Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 151 - Chương 151: Thế Mà Là Xá Nhân À?

Chương 151: Thế mà là xá nhân à?

Cứ như thế, mặc dù không có được Trương Lương, nhưng Lưu Trường lại có được một xá nhân

Mặc dù vị xá nhân này chẳng muốn làm xá nhân cho lắm

Khi Triệu Bình và Loan Bố nhìn thấy hắn, cả hai cười tươi đi tới đón, đến khi biết thân phận của hắn, Loan Bố cả kinh, hỏi:" Ta nghe nói, Lưu hầu có một người con, tuổi mười lăm đã làm thị trung, phải chăng là các hạ

"Sắc mặt Trương Bất Nghi càng khó coi, hắn trả lời:" Đó là đệ đệ ta, ta là trưởng tử của Lưu hầu

"Triệu Bình khôn khéo hơn Loan Bố, nhìn sắc mặt hắn như thế nói một câu xoa dịu:" Nếu là huynh trưởng, nhất định hơn đệ đệ một bậc, đại vương lại có một hiền tài rồi

"Trương Bất Nghi nói không dám, sắc mặt hòa hoãn hơn

Lại có thêm một người giúp đi bắt Đường vương rồi, Loan Bố và Triệu Bình đều rất vui, Đường vương càng lớn thì càng quậy phá, càng lắm trò hơn, hai bọn họ dần ứng phó không xuể nữa

Loan Bố bắt đầu căn dặn:" Vị đại vương này của chúng ta, có chút ương bướng, nếu đã làm xá nhân, bình thường các hạ nên chạy nhiều chút, luyện thêm võ nghệ, rèn luyện sức khỏe, nếu không thì không thể tận chức đâu

""Hả? Làm xá nhân còn phải luyện võ à?" Trương Bất Nghi chẳng hiểu ra sao, mờ mịt nhìn hai người phía trước:"Đợi một chút!" Triệu Bình đột nhiên nói, chỉ thấy hai người đi tới cửa sổ, lén lút nhìn vào trong rồi thở phào, tiếp tục tới bên cạnh Trương Bất Nghi, giải thích:" Nếu trong phòng mà yên tĩnh thì phải chú ý, rất có khả năng là đại vương chạy mất rồi

""Chạy à? Đại vương chạy đi đâu chứ?" Trương Bất Nghi càng thấy khó hiểu:"Cái đó thì khó nói lắm, gần đây ta và Loan Bố lại phát hiện ra một hang ổ của Đại vương, chính là phủ của Lỗ Nguyên công chúa

""Phải sẵn sàng bất kỳ lúc nào

Còn nữa đừng tin lời đại vương

""Đúng, nếu là đại vương mệnh lệnh ngươi đi làm một vài việc thì đừng làm vội, tới hỏi bọn ta trước

""Mỗi ngày phải đánh dấu lên chiến xa nhỏ của đại vương

"Hai người đang nói đột nhiên dừng lại, xông tới bên cửa sổ, nhìn một cái thở phào, lại lần nữa quay lại bên Trương Bất Nghi dặn dò

Lúc này trong mắt Trương Bất Nghi tràn ngập tuyệt vọng vào tương lai

Lão tử muốn về đất Lưu

Thế này mà bảo là làm xá nhân à?Lưu Như Ý vốn không thể ở lại trong hoàng cung, thế nhưng thái tử giữ lại, còn muốn hắn tạm thời ở Trữ Điện

Lưu Như Ý nào dám, cuối cùng liền tìm một điện trống, để hắn tạm thời ở lại

Khi Lưu Như Ý đi vào Thiên Lộc Các, hẳn ưỡn ngực ngẩng cao đầu, cứ như đi tuần thị lãnh đại của mình

Lưu Trường khinh bỉ nhìn hắn, chợt giơ tay lên hỏi:" Sư phụ, nay trong thiên hạ, nước chư hầu nhỏ nhất yếu nhất là ở đâu?"Cái công liếc nó một cái, đáp :" Hàn

""Ặc

Tư ca, ngại quá

Đệ vốn nghĩ là

"Lưu Hằng lắc đầu, không hề để ý

"À, bây giờ lại bắt đầu hung hăng rồi, cũng không biết trước kia là ai khi ta đi khóc hết nước mắt bảo ta đừng đi

""Ngươi đánh rắm, ta làm như thế vì mưu lợi cho bách tính nước Đường thôi, không phải thật lòng!" Lưu Trường cãi:Lưu Như Ý bái kiến Cái công rồi ngồi bên cạnh đám đệ đệ, Lưu Khôi vội vàng hỏi chuyện đất phong, dù sao bọn họ cũng phải tới phong quốc, cần tích lũy một số kinh nghiệm

Lưu Như Ý bây giờ đã không còn sự cuồng vọng như trước, xem ra đã kiềm chế hơn rất nhiều

"Nghe nhiều làm ít, đó là kiến nghị ta đưa cho các đệ, các đệ căn bản không thể biết được, rất nhiều chuyện không phải muốn làm là làm được

Luận trị quốc, đừng thấy chúng ta theo Cái công học tập, có thể nói ra đó, nhưng khi thực sự làm thì căn bản không phải như thế, ngay một viên quan trông cửa, kinh nghiệm quản lý địa phương cũng phong phú hơn các đệ

""Bởi thế phải buông quyền, phải biết dùng người, không thể luôn nghĩ tới làm việc lớn

Chỉ cần có thể tránh phạm phải sai lầm là trị quốc tốt nhất

""Đúng rồi, nhớ phải tích trữ nhiều lương thực, nếu không gặp phải thiên tai sẽ thiệt thòi lớn

""Những thứ chúng ta học được ở đây, không có tác dụng quá lớn

"Lưu Như Ý nói tới đó chợt nhận ra mình lỡ lời, vội quay sang Cái công thỉnh tội :" Đệ tử không phải muốn bất kính với Cái công

"Nhưng Cái công chẳng những không giận mà còn rất vui vẻ, chỉ Lưu Như Ý, nói:" Thế này mới là con thái tổ

"Lưu Trường chẳng coi vào đâu:" Không phải vô dụng, mà là ngươi không biết dùng thôi, đừng cho rằng bọn ta đều kém cỏi như ngươi

Nếu ta có thể tới nước Đường, nơi đó sẽ thành nước chư hầu giàu có nhất

"Lưu Như Ý nói:" Bây giờ đã là thế rồi, ta đi qua nước Đường, khắp nơi đều là đất cày, đường rộng bằng phẳng, bách tính an cư lạc nghiệp, thương cổ tụ tập, bò dê thành bầy, thực sự làm người ta hâm mộ

""Nói bậy nói bạ, bách tính nước Đường ta thảm lắm, chẳng qua ngươi không muốn trợ giúp nước Đường thôi

""Nước Triệu mới là thảm, ta rốt cuộc hiểu ra vì sao trước kia Tiêu tướng lần khần không muốn khai chiến

Chín phần mười hoang vu, gặp được thôn trang đều là đống đổ nát, những đứa bé khóc gào khắp nơi, đâu đâu cũng là thi thể

Dân sống không yên, chẳng ngờ lại như thế

" Lưu Như Ý hai mắt đỏ hoe, toàn thân run rẩy:" Cả đời ta sợ là không dám đi đánh trận nữa

"Lưu Trường cúi đầu, sắc mặt có chút nghiêm trang:" Không sao, sau này nước Đường ta che chở cho nước Triệu ngươi

"Lưu Như Ý cảm động xoa đầu Lưu Trường không nói, Lưu Trường vẫn tiếp tục:" Có điều ngươi phải cúi đầu xưng thần với ta, mỗi năm phải dâng lên cống phẩm

"Lưu Như Ý tức thì chẳng còn chút cảm động nào, bất lực nhìn Lưu Trường, than :" Bách tính nước Đường bất hạnh nhường nào, sao lại gặp phải một vị vương như ngươi chứ!""Huynh trưởng lúc tới có đi qua nước Lương không?" Lưu Khôi hỏi:"Không đi qua, có điều đệ cũng đừng lo, nước Lương chưa từng phát sinh biến loạn, Lương vương trước kia tuy phạm sai lầm, nhưng ông ta quản lý đất Lương không tệ, vô cùng giàu có, lượng lương thực dự trữ đủ chống lại bất kỳ thiên tai nào

"Lưu Khôi bấy giờ mới thở phào, hắn nói lí nhí:" Đệ không biết trị quốc, nếu là như thế thì tốt nhất

""Đừng nói thế, đệ là người rộng rãi nhân hậu, tương lai trị quốc còn tốt hơn bọn ta

" Lưu Hằng vỗ vai Lưu Khôi:Lưu Khôi chắp tay:" Đa tạ huynh trưởng!"Lưu Trường loi choi giơ tay:" Đệ thì sao, tứ ca, còn đệ nữa

""Bách tính nước Đường chỉ có thể tự cầu phúc thôi

"Nghi thức đăng cơ của thái tử tới đúng như định trước, Lưu Doanh rất căng thẳng, thời gian qua ngày nào hắn cũng giữ đám Trần Bình ở bên cạnh, hỏi mình nên chú ý cái gì

Còn các hoàng tử thì đều vui vẻ, bao gồm Lưu Như Ý, bọn mong đợi ngày đó tới

Lưu Doanh ngồi quỳ trước linh vị Lưu Bang, cúi người khấu bái, nói:" Nhi thần kế vị hoàng đế, tôn mẫu hậu làm thái hậu, nay báo với phụ hoàng!"Trong quá trình đó còn phải nói một tràng dài, ý tứ đại khái là sẽ không phụ mong đợi của phụ hoàng, đối xử tốt với huynh đệ, chiếu cố tốt thái hậu, quản lý tốt thiên hạ, nghe kiến nghị của quần thần gì đó

Sau khi Lưu Doanh nói xong những lời đó, Thúc Tôn Thông hô cao :" Chuẩn tấu

"Cứ như ông ta không phải là một nho sinh mà là một thầy pháp biết được tâm ý của Lưu Bang

Ngay sau đó Lưu Doanh tới Trường Tín Điện, quần thần toàn bộ rời đi, thay trang phục tham gia hội

Vị trí đám chư hầu như Lưu Trường gần phía trên hơn bách quan, xếp theo tuổi tác, điều này làm Đường vương khó chịu

Vì sao không xếp theo đất phong lớn nhỏ?

Bình Luận (0)
Comment