Ngươi tới chính là trưởng tử Lưu Trị của Lưu Hỉ, hiện nay trong tông thất, Lưu Tị cũng vô cùng ghê gớm
Hắn vóc dáng cao lớn, vạm vỡ mạnh mẽ, tuổi còn trẻ nhưng đã làm kỵ tướng đánh vài trận, là người dung mãnh hung hãn
Nhìn thấy Lưu Trường, hắn cười lớn đi tới bên cạnh nó, bế bổng lên
"Bá vương nhà chúng ta tới rồi!""Không được nói linh tinh!" Lưu Hỉ lại lần nữa mắng:Lưu Tị cười, một tay vác Lưu Trường:" Muốn ăn gì, đói không?" Chưa đợi Lưu Trường trả lời, hắn đã xoay người rống lên với hạ nhân:" Đi mổ một con dê, nhìn cái gì hả?""Huynh trưởng, không cần đâu, đệ tới thăm đại phụ thôi
""Ài, khách khí làm cái gì chứ, nào, đi với ta, ăn thịt dê thôi
" Lưu Tị đặt Lưu Trường lên vai, cõng nó đi vào nội viện:Lưu Trường rất thích vị đại ca này, hắn hào sảng, nhiệt tình, thân thiết, so với Lưu Quảng lầm lì ít nói thì thực sự hơn rất nhiều
Mọi người ăn thịt, Lưu Trường và Lưu Tị ăn ngấu ăn nghiến, gần như nuốt luôn cả xương dê
"Trường đệ, ta nghe nói bệ hạ phong đệ làm Đường vương, trước đó bệ hạ cũng nói muốn phong ta làm vương, ta đang cầu xin, hi vọng có thể được phong làm Yên vương! Ta cũng không muốn co đầu rụt cổ ở Trung Nguyên, tới khi đó hai huynh đệ ta đồng tâm hợp lực chơi con mẹ
" Lưu Tị bất giác nhận ra sắp chửi bậy, nhớ phụ thân còn ở bên, liền cười không nói nữa:"Được, được, nhưng tương lai bắt được thiền vu Hung Nô, thủ cấp là của đệ, thứ khác huynh có thể mang đi
Lưu Tị sửng sốt, than:" Đệ ta chí khí thật lớn!"Khi từ chỗ Lưu Hỉ đi ra thì Lưu Trường đã ăn rất no rồi
Lữ Lộc ở bên cười nói:" Đại vương, a phụ của thần làm một cái ao, có không ít cá
Hay là
""Nói gì thế hả! Nếu muốn ăn cá thì nói với cữu phụ là được, hà tất phải đi trộm à? Huống hồ hiện giờ ta lại không đói, đợi đói rồi tính!"Lưu Trường không biết là, vì vấn đề đất phong của nó, quần thần đang rơi vào một cuộc tranh cãi kịch liệt
Mặc dù sửa Tấn thành Đường, thế nhưng đất phong nói chung vẫn còn quá lớn, nhất là Lưu Bang nói muốn đem cả Thượng Quận cho Lưu Trường, chuyện này mọi người không đồng ý
Mặc dù Thượng Quận không uy hiếp như Hà Đồng, nhưng cũng dễ dàng kéo tới sau mông Trường An, yếu địa như thế, làm sao có thể giao cho chư hầu vương?Mà Lưu Bang cũng có tính toán của mình, dù sao nơi Hung Nô có thể xâm phạm, trừ Triệu Đại ra chính là Bắc Địa và Thượng Quận, nếu đem đứa nhi tử dũng mãnh nhất an bài ở gần Triệu Đại thì vùng tây bắc phải làm sao, phải cho nó một cái cầu, để nó có thể xuất binh tây bắc, từ các phương diện ngăn cản Hung Nô
Còn về phần nước Đại có muốn xóa bỏ không càng gây tranh luận lớn hơn, vì nếu phân phong nước Đường, sẽ có nhiều lãnh thổ trùng với nước Đại
Cuối cùng các đại thần trải qua thương thảo, đem Thượng Quận chia ra làm đôi, lập quận Hà Tây, đem Thượng Quần đã cắt giảm và Thái Nguyên, Thượng Đảng, Nhạn Môn, Vân Trung, Cửu Nguyên, Đại Quận lập làm nước Đường
Đồng thời xóa bỏ nước Đại
Nước Đường này diện tích lãnh thổ chỉ kém hơn mỗi nước Hoài Nam, địa thế cực kỳ hiểm yếu, Thượng Đảng nối liền với khu vực Trung Nguyên, là cảnh cửa Trường An, nếu chư hầu phía đông có hành động gì, từ nước Đường có thể trực tiếp Trấn Án
Đồng thời từ Thượng Đảng qua Hà Nội có thể nhòm ngó Toánh Xuyên, Nam Dương, Hoài Dương, các chư hầu phía nam có động tĩnh gì cũng có thể xuất binh
Còn Đại Quận có thể cắm vào lãnh thổ phương bắc, chư hầu phương bắc có làm gì khác lạ, cũng có thể xuất bình
Về phần Thượng Quận, Cửu Nguyên, Vân Trung thì càng có thể trực tiếp bảo vệ triều định, đối diện với Hung Nô từ bà phía
Lưu Bang và rất nhiều quần thần đều vô cùng hài lòng với kết quả này, nước Đường không thể áp chế triều đình, lại còn bảo vệ triều đình từ nhiều hướng, không quá nhỏ, cũng không tính là quá lớn quá lớn, vừa vặn
"Tích Chu giám vu nhị đại, tam thánh chế pháp, lập tước ngũ đẳng, phong quốc bát bách, đồng tính ngũ thập hữu dư
Thân thân hiền hiền, bao biểu công đức, quan chư thịnh suy, thâm căn cố bổn, vi bất khả bát giả dã
Cố thịnh tắc chu, thiệu tương kỳ trì, trí hình thác ; suy tắc ngũ bá phù kỳ nhược, dữ cộng thủ
""Hoàng tử Trường, hiếu tử từ tôn, bá huân trọng trì, khoan dĩ đãi nhân, khắc cần khắc kiệm, nhân dân ái vật, ôn lương đôn hậu, minh đức duy hinh, thâm tàng nhược hư, bất căng bất phạt
"Lưu Trường tuổi nhỏ ăn mặc vô cùng chính thức, thời khắc này nó đang quỳ xuống, nghe tông chính lớn tiếng tán dương phẩm đức của mình
Chỉ thấy Lưu Trường không kiêu ngạo không sốt ruột, dù được khen ngợi như vậy vẫn khiêm tốn tiếp nhận, khác hẳn bộ dạng loi choi của nó thường ngày, làm mọi người không khỏi kinh ngạc, đúng là một chư hầu vương
Tông chính cứ như thế khen nửa canh giờ, trong nửa canh giờ đó giảng giải cho mọi người nghe Lưu Trường rốt cuộc là bậc quân tử nhân nghĩa đạo đức hoàn mỹ, đủ đề làm chư hầu vương
Lưu Trường không có chút mất kiên nhẫn nào, thậm chí khi tông chính kể xong nó còn tiếc, ê có thể kể thêm chút nữa không?Sau khi khen ngợi Lưu Trường tất nhiên là phải nói tới nguồn gốc nước Đường, lại cưỡng ép gán Lưu Trường với nước Đường có liên quan sâu xa
Cuối cùng là mới đem cổn miện mặc lên người Lưu Trường, cổn miện màu đen, phối miện quan chín tua, trên áo thêu năm thứ long, sơn, hoa, sâu, lửa, vạt dưới thêu bốn thứ tảo, phấn, phủ, phát
Muốn hoa lệ cỡ nào có hoa lệ cỡ đó, muốn xa xỉ cỡ nào có xa xỉ cỡ đó
Vai áo thêu hoa văn rồng, lưng thêu núi, sao, ống tay áo lửa, hoa, sâu
Ngoài ra còn có áo giữa, áo trong, đều thêu bốn thứ, có sáu cây đại thụ và tiểu thụ, cùng ngọc bội, kim câu, ngọc hoàn cùng với tất đỏ
Lưu Trường cứ thế xoay người, y phục toàn thân kêu leng keng, nó kích động lắm, bộ y phục này quá đẹp
Khi nó đối diện với quần thần, mọi người lần lượt hành lễ bái kiến
"Chúng thần bái kiến Đường vương!!!""Chúng thần bái kiến Đường vương!!!"Lưu Trường cười toe toét, nắm hoa văn trên áo:" Ta
Quả nhân có thể ngày ngày mặc thứ này không?""Không thể, đây là cát phục của vương, chỉ ngày lành mới mặc
""Vậy quả nhân có thể ngày ngày trải qua ngày lành không?"Năm Hán đế thứ 12Lưu Trường được phong Đường vương
Lưu Trường tất nhiên kích động vô cùng, suốt ngày mặc cổn miện chạy khắp nơi, mà bất kể là ai nhìn thấy nó mặc bộ trang phục này đều phải quỳ xuống hành lễ
Điều này làm Lưu Trường càng thêm phô trường, nó chuyên môn tìm các vị đại thần rồi vờ vịt đi qua trước mặt họ
Hành vi này kéo dài tới lúc Lữ hậu tịch thu cổn miện của nó mới thôi
Từ khi phong vương cái đầu của Lưu Trường chưa từng cúi xuống luôn ngẩng cao, dùng lỗ mũi nhìn người khác, mở miệng đóng miệng đều xưng quả nhân
Ngay cả đề tài bốc phét cũng nhiều hơn
"Khi đó phụ mẫu không cho, quả nhân đi tới nói với họ: Mọi người chỉ thấy khuyết điểm của con, nhưng không thề thấy ưu điểm
Con có can đảm
"Nó vốn cho rằng, phong vương rồi cuộc đời của mình sẽ khác hẳn, nhưng sự thực chứng minh, nó nghĩ hơi nhiều rồi
Cái Đường vương này của nó chẳng được ai ưa, dù nó nhắc nhiều lần rồi, đám Lưu Doanh, Lưu Như Ý, Lưu Hằng vẫn gọi nó là Trường đệ, căn bản không gọi đại vương, còn về phần quần hiền bên ngoài của nó thì đã gọi đại vương lâu rồi, chẳng còn mới mẻ gì nữa