Khi mọi người đã phát biểu xong, nhóm "Quái Đản" quay lại phòng nghỉ, nhóm tiếp theo, "Brownie" đã chuẩn bị xong và chuẩn bị lên sân khấu. Trên màn hình lớn, đoạn video luyện tập của nhóm đó đang được chiếu.
Lại Vũ Đông ngồi xuống, tham gia vào hàng ghế khán giả.
Câu chuyện phía sau màn của nhóm《Brownie》 đầy khúc chiết và áp lực. Tô Tuấn Triết, người luôn duy trì hình tượng idol hoàn hảo, lần đầu tiên không kiềm chế được mà "mặt lạnh" trước ống kính.
Nguyên nhân là có hai người đồng đội với thái độ lơ là, tiến độ chậm chạp không sao đẩy lên được, vậy mà họ vẫn cười đùa chẳng để tâm. Đối với Tô Tuấn Triết, người coi trọng sự nỗ lực và sân khấu, hành vi của đồng đội chẳng khác nào "nhảy múa trên bãi mìn".
【Đến vòng công diễn 3 rồi, sao vẫn còn loại người này vậy?】
【May mắn thoát được một kiếp rồi haha】
【Hai người này vòng công diễn 1 đã thế rồi, nhưng lúc ấy sự chú ý tiêu cực tập trung hết vào Bạc Hà A. Vòng công diễn 2 thì sang nhóm line main vocal, không cần phải tự biên tự diễn, cứ thế 'ngồi mát ăn bát vàng' lại lêu lổng thêm một vòng】
【Ngoại hình thì được, nói chuyện vui, than thở vài câu cái là có fan bảo vệ đến chết tẩy trắng ngay, bảo là họ không phải không nỗ lực, mà là đang khuấy động không khí】
【Ồ, hai người này à, thời gian luyện tập của họ chắc bằng thời gian ngủ của Yuzuko thôi】
"Tôi đã nhắc nhở rất nhiều lần rồi." Trong hình ảnh, Tô Tuấn Triết nói với ngữ khí lạnh nhạt, nụ cười thường trực biến mất khỏi khuôn mặt cậu ấy. "Nếu vẫn như vậy, sau này các cậu đừng đến phòng tập nữa."
Cậu ấy một tay vịn khung cửa: "Đến rồi cũng không luyện, đến làm gì? Các cậu ngủ đủ chín tiếng mỗi ngày rồi vẫn thấy rất buồn ngủ à? Hay là về phòng ngủ ngủ bù đi, ít nhất thì giữa ngủ và luyện tập vẫn có thể đảm bảo được một thứ."
Lại Vũ Đông ngớ người ra. Đến vòng thi thứ ba rồi mà thế mà vẫn có thực tập sinh ngủ đủ chín tiếng? Ngay cả Doãn Tử Trăn với sức khỏe tốt như vậy, cậu ấy cũng tự giác dậy sau khi ngủ đủ tám tiếng mỗi ngày. Chín tiếng chỉ tồn tại trong khoảng thời gian nghỉ ngơi chưa được công bố sau công diễn thôi.
"Nhưng là chúng ta......"
Đồng đội muốn phản bác, không ngờ người ta căn bản không cho họ cơ hội bào chữa.
"Đi ra ngoài."
Tô Tuấn Triết mặt không biểu cảm đóng cửa lại, dựa lưng vào cánh cửa kiên quyết chặn lại. Sức của cậu ấy lớn hơn vẻ ngoài rất nhiều, dễ dàng đẩy bật hai người đồng đội ra ngoài cửa.
“Cứ suy nghĩ kỹ rồi hãy vào, đừng lãng phí thời gian của tôi.”
【Tiểu Tô lần này còn ác hơn cả Triệu lão sư】
【Tô Tuấn Triết có vẻ đang rất tức giận, không giống như những gì cậu ấy thường làm】
【Tiểu Tô bình thường nói chuyện đã có chút 'mùi' này rồi, đến khi bùng phát ra tui lại không thấy lạ】
【Dáng vẻ Tô Tô chặn cửa kỳ lạ nhưng đáng yêu ghê hhhh】
【Lạc đề chút, giọng thật của Tô Tô ngọt quá, tui cứ tưởng cậu ấy là 'kẹp giọng'】
【Ship 'all Tô' thật sự không đạo đức, Tô Tô là 'dưa' mạnh mẽ đó】
Hai đồng đội bên ngoài nhìn nhau ngần ngại, nhưng vì đội trưởng đang trong cơn giận, họ đành phải đến phòng tập của nhóm "Vô Danh" để luyện tập.
Chuyển cảnh, thời gian nhanh chóng trôi qua.
8 giờ sáng, Tô Tuấn Triết kết thúc luyện tập từ phòng tắm đi ra. Ở nhà ăn, cậu ấy tình cờ gặp thiếu niên tóc vàng nhạt đang cắn từng miếng bánh trứng nhỏ xíu, đó là người quen cũ của cậu ấy, Miura Yuki.
Nhận thấy có người đi ngang qua, Miura Yuki nhanh chóng nhai nuốt, ấm áp cong lên khóe mắt, như tia nắng xua tan màn sương sớm: "Chào buổi sáng, cậu cũng vừa kết thúc buổi tập à?”
【Tui cứ như thấy hào quang thánh thiện sau lưng Yuzuko vậy】
【Yuki chắc chắn là thiên thần rồi T T】
【Chữ 'cũng' này…】
【Thật sự là bạn đồng đội hoàn hảo của Tiểu Tô/doge】
【Trời ơi, nếu tui là Tô Tô, nhìn thấy Yuzuko chắc chắn khóc ngay lập tức】
Tô Tuấn Triết nở một nụ cười miễn cưỡng: “Chào buổi sáng.”
“Cậu gặp phải khó khăn gì à?” Miura Yuki nhanh chóng nhận ra cảm xúc của đối phương.
Tô Tuấn Triết thở dài một hơi: “Cũng không phải khó khăn gì đâu.”
"Nếu không ngại, cậu cứ tâm sự với tôi." Miura Yuki chớp chớp mắt, dùng ngữ khí nhẹ nhàng trêu chọc. "Bài 《Brownie》 không hợp với vẻ mặt ủ rũ đâu nhé."
Sau một hồi do dự, Tô Tuấn Triết kể đại khái về tình hình của nhóm mình. Cậu không trực tiếp chỉ trích các đồng đội mà chỉ khéo léo nói về sự khác biệt trong quan điểm đối với sân khấu, khiến cậu cảm thấy rất khó xử.
Nếu là người EQ không cao, có lẽ sẽ cho rằng vấn đề của nhóm 《Brownie》 là sự phối hợp nhóm. Nhưng Miura Yuki lập tức nghe ra "ý tại ngôn ngoại" của Tô Tuấn Triết, hiểu rõ và "À" một tiếng.
Hắn nở một nụ cười tinh tế, khẽ an ủi: “Tôi hiểu, tôi thật sự hiểu.”
【Yuzuko chắc chắn đồng cảm sâu sắc vì bản thân cũng từng bị như vậy hhhh】
【Không hổ là thầy trò, trải nghiệm cũng giống nhau】
【Tô Tô chắc chắn rất buồn】
“Có đôi khi tôi thật sự không thể hiểu họ nghĩ gì.” Tô Tuấn Triết bực bội vò tóc, “Đã rất khó khăn mới đến được đây, sao không trân trọng cơ hội này?”
"Để đi đến đây, tôi đã bỏ ra rất nhiều thời gian và công sức. Trước khi tham gia chương trình, mỗi ngày tôi đều vùi đầu vào luyện tập. Bây giờ đi đến bước này rồi, dù có đạt được thứ hạng cao, tôi vẫn sợ ngã xuống sẽ không bao giờ đứng dậy được nữa, nên tôi không dám ngừng lại dù chỉ một khắc! Thế nhưng, tại sao họ lại..."
"—— Tô lão sư."
Miura Yuki nhẹ giọng ngắt lời. Hắn cười đẩy hộp sữa bò trước mặt sang cho Tô Tuấn Triết. Chiếc ống hút là hắn vừa mở ra c*m v**. "Uống sữa đi."
Tô Tuấn Triết hiểu ngay, đối phương đang nhắc nhở mình đừng quá kích động.
Cậu hít một hơi sâu, nhận lấy sữa, uống một ngụm buồn bã: “Cảm ơn.”
“Trải nghiệm khác nhau, suy nghĩ cũng sẽ khác nhau.” Miura Yuki đặt miếng bánh trứng chưa ăn xong xuống. Hắn nghiêm túc nhìn thiếu niên tóc xoăn trước mặt. Đôi mắt đen như chứa đựng những vì sao sáng ngời, “Lựa chọn khác nhau sẽ dẫn đến kết quả khác nhau, dù cậu có kiên nhẫn lặp lại một nghìn lần cũng không thể thay đổi lựa chọn của họ, tất cả đều là vô ích.”
“Suy nghĩ khác nhau, hãy cố gắng giao tiếp đi. Nhưng nếu vẫn không thể tìm ra tiếng nói chung, thì cậu chỉ có thể chúc phúc họ thôi, những thiếu sót trên sân khấu chắc chắn không thể vượt qua ý chí của họ.”
“Đừng ép buộc, mỗi người có chí hướng riêng, họ sẽ có con đường của họ.”
【Dịch lại: Họ sắp bị loại rồi】
【Lại phiên dịch thêm chút nữa: Đừng 'chết' trước cửa nhà tôi.】
【Đoạn này thật sự quá trà xanh hahaha (Ps. trà thật ngon)】
【Lâu lắm rồi mới thấy kiểu 'âm dương', thích quá, cho thêm nữa đi】
【Tại sao Yuzuko 'ám chỉ' người khác mà tui vẫn thấy cậu ấy rất trong sáng? Tui còn nghi ngờ cậu ấy không cố ý nữa cơ】
【Cái gì? Tôi tưởng Yuki chỉ đang mở chế độ huấn luyện tâm linh thôi】
【Tui vì trước đây từng mắng Miura Yuki là 'bình hoa vô dụng' mà xin lỗi... 0rz】
【Tính cách tốt, sẵn sàng học hỏi, tiến bộ rõ ràng. Chẳng lẽ người mắng Yuzuko là người có sinh mệnh vĩnh viễn dừng lại ở sân khấu đầu tiên của cậu ấy sao?】
【Người mắng Yuzu đều bị điên rồi, tui không đùa đâu】
Ở ngoài màn hình, Lại Vũ Đông:...
Lần đầu tiên nhìn thấy mình xuất hiện trong đoạn phim ngắn luyện tập của nhóm khác, Lại Vũ Đông cảm thấy rất phức tạp.
Ngày hôm đó, hắn vừa kết thúc buổi luyện tập xuyên đêm, đầu óc không tỉnh táo lắm. Trải nghiệm tương tự khiến hắn nhập tâm hoàn toàn, giống như uống phải rượu giả mà "cả gan làm loạn" nói "âm dương" một tràng. Kết quả không ngờ đoạn này lại bị cắt vào phim chính.
Nhưng trọng điểm không phải là nói "âm dương", mà là hắn đã nói quá nhiều.
Cái miệng này đúng là không kiểm soát được mà.