Lý Tự quay đầu lại, nhìn hắn mấy giây: “Nghe cũng có lý ghê.”
Lại Vũ Đông: “…”
Chấp nhận nhanh quá khiến hắn không biết nói gì tiếp luôn.
“Thôi, đã bảo lưu rồi thì nghĩ nhiều cũng vô ích.” Lý Tự nghĩ thoáng, tinh thần nhìn về phía trước rất hợp với tính cách cậu, “Vậy cậu học xong thì định làm gì?”
Lại Vũ Đông trả lời cho qua: “Làm việc liên quan đến ngành học.”
“Ví dụ?”
“Đài truyền hình chẳng hạn.”
Bề ngoài thì Lại Vũ Đông tỏ ra điềm tĩnh, nhưng trong đầu thì đang gào thét “Làm ơn đừng hỏi nữa huynh ơi”, sợ hỏi thêm chút nữa là bại lộ.
Nếu tiếp tục truy hỏi, hắn chỉ có thể trả lời đi làm nhân viên vệ sinh ở đài truyền hình thôi.
Hắn thật sự không giỏi nói dối.
Lừa Triệu Diệc Phong nói nhà ma rất “chữa lành” không tính, cái đó gọi là đùa thôi.
May mà Lý Tự không “đập nồi đất hỏi đến cùng”, sự chú ý của cậu ấy ở khía cạnh khác: “Đài truyền hình? Debut rồi thì chẳng phải không đi được sao?”
Vì không thể tiết lộ nhiệm vụ hệ thống với thiết lập phi thực tế, Lại Vũ Đông chỉ có thể suy luận theo logic bình thường, coi đây là thế giới thực mà hắn bị bắt tham gia show tuyển chọn và thật sự debut thành công, vậy thì sau đó sẽ thế nào?
Hắn suy nghĩ một chút rồi đáp: “Không sao, không nhất thiết phải làm ở đài truyền hình.”
Việc hắn học ngành phát thanh truyền hình không hẳn là vì đam mê, mà phần nhiều là vì nguyên tắc “đã làm thì phải làm cho tốt”, cũng giống như lý do hắn muốn luyện tốt kỹ năng hát nhảy để biểu diễn trên sân khấu.
Hắn không có ước mơ nào bắt buộc phải thực hiện, idol hay MC trong mắt hắn chỉ là hai công việc khác nhau, không có sự phân cao thấp hay tốt xấu rõ ràng, giống như trong game có hai cái kết HE1 và HE2.
Nhưng nếu phải chọn một trong hai, hắn chắc chắn sẽ chọn cái sau, bởi vì trong lĩnh vực chuyên môn hắn tự tin hơn, mà hắn thì không thích làm những việc mình không nắm chắc phần thắng.
Vẫn là câu nói cũ: hắn thuộc kiểu người theo chủ nghĩa ổn định.
Tuy nhiên, tình huống nói trên xây dựng trên giả thuyết “thế giới hiện thực”, thực tế không có bài toán khó chọn một trong hai.
Hệ thống đã nói, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thì có thể gỡ bỏ liên kết với nó, đồng thời nhận được một phần thưởng bí ẩn, vì vậy việc debut cũng đồng nghĩa với việc kết thúc, đến lúc đó, lựa chọn đặt ra trước mắt chỉ còn lại là quay về thế giới ban đầu để tiếp tục việc học.
Hoàn thành nhiệm vụ, nhận thưởng, quay lại quỹ đạo.
Lẽ ra đó phải là một cái kết viên mãn cho tất cả, nhưng vì tính cách hay lo xa, Lại Vũ Đông không kìm được mà suy nghĩ nhiều phía, niềm vui chưa kịp tận hưởng đã bị một loạt nghi vấn làm nhạt đi.
Nếu hắn quay về rồi, fan ở thế giới này phải làm sao? Nhóm nam idol đã debut thì thế nào?
Khoảng trống do hắn để lại sẽ được lấp đầy ra sao?
Là tạo ra một NPC lấy hắn làm nguyên mẫu, đặt tên là “Miura Yuki”? Hay là vừa debut đã tuyên bố rút lui, từ đó giới giải trí không còn ai nghe nói đến cái tên này nữa?
Cảm giác phương án nào cũng khiến người ta áy náy.
Lại Vũ Đông không thể từ bỏ người thân và bạn bè ở thế giới ban đầu, nhưng cũng không muốn vô trách nhiệm mà bỏ lại mọi thứ rồi bỏ chạy, thế nhưng nhất thời hắn chưa nghĩ ra được cách vẹn toàn đôi bên.
Khó quá đi mất, hệ thống thật sự có thể giải quyết ổn thỏa chứ?
Hắn không quá tin tưởng cho lắm.
……
Phần ăn đôi nhanh chóng bị xử lý sạch sẽ.
Hai người đứng ngoài gió một lúc, đợi chắc mùi gà rán trên người tản hết mới quay lại theo đường cũ.
Lại Vũ Đông lén lút nhìn quanh trái phải, rồi lại trèo cửa sổ nhà vệ sinh mà vào, nếu nói lúc chuồn ra ngoài giống như học sinh cá biệt trốn học đi net, thì giờ hắn cảm thấy mình chuồn vào lại giống như tên trộm đang lẻn vào ăn cắp chìa khóa xe đạp.
k*ch th*ch quá chừng, tim hắn chịu không nổi.
Lần cuối cùng tim hắn đập nhanh như vậy là hồi cấp ba, trong giờ kiểm tra thuộc lòng văn học, hắn phát hiện mình học nhầm bài tuần sau.
Ồ, không đúng.
Là lúc trên livestream nói thẳng về chuyện “bán hủ”.
Lại Vũ Đông trả lại bộ đồ cải trang ba món cho Lý Tự, sau đó bước ra khỏi nhà vệ sinh, lập tức chào đón làn sóng bình luận đã lâu không gặp.
【Mất tích lâu ngày, cuối cùng cũng trở lại】
【Hai người nói chuyện gì mà lâu dữ vậy? Tò mò quá】
【Muốn đi trộm băng gốc QAQ】
【Trộm bản gốc cũng vô ích, hai người cố ý tránh camera, máy quay hành lang không thu được âm thanh】
【Tôi nghi họ leo cửa sổ nhà vệ sinh ra ngoài rồi】
Cư dân mạng có thể sánh với Sherlock Holmes.
Nhớ lại đoạn tâm sự đó, Lại Vũ Đông nghiêng đầu nhìn chàng trai tóc đỏ: “Thế chúng ta còn phải…?”
Lý Tự hỏi ngược lại: “Cậu nghĩ sao?”
Lại Vũ Đông đáp chắc như đinh đóng cột: “Không cần.”
“…Cậu chắc chắn quá đó?” Lý Tự đau đầu xoa trán, cuối cùng thở dài đầu hàng, “Tùy cậu, muốn sao thì làm vậy, dù gì mấy lý lẽ kỳ cục của cậu cũng một đống rồi.”
【Tui chẳng hiểu gì hết? Hai người này làm sao thế?】
【Đừng làm người đọc đoán mò nữa mà!】
【Cãi nhau à】
【Không giống đâu, trước khi họ tâm sự trông vui vẻ lắm mà】
“Tôi không có nói lý lẽ kỳ cục,” Lại Vũ Đông lầm bầm, “Cậu quay lại hỏi Lương Chi Thịnh đi, anh ấy chắc chắn sẽ ủng hộ tôi.”
Lý Tự đen mặt: “Thôi đi, tôi còn chưa muốn bị lải nhải một trận.”
“Xem ra cậu biết đó là vấn đề của cậu rồi.”
“Logic quái gì vậy?”
【Ủa gì mà mách người lớn luôn vậy!】
【Cái đầu nhỏ của Đông Bảo nhanh nhạy ghê】
【Ai bảo Đông Bảo nhà tụi tui ‘đảm nhận ăn nói’ cơ chứ】
【Là “visual" chứ không phải “lý lẽ” nha】
【Đảm nhận visual + Đảm nhận ăn nói, không có gì sai.】
【Đông Bảo là ai vậy?】
【Đông Bảo = Lại Vũ Đông = Miura Yuki = Yuzu】
Tâm trạng Lại Vũ Đông trở nên rất vi diệu.
Tên thật của mình xuất hiện trong bình luận chẳng khác nào một người chơi có danh phận đặc biệt bỗng dưng lộ mặt thật, từ một cuộc nhập vai đắm chìm biến thành livestream người thật việc thật, khiến hắn nhất thời khó mà thích nghi được.
Giống như dòng bình luận kia vậy—
“Lại Vũ Đông” và “Miura Yuki”, hai cái tên, nay đã bị gắn dấu bằng nhau.