiếc từng chiếc thuyền chiến đã chậm lại, họ cách bến cảng Thiên Thuận chỉ còn vỏn vẹn khoảng mười dặm.

Bến cảng Thiên Thuận là một thành trì không nhỏ, trong phạm vi mười dặm xung quanh thực lực sẽ chịu áp chế, mà trận pháp trên thuyền chiến cũng bị áp chế như thế.

Nhưng trận pháp trên thuyền chiến cũng không phải hoàn toàn mất tác dụng, hơn nữa với tốc độ của thuyền chiến, nếu thuyền chiến muốn đi về phía trước thêm vài dặm cũng không thành vấn đề.

Bây giờ đang là rạng sáng, trên mặt biển lớp sương mù dày đặc.

"Trời cũng giúp ta!"

"Trận chiến này, hãy để Đế quốc Thần Long biết rõ Đế quốc Huyết Anh chúng ta lợi hại thế nào, tiêu diệt Thủy Sư của Đế quốc Thần Long, quyền chủ động sẽ hoàn toàn thuộc về ta!"

Trong mắt Ito Tsuru lấp lánh ánh sáng.

Dựa theo tình báo của bọn họ, bến cảng Thiên Thuận bên này có tám ngàn quân coi giữ của Đế quốc Thần Long, để năm mươi ngàn quân tinh nhuệ của bọn họ tập kích bến cảng Thiên Thuận là hoàn toàn dư sức.

Mục tiêu hàng đầu của họ cũng không phải giết sạch quân coi giữ bến cảng Thiên Thuận, mà là phá hủy thuyền chiến cập bến ở đây, phá hủy xưởng đóng tàu bên này.

"Hướng gió phù hợp, căng buồm!"

Từng chiếc từng chiếc thuyền chiến kéo căng buồm, dưới sức kéo của gió, trong sương mù dày đặc che lấp, thuyền chiến như là u linh khổng lồ tới gần bến cảng.

Người của Đế quốc Huyết Anh cũng không biết, bến cảng Thiên Thuận bên này có đường thuỷ riêng biệt, những khu vực còn lại ngoài khu vực đường thuỷ riêng biệt được bố trí rất nhiều thuỷ lôi.

Ở khu vực không áp chế thực lực, dù thuỷ lôi có nổ sát bên thuyền chiến cũng không làm tổn hại gì đến thuyền chiến, nhưng bây giờ đến thực lực Võ Đế còn bị áp chế.

"Các tướng sĩ, chuẩn bị kỹ càng cung nỏ, Đế quốc Huyết Anh chúng ta tất thắng trận chiến này, đến lúc đó đất đai của Đế quốc Thần Long, tài phú và nữ nhân của Đế quốc Thần Long đều là của chúng ta!"

Trên một chiếc thuyền chiến dẫn đầu, có tướng lĩnh nói với vẻ mặt hưng phấn. Làm võ tướng đánh trận, hắn giành được quân công thì địa vị mới có thể hiển hách hơn.

"Hãy để Đế quốc Thần Long biết rõ sự lợi hại của Đế quốc Huyết Anh chúng ta."

"Dù Đế quốc Thần Long lợi hại, nhưng tiếc là thực lực của Thủy Sư lại quá kém, chỉ là một người què cường tráng thôi."

Một đám binh sĩ trên thuyền chiến của Đế quốc Huyết Anh hưng phấn không thôi, đất đai, tài phú, nữ nhân, những thứ này kích thích họ rất nhiều.

Đúng lúc này, thuyền chiến của bọn họ tới gần một quả thuỷ lôi.

Quả thuỷ lôi nay hoàn toàn không lộ ra trên mặt nước, nó trôi nổi trong nước thông qua dây mỏ neo, với kiểu đặt thuỷ lôi này thì đến chiến hạm sắt thép khổng lồ cũng có thể đánh chìm được.

Ba mươi mét, hai mươi mét, mười mét.

"Đùng!"

Trong nháy mắt thuyền chiến chạm vào, quả thuỷ lôi này lập tức bộc phát ra lực lượng khổng lồ, một phần ba phần trước của thuyền chiến trực tiếp bị nổ thành mảnh vỡ.

Trong tình huống có trận pháp bảo vệ thì những thuyền chiến làm bằng gỗ này rất mạnh, tốc độ nhanh, phòng ngự nhanh, còn có thể lợi dụng trận pháp để bộc phá ra công ích mạnh mẽ, nhưng không có trận pháp bảo vệ thì nó chỉ là một con sâu.

"Kẻ địch tấn công, kẻ địch tấn công!"

Bên trong bến cảng Thiên Thuận lập tức vang lên tiếng cảnh báo.

Bây giờ là rạng sáng lúc mặt trời còn chưa lên, lại thêm sương mù dày đặc, nên họ không thấy rõ kẻ địch, nhưng tiếng nổ của thuỷ lôi đã truyền ra rất xa.

"Không ổn rồi!"

Trong lòng Ito Tsuru dựng đứng lông tơ.

Chương 653: Đáng Chết

"Nhanh, lui lại, lui lại!"

Ito Tsuru rống to.

Nhưng thuyền chiến mấy trăm tấn, thậm chí là một hai ngàn tấn lại không phải thuyền nhỏ, bọn chúng có quán tính, mà buồm cũng không phải muốn là có thể hạ xuống ngay lập tức.

"Đùng!"

"Đùng!"

"Đùng!"

Rất nhanh lại là vài tiếng nổ mạnh dữ dội.

Thuyền chiến của bọn họ không kịp dừng, những thuyền chiến còn lại cũng đụng phải thuỷ lôi, mà chỉ cần đụng trúng, dựa vào uy lực của thuỷ lôi là trong nháy mắt đã có thể phá hủy thuyền chiến của họ, thậm chí mấy chiếc thuyền chiến còn lại xung quanh cũng sẽ chịu ảnh hưởng.

"Không, không!"

"Mau lui lại, mau lui lại!"

Tất cả binh sĩ trên những chiếc thuyền chiến của Đế quốc Huyết Anh đều luống cuống, vì ảnh hưởng của quán tính mà thuyền chiến vẫn còn đang tiến lên, mỗi lần nhích tới một chút là như đang xông vào Qủy Môn Quan.

"Nhanh, nhanh!"

"Chuẩn bị sẵn pháo cối!"

Trong bến cảng, tướng lãnh trấn thủ ở đây lớn tiếng nói.

Một tháng trước đã có một nhóm người lặng lẽ đến bến cảng Thiên Thuận, nhân số của họ không nhiều, chỉ có khoảng hai trăm người nhưng những người này toàn là pháo thủ pháo cối.

"Bùm, bùm!"

Rất nhanh, trăm cỗ pháo cối phát ra tiếng gầm thét, từng viên đạn pháo gào thét lên bay ra ngoài.

"Đùng!"

"Đùng!"

Hiển nhiên phần lớn pháo cối đều rơi xuống biển, nhưng Đế quốc Huyết Anh có rất nhiều thuyền chiến tới, vậy nên vẫn có thuyền chiến trúng chiêu.

Nếu dùng thứ như pháo cối để đối phó với chiến hạm sắt thép khổng lồ hiện đại hoá, vậy thì hiệu quả không thấm vào đâu, nhưng nếu dùng để nổ thuyền gỗ thì lại vô cùng hiệu quả.

"Đáng chết, đáng chết!"

"Mau bỏ đi!"

Ito Tsuru trợn to mắt đến mức muốn lòi ra.

Những chiếc thuyền chiến này đều là của cải nhiều năm của Đế quốc Huyết Anh họ, một chiếc thuyền chiến khổng lồ hư hao, muốn trùng kiến phải tiêu hao rất nhiều thời gian, vậy mà bây giờ bọn chúng lại đang không ngừng bị phá hủy.

Sớm biết thế này, còn không bằng họ đổ bộ cách bến cảng Thiên Thuận mười dặm, sau đó để binh sĩ của họ tấn công bến cảng Thiên Thuận từ trên đất bằng.

"Á!"

"Cứu mạng, cứu mạng!"

Tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu rên không ngừng vang lên.

Rất nhiều binh lính của Đế quốc Huyết Anh thương vong, trong số họ có rất nhiều cường giả cấp bậc Võ Vương, Võ Hoàng, nhưng dưới tình huống thực lực bị áp chế, họ không mạnh hơn binh lính bình thường bao nhiêu.

"Tướng quân, thuyền chiến của chúng ta bắt đầu lui về sau."

Hai phút đồng hồ trôi qua, thân vệ bên cạnh Ito Tsuru nói.

Chỗ họ là thuyền chỉ huy, là một chiếc thuyền chiến hai ngàn một trăm tấn, trên chiếc thuyền chiến này bày đủ loại trận pháp, để chế tạo chiếc thuyền này phải bỏ ra rất nhiều tiền bạc.

Trong tình huống thuyền chiến không chịu áp chế, cho dù không có cường giả cấp Võ Hoàng, Võ Đế trên thuyền thì chiếc thuyền chiến này cũng có thể ngăn cản sự tấn công của cường giả cấp Võ Đế.

"Hu hu!"

Đúng lúc này một quả pháo của pháo cối gào thét bay tới.

"Vút!"

Ito Tsuru dựa vào âm thanh để phân biệt vị trí, ám khí trong tay hắn bắn ra ngoài.

Nhưng tốc độ bắn pháo của pháo cối quá nhanh, thực lực của Ito Tsuru lại bị áp chế nên độ chính xác không cao, ám khí hắn bắn ra còn cách pháo cối mấy centimet.

"Nằm xuống!"

Ito Tsuru nằm rạp xuống trong nháy mắt.

"Đùng!"

Giây tiếp theo đạn pháo rơi xuống chiếc thuyền chỉ huy này của hắn, tấm ván gỗ bị va chạm tạo thành một cái hố, sau đó pháo cối trong hố nổ mạnh.

Ito Tsuru cách hơi gần nên cơ thể hắn bị nổ bay.

"Phụt! Phụt!"

Itou Tsuru vẫn chưa bị nổ chết, nhưng hắn liên tục phun hai ngụm máu tươi, bị súng cối bắn nổ trong khoảng cách gần, hắn bị nổ đến mức đầu óc choáng váng.

"Tướng quân, tướng quân!"

"Mau cho chữa trị cho tướng quân."

Binh lính đế quốc Huyết Anh ở xung quanh vô cùng hoảng loạn. Itouu Tsuru là chủ tướng họ, là cao thủ cấp Võ Đế, nếu Itouu Tsuru chết ở chỗ này, sẽ là một tổn thất rất lớn với đế quốc Huyết Anh họ.

"Ta hại đế quốc rồi, ta hại đế quốc rồi!"

Itou Tsuru vô cùng đau khổ.

Từ tiếng nổ mạnh mà đoán được, mười mấy con tàu chiến hạm của họ đã có hơn một nửa bị đánh trúng, bị súng cối bắn trúng có lẽ còn có thể di chuyển, bị thủy lôi bắn trúng tất sẽ bị hủy.

"Tướng quân, còn rất nhiều người bên chúng ta còn đang ở dưới nước."

"Chúng ta nên làm gì bây giờ?"

Trên chiến hạm gần đó có người hét lớn.

Itou Tsuru hít sâu một hơi:

"Minh Kim rút binh, tất cả mọi người nhất định phải rút, rút ra ngoài cách mười dặm rồi lại nghĩ cách cứu những người rơi xuống nước."

"Vâng, tướng quân!"

Thuyền chiến của họ tiếp tục rút lui.

"Ầm!"

Đúng lúc này, phần đuôi của thuyền chiến ngay bên cạnh đám người Itouu Tsuru phát nổ, phía sau của họ đã đụng trúng thủy lôi ở dưới nước trong khi đang rút lui...khi tiến về phía trước thì không đụng trúng, không có nghĩa là sẽ không đụng phải khi rút lui, tiến tới và rút lui không thể hoàn toàn ở trên cùng một đường thẳng.

"Ào!"

Thuyền chiến bị phát nổ ở bên cạnh khiến nước biển văng lên cao, đám người Itouu Tsuru bị nước biển xối vào, thuyền chiến của họ cũng bị sóng đẩy sang một bên.

Chương 654: Thương Vong Thế Nào?

"Không ổn, không ổn rồi!"

Trong lòng Itouu Tsuru hoảng hốt. Thuyền chiến chuyển ngang thì tỷ lệ đụng trúng thủy lôi sẽ tăng lên. Itouu Tsuru xông về phía bên kia thuyền ngay lập tức.

"Ầm!"

Itouu Tsuru vừa rời đi, một bên thuyền ngay chỗ đứng ban đầu của hắn đụng trúng một quả thủy lôi, trận nổ dữ dội khiến thân thuyền bị thủng một lỗ lớn. Itouu Tsuru mà chậm thêm hai giây nữa, hắn nhất định sẽ bị nổ chết.

"Đáng chết, đáng chết!"

Itouu Tsuru phun máu lần nữa.

Lần này, hắn không phải bị sóng nổ gây chấn động, mà là tức giận công tâm. Đế quốc Huyết Anh chỉ có hai chiếc thuyền chiến trên hai ngàn tấn, chiếc thuyền chiến này lại là tàu chiến của hắn, nay lại bị nổ tung. Vị trí chính giữa đã bị nổ một lỗ lớn, chiếc thuyền chiến này đã vô dụng rồi.

"Mau rút lui đến các chiến hạm khác!"

Itouu Tsuru lạnh lùng nói.

Nhiều người họ trên thuyền chiến nhanh chóng sơ tán, nhưng thuyền chiến này của họ quá lớn, một chiếc khác ở bên cạnh lại không thể chở hết nhiều người như vậy được.

"Ầm…ầm…ầm!"

Hạm đội của đám người Itouu Tsuru liều mạng rút lui, súng cối vẫn còn đang bắn. Tầm bắn xa nhất của súng cối cỡ vừa đạt đến sáu cây số, trước khi đám người Itouu Tsuru rút ra ngoài mười dặm, họ có thể gặp phải nguy hiểm bất cứ lúc nào.

Sau hơn nửa giờ, trời dần dần sáng.

Lại tổn thất thêm mấy chiếc thuyền chiến, hạm đội của đế quốc Huyết Anh cuối cùng cũng rút lui ra ngoài mười dặm. Họ có tổng cộng bốn đến năm mươi chiếc thuyền chiến, hai mươi chín chiếc bị nổ tung, còn lại mười sáu chiếc hiện đã rút lui an toàn. Mà mười sáu chiếc này vẫn bị hư hại. Thuyền chiến có bị hư hại, trận pháp được bố trí trên đó sẽ chịu ảnh hưởng, chưa nói đến việc tấn công phòng ngự, họ cũng không thể trở về đế quốc Huyết Anh được.

"Thương vong thế nào?"

Itouu Tsuru ôm lấy mặt, hỏi.

Hắn bị thương không nhẹ. Nhưng vì hắn có thực lực cấp Võ Đế, chỉ cần rút lui ra ngoài mười dặm, không mất bao lâu là hắn có thể hồi phục, vấn đề này không lớn.

"Tướng quân, tổn thất của chúng ta bao gồm cả chiếc tàu chiến chỉ huy trong số hai mươi chín chiếc thuyền chiến bị nổ đó, ngoài ra còn có hai chiếc bị hư hại không thể nào di chuyển xa được. Năm mươi nghìn tướng sĩ của chúng ta chỉ có hơn hai mươi nghìn người rút lui, trong đó còn có không ít người bị thương."

Một vị tướng lĩnh đứng trước mặt Itouu Tsuru, đau khổ nói.

Họ mang mười mấy chiếc chiến hạm, mấy chục nghìn người đến tấn công, kết quả ngay cả mặt kẻ địch còn chưa thấy đã tổn thất hơn phân nửa, thực sự quá đau lòng.

"Dưới nước còn có không ít người của chúng ta, phái người đi cứu đi."

Vẻ mặt Itouu Tsuru thẩn thờ nói.

"Vâng, tướng quân."

Họ thả từng chiếc từng chiếc thuyền nhỏ đi cứu, người của họ nhanh chóng phát hiện từng chiếc máy bay không người lái bay ra từ cảng Thiên Thuận. Trên máy bay không người lái còn mang theo bom.

"Ầm! Ầm!"

Phát hiện thuyền bè đến cứu viện, máy bay không người lái lập tức lao xuống, đụng trúng thuyền nhỏ, những quả bom trên chiếc máy bay không người lái này lập tức nổ tung.

Bên trong cảng Thiên Thuận, thủy quân của đế quốc Thần Long cũng bắt đầu hành động. Hạm đội hành động lần này không thể so với đế quốc Huyết Anh, nhưng đế quốc Thần Long vẫn phải có chiến hạm khoảng hai ba trăm tấn, trên chiến hạm có rất nhiều cung tiễn thủ.

"Vút! Vút!"

Binh lính đế quốc Huyết Anh rơi xuống nước không ngừng bị bắn chết. Họ muốn phản kháng cũng không thể. Mép thuyền chiến của thủy quân đế quốc Thần Long cũng không quá thấp, họ leo lên không được.

"Rút lui, chúng ta không cứu được họ đâu."

"Mau rút lui!"

Thuyền cứu viện của đế quốc Huyết Anh từ từ rút lui, nếu họ không rút lui, có lẽ hoặc sẽ bị máy bay không người lái phá hủy, hoặc sẽ bị thủy quân đế quốc Thần Long nghiền ép.

Thuyền nhỏ của họ không thể so với thuyền chiến của thủy quân đế quốc Thần Long.

"Mấy tên đế quốc Huyết Anh khốn nạn này, vậy mà lại đánh lén chúng ta."

"May mà bên chúng ta canh phòng nghiêm ngặt."

"Nếu không có thủy lôi trong nước, không có súng cối, e rằng lúc này chúng ta thảm rồi."

Nhiều binh lính đế quốc Thần Long nghị luận ầm ĩ.

Họ thoải mái vui sướng mà bắn chết đám binh lính đế quốc Huyết Anh dưới nước. Bắt tù binh? Họ lười phải làm vậy. Bắt họ rồi, vẫn phải trông nom họ ăn uống.

"Tướng quân, chúng ta có cần đổi nơi lên bờ để tấn công cảng Thiên Thuận không?"

Bên cạnh Itouu Tsuru có người lên tiếng hỏi.

Itouu Tsuru cắn răng nghiến lợi:

"Đổ bộ cách xa mười dặm, tranh thủ thời gian đến cảng Thiên Thuận, nhất định phải phá hủy cảng Thiên Thuận để hoàn thành mục tiêu của chúng ta! Mạng của chiến sĩ chúng ta không thể chết vô ích!"

Họ còn khoảng hai mươi nghìn người, quân canh giữ cảng Thiên Thuận chỉ có hơn tám nghìn, họ đổ bộ xông đến cảng Thiên Thuận, còn có thể hoàn thành nhiệm vụ.

"Vâng, tướng quân!"

Thuyền chiến của họ nhanh chóng di chuyển đến điểm đổ bộ thứ hai, nước chỗ này đủ sâu, thuyền chiến của họ đổ bộ ở chỗ này thì không có vấn đề gì.

Chương 655: Đáng Chết

Mười dặm mà thôi, đi dọc theo bờ biển, họ không tốn bao nhiêu thời gian là có thể đến cảng Thiên Thuận, người ở các nơi khác của đế quốc Thần Long không còn kịp chi viện nữa.

"Mau…mau lên!"

Không bao lâu sau, thuyền chiến của đế quốc Huyết Anh cập bờ. Để lại một nghìn binh lính canh giữ thuyền chiến, mười chín nghìn người còn lại đi dọc theo bờ biển xông về phía trước, lửa hận báo thù đang bùng cháy trong lòng họ.

Mười dặm, chín dặm, tám dặm. Khoảng cách càng ngày càng gần.

"Khu vực cấm, không cho phép thông hành."

Lúc cách cảng Thiên Thuận chỉ còn hai ba dặm, họ nhìn thấy tấm bảng cảnh báo, bên này còn có rào chắn, dân chúng bình thường không thể vào khu vực cấm.

"Xông lên, mau xông lên!"

"Giết!"

Binh lính đế quốc Huyết Anh cũng mặc kệ có phải khu vực cấm hay không, họ điên cuồng xông lên phía trước.

"Ầm! Ầm!"

Đạn súng cối bắt đầu bắn về phía này. Đám binh lính đế quốc Huyết Anh xông vào trong đạn lạc, người không hoàn thành nhiệm vụ trước mắt sẽ chết vô ích.

"Ù ù!"

Không ít máy bay không người lái cũng bay tới bên này, chúng hạ xuống tới tấp mà nổ tung. Có máy bay không người lái mang theo mười mấy kí bom, sức nổ kinh người. Dưới trận nổ như vậy, binh lính đế quốc Huyết Anh nhanh chóng bỏ mạng.

"Các tướng sĩ, chỉ còn lại mấy trăm mét nữa thôi, giết!"

Một vị tướng quân xông lên phía trước, hét to.

"Đùng!"

Ngay lúc này, vị tướng quân đó đạp trúng mìn. Quả mìn này thuộc kiểu nhảy, nó nhảy lên cao một mét rồi nổ tung trong nháy mắt.

"A!"

Vị tướng quân đạp trúng mìn đã bị nổ chết, không ít người xung quanh đã bị thương.

"Đùng! Đùng!"

Rất nhiều người khác cũng đạp trúng mìn, từng quả mìn không ngừng nổ vang.

Cảng Thiên Thuận là căn cứ thủy quân lớn nhất đế quốc Thần Long, sao Tiêu Hải có thể không đề phòng chứ? Đủ loại thủy lôi, mìn đều được sắp đặt không ít.

"Đáng chết."

Sắc mặt Itouu Tsuru vô cùng khó coi.

Nếu chỉ là súng cối và máy bay không người lái ném bom thì còn đỡ, đợt tấn công ban đầu như vậy còn có thể thấy được, mà mìn nổ tung liên tục thật sự quá kinh khủng. Mỗi một bước đi cũng có thể giẫm vào quỷ môn quan.

Đúng lúc này, con ngươi Itouu Tsuru chợt co rụt lại. Hắn nhìn thấy bốn chiếc máy bay không người lái đang xông về phía hắn.

"Vút! Vút!"

Hộ vệ bên cạnh Itouu Tsuru nhanh chóng bắn tên, trong đó có ba chiếc máy bay không người lái bị bắn nổ, nhưng vẫn còn lọt một chiếc đang lao tới.

"Mạng ta xong rồi."

Trong đầu Itouu Tsuru thoáng qua suy nghĩ như vậy.

"Ầm!"

Một giây kế tiếp, máy bay không người lái lao xuống rồi nổ tung.

Vụ nổ dữ dội khiến Itouu Tsuru bị nổ bay trong nháy mắt, ngực, cổ, thậm chí cả đầu của hắn cũng xuất hiện từng vết thương lớn.

"Tướng quân, tướng quân!"

Gần đó có người sợ hãi lao tới.

"Rút lui...Rút lui."

Itouu Tsuru dùng hết sức lực nói, máu tươi trên người của hắn không ngừng trào ra, hắn nói xong mấy chữ này rồi tắt thở bỏ mạng.

Bị máy bay không người lái mang theo bom nổ ở khoảng cách gần, hắn có thể gắng gượng được mấy giây đã rất tốt rồi. Chiếc máy bay không người lái phát nổ mang theo hai kí thuốc nổ...trọng lượng thuốc được chứa trong một quả lựu đạn cũng chỉ mười mấy gram. Hai kí thuốc nổ, chứa lượng thuốc tương đương với mười mấy quả lựu đạn. Mà thuốc nổ còn là loại Cl-20 cao cấp.

"Tướng quân ra lệnh, rút lui!"

"Rút lui!"

Bên cạnh Itouu Tsuru có người hét lớn.

Minh Kim nước Hành Dương nhanh chóng thu binh. Người xông lên ở phía trước thở phào nhẹ nhõm. Ban đầu, vì một lời máu mà họ anh dũng liều mạng xung phong, nhưng mìn nổ tung liên tục, mang đến cho họ áp lực tâm lý quá lớn.

"Rút lui, mau rút lui."

"Phía sau nhanh lên một chút đi."

Nhiều người đế quốc Huyết Anh hét lớn.

Họ muốn xông ra ngay, nhưng đội ngũ hỗn loạn không phải nói rút là rút ngay được, có vài người rút lui về sau, có vài người vẫn còn đang đi ở phía trước.

"Ầm! Ầm!"

Từng chiếc máy bay không người lái mang theo bom vẫn còn lao tới đây, đạn từ súng cối không ngừng bắn xuống, điên cuồng đoạt lấy sinh mạng.

Ánh mắt đám binh lính đế quốc Huyết Anh lộ ra vẻ sợ hãi. Họ muốn chạy thoát từ hai bên. Nhưng bên phải họ là biển, bên trái lại không có đường, muốn mở một con đường từ trong bụi cây và gai lại chẳng dễ dàng.

Nửa giờ sau, người cuối cùng của đế quốc Huyết Anh cũng đã tới khu an toàn. Mười chín nghìn người họ xung phong, chỉ còn có sáu bảy nghìn lui về được, tính khoảng hai phần ba người đã bị nổ chết...người bị nổ đến tàn tật không thể rút lui, họ chỉ có thể chờ chết.

"Mau, mau lên chiến hạm."

"Mau chóng rút lui."

Mấy nghìn binh lính còn lại của đế quốc Huyết Anh vội vã rút lui lên chiến hạm, họ mang mang theo thi thể của Itouu Tsuru. Họ không thể nào mang thi thể của các binh lính bình thường về, nhưng Itouu Tsuru là đại tướng quân, nhất định phải đưa thi thể của hắn đi.

"Phụt!"

Chương 656: Tướng Quân

Mười ba chiếc thuyền chiến rời đi. Còn lại ba chiếc đã bốc lên ngọn lửa lớn, do chính tay họ phóng hỏa, trận pháp của ba chiếc thuyền chiến này đã bị hư hại nên không thể nào rút lui được. Thay vì để lại cho đế quốc Thần Long đc lợi, còn không bằng phá hủy.

"Huhu!"

"Tại sao lại như vậy?"

Thuyền chiến rời khỏi bờ biển được một đoạn, có nhiều binh lính nhịn đau không nổi nữa mà khóc thành tiếng, tình hình này không hề giống như những gì mà họ đoán.

Lúc tới, điều mà họ muốn là họ bất ngờ tấn công cảng Thiên Thuận, đại sát tứ phương, cướp được nhiều của cải, mang theo nhiều cô gái xinh đẹp đi. Vậy mà hiện giờ lại rời đi thảm bại như vậy.

Họ thậm chí còn không thể đánh chết bất kỳ binh lính nào của đế quốc Thần Long. Khi đến, họ có bốn mươi lăm chiếc thuyền chiến, nay chỉ còn có mười ba chiếc; năm mươi nghìn binh lính hiện cũng chỉ còn lại sáu bảy nghìn. Họ còn bị thiệt hại chiếc tàu chiến chỉ huy, đại tướng quân Itouu Tsuru cũng chết.

"Đáng tiếc, lực lượng thủy quân của nước ta quá yếu, nếu không thì đã có thể bắt toàn bộ chúng lại rồi."

Trên thuyền chiến của đế quốc Thần Long, một tên tướng quân tiếc nuối nói.

Tại khu vực mà thực lực không chịu áp chế, thuyền chiến đế quốc Huyết Anh có lực phòng ngự cấp Võ Đế, phương diện công kích cũng rất mạnh. Chiến hạm đế quốc Thần Long không lớn, không thể nào sắp đặt trận pháp.

"Tướng quân, hiện nay bệ hạ đang phát triển mạnh về mặt thủy quân, thủy quân của chúng ta nhất định sẽ tăng cao."

"Ai!"

Vị tướng quân đứng ở mũi thuyền hơi thở dài.

Đế quốc Thần Long khác với đế quốc Thần Diễm trước kia, quả thật phát triển mạnh về thủy quân, nhưng việc dựng thuyền chiến cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy. Kỹ thuật là một mặt. Dù có kỹ thuật, dựng thuyền chiến to lớn cũng cần phải có thời gian.

...

"Hả, sao lại quay về nhanh vậy?"

Mấy cao thủ của đế quốc Kền Kền đang ẩn núp trong bóng tối, họ tập hợp ở trên một hải đảo, phát hiện từng chiếc thuyền chiến ở phía xa xa.

"Số lượng này không đúng. Chỉ có mười ba chiếc thuyền chiến."

Mấy cao thủ đế quốc Kền Kền vô cùng nghi ngờ.

Họ nhanh chóng lặng lẽ đến gần, sau khi xác định xung quanh không có cao thủ đế quốc Thần Long, họ hiện thân tiến vào một trong số những chiếc thuyền chiến đó. Là chiếc thuyền có kích thước lớn nhất.

"Tình trạng này của các ngươi là sao vậy?"

Mấy cao thủ đế quốc Kền Kền cũng có hơi sững sờ, lúc người của đế quốc Huyết Anh đi thì từng người một đều vô cùng hăng hái, giờ lại giống như bị chết cha chết mẹ vậy.

"Các vị đại nhân, chúng ta tập kích cảng Thiên Thuận đã thất bại rồi. Tướng quân Itouu chết trận, chúng ta chỉ còn có sáu nghìn năm trăm người còn sống rời đi."

Một tên tướng lĩnh của đế quốc Huyết Anh run rẩy nói.

"Cái gì?"

Mấy cao thủ đế quốc Kền Kền cũng không dám tin.

"Các ngươi bất ngờ tập kích cảng Thiên Thuận, mà thương vong lại nặng nề thế sao?"

Tên tướng lĩnh này cắn răng nghiến lợi:

"Cảng Thiên Thuận có bố trí thủy lôi, mà họ lại còn dùng súng cối bắn giết chúng ta. Sau đó, chúng ta lại tấn công lên đất liền, họ cũng chôn mìn ở trong đất, họ còn dùng máy bay không người lái công kích chúng ta."

Mấy cao thủ đế quốc Kền Kền âm thầm cảm thấy may mắn. May mà để đế quốc Huyết Anh dò đường trước. Nếu không, thuyền chiến của họ tập kích cảng Thiên Thuận, tất nhiên cũng sẽ trúng thủy lôi, trong khi thuyền chiến của họ lại lớn hơn mà cũng đắt tiền hơn.

"Các ngươi đừng quá lo lắng, những thứ khác thì đế quốc Kền Kền chúng ta không có, nhưng lại có không ít thuyền chiến, đến lúc đó chúng ta sẽ chi viện nhiều thuyền chiến cho các ngươi. Có sự chi viện của chúng ta, các ngươi nhất định có thể báo thù rửa hận!"

Vị cao thủ dẫn đầu của đế quốc Kền Kền nói.

đế quốc Kền Kền tạm thời không định đấu trực tiếp với đế quốc Thần Long, họ định thông qua chi viện để đế quốc Huyết Anh tự bán mạng.

"Đa tạ!"

Một đám người đế quốc Huyết Anh cảm kích không thôi.

...

"Giá, giá!"

Bên ngoài Thần Đô, có người cưỡi ngựa cấp tốc vào thành. Không bao lâu sau, người này đã đến trước mặt Tiêu Hải.

Tiêu Hải đang phê duyệt một núi nhỏ tấu chương ở Ngự Thư phòng. Mỗi ngày ở đế quốc Thần Long đều có không ít chuyện.

"Có chuyện gì?"

Tiêu Hải trầm giọng hỏi.

"Bệ hạ, cảng Thiên Thuận gọi điện thoại tới, đế quốc Huyết Anh đánh lén cảng Thiên Thuận, họ điều động tổng cộng bốn mươi lăm chiếc thuyền chiến lớn. Sau trận chiến, còn mười ba chiếc thuyền chiến rút đi, hơn bốn mươi nghìn người chết, chúng ta đều không có tổn thất gì về thuyền chiến và tướng sĩ."

Vẻ mặt Tiêu Hải trầm xuống:

"Đế quốc Huyết Anh thật to gan, lại dám tập kích cảng Thiên Thuận, chúng đây là muốn hủy thủy quân của trẫm!"

Dù thủy quân đế quốc Thần Long không phải hoàn toàn ở cảng Thiên Thuận, nhưng nơi này chắc chắn chiếm hơn nửa thủy quân trên cả nước.

Chương 657: Đánh Lén

"Lập tức liên lạc với các cảng khẩu lớn, bảo họ tăng cường phòng bị."

"Vâng, bệ hạ."

Người đến nhanh chóng rời đi.

Hiện này, giữa Thần Đô và một số thành trì quan trọng có lắp đường dây điện thoại dưới mặt đất, có thể trực tiếp gọi điện thoại đến những thành trì đó.

"Hay, hay lắm!"

Tiêu Hải liên tục cười gằn.

Hắn đang lo vì không có cớ gì tốt để nhằm vào đế quốc Huyết Anh, vậy mà đế quốc Huyết Anh lại chủ động tập kích, như đang ngủ gật thì có người đưa gối đầu đến vậy.

Tiêu Hải gọi các vị trọng thần đến.

"Bệ hạ, phía sau nhất định có vấn đề. Sao đế quốc Huyết Anh lại dám tấn công đế quốc Thần Long chúng ta vào lúc này chứ?"

Thẩm Kính Thiên mở miệng nói.

Mông Nghị San nói:

"Bệ hạ, đế quốc Huyết Anh nhất định đã nhận được sự viện trợ lớn mạnh, trừ đế quốc Kền Kền ra thì không còn quốc gia nào khác."

Tiêu Hải trầm giọng nói:

"Thủy quân đế quốc Thần Long chúng ta vẫn chưa phát triển, các ngươi nói thử xem tiếp theo nên làm gì."

Thẩm Kính Thiên cau mày nói:

"Đế quốc Huyết Anh ngang nhiên đánh lén nước ta, chúng ta chắc chắn phải hung hăng đánh lại, còn đế quốc Kền Kền…"

Thẩm Kính Thiên có hơi chần chừ.

"Sao, ngươi sợ nói thật ra rồi, trẫm sẽ trị tội ngươi hay sao?"

Tiêu Hải tức giận nói.

Thẩm Kính Thiên ho nhẹ một tiếng:

"Thần không sợ ngài trị tội của ta, nhưng sợ ngài tìm quấn lấy ta đó, ta lại đánh không lại ngài."

Tiêu Hải:

"..."

"Chúng ta đều là võ giả, trao đổi giữa các võ giả, không phải chỉ là luận bàn thôi sao? Lát nữa, ngươi đừng có chạy, chúng ta sẽ luận bàn một chút."

Mông Nghị nhếch miệng cười một tiếng:

"Trầm lão huynh, ngươi đây không phải tự mình chuốc lấy khổ sao? Nếu ngươi không nói vậy, bệ hạ sẽ chẳng nhớ tới đâu."

"Mông Nghị, ngươi cũng đừng chạy đấy. Trẫm muốn xem thử thực lực của các ngươi có tiến bộ hay không."

Tiêu Hải nói.

Gương mặt Mông Nghị bỗng đen lại.

Với thực lực hiện tại của Tiêu Hải, họ có liên thủ cũng đánh không lại mà chỉ có thể bị ngược. Dù chắc chắn Tiêu Hải sẽ không đánh họ trọng thương, nhưng cũng sẽ đau đó.

"Bệ hạ, có thể chúng ta sẽ không đánh trả lại dễ dàng như vậy."

Một vị thần tử khác ở bên cạnh là Đỗ Kính Hiền nói, hắn là đại thần Nội các.

"Đỗ khanh, sao lại nói lời này?"

Tiêu Hải nhìn Đỗ Kính Hiền, hỏi.

Đỗ Kính Hiền trầm giọng nói:

"Bệ hạ, đại quân của chúng ta không thể qua đó, cũng chỉ có thể mang một số người đến tiến hành hành động trả thù."

Tiêu Hải gật đầu.

Trước mắt, thực lực thủy quân của họ không mạnh, điểm này là sự thật khách quan, không thể điều động thủy quân thì cũng chỉ có thể mang theo một số cao thủ hành động.

Đỗ Kính Hiền nói:

"Tình hình của đế quốc Huyết Anh khác với nước Thiên La. Nước Thiên La tiếp giáp với nước ta, chúng ta có bộ binh mạnh nhất, đế quốc Kền Kền xen vào, khả năng họ bị đánh bại rất cao. Chắc chắn họ có nhúng tay vào chuyện của đế quốc Huyết Anh, cao thủ của chúng ta không ít, nhưng phương diện này chưa chắc đã chiếm được ưu thế."

Thẩm Kính Thiên trầm ngâm nói:

"Bệ hạ, Đỗ tướng nói có lý, bàn về cao thủ đứng đầu, thật ra chúng ta không kém gì đế quốc Kền Kền. Nhưng sức ảnh hưởng của chúng ta lại không lớn đến vậy. Thủy quân của chúng ta không đủ mạnh, phạm vi ảnh hưởng của chúng ta lại nhỏ, trên dưới đế quốc Kền Kền đều có không ít đồng minh."

Tiêu Hải hơi gật đầu, sự phát triển của thủy quân là cấp bách.

Mông Nghị nói:

"Tấn công đế quốc Huyết Anh, nguy cơ của chúng ta quả thật không nhỏ, cao thủ của chúng ta rời đi sẽ dễ dàng gặp tập kích ở bên đó. Vì vậy, ta có một suy nghĩ."

Tiêu Hải nói:

"Nói thử đi."

Trong mắt Mông Nghị lóe lên tia sáng:

"Sao chúng ta không trực tiếp tấn công đế quốc Kền Kền? Chẳng qua, đế quốc Huyết Anh chỉ là tay sai của đế quốc Kền Kền. Dù có đánh chó thành nửa chó, cũng không còn ảnh hưởng gì đến đế quốc Kền Kền."

Tiêu Hải nói:

"Nếu đã xác định đế quốc Kền Kền có tham dự, Mông Nghị định nhằm vào đế quốc Kền Kền thế nào?"

Mông Nghị cười mỉa nói:

"Bệ hạ, ta còn chưa nghĩ ra, ngài có nhiều cách, đến lúc đó nhất định ngài sẽ có ý kiến hay. Chúng ta chỉ cần thực hiện là được."

Tiêu Hải lắc đầu:

"Tạm thời không nhắm vào đế quốc Kền Kền, qua một khoảng thời gian nữa, thủy quân của chúng ta sẽ có bước phát triển lớn. Đến lúc đó lại nhắm vào đế quốc Kền Kền thì phần thắng của chúng ta lớn hơn nhiều."

"Hả?"

Đám người Mông Nghị mừng nhìn Tiêu Hải.

Tiêu Hải cười nói:

"Chưa đến một hai tháng nữa, bên dị giới sẽ có chiến hạm được truyền tới, thủy quân của chúng ta sẽ phát triển vượt bậc. Điều trước mắt mà chúng ta phải làm là đoạt lấy đảo Trường Anh của đế quốc Huyết Anh. Dù có phải bỏ ra giá cao!"

Đó là lối vào linh huyệt cấp S, Tiêu Hải đã điều tra ra ở trên đảo Trường Anh, hòn đảo này là hòn đảo lớn thứ ba ở đế quốc Huyết Anh.

"Vâng, bệ hạ."

Đám người Thẩm Kính Thiên đồng thanh nói.

Trong mắt Tiêu Hải lóe lên tia sắc bén:

"Thông báo với sứ thần đế quốc Huyết Anh đang ở quốc gia chúng ta, từ bây giờ, chúng ta sẽ tuyên chiến với đế quốc Huyết Anh. Để họ trở về đế quốc Huyết Anh, còn nữa, cho sứ thần của chúng ta ở đế quốc Huyết Anh về, cũng di dời dân chúng của chúng ta ở bên đó về theo."

Chương 658: Thuốc Nổ

"Tinh tinh!"

Đế quốc Anh, tướng quân Stork nhận được cuộc gọi quốc tế.

"Tướng quân Joseph, có chuyện gì sao?"

Tướng quân Stork nghiêm mặt hỏi.

Đầu bên kia điện thoại là minh chủ Joseph của liên minh người tiến hóa nước Mỹ.

Joseph nói:

"Tướng quân Stork, người của chúng ta đã tra được hai tin tức, gần đây sản lượng thuốc nổ CL-20 của nước Hoa tăng lên nhiều. Một tin tức khác, Kim tướng quân nước Miến đã từng đưa cho Tiêu Phàm một lô đạn dược, trong đó có thuốc nổ CL-20."

Ánh mắt Stork sáng rỡ.

"Tướng quân Joseph, ý của ngươi là thuốc nổ bình thường không có hiệu quả ở dị giới, nhưng thuốc nổ CL-20 thì có thể sao?"

"Các ngươi có thể thử xem."

Joseph nói xong rồi cúp điện thoại.

Trong lòng Stork vui vẻ, Joseph kể ra bí mật này đối với hắn mà nói là rất quan trọng.

"Tinh tinh!"

Stork gọi điện thoại:

"Các ngươi mau đi kiểm tra đất, xem thử vết tích còn lại sau khi nổ có tương thích với thuốc nổ CL-20 không."

Người đế quốc Huyết Anh đã tìm được bản mẫu đất đưa tới, nhưng bên Trái Đất này có đủ loại chất nổ. Chiến trường vẫn chưa được dọn sạch, không có phương hướng cụ thể nên cũng không dễ dàng xác định.

"Được, tướng quân."

Nửa giờ sau, Stork nhận được tin tức, vết đất còn lại tương thích với thuốc nổ CL-20, xác định dị giới sử dụng thuốc nổ CL-20.

"Biết sử dụng thuốc nổ CL-20 là tốt rồi."

Tướng quân Stork thầm nghĩ.

Phương diện công nghiệp quân sự của đế quốc Anh họ hiện nay có hơi sụt giảm, nhưng không đến nỗi không dùng được thuốc nổ CL-20 để chế tạo được vật như súng cối. Họ cũng có thể tạo thuốc nổ CL-20, chỉ là giá tiền họ đưa ra đắt hơn nước Hoa nhiều, có thể không gánh được số lượng lớn.

"Chẳng lẽ phải hợp tác với nước Mỹ? Không được, dù có muốn hợp tác, đó cũng là chuyện sau này, trước mắt chúng ta vẫn có thể gánh được một lượng ít thuốc nổ CL-20."

Stork thầm nghĩ.

Đế quốc Anh có qua lại gần với nước Mỹ, nhưng họ cũng có lợi ícnước H gia của riêng mình, họ muốn ăn một bữa no nê trước nước Mỹ.

Tiêu Phàm liên lạc với dị giới, thực lực bây giờ rất mạnh mẽ, người mà họ liên lạc lại càng mạnh hơn, có lẽ sẽ có lợi ích lớn hơn.

Hai ngày sau.

"Ầm!"

Lối vào linh huyệt bên đế quốc Anh được mở ra, đám người Stork đã truyền một khẩu súng cối, hai mươi quả đạn pháo. Họ cũng muốn truyền nhiều hơn, nhưng lại không được. Trước mắt, họ vẫn chưa tìm được cách để truyền một đợt số lượng lớn.

"Vút!"

Truyền súng cối qua, ngay sau đó có một con rắn nhỏ màu đỏ thắm chui ra từ lối vào không gian, con rắn nhỏ chỉ bằng cỡ chiếc đũa lớn. Sau khi chui ra ngoài, nó cắn tướng quân Stork một cái.

"Đáng chết!"

Cao thủ bên cạnh lập tức chuẩn bị ra tay.

"Đợi đã."

Tướng quân Stork vội nói.

Hắn cảm thấy con rắn nhỏ này không có thái độ thù địch gì với hắn.

"Tướng quân, trên người nó có chữ viết."

Một người khác nhắc nhở.

Stork vươn tay, con rắn nhỏ bò vào trong lòng bàn tay hắn, Stork thấy trên thân con rắn nhỏ thật sự có chữ, nó là một con linh xà. Con rắn nhỏ có cấp bậc Võ Tông, cũng chính là tu vi cấp SS, hơn nữa, người tiến hóa cấp SS cũng không phải là đối thủ của nó.

"Ha ha!"

Stork cười to.

Con linh xà này là do quốc chủ đế quốc Huyết Anh đưa cho hắn, cắn hắn một cái là nhận chủ, tiếp đó, hắn có thể ra lệnh cho con linh xà này.

Đế quốc Huyết Anh, sân thử nghiệm vũ khí.

“Bắt đầu đi!”

Võ Đế Bát Kỳ nhỏ giọng nói, trong lòng hắn cũng khá căng thẳng. Nếu như truyền đồ vật qua tiếp tục có vấn đề thì hắn sẽ phải cân nhắc lại thực lực của đế quốc Anh và triển vọng của việc tiếp tục hợp tác.

“Ầm! Ầm!”

Súng cối bắn ra ngoài thành công, sau khi bay ra ngoài hai ba km, đạn pháo rơi xuống đất, nổ dữ dội rồi thổi bay rất nhiều bùn đất xung quanh.

“Bệ hạ, thành công rồi.”

“Chúc mừng bệ hạ, chúc mừng bệ hạ.”

Những người xung quanh phấn khích nói.

Trên mặt Võ Đế Bát Kỳ lộ ra nụ cười, súng cối đã bắn thử thành công, chỉ cần họ tìm đúng phương pháp truyền qua thì sẽ có thể thu được nhiều hơn.

"Tin tức này phải được giữ bí mật!"

Võ Đế Bát Kỳ nhỏ giọng nói.

Trước mắt, họ và đế quốc Kền Kền kết thành đồng minh, nhưng tạm thời Võ Đế Bát Kỳ cũng không hy vọng đế quốc Kền Kền biết được tin tức này. Nếu như họ có số lượng lớn súng cối, bó bom, xe tăng...thì mối đe dọa của đế quốc Kền Kền đối với họ sẽ giảm đi rất nhiều.

Đế quốc Huyết Anh họ có thể hoàn toàn vùng dậy, đến lúc đó nói không chừng tương lai đế quốc Kền Kền sẽ bị họ giẫm đạp ở dưới chân.

“Vâng, bệ hạ!”

Mọi người xung quanh đồng thanh nói.

“Bệ hạ, hạm đội của chúng ta tất nhiên sẽ giành chiến thắng toàn diện. Thủy quân của đế quốc Thần Long bị sụp đổ, về sau cũng chỉ có thể bị động mà chịu đòn. Hôm nay, chúng ta còn có súng cối, trời phù hộ đế quốc Huyết Anh ta rồi.”

Một đại thần bên cạnh Võ Đế Bát Kỳ nói.

Chương 659: Hạm Đội Có Chuyện

“Haha.”

Võ Đế Bát Kỳ cười to.

Chỉ cần tiêu diệt triệt để thủy quân của đế quốc Thần Long, thì thủy quân của họ có thể từ bờ biển dài đằng đẵng của đế quốc Thần Long lên bờ bất cứ lúc nào. Quân đội đế quốc Thần Long rất nhiều, quân đoàn Tu La cũng rất mạnh, nhưng như vậy thì sao chứ? Đường bờ biển dài mấy vạn dặm, đế quốc Thần Long có bảo vệ được không?

“Bệ hạ, thần có việc gấp cần bẩm báo.”

Võ Đế Bát Kỳ trở về hoàng cung, lập tức có thần tử đến trước mặt hắn.

"Mau nói, thế nào rồi?"

Võ Đế Bát Kỳ nhíu mày nói.

"Bệ hạ, hạm đội của chúng ta đã xảy ra chuyện rồi."

Thần tử này tên là Thạch Điền Tỉnh, hắn quỳ xuống giọng run run nói. Lúc mới bắt đầu nhận được tin tức, hắn cũng không dám tin.

“Hả? Đã xảy ra chuyện gì?”

Tim Võ Đế Bát Kỳ như thắt lại, hắn nắm chặt tay vịn của ghế gỗ, vẻ mặt Thạch Điền Tỉnh như vậy thì chắc chắn đã xảy ra chuyện không nhỏ.

"Bệ hạ, chúng ta tập kích cảng Thiên Thuận thất bại, hạm đội bị thiệt hại nghiêm trọng, phía bên cảng Thiên Thuận bố trí rất nhiều thủy lôi và pháo cối. Hơn nữa trên bờ cũng chôn rất nhiều địa lôi."

Thạch Điền Tỉnh đau buồn thảm thiết nói.

“Nói, tổn thất bao nhiêu!”

Vẻ mặt Võ Đế Bát Kỳ đen lại, trong lòng hắn vô cùng lo lắng không yên.

Thạch Điền Tỉnh nói:

"Bệ hạ, chúng ta tổn thất ba mươi hai chiếc thuyền chiến bao gồm cả kỳ hạm, tử vong hơn bốn vạn ba ngàn người.”

Võ Đế Bát Kỳ trợn tròn mắt.

“Itou Tsuru, hắn chỉ huy như thế nào vậy!”

Võ Đế Bát Kỳ nổi giận.

“Bệ hạ, tướng quân Itou đã chết trận.”

Võ Đế Bát Kỳ:

“......”

Chủ tướng chết trận, kỳ hạm không còn, tỷ lệ tử vong gần chín mươi phần trăm, thương vong khủng khiếp như vậy thì không khác gì đã bị tiêu diệt hoàn toàn.

“Khốn nạn, khốn nạn!”

Võ Đế Bát Kỳ nổi giận, hắn không ngờ sẽ có kết quả như vậy, nhân lúc nửa đêm tập kích bất ngờ, không phải có kết quả như vậy chứ!

“Bệ hạ, cao thủ của đế quốc Kền Kền đã thông báo rằng họ sẽ hỗ trợ thêm nhiều thuyền chiến cho chúng ta và giúp chúng ta chống lại đế quốc Thần Long."

“Hừm!”

Võ Đế Bát Kỳ lạnh lùng hừm một tiếng, đương nhiên hắn nhìn ra được đế quốc Kền Kền không có ý tốt gì, nhưng đế quốc Huyết Anh cũng thật sự cần sự giúp đỡ của đế quốc Kền Kền.

“Người đâu, để sứ giả đế quốc Kền Kền tới đây gặp trẫm.”

Bát Kỳ Vũ Đế nhỏ giọng nói.

“Vâng, bệ hạ.”

……

Đông Hải, nước H.

Dưới đáy biển, một chiếc tàu ngầm của nước H đang lặn xuống chấp hành nhiệm vụ.

“Hạm đội, có phát hiện.”

Nhân viên cảnh báo sóng âm hét lên.

Lập tức hạm trưởng đến bên cạnh nhân viên hỏi:

"Phát hiện gì vậy?”

Nhân viên cảnh báo sóng âm cẩn thận nghe một lúc rồi nói:

"Có gì đó cách chúng ta sáu bảy km nhưng không nghe ra là cái gì.”

Vẻ mặt Hạm trưởng nghiêm trọng, tại địa bàn của chúng ta, chẳng lẽ có tàu ngầm địch quân mò tới sao?

“Hạm trưởng, đối phương đang tới gần, phương hướng chưa xác định, khoảng cách trong vòng sáu km, tốc độ của đối phương rất nhanh.”

Hạm trưởng hít một hơi thật sâu nói:

"Bật sóng âm chủ động lên với công suất tối đa, toàn bộ tàu chiến lập tức vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu cấp một.”

Toàn bộ người trên tàu ngầm đều nhanh chóng hành động, sóng âm chủ động được bật lên, hiệu quả mạnh hơn sóng âm bị động rất nhiều.

“Hạm trưởng, chiều dài mục tiêu là sáu mét. Mục tiêu đang tăng tốc lao tới, tốc độ ba mươi bảy hải lý, bốn mươi hải lý, bốn mươi ba hải lý…“

Nhân viên cảnh báo sóng âm liên tục báo cáo. Vẻ mặt Hạm trưởng vô cùng nghiêm trọng, đối phương lao tới với tốc độ nhanh như vậy, chắc không phải là máy dò dưới nước rồi, chẳng lẽ là quân địch phóng ngư lôi ư?

“Lập tức báo tin tức này lên cấp trên. Đồng thời bắn ra hai quả ngư lôi!”

Hạm trưởng ra lệnh.

“Phù! Phù!”

Hai quả ngư lôi được bắn ra ngoài, chúng lao thẳng vào mục tiêu cách đó bốn năm km.

Trong nước, một sinh vật mang hình dáng cá chình biển đang nhanh chóng lao tới, cá chình biển bình thường có chiều dài chỉ có mấy chục centimet nhưng sinh vật này dài tận sáu mét. Hơn nữa trên lưng nó còn có gai nhọn, trong miệng đầy răng nanh, trông có vẻ không dễ đối phó. Nhận thấy ngư lôi tới gần, con quái ngư này cũng không tránh né mà còn chủ động tiến lại gần.

“Ngao!”

Trong miệng quái ngư phát ra âm thanh.

Nhân viên cảnh báo sóng âm vội nói:

"Hạm trưởng, nó không phải ngư lôi, mà là một loại sinh vật chưa biết rõ là sinh vật gì.”

Lúc này ngư lôi đang ở rất gần, dường như quái ngư đã nhận ra nguy hiểm, ngay lập tức nó chuyển hướng với tốc độ cao nhất. Trong giây phút đó sinh vật vô danh này lập tức lao ra xa hai ba mươi mét.

“Ầm!”

Quả ngư lôi vẫn được kích nổ. Vụ nổ dữ dội giải phóng năng lượng lớn, mặc dù sinh vật vô danh cách khoảng ba mươi mét nhưng vẫn bị ảnh hưởng rất nhiều từ năng lượng trong vụ nổ. Nhưng nó vẫn chưa chết, trên người nó chảy ra rất nhiều máu nhưng nó đã nhanh chóng trốn thoát được.

Chương 660: Một Trăm Năm Mươi Hải Lý

“Hạm trưởng, tốc độ của nó đạt tới một trăm năm mươi hải lý!”

Giọng nói của nhân viên vô cùng khiếp sợ.

Lòng bàn tay của hạm trưởng đổ mồ hôi, tốc độ nhanh như vậy sao, vốn dĩ ngư lôi của họ không đuổi kịp, nếu như đối phương tấn công họ thì họ chỉ có một con đường chết.

“Trở về, lập tức trở về. Báo cáo tình hình! Tiếp tục theo dõi nó, xem nó có chết hay không.”

Hạm trưởng vội nói. Tốc độ của quái ngư quá nhanh, nhanh đến nỗi thiết bị sóng âm cũng không thăm dò được.

“Một trăm năm mươi hải lý là tốc độ sau khi bị thương. Chỉ sợ đây là yêu thú cấp SSS.”

Sắc mặt Hạm trưởng vô cùng nghiêm trọng, rất nhanh tin tức đã truyền tới chỗ Khương Vạn Trần.

“Đông Hải phát hiện sinh vật có tốc độ trên một trăm năm mươi hải lý sao?”

Vẻ mặt Khương Vạn Trần vô cùng nghiêm trọng.

Ở trong nước, có được tốc độ như vậy, hoặc là yêu thú cấp SSS, hoặc là yêu thú cấp SS thuộc tính ưa nước hàng đầu. Bất kể loại nào cũng đều nguy hiểm. Vùng biển Đông Hải là vùng biển vô cùng tấp nập của nước Hoa, con yêu thú bị thương và nổi giận có thể tấn công thuyền bè qua lại.

“Tích tích!”

Không màng tới lúc này là nửa đêm, Khương Vạn Trần gọi điện thoại cho Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm đang ở trong biệt thự, hôm nay là ngày giao hẹn giữa Tiêu Hải và hắn, nửa tiếng nữa Tiêu Hải sẽ liên lạc với hắn.

“Khương cục trưởng, sao lúc này lại gọi điện thoại tới?

Tiêu Phàm dò hỏi.

Giọng nói Khương Vạn Trần nghiêm trọng truyền qua:

"Tiêu Phàm, Đông Hải phát hiện yêu thú mạnh mẽ, nó bị ngư lôi nổ làm bị thương nhưng sau đó trốn thoát. Sau khi bị thương tốc độ trên một trăm năm mươi hải lý.”

Trong mắt Tiêu Phàm lộ vẻ kinh hãi, sau khi bị thương tốc độ trên một trăm năm mươi hải lý, có thể đạt tốc độ tối đa một trăm bảy mươi đến một tám mươi hải lý.

“Nó lớn cỡ nào? Hình dáng như thế nào?”

Tiêu Phàm dò hỏi.

“Nó dài khoảng sáu mét, thân hình dài nhỏ còn hình dáng cụ thể không biết như thế nào, khi nó chưa tới gần thì đã bị ngư lôi nổ tung.”

Tiêu Phàm nhíu mày, dù hắn có thông tin của nhiều yêu thú ở thế giới khác, hắn không thể chỉ dựa trên những điều này mà đánh giá nó được.

“Khương cục trưởng, dựa vào tốc độ của nó cho thấy bảy mươi phần trăm nó là yêu thú cấp SSS, rất có thể nó sẽ trả thù.”

Tiêu Phàm cảnh cáo.

Khương Vạn Trần nói:

“Cho nên ta gọi điện thoại cho ngươi đó, Tiêu Phàm ngươi nghĩ cách giúp ta, con yêu thú cấp bậc như vậy thật nguy hiểm. Lần này có thể nổ được nó, là do nó tò mò, không biết ngư lôi là cái gì, sau này chắc chắn sẽ không nổ được nó nữa. Chuyện này nếu không giải quyết thì chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn.”

Tiêu Phàm nói:

“Khương cục trưởng, nếu nó chỉ bị thương nhẹ thì chắc chắn đã tấn công trực diện vào tàu ngầm rồi, hiện tại có lẽ nó cần một ít thời gian để khôi phục vết thương. Chắc là tạm thời không có vấn đề gì đâu.”

Khương Vạn Trần bất lực nói:

“Ta biết, nhưng sau này thì sao? Đúng rồi, ở dưới biển xuất hiện sinh vật như vậy, có lẽ sẽ có linh huyệt mạnh ở Đông Hải.”

Ánh mắt Tiêu Phàm sáng lên, Khương Vạn Trần nói lời này rất có lý.

Khả năng yêu thú đó xuất hiện ở vùng biển khác, sau đó chạy rất xa đến Đông Hải không lớn lắm, khả năng lớn nhất là Đông Hải có linh huyệt. Có thể khiến cho yêu thú cấp SS đỉnh phong xuất hiện, chắc chắn ít nhất cũng phải là linh huyệt cấp S, cũng có khả năng là linh huyệt cấp SS. Chỉ là trong biển cả mênh mông, muốn tìm được linh huyệt như vậy thì quá khó khăn. Nếu như trên đất liền, bình thường các võ giả còn có thể tìm được, còn sâu trong biển cả tỷ lệ các võ giả tìm được rất nhỏ.

“Khương cục trưởng, các ngươi tìm kỹ càng linh huyệt đó đi.”

Tiêu Phàm nói.

Khương Vạn Trần nói:

“Ngươi yên tâm, bọn ta nhất định sẽ tìm được! Nếu không tìm được linh huyệt thì sau này chắc chắn sẽ có yêu thú mạnh mẽ xuất hiện. Nếu bọn ta tìm thấy nó vậy tới lúc đó thì sao, chẳng lẽ giống như nước Mỹ, dùng bom nổ linh huyệt sao?”

Tiêu Phàm vội nói:

“Các ngươi tìm được thì nói với ta một tiếng, ta sẽ giải quyết”

Một mình hắn không thể canh giữ linh huyệt ở bên kia, nhưng hắn có thể để ông nội truyền yêu thú thuộc tính nước mạnh mẽ tới canh giữ linh huyệt. Thật sự phát hiện linh huyệt, như vậy đối với hắn mà nói là tin tức rất tốt, hắn mua tàu ngầm có thể thuận tiện truyền đến thế giới khác.

Đương nhiên, Tiêu Hải bên kia còn phải tìm ra đường hầm không gian ở linh huyệt tương ứng.

“Được. Tiêu Phàm, bây giờ ngươi cảm thấy chuyện này nên làm thế nào?”

Khương Vạn Trần cảm thấy rất đau đầu. Sinh vật đó tốc độ nhanh đến nỗi ngư lôi cũng không đuổi kịp, nếu ẩn náu ở trong nước thì máy bay chiến đấu và máy bay trực thăng...cũng không tiện đối phó nó.

“Để ta suy nghĩ đã.”

Tiêu Phàm cúp điện thoại.

Chương 661: Hung Tính

Hắn cũng không biết ở chỗ Tiêu Hải có chuẩn bị nước tiểu yêu thú đỉnh phong không, nếu như đã chuẩn bị thì việc này chưa chắc là chuyện xấu. Họ có thể đánh đuổi con yêu thú đó đi. Hiện tại yêu thú đó ở Đông Hải, nếu đuổi đi, rất có thể nó sẽ đi về hướng đông, đến lúc đó cuộc sống người dân nước Hành Dương sẽ rất vui vẻ đó.

“Cố cốc cốc!”

Khoảng mười hai giờ, rất đúng giờ gương lại vang lên âm thanh, bóng dáng Tiêu Hải xuất hiện.

“Ông nội, bên này ta xảy ra một chút chuyện.”

“Hả? Ông nội bên này cũng xảy ra một chút chuyện, cháu ngoan ngươi nói trước đi.”

Tiêu Phàm nói:

“Đông Hải phát hiện ra yêu thú có tốc độ hơn một trăm năm mươi hải lý, nó đã bị ngư lôi bắn bị thương sau đó trốn thoát mất.”

“Bắn bị thương rồi sao?”

Tiêu Hải nhíu mày,

"Không bị thương thì tốt hơn, qua một khoảng thời gian hung tính sẽ giảm xuống, nhưng nếu bị thương hung tính sẽ duy trì rất lâu.”

Tiêu Phàm nói:

“Nó bơi hướng về phía tàu ngầm, có thể là chủ động tấn công.”

“Ừm.”

Tiêu Hải gật gật đầu, lông mày hắn giãn ra, cười nói:

“Ngược lại, việc này cũng không phải là vấn đề lớn, ông nội đã chuẩn bị cho ngươi nước tiểu của yêu thú đỉnh phong.”

Nước tiểu của yêu thú đỉnh phong có hiệu quả rất mạnh, hiệu quả có thể đạt tới cự ly mười km, có thể điều động nhiều trực thăng tuần tra hơn.

Ánh mắt Tiêu Phàm sáng lên:

“Ông nội, người chuẩn bị bao nhiêu thùng?”

Tiêu Hải nhếch miệng cười nói:

“Chuẩn bị rất nhiều, mỗi nơi nửa thùng là được rồi, hạn sử dụng khoảng một tháng. Trước tiên truyền cho ngươi cái này đi, cái này dễ truyền qua hơn.”

Lập tức từng thùng xăng truyền tới, xăng bên trong thùng xăng này đã bị dùng hết, bây giờ dùng để đựng nước tiểu yêu thú rất tốt.”

“Thu!”

Tiêu Phàm nhận được hàng trăm thùng nước tiểu yêu thú đỉnh phong, hắn thu vào trong túi thứ nguyên, đến lúc đó có thể chia thành hai trăm rưỡi thùng. Các thành phố cảng ven biển lớn nhỏ đều có thể chia ra một ít, còn có chiến hạm đi tuần cũng có thể chuẩn bị một chút.

“Cháu ngoan, nếu chỉ bảo đảm tàu thuyền không bị yêu thú tấn công thì có thể chỉ dùng nửa thùng, nửa bình tác dụng cũng như nhau. Nếu bịt kín, có thể kéo dài thời gian sử dụng.”

Tiêu Hải nhắc nhở.

Tiêu Phàm gật đầu, vật này hắn lười tiếp xúc, đến lúc đó đưa cho Khương Vạn Trần, để bọn Khương Vạn Trần đi xử lý đi.

“Ông nội, bên kia người đã xảy ra chuyện gì?”

Vẻ mặt Tiêu Hải trở nên đen lại:

“Đế quốc Huyết Anh và đế quốc Kền Kền đã kết thành đồng minh hơn nữa đế quốc Huyết Anh đã tập kích cảng Thiên Thuận.”

Tiêu Phàm biến sắc.

“Thương vong thế nào?”

Tiêu Hải lắc đầu:

“Chúng ta không có thương vong còn đế quốc Huyết Anh thương vong nặng nề, làm tổn hại ba mươi mấy chiếc tàu chiến và chết mấy vạn người.”

Vẻ mặt Tiêu Phàm kỳ lạ nói:

“Ông nội, vậy sao người vẫn có dáng vẻ này chứ?”

Tiêu Hải nhíu mày nói:

“Ông nội không tức giận vì đế quốc Huyết Anh đã chủ động tập kích mà tức giận vì hiện nay chúng ta không có phương pháp đánh trả nào tốt hơn. Họ được sự ủng hộ của đế quốc Kền Kền, tất nhiên còn có không ít các cao thủ trong bóng tối, các cao thủ của chúng ta trước đây chưa chắc có thể chiếm được ưu thế. Nhưng ngươi yên tâm, chắc chắn ông nội sẽ chiếm giữ được linh huyệt bên kia.

Tiêu Phàm nói:

"Ông nội, ta cảm thấy người đang rơi vào sai lầm. Đánh trận chưa chắc đã cần người của chúng ta hành động.”

“Hả?”

Tiêu Hải nghi ngờ nhìn Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm cười nói:

“Nội bộ đế quốc Huyết Anh chưa hẳn đã bền chắc như thép, nếu có thể ủng hộ thế lực nội bộ của đế quốc Huyết Anh họ tạo phản, cung cấp cho họ những thứ như bom, súng cối và cả chiến giáp nữa, chỉ nghĩ đến chuyện này thôi thì Võ Đế Bát Kỳ chắc chắn cũng sẽ rất đau đầu rồi."

Tiêu Hải hai mắt sáng ngời.

“Đúng vậy, sao ta lại không nghĩ tới chứ? Ông nội đánh trận lâu như vậy nhưng về phương diện này lại còn không bằng ngươi.”

Tiêu Phàm cười nói:

“Ông nội, có thể các người không muốn đồ bị người của đế quốc Huyết Anh sử dụng, vì vậy đã rơi vào cạm bẫy tư duy. Dùng người của họ đánh người của họ, đây là lựa chọn không tồi đâu.”

Tiêu Hải liên tục gật đầu:

“Nội bộ đế quốc Huyết Anh tất nhiên không bền chắc như thép, ông nội sẽ lập tức sắp xếp. Cháu ngoan, vẫn là người có học thức như các ngươi rất nham hiểm.”

Tiêu Phàm:

“......”

Đây là lời khen sao?

“Cháu ngoan, đúng lúc ông nội đã chuẩn bị cho ngươi con yêu thú có thể di chuyển trong nước, đối với linh khí nó rất nhạy cảm, có thể tìm kiếm yêu thú và linh huyệt.”

Tiêu Hải nói xong hai yêu thú hình dáng cá heo xuất hiện. Kích thước của chúng cũng gần bằng con cá heo.

“Ông nội, sức mạnh của chúng như thế nào vậy?”

Tiêu Phàm dò hỏi. Hắn biết đây là yêu thú của thế giới khác tên là Hải Linh, nhưng hắn không biết rõ cấp bậc.

Tiêu Hải cười nói:

"Chúng đều có cấp bậc đại tông sư, sức mạnh chắc không kém yêu thú được phát hiện ở Đông Hải.”

Bình Luận (0)
Comment