Gia Gia Dị Giới Tạo Phản, Ta Tại Đô Thị Vô Địch Rồi! ( Dịch Full)

Chương 53 - Chương 1044: Sống Sót

Chương 1044: Sống Sót

“Hơn một nghìn năm trước, ấn non sông của tộc Viêm Long Nhất biến mất không còn tung tích, chắc thứ đó đã đến đế quốc Áo Tư rồi"

“Bây giờ ta vẫn chưa rõ là đế quốc Áo Tư hay là đế quốc Kền Kền, nếu đưa ấn non sông đến đế quốc Thần Long thì ta sẽ thả Otis ra"

Ấn non sông cũng giống như con dấu hoàng gia.

Nhưng khác là con dấu hoàng gia chỉ có ý nghĩa tượng trưng, còn ấn non sông chẳng những có ý nghĩa tượng trưng mà nó còn là món bảo vật hùng mạnh nhất.

Ấn non sông khá thần kỳ, ngoài hoàng đế của tộc Viêm Long Nhất thì không ai khác có thể nhận chủ.

Hơn nữa dù là hoàng đế của tộc Viêm Long Nhất thì cũng phải xem tộc Viêm Long Nhất có bị chia rẽ hay không, phải xem sức mạnh của đất nước như thế nào.

Đất nước do tộc Viêm Long Nhất tạo ra càng hùng mạnh thì ấn non sông mới ngày càng mạnh.

Trước đây, các triều đại đều rất coi trọng ấn non sông, hơn một nghìn năm về trước, khi tộc Viêm Long Nhất suy tàn thì ấn non sông đã bị cướp mất.

“Tiêu Phàm, bọn ta sẽ truyền đạt tin tức, nhưng đế quốc Kền Kền hoặc đế quốc Áo Tư có thể lấy ấn non sông hay không thì chưa chắc.

Tracy trầm giọng nói.

Tiêu Phàm bình tĩnh nói.

“Nếu thế thì Otis sẽ chết! Nếu đế quốc Kền Kền không cần tính mạng của hắn ta thì cá nhân ta sẽ đề nghị Võ Đế Odin mưu tính tạo phản ngay lập tức.

“Gia tộc Odin của bọn ta không tạo phản đâu.

Otis lạnh lùng nói.

Tiêu Phàm nhìn về phía Tô Ấu Vị, Tô Ấu Vi ngắt kết nối video.

Tracy nhanh chóng báo tin.

"Bộp!"

Nhận được tin tức, chỉ huy của nước M rất tức giận.

“Ngông cuồng, quá ngông cuồng rồi!"

“Chúng ta nghe Tiêu Phàm nói cái quái gì vậy, hắn dám thẳng thắn để chúng ta đối phó hắn bằng bom nguyên tử ư, thật quá nực cười!"

Chỉ huy của nước M nổi giận nói.

“Chỉ huy, bớt giận.

“Chắc chắn không thể dùng bom nguyên tử được, căn cứ vào kết quả đánh giá mới nhất của chúng ta thì chiến tranh hạt nhân toàn cầu sẽ bước vào mùa đông, 90% nhân dân của chúng ta sẽ chết"

“60 - 70% người dân ở nước H sẽ sống sót. Hơn nữa hầu hết những người chết toàn là người già yếu không thể tu luyện được.

Phụ tá ở bên cạnh khuyên nhủ.

Sắc mặt của chỉ huy nước M vô cùng u ám, đương nhiên hắn ta biết điều này, càng về sau, mối đe dọa của bom nguyên tử với nước H càng ngày càng yếu.

Nhưng hắn ta vẫn không nhịn cơn nóng giận được.

“Chỉ huy, chắc chắn chúng ta sẽ mở ra bước ngoặt. Chỉ cần đế quốc Kền Kền tìm được cách truyền tống với số lượng lớn thì tình thế sẽ xoay chuyển.

Một người khác cũng khuyên nhủ.

Sắc mặt của chỉ huy nước M đã khá khẩm hơn chút.

“Nói cho đám Tracy biết tình hình bên này, báo cho cả đế quốc Kền Kền, bọn họ làm thế nào là việc của họ.

Chỉ huy của nước M trầm giọng nói.

“Rõ!"

Nước M nắm giữ rất nhiều linh huyệt, có một vài người liên lạc với đế quốc Kền Kền để đảm bảo mỗi ngày ít nhất có một linh huyệt mở ra.

Nửa giờ sau, đế quốc Kền Kền đã nhận được tin tức.

“Đáng ghét.Sau khi hoàng đế Morgan biết tin thì hắn ta thầm chửi rủa.

Hắn biết Võ Đế Odin gửi gắm rất nhiều kỳ vọng vào Otis, Otis rất có tài năng, sau này có thể tiếp quản gia tộc Odin.

– Vị trí tộc trưởng của gia tộc Odin thường được truyền lại cho con cháu.

“Bệ hạ, tin tức này không che giấu được nữa, chắc chắn Võ Đế Odin đã nhận được tin rồi.

Tả tướng của đế quốc Kền Kền nói.

"Ừm."

Hoàng đế Morgan cho người đi thông báo cho Võ Đế Odin.

“Tham kiến bệ hạ.

Võ Đế Odin mau chóng đến, hắn ta hành lễ rồi nói.

Thân phận bây giờ của hắn ta là linh mục trưởng của đế quốc Kền Kền.

“Odin được cung phụng, Otis bị Tiêu Phàm bắt giữ, đây là video, Tiêu Phàm đòi ấn non sông, ngươi thấy sao?” Hoàng đế Morgan nhờ người đưa cho Võ Đế Odin một cái máy tính bảng.

Hình ảnh của đám người Tiêu Phàm hiện lên trên máy tính bảng, trong hình có Otis, trông hắn ta có vẻ rất thê thảm"

“Bệ hạ, ấn non sông đang ở đâu vậy?"

Võ Đế Odin dò hỏi.

Hoàng đế Morgan trầm giọng nói.

“Trước đây món đồ đó ở đế quốc Áo Tư, bây giờ ấn non sông đúng là đang trong quốc khố của đế quốc Kền Kền chúng ta.

Võ Đế Odin bình tĩnh nói.

“Tất cả để bệ hạ làm chủ"

“Huyết mạnh của gia tộc Odin rất mạnh, thế nên liên lạc với hắn ta cũng khá thuận lợi.

Hoàng đế Morgan đau đầu.

Hắn ta không muốn đưa ấn non sông, nếu Tiêu Phàm hoặc Tiêu Hải trở thành chủ nhân thành công thì việc giải quyết bọn họ sẽ khó khăn hơn nhiều.

Nhưng Võ Đế Odin rất coi trọng cháu trai Otis này.

Hoàng đế Morgan nói.

"Đại đế Odin, ấn non sông là bảo vật của tộc Viêm Long Nhất, trẫm cần phải suy xét đã "Vâng, thưa bệ hạ.

Võ Đế Odin cáo lui rồi rời đi.

Hoàng đế Morgan cho người triệu tập một số đại thần quan trọng và gọi cả hữu tướng đến, chuyện này cần phải bàn bạc kỹ càng.

"Các ngươi thấy thế nào?"

Hoàng đế Morgan trầm giọng nói.

1052 chữ

Chương 1045: Sở Hữu Năng Lực Mạnh Mẽ

"Bệ hạ, ấn non sông là bảo vật của tộc Viêm Long Nhất, chỉ vì một Otis mà trả lại thì có tắc trách quá không?"

"Đúng là tầm quan trọng của Otis kém xa ấn non sông"

Hai đại thần lên tiếng.

Hoàng đế Morgan nhìn về phía hữu tướng của đế quốc Kền Kền.

"Hữu tướng, ngươi có suy nghĩ gì?"

Hữu tướng nói.

“Bệ hạ, thật ra thần có ý kiến khác "Có lẽ Otis thực sự không quan trọng bằng ấn non sông, nhưng Võ Đế Odin thì sao? Bảo vật không gian duy nhất mà chúng ta có chỉ có Võ Đế Odin "Hơn nữa Võ Đế Odin đã có cấp bậc tu vi hoàn hảo"

"Ngay lúc này, nếu hắn ta thấy khó chịu, liệu hắn ta có suy nghĩ xấu gì không? Chúng ta phải suy xét điều này Sắc mặt của hoàng đế Morgan hơi thay đổi.

Nếu Võ Đế Odin tạo phản thì vấn đề sẽ rất nghiêm trọng, hắn ta đang là Võ Đế ở cảnh giới hậu kỳ, nhưng hắn ta đã đạt được cả cấp bậc sức mạnh của Võ Đế ở cảnh giới viên mãn.

Hơn nữa Võ Đế Odin có một số đệ tử và con cháu sở hữu sức mạnh không hề yếu, gia tộc của hắn ta có rất nhiều cao thủ, và hắn ta cũng có những người bạn thân sở hữu năng lực mạnh mẽ.

“Hữu tướng, dù chúng ta phải quan tâm đến suy nghĩ của Võ Đế Odin, nhưng đó là ấn non sông, chúng ta sẽ giao thẳng cho đế quốc Thần Long ư?"

Một đại thần khác nghi ngờ nói.

Hữu tướng nói.

“Đối với chúng ta thì ấn non sông chỉ là một món đồ vô dụng. Hơn nữa...Tiêu Hải lấy được ấn non sông cũng chưa chắc đã là chuyện tốt"

"Hửm?"

Hoàng đế Morgan khó hiểu mà nhìn hữu tướng.

Hữu tướng nói:

"Bệ hạ, ấn non sông là bảo vật quý giá nhất của tộc Viêm Long Nhất, trước đây, rất nhiều hoàng đế của tộc Viêm Long Nhất có thể trở thành chủ nhân của món đồ đó.

"Nếu Tiêu Hải không thể trở thành chủ nhân của ấn non sông thì sao?"

"Hắn ta là người Trái Đất, không phải là người của tộc Viêm Long Nhất! Cho dù hắn ta là hoàng đế thì khả năng cao ấn non sông vẫn sẽ không nhận chủ"

Đôi mắt của hoàng đế Morgan sáng rực lên.

Nếu Tiêu Hải không thể trở thành chủ nhân của ấn non sông thì bọn chúng sẽ tiếp tục tuyên truyền, và chắc chắn sẽ có nhiều người trong đế quốc Thần Long nghi ngờ Tiêu Hải.

"Hữu tướng nói đúng"

"Nếu là lúc bình thường thì chúng ta chắc chắn không thể giao ấn non sông ra, nhưng lúc này, nội bộ của chúng ta không thể hỗn loạn được"

"Chúng ta và đế quốc Thần Long đều là siêu cường quốc, bên nào hỗn loạn trước thì bên còn lại sẽ thắng"

Tả tướng nói.

Hoàng đế Morgan khẽ gật đầu, hắn ta giao ấn non sông ra ngoài thì đoán chừng tỷ lệ Tiêu Hải sẽ không thể trở thành chủ nhân của ấn non sông là 50%.

Tỷ lệ 50% ấy rất có lợi với đế quốc Kền Kền!

Không cần lo lắng thái độ của Võ Đế Odin nữa, cứ giao ấn núi sông ra là được.

“Vậy quyết định thế đi"

“Có thể đưa ấn non sông cho đế quốc Thần Long, nhưng Tiêu Hải và Tiêu Phàm phải chấp thuận rằng họ phải thả Otis ra một cách vẹn toàn.

“Hữu tướng, ngươi hãy xử lý chuyện này.

Hoàng đế Morgan trầm giọng nói.

“Rõ!"

Hoàng đế Morgan nhìn về phía tả tướng.

“Tả tướng, bây giờ tình hình bên thành Hắc Diệu như thế nào rồi, quân đội của đế quốc Thần Long có biến động gì không?"

Tả tướng lắc đầu.

“Bệ hạ, bên phía thành Hắc Diệu không có gì thay đổi, nhưng có lẽ đông đảo người trong thành đã bắt đầu chịu đói rồi.

Hoàng đế Morgan cau mày.

Để duy trì hoạt động của một thành trì thì mỗi ngày sẽ có rất nhiều vật tư được vận chuyển đến, nhưng bây giờ thành Hắc Diệu đang trong trạng thái ngưng hoạt động.

Thành Hắc Diệu không thiếu nước, nhưng có khả năng thiếu lương thực.

Chưa kể rau và trái cây.

“Tả tướng, ngươi hãy cho người đi đàm phán với bọn họ để xem có thể gửi một ít lương thực vào thành hay không, bảo đảm người dân của thành Hắc Diệu vẫn sống sót.

Hoàng đế Morgan trầm giọng nói.

“Vâng"

Tả tướng nhanh chóng phái sứ giả đến, sau vài giờ, có hai tên sứ giả đi vào thành Hắc Diệu, bọn chúng thấy tình hình trong thành.

Trong thành có rất nhiều nơi cung cấp cháo, không đến mức cạn lương thực mà chết đói, chỉ là ăn no cũng là một hy vọng xa vời.

“Tướng quân Mông, bệ hạ của bọn ta là người nhân hậu, ngài ấy không muốn người dân trong thành chịu khổ, bọn ta có thể gửi vào thành một lượng lớn lương thực"

Hai tên sứ giả gặp được Mông Nghị thì một tên trong số đó lên tiếng.

Mông Nghị thờ ơ nói.

“Bệ hạ của các ngươi nhân hậu ư? Các ngươi không biết các đất nước khác đã chết bao nhiêu ngươi vì đế quốc Kền Kền của các ngươi ư?"

“Có lẽ trong mắt các ngươi thì bọn họ vốn không được coi là con người.

Một tên sứ giả khác nói.

“Tướng quân Mông, bọn ta có gửi cho các ngươi nhiều lương thực thì đối với các ngươi đó cũng không phải là chuyện xấu.

Mông Nghị cười mỉa rồi nói.

“Sao lại không phải là chuyện xấu? Chiến sĩ của bọn ta không thiếu lương thực, các ngươi gửi lương thực vào cho người dân của các ngươi thôi"

“Họ có biết ơn bọn ta không?"

“Để cho bọn họ chịu đói vẫn tốt hơn, bọn họ sẽ biết được sự tàn khốc của chiến tranh 1072 chữ

Chương 1046: Đồng Ý Sẽ Không Nuốt Lời

“Bọn ta cũng đã cho chúng ăn cháo no bụng, không để chúng chết đói đã là tốt lắm rồi.

Hai tên sứ giả cố gắng khuyên bảo, nhưng Mông Nghị vẫn không thay đổi dù bọn chúng có gì đi chăng nữa, một lúc sau hai tên sứ giả ấy bị đuổi ra khỏi thành.

“Chết tiệt:

Tình báo đã lan truyền đến hoàng thành của Đế quốc Kền Kền, Hoàng đế Morgan thầm chửi rủa. Thành Hắc Diệu rất đông người, sau này họ chắc chắn sẽ kể lại trải nghiệm "không thể nào quên” ấy cho nhiều người hơn nữa, ảnh hưởng không tốt chút nào cả.

Ở Trái Đất, Tracy liên lạc với Tiêu Phàm.

"Tiêu Phàm, đế quốc Kền Kền nói chỉ cần ngươi và ông nội của ngươi hứa rằng khi bọn họ sẽ giao ấn non sông ra thì các ngươi chắc chắn sẽ thả người, và cũng sẽ không thủ tiêu Otis, nếu không họ sẽ lấy lại ấn non sông"

Tracy nói.

Tiêu Phàm bình tĩnh nói.

"Ta đồng ý! Ta là thái tử của đế quốc Thần Long, ta đã đồng ý thì ta chắc chắn sẽ không nuốt lời"

“Dù sao thì mai sau có lẽ vẫn sẽ có giao dịch như thế này!"

Tracy nói.

“Tiêu Phàm, video tư liệu liên quan đến chúng ta đang được lưu trữ, hơn nữa video tư liệu sẽ được gửi đến đế quốc Kền Kền"

"Nếu các ngươi nuốt lời thì bá tánh của đế quốc Thần Long sẽ biết"

Tiêu Phàm cười như không cười rồi nói.

"Quý cô Tracy, thường chỉ có chính trị gia của các ngươi mới làm được chuyện chuộc lợi và thất hứa đó thôi"

"Bất kể là nước H hay đế quốc Thần Long, bọn ta đều chú ý quân vô hí ngôn"

Quân vô hí ngôn: Vua không nói chơi.

*Quân vô hí ngôn: Vua không nói chơi. Tracy vội kết thúc cuộc gọi video. Nàng ta không tiếp được chủ đề này nữa.

Nhiều chính trị gia ở nước M vừa mới nói xong đã đổi ý ngay lập tức, e là chỉ huy của bọn họ cũng thế.

"Tít tít tít!"

Tối hôm sau, Tiêu Hải liên lạc với Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm đang ở trong linh huyệt Đông Hải.

Vẫn còn ba chiếc thuyền chiến chở hàng nặng từ bốn nghìn đến năm nghìn tấn cần được thông qua.

"Cháu ngoan, đế quốc Kền Kền đã trả lại ấn non sông, bọn ta đã xác nhận ấn non sông là thật, bên ngươi có thể thả người rồi."

Tiêu Hải mỉm cười rồi nói.

Tiêu Phàm gật đầu.

Tiểu Hải tiếp tục nói.

"Cháu ngoan, ông nội sẽ không trở thành chủ nhân của ấn non sông đâu, hoặc là lúc nào phi thăng thì ta sẽ mang món đồ này đi"

“Đến lúc đó sau khi ngươi đăng cơ thì ngươi sẽ thử trở thành chủ nhân của ấn non sông sau!"

Tiêu Phàm nói.

"Ông nội, ngài bảo ta mang ấn non sông về, nhưng đến lúc đó ta không thể trở thành chủ nhân của ấn non sông thì sẽ sao đây?"

"Sẽ rất xấu hổ nếu tình huống như vậy xuất hiện"

Ban đầu Tiêu Phàm cũng không biết đến ấn non sông, việc hắn lấy ấn non sông đương nhiên là ý tưởng của Tiêu Hải, bây giờ đúng là hắn phải quay về rồi.

Tiêu Hải mỉm cười rồi nói.

“Người của đế quốc Áo Tư và đế quốc Kền Kền cũng biết về ấn non sông"

"Quan trọng là ấn non sông không ở cạnh hoàng đế, mà ở cạnh đất nước và bá tánh!"

"Bá tánh ủng hộ càng nhiều thì lãnh thổ của đế quốc mới càng mở rộng, xác suất nhận chủ thành công mới cao hơn, đến lúc đó chắc chắn ngươi có thể trở thành chủ nhân của ấn non sông"

...

Tiêu Phàm tò mò hỏi:

"Ông nội, ấn non sông nhận chủ có ích lợi gì?"

Tiêu Hải nói:

"Theo ghi chép, ấn non sông nhận chủ có thể đạt được hào quang hoàng đế, hào quang hoàng đế có rất nhiều kỳ diệu"

"Có thể tăng tốc độ tu luyện, có thể tăng cường tấn công, cũng có thể tăng tốc độ lên hoặc là phòng hộ thân thể, thậm chí có thể đổi tuyến đường của các con sông lớn"

"Cụ thể có nhiều năng lực, mỗi một hoàng đế đảm nhiệm thì có chút khác biệt, hoàng đế suy yếu, năng lực ấn non sông cũng yếu"

Tiêu Phàm thán phục trong lòng, ấn non sông thật đúng là đồ tốt, nếu có thể nhận chủ thì chắc chắn thực lực có thể tăng lên rất nhiều.

"Ông nội, tình huống bên ngài như thế nào?"

Tiêu Phàm dò hỏi.

Tiêu Hải nói tình hình bên mình, thành Hắc Diệu không có bao nhiêu biến hóa, liên quân tứ quốc ở biên giới tạm thời không có hành động.

Nếu liên quân tứ quốc không hành động, hôm nay Tiêu Hải chắc chắn sẽ không chủ động đánh đầu tiên, kéo dài thời gian đối với bọn họ mà nói là tốt.

Ví dụ như gần đây có hai chiếc chiến hạm đứng đầu đã hoàn thành sửa đổi!

Hơn nữa hai chiếc chiến hạm đứng đầu khác với những chiếc trước đó, chúng có thể bay được, tốc độ cũng không chậm hơn chiến hạm đứng đầu của đế quốc Kền Kền.

Kinh nghiệm về phương diện trận pháp cường giả của đế quốc Thần Long quả thật kém, điểm này phải thừa nhận, nhưng chiến hạm lớn của bọn họ vốn không ít.

Có nhiều không gian hơn để cho bọn họ đi phát huy!

"Ông nội, nếu hai chiếc đứng đầu chiến hạm cũng có thể phi hành, sau này chiến hạm đứng đầu khác cũng có thể bay được rồi"

Tiêu Phàm mừng rỡ nói.

Dựa theo ước định trước đó, đế quốc Thần Long có thể có mười tám chiếc chiến hạm đứng đầu, không sửa đổi thì có tám chiếc.

"Đúng, chúng ta có chiến hạm phi hành đứng đầu, đến lúc đó tổng cộng là mười chiếc, sau này chúng ta có chiến hạm tổng hợp chiến lực mạnh đứng đầu.

Tiêu Hải cười ha hả nói.

1008 chữ

Chương 1047: Cơ Hội Ngàn Năm Có Một

Xét về phương diện chiến hạm hàng đầu, đế quốc Kền Kền có mười ba chiếc, đế quốc Thần Long đã có mười chiếc, không kém xa.

Trước mắt sửa đổi tốc độ, không bao lâu nữa sẽ vượt qua.

"Ông nội, ta mở linh huyệt, đưa ba chiếc tàu chở hàng còn có năm chiếc ba ngàn tấn qua trước Tiêu Phàm nói.

" Được"

Tiêu Hải gật đầu.

Tám chiếc tàu chuyển qua cũng không mất nhiều thời gian, cho đến nay những chiếc tàu chở bốn năm ngàn tấn hàng trước nói trong hiệp định đã đưa qua.

Chỉ cần đế quốc Kền Kền tuân thủ hiệp nghị, sau này cũng sẽ không có chuyến tàu chở ba bốn, năm ngàn tấn hàng nữa.

Hàng tấn trở xuống không phải chuyện ít.

"Otis, ta đưa ngươi đến nước M"

Kết thúc liên lạc với Tiêu Hải, Tiêu Phàm nhờ Thiểm Điện Tuyết Điêu đưa họ đến giữa nước M và biên giới nước khác.

"Otis, ngươi lập tức rời đi, đừng ở lại. Hơn nữa, ngươi cũng nên suy nghĩ lời ta nói với ngươi."

"Nếu ngươi thành công, tương lai có khả năng rất lớn sẽ trở thành hoàng đế.

Tiêu Phàm bình tĩnh nói.

Otis nhìn về phía Tiêu Phàm thật lâu, hắn bay tới linh huyệt cách đó không xa, mười phút sau linh huyệt mở ra.

Otis vào hang và biến mất.

Về phía đế quốc Kền kền, cha mẹ của Otis và hoàng đế Odin đã thở phào nhẹ nhõm sau khi chứng kiến Otis trở về thành công.

"Đa tạ hữu tướng"

"Cũng xin thay ta cảm tạ bệ hạ"

Võ Đế Odin nói với hữu tướng.

Otis nghiến răng nghiến lợi nói:

"Ông nội, tên khốn kiếp Tiêu Phàm kia tìm đủ mọi cách tra tấn ta, về sau ta nhất định sẽ giết hắn!"

Võ Đế Odin trầm giọng nói:

"Lần sau tới nơi đó nhất định phải cẩn thận một chút, không được rơi vào tay Tiêu Phàm!"

"Hữu tướng, ta đưa hắn trở về trước để trị thương"

Hữu tướng gật đầu còn Otis mang vẻ mặt khổ sở.

Hắn bị ném bom nên có nhiều vết thương lớn nhỏ.

Những vết thương đó không lành nhiều.

Trong thời gian bị Tô Ấu Vi và Tiêu Phàm kiểm soát, Otis đã bị giam cầm, hắn không có nước và thức ăn.

Trở về nhà, Otis nhanh chóng ngâm mình trong thuốc trường sinh chữa bệnh.

Vết thương nhỏ trên người hắn nhanh chóng lành lại.

Cứ như vậy, ngâm mình trong linh dịch mỗi ngày, khoảng một tuần là có thể hoàn toàn bình phục.

"Chủ nhân"

Hai người giúp việc cúi đầu.

Võ Đế Odin đến căn phòng nơi Otis đang ở.

"Lui xuống trước đi.

Võ Đế Odin vẫy tay, hai người hầu gái rút lui.

“Ông nội, Tiêu Phàm và ta nói chút chuyện, hắn bảo chẳng lẽ vương hầu khanh tướng sinh ra đã cao quý sao?"

"Đối với gia tộc Odin của chúng ta, bây giờ có thể là cơ hội ngàn năm có một.

Otis nói.

Võ Đế Odin khẽ nhíu mày, thần thức mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể Otis, rất nhanh đã xác định Otis không có việc gì.

"Làm sao ngươi có ý nghĩ như vậy!"

Võ Đế Odin trầm giọng nói.

Otis nói:

"Ông nội, ngài có sức mạnh ngang với Võ Đế, nhưng địa vị của ngài không bằng tả tướng"

“Và hữu tướng."

"Nếu đến lúc đó ngài đứng lên, nhất định sẽ có rất nhiều cường giả ủng hộ, cơ hội trở thành hoàng đế khai quốc rất cao"

"Tiêu Hải làm được, ngài lại không thể ư?"

Võ Đế Odin lạnh lùng nhìn Otis.

Otis nhìn chằm chằm vào ông của mình không chút do dự.

"Ông nội, nếu bỏ lỡ cơ hội, rất có thể sẽ không còn nữa! Tại sao gia tộc Odin của chúng ta luôn khuất phục người khác?"

Otis đầy tham vọng và dã tâm nói.

Võ Đế Odin nói:

"Tiêu Phàm đưa ngươi trở lại chỉ để thuyết phục ta, hắn còn nói gì với ngươi nữa?"

Otis nói:

"Hắn còn nói, nếu ngươi làm loạn, chỉ cần ta không chủ động khiêu khích, đế quốc Thần Long sẽ không nhằm vào chúng ta"

"Ông nội, mặc kệ đế quốc Kền Kền mạnh cỡ nào, gia tộc Odin chúng ta cũng chỉ là thần dân. Nếu ngài là hoàng đế, cho dù là quốc gia nhỏ, gia tộc Odin chúng ta cũng là hoàng thất, ngài chính là Thái Tổ khai quốc!"

Võ Đế Odin chìm vào suy tư.

Những gì Otis nói thực sự khiến hắn cảm động.

Lúc trước cho dù hắn có thực lực, điều kiện hoàn toàn non nớt nên hoàn toàn không có khả năng phản kháng, bây giờ điều kiện các phương diện đều đã trưởng thành.

Sau những thất bại trong trận chiến, thành Hắc Diệu bị chiếm đóng, quân đội của thành Huyết Anh ở phía bắc vẫn đang gây sức ép, người dân của đế quốc Kền Kền bất bình.

Sức mạnh quân đội của đế quốc Kền Kền cũng giảm đi rất nhiều.

Đám chư hầu của quốc gia cũng có nhiều ý tưởng hơn.

Đế quốc Kền Kền hiện đang trong tình huống thích hợp với những rắc rối bên ngoài và bên trong.

"Ông nội, ngài đã có thực lực của cảnh giới viên mãn của Võ Đế, thực lực này cũng không có nhiều người đạt được, ngài không muốn thử một chút sao?"

Otis nói đầy mê hoặc.

Võ Đế Odin đi qua đi lại, những gì Otis nói đã chạm đến trái tim hắn.

Con người phải theo đuổi một cái gì đó.

Hắn biết với tài năng của mình sẽ rất khó để qua được cảnh giới viên mãn của Võ Đế, và càng không thể đột phá cảnh giới này của Võ Đế trong tương lai.

1021 chữ

Chương 1048: Cố Gắng Thuyết Phục

Nó có thể là một kinh nghiệm tốt để nổi dậy và trở thành hoàng đế.

"Ông nội, lúc Tiêu Hải tạo phản thì thực lực không bằng ngài, lúc đó gặp phải cục diện còn kém hơn nhiều"

"Ban đầu, chỉ có một trăm nghìn người dưới quyền chỉ huy của hắn ta, thiếu quần áo và thức ăn. Vào thời điểm đó, đế quốc Thần Long có một đội quân với một trăm tới mấy chục vạn người"

Otis cố gắng thuyết phục.

Đại đế Odin hít sâu một hơi nói:

"Ngươi nói có lý, ta sẽ cân nhắc, chuyện này không được nhắc với kẻ nào hết"

"Ngay cả khi đó là cha mẹ của ngươi!"

Biệt thự ở huyện Lôi Sơn."Bùm!"

Một hơi thở mạnh mẽ phun ra từ cơ thể của Tô Ấu Vi.

Rất nhanh, trong cơ thể nàng tựa hồ có một lỗ đen linh lực, linh lực xung quanh bị nàng hấp thụ điên cuồng, linh khí phun ra từ trong lỗ linh lực cũng nhanh chóng tăng lên.

Tô Ấu Vi mỉm cười.

Tu vi của nàng cuối cùng đã đạt tới cấp bậc Võ Vương, hơn nữa nàng có thể đạt tới cấp bậc cao hơn trong cảnh giới thần thông, đạt tới cảnh giới viên mãn của Võ Vương cũng không có vấn đề gì nữa.

Tất nhiên sức mạnh chiến đấu cũng sẽ tăng lên rất nhiều.

"Không biết linh huyệt huyện Lôi Sơn có thể đạt tới cấp SSS hay không"

Tô Ấu Vi thầm nghĩ, nàng ấy tiếp tục tập luyện với tất cả sức lực của mình.

Linh lực từ thế giới bên kia vẫn đang phát triển.

"Ừm?"

Tiêu Phàm trở lại biệt thự, đôi mắt hắn sáng lên.

Bầu không khí trong biệt thự bất thường, hẳn là Tô Ấu Vi đã đột phá đến cấp độ của Võ Hoàng. Tiêu Phàm yên lặng đợi nửa giờ, Tô Ấu Vi từ phòng ngủ chính đi ra, toàn thân toát ra khí chất mạnh mẽ. Đột phá không bao lâu, Tô Ấu Vi vẫn chưa khống chế tốt hơi thở của mình.

"Chồng ơi, ta đã đột phá đến cấp bậc Võ Vương"

"Linh huyệt cũng đã được tăng cường rất nhiều" Tô Ấu Vi vui vẻ nói.

"Vi Vi, thực lực của ngươi mạnh hơn ta"

Tiêu Phàm cười nói.

Tu vi của hắn chỉ là Đại Võ Tông hậu kỳ, Tô Ấu Vi cấp Võ Vương, nhưng năng lực không gian của hắn mạnh hơn năng lực bất tử.

"Chồng à, lúc ngươi tới dị giới, thực lực của ngươi sẽ tăng vọt, đến lúc đó ta chắc chắn sẽ tụt lại phía sau ngươi.

"Ta sẽ không quấy rầy ngươi lúc ấy"

Tô Ấu Vi cười nói.

Khi Tiêu Phàm đến phòng ngủ chính, hắn đã cảm nhận nó một cách cẩn thận.

Linh huyệt này kém hơn hang động nằm sâu dưới Thái Bình Dương một chút.

Cấp độ của linh huyệt là tiêu chuẩn do người Âu Mỹ phát triển, nhưng họ chưa có linh huyệt cấp SSS.

Đánh giá từ tốc độ cải thiện của từng cấp trong quá khứ, huyệt đạo tâm linh ở huyện Lôi Sơn chắc hẳn chỉ đạt đến cấp độ SSS.

"Chồng ơi, thế nào rồi?"

Tô Ấu Vi hỏi.

Tiêu Phàm nói:

"Nếu mở linh huyệt ra, ta hẳn là nắm chắc 80% hoặc 90% thông qua, nhưng tu vi sau này rất khó trở lại"

"Chồng ơi, chờ một chút"

"Chúng ta không vội! Chồng à, linh huyệt ở huyện Lôi Sơn đã đạt đến cấp SSS, chúng ta có nên để đám người của ông nội đi tới đó không?"

Tô Ấu Vi hỏi.

Tiêu Phàm gật đầu, hắn có thể cân nhắc để Lục Bách Xuyên và những người khác đi đến một thế giới khác.

"Tít tít!"

Điện thoại di động của Tiêu Phàm đột nhiên reo lên.

"Khương Vạn Trần, làm sao vậy?"

Tiêu Phàm kết nối điện thoại và hỏi.

Khương Vạn Trần vội nói:

"Tiêu Phàm, không biết vì sao, dung hợp của hai thế giới đột nhiên trở nên sâu sắc hơn, linh huyệt cũng tăng cường không ít"

"Một con yêu thú mạnh mẽ xuất hiện gần tây bắc của Vũ Thành"

Trong mắt Tiêu Phàm đầy sự ngạc nhiên.

Chẳng lẽ là đột phá của Tô Ấu Vi đã khơi mào cho hai giới dung hợp càng sâu?

"Khương Vạn Trần muốn ta lập tức hỗ trợ Vũ Thành à? Thực lực của yêu vật là gì, ta có thể để cho Thiểm Điện đi qua giải quyết được không?"

Tiêu Phàm hỏi Thiểm Điện Tuyết Điêu đi ngang qua một mình nhanh hơn nhiều so với khi có người điều khiển.

Khương Vạn Trần vội nói:

"Tiêu tông sư, ta sợ rằng Thiểm Điện Tuyết Điêu sẽ không kịp lướt qua, có một ngàn chiến binh Vũ Thành đã học để chiến đấu"

"Yêu thú hẳn là cấp bậc Võ Vương, bọn họ có thể xử lý sao?"

Tiêu Phàm nói:

"Bọn họ có một nghìn người tạo thành trận hình, đủ để đối phó với yêu thú cấp Võ Hoàng, nhưng họ vẫn chưa quen thuộc lắm với trận pháp"

"Tình thế buộc chúng ta phải cố gắng!"

Sau khi Khương Vạn Trần nói xong, hắn cúp điện thoại.

"Chồng ơi, ta cùng Thiểm Điện Tuyết Điêu đi nơi đó, ngươi có thể ở chỗ này, nếu phương hướng khác có vấn đề thì có thể nhanh tới nơi đó giải quyết.

Tô Ấu Vi nói.

Thiểm Điện chỉ có trong những ngày đầu của Võ Vương, nó mà đi qua thì chưa chắc đã an toàn.

"Ừm."

Tiêu Phàm gật đầu.

Tô Ấu Vi vừa mới đột phá, thực tế tốt hơn là ở lại đây để tu luyện, nhưng nàng không cần nhiều nỗ lực để đối phó với yêu thú cấp Võ Vương.

"Bùm bùm!"

Ở phía tây bắc của Vũ Thành, hai quả tên lửa đã được bắn vào một con Bọ Cạp khổng lồ.

1051 chữ

Chương 1049: Hành Động Nhanh Chóng

Bọ Cạp bình thường rất nhỏ, nhưng con Bọ Cạp này dài bảy tám mét, vảy đen của nó dường như được làm bằng thép tốt.

Vụ nổ tên lửa không giết được con Bọ Cạp.

Tốc độ né tránh của nó rất nhanh.

"Ối!"

Trước khi loạt tên lửa thứ hai đến, con yêu thú Bọ Cạp khổng lồ đã chui vào trong đất.

Mặt đất ở đây tương đối cứng, nhưng trước mặt con yêu thú Bọ Cạp thì thật dễ dàng để đào sâu vào mặt đất cứng.

"Bùm!"

Ngay sau đó, ba quả đạn xuyên đất khổng lồ đã tấn công khu vực.

Ba hố sâu đã bị thổi bay trên mặt đất.

Con yêu thú Bọ Cạp không bị giết bởi vụ nổ, nhưng vụ nổ kinh hoàng cũng khiến nó sợ hãi.

Từ góc độ sức mạnh tấn công, sức mạnh tấn công của quả bom xuyên đất khổng lồ mạnh hơn nhiều so với yêu thú cấp Võ Vương bình thường.

"Có chuyện gì vậy?"

“Bọ Cạp, một con Bọ Cạp lớn, nó là một con yêu thú! "

"Vũ Thành của chúng ta gặp nguy hiểm, chúng ta ở sâu trong đất liền, cho dù có Tiêu tông sư hỗ trợ thì cũng phải mất rất lâu mới có thể từ quận Lôi Sơn đến"

Tin tức lan truyền nhanh chóng trên Internet. Thậm chí, có người còn quay video và tung lên mạng.

Tên lửa và tên lửa xuyên đất có thể tấn công từ khu vực đô thị của thành phố chỉ bảy hoặc tám km, đủ xa để yêu thú có thể nhanh chóng vượt qua.

"Nhanh, nhanh!"

Một ngàn chiến binh trong căn cứ quân sự ở Vũ Thành nhanh chóng tập hợp lại.

Hơn một vạn binh lính do Tiêu Phàm huấn luyện hiện đang phân tán đến từng khu vực quân sự, và họ phải dạy những người lính còn lại về đội hình chiến đấu.

Mỗi nơi đều chia thành một ngàn người, cũng thuận tiện cho bọn họ luyện tập chiến trận ngàn người.

Có quá nhiều thứ để phối hợp trong trận hình của một vạn người, và rất khó để phối hợp, họ cần gần một giờ, và chỉ mất một phần tư giờ cho trận hình hàng ngàn người.

"Mọi người chú ý, tạo thành trận pháp Thanh Long"

"Yêu thú cách Vũ Thành của chúng ta không đến mười km, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào Vũ Thành của chúng ta, mọi người không được lơ là!"

Một người đàn ông mạnh mẽ đứng đầu nói đầy sắc bén.

"Rõ!"

Hàng ngàn người đồng thanh rống lên.

Bọn họ hành động nhanh chóng, trước nguy cơ cực lớn, phá vỡ kỷ lục trước đó, lập trận hình trong mười ba phút.

Hàng nghìn người xếp thành một hàng dài.

Xung quanh họ, một hư ảnh của con rồng màu xanh đột nhiên xuất hiện.

"Tiến lên đi!"

Các cường giả trong đội hình chính có trình độ tu luyện bẩm sinh, và con rồng màu xanh này di chuyển nhanh hơn nhiều so với cấp độ tu vi.

Nếu phối hợp tốt, đội hình Thanh Long được hình thành bởi hàng ngàn người có thể bay trên bầu trời, nhưng họ vẫn chưa có khả năng này.

"Đó là gì"

"Rồng, là rồng!"

“Rồng đâu, chỉ là hư ảnh có binh lính bên trong thôi Nhiều người đã thấy hư ảnh của Thanh Long đang di chuyển nhanh.

Mặc dù hàng ngàn chiến sĩ hình thành trận hình không thể bay lên trời, nhưng bay về phía trước trên mặt đất thì không thành vấn đề, mỗi lần tiếp đất đều có thể lao về phía trước hàng trăm mét.

Điều đáng nói là hư ảnh Thanh Long do hàng nghìn người tạo thành có chiều dài khoảng một trăm hai mươi mét và đường kính của hư ảnh Thanh Long khoảng bốn mét.

Gần giống như một chuyến tàu siêu tốc.

"Hô!"

Hư ảnh Thanh Long băng qua đường trên cao với tốc độ rất nhanh khiến nhiều tài xế choáng váng.

Thời gian trôi qua, con Bọ Cạp ẩn nấp trong lòng đất cảm thấy nguy hiểm đã qua nên lại di chuyển, chui ra khỏi lòng đất.

...Nó tiêu tốn rất nhiều năng lượng để tiến xuống lòng đất.

"Tìm mục tiêu!"

"Mục tiêu bắt đầu di chuyển trở lại, tốc độ của mục tiêu đang tăng lên!"

Máy bay không người lái trên bầu trời nhanh chóng phát hiện ra mục tiêu.

Người nước ngoài ở nước H nhiều, người nước H sinh ra ở nước M cũng nhiều, tình hình ở thành nhanh chóng được lan truyền trên các trang mạng nước ngoài.

"Ha ha, nước H khốn nạn!"

"Yêu thú cấp Võ Vương cách Vũ Thành của nước H rất gần, cho dù Tiêu Phàm có giỏi đến đâu cũng không kịp giải cứu Vũ Thành "Thành nước H có bốn đến năm triệu dân, chắc chắn họ sẽ tổn thất rất lớn!"

Tin tức lan truyền nhanh chóng trên Internet và nhiều người đang hả hê.

Tô Ấu Vi cau mày.

Nàng để mắt đến tình hình ở thành.

Thiểm Điện Tuyết Điêu đang tiến lên nhanh chóng, nhưng khoảng cách gần ba nghìn cây số, ngay cả khi Thiểm Điện Tuyết Điêu bay với tốc độ siêu nhanh thì nó cũng cần rất nhiều thời gian.

"Bùm bùm!"

Hơn chục quả tên lửa lại nổ xung quanh con yêu thú Bọ Cạp.

Tuy nhiên, con yêu thú Bọ Cạp mặc dù không giỏi về đường dài phía trước, nhưng tốc độ né tránh ở khoảng cách ngắn rất nhanh, và tên lửa chỉ làm nó bị thương nhẹ.

Bảy kilomet, sáu kilomet, năm kilomet...

Con yêu thú Bọ Cạp liên tục thay đổi phương hướng của nó, nhưng phương hướng chung của nó vẫn như cũ, và khoảng cách giữa nó và nước H nhanh chóng được thu hẹp.

Nhiều ông lớn ở nước H đang chú ý đến tình hình ở đây.

"Nếu con yêu thú này tiến vào Vũ Thành, ước tính có bao nhiêu thương vong?"

Vị Tam trưởng lão hỏi người nhân viên bên cạnh.

1001 chữ

Chương 1050: Độc Tố

Phụ tá trầm giọng nói:

"Tam trưởng lão, tình huống không khả quan, loại yêu thú bọ cap này có thể phóng thích khí độc, hấp thụ một chút thì lập tức chết"

"Nếu toàn bộ chất độc trong cơ thể thải ra ngoài, nó đủ để giết chết mười vạn người.

"Ngoại trừ độc tố, nó còn có phương thức tấn công khác, căn cứ kết quả tổng hợp do tình báo phân tích, nếu không ngăn cản được thì thương vong rất có thể sẽ từ mười vạn đến mười lăm vạn"

Tam trưởng lão cau mày.

Hơn mười vạn người chết, đó là một thảm họa lớn.

"Nếu mọi người đóng chặt cửa ra vào và cửa sổ, họ có thể giảm thương vong do độc tố không?"

Tam trưởng lão nói.

Nhân viên công tác nói:

"Tam trưởng lão, con yêu thú Bọ Cạp này rất nhanh sẽ vào thành, trên đường rất nhiều người, chỉ sợ không kịp"

"Ôi!"

Tam trưởng lão thở dài.

Phụ tá nói:

"Tam trưởng lão, binh lính của chúng ta hiện tại đều ở đây, có lẽ có thể ngăn cản con yêu thú Bọ Cạp này "Hy vọng thế!"

Đôi mắt của Tam trưởng lão lộ ra sự chờ đợi.

"Bùm!"

Ở ngoại ô Vũ Thành, một tên lửa siêu thanh từ trên trời rơi xuống.

Một tiếng nổ dữ dội vang lên. Mặc dù con yêu thú Bọ Cạp không bị đánh trực tiếp, nhưng siêu âm của tốc độ của tên lửa quá nhanh, và cơ thể của nó bị thổi bay.

Trên cơ thể của yêu thú Bọ Cạp có rất nhiều vết thương.

Trong một lúc, đầu nó choáng váng.

“Thời cơ đã đến!"

Trận Thanh Long được tạo thành bởi một nghìn chiến binh đã đến gần, hư ảnh của Thanh Long nhanh chóng lao tới và ngay sau đó bóng ma của rồng xanh đã bao vây con yêu thú Bọ Cạp.

Trận pháp Thanh Long tập trung vào tấn công và bẫy kẻ thù, về mặt tấn công, với tình hình hiện tại của họ thì không thể đối phó với con yêu thú Bọ Cạp cùng một lúc.

Thích hợp nhất là bẫy kẻ thù.

Chỉ cần nhốt yêu ma Bọ Cạp một thời gian, Tô Ấu Vi có thể xông tới.

Không dễ để bẫy được con yêu thú Bọ Cạp mạnh mẽ, nhưng tên lửa siêu thanh đã cho họ cơ hội.

"Bang Bang!"

Ngay khi trận pháp Thanh Long bị bao vây, con yêu thú Bọ Cạp lập tức phát động một cuộc tấn công, dưới sự tấn công của nó, hư ảnh của Thanh Long không ngừng rung chuyển.

Chỉ cần trận Thanh Long bị phá vỡ, hàng ngàn chiến binh này tuyệt đối không là đối thủ của yêu thú cấp Võ Vương, trong thời gian ngắn sẽ bị tàn sát.

"Mọi người chú ý, chúng ta không có đường lui"

"Phía sau chúng ta là Vũ Thành với bốn năm triệu người!"

"Sợ hãi cũng vô dụng, mọi người dựa theo lời Tiêu tông sư dặn dò mà làm, nếu yêu thú Bọ Cạp bị thương thì chúng ta có thể xử lý"

Người mạnh mẽ hàng đầu nói với một giọng trầm.

Nếu họ đã huấn luyện trong một thời gian dài và bẫy mục tiêu như thế này thì hắn ta sẽ không lo lắng gì cả, nhưng bọn họ học cách chiến đấu chưa lâu.

Chỉ cần hợp tác có chút vấn đề thì sẽ đi vào ngõ cụt.

Cũng may hiện tại là vẫn ở trạng thái yên tĩnh, độ khó giảm bớt rất nhiều.

"Rõ!"

Hàng ngàn quân nhân đồng thanh nói.

"Rít...

Thời gian trôi qua, con yêu thú Bọ Cạp cũng không thể lao ra ngoài, nó giận dữ hét lên một tiếng, rất nhiều khí sương mù màu đen từ trong cơ thể phun ra.

Đây là khí độc.

Loại khí độc này cực kỳ mạnh, gió không dễ thổi tan nó.

Con yêu thú Bọ Cạp cố gắng đầu độc kẻ thù.

Tuy nhiên, trận Thanh Long này thậm chí có thể giam cầm khí độc trong đội hình, và việc giải phóng những khí độc này không có nhiều tác dụng.

"Mọi người đừng sợ, Tiêu tông sư nói có thể chống lại khí độc này"

"Thật tốt khi mọi người giữ vững đội hình"

Người mạnh mẽ hàng đầu nói một cách bình tĩnh.

Dần dần, một giờ trôi qua, tất cả mọi người đều tiêu hao rất nhiều sức mạnh, nhưng sức mạnh của con yêu thú Bọ Cạp trong đội hình thậm chí còn tiêu hao nhiều hơn.

Con yêu thú Bọ Cạp nằm đó lặng lẽ.

Nó đợi đám đông thất bại.

Chỉ cần bọn họ không thể chống đỡ, trận pháp tan vỡ thì khí độc lập tức sẽ lan tràn, ngàn binh lính xung quanh sẽ chết rất nhanh.

Ý thức của con yêu thú Bọ Cạp vẫn tốt nhưng phía con người có hỗ trợ.

"Gọi ra!"

Lại nửa giờ trôi qua, Thiểm Điện Tuyết Điêu đã bay tới, một tiếng rưỡi mà bay ba ngàn cây số nên mệt mỏi nằm xuống.

"Ổn định một chút Tô Ấu Vi nhanh chóng đáp xuống đất.

Nàng biết đội hình chiến đấu, và Tô Ấu Vi đã sớm bước vào đội hình chiến đấu.

"Vút!"

Tô Ấu Vi giơ tay lên, thanh kiếm bay ra đã giết chết con yêu thú Bọ Cạp ngay lập tức.

Sức mạnh của con yêu thú Bọ Cạp này vẫn tốt, nhưng ngay khi thời kỳ sơ khai, sức mạnh của nó không kém Tô Ấu Vi chút nào.

"Hợp!"

Sức mạnh của Tô Ấu Vi tăng vọt.

Khí độc nhanh chóng tụ lại, chẳng mấy chốc thì khí độc tạo thành một viên thuốc độc to bằng quả bóng bàn, về sau có thể sẽ hữu dụng.

"Được rồi"

Tô Ấu Vi nói.

1013 chữ

Chương 1051: Học Trận Hình

Nhiều người trong số hàng nghìn binh sĩ ngồi bệt xuống đất, họ không thể cầm cự được nữa, đội hình của trận pháp chắc chắn sẽ sụp đổ nếu Tô Ấu Vi đến muộn năm phút.

"Tô nữ thần, đa tạ!"

Người đàn ông mạnh mẽ hàng đầu vội nói.

Tô Ấu Vi khẽ cười:

"Cảm ơn sao? Ta cũng là người nước H, năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn, đây là điều ta nên làm "Ta sẽ đi qua và kiểm tra lại xem có yêu thú nào khác gần đây không"

Nói xong, Tô Ấu Vi nhanh chóng rời đi.

"Chúng ta đã sống sót.

"Trận Thanh Long quá mạnh, nếu không bố trí trận hình thì chúng ta sẽ bị yêu ma Bọ Cạp giết chết trong vài phút, Vũ Thành cũng sẽ chịu thương vong nặng nề"

"Cũng may Tô nữ thần chạy tới, nếu không chúng ta phải chết.

Đã có rất nhiều cuộc thảo luận.

Tin tức lan truyền nhanh chóng trên Internet.

Biết rằng những con yêu thú đã được giải quyết, vô số người ở nước H tất nhiên vui mừng, trong khi nhiều người ở nước M, đế quốc A, nước Đông Huyết đang cực kì khó chịu.

"Quân đội nước H hình thành từ cái gì?"

"Làm thế nào họ có thể chống lại một con yêu thú mạnh mẽ như vậy?"

Trên mạng xã hội của nước ngoài, nhiều người thắc mắc hỏi.

Có rất nhiều người ở nước H cũng có những nghi ngờ như vậy.

Chiến trận đã khiến cả thế giới choáng váng khi lần đầu tiên xuất hiện.

"Mọi người, tại sao trận hình bọn họ xuất hiện nhanh như vậy?"

Chỉ huy nước M mang sắc mặt tối sầm nói.

Hắn đã biết về việc Tiêu Phàm dạy trận hình, nhưng hắn ta không bao giờ ngờ rằng trận hình sẽ có tác dụng nhanh như vậy.

Dựa theo thông tin từ thế giới bên kia, học trận hình phải mất hơn một năm.

"Chỉ huy, ắt hẳn nguyên nhân nằm ở Viêm Hoàng Quyết"

"Bọn hắn đang tu luyện một công pháp thống nhất, rất có thể là lúc Tiêu Hải đưa ra Viêm Hoàng Quyết thì hắn đã cân nhắc tới vấn đề phối hợp trận hình"

Phụ tá cười nhạt.

Chỉ huy nước M trông tiều tuỵ, cuộc sống ngày càng không ổn.

Hắn ta quá khó khăn rồi.

"Tìm mục tiêu!"

"Mục tiêu bắt đầu di chuyển trở lại, tốc độ của mục tiêu đang tăng lên!"

Máy bay không người lái trên bầu trời nhanh chóng phát hiện ra mục tiêu.

Người nước ngoài ở nước H nhiều, người nước H sinh ra ở nước M cũng nhiều, tình hình ở thành nhanh chóng được lan truyền trên các trang mạng nước ngoài.

"Ha ha, nước H khốn nạn!"

"Yêu thú cấp Võ Vương cách Vũ Thành của nước H rất gần, cho dù Tiêu Phàm có giỏi đến đâu cũng không kịp giải cứu Vũ Thành"

"Thành nước H có bốn đến năm triệu dân, chắc chắn họ sẽ tổn thất rất lớn!"

Tin tức lan truyền nhanh chóng trên Internet và nhiều người đang hả hê.

Tô Ấu Vi cau mày.

Nàng để mắt đến tình hình ở thành.

Thiểm Điện Tuyết Điêu đang tiến lên nhanh chóng, nhưng khoảng cách gần ba nghìn cây số, ngay cả khi Thiểm Điện Tuyết Điêu bay với tốc độ siêu nhanh thì nó cũng cần rất nhiều thời gian.

"Bùm bùm!"

Hơn chục quả tên lửa lại nổ xung quanh con yêu thú Bọ Cạp.

Tuy nhiên, con yêu thú Bọ Cạp mặc dù không giỏi về đường dài phía trước, nhưng tốc độ né tránh ở khoảng cách ngắn rất nhanh, và tên lửa chỉ làm nó bị thương nhẹ.

Bảy kilomet, sáu kilomet, năm kilomet...

Con yêu thú Bọ Cạp liên tục thay đổi phương hướng của nó, nhưng phương hướng chung của nó vẫn như cũ, và khoảng cách giữa nó và nước H nhanh chóng được thu hẹp.

Nhiều ông lớn ở nước H đang chú ý đến tình hình ở đây.

"Nếu con yêu thú này tiến vào Vũ Thành, ước tính có bao nhiêu thương vong?"

Vị Tam trưởng lão hỏi người nhân viên bên cạnh.

Phụ tá trầm giọng nói:

"Tam trưởng lão, tình huống không khả quan, loại yêu thú bọ cap này có thể phóng thích khí độc, hấp thụ một chút thì lập tức chết. Nếu toàn bộ chất độc trong cơ thể thải ra ngoài, nó đủ để giết chết mười vạn người. Ngoại trừ độc tố, nó còn có phương thức tấn công khác, căn cứ kết quả tổng hợp do tình báo phân tích, nếu không ngăn cản được thì thương vong rất có thể sẽ từ mười vạn đến mười lăm vạnTam trưởng lão cau mày.

Hơn mười vạn người chết, đó là một thảm họa lớn.

"Nếu mọi người đóng chặt cửa ra vào và cửa sổ, họ có thể giảm thương vong do độc tố không?"

Tam trưởng lão nói.

Nhân viên công tác nói:

"Tam trưởng lão, con yêu thú Bọ Cạp này rất nhanh sẽ vào thành, trên đường rất nhiều người, chỉ sợ không kịp"

"Ôi!"

Tam trưởng lão thở dài.

Phụ tá nói:

"Tam trưởng lão, binh lính của chúng ta hiện tại đều ở đây, có lẽ có thể ngăn cản con yêu thú Bọ Cạp này.

"Hy vọng thế!"

Đôi mắt của Tam trưởng lão lộ ra sự chờ đợi.

"Bùm!"

Ở ngoại ô Vũ Thành, một tên lửa siêu thanh từ trên trời rơi xuống.

Một tiếng nổ dữ dội vang lên. Mặc dù con yêu thú Bọ Cạp không bị đánh trực tiếp, nhưng siêu âm của tốc độ của tên lửa quá nhanh, và cơ thể của nó bị thổi bay.

Trên cơ thể của yêu thú Bọ Cạp có rất nhiều vết thương.

Trong một lúc, đầu nó choáng váng.

1015 chữ

Chương 1052: Đám Đông Thất Bại

“Thời cơ đã đến!"

Trận Thanh Long được tạo thành bởi một nghìn chiến binh đã đến gần, hư ảnh của Thanh Long nhanh chóng lao tới và ngay sau đó bóng ma của rồng xanh đã bao vây con yêu thú Bọ Cạp.

Trận pháp Thanh Long tập trung vào tấn công và bẫy kẻ thù, về mặt tấn công, với tình hình hiện tại của họ thì không thể đối phó với con yêu thú Bọ Cạp cùng một lúc.

Thích hợp nhất là bẫy kẻ thù.

Chỉ cần nhốt yêu ma Bọ Cạp một thời gian, Tô Ấu Vi có thể xông tới.

Không dễ để bẫy được con yêu thú Bọ Cạp mạnh mẽ, nhưng tên lửa siêu thanh đã cho họ cơ hội.

"Bang Bang!"

Ngay khi trận pháp Thanh Long bị bao vây, con yêu thú Bọ Cạp lập tức phát động một cuộc tấn công, dưới sự tấn công của nó, hư ảnh của Thanh Long không ngừng rung chuyển.

Chỉ cần trận Thanh Long bị phá vỡ, hàng ngàn chiến binh này tuyệt đối không là đối thủ của yêu thú cấp Võ Vương, trong thời gian ngắn sẽ bị tàn sát.

"Mọi người chú ý, chúng ta không có đường lui"

"Phía sau chúng ta là Vũ Thành với bốn năm triệu người!"

"Sợ hãi cũng vô dụng, mọi người dựa theo lời Tiêu tông sư dặn dò mà làm, nếu yêu thú Bọ Cạp bị thương thì chúng ta có thể xử lý"

Người mạnh mẽ hàng đầu nói với một giọng trầm.

Nếu họ đã huấn luyện trong một thời gian dài và bẫy mục tiêu như thế này thì hắn ta sẽ không lo lắng gì cả, nhưng bọn họ học cách chiến đấu chưa lâu.

Chỉ cần hợp tác có chút vấn đề thì sẽ đi vào ngõ cụt.

Cũng may hiện tại là vẫn ở trạng thái yên tĩnh, độ khó giảm bớt rất nhiều.

"Rõ!"

Hàng ngàn quân nhân đồng thanh nói.

"Rít.."

Thời gian trôi qua, con yêu thú Bọ Cạp cũng không thể lao ra ngoài, nó giận dữ hét lên một tiếng, rất nhiều khí sương mù màu đen từ trong cơ thể phun ra.

Đây là khí độc.

Loại khí độc này cực kỳ mạnh, gió không dễ thổi tan nó.

Con yêu thú Bọ Cạp cố gắng đầu độc kẻ thù.

Tuy nhiên, trận Thanh Long này thậm chí có thể giam cầm khí độc trong đội hình, và việc giải phóng những khí độc này không có nhiều tác dụng.

"Mọi người đừng sợ, Tiêu tông sư nói có thể chống lại khí độc này"

"Thật tốt khi mọi người giữ vững đội hình"

Người mạnh mẽ hàng đầu nói một cách bình tĩnh.

Dần dần, một giờ trôi qua, tất cả mọi người đều tiêu hao rất nhiều sức mạnh, nhưng sức mạnh của con yêu thú Bọ Cạp trong đội hình thậm chí còn tiêu hao nhiều hơn.

Con yêu thú Bọ Cạp nằm đó lặng lẽ.

Nó đợi đám đông thất bại.

Chỉ cần bọn họ không thể chống đỡ, trận pháp tan vỡ thì khí độc lập tức sẽ lan tràn, ngàn binh lính xung quanh sẽ chết rất nhanh.

Ý thức của con yêu thú Bọ Cạp vẫn tốt nhưng phía con người có hỗ trợ.

"Gọi ra!"

Lại nửa giờ trôi qua, Thiểm Điện Tuyết Điêu đã bay tới, một tiếng rưỡi mà bay ba ngàn cây số nên mệt mỏi nằm xuống.

"Ổn định một chút.

Tô Ấu Vi nhanh chóng đáp xuống đất.

Nàng biết đội hình chiến đấu, và Tô Ấu Vi đã sớm bước vào đội hình chiến đấu.

"Vút!"

Tô Ấu Vi giơ tay lên, thanh kiếm bay ra đã giết chết con yêu thú Bọ Cạp ngay lập tức.

Sức mạnh của con yêu thú Bọ Cạp này vẫn tốt, nhưng ngay khi thời kỳ sơ khai, sức mạnh của nó không kém Tô Ấu Vi chút nào.

"Hợp!"

Sức mạnh của Tô Ấu Vi tăng vọt.

Khí độc nhanh chóng tụ lại, chẳng mấy chốc thì khí độc tạo thành một viên thuốc độc to bằng quả bóng bàn, về sau có thể sẽ hữu dụng.

"Được rồi."

Tô Ấu Vi nói.

Nhiều người trong số hàng nghìn binh sĩ ngồi bệt xuống đất, họ không thể cầm cự được nữa, đội hình của trận pháp chắc chắn sẽ sụp đổ nếu Tô Ấu Vi đến muộn năm phút.

"Tô nữ thần, đa tạ!"

Người đàn ông mạnh mẽ hàng đầu vội nói.

Tô Ấu Vi khẽ cười:

"Cảm ơn sao? Ta cũng là người nước H, năng lực càng lớn, trách nhiệm càng cao, đây là điều ta nên làm. Ta sẽ đi qua và kiểm tra lại xem có yêu thú nào khác gần đây không Nói xong, Tô Ấu Vi nhanh chóng rời đi.

"Chúng ta đã sống sót"

"Trận Thanh Long quá mạnh, nếu không bố trí trận hình thì chúng ta sẽ bị yêu ma Bọ Cạp giết chết trong vài phút, Vũ Thành cũng sẽ chịu thương vong nặng nề"

"Cũng may Tô nữ thần chạy tới, nếu không chúng ta phải chết.

Đã có rất nhiều cuộc thảo luận.

Tin tức lan truyền nhanh chóng trên Internet.

Biết rằng những con yêu thú đã được giải quyết, vô số người ở nước H tất nhiên vui mừng, trong khi nhiều người ở nước M, đế quốc A, nước Đông Huyết đang cực kì khó chịu.

"Quân đội nước H hình thành từ cái gì?"

"Làm thế nào họ có thể chống lại một con yêu thú mạnh mẽ như vậy?"

Trên mạng xã hội của nước ngoài, nhiều người thắc mắc hỏi.

Có rất nhiều người ở nước H cũng có những nghi ngờ như vậy. Chiến trận đã khiến cả thế giới choáng váng khi lần đầu tiên xuất hiện.

"Mọi người, tại sao trận hình bọn họ xuất hiện nhanh như vậy?" Chỉ huy nước M mang sắc mặt tối sầm nói.

1023 chữ

Chương 1053: Thay Mặt

Hắn đã biết về việc Tiêu Phàm dạy trận hình, nhưng hắn ta không bao giờ ngờ rằng trận hình sẽ có tác dụng nhanh như vậy.

Dựa theo thông tin từ thế giới bên kia, học trận hình phải mất hơn một năm.

"Chỉ huy, ắt hẳn nguyên nhân nằm ở Viêm Hoàng Quyết "Bọn hắn đang tu luyện một công pháp thống nhất, rất có thể là lúc Tiêu Hải đưa ra Viêm Hoàng Quyết thì hắn đã cân nhắc tới vấn đề phối hợp trận hình"

Phụ tá cười nhạt.

Chỉ huy nước M trông tiều tuỵ, cuộc sống ngày càng không ổn.

Hắn ta quá khó khăn rồi.

"Reng reng."

Điện thoại di động của Tiêu Phàm reo.

Tiêu Phàm cầm điện thoại di động lên kiểm tra, ra là Đại trưởng lão gọi tới.

"Đại trưởng lão, chào ngài"

Tiêu Phàm vội nghe điện thoại.

Giọng nói từ tốn của Đại trưởng lão phát ra:

"Tiểu Tiêu, ta thay mặt toàn thể nhân dân đất nước cảm ơn ngươi và ông nội của ngươi"

Trong nháy mắt Tiêu Phàm liền hiểu ra, Đại trưởng lão gọi điện tới là vì chuyện trận địa Viêm Hoàng, không chỉ đơn thuần vì chuyện lần này.

Sau khi các binh sĩ học được trận địa Viêm Hoàng, thậm chí về sau còn có thể phổ cập trận địa Viêm Hoàng cho mọi người. Trong tương lai mối đe dọa của bom hạt nhân đối với Hoa Hạ sẽ thấp hơn rất nhiều.

Họ chỉ cần ẩn núp trong hầm trú ẩn trước vụ nổ hạt nhân, đợi vụ nổ hạt nhân đi qua thì lại sắp xếp đội hình phòng ngự để từ từ rút quân khỏi khu vực trung tâm phóng xạ. Những địa phương còn lại, võ giả có thể trực tiếp đối đầu chống cự với bức xạ.

Thậm chí đối với yêu thú, mối đe dọa của chúng còn thấp hơn nhiều so với trận địa Viêm Hoàng. Trong tương lai để đối phó với mối đe dọa từ yêu thú, các quốc gia khác còn có thể sẽ hoan nghênh Hoa Hạ đến đóng quân, từ đó sức ảnh hưởng của hoa hạ sẽ tăng lên.

"Đại trưởng lão, đây là chuyện chúng ta nên làm"

"Ta đã nói rồi, mặc kệ thân phận của chúng ta là gì, nhưng bên trong cơ thể của chúng ta đều chảy xuôi dòng máu Viêm Hoàng. Dù ai nói ngả nói nghiêng, sự thật này sẽ không bao giờ thay đổi."

Tiêu Phàm trịnh trọng nói.

Ở đầu bên kia điện thoại, trên mặt Đại trưởng lão đã lộ ra nụ cười.

Nên biết rằng những gì Tiêu Phàm nói trước đây và bây giờ hoàn toàn có ý nghĩa khác nhau. Bây giờ Tiêu Phàm đường đường là thái tử của đế quốc Thần Long.

Quân vô hí ngôn, lời đã nói ra thì không thể rút lại.

"Tiểu Tiêu, ngươi chuẩn bị rời khỏi dị giới sao?"

Đại trưởng lão dò hỏi.

Tô Ấu Vi đã giải quyết các vấn đề liên quan đến hầu hết các người tiến hóa từ nước M, binh lính đã học được từ trận địa Viêm Hoàng, linh huyệt huyện Lôi Sơn cũng đạt đến cấp SSS.

"Cũng tầm tầm như thế, có thể một hoặc hai tháng"

"Đại trưởng lão, phiền ngài đốc thúc bên dưới đưa thêm nhiều máy móc tới một chút, nhất định phải hết sức chú ý chiến hạm dưới 3.000 tấn"

Tiêu Phàm nói.

Linh huyệt huyện Lôi Sơn bên này cũng đến cấp SSS, mỗi một lần có thể truyền tống càng nhiều đồ vật, ngay cả những cỗ máy siêu lớn cũng có thể truyền tống đến đó Đại trưởng lão đáp lại hắn: "Tiểu Tiêu ngươi yên tâm, chuyện ngươi muốn nhất định sẽ được làm tốt, ai không hoàn thành xong thì nhất định phải nhận lấy sự khiển trách thích đáng"

"Cảm tạ Đại trưởng lão"

Cúp điện thoại, Tiêu Phàm thở dài một hơi.

Có hứa hẹn của Đại trưởng lão, ngay cả những cỗ máy cao cấp cũng sẽ được gửi đến, về sau Đế quốc Thần Long có thể tự mình chế tạo rất nhiều thứ.

Bên này Địa Cầu có thể chế tạo tàu chở hàng nặng tới mấy chục vạn tấn, so với mẫu hạm hàng không còn lớn hơn rất nhiều. Vậy thì dị giới cũng hoàn toàn có thể.

Trọng tải một chiếc như thế này có thể tương đương với một chiến chiến hạm hàng đầu! Nếu về sau Đế quốc Thần Long có thể chế tạo mẫu hạm hàng không nặng mấy chục vạn tấn, vậy thì Đế quốc Kền Kền sợ là một cái rắm cũng không dám thả.

Trước mắt, những chiến hạm được gửi đến hiện tại chỉ để đảm bảo rằng Đế quốc Thần Long có thể bất khả chiến bại trong trận chiến với Đế quốc Kền Kền. Nhưng trong tương lai vẫn là phải dựa vào một số lượng lớn máy móc do Tiêu Phàm truyền tống đến.

Cộng lại đủ loại đủ kiểu máy móc từng được truyền tổng qua cũng phải vào tầm mấy trăm vạn tấn.

"Lão bà, ngươi cứ trực tiếp đi thẳng đến Đế Đô đi"

"Ta cũng từ bên này đi đến Đế Đô luôn Tiêu Phàm nhận được tin nhắn từ Tô Ấu Vi.

Tô Ấu Vi đã xác nhận rằng không có yêu thú nào khác ở Ô thành.

"Ù"

Hai, ba giờ sau, Tiêu Phàm và Tô Ấu Vi đã đến nhà họ Lục.

Nhiều người trong nhà họ Lục đã chờ sẵn ở đó.

Họ đã nhận được tin từ Tô Ấu Vi rằng Tiêu Phàm sẽ đến từ rất sớm.

"Lục Nhị thúc, thúc có chuyện gì sao?"

Tiêu Phàm kinh ngạc nói.

Ngoại trừ Lục Bách Xuyên, và cả Lục Chí Hằng là những người Tiêu Phàm đã quen biết tương đối lâu thì dù là Lục Chí Viễn đến lúc này cũng lộ ra dáng vẻ tương đối câu nệ.

1019 chữ

Chương 1054: Vậy Là Tốt Rồi

Lục Chí Viễn ho nhẹ một tiếng trước khi nói:

"Tiêu Phàm, địa vị của ngươi bây giờ không giống như lúc trước nên tạm thời ta vẫn chưa thích ứng được"

Sau khi công khai thân phận, Tiêu Phàm vẫn chưa đến nhà họ Lục lần nào.

Trước đó họ chỉ biết ông nội của Tiêu Phàm ở dị giới là tướng quân nên Lục Bách Xuyên và Lục Chí Hằng cũng không quá để tâm. Nhưng bây giờ thì khác rồi.

Ông nội của Tiêu Phàm lại là hoàng đế. Hơn nữa Đế quốc Thần Long cũng có thực lực cực mạnh, diện tích cương thổ lên đến gần 50 triệu km, gấp hơn 5 lần so với Hoa Hạ.

Tiêu Phàm cười nói:

"Lục Nhị thúc, các ngươi đừng như vậy, cho dù bây giờ ta là thái tử của Đế quốc Thần Long, nhưng các ngươi vẫn là trưởng bối của ta mà "Ngoại công, đừng khách sáo như vậy, bằng không thì về sau ta cũng không dám tới đây nữa"

Bên ngoài nhà họ Lục và dưới sân đều được phủ thảm đỏ.

Lục Chí Viễn và những người khác ăn mặc rất trang trọng. Lục Triển Bằng với mọi người cũng đứng nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh.

Lục Bách Xuyên cười ha ha nói:

"Đây là lần đầu ngươi đến đây sau khi công khai thân phận thế nên mới được đối đãi như vậy thôi, về sau có khi sẽ không được đãi ngộ như vậy nữa đâu"

"Vậy là tốt rồi"

Tiêu Phàm cười nói:

"Triển Bằng, các ngươi đứng có mệt không? Mệt thì nhanh đi đi, còn nếu không mệt thì các ngươi còn định đứng đấy thêm bao nhiêu lâu nữa hả?"

"Hừ, anh rể, đương nhiên là ta rất mệt"

Lục Triển Bằng vội nói.

Tuy họ đều là người tu luyện nên đứng như vậy cũng không mệt mỏi, nhưng đứng lâu tất nhiên cũng sẽ không thoải mái.

Rất nhanh, Tiêu Phàm và mọi người nhộn nhịp bước vào phòng.

"Bà ngoại, bà nấu nhiều món như vậy sao?"

Tiêu Phàm kinh ngạc nói.

Liễu Tú Vân cười nói:

"Đại trưởng lão biết các ngươi tới nên cố ý sai quốc yến đầu bếp làm, lần này bà ngoại không cần động tay đến dù chỉ một món "Tiểu Tiêu, Ấu Vi, mau ngồi xuống nào"

Rượu quá ba lượt, Tiêu Phàm nhìn về phía Lục Bách xuyên:

"Ngoại công, chỉ ít lâu sau ta với Vi Vi sẽ đến dị giới.

"Đến lúc đó sẽ có đăng cơ đại điện, sau đó ta với Vi Vi sẽ tổ chức hôn lễ, ta muốn mời mọi người đến dị giới trước hơn lúc đó."

"Trước tiên các ngươi cứ thích ứng với hoàn cảnh bên kia đi đã, thuận tiện tăng cao tu vi một chút.

Lục Triển Bằng nghe đến đây thì không giấu được vẻ hưng phấn trong ánh mắt.

Lục Bách Xuyên trầm ngâm nói:

"Tiểu Tiêu, nếu nhà họ Lục bọn ta trực tiếp đến dị giới phát triển, ngươi cảm thấy thế nào?"

"Với sự thăng cấp tu vi của mọi người, lại thêm sức ảnh hưởng của ngươi, nhà họ Lục chắc chắn có thể trở nên ngày càng mạnh hơn trong giới quân sự và chính trị"

"Ta khẳng định điều này sẽ đụng chạm tới lợi ích của một số người"

"Hơn nữa nếu chúng ta xảy ra chuyện gì ở chỗ này, các ngươi cũng sẽ lo lắng"

Mắt Tiêu Phàm sáng lên:

"Ngoại công, nếu được như vậy thì tốt quá"

Bọn Lục Triển Bằng cũng lộ ra vẻ hưng phấn trong mắt, đến dị giới rồi có lẽ họ có thể trở thành cường giả lợi hai hon.

"Lão đầu tử, ngươi nghĩ thông suốt rồi?"

Liễu Tú Vân kinh ngạc nói.

Lục Bách Xuyên khẽ gật đầu:

"Chúng ta tiếp tục ở lại Hoa Hạ mà thực lực còn không ngừng tăng lên sẽ dễ dàng khiến cho một số người kiêng kỵ."

"Mặc dù rất khó rời bỏ quê hương nhưngdưới tình huống hiện tại rời đi vẫn là lựa chọn tốt nhất"

Tiêu Phàm mỉm cười nói:

"Ngoại công, về sau ngài muốn về đây vẫn có thể, bằng thiên phú của ngoại công, phỏng chừng trong tương lai có khả năng tu vi sẽ không thể tăng trưởng vượt bậc"

Lục Bách Xuyên hơi tức giận nói:

"Ta nghe lời này của ngươi lại có chút khó chịu đấy?"

"Ngoại công, các ngươi đến đó được là quá tốt rồi"

"Bằng không thì ta sợ về sau tu vi của ta quá cao sẽ không về được nữa"

Tô Ấu Vi nói với giọng điệu vui vẻ.

Têu Phàm và mọi người ăn bữa cơm đến là vui vẻ hòa thuận.

Có lẽ Lục Chí Hằng, Lục Chí Viễn sẽ không muốn từ bỏ nhưng thế hệ người trẻ tuổi vốn không có cái gì là không thể bỏ, sự nghiệp của họ vốn cũng chưa có đi sâu đến đâu.

"Lục lão, các ngươi xác định rồi chứ?"

Lục Bách Xuyên khẽ gật đầu:

"Ngay ngày thứ hai đại trưởng lão đến đây, Lục Chí Hằng đã nộp đơn xin.

"Ta nghĩ kĩ rồi, việc nhà họ Lục chúng ta tiếp tục lưu lại Hoa Hạ chưa chắc đã chuyện tốt với Hoa Hạ"

"Nhưng đến dị giới ta còn có thể sống lâu thêm vài năm nữa"

Đảo mắt mấy ngày đã trôi qua.

Ở huyện Lôi Sơn, khi một số người nhà họ Lục vừa đến nơi cũng là lúc trời đã vào khuya.

"Thùng thùng!"

Tiếng gõ vang lên từ chiếc gương lớn bên cạnh Tiêu Phàm. Ngay sau đó, hình bóng Tiêu Hải xuất hiện ở trong gương.

"Ông nội, bây giờ ngoại công của Vi Vi và mọi người đang ở trong biệt thự, lần này qua đây trong thời gian ngắn họ sẽ không quay lại.

"Về sau nhà họ Lục sẽ phát triển ở dị giới"

Tiêu Phàm mỉm cười nói.

1089 chữ

Chương 1055: Linh Huyệt Ở Huyện Lôi Sơn

Mắt Tiêu Hải sáng bừng lên:

"Vậy thì tốt rồi. Nếu không sau này nhà họ Lục xảy ra chuyện gì, nhất định Ấu Vi sẽ rất nóng lòng"

"Nếu có chuyện gì xảy ra với Ấu Vi, ngay cả ngươi cũng sẽ lo lắng"

"Dù cho họ không thể trở thành những cao thủ hàng đầu ở đây, nhưng tu vi nhất định có thể tăng lên rất nhiều, tuổi thọ chắc chắn cũng có thể kéo dài lâu hơn nữa"

Tiêu Phàm gật đầu:

"Ta cũng nghĩ như vậy. Ông nội, vậy để họ truyền tống đến dị giới trước, rồi sau đó truyền tống máy móc qua sau nhé"

"Bên này hiện đang tập trung một số lượng lớn máy móc"

Tiêu Hải nói:

"Cháu trai ngoan, bây giờ linh huyệt ở huyện Lôi Sơn đã đạt đến cấp SSS chưa?"

Tiêu Phàm gật đầu:

"Cũng đại khái rồi"

"Nhưng tạm thời ta không có ý định đến đó vào bây giờ"

“Vẫn còn không ít chiến hạm dưới 3.000 tấn cần phải truyền tống, nhiều máy móc thiết bị cũng phải truyền tống qua.

Tiêu Hải nói:

"Linh huyệt ở huyện Lôi Sơn cũng vừa đạt đến cấp SSS, bây giờ ngươi tới đây luôn có chút mạo hiểm, chờ một chút cũng tốt"

"Cháu trai ngoan, mau mời ông bà của Ấu Vi lên đây đi"

Ngay sau đó nhóm người Lục Bách Xuyên cũng đi lên. Cũng may phòng ngủ chính của Tiêu Phàm tương đối rộng, nếu không thì có khi không chứa nổi con cháu nhà họ Lục mất.

"Cái này--"

Thấy Tiêu Hải trong gương, bọn Lục Chí Hằng đã khiếp sợ không ngớt.

"Tiêu lão ca"

Lục Bách Xuyên cười ha hả chào hỏi, thật ra họ đã từng gặp nhau trước đây.

"Lục lão huynh"

Tiêu Hải cũng cười đáp lại.

Lục Bách Xuyên quay đầu liếc nhìn đám người Lục Chí Hằng:

"Còn ngẩn ngơ ở đó làm gì? Không biết chào hỏi người ta một tiếng sao?"

"Tiêu thúc"

"Ông nội Tiêu"

Bọn Lục Chú Hằng vội chào hỏi.

Tiêu Hải cười ha ha nói:

"Không cần quá khách khí, Lục lão huynh, hôm nay các ngươi đều tới nên đột nhiên ta nảy ra một chủ ý như này."Ta truyền hôn thư đi để các ngươi đều cùng chứng kiến Tiêu Phàm và Ấu Vi đính hôn, các ngươi thấy thế nào?" Hai mắt Lục Bách Xuyên sáng lên:

"Tiêu lão ca, ý này rất được"

Tiêu Hải nói tiếp:

"Đáng lẽ phải tổ chức trang trọng hơn, nhưng bây giờ Tiêu Phàm và mấy người khác lại không tiện đến đây, nên trước tiên đính hôn hợp lý hơn "Chuẩn bị đám cưới thật kỹ càng nghe chưa, cố gắng khiến nó diễn ra long trọng nhất có thể.

Bức thư kết hôn được truyền đi rất nhanh chóng.

Ngay sau đó Tiêu Phàm cũng lấy ra chiếc nhẫn đính hôn mà hắn đã chuẩn bị từ lâu.

"Vi Vi, để ta đeo cho ngươi."

Khoảnh khắc người thân và bạn bè của cả hai bên cùng chứng kiến cảnh đeo nhẫn đính hôn, lễ đính hôn coi như hoàn tất, lúc này đôi mắt Tô Ấu Vi đã lóng láng ánh nước.

"Tên nhóc thối, sau này cấm ngươi không được bắt nạt Ấu Vi đấy, nếu không cho dù ngươi trở thành hoàng đế thì ông nội cũng sẽ đánh ngươi một trận.

Tiêu Hải lên tiếng cảnh cáo.

Tiêu Phàm nắm tay Tô Ấu Vi:

"Ông nội, ông ngoại, bà ngoại đừng lo lắng, nhất định ta sẽ đối xử thật tốt với Vi Vi"

Liễu Tú Vân mỉm cười nói:

"Mọi người, Tiêu Phàm chưa bao giờ đối xử tệ với Ấu Vi mà, về điểm này thì chúng ta phải yên tâm chứ Tiêu Hải cười nói:

"Vậy thì tốt"

"Các ngươi có thể đến trước tấm gương rồi đi thẳng vào trong đó, sẽ không bị chặn lại đâu.

Không bao lâu, toàn bộ bọn người Lục Bách Xuyên đã được truyền tống qua hết.

Linh huyệt đã là cấp SSS, hơn nữa tu vi của nhóm Lục Bách Xuyên cũng không cao nên đương nhiên truyền tống tới chỗ Tiêu Hải cũng không tiêu hao bao nhiêu sức lực.

Sau đó lại hơn một giờ, các loại thiết bị máy móc nặng hàng trăm nghìn tấn mới được truyền tống hết, nhưng Tiêu Hải vẫn còn dư một chút năng lượng.

"Cháu thân yêu của ta, ta sẽ cho ngươi thêm một ít Long khí"

Sau khi truyền một ít Long khí cho Tiêu Phàm, bóng dáng của Tiêu Hải lập tức biến mất không thấy tăm hơi.

Sau khi tiêu hóa tất cả Long khí, Tiêu Phàm đến đã rất gần vớiVõ Tông viên mãn, rất nhanh thôi linh huyệt cũng cũng có thể lại thăng cấp.

"Lão bà, cuối cùng chúng ta cũng đính hôn rồi"

"Chúng ta sắp xếp vài nơi để hoạt động chúc mừng trước đi? Buổi tối ta sắp xếp, ban ngày ngươi sắp xếp nốt Tiêu Phàm cười híp mắt nói.

"Ừm."

Tô Ấu Vi đỏ mặt gật đầu.

Tại dị giới, nơi biên giới giữa Đế quốc Thần Long và Đế quốc Bách Việt.

Thẩm Kính Thiên cũng đang ở đây.

Đế quốc Thần Long có khoảng hai trăm ngàn quân phòng thủ ở đây, nhưng đế quốc Bách Việt đã tập hợp đủ cả binh lính ở biên cảnh, hợp lại phải vào tầm ba trăm ngàn binh lính.

Trong lúc đó, tại Đế quốc Thiên La, số lượng lực lượng đồng minh của bốn quốc gia và quân tay sai đã tăng lên, đạt ngưỡng bảy trăm ngàn binh sĩ. Điều này đồng nghĩ với việc quân địch tập trung tại biên giới của Đế quốc Thần Long bỗng nhiên đã lên tới con số một triệu.

Tất nhiên điều này không phải là tin tức tốt đẹp gì đối với Đế quốc Thần Long.Ngay cả khi quân đội của Đế quốc Thần Long bất khả chiến bại, thì khi đối mặt với kẻ địch được sự che chở của các chiến hạm hàng đầu, chắc chắn họ sẽ thương vong rất nhiều nếu kẻ địch xâm chiếm đến Đế quốc Thần Long.

Trong lúc chờ chương các bạn có thể đọc:

TẠI MẠT THẾ, MỌI NGƯỜI THAY PHIÊN NHAU DIỄN KỊCH: Dị giới, khoa huyễn, hài hước, trang bức, tu luyện, xây dựng thế lực...

1037 chữ

Chương 1056: Chiến Hạm Đầu Hàng

"Thẩm tướng quân, đã xác nhận hai chiến hạm ở hàng đầu chính là của Đế quốc Kền Kền, và họ có thể phát động xâm lược bất cứ lúc nào"

Có cường giả đến trước mặt Thẩm Kính Thiên báo cáo.

Đế quốc Kền kền có tổng cộng mười ba chiến hạm hàng đầu, hiện tại phía bắc có bảy chiếc chiến hạm, phía nam hai chiếc, tổng cộng có chín chiếc chiến hạm đã bao vây xung quanh Đế quốc Thần Long.

"Hai chiếc chiến hạm hàng từ đâu tới? Cũng không tồi!"

Ánh mắt Thẩm Kính Thiên lấp lóe ánh sáng.

Hiện tại trong bảo vật không gian của hắn có hai chiến hạm hàng đầu, trong bảo vật không gian của hai vị tướng quân còn lại cũng đều có một chiến hạm hàng đầu. Đến lúc đó, chỉ cần thả ra, họ sẽ có bốn chiến hạm hàng đầu ở đây, đủ để tạo thành ưu thế so với Đế quốc Kền Kền.

Thậm chí bốn chiến hạm hàng đầu này đều được chế tạo sau này và hoàn toàn có thể phi hành.

Về tấn lực công và phòng thủ, bốn chiến hạm hàng đầu này còn mạnh hơn bất kì chiến hạm hàng đầu nào của Đế quốc Kền Kền.

“Thẩm Kính quân, nếu để hai chiến hạm hàng đầu của Đế quốc Kền Kền tiếp cận vào đây, thì chắc chắn Đế quốc Bách Việt cũng sẽ phát động tấn công"

"Chi bằng chúng ta tiên hạ thủ vi cường!"

"Nếu phá hủy được hai chiến hạm hàng đầu này, và tiêu diệt được ba trăm ngàn binh lính của đế quốc Bách Việt, họ có thể sẽ đầu hàng nhanh hơn Một vị tướng quân khác bên cạnh Thẩm Kính Thiên nói.

Thẩm Kính Thiên khẽ gật đầu.

Nếu để cho kẻ địch ra tay trước, vậy rất có thể kẻ địch sẽ đồng thời ra tay từ cả hai hướng nam bắc, đến lúc đó khẳng định Đế quốc Thần Long sẽ tổn thất không ít.

Chẳng mấy chốc nhóm Thẩm Kính Thiên đã hành động.

Họ không thiếu cường giả, lại thêm hai ngàn danh thủy Sư sĩ binh được dẫn đến một cái sơn cốc thuộc quốc nội Đế quốc Bách Việt. Nơi này cách chiến hạm của Đế quốc Kền Kền chưa đến mười cây số.

"Bày trận!"

Bọn Thẩm Kính Thiên và những người khác cấp tốc bày trận.

Chẳng mấy chốc trận pháp đã bao phủ toàn bộ sơn cốc. Cùng lúc đó bốn chiến hạm có trọng tải gần bốn đến năm ngàn tấn đã xuất kích.

Thấy bốn chiến hạm cực phẩm này, rất nhiều binh lính khác đều rất hưng phấn.

Thẩm Kính Thiên cũng phấn khích không kém.

Trước đây những chiến hạm mạnh nhất hải quân của Đế quốc Thần Long cũng không vượt quá 500 tấn, nên dĩ nhiên chúng chẳng khác nào rác rưởi trước mặt hải quân của Đế quốc Kền Kền.

"Lên hạm!"

Thẩm Kính Thiên trầm giọng nói.

Một hai ngàn binh sĩ hải quân nhanh chóng leo lên bốn chiến hạm hàng đầu, mỗi chiến hạm chỉ cần mấy trăm người là đủ để điều khiển một chiến hạm hàng đầu.

"Khịch!"

Đội hình phòng ngự của bốn chiến hạm cực phẩm nhanh chóng được kích hoạt. Thậm chí lực phòng ngự của nó có thể sánh ngang với cường giả ở cấp bậc Võ Đế viên mãn!

"Tất cả mọi người nghe lệnh.

"Nhiệm vụ của các ngươi chính là tiêu diệt hai chiếc chiến hạm hàng đầu gần nhất của Đế quốc Kền Kền. Nếu họ đã tới, vậy đừng nghĩ đến việc rời đi!"

Giọng nói hùng hồn đầy sát khí của Thẩm Kinh Thiên vang lên.

"Giết giết!"

Trên bốn chiếc chiến hạm cực phẩm, tất cả binh lính của Đế quốc Thần Long đều đang gầm thét.

"Rút trận!"

Thẩm Kính Thiên ra lệnh.

Trận pháp lập tức được hủy bỏ, bốn chiến hạm cực phẩm nhanh chóng cất cánh.

Hai chiến chiến hạm hàng đầu của Đế quốc Kền Kền chỉ cách nhau mười dặm nên chúng có thể cùng lúc bảo vệ một khu vực rộng lớn. Đội quân gồm ba trăm ngàn binh sĩ của Đế quốc Bách Việt cũng nằm trong phạm vi bảo vệ của chúng, lúc này họ chỉ cách Đế quốc Thần Long hai mươi hoặc ba mươi dặm.

Nếu tiến nhanh về phía trước thì hai chiến hạm hàng đầu có thể tiến vào lãnh thổ của Đế quốc Thần Long trong vòng một phần tư giờ, và họ có thể đẩy lùi quân đội của Đế quốc Thần Long.

Đến lúc đó ba trăm ngàn quân của Đế quốc Bách Việt có thể xâm nhập một cách an toàn.

"Ngày mai chúng ta sẽ tuyến đường theo tuyến đường này, các ngươi có muốn bổ sung thêm gì không?"

Một vị tướng quân của Đế quốc Kền Kền trầm giọng nói.

Hắn đang ở trên một trong những chiến hạm hàng đầu, xung quanh là các tướng lĩnh của Đế quốc Kền Kền và một số tướng lĩnh của Đế quốc Bách Việt.

"Không có, tướng quân William, ngươi đã giải thích rất cặn kẽ.

Một trong những vị tướng quân của Đế quốc Bách Việt nói.

Các vị tướng quân còn lại cũng lắc đầu.

Tướng quân William trầm giọng nói:

"Chư vị, trước đó chúng ta chiến đấu cùng Đế quốc Thần Long chịu tổn thất cũng vì không có cơ hội tiến đánh vào đại lục Đế quốc Thần Long"

"Chúng ta chiến đấu trên quê hương của họ phải kiêng dè rất nhiều! Nếu chúng ta công thành thành công, liệu họ còn dám ném bom oanh tạc chúng ta mà không mảy may sợ hãi không?"

"Thắng lợi rồi sẽ thuộc về chúng ta!"

Mọi người xung quanh đều tràn đầy tự tin với trận chiến lần này.

Họ có ba trăm ngàn người, cộng thêm hai chiến hạm hàng đầu, hai trăm ngàn người của Đế quốc Thần Long chưa chắc đã ngăn cản được thế tiến công của họ.

1007 chữ

Chương 1057: Còn Hai Chiến Hạm

"Ô ô!"

Đúng lúc này, tiếng còi báo động chói tai vang lên.

"Có địch tấn công, có địch tấn công"

Có một vị cường giả bên ngoài chiến hạm đang rống lên giận dữ, tuy tướng quân William và những người khác ở bên trong chiến hạm nhưng vẫn nghe được rõ ràng tiếng gào thét của cường giả ở bên ngoài.

"Mau ra khỏi đây!"

Tướng quân William hét lên.

Họ nhanh chóng di chuyển ra phía ngoài, chẳng mấy chốc đã thấy hai chiếc tàu chiến đang lao về phía này, và thậm chí chiếc tàu này còn lớn hơn chiếc của họ.

"Tướng quân William, nơi đó còn có hai chiếc chiến hạm!"

"Đế quốc Thần Long đã có bốn chiến hạm hàng đầu có khả năng phi hành Một vị tướng quân khác của Đế quốc Kền Kền thốt lên trong lúc kinh hãi.

Họ chỉ có hai chiến hạm hàng đầu ở đây, trong khi Đế quốc Thần Long đã có bốn chiến hạm hàng đầu nên rất có thể họ không phải là đối thủ của Đế quốc Thần Long.

"Rút lui, lập tức rút lui!"

"Hãy xem chúng ta có thể thoát khỏi chúng dựa vào tốc độ hay không!"

Tướng quân William lớn tiếng ra lệnh. Liều lĩnh chiến đấu để tranh giành hỏa lực, hắn biết rằng một chọi hai chắc chắn không có cơ hội chiến thắng, còn chưa kể đến trọng tải của các tàu chiến từ Đế quốc Thần Long thậm chí còn lớn hơn của họ.

"Tướng quân William, ba trăm ngàn tướng sĩ của chúng ta đều đang ở đây.

Một vị tướng quân của Đế quốc Bách Việt thốt lên đầy kinh hãi.

Tướng quân William trầm giọng đáp lại: "Các ngươi có không ít cường giả, hơn nữa nơi này là rừng cây rậm rạp, các ngươi nhanh chóng tản ra trốn trong rừng rậm là ổn thôi"

"Chiến hạm hàng đầu của Đế quốc Kền Kền chúng ta tuyệt đối không thể bị phá hủy ở chỗ này, nếu không đây sẽ là sự đả kích lớn đối với sĩ khí của toàn bộ liên minh"

Hai tàu chiến hàng đầu của Đế quốc Kền Kền bay lên không trung rời đi trong lúc cấp bách, trong khi bốn tàu chiến hàng đầu của Đế quốc Thần Long đang bám theo sít sao ngay phía sau.

Khoảng cách chỉ khoảng mười dặm.

"Phong"

Một vị cường giả ở cấp bậc Võ Đế Đế quốc Thần Long đã ra tay trước.

Cuồng phong gào thét, cùng lúc đó một trong những tàu chiến hàng đầu của Đế quốc Kền Kền đã giảm tốc độ chạy trốn.

"Phá hủy nó cho ta!"

Các cường giả trên các tàu chiến của Đế quốc Kền Kền ra tay cùng lúc.

Tuy cuồng phong đã bị hóa giải, nhưng sớm muộn gì họ cũng gặp phải các đòn công kích khác nhau, và đến lúc này chắc chắn tốc độ tàu chiến của họ đã bị ảnh hưởng không nhỏ.

Trong lúc đó hai tàu chiến của Đế quốc Thần Long đuổi theo phía sau đang dần rút ngắn khoảng cách. Và không bao lâu sau khoảng cách thu hẹp lại chỉ còn khoảng năm dặm, khoảng cách này hoàn toàn nằm trong phạm vi tấn công của hai chiến hạm hàng đầu của Đế quốc Thần Long.

"Gầm!"

Một trong những tàu chiến hàng đầu đã phát động công kích.

Ngay lập tức một con rồng lửa gầm rú lao ra, tốc độ bay của con rồng lửa nhanh đến mức chỉ trong một hai giây mà nó đã áp sát tàu chiến của Đế quốc Kền Kền.

"Ầm!"

Tiếng nổ dữ dội vang dội.

Ngay lập tức ngọn lửa đỏ thẫm bao phủ toàn bộ chiến hạm.

Bên trong chiến hạm, sắc mặt Tướng quân William và những người khác đều trông khó coi như nhau.

Đòn công kích này sánh ngang cấp bậc Võ Đế viên mãn, chẳng những thế, ở phương diện công kích chiến hạm hàng đầu của Đế quốc Thần Long không hề thua kém so với họ.

"Gầm!"

Tiếng gầm gừ giống nhau vang lên. Cùng lúc đó một chiến hạm hàng đầu khác cũng phát động đòn tấn công tương tự.

"Giữ vững hàng phòng thủ!"

Tướng quân William hét lên.

May mắn họ được các cường giả bên trong chiến hạm giúp đỡ phòng ngự, nếu không chỉ dựa vào hàng phòng ngự của một chiến hạm họ cũng sẽ không chống đỡ được bao lâu.

"Tướng quân William, có lẽ chúng ta phải cân nhắc đến phương án chạy trốn thoát thân"

Một vị tướng quân bên cạnh tướng quân William nói thông qua truyền âm.

Tướng quân William nhìn sang vị tướng quân nọ với ánh mắt sắc bén.

"Khả năng cao ở vùng lân cận Đế quốc Thần Long càng có nhiều cường giả hơn, lúc này phía quân ta đã tan tác khá nhiều, thậm chí có thể xem như hoàn toàn mất đi hy vọng chạy trốn rồi"

Vị tướng quân nọ lại truyền âm lần nữa.

Tướng quân William cau mày.

Hiện tại họ tổn thất không nhiều, tuy cường giả Đế quốc Thần Long tiêu hao cũng không nhiều nhưng ít nhất họ một chọi một cũng không rơi vào thế bất lợi.

Nếu Đế quốc Thần Long có nhiều cường giả hơn, đồng nghĩa với việc họ sẽ tiêu hao nhiều hơn trong trận chiến, đến lúc đó một chọi rơi vào thế bất lợi là điều không thể tránh khỏi.

Suy xét theo lý trí, họ từ bỏ và rời đi là lựa chọn đúng đắn hơn cả, nhưng làm sao có thể từ bỏ chiến hạm hàng đầu và còn chưa kể đến số lượng lớn binh lính trên chiến hạm dễ dàng như vậy? Hiện tại có tổng cộng hai ngàn binh lính trên hai tàu chiến hàng đầu của Đế quốc Kền Kền.

1035 chữ

Chương 1058: Cường Giả Đứng Đầu Đế Quốc

"Chưa chắc chúng ta sẽ thua. Không có mệnh lệnh của bổn tướng quân, bất luận kẻ nào tự ý chạy trốn sẽ bị xử theo quân luật. Lúc này mọi người nên tận lực phòng ngự tốt nhất có thể."

Tướng quân William trầm giọng nói.

Vừa bắt đầu đã bỏ lại chiến hạm chạy thoát thân không phải là chuyện một vị tướng quân như William có thể làm được.

“Oanh!"

"Oanh!"

"Oanh!"

Hai tàu chiến hàng đầu của Đế quốc Thần Long tách ra tấn công và trong lúc đó một số cường giả của Đế quốc Thần Long đang ở gần đó cũng liên tục phát động các cuộc tấn công khác.

Khi lực lượng phòng thủ của các tàu chiến của Đế quốc Kền Kền vẫn còn mạnh mẽ, thì các cường giả của Đế quốc Thần Long phát động một cuộc tấn công sẽ không chút khó khăn, nhưng ngược lại cũng không thể giết chết được binh lính Đế quốc Kền Kền.

—–Hai chiến hạm hàng đầu tấn công xen kẽ để có thể đảm bảo rằng các chiến hạm của Đế quốc Kền Kền sẽ không cố tình hạ thấp phòng thủ để gài bẫy các cường giả của Đế quốc Thần Long.

"Tướng quân, dường như số lượng cường giả đứng đầu Đế quốc Thần Long không nhiều hơn cường giả đứng đầu trên chiến hạm của chúng ta"

"Nhưng Holy Light thì đang gặp rắc rối"

Năm phút sau, một vị tướng quân khác lên tiếng.

Tướng quân William nhìn bầu trời đêm bên ngoài, vẻ mặt đông cứng lại, chẳng lẽ thật sự không còn cường giả nào đang ở gần Đế quốc Thần Long sao?

Có lẽ chỉ một số cường giả của Đế quốc Thần Long đã hành động. Phát hiện này khiến tâm trạng họ ổn định tại chỗ, khiến họ không đưa ra quyết định bỏ tàu chạy trốn ngay lập tức, và đương nhiên cơ hội giết chết họ cũng cao hơn.

"Chết tiệt"

Tướng quân William nguyền rủa trong lòng. Nhưng nếu hắn có thể nghĩ đến khả năng này thì sao?

Ít nhất dưới tình huống hiện tại, họ còn có thể chạy thoát, nhưng chẳng lẽ chiến hạm của Đế quốc Thần Long không đủ sức để chống đỡ lâu hơn?

Trong tình huống này, đưa ra quyết định từ bỏ con tàu và trốn thoát là quá khó khăn, cho dù họ có trốn thoát thì phải đối mặt với hoàng đế và gia đình của người chết thế nào đây?

"Phốc!"

"Phốc!"

Trong rừng rậm, những cường giả của Đế quốc Bách Việt nhanh chóng bị giết chết.

Hiện rất nhiều cường giả thuộc Đế quốc Thần Long đã tập hợp ở đây, trong khi hầu hết những cường giả nằm trong Liên minh bốn vương quốc tất nhiên đều đang ở Đế quốc Thiên La.

"Trốn đi, chạy mau!"

"Có rất nhiều cường giả Đế quốc Thần Long đang ẩn nấp chung quanh Những cường giả còn lại của Đế quốc Bách Việt điên cuồng chạy trốn.

Họ không quan tâm đến binh lính bình thường ở chung quanh, nếu lúc này còn không nhanh chóng trốn thoát thì tất cả cường giả họ đều phải bỏ mạng tại đây.

"Muốn trốn à, các ngươi nghĩ mình có thể trốn thoát được sao?"

Những cường giả Đế quốc Thần Long đằng đằng sát khí theo sát ngay phía sau. Trong số họ cũng có không ít cường giả cấp bậc Võ Vương và Võ Hoàng Đế quốc Thần Long đã đuổi đến sát nút họ.

Không bao lâu sau, không còn bất cứ nhân vật lợi hại nào thuộc Đế quốc Bách Việt còn sót lại, và đương nhiên cũng không có cường giả nào ở cấp bậc Võ Tông và Đại Võ Tông còn sống sót.

"Ầm ầm!"

Từng quả bom bi rơi xuống.

Binh lính Đế quốc Bách Việt rất giỏi tác chiến trong địa hình rừng rậm, nhưng dưới sự tấn công của vô số bom chùm, có giỏi chiến đấu trong rừng rậm cũng vô ích mà thôi.

"A!"

"A!"

Trong rừng, tiếng hét thất thanh không ngừng vang lên.

Họ bị bom đạn oanh tạc tới mức tàn phế.

Nhưng tình trạng họ vẫn được xem là tương đối tốt khi so với rất nhiều người khác, ngay bên cạnh họ thôi, một lượng lớn binh lính của Đế quốc Bách Việt đã bị bom đạn tiêu diệt bằng sạch chỉ trong tích tắc. Ban đầu, vì để thuận tiện cho việc bảo vệ lẫn nhau nên ba trăm ngàn quân của Đế quốc Bách Việt đã tập trung tại các nơi tương đối gần nhau, nào ngờ điều này lại tạo điều kiện cho những quả bom uy lực kia phát huy hết sức mạnh của chúng.

"Trốn đi, mau trốn đi!"

"Đừng có cản đường ta!"

Nhiều binh lính của Đế quốc Bách Việt điên cuồng tháo chạy khỏi đó, nhưng họ đang ở trong rừng, chưa kể chung quanh tối đen mịt mù nên muốn trốn thoát thành công cũng muôn vàn khó khăn.

Đi kèm theo là âm thanh bom chùm phát nổ vang vọng khắp nơi, quân số ba trăm ngàn binh lính của Đế quốc Bách Việt tụt dốc không phanh, chỉ trong nửa giờ ngắn ngủi, trong số ba trăm ngàn binh lính số người sống sót còn không lên đến ba chục ngàn người.

Hầu hết họ đều bị thương hoặc thậm chí là tàn tật vĩnh viễn.

Dù là như thế, người của Đế quốc Thần Long vẫn oanh tạc không ngừng, chỉ đổi bom chùm thành bom phổ thông hoặc lựu đạn.

"Chết tiệt, chúng ta chắc chắn không thể nào cầm cự được nữa"

"Hạm trưởng, nếu không nhân lúc này tháo chạy thì tất cả chúng ta sẽ phải bỏ mạng tại đây mất thôi."

Một trong hai cường giả Đế quốc Kền Kền trên hai chiếc chiến hạm hàng đầu thốt lên đầy sợ hãi.

Thế công kích kéo dài của Đế quốc Thần Long khiến lực lượng của họ tiêu hao liên tục.

1024 chữ

Chương 1059: Tỷ Lệ Thấp

Hiện nay, mỗi một cường giả trên chiến hạm đều tiêu hao lực lượng từ 60% đến 70%, thậm chí có người đạt tới 80%.

"Trốn thoát ư?"

"Bây giờ chúng ta biết trốn đi đâu đây?"

Hạm trưởng cười trong đau đớn:

"Cường giả tại các vùng lân cận chung quanh Đế quốc Thần Long lợi hại hơn chúng ta quá nhiều, tỉ lệ chúng ta trốn thoát thành công là rất thấp"

"Hạm trưởng, ít nhất lúc này còn có hy vọng để chạy trốn, nếu không chạy trốn thì nhất định sẽ chết đấy"

Một tên cường giả khác lên tiếng khuyên nhủ.

Hạm trưởng hít sâu một hơi trước khi nói:

“Các ngươi nghĩ muốn chạy trốn là trốn được ngay à, việc đến nước này rồi, coi như các ngươi trốn cũng không được tính vào diện đào binh"

“Mọi trách nhiệm đều là của ta"

"Hưu!"

"Hưu!"

"Hưu!"

Hạm trưởng vừa nói dứt câu. Để thoát khỏi chiến hạm, những cường giả có thực lực không tệ đã sử dụng thuật độn thuật để thoát ra ngoài càng nhanh càng tốt.

“Phốc!"

"Phốc!"

Tuy nhiên chờ đợi họ đương nhiên là sự truy sát gắt gao từ các cường giả Đế quốc Thần Long.

Số lượng cường giả tụ tập chung quanh Đế quốc Thần Long càng nhiều, hơn nữa cường giả Đế quốc Thần Long có thực lực lợi hại nhường nào, đến lúc này hy vọng chạy trốn của họ đã bị dập tắt hoàn toàn.

“Người của Đế quốc Kền Kền chú ý, các ngươi có thể lựa chọn đầu hàng"

"Chỉ cần giữ chiến hạm nguyên vẹn, các ngươi có thể được hưởng khoan hồng khi đầu hàng! Chiến tranh sẽ sớm kết thúc, và tất nhiên các ngươi sẽ được quay trở về quê nhà mình"

"Các ngươi vẫn có thể thấy cha mẹ, vợ và con cái của các ngươi, các ngươi không cần thiết phải chôn thấy ở nơi ma quái này.

Có cường giả của Đế quốc Thần Long kêu gọi đầu hàng.

Theo hiệp nghị được thỏa thuận trước đó, Tiêu Phàm không thể gửi các tàu chiến hàng đầu đến, nhưng bọn bắt có thể thu hoạch các tàu chiến hàng đầu từ Đế quốc Kền kền mà trong vi phạm bất cứ điều luật nào trong thỏa thuận.

Có nhiều một chiếc chiến hạm hàng đầu, đồng nghĩa với lực lượng thủy sư của Đế quốc Thần Long có thể tăng cường thêm một chút.

"Trong hoàn cảnh hiện tại, khi các ngươi chắc chắn phải bỏ mạng tại đây thì đầu hàng cũng là chuyện dễ hiểu.

"Hãy nghĩ về cha mẹ già của các ngươi, nghĩ về những đứa con thơ dại còn chưa kịp lớn của các ngươi, nghĩ đến người vợ xinh đẹp như hoa như ngọc của các ngươi"

"Các ngươi chết thì coi như xong, nhưng còn họ thì sao?"

Một cường giả khác từ Đế quốc Thần Long khuyên nhủ.

Ngay lúc này rất nhiều người trên chiến hạm hàng đầu Đế quốc Thần Long đã bắt đầu nảy sinh ra ý nghĩ đầuhàng.

Hạm trưởng chợt cau mày.

Đương nhiên hắn nhận thấy những thay đổi trong suy nghĩ của nhiều người. Đặc biệt là khi khả năng phòng thủ của chiến hạm thiết giáp đã bị suy giảm nghiêm trọng.

“Hạm trưởng, nếu chúng ta lựa chọn đầu hàng khi rơi vào hoàn cảnh này, ta nghĩ bệ hạ cũng có thể chấp nhận. Một người bên cạnh hạm trưởng nói:

"Nếu chúng ta chết, gia tộc chúng ta nhất định sẽ suy tàn, và những thế lực còn lại sẽ không từ bỏ việc nhắm vào gia tộc chúng ta chỉ vì sự hy sinh anh dũng của chúng ta hôm nay "Trái lại chúng ta còn sống, ngay cả khi chúng ta đang ở trong tù, nhưng đó vẫn là sự uy hiếp đối với những thế lực còn lại.

"

Hạm trưởng ngẫm nghĩ, khả năng gia tộc họ suy tàn là cực cao.

Có lẽ trong ba cho tới năm năm nữa những người còn lại sẽ nhớ đến sự dũng cảm của họ, nhưng mười, hai mươi năm sau thì sao, ai sẽ quan tâm đến những nỗ lực của họ ngay bây giờ?

"Tất cả mọi người giữ nguyên vị trí của mình, nếu có bất kỳ thay đổi nào sẽ bị giết"

Hạm trưởng hít một hơi thật sâu và nói, giọng nói của hắn vang vọng khắp con tàu.

Trong lúc này chiến hạm đang dần hạ cánh.

Đột nhiên hai binh sĩ lao ra từ trong chiến hạ, họ là tử sĩ đã được sắp xếp sẵn, chỉ cần họ ấn vào một cái nút đặc biệt, chiến hạm sẽ tự hủy ngay lập tức.

"Phốc!"

"Phốc!"

Hạm trưởng là một cường giả cấp bậc Võ Đế, khi thần thức cường đại của hắn bao phủ toàn bộ chiến hạm cũng là lúc hai binh sĩ vừa hành động đã bị giết ngay lập tức.

Những cường giả còn lại cũng dùng thần thức bao phủ toàn bộ chiến hạm, họ không muốn chết, và cũng không muốn một cử động nhỏ của bất cứ người nào giết chết tất cả mọi người.

Ngay sau đó, chiến hạm đáp xuống mặt đất. Cùng lúc đó hàng phòng ngự của chiến hạm được dỡ bỏ.

Những cường giả của Đế quốc Thần Long ở xung quanh đã dùng thần thức tiến vào chiến hạm.

"Mọi người giữ vững cấm chế."

Giọng nói của cường giả Đế quốc Thần Long vang lên.

Một nhóm thần long cường giả Đế quốc Thần Long phong ấn thực lực các cường giả có mặt trong chiến hạm, trong khi binh lính bình thường thì bị kéo ra ngoài.

Không lâu sau, kể cả hạm trưởng, tất cả nhân vật lợi hại đều bị phong ấn thực lực, họ bị chuyển lên một chiếc chiến hạm khác.

"Thu!"

Chiếc chiến hạm Đế quốc Kền Kền đã bị thu được trong không gian bảo vật.

1083 chữ

Chương 1060: Không Chạy Trốn

Nhóm cường giả Đế quốc Thần Long thấy mà hưng phấn không thôi.

Việc bắt được nhiều người Đế quốc Kền Kền làm tù binh và chiếm được một tàu chiến hàng đầu là một thu hoạch to lớn và công trạng của họ là không thể thiếu được.

"Đi thôi, chúng ta đi hỗ trợ những người khác.

"Nếu chúng ta có được chiến hạm thứ hai, chúng ta vẫn có thể nhận được một phần công lao"

Cường giả lãnh đạo ở đây cười to.

"Hưu!"

"Hạm trưởng, nếu lúc này chúng ta không chạy trốn, chúng ta chắc chắn sẽ không thể trốn thoát được nữa"

"Hạm trưởng—"

Trên chiếc chiến hạm mà hạm trưởng William đứng, một vài cường giả đang thuyết phục hắn.

"Mọi người chú ý, bỏ chiến hạm lại và trốn thoát!"

Tướng quân William truyền âm cho bên trong chiến hạm tất cả cường giả đạt đến cấp bậc Võ Vương bên trong chiến hạm. Cường giả cấp bậc Võ Vương có thể phi hành và đương nhiên họ có khả năng trốn thoát cao nhất.

"Hưu huu!"

Tướng quân William vừa truyền âm, lập tức có vài cường giả xông ra khỏi chiến hạm. Cùng lúc đó khả năng phòng thủ của chiến hạm thiết giáp thuộc Đế quốc Kền Kền suy giảm nhanh chóng.

"Mọi người ngừng tấn công"

"Đuổi theo và giết chết cường giả Đế quốc Kền Kền vừa chạy trốn!"

Có vị cường giả Đế quốc Thần Long quát to.

Lúc này, nếu họ dùng toàn lực tấn công chiến hạm, chiến hạm sẽ sớm bị nổ tung, một số cường giả Đế quốc Thần Long cũng sẽ bị quy tắc Thiên Đạo trấn áp, sau đó bị giết chết.

"Chúng ta nên làm gì?"

"Chiến hạm mất kiểm soát ư"

Bên trong chiến hạm, một số lượng lớn binh lính bình thường của Đế quốc Kền Kền đang hoảng sợ đến tột độ. Hai tử sĩ trên chiến hạm nhanh chóng nhấn công tắc tự hủy của chiến hạm, chỉ cần nhấn bất kỳ công tắc nào trong hai công tắc này thì nó sẽ tự hủy.

"Ầm ầm!"

Kèm theo một tiếng nổ kinh hoàng, chiếc chiến hạm này bị nổ tung ở độ cao hai đến ba km. Vụ nổ tạo thành một quả cầu lửa khổng lồ bao trùm khu vực bán kính vài trăm mét chung quanh, ngay lập tức chiếu sáng cả bầu trời đêm và bất cứ ai đều có thể thấy nó ở khoảng cách xa.

"Lại thêm một chiến hạm tự hủy "Thật đáng tiếc"

Nhóm cường giả Đế quốc Thần Long vừa giải quyết xong chiếc chiến hạm đầu tiên tràn đầy tiếc nuối.

Hóa ra trước khi họ đuổi đến thì chiến hạm thứ hai đã phát nổ.

"Chết tiệt!"

Sắc mặt tướng quân William và những người khác cực kỳ u ám.

Cùng lúc đó tất cả những cường giả trốn thoát đều bị ít nhất hai cường giả khác đuổi theo ngay sát nút, thậm chí thực lực cũng không hề thua kém họ là bao.

"Tướng quân William, cúi đầu chịu trói đi, ngươi không chạy thoát đâu. Tốt nhất là ngươi không nên tự tử. Nếu ngươi không tự tử thì trong tương lai rất có thể ngươi sẽ được chuộc về. Nếu ngươi tự tử thì chúng ta sẽ bị thiếu công lao, đến lúc đó chúng ta sẽ giết cả nhà ngươi"

Ba cao thủ cấp Võ Đế vây giết tướng quân William, một cường giả cấp Võ Đế trong đó đằng đằng sát khí nói.

đằng đằng sát khí (Đằng đằng sát khí: Chí khí mãnh liệt, bốc lên hừng hực, được biểu lộ trên nét mặt, như muốn thiêu cháy, tiêu diệt kẻ đối nghịch của mình.)

Tướng quân William.

Hắn biết khả năng cao là không thể trốn thoát, quả thật hắn đã cân nhắc tự tử nhưng cao thủ của đế quốc Thần Long lại uy hiếp hắn như thế.

"Ngươi uy hiếp như vậy có phải là quá đáng không?"

Tướng quân William lạnh giọng nói.

"Lúc các bạn ngươi ở đế quốc Kền Kền hoành hành ngang ngược, có nghĩ tới người khác không? Các ngươi có tư cách gì mà nói. Ngươi chỉ cần phản kháng thì lão tử cam đoan sẽ giết cả nhà ngươi. Lão Trần, lão Vương, đến lúc đó muốn ra tay cùng nhau không?"

Cao thủ của đế quốc Thần Long nói.

"Để ta giúp một tay. Hơn nữa, hắn cũng chuẩn bị xâm lược nước chúng ta. Chúng ta giết cả nhà hắn cũng không xấu xa gì, không cần phải gánh nặng tâm lý"

Hai cao thủ cấp Võ Đế khác mở miệng nói.

William tướng quân nghẹn giọng.

Ba cao thủ cấp Võ Đế chuẩn bị ra tay, nếu hắn tự tử, đoán chừng không cần quá lâu thì sẽ được đoàn tụ với người nhà hắn.

"Ta... Ta đầu hàng"

Tướng quân William đen mặt nói.

Hắn ngừng kháng cự. Ba Võ Đế của đế quốc Thần Long nhanh chóng phong ấn tu vi của hắn.

Các nơi còn lại, cao thủ cấp đế quốc Kền Kền có thể bị giết, hoặc là bị bắt. Không có một người nào thuận lợi chạy thoát được. Lực lượng của họ đều tiêu hao rất nhiều, nghĩ rằng có số lượng càng nhiều thì những cường giả có thực lực mạnh hơn của đế quốc Thần Long sẽ rất khó chạy trốn.

"Thẩm tướng quân, chúng ta đã trở lại"

"Thẩm tướng quân, nhiệm vụ vô cùng thuận lợi.

"Đáng tiếc chiếc chiến thuyền hạng nhất thứ hai không thu được"

Cao thủ của đế quốc Thần Long nhao nhao tụ tập. Tâm trạng của mọi người đều rất tốt, trận chiến này đánh cho kẻ địch trở tay không kịp.

Thẩm Kính Thiên cười nói.

"Mọi người tranh thủ thời gian kết thúc, phải nhanh chóng giải quyết những kẻ địch còn lại của đế quốc Bách Vân"

"Vâng!"

Một đám cao thủ đứng đầu của đế quốc Thần Long giơ tay ra thì bốn chiếc chiến thuyền hạng nhất đã trở về. Giải quyết đám người còn lại của đế quốc Bách Vân rất dễ dàng.

1033 chữ

Chương 1061: Công Lao

Một vạn người còn lại của đế quốc Bách Vân không bị trọng thương nhưng không lâu sau họ đều chết. Còn những người bị trọng thương ngược lại không chết.

Có ba mươi lăm nghìn người trong đám người này. Họ đều bị thương rất nặng. Ở trong rừng rậm nóng ẩm của đế quốc Bách Vân, họ muốn sống sót cũng không dễ dàng như vậy. Người của đế quốc Bách Vân muốn cứu họ còn phải tiêu hao rất nhiều tài nguyên.

Họ được cứu trở về còn có thể cảnh báo những người còn lại đối nghịch với đế quốc Thần Long tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.

"Thẩm tướng quân, quân đội của chúng ta có đánh vào bên trong của đế quốc Bách Vân không? Chúng ta có thể đánh tới thủ đô của đế quốc Bách Vân!"

Tướng quân trấn thủ Nam Cương hỏi.

Thẩm Kính Thiên lắc đầu.

"Ý của bệ hạ là quân đội của chúng ta tạm thời không tiến vào lãnh thổ của đế quốc Bách Vân. Đa số cao thủ cấp Võ Hoàng, Võ Đế phải nhanh chóng lên phía Bắc. Bốn chiếc chiến thuyền hạng nhất của chúng ta cũng phải mang đi"

Tướng quân vừa mới hỏi có chút tiếc nuối. Nếu tiếp tục tiến công thì hắn và thủ hạ của hắn đều có thể giành được rất nhiều công lao.

"Trình tướng quân, ngươi trấn thủ tốt Nam Cương chính là có công lớn"

Một tướng quân khác cười nói.

Trình tướng quân cười nói.

"Đế quốc Bách Vân bị thiệt hại ba mươi vạn tinh nhuệ. Họ căn bản là không có sức tấn công đế quốc Thần Long chúng ta"

"Chỗ này của ta về sau chắc chắn sẽ rất nhàn rỗi, hâm mộ các ngươi quá"

Thẩm Kính Thiên trầm giọng nói.

"Trình tướng quân, ngươi không thể lơ là. Nếu thất bại vì lơ đễnh thì chắc chắn bệ hạ sẽ vô cùng giận dữ"

"Vâng!"

Trình tướng quân nghiêm nghị nói.

Nhiều cao thủ và đám người Thẩm Kính Thiên nhanh chóng rời đi. Họ phải truyền tin tức đến nước Thiên La trước rồi mới đi tới phía Bắc. Đế quốc Bách Vân khẳng định có cao thủ đang trên đường thông báo tin tức. Chẳng qua thời gian chiến đấu không kéo dài. Cao thủ của đế quốc Bách Vân còn phải đi đường vòng, họ đuổi tới kịp.

Cho dù họ chậm một chút cũng không có vấn đề gì lớn. Bảy mươi vạn binh sĩ của liên minh bốn nước yêu cầu thời gian. Họ tiến vào bên trong đế quốc Thần Long cũng cần thời gian.

Mấy giờ trôi qua ở nước Thiên La.

"Phù!"

Đế quốc Bách Vân có cao thủ cấp Võ Đế vội vã chạy tới. Nhiều cao thủ của liên minh bốn nước lập tức phát hiện ra hắn.

"Khôi Hạng, sao ngươi lại tới đây?"

Có cao thủ ở đế quốc Bách Vân lập tức nghênh đón.

"Nguyễn tướng quân, không tốt rồi"

Khôi Hạng chạy tới đau khổ nói.

Nghe hắn nói như vậy, một số người xung quanh của đế quốc Bách Vân đều thay đổi sắc mặt.

"Chuyện gì xảy ra? Nói riêng hay công khai?"

Nguyễn tướng quân vội hỏi. Khôi Hạng thở dài nói.

"Nguyễn tướng quân, chuyện này không cần phải nói riêng, không bao lâu nữa chắc chắn tin tức sẽ bị phát tán ra."

"Đế quốc Thần Long tấn công đế quốc Bách Vân chúng ta"

Xung quanh, một tướng quân của đế quốc Kền Kền cau mày nói.

"Không phải đế quốc Kền Kền chúng ta đã có hai chiếc chiến thuyền hạng nhất đi qua sao? Cho dù đế quốc Thần Long sử dụng bom, chúng cũng có thể ngăn cản"

Khôi Hạng lắc đầu.

"Đế quốc Thần Long đem đến bốn chiếc chiến thuyền hạng nhất có thể bay. Bốn chiếc chiến thuyền hạng nhất này đều còn mới"

"Cái gì?"

Sắc mặt của cao thủ xung quanh của đế quốc Kền Kền thay đổi lớn.

"Chiến thuyền hạng nhất của đế quốc Kền Kền chúng ta thế nào rồi?"

Một tướng quân khác của đế quốc Kền Kền vội hỏi.

Khôi Hạng trầm giọng nói.

"Sau khi phát hiện chiến thuyền hạng nhất của đế quốc Thần Long thì chiến thuyền hạng nhất của đế quốc Kền Kền các ngươi lập tức lựa chọn rút lui. Mất đi sự bảo vệ nên binh lính của đế quốc Bách Vân chúng ta sợ là lành ít dữ nhiều. Đế quốc Thần Long còn phái đi nhiều cao thủ, hai chiến thuyền của đế quốc Kền Kền các ngươi chỉ sợ chưa chắc có thể chạy thoát"

Nên Khôi Hạng lựa chọn con đường khác trốn thoát.

"Tình hình chiến đấu cụ thể ngươi có biết không?"

Nguyễn tướng quân hỏi.

Khôi Hạng lắc đầu.

"Nếu ta chậm một chút rất có thể chạy không thoát, ta không thể chạy tới thông báo tin tức.

Tổng đốc liên minh bốn nước Nicholas trầm giọng nói.

"Các vị, chúng ta phải lập tức hành động tiến đánh đế quốc Thần Long! Mọi người lập tức chuẩn bị binh lính xuất phát!"

Quân doanh của họ cách biên cảnh chỉ có hai ba mươi dặm. Động viên các binh sĩ hai giờ có thể tiến vào đế quốc Thần Long.

"Ừm."

Một đám tướng quân gật đầu.

Quân đội khổng lồ nhanh chóng hành động. Một tiếng rưỡi trôi qua, tiền quân của họ cách biên cảnh không đến năm dặm.

"Phù!"

Đế quốc Bách Vân lại có cao thủ vội vã bay tới. Chẳng qua lần này tới không phải là cao thủ của đế quốc Bách Vân mà là một cao thủ Võ Hoàng của đế quốc Kền Kền ở đế quốc Bách Vân. Nhiệm vụ của hắn là giám sát. Hắn không ở trên chiến thuyền khi chiến tranh nổ ra.

"Tổng đốc, chỉ sợ các ngươi phải dừng tiến công"

Cao thủ này tới bằng một chiếc chiến hạng nhất của đế quốc Kền Kền.

1008 chữ

Chương 1062: Đế Quốc Bác Vân

"Tình hình bên đế quốc Bách Vân thế nào rồi?"

Tổng đốc Nicholas có hơi khẩn trương hỏi. Xung quanh có không ít cao thủ cũng nhìn chằm chằm vào cao thủ đang chạy tới.

"Tổng đốc, hai chiến thuyền hạng nhất của chúng ta ở bên kia, một chiếc tự hủy, chiếc còn lại bị đế quốc Thần Long cướp mất rồi"

Cao thủ của đế quốc Kền Kền thở hổn hển chạy tới nói.

Hắn là cao thủ có thuộc tính phong nên tốc độ bay nhanh. Nhưng vội vã chạy tới từ xa như vậy nên hắn cũng mệt mỏi không ít.

"Cái gì?"

Sắc mặt những cao thủ xung quanh của đế quốc Kền Kền đều thay đổi.

"Chúng ta chỉ có mười ba chiếc chiến thuyền hạng nhất, trừ đi hai chiếc chỉ còn lại mười một chiếc. Vốn dĩ đế quốc Thần Long cũng đã có mười hai chiếc..."

Một cao thủ từ đế quốc Kền Kền thì thào tự nói. Nghe những lời đó, sắc mặt của đám người Nicholas trông càng tệ hơn. Đế quốc Thần Long có mười ba chiếc chiến thuyền hạng nhất. Họ chỉ còn lại mười một chiếc, hai nước có Thủy sư mạnh đã bắt đầu nghịch chuyển.

Chiến thuyền hạng nhất của họ còn chiếm ưu thế không nhỏ, nhưng theo thời gian trôi qua, ưu thế ở phương diện này cũng sẽ biến mất.

"Tướng sĩ của đế quốc Bách Vân chúng ta đâu?"

Tướng quân của đế quốc Bách Vân nhịn không được hỏi.

Cao thủ của đế quốc Kền Kền chạy về khẽ thở dài.

"Ba mươi vạn người các ngươi ở biên cảnh, chỉ có ba, bốn ngàn người sống sót. Toàn bộ họ đều trọng thương, người của đế quốc Thần Long cố ý không giết họ"

Nghe nói như thế, đầu của đám người đế quốc Bách Vân đều ong ong. Đây chính là ba mươi vạn quân tinh nhuệ của đế quốc Bách Vân. Trước kia đế quốc Bách Vân có sáu mươi vạn binh sĩ, trong đó hai mươi vạn giờ đang ở nước Thiên La bên này, ba mươi vạn binh thì ở biên cảnh.

Nói cách khác, trong nước hiện tại chỉ còn lại có mười vạn binh cũ. Và chỉ còn khoảng hai ba mươi vạn tân binh.

Tuy nhiên họ cần thời gian để tập luyện sức chiến đấu.

"Khi nào thì chiến tranh kết thúc?"

Cao thủ từ đế quốc Áo Tư hỏi.

Võ Hoàng của đế quốc Kền Kền nói.

"Kết thúc nhanh như vậy, cao thủ của đế quốc Thần Long rất có thể đã từ đế quốc Bách Vân chạy tới. Có lẽ chúng ta phải đối mặt với năm chiến thuyền hạng nhất. Năm mươi vạn đại quân của đế quốc Thần Long cùng với các loại chi viện. Trận chiến này không đánh nổi"

Mọi người nghị luận sôi nổi.

Họ có bảy mươi vạn đại quân nhưng trong đó rất nhiều quân tôi tớ, năm mươi vạn người của đế quốc Thần Long có ba mươi vạn trọng binh mang giáp kỵ. Nếu có chiến thuyền đứng đầu che chở, đồng thời tấn công từ hai phía Bắc Nam thì họ hoàn toàn có khả năng tiêu diệt đế quốc Thần Long.

Bây giờ phải làm sao đây? Có năm chiếc chiến thuyền hạng nhất của đế quốc Thần Long. Giải quyết phía Nam, cao thủ của đế quốc Thần Long còn không đi đến đến nơi đó, có thể tập trung đối phó họ ở phía Bắc. "Tướng quân Nicholas, chỉ sợ chúng ta có nhiều người bị bắt sống, rất có thể trong đó bao gồm cả cao thủ đứng đầu.

Võ Hoàng của đế quốc Kền Kền chạy tới cười khổ nói. Sắc mặt của Nicholas vô cùng khó coi. Tiếp tục tấn công những người đó có thể sẽ chết, người nhà của họ nếu không dám tìm đế quốc Thần Long gây phiền toái thì cũng chỉ có thể tìm họ. Làm tổng đốc là mục tiêu hàng đầu của hắn.

"Tổng đốc, chúng ta cần tạm dừng tiến lên. Nếu không thì đế quốc Bách Vân chúng ta sẽ rời khỏi liên minh. Nguyễn tướng quân đứng đầu đế quốc Bách Vân trầm giọng nói.

Hai mươi vạn người của đế quốc Bách Vân họ không thể xảy ra chuyện.

"Tổng đốc Nicholas, chúng ta yêu cầu tạm dừng tiến lên "Trong tình hình hiện giờ, chúng ta sẽ bị tổn thất rất nhiều nếu tiếp tục tiến lên"

Tướng quân đế quốc Áo Tư cũng nói.

Chiến thuyền hạng nhất của đế quốc Thần Long đã vượt qua đế quốc kền kền. Hơn nữa đế quốc Thần Long còn có chiến thuyền hạng nhất đang cải tạo. Thủy sư của đế quốc Kền Kền không thể áp chế thủy sư của đế quốc Thần Long. Đối với đế quốc Áo Tư họ mà nói chính là uy hiếp rất lớn. Cứ tiếp tục đối địch với đế quốc Thần Long thì chưa chắc đã là hành động sáng suốt.

"Tổng đốc Nicholas, tạm dừng đi"

Tướng quân của đế quốc Hồng Phong cũng nói.

Mười vạn người của đế quốc Huyết Anh tàn sát bừa bãi trên lãnh thổ của bọn họ, họ đã sớm muốn trở về. Lúc trước tốt xấu gì còn có hy vọng rất lớn, hôm nay hy vọng thắng đột nhiên giảm xuống.

"Truyền lệnh toàn quân tạm dừng tiến lên.

Thống đốc Nicholas hít một hơi thật sâu nói. Trước mắt lòng quân tan rã, nếu cứ tiếp tục mạnh mẽ tiến công thì tỷ lệ thất bại của họ rất cao. Có lẽ sẽ chết mấy chục vạn người.

"Vâng!"

Rất nhanh, đại quân liên minh bốn nước đã tạm dừng tiến lên. Lúc này tiền quân cách biên giới chỉ còn ba bốn dặm.

"Xem ra họ đã nhận được tin tức Thẩm Kính Thiên khẽ cười nói.

1017 chữ

Chương 1063: Tin Xấu

Cao thủ cấp Võ Hoàng đế quốc Kền Kền đều đã tới bằng đường vòng. Đương nhiên đám cao thủ của đế quốc Thần Long sớm đã tới rồi.

"Đoán chừng liên minh bốn nước sẽ sụp đổ thôi"

Một tướng quân khác nói.

Hôm nay, với cục diện này, xác suất rất lớn là đế quốc Bách Vân sẽ rút lui. Mà đế quốc Bách Vân vừa rút lui, rất có thể đế quốc Áo Tư cũng sẽ lui.

Khoảng cách của đế quốc Hồng Phong với đế quốc Kền Kền gần nhất. Về sau rút lui cuối cùng chắc là đế quốc Hồng Phong, nhưng đế quốc Hồng Phong rút lui hay không cũng không sao.

Đế quốc Hồng Phong bên này có hai vạn người!

Trầm Kính Thiên nói.

"Đồng minh chiến tranh của bốn nước có thể sụp đổ, nhưng họ rất có thể sẽ thành lập đồng minh phòng ngự lón hon."

Dù sao đế quốc Kền Kền kinh doanh nhiều năm như vậy, muốn họ hoàn toàn tan rã cũng không phải chuyện dễ dàng.

Mọi người xung quanh gật đầu. Đế quốc Kền Kền là con yêu thú khổng lồ, muốn triệt để giải quyết yêu thú khổng lồ như vậy, vẫn phải bắt tay làm từ nội bộ của đế quốc Kền Kền.

Thời gian dần trôi qua, có cao thủ của đế quốc Kền Kền chạy trở về.

"Bệ hạ, có tình hình quân sự khẩn cấp"

Có thái giám cung kính nói trước mặt hoàng đế Morgan.

"Truyền!"

Hoàng đế Morgan vội nói.

Rất nhanh đã có cao thủ đến trước mặt hoàng đế Morgan. Thấy sắc mặt của đối phương, trái tim của hoàng đếMorgan lập tức trầm xuống.

"Tin xấu sao?"

Hoàng đế Morgan trầm giọng hỏi.

"Bệ hạ, một chiến thuyền hạng nhất của đế quốc Bách Vân chúng ta đã tự hủy bên kia, còn một chiến thuyền hạng nhất khác thì bị cướp. Gần như ba mươi vạn người của đế quốc Bách Vân đều tử vong. Đế quốc Thần Long đem ra bốn chiến thuyền hạng nhất, phái đi nhiều cao thủ nên họ không có bao nhiêu thương vong"

Vẻ mặt của cao thủ trước mặt hoàng đế Morgan đầy bi phẫn nói.

"Cái gì?"

Hoàng đế Morgan há hốc mồm.

"Đế quốc Thần Long đem ra bốn chiếc chiến thuyền hạng nhất sao? Bốn chiếc chiến thuyền hạng nhất này là mới, chúng nó đều có thể bay sao?"

"Vâng, thưa bệ hạ"

Hoàng đế Morgan không nói gì rất lâu, chiến thuyền của họ có thể bay. Hắn vốn tưởng rằng ưu thế này có thể duy trì thêm một thời gian nữa. Không nghĩ tới ưu thế này đã không còn, số lượng chiến thuyền hạng nhất của họ cũng bị vượt qua, tiếp theo còn có thể bị vượt qua nhiều hơn.

"Cao thủ ở bên kia của chúng ta đâu?"

Năm phút đồng hồ trôi qua, vẻ mặt Hoàng đế Morgan có chút chán nản nói.

"Bệ hạ, một số người chết, một số bị bắt sống, không ai thoát được. Đế quốc Thần Long phái đi rất nhiều cao thủ, họ thật đáng xấu hổ đánh lén"

"Răng rắc!"

Cái ghế Hoàng đế Morgan ngồi rất chắc chắn, nhưng tay hắn không tự chủ được mà dùng sức, tay vịn bị hắn bóp nát trong nháy mắt.

"Bệ hạ, tướng quân Nicholas đã chọn tạm dừng tiến đánh và không ai trong ba quốc gia còn lại có ý định tiếp tục đánh lên"

Hoàng đế Morgan hít sâu một hơi nói.

"Còn có tin tức quan trọng gì nữa không?"

"Thưa bệ hạ, không còn nữa.

Hoàng đế Morgan khoát tay áo, cao thủ trước mặt hắn nhanh chóng cáo lui.

"Cục diện sao lại biến thành như vậy?"

Trong lòng hoàng đế Morgan cay đắng. Mấy năm trước cục diện vẫn luôn tốt đẹp. Thủy sư của đế quốc Kền Kền mạnh hơn phần còn lại của thế giới cộng lại. Hạm đội của hắn có thể tự do đi lại khắp mọi nơi. Bây giờ chiến thuyền hạng nhất bị vượt qua, thành Hắc Diệu còn bị chiếm.

"Người đâu, truyền lệnh cho tả tướng tới nghị sự."

Một lúc lâu trôi qua, hoàng đế Morgan trầm giọng nói. Rất nhanh tả tướng đã tới. Hoàng đế Morgan kể lại tình hình cho họ.

"Nói một chút suy nghĩ của các ngươi đi"

Hoàng đế Morgan trầm giọng nói.

Trầm mặc một lúc lâu, tả tướng nói:

"Bệ hạ, có lẽ chúng ta phải suy xét hòa giải, tốt nhất là đàm phán trước khi liên minh bốn nước sụp đổ. Như vậy sẽ có lợi cho chúng ta một chút"

Sắc mặt hoàng đế Morgan vô cùng âm trầm.

"Tả tướng, còn chưa tới mức này chứ? Hiện giờ sao mà đàm phán hòa bình được? Hiện giờ mà đàm phán hòa bình, đế quốc Thần Long chắc chắn sẽ đưa ra điều kiện hà khắc"

Một tướng quân của đế quốc Kền Kền trầm giọng nói.

Tả tướng nói:

"Tướng quân Stark, ngươi có biện pháp tốt hơn à? Đế quốc Bách Vân đã tổn thất ba mươi vạn, họ chắc chắn sẽ không tiếp tục. Họ rút đi hai mươi vạn người, cộng thêm quân tôi tớ của chúng ta, cũng chỉ có năm mươi vạn. Nếu người của đế quốc Áo Tư cũng rút đi, vậy chỉ còn lại bốn mươi vạn"

Tướng quân Stark chau mày:

"Bệ hạ, chúng ta có thể lợi dụng thủy sư để phong tỏa đường thuỷ gì đó không? Hoặc chúng ta lấy bom nguyên tử từ nước M ở Trái Đất.

Tả tướng vội nói:

"Tướng quân Stark, chúng ta dẫn nổ bom nguyên tử, bom nguyên tử cũng có thể nổ ở đế quốc Kền Kền của chúng ta!"

Tướng quân Stark nói:

"Tả tướng, ta không nói muốn dẫn nổ, chúng ta chỉ dùng vật như vậy để uy hiếp thôi" Tả tướng lắc đầu.

1010 chữ

Bình Luận (0)
Comment