Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam

Chương 165

 
【Trời ơi, suýt nữa tưởng Yuzuko định đấm thẳng vào mặt tui.】

【Bưởi nhà ta vội muốn chết luôn đó trời】

【Bé bưởi như quả bowling vậy trời】

【Ảo giác như thấy bưởi rơi khỏi sạp trái cây, không ai bắt kịp luôn】

Tiếp theo là các màn đổi vị trí center, Lại Vũ Đông tranh thủ nghỉ được một hơi. Hắn nghĩ có thể thả lỏng một chút, nhưng vừa quay đầu lại định về vị trí thì phát hiện chỗ của mình lại đang có tận hai người đứng – là Triệu Diệc Phong và Lý Tự.

Đây là "đoạt chỗ" à?

Hắn có nên nhập hội luôn không?

Không có thời gian để suy nghĩ, Lại Vũ Đông thẳng tay chen vào giữa “đội ngũ lạc đường” đó, dở khóc dở cười hỏi: "Các cậu chắc chắn không nhầm chứ?"

Lý Tự vẫn còn đang nhìn quanh tìm đúng vị trí: “Chắc rồi! Sao có chuyện tụi mình ba đứa đứng sát rạt vầy được?”

Triệu Diệc Phong thì đã bỏ cuộc, thuận theo số phận: “Kệ đi, tụi mình cần là sự náo nhiệt mà.”

Đang nói chuyện, Doãn Tử Trăn bị Giang Dương Phàm dắt khỏi vị trí center, lại lạc hướng đi đến trước mặt ba người, ngơ ngác nhìn mấy ông anh mỗi người một câu, bao nhiêu vất vả căn đúng vị trí lại thành công cốc.

Lại Vũ Đông suýt nữa bật cười thành tiếng: “Giờ thành bốn người rồi?”

Triệu Diệc Phong thở dài: “Càng lúc càng đông vui ha.”

“Các người cứ vui vẻ đi.” Lý Tự đen mặt, cảm thấy bốn đứa đứng tụm lại như mấy cái bánh xèo dính đáy chảo.

Đúng lúc cậu nhớ ra vị trí mới sau khi đổi center, không chút do dự quay người rời khỏi chốn thị phi này.

Kết quả, cậu vừa quay người đã đụng phải Tống Nhan Hi.

“Bốp!”

Bánh xèo dính vô bánh bao chiên.

Hai người đồng thời hét lên thảm thiết. Một người ôm trán, một người che cổ tay. Vừa cười vừa kêu đau khiến cả hai mất kiểm soát biểu cảm. Nhưng họ không vì đau đớn mà dừng bước, mỗi người một tay che lại chỗ bị đụng, chạy "xuyên" qua sân khấu.

Lại Vũ Đông: “……”

Được đấy, chuyên nghiệp thật.

【Loạn quá trời rồi trời ơi hahahahaha】

【Cười chết, bưởi nhà tui bị tiếng kêu đau của hai ông dọa hết hồn】

【Yuzuko: Bị vây quanh thế này tôi cũng bất đắc dĩ lắm chứ.】

Dưới đất đã lắm tai nạn vậy rồi, chiêu nhảy ngựa vượt lưng tất nhiên bị bỏ qua vì nguy hiểm.

Lại Vũ Đông đã định "biểu diễn" một cú nhảy xa tại chỗ cạnh Lý Tự, thực hiện động tác "không vật thật". Nhưng mà, nói trùng hợp cũng trùng hợp, lại xảy ra một sự cố ——

Tống Nhan Hi đưa tay quá nhanh, vô ý giật đứt dây chuyền của Triệu Diệc Phong. Hai người ngồi xổm dưới sàn, cầm dây chuyền cười suốt nửa ngày. Kết quả, cả hai "tai họa" luôn Doãn Tử Trăn vô tội, "lột" luôn cả dây chuyền của cậu ấy xuống. Lại Vũ Đông đi ngang qua, "đau đớn" dạy dỗ hai người họ không được bắt nạt em trai.

Lý Tự bị không khí vui vẻ lây sang. Cậu ấy đơn giản ngồi xổm xuống ngay tại chỗ, cõng Lại Vũ Đông đang chuẩn bị lấy đà nhảy lên. Cậu cười thoải mái, cõng hắn đi một vòng.

Lại Vũ Đông: “……?”

Hắn còn chưa kịp phản ứng, đã bị nhấc bổng lên, ngơ ngác giữa không trung.

Để át tiếng nhạc và âm thanh từ tai nghe, Lý Tự hét to: “Nhảy nhanh gấp đôi nguy hiểm lắm!”

Lại Vũ Đông hoảng hốt ôm cổ Lý Tự, tay kia vẫn không quên búng tay: “Tôi biết! Nhưng cậu quay lâu quá rồi! Thả tôi xuống nhảy cho khớp động tác đi!”

"Cậu không nói sớm! Tốc độ gấp đôi tôi làm không rõ!"

"Xoay vòng vòng thì hiểu chứ gì!"

【Lý Hồng và Yuzuko đang hét gì vậy?】

【Mic bị tắt nghe không rõ! Bực ghê á!】

【Xoay vòng vòng đáng yêu ghê.】

【Cách màn hình thôi cũng thấy vui lây.】

Giữa khung cảnh gà bay chó chạy, tiết mục nhảy gấp đôi bài 《Quái Đản》 cuối cùng cũng kết thúc.

Phần nhảy breaking cuối trông đúng là không dám nhìn – mỗi người mỗi kiểu kỳ dị, Triệu Diệc Phong chống tay xuống sàn như định đào hố bằng chân, Lý Tự thì như người cá mắc cạn quẫy đạp tứ tung.

Hơi đỡ hơn một chút thì chỉ có Lại Vũ Đông.

Nhưng không phải vì hắn nhảy ổn – mà là khi đá chân quá mạnh, tai nghe của hắn bay ra, may mắn vướng lại trên chân do vừa đúng động tác gập gối.

Trong giây lát, tiếng cười bật ra từ đồng đội xung quanh. Hắn cũng ngồi bệt xuống sân khấu, cười đến mức không thở nổi.

Đợi đến khi hắn vừa cười vừa run vai đeo tai nghe lại, thì đoạn breaking cũng vừa kết thúc.

Tạo dáng ending pose không mấy quan trọng xong, bảy người nhóm 《Quái Đản》 hòa thuận vui vẻ bước xuống sân khấu.

Lại Vũ Đông nóng đến mức mặt hơi ửng đỏ, hắn kéo áo khoác da xuống một chút, tay áo buông thõng, lộ ra lớp áo trắng bên trong:

“Nhảy gấp đôi mệt hơn bản gốc nhiều, tôi thở muốn không nổi luôn rồi.”

“Cậu là cười đến thở không ra hơi thì có.” Lý Tự miệng thì chọc, nhưng ánh mắt vẫn đượm ý cười chưa tan.

Lại Vũ Đông nghiêm túc đính chính: “Tôi thật sự định nhảy đàng hoàng đó.”

“Tôi cũng thế.”

“Cậu nói xạo thì có.”

Về đến phòng nghỉ, Lại Vũ Đông ngồi xuống xem các nhóm còn lại biểu diễn nhảy gấp đôi.

Bốn nhóm còn lại hoàn thành trong tiếng cười rộn rã, nhưng tổng thể mà nói, nhóm 《Quái Đản》 biểu diễn đầu tiên vẫn là nhóm mang hiệu ứng hài mạnh nhất, lại tạo ra đối lập rõ nét với sân khấu gốc.

Cười cũng đã cười rồi, chuyện cần đến thì không trốn được.

Màn hình chợt lóe, chuyển sang một bảng biểu kim tự tháp, các ô trống không gây áp lực vô hình.

Kết quả bỏ phiếu trực tiếp vòng ba đã được thống kê xong.
 

Bình Luận (0)
Comment