Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 142 - Chương 142: Trường, Trẫm Sắp Đi Rồi

Chương 142: Trường, trẫm sắp đi rồi

Lưu Trường lại nói:" Vốn không định làm phiền trọng phụ, thế nhưng hôm nay cháu theo Cái công luyện kiếm

A phụ rất tức giận, người nói luyện kiếm là cái thuật của đám du hiệp, tương lai sao chống được Hung Nô?""Lại còn nói, Quán Anh giỏi kỵ xạ, theo ông ấy mà học

Cháu về Tiêu Phòng Điện, a mẫu cũng nói trọng phụ là tướng lĩnh võ dũng nhất, nếu theo trọng phụ tập bắn cung, a mẫu cũng yên tâm

""Đó là lệnh phụ mẫu, cháu không dám làm trái, mong trọng phụ dạy cháu!"Quán Anh nghe những lời này liền không dám từ chối nữa, đứng lên nói:" Nếu bệ hạ và hoàng hậu đã đồng ý rồi, vậy thần cũng không thể từ chối, xin công tử theo thần ra hậu viện

"Lưu Trường vui vẻ theo Quán Anh ra hậu viện, hậu viện nhà ông ta có đủ các loại người cỏ, bia gỗ, còn có cả bia di động được treo lên

Những thứ này Quán Anh thường ngày dùng để giải trí, ông ta cầm một cái cung đưa thẳng cho Lưu Trường:" Công tử thử xem

""Được!" Lưu Trường vội kéo cung, chỉ là dùng hết sức bình sinh keo cung mà không kéo được, toàn thân nó run lên, mặt đỏ ửng, dây cung cũng rung liên hồi:"Được rồi! Buông tay!" Quán Anh vội gọi lớn, thằng nhóc này ương quá, còn không buông tay sẽ bị thương:Lưu Trường bấy giờ mới dừng kéo, hai tay vẫn còn run:" Đây là cung gì thế, không kéo nổi

"Quán Anh đi vào trong phòng, tìm kiếm rất lâu rốt cuộc tìm ra một cây cung trông có vẻ cũ kỹ :" Công tử thử cái này xem

"Lần này Lưu Trường rốt cuộc cũng kéo được cung, tuy vẫn phải dùng hết sức

Quán Anh bấy giờ mới dạy nó, giữ tên ra sao, buông tay thế nào, làm sao để nhắm, giúp nó điều chỉnh tư thế:" Được rồi, nhắm vào người cỏ đằng xa kia, đừng nhắm vào đầu nó, nhắm vào bụng

Nào, buông tay!"Lưu Trường thình lình buông tay

Mũi tên lại không bay về phía trước mà bay xiên qua trái, lướt qua mặt Lữ Chủng, cắm phập vào vách tường bên cạnh

Lữ Chúng chỉ nghe thấy bên tai vút một cái, chết đứng nhìn Lưu Trường, lại nhìn mũi tên bên cạnh, lát sau, hắn ngã uỵch xuống đất

…………………

…………………

"A mẫu, Toánh Âm hầu thấy con, nhất định muốn con đi theo học cung

""Con vốn không chịu, nhưng ông ấy cứ khuyên mãi, nói con trời sinh dũng lực, nên học bắn cung, lại nói kỵ xạ là căn bản trên chiến trường, nếu ngay cả kỵ xạ còn không biết, căn bản không thể chống ngoại địch

"Lưu Trường đứng trước mặt Lữ hậu ủy khuất nói

Lữ hậu nheo mắt suy nghĩ cẩn thận, không phải bà nghĩ những lời này của Lưu Trường là thật hay giả, bà biết thừa không phải do Quán Anh nói, mà nghĩ xem có cho Lưu Trường đi học bắn cung không

Trước kia Lưu Trường theo Cái công học kiếm, bà rất tán đồng, vì giúp rèn luyện sức khỏe, cả Lưu Doanh cũng được bà an bài đi học kiếm

Nhưng bắn cung thì khác, rất dễ làm bị thương người khác, giống như lần này, Lữ Chủng bị dọa tới ngất, nếu lệch thâm một chút thôi, chỉ sợ không còn mạng nữa

Có điều Lưu Trường sớm muộn cũng tới đất phong, tuy nước Đường chẳng thảm như đại vương của bọn họ suốt ngày nói, nhưng đúng là nơi nguy hiểm nhất

Chư hầu vương tất phải theo đại quân xuất chinh, trước đó tác chiến với Trần Hi, Tề vương Lưu Phì cũng đảm nhận thống soái trên danh nghĩa, theo Tào Tham xuất chiến, người chỉ huy chiến trường là Tào Tham

Lưu Trường chắc chắn phải học dùng binh, ngón nghề kỵ xạ không thể thiếu

Lữ hậu trầm tư rất lâu mới nói:" Có thể học, nhưng khi còn theo Quán Anh học bắn cung, không được có người khác, thường ngày không được mang theo cung, không được tự ý luyện tập

Nếu làm người khác bị thương, ta không cho con học nữa

""Đa tạ a mẫu!!" Lưu Trường mừng rỡ nhào tới ôm cổ Lữ hậu, lấy đầu cọ vào mặt bà:"Nói trước rồi đó, con mà dám bắn người khác bị thương, ta không tha cho con!""Biết rồi, biết rồi ạ!"Lữ hậu nghiêm mặt, không biết nghĩ tới cái gì:" Cũng đừng chỉ biết chơi, có thời gian thì tới thăm a phụ con nhiều một chút

""Thăm ông ấy? Con thăm ông ấy làm gì? Con có gây chuyện gì đâu

""Thằng nhóc này, Cái công không dạy con cái đạo lý hiếu thuận à?"Thấy Lữ hậu nổi giận, Lưu Trường chỉ đành nói:" Con đi, con đi thăm ông ấy

"Khi Lưu Trường đi vào Tuyên Thất Điện, ngửi thấy một mùi rượu nồng nặc, nó bất giác bóp mũi, giảu môi không thoải mái

"Ha ha ha, hổ con của trẫm tới thăm trẫm rồi!" Lưu Bang vô cùng vui vẻ cựa mình ngồi dậy trên giường, vươn hai tay về phía Lưu Trường, Lưu Trường cười khanh khách chạy tới lao vào lòng ông ta

Lưu Bang ôm nó trong lòng, đặt cằm lên đầu nó:" Hổ con vì sao tới đây?""Đặc biệt tới thăm a phụ!!""Tốt! Tốt!" Lưu Bang không buông tay:" Ngoài cung có chuyện gì thú vị không?""À

Con suốt ngày ngoan ngoãn đọc sách, không biết có chuyện gì thú vị

""Phun rắm! Không phải hôm qua con dọa tiểu tử Lữ gia sợ tới ngất xỉu à?""Hả? Làm sao a phụ biết?""Đừng sợ

Mấy đứa huynh trưởng kia của con quá vô vị, con nói cho trẫm nghe, trẫm tuyệt đối không giận!"Lưu Trường cẩn thận nói:" Con đi tìm Quán Anh, bảo ông ta là a phụ a mẫu cho con theo ông ấy học bắn cung, sau đó không cẩn thận bắn lệch, thiếu chút nữa trúng Lữ Chủng, hắn sợ quá ngã lăn ra xỉu

""Ha ha ha ha!” Lưu Bang cười lớn, không hề giận:Lưu Trường tức thì can đảm hơn, tiếp tục nói:" Mấy ngày trước con dẫn mọi người tới nhà Hợp Dương hầu ăn quả, hạ nhân nhà ông ấy rất hung dữ, truy đuổi bọn con tới thành nam

Con liền bảo Quán A thả Như Ý ra đuổi hắn, đuổi hạ nhân kia tới tận phủ Hợp Dương hầu

Như Ý là con chó lớn nhà Quán A, rất uy vũ, rất nghe lời

""Bọn con tới phủ Trần hầu chọc tổ ong, bọn con chạy rồi, Trần hầu ra kiểm tra, bị ong đốt sưng mặt

"Lưu Bang quả nhiên không giận, cười suốt

Lưu Trường liền kể hết chuyện thất đức này tới chuyện thất đức khác, Lưu Bang nghe tới ôm bụng cười, ho khù khụ

Cứ thế nói hơn nửa canh giờ, Lưu Trường rốt cuộc khai hết tội ác của mình

Lưu Bang vò mạnh đầu nó, mắng:" Cái thằng nhãi này

"Lưu Trường toét miệng cười

Lưu Bang đột nhiên thở dài, ông ta ôm Lưu Trường, nói:" Trường à, không lâu nữa khả năng trẫm phải đi một thời gian

""A phụ muốn đi đâu?""Không biết, thì đi quanh các nơi

""Có thể đưa con theo không?""Không được!""Vậy khi nào a phụ về?"Lưu Bang trầm ngâm chốc lát:" Đợi con bằng tuổi các huynh trưởng con thì trẫm về

""Hả? Phải đi năm sáu năm à? Vậy a mẫu cũng đi sao?""A mẫu phải ở lại trông các con

"Lưu Trường rầu rĩ:" Như Ý đi rồi, giờ a phụ cũng sắp đi

A phụ có cho con quà không? Con muốn một bộ giáp!""Được, trẫm sẽ phái người tặng cho con một bộ giáp!""Hứa nhé?""Hứa! Nhưng con phải nghe lời, không được làm a mẫu con tức giận

""Con biết rồi!"Lưu Trường mừng lắm, đầu óc toàn nghĩ tới bộ khôi giáp kia, nụ cười không cách nào che giấu được

"Nếu nhớ trẫm, có thể viết thư

""Ha ha ha, không sao, a phụ cứ yên tâm mà đi, bộ khôi giáp kia của con phải uy vũ một chút, bộ khôi giáp của Tào tướng đặc biệt oai phong, tốt nhất là phải giống của ông ấy

"Từ sau đó Lưu Trường thường chạy tới Tuyên Thất Điện, cứ nói vài câu là thế nào cũng nhắc tới bộ giáp kia

Nhìn bộ dạng của nó, cứ như mong a phụ đi ngay hôm nay, mai tặng khôi giáp cho nó

Những lúc khác nó vẫn như trước, theo Cái công đọc sách, luyện kiếm

Cùng Quán Anh học bắn cung, ở phương diện bắn cung, nó rất có thiên phú, cây cung kia trừ Lưu Trường, không một đứa nhóc nào kéo nổi, dù là Chu Thắng Chi hơn nó mấy tuổi cũng căn bản kéo không nổi

Luyện tập bắn cung xong, nó tất nhiên cùng đám đồng bọn đi khắp nơi chơi, mượn ít đồ tốt

Bình Luận (0)
Comment