Trong phòng học lớn ở tầng 3, một tấm băng rôn in dòng chữ "Hội thao Ngôi Sao Bling Bling" treo trên tường.
Hôm nay là một trong những phần không thể thiếu của các show tuyển chọn – đại hội thể thao.
Các thực tập sinh đứng trước băng rôn, chia thành tám đội theo tiết mục vòng hai, mỗi đội mặc một màu đồng phục khác nhau để phân biệt, cùng nhau tranh tài qua nhiều trò chơi để tìm ra đội vô địch – đội chiến thắng sẽ nhận được một phần thưởng bí mật.
Là center của đội “Bloody”, Lại Vũ Đông đứng ở vị trí dẫn đầu, trông không khác gì một người cầm bảng hướng dẫn.
Những hiểu biết của hắn về đại hội thể thao vẫn dừng lại ở các môn truyền thống như chạy 1000 mét, tiếp sức 4x100m, ném bóng tạ… nên hắn rất tò mò không biết chương trình sẽ tổ chức thế nào.
Phòng tập tuy rộng, nhưng chỉ phù hợp với mấy trò như bật xa tại chỗ, nhảy dây – những hoạt động vừa thiếu tính thi đấu, lại không đủ yếu tố giải trí, chỉ khiến người ta cảm thấy như đang tham gia một buổi team building bắt buộc nhàm chán cấp độ cao.
Cho đến khi Lưu Khải Sơ, người phụ trách dẫn chương trình, công bố môn đầu tiên — Tiếp sức bột mì.
Hiểu rồi, là đại hội thể thao phiên bản hài hước.
Luật chơi rất đơn giản: mỗi đội xếp thành một hàng, dùng bìa cứng ngậm bằng miệng để chuyền bột mì từ người đầu tiên đến người cuối cùng, không được dùng tay. Trong thời gian quy định, đội nào đổ được nhiều bột vào hộp nhất thì thắng.
Thứ tự thi đấu được quyết định bằng rút thăm, đội đầu tiên là “Bloody”. Vì đội này thiếu một người, MC Lưu Khải Sơ thân thiện xung phong vào chơi cùng.
Lại Vũ Đông là người chạy thứ hai trong phần tiếp sức, trước hắn là Mạc Lê, sau là Bạch Huyên Hách.
【Toang rồi, ai cho phép xếp Mạc Lê chạy đầu vậy】
【Mọi người sắp được chiêm ngưỡng năng lực của hố đen trò chơi rồi đó】
【Tự cầu phúc đi 233】
Lại Vũ Đông: ?
Có dự cảm không lành.
“Chuẩn bị——”
Giang Dương Phàm tạm thời thay vai trò MC, một tay cầm micro, một tay cầm đồng hồ bấm giờ:
“Bắt đầu!”
Bột mì đặt trong thau trên bàn, người chạy đầu tiên là Mạc Lê cúi xuống, cắn mép tấm bìa cứng, gắng gượng dùng cơ mặt xúc lên một ngọn núi bột. Bộ dạng nỗ lực hết sức như thể muốn chứng minh bản thân không phải hố đen trò chơi.
Anh xoay người một cách cực kỳ cẩn trọng, bột chất đầy trên tấm bìa mỏng, chỉ cần lỡ tay là có thể bụi bay mù mịt.
【Mạc Lê ơi em…】
【Tham quá rồi đấy】
【Thôi em cắn luôn cả cái thau đi cho nhanh】
Dù khán giả đã thấy thành quả của lượt đầu qua bình luận trực tiếp, nhưng đến khi Mạc Lê xoay người lại, Lại Vũ Đông vẫn giật mình đến mức suýt làm rớt tấm bìa khỏi miệng.
Cái này… nhiều quá vậy!?
Lại Vũ Đông không còn tâm trí để cảm thán, hắn nhanh chóng lao lên giải cứu tấm bìa đang quá tải.
Vì yếu tố chiều cao, hắn đành phải hơi khom người xuống để tiện cho việc chuyền.
Ngọn núi bột che khuất tầm nhìn của Mạc Lê, luật chơi không cho dùng tay chạm vào bìa hoặc bột, anh chỉ có thể đặt tay lên vai Lại Vũ Đông, nhón chân, cố gắng đổ bột sang tấm bìa bên kia.
Kết quả… cả đống bột dính hết vào mặt Lại Vũ Đông.
Mạc Lê: “……”
Lại Vũ Đông: “……”
【Chết tiệt hahaha hahaha】
【Xin lỗi! Thay mặt Mạc Lê gửi lời xin lỗi đến tất cả các bạn fan của Yuki!!!】
【Đúng là hố đen trò chơi / đau lòng】
【Mặt Yuki trắng toát rồi】
【Được lắm, từ tóc vàng thành tóc trắng rồi hhhh】
Bột làm mờ mắt, Lại Vũ Đông đích thân trải nghiệm cảm giác "khói mù giăng kín trời".
Đống bột truyền cho hắn từ ngọn núi giờ chỉ còn là một lớp mỏng, nhưng để không làm mất thời gian, hắn không nói lời nào, quay người lại, cố gắng truyền lại số bột ít ỏi cho người kế tiếp.
Bạch Huyên Hách phì cười thành tiếng.
Vì không cắn chặt miếng bìa, nó văng ra như đạn của cây bắn đậu trong game tiêu diệt xác sống, bay thẳng vào mặt Lại Vũ Đông, dính lên như tấm bùa dán trên trán zombie.
Lại Vũ Đông: “?”
Chuyện gì vừa xảy ra?
"Chết... Xin lỗi!!"
Bạch Huyên Hách luống cuống gỡ tấm bìa xuống, cắn lại lần nữa.
【Yuki: Cậu có sao không?】
【Bạch ca suýt bật ra câu "chết cha" rồi hhhh】
【Không chịu nổi, nhóm này buồn cười muốn xỉu】
【Chơi vậy có tính phạm quy không?】
【Chẳng lẽ bắt Bạch Huyên Hách cắn tấm giấy xuống à? Tổ trọng tài chuẩn bị lên tiếng!】
Hai người chiều cao gần bằng nhau, không cần nhón chân hay khom người. Lại Vũ Đông nghiêng tấm giấy đổ bột mì qua, nhưng Bạch Huyên Hách không nhịn được cười liên tục khi nhìn hắn, tấm giấy run bần bật như lắp động cơ.
Run còn đỡ, phiền nhất là vừa cười vừa rò khí, bột như khói xe xả thẳng vào mặt, cứ thế mà bay lên.
Kết quả… lại dính đầy mặt Lại Vũ Đông.
Lại Vũ Đông: “……”
Ừ, có thể gói bánh bao trên mặt hắn rồi.
【Cứu với, tội nghiệp Đông Bảo】
【Ủa Bạch ca cũng là hố đen trò chơi hả!】
【Tội nghiệp một trái bưởi bị kẹp giữa hai cao thủ hố game】
【Cú kẹp trước sau này… đúng là địa ngục】
Sau khi bị Mạc Lê và Bạch Huyên Hách "đánh hội đồng", đến lượt thứ tư là Kim Hi Hằng, cái được truyền đi không phải bột nữa, mà là… niềm tin và tinh thần đồng đội.
Dù sao cũng chẳng còn gì để truyền.
Hết hai phút, bột chỉ còn lại chút xíu, thậm chí vài lần người chạy cuối cùng là Tô Tuấn Triết còn chưa kịp nhận bột, lượt chơi đã kết thúc.
Lại Vũ Đông tại chỗ nhảy nhảy vài cái, bột trắng rơi như tuyết, trông như tượng binh mã phủ đầy tro bụi ngàn năm.
Hắn nghi ngờ lượng bột trên người mình còn nhiều hơn trong ống đo.
Kết thúc phần chơi của tám đội, nhóm 《Bloody》 thảm hại về chót, may là sau đó họ nhanh chóng gỡ điểm, nhờ phần chơi quay vòng đút đồ ăn, Bạch Huyên Hách và Kim Hi Hằng phối hợp ăn ý, giành chiến thắng ngoạn mục.
Nhìn bình luận phát cuồng trên màn hình, Lại Vũ Đông cuối cùng cũng hiểu vì sao Lý Tự nói CP "Bạch Kim" hot đến vậy.
Hiểu rồi, vì hai người họ… thật sự rất thân nhau.
“Tiếp theo là trò chơi cuối cùng! La hét trong im lặng!”
Đây là trò chơi quen thuộc của các show giải trí: mỗi đội chọn hai người, một người nhìn bảng từ khóa để đọc, một người đeo tai nghe trả lời, đội nào trả lời đúng nhiều nhất trong thời gian quy định sẽ thắng.
“Bắt đầu từ nhóm 《Bloody》!” Lưu Khải Sơ đảo một vòng thẻ tên, rút ra một tấm, “Người ra đề là: Miura Yuki!”
Lại Vũ Đông ngẩng đầu.
Hắn khá tự tin với trò chơi này. Dù nhân vật của hắn là thực tập sinh đến từ nước ngoài, nhưng chỉ cần phát âm từ từ từng chữ, chuẩn xác thì vẫn dễ hiểu.
Giống như trẻ con học đánh vần, phát âm cũng rõ ràng lắm.
Lưu Khải Sơ rút tiếp một tấm nữa: “Người trả lời là: Bạch Huyên Hách!”
Xin lỗi, rút lại lời nói ban nãy.
Hắn đột nhiên… mất tự tin rồi.
【Lại là Yuki bị "hãm hại"】
【Mặt cậu ấy vẫn còn trắng bệch vì bột đây này hahahaha】
【Ít ra lần này chỉ có một hố đen trò chơi thôi】
【Cười chết mất, cái khâu trả lời quan trọng nhất lại thuộc về anh Bạch】
Hai người ngồi đối diện trên ghế.
Lại Vũ Đông nhìn bảng câu hỏi sau lưng Bạch Huyên Hách. Câu đầu tiên vô cùng đơn giản — chính là tên ca khúc nhóm họ biểu diễn.
“Bloody.”
“Alalê?”
“Bloody!”
"Thạch trắng?"
“B——loo——dy——!”
“Ferrari?”
【Yuki: Nụ cười gượng gạo nhưng không kém phần lịch sự.jpg】
【Âm nhạc có lớn đến vậy không?】
【Tôi cảm giác giọng của Yuki có thể xuyên qua tai nghe rồi】
【Xin hỏi đây có phải là quảng cáo ẩn của tai nghe chống ồn không?】
“Bloody!”
Lại Vũ Đông không tin vào mắt mình, lại nói một lần nữa, đồng thời thực hiện thêm một loạt các cử chỉ phụ trợ, hắn chỉ vào bản thân rồi chỉ vào Bạch Huyên Hách, hy vọng đối phương hiểu được ám hiệu của hắn.
Bạch Huyên Hách trợn mắt, cố gắng nhìn khẩu hình miệng: “Bạch Đông?”
Lại Vũ Đông: “……”
Cái từ này nghe quen lắm.
【SOS】
【? CP bị idol chính chủ gọi tên rồi】
【Anh ơi... tự cầu phúc đi! Không thể bảo vệ được nữa rồi!】
【Bạch Đông là gì?】
【Tên CP của Bạch Huyên Hách x Miura Yuki /khói】
【Mức độ "bùng nổ" không kém gì màn bán fan service của người đối diện】
【《Ngọa Long Phượng Chú》】
【Dù tôi thích Bạch Kim, nhưng tôi không nhịn được mà cười ha ha ha】
【Bạch Huyên Hách lén giấu điện thoại à?】
【Nếu giấu điện thoại, ảnh chắc sẽ gọi tên Bạch Kim, làm vừa lòng fan của cặp đôi nóng nhất, chứ không phải cặp đôi lạnh lùng này, nên khả năng là trùng hợp thôi…】
【Yên tâm đi, idol nhà tôi đầu óc không được tốt lắm, không thể làm ra chuyện "có tâm cơ" như vậy】
Lại Vũ Đông cố gắng kiểm soát vẻ mặt không được co quắp, sợ rằng biểu cảm của hắn sẽ làm lộ ra việc mình quá gần gũi với cuộc sống của fan.
Nếu bị phát hiện ra rằng hắn biết nội tình thì phiền phức lắm.
Ngày nào cũng gặp những chuyện kỳ quái này.
Lại Vũ Đông thở dài, từ bỏ việc kiên trì với câu hỏi này, hắn vẫy tay với Lưu Khải Sơ: “Qua đi.”
Có thể tiếng Anh hơi khó đoán, tiếng Trung sẽ dễ hơn một chút.
Nhưng suy nghĩ của hắn nhanh chóng bị lật đổ.
Lại Vũ Đông: "Người tìm sao."
Bạch Huyên Hách: "Kẹp giấy?"
"Người! Tìm! Sao!"
"Tuẫn tình?"
"Sao!"
"Tình?"
"Sao——!"
"Anh!"
Lại Vũ Đông: “……”
Sụp đổ rồi.
Danh dự của một sinh viên phát thanh viên bị tổn hại một chút.
Tại sao?
Rõ ràng khẩu hình và phát âm của hắn rất chuẩn mà!
Hố đen game có đáng sợ thế không!?
【Sợ quá, Yuki cho Bạch Huyên Hách một đấm thì sao haha】
【Hiếm khi Yuki nói to như vậy】
【Làm việc riêng trong giờ làm, không bật tiếng, tôi cũng nhìn ra là nói "Người tìm sao"】
【Yuki đã cố gắng hết sức rồi】
Càng lặp lại nhiều lần, Lại Vũ Đông càng cảm thấy sự bất lực đáng cười, nhất là khi nhìn thấy Bạch Huyên Hách căng thẳng đến mức mặt đầy dấu chấm hỏi mà mãi không đoán ra, càng cố gắng lại càng thêm đau lòng.
Nếu nhìn từ góc độ của người ngoài, cảnh tượng này chắc chắn rất buồn cười.
Sau một hồi sửa từng chữ như cô giáo mẫu giáo, công sức của Yuki cuối cùng cũng có kết quả, Bạch Huyên Hách cuối cùng đã đáp đúng:
"Ồ ồ! Người tìm sao!"
Lưu Khải Sơ thậm chí còn phấn khích hơn cả người trong cuộc: “Cuối cùng cũng trả lời đúng rồi!”
Bảng câu hỏi lật một trang, công bố câu hỏi thứ ba.
Một vòng thử thách mới bắt đầu.
“Ca khúc chủ đề!”
"Máy trợ thính? Trúc diệp thanh?"
“Ca——khúc——”
"Chân heo?"
“……”
【Cười chết tôi, chân heo】
【Tôi đã nhịn rồi, nhưng cái này thật không chịu nổi】
【Hôm nay Yuki cười giả trân nhiều quá hhhhh】
【Mau kết thúc trò hài này đi!】
【Bạch Huyên Hách rốt cuộc là tai không tốt hay mắt không tốt】
【Là não không tốt/Khói】
Giữa tiếng cười vang của khán giả, đồng hồ đếm ngược về 0, trò chơi khiến Lại Vũ Đông tuyệt vọng cuối cùng cũng kết thúc.
Tổng cộng ba câu hỏi, chỉ trả lời đúng một câu.
Cũng được, ít nhất không phải là không trả lời đúng câu nào.
“Xấu hổ quá, Huyên Hách.” Kim Hi Hằng cười nhạo, “Chỉ cần đứng sau cửa nhìn qua lỗ mắt mèo cũng có thể đoán được Yuki nói gì.”
Bạch Huyên Hách không phục nói: “Thật sự khó mà! Ai có thể đoán được qua khẩu hình miệng chứ?”
"Nhưng chắc là sẽ không có ai thấp điểm hơn chúng ta đâu." Lại Vũ Đông khéo léo nói.
Bạch Huyên Hách: “……”
Các đội thi sau chứng minh lời của Lại Vũ Đông là đúng.
Đội thi kém cũng đúng ba câu, đội mạnh nhất là đội 《Ôm Chặt》, họ thậm chí trả lời đúng tận mười hai câu, suốt quá trình có thể nói là không gặp khó khăn, mỗi câu chỉ mất vài giây, hầu như không vấp phải câu nào.
Cuối cùng, tất cả các vòng thi đã kết thúc.
Đội 《Bloody》 không chỉ không thể giành được vị trí quán quân, mà còn rất không may trở thành đội đứng cuối cùng, dù trong trò chơi thứ hai họ đứng thứ nhất, nhưng họ nhận được hai lần đứng cuối, không thể cứu vãn được tổng điểm.
“Tôi xin tuyên bố! Quán quân là đội 《Ôm Chặt》!”
Lưu Khải Sơ nhận giải thưởng từ tay nhân viên, trao cho vị trí center của đội, Từ Án: “Chúc mừng! Được một máy chụp ảnh Polaroid!”
【Vật dụng thiết yếu trong show tuyển chọn: Máy Polaroid】
【Tuyệt quá! Muốn chụp một tấm gia đình COC!】
"Hội thao Ngôi Sao Bling Bling lần thứ nhất, kết thúc tốt đẹp! Cảm ơn mọi người đã tham gia!"