Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam

Chương 197

 
Thấy cảm xúc bắt đầu trượt xuống theo hướng khó kiểm soát, Lại Vũ Đông lên tiếng điều tiết bầu không khí: “Trước khi có kết quả, không ai nói chắc được gì cả. Khi chờ đợi thì không cần phải lo lắng thứ hạng, vì đến lúc biết rồi có lo cũng chẳng thay đổi được gì.”

Lý Tự bực bội bặm môi: “Lý thì tôi hiểu, nhưng cậu thật sự không để tâm chút nào à?”

“Không làm được hoàn toàn, nhưng cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều.” Lại Vũ Đông cười nhẹ, “Cũng không đến mức vì kết quả không như kỳ vọng mà khóc đâu.”

Từ Án hơi bất ngờ: “Có người khóc thật à? Không tính bị loại.”

“Có đấy.”

Lý Tự: “…”

Cậu quyết định tắt mic.

【Yuki đang ám chỉ điều gì đó?】

【Nghe giống như có người đã khóc, mà chỉ mình Yuki biết】

【Lý Tự im lặng, không phải là cậu chứ?】

【Tiểu Hồng từ đầu đến giờ chưa từng tụt hạng】

【Yuki nói là "không như kỳ vọng", chắc là vòng reaction đầu tiên, lúc đó Lý Tự sát ranh giới bị loại】

【Thật lòng mà nói, tôi thích xem Lý Tự khóc, rất cuốn / chỉ tay】

【Mọi người đang đoán ai khóc, chỉ có mình tôi bị lời của Yuki đâm trúng, ký ức ba vòng tụt hạng lại ùa về】

Sau đó, không ai nói gì thêm, lần lượt chìm vào giấc ngủ trong không gian yên tĩnh.

Đêm cuối cùng trong ký túc xá của 707, từng phút từng giây trôi qua lặng lẽ.

Hôm diễn ra chung kết, trời trong nắng đẹp.

Fan các nhà đồng loạt thay avatar ủng hộ debut, màn hình lớn trong trung tâm thương mại bị chia nhau chiếm giữ bởi fan các thí sinh top đầu, quảng cáo tại ga tàu điện và trạm xe buýt cũng không ngoại lệ.

Bên ngoài địa điểm ghi hình là bức tường hoa cổ vũ do fan suốt đêm dựng nên, sử dụng màu cổ vũ riêng của từng thí sinh làm chủ đạo, phủ kín bởi những bó hoa rực rỡ, nếu không nhờ những standee to rõ hình người, bước vào đây cứ như đi lạc vào khu vườn hậu cảnh được thiết kế công phu.

Phần lớn các bức tường hoa đều được thêm thắt chi tiết riêng theo đặc điểm của thí sinh được ủng hộ.

Ví dụ như bức tường hoa của Miura Yuki.

Fan chọn loài hoa anh thảo cùng màu với màu cổ vũ, lại còn thoang thoảng hương thơm của quả bưởi, khẩu hiệu cổ vũ là câu chính chủ nghĩ ra: 「Trải qua mùa đông giá rét, 'vũ hóa' thành bướm」, tuyên ngôn debut là 「Lại Vũ Đông, hãy debut với thứ hạng cao!」

Ngay cả chữ pha lê dựng riêng trước standee cũng là 「Lại Vũ Đông」, hoàn toàn không thấy dấu vết của cái tên “Miura Yuki”.

Phải thừa nhận, fan của Yuki đúng là kiểu không thèm nể mặt chương trình.

Gì cơ, Miura Yuki?

Tụi này chỉ cần Lại Vũ Đông.

Đã không cho cậu ấy ký tên thật trong buổi ký tặng thì bọn họ sẽ đòi lại danh xưng cho cậu ấy.

Cậu ấy, nhất định phải là Lại Vũ Đông.

Chiều hôm đó, còn mấy tiếng nữa là đến giờ phát sóng chung kết, mười tám thực tập sinh thay đồng phục thống nhất, đến trường quay từ sớm.

Đường đi bắt buộc của họ chính là nơi đặt tường hoa cổ vũ, mọi thứ đều hiện rõ trước mắt.

Lại Vũ Đông lập tức nhận ra bức tường hoa của mình ngay cái nhìn đầu tiên.

Hắn không rõ có phải vì cảm xúc khiến hắn nhìn mọi thứ qua lăng kính màu hồng hay không, hay do khách quan mà đúng thật như vậy — từ thiết kế chữ đến bố cục tổng thể, hắn đều thấy tường hoa của mình là đẹp nhất, tinh xảo nhất trong số mười tám người.

“Được đó, nhà cậu dùng tên thật luôn.” Lý Tự ngắm xong tường hoa của mình thì đi xem từng người khác, “Hậu viện của cậu gu ổn đấy, dùng màu này nhiều mà không bị quê cũng không chói mắt.”

“Tôi cũng thấy đẹp.”

Theo phép lịch sự, Lại Vũ Đông cũng quay sang xem tường hoa của Lý Tự.

Vừa nhìn đã thấy một khẩu hiệu cực kỳ nổi bật —

「Đổi tên đổi vận, Lý Hồng vạn sự hồng!」

Lại Vũ Đông: “…”

Lại Vũ Đông: “Lý Hồng?”

Ơn trời, biệt danh mà fan spam đến nỗi hắn sắp buột miệng theo phản xạ, giờ cuối cùng cũng có lý do chính đáng để gọi rồi.

Lý Tự giật khóe mắt: “Không được gọi.”

“Tiểu Hồng.”

"Câm miệng."

"Anh Hồng."

"Cút."

Chọc Lý Tự mỗi ngày 1/1, đã hoàn thành.

Các thực tập sinh không ở lại bên ngoài lâu, tuy ban tổ chức đã cho dọn sạch hiện trường trước khi họ đến, nhưng không chống lại được sự cuồng nhiệt của fan — họ vẫn tụ tập kín vòng ngoài hàng rào, tiếng hét vang dội không dứt.

Cả nhóm vội vàng vào bên trong, tới phòng hoá trang chuẩn bị make up và làm tóc.

Trong quá trình đó, vài thực tập sinh từng rớt rồi trở lại nhận được nhiệm vụ từ chương trình, làm livestream khởi động trước thềm chung kết, trong đó có Lương Chi Thịnh.

Ban tổ chức biết khán giả thích xem gì.

Lương Chi Thịnh mục tiêu rõ ràng, hỏi han nhân viên xong là nhắm thẳng hướng bạn cùng phòng.

Người đầu tiên tìm được là thiếu niên tóc vàng nhạt đang ngồi trước gương trang điểm.

Điện thoại kẹp trên gậy selfie, Lương Chi Thịnh từng bước tiếp cận, lặng lẽ bất ngờ đưa điện thoại ra phía trước, ống kính hướng về phía bạn cùng phòng: "Để xem, đây là cậu ấm nhà ai đây?"

Lại Vũ Đông quay đầu đầy bất ngờ: “Lương Chi Thịnh!”

Ngay giây sau, hắn bị chuyên viên trang điểm ấn đầu lại ngay vị trí cũ.

Chuyên viên trang điểm: “Đừng cử động nhé.”

Lại Vũ Đông: “…Vâng.”

【Bị chuyên viên trang điểm khống chế luôn rồi hhh】

【Hôm nay cũng lại rơi nước mắt vì coc】

【Cho anh ấy nhìn! Cho anh ấy nhìn!】

【Là đứa con ngoan của mẹ Lương đó /doge】

Lương Chi Thịnh phì cười rồi vòng ra bên cạnh Lại Vũ Đông, đưa gậy selfie lên, cả hai cùng lọt vào khung hình: "Lâu rồi không gặp, lần này cuối cùng không phải dưới dạng video nữa. Đúng rồi, trang điểm không được khóc đâu nhé."

“Không khóc đâu.” Lại Vũ Đông liếc mắt nhìn, khoé môi không kìm được nhếch lên, “Tôi biết anh sẽ tới, chờ mãi rồi.”

Nhân lúc chưa làm tóc, Lương Chi Thịnh xoa đầu hắn, mấy tuần không gặp chẳng những không khiến hai người xa cách, ngược lại còn thân thiết hơn trước.

“Xin lỗi vì để cậu đợi lâu, tôi tới để chứng kiến cậu debut đây.”
 

Bình Luận (0)
Comment