Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam

Chương 65

 
Nghe thấy cái tên quen thuộc đến không thể quen hơn, Lại Vũ Đông theo phản xạ nhìn sang, vừa đúng lúc người tóc nâu xám đang bước ra khỏi khu vực lớp B quay đầu lại nhìn hắn một cái.

Ánh mắt hai người chạm nhau, Chu Thụy nở một nụ cười đầy ẩn ý.

Lại Vũ Đông không chắc lắm, nhưng thầm nghĩ: Có lẽ Chu Thụy sẽ chọn mình nhỉ...

【Chu Thụy chắc chắn sẽ chọn Yuzuko】

【Tổ hợp real cùng sân khấu lần đầu! Chuẩn bị ăn mừng thôi!】

【Tổ hợp real là gì thế?】

【Thụy và Ki đọc liền nhau là “real” đó】

Netizen thời nay đúng là giỏi đặt tên thật.

“Người đầu tiên tôi muốn chọn là...” Chu Thụy nhìn về phía gương mặt Lại Vũ Đông, rồi nhanh như chớp chuyển ánh nhìn sang người khác, “Triệu Diệc Phong.”

Lại Vũ Đông: “…”

Hắn đại khái đoán ra người này định làm gì rồi.

“Người thứ hai,” Chu Thụy lại diễn lại trò cũ, “Chử Thiên Dịch.”

Người này định trêu hắn chơi.

“Người thứ ba, Thư Đằng Kiệt.”

“Người thứ tư, Hoàng Việt Như.”

“Người thứ năm, Tằng Khải.”

Lại Vũ Đông nhíu mày, sao lại lòi ra một cái tên không được “ổn” cho lắm?

Nhưng cũng không bất ngờ lắm, vì Chu Thụy là bạn cùng phòng với Tằng Khải.

Nhóm năm chỉ còn thiếu một người, Chu Thụy cố ý dừng lại vài giây, lần nữa dời ánh nhìn về phía chàng trai tóc vàng nhạt, ánh mắt càng thêm ranh mãnh.

Lần này, cậu nói và làm trùng khớp, chậm rãi nói:

“Người cuối cùng, cũng là người tôi muốn chọn đầu tiên nhất – Miura Yuki.”

【Hú hồn, tưởng Chu Thụy không chọn Yuki cơ chứ】

【Nghĩ gì vậy? Chu Thụy rõ ràng là cố ý trêu Yuzuko mà! Nhìn mặt cậu ấy là biết rồi 2333】

【Yuzuko: tôi có vẻ muốn quan tâm cậu chắc】

【Đứng nhìn cậu phát điên phiên bản 2.0】

Lại Vũ Đông bước về phía nhóm năm, vừa tới nơi thì được ôm một cái, buông tay ra thì thấy Chu Thụy cười hề hề hỏi: “Không giận chứ?”

“Giận đó.”

“Ha ha ha, không giận là tốt rồi!”

【Rõ ràng người ta bảo giận mà hhhh】

【Aaaaaa ghen tị quá đi! Tui cũng muốn chọc bé Yuzu!】

Lại Vũ Đông bất lực bật cười. Người bạn mới cách đây một tuần còn lễ phép với hắn, giờ đã bước sang giai đoạn dám trêu đùa rồi.

Hắn không thấy ghét kiểu quan hệ này, trái lại đây mới là kiểu giao tiếp mà hắn thấy quen thuộc.

Tiết mục chọn người kết thúc, mười bốn nhóm lần lượt đứng thành hàng, ba người còn lại là một thực tập sinh lớp C và hai người lớp F – Lữ Trung Hào, La Phi Nhiên và Thẩm Bác.

Là ba người không được chọn, nét mặt cả ba đều rất lúng túng, đặc biệt là Lữ Trung Hào lớp C, cậu ta không ngờ mình lại bị để lại cùng với người lớp F.

“Trong bảy bài hát, ‘Peppermint’ cần tám người biểu diễn. Hai đội chọn được bài này sẽ lần lượt chọn một trong ba thực tập sinh chưa có nhóm để bổ sung. Người còn lại có quyền chọn bất kỳ đội nào trong mười hai đội còn lại để gia nhập.”

Giải thích xong cách phân nhóm cho ba người cuối, Phó Hàm Vũ thông báo phương thức chọn bài hát: “Cách chọn ca khúc cho buổi công diễn là chạy đua, người tham gia là thực tập sinh đã chọn người cho nhóm mình. Bảy người về đầu không chỉ được biểu diễn bài hát mình chọn mà còn có quyền chỉ định đối thủ.”

【Sao cái gì cũng phải chạy đua thế】

【Theo tui thì rút thăm bài hát cho nhanh, hồi hộp hơn】

【Đoán đại đi, nhóm Cù Quân Vĩ chắc chọn “Xuân Thải”】

“Bây giờ, các em có hai phút để bàn luận về bài hát muốn chọn.”

Để bảo đảm trải nghiệm 'ký chủ hoàn toàn không quan trọng', hệ thống lại kịp thời bật chế độ chống spoil, khiến số lượng bình luận bay trên màn hình lập tức giảm mất một phần ba.

Đồng hồ bắt đầu đếm ngược một phút, các nhóm lập tức tụ tập thành vòng tròn, bắt đầu bàn bạc rôm rả.

“Có ai đặc biệt muốn chọn hoặc đặc biệt không muốn chọn bài nào không?” người mở lời đầu tiên là Thư Đằng Kiệt của lớp C. Cậu đẩy gọng kính trên sống mũi, nói: “Cá nhân tôi muốn né bài Phô Mai, phong cách đáng yêu không hợp với hình tượng chung của nhóm tụi mình. Tôi nghiêng về All Night hơn.”

“Giấc Ngủ Đông Của Đom Đóm có một đoạn hát theo phong cách hí khúc, có ai làm được không?” Chử Thiên Dịch, học viên lớp B đã thể hiện tiết mục melody-rap ở sân khấu sơ khảo, lên tiếng hỏi.

“Tôi làm được.” Triệu Diệc Phong đáp, rồi lập tức nói “Nhưng điểm khó của bài này không nằm ở đoạn hí khúc. Hiệu ứng khi trình diễn trực tiếp có thể không tốt lắm, cá nhân tôi không quá đề cử.”

“Tôi thấy Fairyland cũng hay mà…” Tằng Khải lẩm bẩm.

—— Hay ở chỗ nào chứ!?

Ngay khi Lại Vũ Đông đang suy nghĩ xem nên phản đối thế nào cho khéo, Triệu Diệc Phong đã khẽ cười, tiện tay khoác vai Tằng Khải để rút ngắn khoảng cách: “Cậu chắc là ai cũng có cơ bụng sáu múi à?”

Thư Đằng Kiệt: “Tôi thì không có đâu.”

Hoàng Việt Như: “Tôi chỉ có… một múi.”

Tằng Khải: “...Thôi được rồi, tôi cũng không có.”

“Peppermint chắc cũng nên tránh nhỉ, bài đó…” Chu Thụy nói nửa chừng rồi dừng lại, nhưng mọi người đều hiểu phần còn lại.

“Cũng được thôi, trừ khi bốc trúng nhóm của Mạc Lê.” Triệu Diệc Phong nghiêng đầu, phần đuôi tóc thắt bím sau gáy lộ ra “Chắc không xui đến mức đó đâu?”

Thư Đằng Kiệt phản bác: “Nhưng bài đó cần thêm người. Khi đó chúng ta chọn ai? Hơn nữa bài này tạo hiệu ứng truyền thông mạnh, có rủi ro nhất định, tôi không nghĩ nhóm mình có thể xử lý tốt.”

“Tôi cũng không muốn chọn Peppermint.” Tằng Khải phụ họa.

Sau một hồi bàn luận sôi nổi, cuối cùng cả nhóm chốt chọn bài All Night là ưu tiên hàng đầu, cần né tránh Fairyland và Giấc Ngủ Đông Của Đom Đóm.

Lại Vũ Đông – người từ đầu đến giờ vẫn im lặng – đột nhiên lên tiếng: “Chu Thụy chạy có nhanh không?”

【Bảo bối cuối cùng cũng chịu lên tiếng rồi hu hu hu】

【Mạch não của bé Yuki không giống người thường】

【Bưởi ơi! Em thật sự không có tí ý kiến nào về việc chọn bài sao!!!】
 

Bình Luận (0)
Comment