Các tướng lĩnh trước mặt Tokugawa Gaki đều suy tư, mười vạn tướng sĩ tử vong là một thiệt hại rất nặng nề. Đế quốc Huyết Anh vừa mới khai quốc đã gặp tổn thất lớn như vậy. Chuyện này là một đả kích cực lớn đối với toàn bộ đế quốc và hoàng đế Tokugawa Gaki.
“Bệ hạ, chúng ta...thật sự có thể thắng sao? Dù chúng ta có thể đặt chân lên lãnh thổ của đế quốc Thần Long nhưng làm sao chúng ta có thể đánh thắng được bọn họ chứ?”
Một tướng lĩnh chua xót nói.
Tối qua ba mươi vạn đại quân bọn họ đối mặt với hai vạn binh lính quân đoàn Tu La, vậy mà kết quả đã tổn thất hết hai mươi vạn người. Bọn họ không biết kẻ thù đã chết bao nhiêu người nhưng chắc chắn là rất thấp.
Quân đội đế quốc Thần Long có hai trăm vạn người, trong đó quân đoàn Tu La chiếm năm mươi vạn. Đế quốc Thần Long có hai ba tỷ người, tỉ lệ binh lính chiếm ba phần trăm, đây là giới hạn tương đối an toàn. Nói cách khác nếu cần thiết đế quốc Thần Long có thể triệu tập thêm bốn năm trăm vạn binh lính nữa.
Trong lòng Tokugawa Gaki run lên.
Lúc có đế quốc Thần Long ủng hộ hắn đánh đâu thắng đó vô cùng thuận buồm xuôi gió cho nên dần trở nên kiêu ngạo tự đại. Nhưng trận chiến này đã xối cho hắn một gáo nước lạnh, không phải là bọn hắn lợi hại mà là nhờ số vũ khí mà đế quốc Thần Long đã viện trợ, bọn hắn chỉ là hưởng ké vinh quang của vũ khí mà thôi.
“Bệ hạ, có lẽ chúng ta cần thay đổi suy nghĩ. Đế quốc Đông Anh của chúng ta cộng thêm đế quốc Huyết Anh tổng cộng khoảng ba ngàn vạn người, trong chiến tranh đã chết hơn một trăm vạn người!”
Vị tướng vừa mới lên tiếng tiếp tục nói.
Một tướng quân khác trầm giọng nói:
“Bệ hạ, chúng ta thực sự không có đường lui, hơn nữa chắc chắn đế quốc Thần Long cũng sẽ không cho chúng ta cơ hội sống sót. Tướng quân Tanaka yêu ngôn hoặc chúng, thần đề nghị bệ hạ nghiêm trị!”
yêu ngôn hoặc chúng,
Tokugawa nhìn về phía tướng lĩnh đang mở miệng thuyết phục.
“Tướng quân Tanaka, ngươi tự sát đi!”
Tokugawa Gaki trầm giọng nói. Từ thời điểm bọn họ xác định làm phản thì đã không còn đường lui. Bọn họ chỉ còn có một con đường duy nhất mà thôi.”
“Bệ hạ!”
Sắc mặt của tướng quân Tanaka thay đổi lớn.
Tokugawa Gaki trầm giọng nói:
“Lúc này điều chúng ta cần không phải là những lời khuyên lui như của ngươi mà là sự đồng tâm hiệp lực để đánh bại kẻ địch! Ngươi muốn giữ lại một chút thể diện, hay là để trẫm ban cho ngươi?”
Tướng quân Tanaka tái mặt.
“Bệ hạ, thần...thần sẽ tự mình làm.”
Hắn rút thanh đao của mình ra, trong nháy mắt đã cắt cổ tự sát, máu tươi nhanh chóng trào ra, không lâu sau tướng quân Tanaka đã ngã vào trong vũng máu. Những vị tướng quân còn lại chợt trở nên ưu sầu.
“Bệ hạ, thần đề nghị chúng ta nên tạm hoãn hành động. Vũ khí của đế quốc Thần Long chiếm ưu thế quá lớn, chúng ta cũng cần phải có được vũ khí.”
Một vị tướng lĩnh nói.
Những người còn lại liên tục gật đầu. Những vũ khí nhỏ như pháo cối, địa lôi còn đỡ chứ các loại vũ khí như lựu đạn, tên lửa thật sự quá đáng sợ.
Nếu những võ giả lợi hại gặp phải pháo cối thì vẫn kịp phản ứng, với tốc độ của bọn họ có thể tránh né được. Còn tên lửa thì trốn thế nào được chứ? Một quả tên lửa lao tới thì phạm vi vài trăm mét không còn một ngọn cỏ, dù bọn họ trốn trong chiến hào cũng chỉ có một con đường chết. Mà thân là tướng lĩnh, bọn họ không thể trốn tránh ở hậu phương mãi được. Nếu bọn họ không thể kịp thời nắm rõ tình huống ở tiền tuyến thì chỉ huy làm sao?
“Chúng ta phải xem xét tình hình truyền vũ khí của bên phía đế quốc Kền Kền. Nếu Tiêu Phàm đã có thể truyền nhiều đồ qua đây như vậy thì hẳn là đế quốc Kền Kền cũng đã tìm được phương pháp rồi.”
Một tướng lĩnh khác nói.
Một tướng quân trẻ tuổi đưa ra ý kiến:
“Bệ hạ, hay là chúng ta phá hư tác dụng áp chế thực lực của các thành trì? Như vậy, chúng ta có thể công bằng quyết đấu với đế quốc Thần Long rồi!”
Tokugawa Gaki lắc đầu.
“Trừ phi phá hủy toàn bộ thành trì nếu không thì không thể làm như vậy được. Các quy tắc là được hình thành từ từ qua những năm tháng dài đằng đẵng.”
Lực lượng Thiên Đạo giống như một con sông lớn, đắp đê có thể ảnh hưởng tới dòng chảy của sông ngòi, nhưng những ảnh hưởng đó nếu đã hình thành rồi thì rất khó để sửa lại được.
“Dù phá hư được sự áp chế của thành trì thì ảnh hưởng của những vũ khí kia vẫn rất mạnh, chẳng lẽ các ngươi đã quên chuyện của đế quốc Hắc Hổ rồi sao? Đế quốc Hắc Hổ quyết đấu với đế quốc Thần Long trên thảo nguyên, những cao thủ đứng đầu không dễ ra mặt, kết quả khiến vô số binh lính bình thường bị tàn sát! Hơn nữa số lượng cao thủ đứng đầu của chúng ta bây giờ cũng không còn nhiều.”
Mọi người trầm lặng.
...
“Ba mươi vạn người vây đánh thành Hoành Phổ, Lý An Vinh tiêu diệt hai mươi lăm vạn địch, tổn thất bên ta không đến một ngàn người à?"
Tiêu Hải nhận được tin chiến báo, vẻ mặt hắn vô cùng kích động.
Chương 841 - Tấn CôngBọn người Lý An Vinh chỉ có hai vạn người, lúc đầu Tiêu Hải vẫn còn hơi lo lắng, không nghĩ tới Lý An Vinh lại cho mang tới cho hắn ngạc nhiên lớn như vậy.
“Chúc mừng bệ hạ, chúc mừng bệ hạ!”
“Bệ hạ, sau trận chiến này, chắc chắn đế quốc Huyết Anh và đế quốc Đông Anh sẽ không còn can đảm bao vây tấn công thành Hoành Phổ nữa.”
Mấy đại thần trước mặt Tiêu Hải ồn ào mở miệng, bọn họ ai nấy đều vui sướng.
Trước trận chiến này, đế quốc Huyết Anh có bảy mươi vạn binh linh, đế quốc Đông Anh có bốn mươi lăm vạn, trong đó đa số đều là tân binh. Nhưng sau trận chiến này, binh lính hai nước cộng lại chỉ còn chín mươi vạn, hơn nữa sáu bảy mươi vạn người trong số đó đều là tân binh.
Hơn nữa, bọn hắn cũng không thể tập trung binh lực cả nước đi bao vây diệt trừ thành Hoành Phổ được, mà muốn đánh hạ thành Hoành Phổ thì bọn họ cũng sẽ phải chịu tổn thất rất nghiêm trọng.
Tể tướng Đỗ Thanh Tuyền nói:
“Bệ hạ, chờ năm vạn người khác của chúng ta đổ bộ lên đế quốc Huyết Anh thì cục diện bên đế quốc Huyết Anh sẽ hoàn toàn được khống chế. Ngoài ra, có một chuyện bệ hạ ngài cần phải đưa vào lịch trình.”
Đỗ Thanh Tuyền rất có tài, vốn dĩ hắn bị hoàng đế của đế quốc Thần Diễm lưu đày nhưng Tiêu Hải đã đón hắn trở về hơn nữa còn để cho hắn làm Tể tướng. Rất nhiều chuyện trong triều đều được Đỗ Thanh Tuyền xử lý gọn gàng ngăn nắp. Hơn nữa Đỗ Thanh Tuyền cũng rất trung thành với Tiêu Hải,.
Tiêu Hải nghi hoặc hỏi:
“Chuyện gì?”
Sao hắn lại không biết mình đã quên chuyện quan trọng gì chứ?
Đỗ Thanh Tuyền nói:
“Bệ hạ, ngài đăng cơ lâu như vậy, trước sau bình định đế quốc Hắc Hổ, nước Thiên La, hiện giờ đế quốc Huyết Anh cũng sắp ổn định, vậy nên ngài cần cân nhắc một chút về chuyện chung thân đại sự. Tuy rằng bệ hạ đang còn rất trẻ, nhưng vì sự ổn định lâu dài của đất nước, chúng ta cần lập Thái tử, cần có trữ quân.”
“Thần khẩn cầu bệ hạ tuyển hậu.”
Nói đến đây, Đỗ Thanh Tuyền lập tức quỳ xuống, mấy trọng thần còn lại cũng quỳ xuống theo.
Tiêu Hải trừng mắt nói:
“Với tu vi của trẫm bây giờ sống thêm năm trăm năm nữa cũng không có vấn đề, các ngươi gấp gì chứ?”
Đỗ Thanh Tuyền nói:
“Bệ hạ, tuy với tu vi của bệ hạ việc ngài chết là rất khó, nhưng chúng ta lo lắng cho những tình huống khác. Thiên phú của ngài quá mạnh.”
Tiêu Hải nhíu mày.
“Sao ngươi lo lắng thiên phú của trẫm quá mạnh?”
Đỗ Thanh Tuyền nói:
“Bệ hạ, toàn bộ thế giới hiện nay không hề có một cao thủ cấp bậc Võ Thánh nào, liệu có khi nào nếu đột phá đến Võ Thánh sẽ phi thăng hay không? Với thiên phú của bệ hạ, ngài hoàn toàn có khả năng đột phá, nếu như đột nhiên ngài phi thăng, đất nước không có Thái tử, đến lúc đó chẳng phải là thiên hạ sẽ đại loạn sao?”
“Thần khẩn cầu bệ hạ lập hậu, sớm sinh Thái tử, sớm lập trữ quân.”
Sắc mặt Tiêu Hải chợt thay đổi.
Lời nói của Đỗ Thanh Tuyền làm hắn kinh ngạc, hiện giờ hắn đã là nửa bước Võ Thánh, nếu cố gắng tu luyện thì trong vòng nửa năm chắc chắn có thể đạt đến cấp bậc Võ Thánh. Trước kia hắn chỉ nghĩ nếu như mình đột phá thành Võ Thánh duy nhất, đến lúc đó hắn sẽ là thiên hạ vô địch, sướng như lên mây.
Nhưng thật đúng là hắn chưa từng nghĩ tới việc này, nếu đột phá đến cấp bậc Võ Thánh thì sẽ phi thăng, vậy chơi lớn rồi…
Ánh mắt Tiêu Hải đảo qua đám người Đỗ Thanh Tuyền. Bắt hắn lập hậu là chuyện không thể nào, hắn chỉ muốn theo đuổi con đường võ đạo mà thôi.
Thái tử à, không phải còn có Tiêu Phàm sao?
“Bệ hạ, đất nước không có Thái tử rất nguy hiểm, xin bệ hạ lập hậu.”
Mấy người Đỗ Thanh Tuyền đồng thanh nói.
Tiêu Hải suy tư, mấy người Đỗ Thanh Tuyền có thể tin tưởng được, vì vậy quan hệ của hắn với Tiêu Phàm có thể tiết lộ cho bọn họ biết. Đến lúc đó, nếu có người vì biết hắn đến từ dị giới mà chống đối hắn, hoặc là phản đối Tiêu Phàm trở thành thái tử, thì hắn cũng kịp thời nhanh chóng giải quyết.
…
Tiêu Hải biết rõ, quan hệ giữa hắn và Tiêu Phàm sớm muộn gì cũng sẽ phải đưa ra ánh sáng. Nếu bị kẻ thù thừa cơ công khai, chắc chắn sẽ gây ra hỗn loạn. Cho nên trước tiên hắn cứ nói cho đám người Đỗ Thanh Tuyền biết, như vậy dù bị kẻ thù công khai thì ảnh hưởng đối với hắn và Tiêu Phàm cũng sẽ thấp hơn rất nhiều.
“Đại thắng đế quốc Huyết Anh, hiện tại cũng coi như là thời điểm tốt để nói ra bí mật này."
Tiêu Hải thầm nghĩ trong lòng.
“Các ngươi đứng lên trước đi.”
Tiêu Hải trầm giọng nói. Mấy người Đỗ Thanh Tuyền nghe vậy thì đứng lên, Tiêu Hải mới trầm giọng nói tiếp:
“Đỗ tướng, các ngươi cảm thấy trẫm làm hoàng đế như thế nào?”
Đỗ Thanh Tuyền vội vàng quỳ xuống.
“Bệ hạ, thần làm sao dám phán xét bệ hạ?”
“Trẫm bảo ngươi nói thì ngươi cứ nói.”
Tiêu Hải nhíu mày nói.
Chương 842 - Tấn Công 2Đỗ Thanh Tuyền dè dặt nói:
“Bệ hạ, mấy năm trước dân chúng đế quốc Thần Long chúng ta luôn sống trong vất vả, khổ sở. Đối ngoại, phía Bắc có đế quốc Hắc Hổ thường xuyên khiêu khích, còn ở vùng duyên hải thì thuyền chiến của đế quốc Kền Kền thường diễu võ dương oai với chúng ta. Thậm chí đế quốc Huyết Anh và vài tiểu quốc xung quanh đều có ý khiêu khích chúng ta. Có thể nói nước ta ở trong tình cảnh trôi nổi.”
Mấy đại thần còn lại cũng gật đầu đồng ý. Trước kia tuy đế quốc Thần Diễm cũng là một nước lớn, nhưng muốn nói là cường quốc thì e rằng đến cả rất nhiều dân chúng trong nước cũng không đồng tình nổi.
Đối ngoại thì thỏa hiệp nhượng bộ, đối nội thì ức hiếp dân chúng, vậy mạnh ở chỗ nào chứ?
“Ngắn ngủi thời gian hai năm dưới sự dẫn dắt của bệ hạ, chúng ta đánh thắng đế quốc Hắc Hổ thu hồi lãnh thổ biên cương phía bắc, đàn áp nước Thiên La ở Đông Bắc, lại hung hăng đánh bại đế quốc Huyết Anh ở phía Đông. Thực lực lục quân của chúng ta tăng vọt, năm mươi vạn thiết giáp kỵ binh vang danh khắp nơi, thực lực Thủy Sư của chúng ta bây giờ cũng đang không ngừng phát triển. Nói bệ hạ là thiên cổ nhất đế cũng không khoa trương chút nào.”
Lời nói của Đỗ Thanh Tuyền nghe qua có phần nịnh nọt, nhưng trong thâm tâm hắn nghĩ mình không hề cố tình nói quá một chút nào.
“Bệ hạ, dù chúng ta đã trải qua nhiều cuộc chiến, nhưng tất cả đều đã nhanh chóng giành được chiến thắng, chúng ta chỉ chịu thiệt hại rất nhỏ nhưng lại giành được lợi ích cực lớn. Mức sống của dân chúng cũng tăng lên rất nhiều.”
Một trọng thần khác cũng lên tiếng nói.
Thần tử thứ ba nhếch miệng cười tiếp lời:
“Bệ hạ, ta là một người thô lỗ, ta chỉ biết bây giờ tất cả mọi người đều được ăn no mặc ấm. Niềm tin vào đất nước ngày càng tăng.”
Tiêu Hải khẽ gật đầu.
“Đỗ tướng ngươi đứng lên trước đi, cái bệnh cũ hở chút là quỳ của ngươi khi nào mới có thể thay đổi đây hả?”
Đỗ Thanh Tuyền đứng lên, hắn nói:
“Bệ hạ, thần quỳ xuống trước bệ hạ, vốn là chuyện thiên kinh địa nghĩa cũng không tính là tật xấu.”
“Quên đi, trẫm lười nói chuyện này với ngươi.”
Tiêu Hải khoát tay nói.
Ánh mắt hắn đảo qua mấy người Đỗ Thanh Tuyền.
“Trẫm có một bí mật nói cho các ngươi biết, trẫm không phải là người của thế giới này. Trẫm đến từ Trái Đất!”
Mấy người Đỗ Thanh Tuyền sững sờ nhìn Tiêu Hải.
Tiêu Hải trầm ngâm nói:
“Mười năm trước trong lúc vô ý trẫm xuyên qua đến thế giới này, mà đã đến thì cứ yên phận ở lại, cho nên trẫm dần dần thích ứng cuộc sống ở đây. Sau khi đạt được thực lực nhất định, trẫm đã lựa chọn tòng quân. Trẫm cũng cố gắng giúp đỡ một số chuyện nhưng không thay đổi được ý nghĩ lạc hậu của đế quốc Thần Diễm. Hoàng đế quá ngu ngốc và tàn bạo vì vậy trẫm đã quyết định tạo phản.”
Đám người Đỗ Thanh Tuyền cẩn thận lắng nghe, tiêu hóa tin tức động trời này.
“Tạo phản không phải là một chuyện dễ dàng, tình huống ban đầu cũng không khả quan lắm, may mắn trẫm đã liên lạc được với cháu trai của mình.”
Trong đầu Đỗ Thanh Tuyền hiện ra bóng dáng của Tiêu Phàm.
“Bệ hạ, Tiêu Phàm là cháu trai của ngài sao?”
Đỗ Thanh Tuyền lên tiếng hỏi.
Tiêu Hải khẽ gật đầu.
“Không sai, hắn là cháu trai của trẫm. Dưới sự giúp đỡ của hắn, trẫm mới có thể nhanh chóng giải quyết đế quốc Thần Diễm. Mới có thể tiến về phía Bắc chinh phát đế quốc Hắc Hổ, mới có thể trấn áp nước Thiên La và đế quốc Huyết Anh.”
Nói đến đây Tiêu Hải ngừng lại, hắn muốn để cho đám người Đỗ Thanh Tuyền tiêu hóa một chút.
“Hiện tại các ngươi đã biết, trẫm cũng không phải là người của đế quốc Thần Diễm, lòng trung thành của các ngươi đối với trẫm liệu có dao động hay không?”
Tiêu Hải trầm giọng nói.
Mấy người Đỗ Thanh Tuyền nhanh nhẹn quỳ xuống.
“Bệ hạ, thần thề chết trung thành!”
Bọn người Đỗ Thanh Tuyền đồng thanh nói. Tiêu Hải khẽ gật đầu. Đỗ Thanh Tuyền tiếp tục nói:
“Bệ hạ, với tình huống trước mắt xem ra loài người trên Trái Đất và tổ tiên chúng ta là giống nhau. Người nước H da vàng tóc đen cũng giống với chúng ta. Bệ hạ, như vậy ngài lập quốc xưng đế cũng không có vấn đề gì.”
Mấy người còn lại cũng gật đầu lia lịa.
Tiêu Hải nói:
“Trẫm chỉ có một đứa cháu trai là Tiêu Phàm. Trẫm dự định lập hắn làm thái tử, về sau để hắn kế thừa ngôi vị hoàng đế, các ngươi có ý kiến gì không?”
Bọn Đỗ Thanh Tuyền liên tục lắc đầu. Bọn họ vô cùng trung thành đối với Tiêu Hải nên Tiêu Hải muốn lập Tiêu Phàm làm Thái tử, đương nhiên bọn họ cũng không có ý kiến gì.
“Còn về việc khuyên trẫm lập hậu, từ nay về sau các ngươi đừng nhắc đến nữa. Vấn đề Thái tử các ngươi không cần lo lắng, chờ Tiêu Phàm có thể đến bên này trẫm sẽ lập hắn làm Thái tử, đế quốc chắc chắn sẽ có trữ quân.”
Tiêu Hải trầm giọng nói.
Mấy người Đỗ Thanh Tuyền gật đầu. Tiêu Phàm là cháu trai của Tiêu Hải, dưới tình huống không có con trai, lập cháu trai duy nhất làm Thái tử là chuyện tất nhiên, không sao cả.
Chương 843 - Tấn Công 3“Bí mật này tạm thời chỉ có các ngươi biết, các ngươi không được tiết lộ ra ngoài, như vậy sẽ khiến cho Tiêu Phàm ở bên kia gặp nguy hiểm!”
Tiêu Hải lại trầm giọng nói:
“Chuyện lập hậu, các ngươi không cần nhắc lại nữa, trẫm cũng không có dự định lập hậu.”
Đỗ Thanh Tuyền cười nói:
“Nếu chuyện Thái tử ngài đã có kế hoạch rồi vậy chúng thần chắc chắn sẽ không lấy chuyện này làm phiền ngài nữa.”
Tiêu Hải gật đầu.
“Đỗ tướng, đế quốc Thần Long có thể phát triển như bây giờ, Tiêu Phàm đã trợ giúp bao nhiêu, các ngươi chắc chắn phải rất rõ ràng. Nếu trẫm đột phá đến cấp bậc Võ Thánh rồi đột nhiên biến mất, các ngươi có thể trung thành với Tiêu Phàm như trung thành với trẫm không?”
Đỗ Thanh Tuyền trịnh trọng nói:
“Bệ hạ ngài cứ yên tâm, nếu quả thật chuyện như vậy xảy ra, thần nhất định sẽ thề sống chết nguyện trung thành với Hoàng Thái tôn.”
“Thần cũng thề sống chết nguyện trung thành!”
Mấy trọng thần còn lại cũng đồng thanh nói.
Tiêu Hải khẽ gật đầu.
“Trẫm sẽ tạm dừng tu luyện, cho nên trẫm không đột phá đến cấp bậc Võ Thánh nhanh như vậy, vấn đề này các ngươi cứ yên tâm.”
Nếu như cố gắng tu luyện, Tiêu Hải đoán chừng chỉ mất ba bốn tháng sẽ có thể đạt được cấp bậc Võ Thánh, nếu mà lười biếng thì khả năng sẽ mất đến một năm… Thiên phú rành rành ra đó thì dù là lười biếng thì tu vi Tiêu Hải cũng sẽ tiếp tục tăng lên, sau này cuối cùng chắc chắn hắn cũng sẽ đạt đến cấp bậc Võ Thánh thôi.
“Bệ hạ, chúng thần cáo lui.”
Đỗ Thanh Tuyền nói.
Tiêu Hải gật đầu.
Mấy người Đỗ Thanh Tuyền rất nhanh rời khỏi Ngự Thư Phòng, bọn hắn phải trở về tiêu hóa cho tốt mấy tin tức này, mấy tin tức hôm nay bọn hắn tiếp nhận thật quá mức chấn động mà.
“Haizz!”
Tiêu Hải thở dài một hơi.
Nói ra bí mật này xong, trong lòng hắn cũng thoải mái hơn không ít.
“Đột phá đến cấp bậc Võ Thánh có khả năng phi thăng, thật đúng là ta chưa có suy xét đến vấn đề này.”
Tiêu Hải thầm nghĩ trong lòng.
Hắn nghĩ lại mà sợ, nếu đột nhiên hắn phi thăng, Thái tử cũng không lập, đế quốc Thần Long khẳng định lập tức sẽ lâm vào hỗn loạn, nhất định sẽ loạn trong giặc ngoài, dân chúng lầm than. Nếu như Tiêu Phàm tới đây nhưng địa vị lại không ổn định, tình huống sẽ càng xấuhơn.
“Hy vọng sẽ không phi thăng.”
Tiêu Hải thì thào tự nói. Hắn còn nghĩ chờ đến lúc mình đột phá cấp bậc Võ Thánh thì sẽ là vô địch thiên hạ cơ đấy.
“Cốc cốc!”
Tiêu Hải chạy tới linh huyệt bên chỗ sông ngầm để liên lạc với Tiêu Phàm.
“Ông nội, hôm nay còn chưa tới giờ hẹn mà, có chuyện gì xảy ra sao?”
Tiêu Phàm kinh ngạc hỏi. Thời gian Tiêu Hải ước định với hắn là ngày mai.
Tiêu Hải nói:
“Cháu ngoan, ông nội đã nói rõ tình huống của ngươi với mấy vị trọng thần, bọn họ đều kiên quyết ủng hộ, đến lúc đó sẽ để cho ngươi kế vị.”
Tiêu Phàm giật mình.
“Ông nội, người vội vã nói ra làm gì vậy?”
Tiêu Hải nói rõ tình huống với Tiêu Phàm.
“Cháu ngoan, ông nội sẽ tạm dừng tu luyện nhưng chắc chắn sau này vẫn sẽ đột phá đến cấp bậc Võ Thánh. Ngươi phải nắm chặt thời gian nhanh chóng qua đây! Nếu ông nội thật sự phi thăng, trước khi phi thăng, không nói đến Võ Đế nhưng ít nhất tu vi của ngươi phải đạt tới cấp bậc Võ Hoàng!”
Tiêu Phàm có được dị năng không gian, lại có được bảo vật cấp Võ Thánh, nếu hắn đạt đến cấp bậc Võ Hoàng, lực chiến chắc chắn có thể đạt đến cấp bậc Võ Đế. Có thực lực như vậy thì đến lúc đó Tiêu Phàm mới có thể ổn định toàn cục được.
…
Tiêu Phàm nghe Tiêu Hải nói vậy thì sững người ra. Đúng thật là hắn cũng không để ý tới vấn đề này, nếu Tiêu Hải thật sự phi thăng, thực lực của hắn lại không đủ thì khả năng gặp nguy hiểm rất cao.
"Cháu ngoan, ngươi cũng đừng quá lo lắng. Số cao thủ trung thành với ông nội cũng không ít, dù ông nội có rời đi thì bọn hắn nhất định cũng sẽ che chở cho ngươi."
Tiêu Hải an ủi Tiêu Phàm.
"Bản thân mạnh mẽ mới là điều quan trọng nhất, ngươi cũng không được lơ là chuyện tu luyện đâu đấy."
Tiêu Phàm gật đầu.
"Ông nội, ta không hề lười biếng chuyện tu luyện, chỉ là ta không cố gắng hết sức mà thôi."
Tiêu Hải tức giận nói:
"Vậy chẳng phải vẫn có phần lười biếng sao? Chờ Ấu Vi sắp đột phá Đại Vũ Tông thì ông nội sẽ lập tức đưa nàng về, đến lúc đó để nàng đột phá ngay tại linh huyệt huyện Lôi Sơn.”
“Đúng rồi, ngươi cũng phải vận chuyển các nhà xưởng tới đây sớm. Nếu như ông nội thật sự phi thăng, ngươi qua đây tu vi lại cao thì đến lúc đó muốn trở về địa cầu cũng không dễ dàng như vậy nữa. Mà việc truyền đồ qua đây cũng khó khăn hơn nhiều."
Tiêu Phàm gật đầu, quốc gia đang gấp rút chuẩn bị cho phương diện này, trong vòng mấy tháng tiếp theo, hắn sẽ truyền nhiều loại máy móc hạng nặng qua đó.
"Ông nội, chuyện bên đấy sao rồi?"
Tiêu Phàm dò hỏi.
Chương 844 - Tấn Công 4Tiêu Hải hớn hở nói:
"Đế quốc Huyết Anh và đế quốc Đông Anh hợp lực tấn công thành Hoàng Phổ, ba mươi vạn đại quân đã bị thiệt hại hết hai lăm vạn. Số binh lính thủ trong thành Hoàng Phổ của chúng ta tử vong chưa tới một nghìn người! Ngoài ra hiện giờ chúng ta còn có năm vạn người đang trên thuyền chiến đến đế quốc Huyết Anh. Chờ năm vạn binh lính của quân đoàn Tu La đến nơi, bên kia chúng ta sẽ có tổng cộng bảy vạn người, chắc chắn sẽ bảo đảm được an toàn!"
Ánh mắt Tiêu Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc. Số người chết của đế quốc Huyết Anh và đế quốc Đông Anh là hai lăm vạn, tổng cộng lại phỏng chừng cũng đã chết hơn trăm vạn người.
"Cháu ngoan, sau này người quản lý đế quốc Thần Long sẽ là ngươi, vậy đối với chuyện của đế quốc Huyết Anh và đế quốc Đông Anh, ngươi định thu xếp thế nào?"
Tiêu Hải dò hỏi.
Tiêu Phàm nói:
"Ông nội, chúng ta không cần phải gấp gáp tấn công bọn hắn làm gì, cứ chậm rãi mà tiến đánh, không ngừng khiến cho bọn hắn tiêu hao hết thanh niên trai tráng. Bọn hắn tổng cộng có hơn ba mươi triệu miệng ăn, trong đó số thanh niên trai tráng chiếm hơn một ngàn vạn, chỉ mới chết một trăm vạn thì còn lâu mới hết. Chờ tới lúc bọn hắn hoàn toàn đầu hàng rồi, chúng ta có thể tập hợp thanh niên trai tráng của bọn hắn thành một đội quân để tấn công đế quốc Kền Kền, khiến cho bọn hắn triệt để mất đi tương lai!"
Tiêu Hải nói:
"Cháu ngoan, ngươi không có dự định sẽ chiếm đoạt đế quốc Huyết Anh và đế quốc Đông Anh à?"
Tiêu Phàm lắc đầu.
"Mấy hòn đảo kia của bọn hắn đâu có bao nhiêu tài nguyên, chiếm đoạt như vậy khác nào là đang ban thưởng cho bọn hắn đâu chứ? Khiến bọn chúng trở thành tôi tớ của nước ta là được rồi. Hằng năm để bọn hắn cống nạp cho đế quốc Thần Long."
Tiêu Hải gật đầu cười.
"Vậy thì cứ làm theo lời ngươi đi, ta sẽ lệnh cho quân đội tiếp tục làm tiêu hao sinh lực của bọn hắn! Tiêu hao thêm tầm tám mươi vạn nữa, nhất định bọn chúng sẽ đầu hàng."
Trò chuyện thêm một lúc, Tiêu Phàm mở đường hầm không gian ra. Vừa nãy Tiêu Hải đã truyền cho hắn không ít long khí, sau đó đám người Phượng Hoàng đã được đưa trở về.
Người có thiên phú cao nhất trong đám Phượng Hoàng đã đạt đến cấp bậc Tiên Thiên, mà thấp nhất cũng đã đạt đến cấp Hậu Thiên, tu vi tăng vọt.
Tiêu Phàm dùng niệm lực tinh thần của mình dẫn dắt đám người Phượng Hoàng đi đến phòng khách của biệt thự. Lúc này, đám người Phượng Hoàng đều đang trong trạng thái hôn mê.
"Cháu ngoan, nửa giờ nữa bọn hắn mới có thể tỉnh lại."
Tiêu Hải nói.
Tiêu Phàm gật đầu, hắn đi đến kho hàng gần biệt thự, rất nhiều thứ trong này không ngừng được truyền đi… trong đó, vũ khí đạn dược chiếm phần lớn.
Nước H rất bằng lòng bán vũ khí đạn dược cho Tiêu Phàm, bởi vì làm như vậy vừa có thể kiếm tiền, mặt khác nếu sản xuất lượng lớn thuốc nổ CL-20 thì chi phí sẽ được giảm xuống rất nhiều.
Thuốc nổ CL-20 có công dụng rất lớn, như chi phí sản xuất lại vô cùng tốn kém. Một khi chi phí được giảm xuống thì thực lực ngành công nghiệp quân sự của nước H nhất định sẽ được tăng lên.
"Cháu ngoan, năm ngày nữa ta lại liên lạc với ngươi. Vẫn là linh huyệt này!"
Tiêu Hải nói xong thì lập tức biến mất không dấu vết.
Tu vi của đám người Phượng Hoàng đã cao hơn rất nhiều, để đưa bọn hắn trở về cũng tiêu hao không ít sức mạnh, hơn nữa Tiêu Hải còn cho hắn rất nhiều long khí.
"Tỉnh lại!"
Tiêu Phàm đi vào phòng khách trong biệt thự để kêu bọn hắn. Trôi qua nửa canh giờ, dưới sự kêu gọi của Tiêu Phàm, đám người Phượng Hoàng đã từ từ tỉnh lại, bọn hắn nhìn thấy Tiêu Phàm.
"Tiêu Tông Sư."
"Tiêu Tông Sư, chúng ta đã trở về rồi à?"
Đám người Phượng Hoàng ồn ào lên tiếng, ai cũng vô cùng mừng rỡ.
Tiêu Phàm khẽ cười nói:
"Đương nhiên là các ngươi đã về rồi, chúc mừng, chúc mừng nhé, tu vi của các ngươi đều tăng lên không ít nhỉ. Ở dị giới cảm thấy thế nào?"
Phượng Hoàng buồn rầu nói:
"Tiêu Tông Sư, chúng ta còn chưa kịp ngắm cảnh sắc của dị giới, ở bên đấy bọn ta chỉ tập trung tu luyện mà thôi. Nhưng mà tu luyện ở dị giới nhanh thật đó, không chừng còn nhanh gấp trăm lần ở Trái Đất ấy chứ, ta có hơi không muốn về."
Tiêu Phàm tức giận nói:
"Ta đưa các ngươi sang đó không phải là để các ngươi không trở lại, nước H vẫn cần các ngươi! Chờ tới lúc nước H của chúng ta vượt qua nước M, đứng trên đỉnh thế giới, đến lúc đấy các ngươi muốn đến dị giới ta cũng có thể sắp xếp cho các ngươi!"
Đám Phượng Hoàng liên tục gật đầu.
"Phượng Hoàng, ta sẽ phái Chung Vĩ đưa các ngươi quay lại Đế Đô, bây giờ Ấu Vi không ở đây, các ngươi nhất định phải bảo vệ tốt an ninh mạng."
Phượng Hoàng tràn đầy tin tưởng mà nói:
"Tiêu Tông Sư, ngươi cứ yên tâm, kỹ thuật mạng của chúng ta đều đã tăng lên rất nhiều!"
Chương 845 - Tấn Công 5Tu vi tăng lên, có rất nhiều thứ trước kia bọn họ không hiểu rõ nhưng bây giờ đã có thể suy nghĩ thấu đáo, hơn nữa tốc độ tư duy của bọn họ cũng nhanh hơn. Nếu gặp phải công kích mạng, tốc độ gõ bàn phím của bọn hắn lại càng nhanh hơn, thậm chí bọn họ cũng có thể sử dụng niệm lực tinh thần để khống chế bàn phím!
Chẳng bao lâu sau, đám người Phượng Hoàng ngồi trực thăng rời đi.
Trong biệt thự vẫn còn rất nhiều người, bọn họ đều là chuyên gia trong công ty của Tiêu Phàm, trình độ của bọn hắn cũng đã tăng lên rất nhiều. Hơn nữa, Tiêu Hải còn tiến hành ám chỉ linh hồn với bọn hắn, dù bọ hắn có bị nước địch lôi kéo thì chắc chắn cũng sẽ không phản bội.
"Các ngươi cứ nghỉ ngơi ở đây đi, sáng sớm mai ta đã sắp xếp sẵn một chiếc máy bay đưa các ngươi về rồi"
Tiêu Phàm mỉm cười nói.
Một trong số các chuyên gia lên tiếng:
"Tiêu Tông Sư, bây giờ ta chỉ muốn lập tức trở lại vị trí, ta có rất nhiều ý tưởng cần phải thử nghiệm."
Một người khác cũng góp lời:
"Ta cũng vậy, Tiêu Tông Sư, ngươi có thể đưa chúng ta về luôn được không? Dù gì bây giờ chúng ta cũng chẳng ngủ được."
Những người còn lại đều gật đầu đồng ý.
"Được thôi."
Tiêu Phàm gọi điện thoại. Người hắn gọi là Lục Chí Hằng.
"Tiêu Phàm, có chuyện gì sao? Mới rạng sáng thôi mà!"
Lục Chí Hằng bắt máy rồi phàn nàn. Hắn vừa ngủ chưa được bao lâu.
Tiêu Phàm nói:
"Chú Lục, chuyên gia của tập đoàn Thiên Hà muốn lập tức trở về làm việc, ngươi sắp xếp một chiếc máy bay quân sự tới đây đi."
… Gần Huyện Lôi Sơn bây giờ đã xây dựng một sân bay quân sự.
"Đoàn chuyên gia trở về rồi à? Vậy Carbon chip đó có hy vọng rồi phải không?"
Ánh mắt Lục Chí Hằng lộ rõ vẻ mừng rỡ.
Kỹ thuật Chip vẫn luôn bị nước ngoài kiểm soát, rất nhiều lĩnh vực đều vì vậy mà bị ảnh hưởng theo, nếu nước H có thể có ký thuật chip đỉnh cao thì tốt biết mấy.
"Chú Lục, chắc chắn có thể tạo ra được, chỉ là ban đầu có thể sẽ không được mạnh như mong muốn thôi."
"Có là tốt rồi! Giải quyết được vấn đề có hay không trước! Ngươi bảo bọn họ đến sân bay đi, ta lập tức sắp xếp một chiếc máy bay quân sự."
Sân bay cách biệt thự của Tiêu Phàm không xa, chẳng bao lâu sau, bọn họ đã lên máy bay quân sự. Tiêu Phàm tự mình đưa những chuyên gia này trở về. Những chuyên gia này đều là bảo bối, bọn họ không được phép xảy ra chuyện.
…
Tiêu Phàm vẫn còn khá nhiều tiền, nhưng kế tiếp hắn phải mua một lượng lớn máy móc hạng nặng, số tiền đấy cũng sẽ nhanh chóng bay đi thôi.
Mấy trăm tỷ đô-la căn bản không đủ dùng!
Mỗi tháng, lam linh dược tề mang lại cho hắn không ít tiền, thế nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ, hắn cần thêm tiền để có thể chế tạo Carbon chip.
Chờ tới lúc hoàn thành Carbon chip rồi, quốc gia của hắn sẽ không còn phải chịu sự khống chế của con người nữa, mặt khác, hắn còn có thể kiếm được rất rất nhiều tiền.
Đến lúc đó sẽ dùng chip để đổi lấy loại máy móc hạng nặng nào đó tốt một chút.
"Ông chủ!"
Máy bay quân sự hạ cánh, Thẩm Kính Sơn sắp xếp cho xe buýt tới đón bọn họ.
"Lập tức đi đến công ty."
Trời còn chưa kịp sáng, mấy người Tiêu Phàm đã nhanh chóng trở lại công ty, hàng chục chuyên gia lập tức cắm đầu vào việc nghiên cứu và phát triển.
Tu vi tăng lên, rất nhiều thứ của trước kia đều đã suy nghĩ ra được rồi, lần này bọn họ muốn kiểm chứng suy nghĩ của mình một chút.
"Chú Trầm, ta đã bàn bạc với những chuyên gia này rồi, trong khoảng thời gian tới, bọn họ không rời khỏi công ty mà sẽ dốc toàn lực để nghiên cứu.
"Ở xung quanh công ty của chúng ta có bố trí trận pháp, nhưng nó không gây hại đến những nhân viên bình thường, mà chỉ bao vây những tên cao thủ lợi hại muốn lẻn vào."
Tiêu Phàm nói với Trầm Kính Sơn.
Trầm Kính Sơn gật đầu, thở phào nhẹ nhõm nói.
"Có những chuyên gia này trở về thì ta an tâm rồi, ngày trước lúc bọn họ rời đi việc nghiên cứu cũng bị gián đoạn theo."
"Tiếng tăm của công ty hát bị suy giảm không ít, gần đây giá cổ phiếu cũng đã thấp hơn một chút."
Tiêu Phàm nhàn nhạt lên tiếng.
"Lúc trước giá cổ phiếu tăng lên rất nhiều, bây giờ giảm xuống một chút cũng là chuyện bình thường, việc này cũng không ảnh hưởng lớn đến chúng ta."
"Chú Trầm, gần đây có xảy ra chuyện gì khác không?"
Trầm Kính Sơn nói.
"Nói thật thì là có. Ở lĩnh vực chip cao cấp, nước M liên hợp với nước Đông Dương tiến hành phong toả nước ta, không cho chúng ta liên hợp với những nước khác."
"Ngoài ra ta còn nghe nói công cuộc chế tạo Carbon chip của nước M có không ít tiến triển, có vẻ chúng ta không có nhiều ưu thế lắm."
Nói đến đây, sắc mặt của Trầm Kính Sơn bỗng dưng đơ lại.
Nếu để cho nước M hoàn thành Carbon chip trước, bọn họ sẽ đi đăng ký bản quyền, tới lúc đó nước H muốn phát triển trong lĩnh vực này thì cũng gặp phải rất nhiều khó khăn.
Tiêu Phàm cười nhạt nói.
Chương 846 - Ưu Thế"Có ưu thế cũng đã là tốt lắm rồi! Bây giờ nhóm chuyên gia của chúng ta đã quay lại, ưu thế của chúng ta sẽ không ngừng tăng lên!"
Trầm Kính Sơn nói.
"Ông chủ, năng lực của nhóm chuyên gia này bây giờ —"
Tiêu Phàm cười nói.
"Ngươi cứ quan sát họ một khoảng thời gian là hiểu ngay thôi, từ một người bình thường giờ đây lại biến thành một nhà tu luyện mang cấp Tiên Thiên, Hậu Thiên, năng lực của bọn họ tăng nhanh tới mức khiến ngươi sẽ phải bất ngờ đấy.
Ở trong phòng thí nghiệm, mấy chục chuyên gia đều đang vô cùng bận rộn với phần việc của riêng mình, bọn họ có rất nhiều suy nghĩ cần phải kiểm chứng.
Mọi mặt của việc nghiên cứu đều đang được thúc đẩy nhanh chóng.
…
"Phượng Hoàng, ta không ngờ năng lực mạng lưới của các ngươi lại tăng lên nhiều như vậy đó."
Đám Phượng Hoàng trở về căn cứ, Đổng Trường Hải lập tức tổ chức một trận đấu về mạng lưới, hàng chục người ở lại thi đấu với bọn hắn.
Kết quả là trong một thời gian ngắn, đám Phượng Hoàng lập tức đạt được thắng lợi.
Sau đó, bọn hắn cử ra một Phượng Hoàng để thi đấu với mấy chục người còn lại, vậy mà nàng vẫn tiếp tục chiến thắng, lại chẳng mất bao nhiêu thời gian.
Một khi thực lực của hai bên đã có cách biệt quá lớn, thì số lượng khó có thể bù đắp lại.
Phượng Hoàng cười cợt nói.
"Ông chủ, bây giờ tu vi của ta đã đạt tới cấp Tiên Thiên, kỹ thuật cũng tăng lên rất nhiều."
"Ngươi xem có nên tăng thêm tiền lương cho ta không?"
Đổng Trường Hải tức giận nói.
"Nếu như không phải bọn ta cần các ngươi làm việc cho quốc gia, ngươi cho rằng Tiêu Phàm sẽ đưa các ngươi tới dị giới để tu luyện sao?"
"Gắng mà làm việc chăm chỉ đi, bây giờ cống hiến chút công sức cho quốc gia, nói không chừng sau này lại có cơ hội đến thế giới khác."
Phượng Hoàng gật đầu.
Nếu sau khi tu vi tăng lên mà bọn hắn đều bỏ trốn hết, sau này chắc chắn không có cơ hội đến thế giới khác, tu vi cũng có thể bị phế sạch.
"Mọi người, làm việc đi!"
Đám Phượng Hoàng bận rộn làm việc.
Internet của nước H có rất nhiều lỗ hổng và trojan, bọn hắn bắt đầu từ trang web chính thức, cũng là phần quan trọng nhất mà sửa chữa từng chút một.
*Trojan: Một loại phần mềm ác tính. Không giống như virus, nó không có chức năng tự sao chép nhưng lại có chức năng hủy hoại tương tự virus.
Sau khi vá lại lỗ hổng và dọn dẹp trojan, hệ thống phòng thủ của nước H đã mạnh hơn rất nhiều. Sau này dù có bị công kích mạng, tổn thất cũng giảm được đáng kể.
…
Nước M
"Minh chủ, ta đến để báo cáo tình hình. Bây giờ mạng lưới của nước H đã được tăng cường, dường như bên bọn chúng nắm giữ rất nhiều cao thủ mạng lưới thì phải.
"Còn nữa, ở huyện Lôi Sơn có một máy bay quân sự bay đến Ma Đô, có xe buýt đón rất nhiều người đến căn cứ thí nghiệm của tập đoàn Thiên Hà."
Có người tới báo với với Joseph.
Joseph nhíu mày đứng dậy.
"Chắc chắn nước H đã cử một số người sang thế giới khác tu luyện rồi quay về, thực lực cũng theo đó mà tăng lên đây mà."
"Minh chủ, bọn chúng có tận mấy chục người, trong thời gian ngắn mà tu vi lại tăng cấp nhiều như thế hao tổn rất nhiều tài nguyên."
Người đang đứng trước mặt Joseph nói.
"Tại sao đế quốc Thần Long lại ủng hộ bọn chúng nhiều như vậy, có khi nào là vì muốn người dân nước H mau thăng chấp một chút không?"
Joseph trầm ngâm nói.
"Chuyện người nước H có phải thật sự thăng cấp nhanh như vậy không, chúng ta sẽ nhanh rõ ràng thôi."
Lần trước, bọn họ khai thông linh huyệt để đưa một Hoa Kiều sang dị giới.
Vốn dĩ là bọn họ muốn để giáo sư Mễ La và mấy người khác nữa cùng đến dị giới, nhưng lúc ở dị giới, những người đó lại không thăng cấp nhanh được.
Linh khí ở thế giới khác dồi dào, còn có rất nhiều tài nguyên, trước đây đám người của giáo sư Mễ La chắc chắn là cũng thăng cấp không ít, chỉ là không đủ nhanh mà thôi.
"Sai người của ta đi điều tra tu vi của họ đi."
Joseph trầm giọng nói.
"Vâng, thưa minh chủ!"
Điều tra tu vi cùng chẳng phải là chuyện gì khó, tập đoàn Thiên Hà có đến mấy chục chuyên gia, bọn họ chắc chắn cũng sẽ liên lạc với người thân mình.
Đảo mắt một cái, mấy canh giờ đã trôi qua.
Các quốc gia biên cảnh cùng M quốc nhờ một cấp SS mở linh huyệt ra, cùng lúc đó, dường như phía bên kia linh huyệt có ai đó đang bên truyền tống tới.
"Toa Mạn nữa sĩ, tình hình bên kia sao rồi?"
Tại linh huyệt của nơi này, một tướng quân của nước M dò hỏi.
Nữ tử được đưa đến đây tên là Toa Mạn Lỵ, nàng đã đến nơi này được mấy lần rồi.
Toa Mạn Lỵ nói.
"Có kết quả rồi, các ngươi mau truyền cho nam tử Hoa Kiều đi, tốc độ tu luyện của họ nhanh gấp mười mấy lần."
"Thiên phú cũng mạnh hơn rất nhiều."
Khuôn mặt của vị tướng quân nước M biến sắc.
"Nhanh hơn gấp mười mấy lần?"
Toa Mạn Lỵ khẽ gật đầu.
"Không sai! Bệ hạ ra lệnh cho các ngươi không được tìm kiếm Hoa Kiều, hãy tìm một người lớn lên tại nước H để đưa tin."
Tướng quân của nước M nói.
Chương 847 - Chế Độ Ăn Uống"Bên phía của chúng ta có một người nước H, hắn rất hâm mộ văn hoá của nước M chúng ta."
"Một lát nữa có thể để hắn đi truyền tin."
Toa Mạn Lỵ gật đầu.
"Nếu như tốc độ tu luyện của hắn cũng nhanh thế này, hay thậm chí còn nhanh hơn, vậy chúng ta phải nhanh chóng tìm ra nguyên nhân."
"Căn cứ theo phán đoán của bệ hạ thì có hai khả năng. Thứ nhất, huyết mạch của người nước H mạnh hơn. Thứ hai, có liên quan tới chế độ ăn uống."
Tướng quân của nước M nói.
"Chắc chắn là do chế độ ăn uống!"
Nếu như nguyên nhân là do huyết mạch, vậy thì nước bọn họ gặp phải tin dữ rồi.
Toa Mạn Lỵ nói.
"Hi vọng là vậy, các ngươi chuẩn bị một ít đồ ăn nước H đi, đến lúc đó chúng ta sẽ thử nghiệm."
"Đúng, đế quốc Huyết Anh là đế quốc Đông Anh có biến, ba mươi vạn người của bọn họ vây quanh thành Hoành Phổ tử vong mất hai mươi lăm vạn."
"Bệ hạ hi vọng nước M của các ngươi có thể cung cấp bom nấm cho đế quốc Huyết Anh để bọn hắn đối phó với đế quốc Thần Long."
*Cách gọi châm biếm của hạt nhân
"Việc đế quốc Thần Long tiếp tục phát triển đối với đế quốc Kền Kền chúng ta và nước M của các ngươi là một sự uy hiếp rất lớn!"
Tướng quân nước M trầm giọng nói.
"Chúng ta không thể sử dụng bom nấm được, có khả năng nó sẽ gây ra thế chiến."
…
Toa Mạn Lỵ nói.
"Chúng ta chế tạo bom nấm là để cho đế quốc Huyết Anh sử dụng trên đất nước của họ, không có khả năng gây ra thế chiến."
"Hiện tại đế quốc Thần Long và đế quốc Huyết Anh đang giao chiến, bọn họ có sử dụng bom nấm cũng là điều bình thường."
Tướng quân của nước M trầm giọng nói.
"Toa Mạn nữ sĩ, nước M của chúng ta sử dụng bom nấm rất nhiều, nước H cũng giống như vậy!"
"Các ngươi dùng bom nấm để đối phó với đế quốc Thần Long, nếu như đế quốc Thần Long chiếm được nó, không chừng chúng sẽ trồng nấm ở đế đô của ngươi!"
Toa Mạn Lỵ cau mày nói.
"Năm đó nước M của ngươi không dùng sao?"
Gương mặt của vị tướng quân nước M trở nên bất đắc dĩ.
"Tình huống hiện tại rất khác so với năm đó, năm đó chỉ có mỗi nước ta nắm trong tay bom nấm, còn bây giờ thì nước nào cũng có!"
"Đế quốc của các ngươi mạnh hơn đế quốc Thần Long, nước chúng ta thì mạnh hơn nước H, chúng ta đã có sẵn ưu thế rồi, không nên mạo hiểm như vậy."
Toa Mạn Lỵ trầm trọng nói.
"Nhưng đế quốc Thần Long bây giờ phát triển quá nhanh, nếu như không ngăn chặn, rất có thể sẽ vượt mặt đế quốc Kền Kền của chúng ta."
Tướng quân nước M nói.
"Đế quốc Kền Kền của các ngươi không phải có rất nhiều đồng minh sao? Liên hợp những nước đó lại hỗ trợ cho đế quốc Huyết Anh."
"Nếu bọn họ không hỗ trợ, các ngươi có thể xử phạt!"
"Chúng ta có rất nhiều kinh nghiệm trong mảng này, có thể chia sẻ cho các ngươi."
Toa Mạn Ly khẽ gật đầu.
Bây giờ viện trợ chỉ có đế quốc Kền Kền của bọn họ, áp lực mà bọn họ phải chịu rất lớn, nhưng so với những nước khác thì cũng ít hơn nhiều.
"Cho các ngươi cái này!"
Trong tay Toa Mạn Lỵ xuất hiện một cái U bàn.
"Toa Mạn nữ sĩ, đây là?"
Toa Mạn Lỵ nói.
"Đây là của giáo sư Mễ La, còn có cả tư liệu dịch tiến hóa cấp SSS mà một số người trong đế quốc Kền Kền của chúng ta cải tiến."
"Nhóm người của giáo sư Mễ La còn cần một ít thiết bị nghiên cứu, danh sách đề đã ở đây rồi, lần sau ngươi vận chuyển tới đi."
Ánh mắt của tướng quân nước M bỗng sáng bừng lên.
"Dịch tiến hoá tăng lên không ít?"
Toa Mạn Lỵ khẽ gật đầu.
"Người bình thường nếu trực tiếp sử dụng dịch tiến hoá cấp SSS, xác xuất thành công đạt đến 5%."
"Người tiến hóa cấp SS sử dụng, tỷ lệ thành công là 39%. Người cấp S sử dụng, tỷ lệ thành công cũng đạt 21% ."
Tướng quân nước M kinh ngạc nói.
"Đế quốc của các ngươi không có siêu máy tính, làm thế nào mà tính được số liệu này?"
Hoá ra số liệu này của bọn họ là do siêu máy tính mô phỏng phân tích được.
Toa Mạn Lỵ nhàn nhạt lên tiếng.
"Đế quốc Kền Kền của chúng ta cung cấp không ít tài nguyên, còn bắt được ba ngàn người thí nghiệm từ đế quốc Huyết Anh."
"Bọn họ đang giao chiến rất hỗn loạn, có thiếu mất ba ngàn người cũng không nhận ra đâu."
Tướng quân nước M âm thầm hít vào một ngụm khí lạnh.
Khá lắm, bắt tận ba ngàn người để thí nghiệm, đế quốc Kền Kền cũng độc ác thật.
Có nhiều vật thí nghiệm như vậy, còn có thêm sự giúp đỡ của đế quốc Kền Kền, nhóm người của giáo sư Mễ La cải tiến được dịch tiến hóa cấp SSS là chuyện bình thường.
Người tiến hóa cấp SS sử dụng, tỷ lệ thành công là 39%, tỷ lệ này không hề thấp, đã cao hơn của bọn họ trước đây rất nhiều.
"Toa Mạn nữ sĩ, dịch tiến hoá cấp Võ Vương thì sao?"
Tướng quân nước M dò hỏi.
Dịch tiến hoá cấp SSS là cấp độ của Đại Võ Tông.
Chương 848 - Lo LắngTuy rằng người tiến hoá mang cấp bậc như vậy thì mạnh thật, nhưng thực lực vẫn kém Tiêu Phàm!
Mặt khác, ở địa cầu bên này đã xuất hiện yêu thú cấp Võ Vương.
Toa Mạn Lỵ lắc đầu.
"Dịch tiến hoá cấp Võ Vương vẫn chưa có tiến triển, dù có chế tạo được thì tỷ lệ thành công cũng rất thấp."
"Tại sao?"
Toa Mạn Lỵ nói.
"Dịch tiến hoá là công cụ tìm kiếm năng lực tiềm ẩn của con người, nếu tiềm lực có hạn, giới hạn cũng chỉ là cấp SSS cơ bản."
"Tu luyện đến một trình độ nhất định rồi sử dụng lại dịch tiến hoá cấp Võ Vương, lúc đó tỷ lệ đạt được cấp Võ Vương sẽ cao hơn rất nhiều."
Tướng quân nước M cau mày.
"Vậy thứ này rất hữu dụng đối với đế quốc Kền Kền của các ngươi trong tương lai đấy, còn đối với nước ta thì không."
Toa Mạn Lỵ nói.
"Dịch tiến hoá cấp Võ Vương cần những nguyên liệu rất quý báu, đến lúc đó cũng chưa chắc các ngươi đã dùng được."
"Đế quốc Kền Kền của chúng ta trở nên mạnh mẽ, đối với các ngươi mà nói là một chuyện tốt!"
Tướng quân nước M khẽ gật đầu.
Đương nhiên là hắn hi vọng nước M có thể mạnh hơn, nhưng không có cách nào đạt được, vậy thì đế quốc đồng minh là Kền Kền trở nên mạnh mẽ cũng không tệ.
Đồ đạc mà lần trước ta bảo các ngươi chuẩn bị đâu?"
Rất nhanh sau đó, một thứ gì đó đã được vận chuyển sang thế giới khác.
Toa Mạn Lỵ lần này vẫn không trở về, nhưng video liên quan thì đã được gửi đi.
…
"Lại yêu cầu bom nấm sao?"
Joseph nhận được tin báo thì nhíu mày.
"Minh chủ, ta có cảm giác đế quốc Kền Kền không chỉ muốn nhằm vào đế quốc Thần Long, mà bọn họ còn muốn thử xem uy lực của bom nấm đến đâu."
"Hai thế giới có hoàn cảnh khác biệt, có lẽ bom nấm không thể dùng ở bên đây."
Một cao thủ bên cạnh Joseph nói.
Hắn khẽ gật đầu, nếu như thử nghiệm được rằng bom nấm không thể dùng được tại thế giới khác, đối với địa cầu cũng không phải chuyện gì tốt.
Mặc dù ở địa phương, thực lực áp chế của vũ khí thông thường không tệ, nhưng khả năng uy hiếp chắc chắn vẫn kém xa bom nấm.
Bây giờ bọn hắn có thể nói chuyện ngang hàng với đế quốc Kền Kền, công lao lớn nhất nằm ở mảng đánh đấm, chỉ cần một quả bom thôi cũng đủ phá hủy cả một toà thành.
"Minh chủ, ta có hơi lo lắng."
"Ở địa cầu chúng ta có hơn một vạn quả bom nấm, sớm muộn cũng bị cướp lấy, đến lúc đó bom nấm sẽ bị chuyển sang thế giới khác."
Joseph cau mày, đây đúng là một vấn đề nan giải.
Các quốc gia đều quản lý bom nấm vô cùng nghiêm ngặt, nhưng những cao thủ ở những thế giới đó thực lực có thể rất mạnh, những căn cứ kia không ngăn cản được bọn hắn.
Chuyển tất cả bom nấm đến cất giữ tại một nơi cũng không được.
Làm vậy thì tác dụng uy hiếp của chiến lược xem như bằng không, huống hồ nếu như bị kẻ địch phát hiện, nói không chừng tất cả bom nấm đều bị phá hủy.
"Bom nấm ở thế giới khác chắc cũng không đến mức không có tác dụng đâu nhỉ."
Joseph nói.
"Minh chủ, chuyện này thật sự rất khó nói. Hiện tại loại thuốc nổ có thể sử dụng tại dị giới chỉ có duy nhất CL-20 mà thôi."
Joseph hít sâu một hơi.
"Trước tiên chúng ta cứ mặc kệ những việc kia đi, cứ sản xuất thêm nhiều dịch tiến hoá cấp SSS thêm một chút, bồi dưỡng thêm cho những người tiến hoá cấp SSS, giải quyết xong Tiêu Phàm rồi nói tiếp."
Những căn cứ của nước M đều chiếm được tư liệu, dốc toàn lực vào việc sản xuất dịch tiến hoá cấp SSS.
Chi phí sản xuất cho dịch tiến hoá cấp SSS vốn dĩ rất cao, nhưng sau khi cải tiến được dịch tiến hoá, xác suất thành công tăng lên, chi phí cũng thấp xuống không ít.
Trong ba ngày ngắn ngủi, các căn cứ của nước M đã hao phí một số tiền khổng lồ, tổng cộng sản xuất được năm mươi nhánh dịch tiến hoá cấp SSS.
Bọn họ cung cấp cho người cấp S và SS sử dụng.
"Các vị, đây là dịch tiến hoá cấp SSS đã được cải tiến, tỷ lệ thành công là 39%! Nếu như không thành công, tỷ lệ sống sót vấn rất cao."
"Nước M của chúng ta đang rất cần cao thủ cấp SSS, trở thành cao thủ cấp SSS, mọi người có thể trở thành siêu cấp cao thủ!"
Joseph triệu tập mười người tiến hóa cấp SS.
Những người tiến hóa cấp SS này cũng không muốn sử dụng, nhưng bọn họ là quân nhân, hơn nữa cũng đã sớm ký hiệp ước.
Người nhà của bọn họ đều đã nhận được không ít tiền, bọn họ bắt buộc phải phối hợp thử nghiệm.
"Ta làm trước!"
Một người tiến hoá cấp SS trầm giọng nói.
"Xác suất thành công là 39%, đã cao hơn so với trước đây, t không tin vận may của ta lại kém như vậy!"
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, nhóm đầu tiên là năm người mang cấp SS tiêm dịch tiến hoá cấp SSS vào người, bên trong bọn họ đang điên cuồng biến đổi.
Hơn nửa ngày trôi qua, trong năm người tiến hoá cấp SS thử nghiệm có hai người thành công và hai người tử vong, người còn lại thì tàn phế.
"Cũng không tệ lắm."
Joseph nghĩ thầm trong lòng.
Chương 849 - Thanh LýHai trên năm người thành công, vậy tỷ lệ là 40%.
Chớp mắt đã đến ngày thứ hai, những người mang cấp SS còn lại cũng tiếp tục sử dụng dịch tiến hoá cấp SSS, có thêm bốn người nữa thành công.
Số người tiến hoá cấp SS là mười lăm, trong đó có sáu người đạt cấp SSS.
Trong lúc những người tiến hóa cấp SS sử dụng dịch tiêu hoá, người tiến hoá cấp S cũng sử dụng, tổng cộng có bảy người thành công.
Trong một khoảng thời gian ngắn, nước M tăng thêm được mười ba người tiến hoá cấp SSS, cộng với năm người lúc trước thì tổng là mười tám người tiến hoá cấp SSS.
…
“Chào minh chủ!”
Mười tám người tiến hóa cấp SSS tụ tập lại, Joseph đi tới, mười tám người bọn họ đứng lên đồng thanh hét to.
“Tất cả ngồi đi.”
Joseph nhỏ giọng nói.
Ánh mắt hắn đảo qua:
"Trở thành người tiến hóa cấp sss, các ngươi đều rất may mắn, các ngươi phải bảo vệ nước Mỹ và bảo vệ thế giới văn minh."
Nói đến đây, Joseph mở máy chiếu.
Hình ảnh của Tiêu Phàm đột nhiên xuất hiện trên màn hình chiếu.
"Người này có lẽ các ngươi đều biết, Tiêu Phàm ở nước H, phá hư chiến hạm nước Mỹ chúng ta còn cướp đi máy bay ném bom B2 chúng ta. Hắn còn truyền rất nhiều vũ khí của nước H đến dị giới, hắn là phần tử chiến tranh, là kẻ phá hoại hòa bình của hai giới. Sự tồn tại của hắn là mối đe dọa lớn đối với nước M chúng ta và toàn bộ thế giới văn minh tự do, đã đến lúc phải thanh lý hắn."
Có mười tám người tiến hóa cấp SSS, bây giờ Joseph có lòng tin sẽ giải quyết được Tiêu Phàm.
"Nhiệm vụ của các ngươi là như thế này, đi tới huyện Lôi Sơn của nước H, bao vây biệt thự Tiêu Phàm và đưa hắn đến gặp Satan!"
Có người đứng lên:
"Minh chủ, bọn hắn ở nước H không có Satan, có lẽ chúng ta phải đưa hắn đi gặp Diêm Vương gia!"
“Ha ha!”
Những người khác cười phá lên.
Bọn họ đều biết thực lực của Tiêu Phàm rất mạnh, nhưng bây giờ bọn họ có mười tám người tiến hóa cấp SSS, bọn họ hoàn toàn tin tưởng.
Joseph nói:
"Bị các ngươi giết chết, nói không chừng sẽ do Satan quản.”
Người kia nói:
"Minh chủ, chúng ta không phá hủy linh huyệt của hắn ở Đông Hải sao? Thông qua linh huyệt hắn truyền chiến hạm đến dị giới. Hơn nữa linh huyệt cách đất liền khá xa, nếu phá hủy linh huyệt thì sẽ không tử vong bao nhiêu người, hơn nữa đối với Tiêu Phàm là đòn chí mạng.”
Joseph lắc đầu.
"Dù sao Tiêu Phàm cũng có thực lực cấp Võ Vương, năng lực chạy trốn của hắn rất mạnh, các ngươi phải chĩa súng vào vào hắn trước rồi sau đó bao vây giết chết hắn.”
Nếu giải quyết hắn thì linh huyệt sẽ không chạy mất, linh huyệt đó là bọn họ xây dựng, chưa hẳn nước M chúng ta không thể sử dụng.”
Mọi người đều gật đầu.
Linh huyệt đó ở trên Đông Hải, cách đất liền hai đến ba trăm km, nếu như giải quyết Tiêu Phàm thì bọn họ thật sự có thể chiếm ưu thế.
“Minh chủ, nếu chúng ta không bao vây Tiêu Phàm, lỡ Tiêu Phàm chạy trốn thì sao?”
Lại có người dò hỏi.
Trong mắt Joseph lóe lên tia sáng:
"Trong các ngươi không chỉ có một người có thể bố trí kết giới, có lẽ hắn không dễ dàng trốn thoát như vậy đâu. Nếu chạy thoát, các ngươi có thể kích nổ linh huyệt để uy hiếp hắn, rất có thể linh huyệt ở huyện Lôi Sơn đã đạt tới cấp SS.” Nếu kích nổ linh huyệt cấp bậc như vậy, huyện Lôi Sơn sẽ không còn, hơn nữa thành phố Z cách đó mấy chục km cũng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.”
Mọi người gật đầu.
“Các vị, vì hòa bình thế giới Tiêu Phàm phải chết.”
Joseph trông có vẻ muốn giết người.
Chẳng mấy chốc mười tám cao thủ cấp SSS của nước M xuất phát, vì bảo đảm thành công, tất cả cao thủ cấp SSS bọn họ dốc toàn lực hành động.
Phía nước H.
Người trong thôn Trình Hưng Quốc bọn họ đều đến biệt thự bên này của Tiêu Phàm, trên có người già tám chín mươi tuổi, dưới có trẻ con ba tuổi đều đến.
“Cộc cộc cộc!”
Khi đến mười hai giờ đêm, chiếc gương trong phòng ngủ chính của Tiêu Phàm bị gõ vang lên, bóng dáng Tiêu Hải xuất hiện trong gương.
“Cháu ngoan, tu vi Ấu Vi đã đạt tới Võ Tông viên mãn, cách Đại Võ Tông chỉ một bước, lần này nàng sẽ trở về.”
Tiêu Hải mỉm cười nói.
Trong mắt Tiêu Phàm lộ vẻ rất kinh ngạc:
"Ông nội, Vi Vi tiến bộ nhanh như vậy sao? Vốn dĩ ta còn cảm thấy nàng ấy còn cần mười ngày nữa chứ.”
Tiêu Hải cười nói:
"Nàng thừa hưởng khả năng rất tốt, tuy rằng chỉ tiếp thu một chút, nhưng cũng làm cho nàng tăng lên nhanh rất nhiều”
Tiêu Phàm nói:
"Ông nội, ta đã tập hợp những người trong thôn lại và chuẩn bị truyền bọn họ qua.”
“Ừm.”
Tiêu Hải gật đầu:
"Ấu Vi trở về là bọn họ truyền tới, vấn đề không lớn, những người trong thôn tu vi đều rất thấp.”
“Ông nội, vậy ta mở ra linh huyệt đây!”
Rất nhanh Tiêu Phàm mở linh huyệt, Tô Ấu Vi được truyền tới trước.
Điều đáng nói là, lúc trước bảo vật của Tô Ấu Vi cũng không truyền qua vì vậy truyền sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Chương 850 - Phân Phó“Lão công.”
Tô Ấu Vi truyền âm cho Tiêu Phàm.
Lần này thời gian rời đi không dài nhưng Tô Ấu Vi cũng rất nhớ.
“Bà xã, vào việc chính đi.”
"Lát nữa chơi trò chơi với ngươi sau."
Tiêu Phàm truyền âm nói.
Vẻ mặt Tô Ấu Vi ửng đỏ, nàng nhanh chóng đến phòng mình, bọn Trình Hưng Quốc nhận được truyền âm của Tiêu Phàm đi về phía lầu hai biệt thự. Khi nhìn thấy Tiêu Hải trong gương, bọn họ mở to hai mắt.
“Chú Trình, tranh thủ thời gian người đi qua đi!”
“Gương có thể xuyên qua, Dương Thần, ngươi làm mẫu đầu tiên cho mọi người đi.
Tiêu Phàm phân phó.
Dương Thần gật đầu, hắn tới gần chiếc gương và vươn tay ra.
“Thật thần kỳ.”
Dương Thần nhìn thấy tay của mình đưa vào trong gương.
“Lề mề cái gì, nhanh lên!”
Ba Dương Thần hét lên.
Dương Thần vội vàng chui vào trong gương và biến mất.
Thôn của bọn Tiêu Phàm khá nhỏ, toàn thôn cộng lại cũng khoản trăm người, không mất nhiều thời gian toàn bộ bọn họ được truyền qua.
Vẻ mặt Tiêu Hải trở nên tái nhợt.
Dù là có mấy cao thủ hỗ trợ, dù bây giờ linh huyệt cấp SS, truyền Tô Ấu Vi trở về, sau đó lại truyền khoản trăm người bọn Trình Hưng Quốc cũng không phải là chuyện dễ dàng.
“Cháu ngoan, giới thiệu với ngươi vài người.”
Tiêu Hải nói.
Tuy rằng vẻ mặt của hắn tái nhợt, nhưng chỉ cần không truyền qua, nói chuyện không vấn đề gì, trước kia truyền tống thường xuyên nôn ra máu.
Đỗ Thanh Tuyền, Trầm Kính Thiên và một số người Mông Nghị đến bên cạnh Tiêu Hải.
“Bái kiến điện hạ!
Nhìn Tiêu Phàm trong gương, Đỗ Thanh Tuyền vội vàng hành lễ.
Bọn họ biết dáng vẻ của Tiêu Phàm như thế nào, hiện giờ bọn họ cũng đều biết Tiêu Phàm là cháu trai của Tiêu Hải, tương lai sẽ là hoàng đế của đế quốc Thần Long.
“Điện hạ?”
Tiêu Phàm cảm giác hơi kỳ lạ.
Đỗ Thanh Tuyền cười nói:
"Điện hạ ngươi là cháu trai của bệ hạ, sau này là thái tử của đế quốc, đương nhiên chúng ta phải gọi ngươi là điện hạ. Điện hạ, thần là Tể tướng Đỗ Thanh Tuyền của đế quốc Thần Long.”
Trầm Kính Thiên nói:
"Điện hạ, thần là trấn quốc tướng quân Trầm Kính Thiên của đế quốc Thần Long.”
“Điện hạ, thần là Đại tướng quân Mông Nghị của đế quốc Thần Long.”
Bọn Mông Nghị lần lượt hành lễ.
Tiêu Phàm gật đầu:
"Các vị không cần đa lễ, các vị đã lập công lớn cho đế quốc Thần Long, ông nội và ta sẽ không bạc đãi các ngươi đâu.”
Tiêu Hải nói:
"Cháu ngoan, cháu gặp bọn Đỗ tướng trước, sau này thời gian ở chung với bọn Đỗ tướng còn rất dài.”
Chẳng mấy chốc bóng dáng của bọn Tiêu Hải biến mất không thấy đâu.
Không chỉ Tiêu Hải, bọn Trầm Kính Thiên bị tiêu hao rất nhiều
“Bà xã, mau tới đây, chúng ta tắm chung đi.”
Tiêu Phàm truyền âm cho Tô Ấu Vi.
Vẻ mặt Tô Ấu Vi nghiêm trọng đi vào trong phòng ngủ chính.
"Lão công, ta phát hiện tình huống bất thường, người tiến hóa cấp SSS của nước M có bước đột phá, bọn họ lại có hơn mười ba người tiến hóa cấp SSS. Bây giờ Nước M có mười tám người tiến hóa cấp SSS, ta tra được trong chuyến chuyến bay đó người thân phận có vấn đề rất ít."
…
Ánh mắt Tiêu Phàm lộ vẻ nghiêm trọng, mười tám người tiến hóa cấp SSS sao? Người tiến hóa cấp SSS nước M lại tăng lên nhiều như vậy.
“Lão công, máy bay của bọn họ bay tới Ma Đô, còn ba bốn tiếng nữa mới hạ cánh, trước mắt không rõ mục tiêu của bọn họ là gì.”
Tô Ấu Vi nói.
Tiêu Phàm cau mày, nhóm người tiến hóa nước M còn có thể có mấy mục tiêu nữa chứ. Thứ nhất đương nhiên là bọn họ, thứ hai là linh huyệt Đông Hải. Thứ ba là căn cứ thí nghiệm của tập đoàn Thiên Hà. Khả năng của mục tiêu thứ ba rất thấp, dù sao nếu nước M làm như vậy, công ty công nghệ cao của bọn họ cũng sẽ gặp họa. Về phần mục tiêu thứ nhất thứ hai, rất có thể. Linh huyệt Đông Hải ở trên biển, về phía nước M hoàn toàn có thể phá hủy linh huyệt ở Đông Hải, như vậy bọn họ không cách nào truyền chiến hạm đến dị giới.
“Lão công, chúng ta phòng thủ ở đâu đây?”
Tô Ấu Vi dò hỏi.
Mười tám người tiến hóa cấp SSS tới giết bọn họ, bọn họ có thể tập hợp lực lượng để chống lại, nhưng chỉ có thể tập hợp ở một chỗ. Linh huyệt ở Đông Hải và huyện Lôi Sơn bên này, chỉ có thể chọn một trong hai thôi.
Tiêu Phàm lắc đầu.
“Giữ cái này bỏ cái kia, chúng ta quá bị động, hai linh huyệt của ta đều không giữ được, bà xã chúng ta đi du lịch nước M đi.”
Tô Ấu Vi nghi ngờ nhìn Tiêu Phàm.
Lúc này đi du lịch sao?
Tiêu Phàm khẽ cười nói:
"Vẫn chưa từng đưa ngươi ra nước ngoài du lịch, vẫn nên đi nước M một chuyến, chúng ta đi thủ đô nước M. Ngươi kiểm tra xem chuyến bay nào gần nhất đến thủ đô nước M.”
Tô Ấu Vi không rõ trong trong đầu của Tiêu Phàm đang nghĩ gi, nhưng nàng vẫn lập tức kiểm tra.
“Lão công, chuyến gần nhất là hai tiếng rưỡi nữa cất cánh, với tốc độ của lão công, chúng ta bay qua không vấn đề gì.”
Tô Ấu Vi nói.
Chương 851 - Ngớ NgẩnTiêu Phàm cười híp mắt nói:
"Vi Vi, có muốn chơi game trên máy bay không? Chơi game trên máy bay chắc chắn rất kích thích.”
“À......”
Vẻ mặt Tô Ấu Vi trở nên đỏ bừng.
“Ngớ ngẩn!”
“Tích tích!”
Tiêu Phàm liên lạc với Từ Đông.
“Ông chủ.”
Từ Đông nhanh chóng bắt điện thoại, hắn hơi kinh ngạc, lúc này một giờ sáng mà sao lúc này Tiêu Phàm lại gọi điện thoại?
“Từ Đông, linh huyệt ở Đông Hải bên kia, bây giờ Y Y Nha Nha ai ở đó?”
Tiêu Phàm dò hỏi.
Từ Đông nói:
"Ông chủ, Nha Nha ở.”
Tiêu Phàm nói:
"Ngươi và Nha Nha đi Lưu Cầu, làm tê liệt hoàn toàn tàu sân bay của M và những chiến hạm còn lại không được di chuyển.”
Trong mắt Từ Đông lộ vẻ khiếp sợ.
Chủ động tấn công tàu sân bay nước M? Mặc dù bọn họ không sợ vũ khí thông thường của nước M, nhưng nước M có kho vũ khí hạt nhân khổng lồ.
“Vâng, ông chủ.”
Tuy rằng trong lòng khiếp sợ, nhưng Từ Đông không hỏi nhiều, hắn trực tiếp đáp lại, sau đó nhanh chóng xuất phát. Linh huyệt ở Đông Hải cách căn cứ Lưu Cầu cũng không xa lắm, Nha Nha mang theo Từ Đông xuất phát, chỉ mấy tiếng là có thể đến nơi.
“Lão công, lúc này tập kích tàu sân bay của bọn họ sao?”
Tô Ấu Vi nói.
Tiêu Phàm khẽ gật đầu:
"Nếu bình thường tập kích tàu sân bay của bọn họ thì dễ dàng khơi dậy chiến tranh hạt nhân nhưng lúc này tình hình đã khác. Mười tám cao thủ cấp SSS chủ động đánh tới, chúng ta tập kích tàu sân bay của bọn họ cũng là chuyện hợp lẽ thôi. Dù phá hủy một chiếc tàu sân bay của bọn họ, bọn họ cũng chỉ có thể nhận thua, tỷ lệ bọn họ lật bàn thắng khơi mào chiến tranh hạt nhân rất thấp.”
Tô Ấu Vi gật đầu.
Nếu bọn họ chủ động xuất kích, phía nước M buộc phải đáp trả, nếu không các tàu sân bay còn lại đều có thể bị tập kích.
Bây giờ là nước M chủ động khiêu khích!
“Lão công, ta hiểu ý của ngươi rồi, lúc này chúng ta đi nước M, một mặt cho thấy chúng ta không ở nước H. Mặt khác, là để uy hiếp nước M”
Tô Ấu Vi nói.
Tiêu Phàm nhéo khuôn mặt Tô Ấu Vi:
"Bà xã thật thông minh, chúng ta xuất phát đi, đừng bỏ lỡ chuyến bay.”
Hai tiếng sau, Tiêu Phàm và Tô Ấu Vi lặng lẽ lên một chiếc máy bay, chiếc máy bay này có rất nhiều chỗ trống. Họ ngồi ở hàng ghế sau, xung quanh cũng không có hành khách khác.
“Ầm!”
Không lâu sau chiếc máy bay này cất cánh. Hai giờ sau, chiếc máy bay bọn Tiêu Phàm đã đến đại dương, chiếc máy bay của một số người tiến hóa nước M đáp xuống.
“Lần trước tới nước H là mười năm trước, Long quốc thật sự phát triển từng ngày. Chúng ta cũng không thể để cho bọn họ phát triển như vậy!”
"Giết chết Tiêu Phàm, nước H sẽ không có cao thủ đỉnh phong, đến lúc đó chúng ta sẽ tàn sát toàn bộ cao thủ mạnh nhất ở nước H!"
Một số người tiến hóa cấp SSS nước M bàn luận sôi nổi.
Mười tám người tiến hóa cấp SSS kết hợp hành động, bọn họ đều đầy sự tự tin, lúc này đây bọn họ không giết được Tiêu Phàm thì sẽ không bỏ qua.
“Lão công, một số người tiến hóa nước M đã đến Ma Đô, bọn họ đến khu vực không có giám sát, ta mất dấu bọn họ rồi.”
Tô Ấu Vi tựa đầu vào vai Tiêu Phàm, nàng truyền âm cho Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm chú ý bốn phía một chút, không ai nhìn bọn họ. Rồi Tiêu Phàm lấy di động ra tự chụp cho mình và Tô Ấu Vi.
“Ấu Vi, dùng tài khoản TikTok của ta đăng một tin, chúng ta đi nước M nghỉ ngơi, sẽ check-in ở Nhà Trắng nước M và một số nơi khác.”
Tiêu Phàm truyền âm nói.
Tô Ấu Vi gật đầu.
Chuyến bay quốc tế có mạng internet, rất nhanh Tô Ấu Vi đã đăng lên TikTok. Lúc này là rạng sáng, nhưng vẫn có rất nhiều cú đêm, người theo dõi Tiêu Phàm đã nhanh chóng thấy được ảnh chụp của bọn Tiêu Phàm. Ảnh chụp không quan trọng, quan trọng là nội dung đi kèm!
“Tông Sư và Tô Ấu Vi đi du lịch nước M, tình hình thế nào?”
“Có lẽ chỉ là thể hiện Tông Sư và Vi Vi đang ân ái.”
“Nói thật, nếu Tông Sư và Tô Ấu Vi đi du lịch, không cần phải đi nước M, còn nói rõ muốn đi check-in vùng lân cận Nhà Trắng nữa chứ.”
Trên mạng lập tức bùng nổ. Chỉ trong thời gian ngắn tin tức này liền lên hot search, bọn họ cũng nhận được tin tức và có rất nhiều nhân viên tình báo các quốc gia đều chú ý đến Tiêu Phàm.
“Thùng thùng!”
Một thuộc hạ của Joseph nhanh chóng đến văn phòng của hắn.
"Minh chủ, bây giờ Tiêu Phàm và Tô Ấu Vi đang ở trên máy bay, có lẽ đang bay tới nước M chúng ta, bọn họ muốn đi check-in ở Nhà Trắng!"
Thủ hạ của Joseph nhanh chóng báo cáo.
“Cái gì?”
Joseph biến sắc.
Tiêu Phàm lại có thể đến nước M, hơn nữa còn muốn đi Nhà Trắng, chẳng lẽ tin tức mười tám cao thủ cấp SSS bọn họ hành động đã bị lộ rồi sao? Nếu cao thủ của bọn họ phá hủy linh huyệt nước H, có lẽ Tiêu Phàm cũng sẽ hành động, đến lúc đó nước M bọn họ tổn thất chắc chắn không nhỏ.
Chương 852 - Cao Thủ Dẫn Đầu“Đại thống lĩnh!”
Joseph báo cáo tin tức.
Đầu bên kia điện thoại, đại thống lĩnh nước M nhận được tin tức cũng đều bị dọa đến nhảy dựng lên, nhưng hắn cảm thấy rất có thể Tiêu Phàm chỉ là phô trương thanh thế.
“Joseph, hiện giờ ngươi chắc chắn cao thủ của chúng ta dẫn đầu chứ?”
Đại thống lĩnh nước M nhỏ giọng nói.
Joseph nói:
"Đại thống lĩnh, hiện giờ chúng ta có mười tám người tiến hóa cấp SSS, có lẽ chúng ta đã chiếm ưu thế.”
Đại thống lĩnh nước M lạnh lùng nói:
"Đã như vậy, các ngươi tiếp tục hành động, nhưng mục tiêu thứ nhất chuyển thành linh huyệt Đông Hải!"
“Vâng, đại thống lĩnh.”
Joseph nói.
Người của bọn họ còn ở Ma Đô, cách linh huyệt Đông Hải không xa, bọn họ đi qua phá hủy linh huyệt Đông Hải không vấn đề gì.
…
Rất nhanh mười tám người tiến hóa cấp SSS của nước M nhận được mệnh lệnh.
Bọn họ hiện giờ ở nước H, không thể ngồi trực thăng đi qua, đi thuyền thì quá chậm, bọn họ chọn đành cách lội nước đi qua. Mười tám người tiến hóa cấp sss có thể bay ở cự ly ngắn, đa số không thể, nhưng lội nước đi qua đều không vấn đề gì. Người tiến hóa cấp SSS tương đương với cấp bậc đại Tông Sư nước H! Chẳng mấy chốc đã hơn nửa giờ trôi qua, những người tiến hóa cấp SSS này đã đi tới hơn trăm km, bọn họ còn đang đi với tốc độ cao.
“Lão công, Từ Đông và Nha Nha đã đến căn cứ Lưu Cầu.”
Tô Ấu Vi truyền âm nói.
Tiêu Phàm khẽ gật đầu.
Nếu bọn họ chỉ đơn thuần là đi nước M thì rất có thể nước M cho rằng bọn họ phô trương thanh thế, cho rằng bọn họ không dám lật bàn. Từ Đông và Nha Nha phá hủy một chiếc tàu sân bay của bọn họ, bọn họ sẽ biết sự lợi hại!
“Nha Nha, ngươi ra tay phá hủy chiếc tàu sân bay đó! Nếu ngươi ra tay gặp phải cao thủ khác, ta sẽ giúp ngươi.”
Từ Đông chỉ chiếc tàu sân bay hàng khổng lồ cách đó không xa nói.
“Y Y Nha Nha."
Nha Nha khẽ gật đầu.
Từ Đông không có việc gì thì dạy Y Y Nha Nha chúng nó và hiện tại Y Y Nha Nha chúng nó nghe hiểu tiếng Hoa đơn giản không có bất cứ vấn đề gì.
“Ào ào!”
Nha Nha chìm vào trong nước, nó dùng cách lẩn trốn tới gần chiếc tàu sân bay, đi như vậy nên cũng không dễ dàng bị radar trên chiến hạm phát hiện.
“Soạt!"
Đến gần tàu sân bay, chẳng mấy chốc Nha Nha từ dưới biển vọt ra, cơ thể nó nhảy lên rất cao và rơi xuống boong tàu. Có rất nhiều máy bay chiến đấu trên boong tàu.
"Y Y Nha Nha!"
Nha Nha kêu to lên.
Những quả cầu nước lần lượt xuất hiện xung quanh nó, rất nhanh những quả cầu nước lao nhanh về phía từng chiếc máy bay chiến đấu.
“Ầm!” “Ầm!”
Nước rất mềm mại, nhưng Nha Nha khống chế được tốc độ quả cầu nước bắn ra có thể so với tốc độ của đạn pháo, từng chiếc máy bay chiến đấu bị đánh nổ trên boong tàu.
“Địch tập kích, địch tập kích!”
Trên tàu sân bay lập tức hỗn loạn. Toàn bộ căn cứ hải quân cũng nhanh chóng rối loạn. Trong khoản thời gian ngắn trên boong tàu có rất nhiều máy bay chiến đấu đã bị Nha Nha đánh nổ, tốc độ của nó rất nhanh lẻn vào trong khoang chứa bên trong tàu sân bay.
“Ầm!” “Ầm!”
Rất nhanh bên trong khoang chứa máy bay cũng có máy bay chiến đấu bị nổ tung. Không gian khoang chứa máy bay là không gian khép kín, mấy chiếc máy bay chiến đấu nổ tung, không cần Nha Nha ra tay nhiều, những máy bay chiến đấu còn lại cũng đều bị nổ tung. Trong thời gian ngắn, mấy chục chiếc máy bay chiến đấu trong kho chứa máy bay của tàu sân bay toàn bộ bị hủy diệt, một số nơi trên tàu sân bay bị nổ thành lỗ thủng.
"Y Y Nha Nha!"
Nha Nha vô cùng vui mừng.
Nó nhanh chóng đến phòng chỉ huy của tàu sân bay, chẳng mấy chốc phòng chỉ huy của tàu sân bay bị phá hủy hoàn toàn, sau đó Nha Nha lại đi tới khoang động lực. Không bao lâu, hệ thống động lực của chiếc tàu sân bay này đều bị Nha Nha phá hư nghiêm trọng, trong vòng một hai năm không thể khôi phục lại được!
“Tích tích tích!”
Đại thống lĩnh nước M nhanh chóng nhận được tin tức.
Bọn họ ở căn cứ Lưu Cầu lại gặp phải yêu thú tập kích, trong thời gian ngắn con yêu thú đó đã phá hư tàu sân bay của bọn họ!
“Chết tiệt!”
Vẻ mặt đại thống lĩnh nước M vô cùng khó coi.
Hắn dám khẳng định con yêu thú đó nhất định là do Tiêu Phàm khống chế.
“Các ngươi nói xem hiện tại nên làm gì đây?”
Đại thống lĩnh nước M hỏi thành viên trong đoàn cố vấn của mình.
Bọn họ có được mười tám người tiến hóa cấp SSS và có thể cao thủ đỉnh phong càng nhiều, hắn đoán rằng Tiêu Phàm sẽ nhận thua. Linh huyệt ở Đông Hải bị phá hủy thì chịu thua. Nhưng không ngờ là Tiêu Phàm trực tiếp khống chế yêu thú tập kích tàu sân bay của bọn họ, chẳng lẽ Tiêu Phàm không sợ khơi gợi chiến tranh hạt nhân toàn cầu sao?
“Đại thống lĩnh, cao thủ trước đây của chúng ta đã kích động hắn nên hắn cảnh cáo. Nếu chúng ta cứ tiếp tục rất có thể hắn sẽ tiếp tục. Như vậy nguy cơ chiến tranh hạt nhân toàn cầu sẽ tăng lên!"
Một thành viên của đoàn cố vấn nói.
Chương 853 - Chứng CứMột người khác nói:
"Đại thống lĩnh, ta cảm thấy hiện tại không nên kích động Tiêu Phàm, hiện giờ hắn đang trên máy bay qua nước M chúng ta. Nếu hắn điên cuồng phá hủy tất cả các tàu sân bay của chúng ta, liệu chúng ta có thực sự xảy ra chiến tranh hạt nhân không? Nổ ra chiến tranh hạt nhân chúng ta sẽ chết nhưng hắn không chết. Hôm nay hắn cũng đã rút người trong thôn đi, dường như đã chuẩn bị xong và muốn cùng chúng ta huyết chiến đến cùng.”
Mọi người trong đoàn cố vấn nói.
Bọn họ không muốn xảy ra chiến tranh hạt nhân.
Đại thống lĩnh nước M giận dữ nói:
"Ý của các ngươi là một chiếc tàu hàng không của chúng ta bị phá hủy, chúng ta phải nhịn cục tức này sao?"
“Khụ......Đại thống lĩnh, hiện tại Tiêu Phàm và Tô Ấu Vi đang ở trên máy bay, hắn có đầy đủ chứng cứ cho thấy chuyện này không phải do hắn ra tay.”
"Đại thống lĩnh, hoặc là chúng ta nhẫn nại một chút, hoặc là chúng ta tiếp tục, như vậy sẽ càng nhiều tàu sân bay bị phá hủy, chúng ta chỉ có thể lựa chọn chiến tranh hạt nhân."
“Tiêu Phàm này là một tên rất gian xảo, dưới tình hình này hắn đã hành động trước chúng ta rồi, hắn cho chúng ta lý do thỏa hiệp.”
Mọi người trong đoàn cố vấn lần lượt nói.
Đại thống lĩnh nước M đen mặt lại, quả thật hắn không muốn xảy ra chiến tranh hạt nhân. Chiến tranh hạt nhân nổ ra rất có thể bọn họ chết, Tiêu Phàm sẽ không chết!
“Tích tích!”
Đại thống lĩnh nước M gọi điện thoại cho Joseph.
Joseph bị mắng tơi tả.
Nếu như bọn họ không để lộ tin tức, trực tiếp giết Tiêu Phàm thì thật tốt.
“Rút người của chúng ta về, chấm dứt kế hoạch phá hủy linh huyệt ở Đông Hải!”
Đại thống lĩnh nước M lạnh lùng nói, hắn nói xong liền cúp điện thoại.
“Ừm!”
Joseph thở dài.
Hắn biết mình bị chửi không oan ức, hắn đã biết tình hình căn cứ Lưu Cầu bên kia, đã tổn thất một chiếc tàu sân bay. Hàng chục máy bay chiến đấu trên tàu sân bay cũng bị phá hủy. Cùng lúc trước mấy chiếc chiến hạm bị phá hư và hai chiếc B2 bị cướp đi so với lúc này đây tổn thất lớn hơn gấp mười lần cũng không chấm dứt.
“Tích tích!”
Joseph gọi điện thoại.
Hành động mười tám người trong đó có người trên người mang theo điện thoại vệ tinh tuyệt mật, lúc trước điện thoại vệ tinh này cũng chưa sử dụng qua.
"Hủy bỏ hành động."
Điện thoại gọi cho Joseph nhỏ giọng nói.
“Hả?”
“Minh chủ, tại sao vậy? Chúng ta cách linh huyệt Đông Hải không xa lắm, chắc chắn chúng ta có thể phá hủy linh huyệt Đông Hải!"
Người tiến hóa cấp SSS nhận điện thoại không cam lòng nói.
Joseph hít một hơi sâu và nói:
"Một chiếc tàu sân bay của chúng ta ở căn cứ Lưu Cầu gặp phải tập kích, Tiêu Phàm cũng đang đi tới nước M.”
“Tê!”
Đầu bên kia điện thoại, mười tám người tiến hoá cấp SSS đều nghe được giọng nói của Joseph, bọn hắn hít vào một hơi khí lạnh.
“Tiêu Phàm lại to gan như vậy sao!”
"Trước khi giết chết Tiêu Phàm, chúng ta không thể động vào linh huyệt của hắn, nếu không từng chiếc tàu sân bay của chúng ta đều sẽ là mục tiêu tấn công của hắn! Các ngươi nhanh chóng rút lui. Hơn nữa sau khi các ngươi tới Ma Đô, không cần quá che giấu hành tung.”
Joseph nhỏ giọng nói.
“Minh chủ, chúng ta gặp phải tổn thất nặng nề, chẳng lẽ chúng ta cứ sợ sệt như vậy sao?”
Có người không cam lòng nói.
Joseph nói:
"Tiêu Phàm là cô nhi, bạn bè của hắn, thậm chí người trong thôn đều bị hắn truyền tới dị giới, hắn không sợ phát động chiến tranh hạt nhân. Còn các ngươi có sợ không?”
Mọi người nín thở.
Bọn họ đều có người thân và bạn bè, đương nhiên bọn họ sợ xảy ra chiến tranh hạt nhân, bọn họ cũng không có năng lực truyền người thân và bạn bè đến dị giới.
“Lập tức rút lui, đây là mệnh lệnh của đại thống lĩnh.”
Joseph nói xong cúp điện thoại.
“Đm!”
“Tiêu Phàm đáng chết!”
“Tên này chính là một kẻ điên, lại có thể phá hủy tàu sân bay của chúng ta!”
Mười tám người tiến hóa cấp SSS mắng chửi không ít.
Gặp phải đối thủ không theo lẽ thường ra chiêu như vậy, bọn họ đành chịu.
“Rút lui đi!”
Người tiến hóa cấp SSS cầm đầu hít một hơi sâu và nói. Nếu họ tiếp tục hành động họ không thể gánh chịu được hậu quả.
“Lão công, đã nghe được cuộc điện thoại giữa Joseph và những người tiến hóa cấp SSS ở nước M, bọn họ sẽ chấm dứt hành động. Vốn dĩ bọn họ muốn phá hủy linh huyệt Đông Hải trước.”
Tô Ấu Vi truyền âm cho Tiêu Phàm.
Lần này Joseph liên lạc cũng không cố ý giữ bí mật nữa.
Hắn cần để cho Tô Ấu Vi nhận được tin tức, cần Tiêu Phàm chấm dứt hành động. Căn cứ Lưu Cầu không chỉ có tàu sân bay mà còn có rất nhiều chiến hạm khác, hơn nữa còn rất nhiều binh sĩ nước M bọn họ đóng quân bên kia.
…
Một nụ cười nhàn nhạt xuất hiện trên khuôn mặt của Tiêu Phàm. Nước M tạm thời lùi lại một bước là điều nằm trong dự liệu của hắn.
Một chiếc tàu sân bay gặp nạn đã là một đả kích nặng nề đối với nước M, nếu những tàu sân bay còn lại cũng gặp sự cố, Bá Quyền sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Chương 854 - Chú ÝTàu sân bay bị hao tổn, cả chi hạm đội có thể cũng rất khó xuất động.
Dùng cao thủ thay thế tàu sân bay để duy trì Bá Quyền?
Trước khi hắn chết, nước M không có khả năng như vậy! Hơn nữa quân đoàn tàu sân bay trùng trùng điệp điệp, nhìn càng thêm dọa người.
Nước M không chỉ dưới sự lãnh đạo của nước M, mà sau lưng hắn còn có rất nhiều nhóm lợi ích, những người kia nguyện ý khơi mào chiến tranh hạt nhân?
Huống hồ bây giờ hắn và Tô Ấu Vi đang trên máy bay đến nước M, những đại lão của nước M nhất định phải cân nhắc một chút về việc này.
"Lão bà, chú ý nhất cử nhất động của bọn hắn. Người nước M thích lật lọng."
Tiêu Phàm truyền âm nói.
"Được."
Tô Ấu Vi nhẹ nhàng gật đầu, nàng theo dõi trên mạng, Bọn Phượng Hoàng cũng đang hành động, có bất kỳ vấn đề gì đều có thể nhanh chóng phát hiện.
"Phi phi phi!"
"Nước M chúng ta là đế quốc siêu cấp duy nhất toàn thế giới, bây giờ chúng ta cho 18 cao thủ cấp SSS hành động, lại để cho thỏa hiệp."
"Chúng ta còn tổn thất một chiếc tàu sân bay."
18 người tiến hóa cấp SSS đã đến đất liền.
Từng người từng người bọn hắn hùng hùng hổ hổ, chuyện này khiến bọn hắn vô cùng khó chịu.
"Các vị, nếu không chúng ta đến đế đô nước H một chuyến?"
Một người tiến hóa cấp SSS trong số đó đề nghị.
"Ta đồng ý! Không phải Tiêu Phàm cũng đến hắc cug của nước M chúng ta sao? Chúng ta liền đến đế đô nước H, ở ngoài thành Tử Kinh ngắm cảnh."
"Chúng ta quá khứ có thể ra một hơi."
Chẳng mấy chốc, đám người nhất trí quyết định, lập tức lên đường tiến về đế đô nước H.
Không bao lâu sau, bọn hắn lên một chiếc tàu cao tốc đi đến thủ đô.
Ban đầu bọn hắn dự định lẻn vào máy bay để bay về, nhưng tuyến đường biển từ Ma Đô đến nước H dư rất ít chỗ ngồi.
"Tiêu Phàm phá hủy một chiếc tàu sân bay của chúng ta, các ngươi nói xem chúng ta có nên phá hư một chiếc tàu cao tốc của bọn hắn để cảnh cáo bọn hắn không?."
Một người trong đó thấp giọng nói, ánh sáng trong mắt hắn lấp lóe.
"Nghiên cứu liệt tư, ngươi muốn phát động chiến trang sao? Nếu chúng ta làm như vậy, Tiêu Phàm nhất định sẽ tiếp tục phá hủy tàu sân bay của chúng ta."
"Chúng ta không thể chia ra bảo vệ nhiều tàu sân bay như vậy."
Một người khác cau mày nói.
Nghiên cứu liệt tư nói :
"Nước H có nhiều tàu cao tốc như vậy, nếu chúng ta phá hủy một cái, Tiêu Phàm có thể sợ ném chuột vỡ bình mà không dám làm loạn."
"Nếu hắn làm loạn thì sao? Hắn phá hủy căn cứ của chúng ta, phá hủy tàu chiến của chúng ta, bây giờ lại phá hủy tàu sân bay của chúng ta. Hắn là một người điên, ngươi muốn cược hắn không dám làm loạn sao? Hắn có thể chịu được hậu quả của chiến tranh hạt nhân toàn cầu, nhưng chúng ta lại không thể."
Vừa thuyết phục người lại một lần nữa nói.
Nghiên cứu liệt tư mặt đen lại:
"Chẳng lẽ chúng ta lại vô cớ chịu thiệt thòi lớn như vậy sao? Trong lòng ta kìm nén đến hoảng, muốn đại khai sát giới."
Denver, thủ lĩnh của mười tám người, hắn cau mày nói:
"Cấp trên càng tức giận hơn so với chúng ta, nhưng chuyện này chỉ có thể như vậy. Chúng ta liên hợp lại hành động, xuất chiêu trước, Tiêu Phàm nhắm vào tàu sân bay của chúng ta, đây là hắn ra chiêu đáp lại chúng ta. Nếu chúng ta phản kích lại, xung đột sẽ biến thành chiến tranh. Tên hỗn đãn Tiêu Phàm này hẳn là đã sớm muốn nhắm vào tàu sân bay của chúng ta, chỉ đợi đến khi chúng ta ra chiêu, để hắn lấy cớ hành động."
Nghiên cứu liệt tư hùng hùng hổ hổ:
"Kẻ ra tay trước sẽ chịu thiệt thòi, thảo!"
Sử Denver cau mày nói:
"Nếu chúng ta trực tiếp giết chết Tiêu Phàm, chúng ta liền thắng, nhưng nếu hắn phản kích, chúng ta liền thua."
"Nghiên cứu liệt tư, ngươi bình tĩnh lại đi."
"Không chỉ một mình ngươi tức giận mà mọi người chúng ta đều rất giận, nhưng cấp trên đã có quyết định, chúng ta là quân nhân nhất định phải tuân thủ một cách nghiêm chỉnh."
Nghiên cứu liệt tư ủy khất gật nhẹ đầu.
Hắn biết rõ, nếu mình chống lại quân đội, dù mình là người tiến hóa cấp SSS, đến lúc đó nhất định cũng chỉ có một con đường chết.
"Lão công, những người tiến hóa kia của nước M đã lên tàu cao tốc đến kinh đô, dự tính chừng năm giờ sẽ đến."
Tô Ấu Vi gửi tin nhắn âm cho Tiêu Phàm.
Những người tiến hóa nước M không che dấu hành tung quá nhiều.
Chân mày Tiêu Phàm nhíu lại, bọn hắn dự định đến hắc cung để kiểm tra, những người tiến hóa nước M đến kinh đô, cũng không có gì sai.
"Chỉ cần bọn hắn không quậy phá, tùy bọn hắn đi. Nhưng nếu bọn hắn làm loạn, đến lúc đó bọn hắn sẽ biết thế nào là lợi hại."
Ánh mắt Tô Ấu Vi lộ ra tia lo lắng:
"Lão công, ông ngoại bà ngoại đều ở đế đô, những người tiến hóa nước M có thể nhằm vào bọn họ không?"
"Yên tâm, chắc chắn sẽ không. Bọn hắn cũng không phải không có người thân, bọn hắn sẽ không dám làm loạn. Chúng ta không có khả năng bảo vệ mọi lúc mọi nơi, chỉ có thể uy hiếp kẻ địch, dùng biện pháp này để kẻ địch không dám làm loạn."
Tiêu Phàm truyền âm an ủi.
Chương 855 - Dịch ChuyểnTô Ấu Vi buồn buồn nói :
"Đáng tiếc là ông ngoại không muốn rời khỏi nước H, nếu không thì việc cho ông ngoại và những người khác đến dị giới cũng là một sự lựa chọn không tệ."
"Vi Vi, ông ngoại là vì chúng ta. Đại trưởng lão bọn hắn rất yên tâm với chúng ta, nhưng cao tầng khẳng định vẫn là sẽ có một chút dị nghị, để ông ngoại lại khiến bọn hắn an tâm rất nhiều. Chúng ta để tất cả những người có quan hệ đến dị giới, một số người có thể sẽ hoài nghi chúng ta, đây không phải là một vấn đề nhỏ."
Tiêu Phàm truyền âm nói.
Tô Ấu Vi ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc:
"Còn có chuyện này?"
"Ha ha, con người rất phức tạp."
"Nếu ông ngoại và những người khác đều rời đi, bọn đại trưởng lão có thể đều sẽ có chút suy nghĩ, ở vị trí của bọn không thể không lo lắng nhiều."
Tiêu Phàm khẽ cười nói.
Nếu về sau hắn muốn kế vị làm hoàng đế, có một số việc hắn phải suy nghĩ nhiều một chút, đứng góc độ cũng biết so với người bình thường cao hơn nhiều.
"Vi Vi, chúng ta và bọn hắn ai tới trước?"
"Hẳn là gần như nhau."
Đảo mắt đã mấy giờ trôi qua, máy bay của bọn Tiêu Phàm đáp xuống sân bay quốc tế, bên này khoảng cách M quốc Hoa phủ cũng không xa.
"Dịch chuyển!"
Tiêu Phàm mang theo Tô Ấu Vi dịch chuyển mấy lần, bọn hắn đi được100 km, cách Hoa phủ chỉ còn hơn 200 km.
"Hô!"
Phía sau Tiêu Phàm như có như không xuất hiện một đôi cánh, đôi cánh vỗ, hắn ôm Tô Ấu Vi tiến về phía trước bằng tốc độ cực nhanh.
Bây giờ Tô Ấu Vi có thể bay trong cự ly ngắn, nhưng khoảng cách không dài bằng Tiêu Phàm.
"Lão công, ngươi nhanh quá."
Tô Ấu Vi sợ hãi thán phục nói.
Tiêu Phàm ho nhẹ một tiếng:
"Vi Vi, ngươi nói như vậy không đúng, ta nhanh chỗ nào, người thường cầu xin tha thứ không biết là ai."
Tô Ấu Vi hơi đỏ mặt.
Nàng kiều mị nhìn Tiêu Phàm một cái.
Hơn nửa giờ sau, bọn Tiêu Phàm đã đến Hoa phủ, những người tiến hóa nước M ngồi tàu cao tốc cũng đã đến đế đô nước H.
"Dịch chuyển!"
Bay trong thành phố không tiện, Tiêu Phàm mang theo Tô Ấu Vi trực tiếp dịch chuyển thẳng đến nơi gần Hacker.
Bây giờ có không ít cảnh sát ở đây, rất nhiều con đường bị phong tỏa.
"Tiêu Phàm, quay trở về nước H đi!"
"Đồ khỉ da vàng xấu xí, đừng đến nước M vĩ đại của chúng ta!'
"Nước M chúng ta không chào đón ngươi, cút về!"
Trên đường cách hắc cung không xa, hơn vạn người trùng trùng điệp điệp diễu hành.
Bọn hắn dương cao biểu ngữ và bảng hiệu, rất nhiều người còn gọi khẩu hiệu.
…
Đôi mi thanh tú của Tô Ấu Vi nhíu chặt, nàng tức giận.
Tiêu Phàm là cao thủ đệ nhất thế giới, thế mà những người lại làm như vậy, đây là không coi Tiêu Phàm, đệ nhất cao thủ ra gì.
"Ta muốn giáo huấn bọn hắn! Lão công, ngươi đừng ra mặt, ta đến đánh cho bọn hắn răng rơi đầy đất. Rõ ràng là bọn hắn ra tay trước, chúng ta chỉ phản kích!"
Tô Ấu Vi thở phì phò nói.
Tiêu Phàm cười nhạt nói:
"Nước ngoài phản đối ta rất nhiều, ngươu hẳn phải biết chuyện này chứ, sao còn kích động như thế?"
Tô Ấu Vi tức giận nói:
"Trước đây ta chỉ nhìn thấy trên internet, không cảm thụ rõ ràng như vậy. Bây giờ ta rất tức giận, muốn đánh người. Hơn nữa người nước M muốn giết ngươi, ta sẽ thể hiện sức mạnh của mình."
Tiêu Phàm nói :
"Nước H chúng ta là một nước có lễ nghi, chúng ta nên chú ý lễ nghi trước. Nếu bọn hắn không nói đạo lý, ngươi có thể tự do xuất thủ."
Hai mắt Tô Ấu Vi sáng lên.
Những tên kia sẽ phân rõ phải trái sao? Nàng không nghĩ vậy.
"Lão công, vậy ngươi đừng ra mặt, ta sợ ngươi ra mặt bọn hắn sẽ bị dọa."
"Ta tới giảng đạo lý cho bọn hắn!"
Tô Ấu Vi quơ quơ quả đấm và nói.
Tiêu Phàm buồn cười nói:
"Đi đi, đừng đánh chết là được, không phải trên mạng có rất nhiều người nói nước M chữa bệnh miễn phí sao? Đánh cho tàn phế ở thêm mấy tháng liền khôi phục."
Tô Ấu Vi nói :
"Một vài gia hỏa mắng rất quá đáng, nếu ta xuất thủ hơi nặng một chút, đánh chết người thì sao?"
Như kiểu mắng Tiêu Phàm là đồ khỉ da vàng, Tô Ấu Vi muốn trực tiếp đánh chết!
Tiêu Phàm nhàn nhạt nói:
"Nếu đánh chết coi như bọn họ xúi quẩy! Vi Vi, ngươi chờ một lúc rồi cứ việc xuất thủ, có chuyện gì thì ta xử lí."
"Ừ."
Bây giờ hai người đang trong trạng thái ẩn thân, Tô Ấu Vi nhanh chóng giải trừ ẩn thân, rồi lên một nơi cao hơn.
"Các vị!"
Tô Ấu Vi gọi bằng tiếng Anh.
Một lượng lớn người diễu hành nhìn thấy nàng.
Bây giờ độ nổi tiếng của Tiêu Phàm cùng Tô Ấu Vi cũng rất cao, rất nhiều người lập tức nhận ra Tô Ấu Vi, không ít người chửi ầm lên.
"Ra khỏi nước M!"
"Tô Ấu Vi ngươi và Tiêu Phàm mau cút ra ngoài!"
Rất nhiều người sợ yêu thú lớn mạnh, nhưng đối với Tiêu Phàm hay bọn Tô Ấu Vi, ở đây có rất nhiều người không e ngại. Vì theo quan điểm của bọn hắn, nước M vẫn là bá chủ toàn cầu, không chút tranh cãi.
Chương 856 - Tiến HóaTô Ấu Vi hít sâu một hơi nói :
"Các vị, trước đây không lâu, không ít người tiến hóa cấp SSS của nước M các ngươi đã đến nước H. Chúng ta xuất hiện ở bên này của các ngươi là không nên sao? Bây giờ các ngươi làm vậy là không tốt. Tất cả các ngươi về nhà đi có được không?"
Chỉ có Tô Ấu Vi đứng ra, không có Tiêu Phàm, lại thêm thế mạnh người đông, những người du hành căn bản không để Tô Ấu Vi vào mắt.
"Tô Ấu Vi, ngươi muốn chúng ta tản ra cũng được, ngươi đứng ở đó nhảy thoát y đi."
"Ý kiến này hay, ta đồng ý!"
"Mau khiêu vũ, bằng không thì mau cút khỏi nước M chúng ta!"
Rất nhiều lớn tiếng nói các từ ngữ thô tục.
Sắc mặt Tô Ấu Vi lạnh xuống.
Tiêu Phàm truyền âm cho Tô Ấu Vi:
"Vi Vi, ngươi có thể tập trung ra tay, đánh chết ba hay năm trăm người đều không sao.'
"Được."
Tô Ấu Vi chuẩn bị động thủ.
Đúng lúc này, trong đám người có người đối Tô Ấu Vi mở hắc thương.
"Đùng, đùng!"
Đối phương nổ súng hai lần liên tiếp, hai viên đạn bắn về phía Tô Ấu Vi.
Tiêu Phàm đã thể hiện sức mạnh mạnh mẽ trước mặt mọi người, nhưng Tô Ấu Vi thì không, trên mạng nói sức mạnh của Tô Ấu Vi không tệ, có thể đây chỉ là tin đồn.
"Hừ!"
Tô Ấu Vi hừ lạnh một tiếng.
Hai viên đạn bị nàng nắm trong tay.
"Các ngươi thật quá đáng, ta rất tức giận!"
Một giây sau Tô Ấu Vi như là khủng long bạo chúa xông vào bên trong bầy cừu.
"Răng rắc, răng rắc!"
"Phốc!"
Người xung quanh Tô Ấu Vi không ngừng ngã xuống đất, một số trong bọn hắn bị gãy xương toàn thân, có người trái tim bị nổ, thổ huyết rồi ngã xuống đất bỏ mình.
Vừa rồi Tô Ấu Vi dùng thần niệm bao phủ những người này, người nào có phát ngôn vô cùng quá đáng, nàng từng cái đều ghi tạc tiểu Bổn Bổn bên trên.
"Lão bà, sức mạnh của ngươi tăng lên rất nhiều nha."
Tiêu Phàm truyền âm nói.
Tô Ấu Vi tu vi võ đạo cấp bậc tông sư viên mãn, dị năng cấp Đại Tông Sư, lại thêm bảo vật mạnh mẽ, nàng đã có được sức chiến đấu cấp Võ Vương.
Tiêu Phàm có sức chiến đấu cấp Võ Vương trung kỳ, Tô Ấu Vi chỉ yếu hơn một cấp là Võ Vương sơ kỳ, nhưng khả năng hồi phục của nàng mạnh hơn Tiêu Phàm nhiều, khả năng tiếp tục tác chiến của Tô Ấu Vi cũng không phải chỉ mạnh hơn một chút.
"Có người chết."
"Trốn, mau trốn!"
"A!"
Tiếng kêu thảm thiết và tiếng kêu rên vang lên liên tục, tốc độ tấn công của Tô Ấu Vi rất nhanh, mỗi giây đều có mấy chục người ngã xuống đất.
"Đùng, đùng!"
Một người nào đó trong đám người cố găng phản kích Tô Ấu Vi bằng súng, nhưng căn bản là vô dụng, vừa nổ súng đã lập tức bị giết.
"Mau dừng lại!"
"Mau dừng lại, nếu không chúng ta sẽ nổ súng."
Không ít cảnh sát hét lớn.
Trong mắt Tiêu Phàm lấp lóe tia sáng, bóng dáng hắn xuất hiện, hắn đang bay lên không trung, trên người hắn tỏa ra uy lực đáng sợ.
"Các ngươi thử nổ súng đi!"
Giọng nói băng lãnh của Tiêu Phàm vang lên.
Sắc mặt của đám cảnh thay đổi rõ rệt.
Không chỉ Tô Ấu Vi đến, thế mà Tiêu Phàm cũng ở đây.
Yêu thú cấp Võ Vương mạnh bao nhiêu bọn hắn cũng biết, Tiêu Phàm lại giải quyết được hai con yêu thú cấp Võ Vương nên giải quyết bọn hắn nhất định rất dễ dàng.
Đến súng thần công cũng không thể giết được Tiêu Phàm, khẩu súng lục nhỏ của bọn hắn là vô dụng.
"Trốn, mau trốn."
"Chúng ta chỉ là dân thường, các ngươi không thể làm như vậy."
Rất nhiều người vô cùng hoảng sợ.
Bọn hắn muốn chạy trốn, nhưng nào có dễ dàng như vậy.
Chỉ năm phút đồng hồ ngắn ngủi, hơn vạn người đã ngã xuống, có người thì gãy một hai gãy xương, nhưng có đến bốn năm trăm người đã tử vong.
Trong vô số người ngã xuống, Tô Ấu Vi đứng ở đó, nhìn nàng trong yếu đuối, nhưng nụ cười của nàng lại khiến nhiều người sợ hãi.
"Nói chuyện nhẹ nhàng thì các ngươi không nghe. Như bây giờ nói chuyện, các ngươi hẳn là nghe hiểu được. Từ trước đến nay, Phàm ca lười so đo với các ngươi, các ngươi còn tưởng rằng chúng ta không dám nhằm vào các ngươi?"
Tô Ấu Vi nhàn nhạt nói, giọng nói của nàng truyền ra xa xa.
"18 người tiến hóa cấp SSS của nước M các ngươi có ý đồ giết Phàm ca. Nếu Phàm ca xảy ra chuyện, đến lúc đó ta không chỉ đơn giản là xuất thủ. Tàu sân bay của các ngươi, căn cứ quân sự của các ngươi, giới chính trị, quân giới, giới kinh doanh, toàn bộ từng nhân vật đứng đầu đều sẽ bị chôn vùi! Chớ hoài nghi năng lực của ta, sức mạnh của những người tiến hóa cấp SSS hợp lại cũng không tệ, dù chia ra đều không phải là đối thủ của ta!"
Nói đến đây, Tô Ấu Vi bay lên.
"Đùng!"
Một giây sau, Tô Ấu Vi dùng toàn lực chém một phát về phía mặt đất.
Mặt đường xi măng bị cắt ra, trên mặt đất xuất hiện vết nứt dài ba mươi, bốn mươi mét, rộng nửa mét, sâu bảy tám thước.
"Tê!"
Vô số người hít vào một ngụm khí lạnh.
Một kiếm này của Tô Ấu Vi nếu như chém về phía đám người, trong nháy mắt liền có thể chém chết hơn nghìn người, đoán chừng không tới mười giây liền có thể chém chết trên vạn người.
Chương 857 - Thảo Luận"Quả nhiên sức mạnh của Tô Ấu Vi cực kì mạnh!"
"Rất có thể Nàng cũng có được sức mạnh cấp Võ Tông!"
"Nước M muốn giết Tiêu Phàm, điều này chọc giận Tô Ấu Vi, nữ nhân nổi giận thật kinh khủng, nhiều người chết như vậy.
Vô số người thảo luận ầm ĩ trên mạng.
Một số phóng viên đang livestream, bọn hắn có cũng không xảy ra chuyện gì, Tô Ấu Vi cũng không có cấm bọn hắn tiếp tục livestream.
"Vi Vi, mau tới đây chụp hình."
Tiêu Phàm đáp xuống đất, hắn ngồi xuống rồi kêu Tô Ấu Vi.
"Ừ."
Tô Ấu Vi khéo léo đến bên cạnh Tiêu Phàm.
"Tách tách!"
Tìm một góc độ không tệ, hai người nhanh chóng chụp chung một tấm ảnh.
…
"Không phải Tiêu Phàm và Tô Ấu Vi quá ngông cuồng rồi sao, Tô Ấu Vi dám đả thương rất nhiều người dân chúng ta!"
"Quân đội của chúng ta ở đâu rồi? Tàu sân bay và máy bay chiến đấu của chúng ta ở đâu vậy!"
"Ngạo mạn, quá mức ngạo mạn, nhất định phải bắt họ trả một cái giá thật đắt!"
...
Nhiều người M quốc đã xem buổi livestream trên Internet, họ vô cùng tức giận.
Thông qua livestream, họ thấy trong một ngày này rất nhiều người bị Tô Ấu Vi đánh ngã gục trên mặt đất, sau đó la hét thảm thiết, nhưng họ cũng không biết có rất nhiều người đã chết. Trong lúc đó những phóng viên quay hình trực tiếp cũng chỉ dám theo dõi từ đằng xa, đương nhiên họ cũng không nhìn rõ được tình hình tại hiện trường.
"Ức hiếp người quá đáng, ức hiếp người quá đáng!"
"Từ khi nào M quốc chúng ta lại dễ bị ức hiếp đến nhường này! Lập tức điều động quân đội hành động đi, Tiêu Phàm, còn có cả Tô Ấu Vi nhất định phải trả một cái giá thật đắt!"
Cùng lúc đó Đại thống lĩnh M quốc đang ở bên trong boongke ninh cũng phải gầm lên trong lúc phẫn uất cực độ.
"Các ngươi muốn chúng ta trả cái giá đắt ra sao?"
Giọng nói của Tiêu Phàm vang vọng khắp boongke an ninh.
Trong một giây tiếp theo, Tiêu Phàm đã dịch chuyển thẳng đến bên trong boongke an ninh. Nhưng boongke an ninh nằm sâu dưới lòng đất, làm sao Tô Ấu Vi, và cả Tiêu Phàm có thể dịch chuyển được khoảng cách xa đến thế.
"Ngươi--"
Các lãnh đạo cấp cao của M quốc chợt thay đổi sắc mặt.
Ngay lập tức một số nhân viên an ninh rút súng và nhắm vào Tiêu Phàm.
Nhưng Tiêu Phàm chỉ nhìn họ và nói với nụ cười nửa miệng:
"Các ngươi chỉa thứ đồ chơi này vào ta là đang muốn làm trò cười cho ta sao? Chi bằng các ngươi thử nổ súng xem!"
Một số nhân viên an ninh đã hạ tay xuống trong lúc bối rối.
Vừa rồi họ theo phản xạ có điều kiện mà giơ súng, nhưng đối mặt với Tiêu Phàm, đừng nói là súng, cho dù họ có lái một chiếc xe tăng tới thì cũng vô dụng mà thôi.
"Có vài người đi xa quá giới hạn, nên vừa rồi Tô Ấu Vi mới giết mấy trăm người đó."
"Nếu M quốc các ngươi vẫn không phục, vậy cứ tiếp tục thôi. Kết quả xấu nhất sẽ không gì ngoại trừ một cuộc chiến tranh hạt nhân, nhưng nếu tất cả các quốc gia đều rơi vào cảnh diệt vong, vậy đến lúc đó ta sẽ đứng lên thống nhất toàn cầu."
Tiêu Phàm vẫn bình tĩnh mà nói.
Ngược lại Đại thống lĩnh M quốc và những người khác đã há hốc mồm.
Tô Ấu Vi không chỉ đánh bị thương người mà còn giết hàng trăm người dân họ ư?
Bấy nhiêu đủ để thấy rõ nhóm người Tiêu Phàm thực sự không ngần ngại ra tay tàn nhẫn.
Nếu một cuộc chiến tranh hạt nhân thực sự bị khơi mào, có thể đúng như những gì Tiêu Phàm đã nói, tất cả các quốc gia trên thế giới đều sẽ diệt vong, và sau đó Tiêu Phàm và những người khác sẽ thống nhất thế giới.
"Điều kiện sống của các ngươi ở đây cũng không tệ ha."
"Nhưng, khách tìm tới cửa nhưng các ngươi cũng không biết rót chén trà sao? Cho dù không có trà, pha tách cà phê cũng có thể thể hiện văn hóa hiếu khách của các ngươi đấy."
Tiêu Phàm ngồi xuống chiếc ghế sofa, trông hắn vẫn thản nhiên như cũ.
"Pha cho hắn một tách cà phê."
Đại thống lĩnh M quốc hít một hơi thật sâu rồi nói.
Tiêu Phàm mò đến đây đã mang đến cho họ áp lực cực lớn. Đặc biệt là khi xung quanh họ không có bất kỳ người tiến hóa cấp SSS nào, chỉ có một người tiến hóa cấp SS, nhưng người tiến hóa cấp SS chẳng là cái thá gì trước mặt Tiêu Phàm.
"Bây giờ mới nhớ ra."
"Binh lực của M quốc các ngươi đứng hàng đầu thế giới, chuyện này thì ai cũng phải công nhận, nhưng hiện tại thực lực của ta là số một thế giới, các ngươi cũng nên dành cho ta một chút tôn trọng."
Tiêu Phàm nói với giọng lạnh nhạt.
Cùng lúc đó Tô Ấu Vi ở bên ngoài boongke an ninh đang tra xét tình hình trên Internet.
Trên mạng lưới Internet ở M quốc đã nổ ra từng làn sóng tranh cãi. Vô số người bày tỏ sự tức giận của mình, họ muốn Tiêu Phàm và những người khác phải trả giá thật đắt, muốn áp đặt lệnh chế tài nghiêm khắc lên Hoa Hạ, thậm chí còn chuyển mục tiêu sang những người Hoa Hạ đang cư trú tại M quốc.
Tô Ấu Vi cau mày.
"Ngươi lại gần đây một lúc!"
Tô Ấu Vi vẫy tay với một phóng viên đang đứng ở đằng xa.
Chương 858 - Lệnh Chế TàiTim người phóng viên càng đập nhanh hơn, tuy hắn sợ hãi nhưng đồng thời cũng hưng phấn chẳng kém, nếu lúc này hắn có thể phỏng vấn Tô Ấu Vi, vậy nhất định tên tuổi của hắn sẽ nổi tiếng khắp thế giới cho mà xem.
"Mau, chạy qua đó xem thử."
Phóng viên nọ mang theo chuyên viên quay phim của mình chạy nhanh lại gần Tô Ấu Vi, gần như chỉ trong tích tắc tần suất người theo dõi kênh trực tiếp của hắn đột nhiên tăng lên một cách điên cuồng.
"Tô Ấu Vi, xin hỏi hiện tại thực lực của ngươi đã đến cấp bậc nào rồi? Ngươi đã đánh đập nhiều người M quốc chúng ta một cách tàn nhẫn, chả nhẽ không sợ M quốc áp đặt các lệnh chế tài nghiêm khắc lên các ngươi ư."
Người phóng viên tên Alex, hắn mạnh dạn dò hỏi.
Tô Ấu Vi vẫn bình tĩnh, nàng nói:
"Ta bổ sung thêm cho ngươi một chuyện, ta không chỉ đánh đập khiến nhiều người họ tàn phế, mà còn giết chết mấy trăm người."
"Tê!"
Nghe xong câu trả lời của Tô Ấu Vi, nhiều người ngồi trước màn hình TV phải há hốc mồm, như thể vừa bị dội một chậu nước đá lớn.
Việc Tô Ấu Vi đánh bị thương nhiều người khiến họ tức giận, nhưng chẳng dừng lại ở đó, Tô Ấu Vi lại còn giết chết thêm mấy trăm người, lúc này ngược lại lửa giận của họ đã giảm đi rất nhiều. Sự tức giận được thay thế bằng sự sợ hãi.
"Tại sao?"
Alex run giọng hỏi tiếp.
Tô Ấu Vi trông thì nhu nhược và yếu đuối, nhưng một khi ra tay lại hung hăng chẳng ai bằng.
Tô Ấu Vi nói bằng giọng nhẹ nhàng:
"Tông Sư không thể bị sỉ nhục, nhưng họ xúc phạm Tông Sư đương nhiên phải giết. Nếu có bất cứ ai không phục, vậy ta ở ngay đây, các ngươi có thể tìm đến đây."
"Không phải M quốc không cấm súng sao? Vô luận là trăm ngàn người tới, hay là triệu người mang súng tới, ta đều chấp nhận các ngươi tới đây khiêu chiến!"
"Nếu các muốn chơi tới bằng xe tăng hay máy bay chiến đấu cũng được. Hoặc nếu các ngươi cảm thấy đánh nhau ở đây không tiện, vậy ta sẽ tới căn cứ hải quân của các ngươi, đến lúc đó các ngươi có thể điều động toàn động toàn bộ tàu sân bay tới cũng không việc gì."
Ngay lúc này vô số người đang ngẩn người, há hốc mồm trước TV. Tô Ấu Vi nói bằng tiếng Anh nên tất nhiên họ có thể nghe hiểu được. Tuy vẻ mặt Tô Ấu Vi rất bình tĩnh, nhưng những lời nàng nói thực sự ngông cuồng không gì sánh bằng.
"Tô u Vi, ngươi ...Ngươi nói những này là thực sự không coi M quốc của chúng ta ra gì ư?"
Alex cau mày rồi nói.
Tô Ấu Vi vẫn nhẹ nhàng mà nói:
"Theo như ta biết, một con yêu thú đã dễ dàng phá hủy một trong những chiếc tàu sân bay của các ngươi tại căn cứ Lưu Cầu."
"Thời thế đã thay đổi, các ngươi phải nhìn nhận rõ điều này."
"Một mình ta có thể đánh bại tất cả các hạm đội tàu sân bay của các ngươi."
Vô số người ngạc nhiên đến há hốc mồm trước TV.
Tô Ấu Vi cũng quá dũng mãnh rồi.
"Trời ạ, không ngờ Tô Ấu Vi lại mạnh đến vậy."
"Một mình đấu với tất cả các tàu sân bay, Tô Ấu vi thật điên rồ, ta thích rồi đấy."
"Ta đoán có lẽ người M quốc cũng đang bối rối lắm đây. Tàu sân bay mà họ luôn khoe khoang xem như đã vô dụng. Xem ra không dùng tới bom hạt nhân thì không làm gì được Tô Ấu Vi rồi."
Không ít người Hoa Hạ đã vượt tường lửa để hóng chuyện, chẳng mấy chốc tin tức đã lan truyền rộng rãi khắp cả nước, nghe được những lời này của Tô Ấu Vi khiến cư dân mạng Internet trong nước phấn khích mãi không thôi.
"Tô Ấu Vi, nhưng ngươi cũng đừng quên, chúng ta còn có những người tiến hóa vô cùng mạnh mẽ!"
Alex nghiêm túc nói.
Tô Ấu Vi cười tủm tỉm trước khi nói:
"Ta biết các ngươi có mười tám người tiến hóa cấp SSS, nếu họ cũng muốn khiêu chiến ta, mỗi trận ta có thể giao chiến với ba, hoặc năm người."
"Ngay cả khi họ xông lên cùng một lúc, ta cũng sẽ sẵn sàng nghênh chiến!"
Tại đế đô của Hoa Hạ, Stanford và những người khác đang tụ tập với nhau.
Họ đã vượt tường lửa để theo dõi buổi livestream.
"Các ngươi thấy thế nào?"
Standford dò hỏi.
Gries đáp lại rất lạnh lùng:
"Nàng giết mấy trăm người chúng ta, còn làm bị thương hơn mười ngàn người khác, trước hết chúng ta cứ ăn miếng trả miếng với người dân nơi này rồi hẵng nói tiếp!"
Stanford cau mày nói:
"Đám người Tiêu Phàm hiện đang ở khu tự trị nhà đen, chả nhẽ chúng ta có thể không quan tâm đến sống chết của Đại thống lĩnh họ mà làm loạn sao?"
"Đám người Tiêu Phàm họ không phải quân nhân, nhưng chúng ta thì khác!"
"Huống hồ Tiêu Phàm là cô nhi, cha mẹ của Tô Ấu Vi cũng đã chết từ lâu. Họ có thể hành động không cố kỵ bất cứ điều gì, nhưng chúng ta thật sự có thể làm như vậy ư?"
Tất cả mọi người im lặng, nếu họ thật sự trả đũa bằng cách này, khả năng cao chiến tranh thế giới thứ ba sẽ nổ ra.
"Ở một mức độ nào đó thì Tô Ấu Vi làm như vậy rất có lợi với chúng ta, trong tương lai dân chúng sẽ nhận thức rõ hơn cường giả đứng đầu hung tợn đến nhường nào."
Chương 859 - Địa Vị"Đồng thời địa vị của chúng ta cũng sẽ tăng lên!"
Standford nói tiếp.
Tất cả mọi người từng nghĩ tới, quả thật chuyện này có khả năng rất cao.
Cho dù họ trở thành người tiến hóa cấp SSS, nhưng M quốc cũng sẽ không cho rằng họ mạnh hơn hạm đội tàu sân bay, địa vị không bằng thực lực.
"Stanford, ý của ngươi là, chúng ta nên quay trở về ư?"
Ai đó đã hỏi.
Stanford nói:
"Chờ mệnh lệnh, ta đoán ắt hẳn mệnh lệnh cũng sẽ tới nhanh thôi."
…
"Tích tích!"
Ngay khi Stanford vừa dứt lời, điện thoại của họ đã đổ chuông.
"Là minh chủ."
Stanford trả lời điện thoại.
Joseph ở đầu bên kia điện thoại nói với giọng điệu u ám:
"Stanford, các ngươi ở nơi đó đừng làm gì xằng bậy, còn nữa, mau đáp ứng lời khiêu khích của Tô Ấu Vi đi."
"Sau đó rút khỏi đó và trở về nước!"
"Đây là mệnh lệnh của Đại thống lĩnh!"
Stanford nói:
"Minh chủ, nếu chúng ta không làm gì thì liệu người dân có gây rối hay không, đến lúc đó áp lực từ dư luận trong nước sẽ dữ dội đến nhường nào?"
Joseph nói:
"Tô Ấu Vi đã giết hàng trăm người, ngươi nghĩ những người đó ngu ngốc sao? Họ sẽ không mạo hiểm tính mạng của mình để biểu tình phản đối đâu."
“Còn nữa, chúng ta không thể tùy tiện dẫn dắt và kiểm soát dư luận.”
"Đoàn cố vấn đã có kết quả thảo luận nên các ngươi nhớ kỹ không được lộn xộn, nếu các ngươi gây rối ở đó, tổn thất chúng ta phải chịu sẽ càng lớn hơn."
"Tiếp theo rất có thể đám người Tiêu Phàm sẽ phá hủy tàu sân bay của chúng ta, lúc này chúng ta chỉ có thể nhẫn nhịn, không thể lật ngược thế cờ và trực tiếp phát động chiến tranh hạt nhân được."
Stanford hít sâu một hơi trước khi nói:
"Minh chủ, chúng ta sẽ trở về ngay lập tức!"
Stanford cúp điện thoại, hắn liếc nhìn đám người Gries:
"Các ngươi cũng biết mệnh lệnh của cấp trên ra sao rồi, ta biết tất cả mọi người đều khó chịu nhưng hiện tại chúng ta phải trở về nước ngay, đến thời điểm thích hợp chúng ta sẽ dạy cho Tô Ấu Vi một bài học nhớ đời!"
Gries và những người khác gật đầu.
Trong lòng họ bực bội không thôi, nhưng hiện tại thật sự họ cũng không dám ra tay tàn độc.
Ngay cả khi họ giết hàng trăm người Hoa Hạ để trả thù, nhưng chuyện này sẽ ảnh hưởng ra sao tới Tiêu Phàm và người của hắn? Huống chi những người dân M quốc đã tham gia biểu tình phản đối, đồng thời xúc phạm nhóm người Tiêu Phàm mới khiến Tô Ấu Vi có lý do ra tay, nhưng họ lại không có lý do gì để làm vậy.
"Tiêu Phàm, Tô Ấu Vi, các ngươi cứ chờ đó!"
"Chúng ta lập tức trở về M quốc, so tài cao thấp theo ý nguyện của các ngươi!"
Ngay sau đó nhóm người Stanford đã đưa ra phản hồi trên Internet.
Trong lúc Alex vẫn đang phỏng vấn Tô u Vi, đột nhiên một giọng nói lạ lẫm vang lên trong tai nghe của hắn.
"Tô Ấu Vi, ta đã nhận được tin, nhóm người tiến hóa cấp SSS M quốc chúng ta đang chuẩn bị trở về nước nhà, họ muốn ngươi tiếp tục chờ ở đây."
"Đến lúc đó, họ sẽ quyết đấu với Tiêu Phàm và ngươi!"
Alex nói.
Trước TV ánh mắt người dân M quốc sáng lên, khí thế của Tô Ấu Vi quá mạnh mẽ, hiện tại họ rất cần nhóm người Stanford ra mặt để trấn áp Tô Ấu Vi.
Tô Ấu Vi đáp lại với giọng điệu lạnh nhạt:
"Ta vẫn giữ câu nói kia, năm người trong bọn họ có thể tùy ý ra sân, hoặc nếu họ muốn giao đấu cùng một lúc cũng không thành vấn đề!"
"Đương nhiên ta không thể đánh bại mười tám người chen chúc nhau ra đòn, nhưng ta cũng không phải chỉ có một mình."
Alex lại nói:
"Tô Ấu Vi, chiến đấu ở đây cũng không tốt lắm, chi bằng các ngươi tìm một khu đất rộng rãi trống trải trước rồi hẵng bắt đầu thi đấu, ngươi thấy thế nào?"
"Sao cũng được!"
Tô su Vi nói, cũng không để ý quá nhiều.
Cùng lúc đó Đại thống lĩnh M quốc trầm giọng nói trong boongke an ninh:
"Tiêu Phàm, người của chúng ta chuẩn bị trở về nước, chả nhẽ ngươi không muốn ra ngoài xem một chút?"
Tiêu Phàm chỉ cười nhạt rồi nói:
"Không cần gấp, chờ họ lên máy bay thì ta rời đi cũng không muộn, hiếm khi ta tới đây, đương nhiên muốn ngồi thêm một chốc nữa."
"Đại thống lĩnh chi bằng ngươi dẫn ta đi thăm thú chung quanh một lát?"
Sắc mặt Đại thống lĩnh M quốc âm trầm, nơi này là nơi mà Tiêu Phàm có thể tùy tiện tham quan sao?
"Hẹp hòi."
Tiêu Phàm lắc đầu.
Mười phút sau, Stanford và những người khác lên một chiếc máy bay, đây là một chiếc máy bay đặc biệt do phía M quốc điều phối và chuẩn bị với tốc độ nhanh nhất.
"Oanh!"
Máy bay cất cánh rời khỏi đó nhanh chóng.
"Tiêu Phàm, những người tiến hóa M quốc chúng ta cũng đã rời đi, ngươi cũng có thể đi rồi, sau này ngươi cũng đừng tới đây nữa, nơi này không hoan nghênh ngươi."
Đại thống lĩnh M quốc trầm giọng nói.
Tiêu Phàm đứng dậy, hắn cười nhạt rồi nói:
"Đại thống lĩnh, đến hay không đến đây không phải do ta quyết định, mà quan trọng là các ngươi nghĩ gì, muốn làm gì."