Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam

Chương 67

 
【Khoan đã, vậy là Mạc Lê phải nhảy Peppermint??】

【Đom Đóm hay là Peppermint vậy?】

【Còn chọn gì nữa,  nhóm này thực lực bình thường, chọn nhóm một là quá liều rồi, Peppermint chắc chắn rồi】

【Vòng công diễn đầu tiên đã bùng nổ vậy sao?】

【Tối nay Thiên Không Video đừng có ngủ say nhé ^ ^】

Không ngoài dự đoán, đối mặt với hai đội đại diện cho giới hạn trên và dưới, nhóm mười ba chọn đội yếu hơn.

Người khởi xướng là Phó Hàm Vũ tuyên bố kết quả mà cả hai bên đều không muốn nghe: “Do nhóm Tô Tuấn Triết không được ai chỉ định, sẽ tự động ghép cặp với nhóm Chu Thụy – đội đã chọn biểu diễn 《Peppermint》.”

Ngoại trừ tổ chương trình, tất cả mọi người đều chung một cảm giác tổn thương.

【Đây là địa ngục nhân gian gì vậy trời...】

【Nhóm của Chu Thụy thảm thật, không có điểm cộng rồi】

【Nhưng họ thảm cũng còn đỡ, ít ra còn được hưởng ké độ hot, nhóm một mới là thảm nhất, có Mạc Lê ở đó thì ai dám tranh vị trí center? Không sợ bị fan của Mạc Lê chửi chắc?】

【Nhưng nếu Mạc Lê tranh center thì sẽ bị fan của nhóm Fir 1 chửi đấy, đây là ca khúc debut của nhóm bọn họ mà】

【Mạc Lê thật sự khổ, tranh hay không tranh center đều bị xử】

【Thiên Không: Tôi dùng một bài hát để khiến 14 người cùng khổ sở】

【15 người chứ, tính cả tôi nữa :)】

Lại Vũ Đông nhìn ba thực tập sinh chưa được phân nhóm, tâm trạng rối bời mà âm thầm đính chính: là mười bảy người cơ.

《Peppermint》 là bài biểu diễn của nhóm tám người.

Tưởng đâu vận đen đến đó là cùng, không thể có chuyện gì tệ hơn nữa, nhưng hắn vẫn quá ngây thơ.

Với tư cách là đội xếp thứ bảy trong phần thi chạy tiếp sức, nhóm của Chu Thụy được quyền ưu tiên chọn người, nhưng sau khi bàn bạc, bọn họ không chọn Lữ Trung Hào – thí sinh duy nhất của lớp C, mà lại chọn La Phi Nhiên của lớp F, lý do chỉ vì cậu ta là bạn cùng phòng với Chu Thụy và Tằng Khải.

Lại Vũ Đông: …

Việc chọn người không mấy khôn ngoan này khiến tình hình vốn đã chẳng mấy lạc quan lại càng thêm tồi tệ.

Không phải hắn có thành kiến với lớp F – hắn là người lớp C mà dám chê lớp F thì chẳng khác nào chó chê mèo lắm lông.

Ấn tượng duy nhất mà La Phi Nhiên để lại cho hắn trong lần giao tiếp hiếm hoi là vô cùng tệ. Nếu chỉ có một mình hắn, với tính cách của mình, hắn có thể chịu được, nhưng hiện tại bầu không khí trong đội đã đủ căng thẳng, giờ lại thêm một người có vấn đề trong cách đối nhân xử thế, chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa.

Lại Vũ Đông ưu sầu nghĩ, có lẽ đây là báo ứng cho việc hắn đã bỏ một phiếu "nhân tình" cho Tô Tuấn Triết.

Đùa thôi.

Dù trên đời này thật sự có báo ứng, hắn vẫn sẽ mang lòng biết ơn mà bỏ phiếu đó cho Tô Tuấn Triết.

May mà hắn cũng nhanh chóng nghĩ thông suốt.

Trong đội đã có Tằng Khải rồi, thêm La Phi Nhiên cũng không khác gì mấy. Người ta vẫn nói, một con sâu làm rầu nồi canh, sự tình đã tới nước này, thêm một con nữa cũng chẳng ảnh hưởng bao nhiêu.

Xin lỗi, hắn không có ý dùng ẩn dụ đó để mắng ai, cũng không hề ghét bỏ bất kỳ thành viên nào trong đội. Chỉ là câu tục ngữ đó chợt lóe lên trong đầu hắn, mang theo chút cảm xúc cá nhân nên mới buột miệng nghĩ thế. Quá gay gắt là lỗi của hắn, lần sau chắc chắn sẽ chọn cách diễn đạt nhẹ nhàng hơn.

Bầu không khí trong đội và thực lực cá nhân không nên đánh đồng. Biết đâu hắn mới là "con sâu làm rầu nồi canh" thì sao.

“Được rồi, ca khúc biểu diễn và đội đối chiến đã được chọn xong hết.”

Giọng của người khởi xướng Phó Hàm Vũ mang theo ý cười: “Do phòng tập trong ký túc xá không đủ, nên tổ chương trình đã chuẩn bị phòng tập riêng cho buổi công diễn ở một tòa nhà khác. Lát nữa nhân viên sẽ dẫn các bạn qua đó.”

“Sân khấu công diễn đầu tiên sẽ được ghi hình vào thứ Năm tuần sau, tính cả hôm nay thì các bạn có bảy ngày để chuẩn bị. Mong mọi người nỗ lực hết mình, thể hiện những gì tốt nhất đến với những người luôn ủng hộ – người tìm sao.”

...

Tòa nhà đó cách khu ký túc không xa, chỉ cần đi xuống lầu, rẽ một cái là tới, mất chưa đầy hai phút.

Chuyện làm rình rang như thế không phải vì tổ tiết mục không thuê nổi địa điểm lớn hơn, mà là cố tình sắp đặt đường “đi làm – tan làm” riêng cho thực tập sinh, để thuận tiện cho việc công khai minh bạch toàn bộ quá trình luyện tập. Ngay trong ngày phát sóng livestream đầu tiên, các trạm tỷ và nhiếp ảnh đã chờ sẵn ở đây.

Khi đến sân tập mới, các thực tập sinh được đưa đến phòng tập riêng. Những thí sinh biểu diễn cùng một bài sẽ dùng chung một phòng luyện tập.

Lịch luyện tập, thời gian kết thúc, tiến độ ra sao, thực lực thế nào — tất cả đều hoàn toàn phơi bày trước mắt nhóm còn lại. Cảm giác cạnh tranh và áp lực bỗng chốc tăng vọt.

Góc quay chuyển đến phòng tập của nhóm 《Peppermint》.

Hai nhóm ngồi thành vòng tròn trên sàn, mỗi người cầm một bản lời bài hát do chương trình phát. Ở giữa là một chiếc máy tính bảng và bốn máy nghe nhạc MP3.

Việc đầu tiên không phải là nhào vào luyện tập, mà là hoàn thành bảng phân chia phần hát được dán trên tường.

Tám người sẽ chia thành: một vị trí hát chính, bốn vị trí hát phụ, một rapper chính, hai rapper phụ. Ngoài ra còn cần chọn ra người đảm nhiệm killing part, vị trí center và cả đội trưởng dẫn dắt cả nhóm.

Nhóm A của bài 《Peppermint》 —

“Tôi hỏi một câu.” Triệu Diệc Phong nhích người vào giữa, anh đưa tay che micro kẹp ở cổ áo, đồng thời hạ giọng thấp nhất có thể để bên kia không nghe được, “Mọi người đã nghe qua bài này chưa?”

Mặc dù đây từng là một ca khúc nổi đình nổi đám của một nhóm nhạc nam, nhưng ngoài Chu Thụy và Tằng Khải, sáu người còn lại đều chưa từng nghe. Thậm chí Thư Đằng Kiệt còn buông một câu chấn động: “Tôi chưa bao giờ nghe nhạc idol.”

Lại Vũ Đông chống trán, chỉ muốn rời khỏi phòng tập này ngay lập tức.

Nghe nói Thư Đằng Kiệt vốn là một nhà sản xuất âm nhạc, việc có một kiểu đánh giá khắt khe về âm nhạc cũng không phải chuyện lạ. Nhưng nói ra câu đó trong một chương trình tuyển chọn idol… ừm, còn đặc biệt hơn cả Lý Tự nữa.

Chẳng lẽ muốn khán giả tin rằng giấc mơ của cậu ta là “cứu rỗi dòng nhạc idol”?

Càng lúc hắn càng cảm thấy mình đã rơi vào một nhóm đầy thử thách.

"Chúng ta chọn vị trí center trước đi." Hoàng Việt Như vội vàng chuyển chủ đề, "Ai muốn cạnh tranh vị trí center không?"

Lại Vũ Đông chẳng có chút hứng thú nào với vị trí center. Với hắn, chỉ cần làm tốt phần của mình đã là quá đủ, mơ gì đến phần nổi bật nhất.

Sau đó, hắn chết lặng chứng kiến Tằng Khải giơ tay ứng cử.

Điều tệ nhất là… tám người, chỉ có một người giơ tay.

 

Bình Luận (0)
Comment