Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 155 - Chương 155: Tấm Lá Chắn Của Hoàng Đế

Chương 155: Tấm lá chắn của hoàng đế

"A mẫu, nào, con bóp vai cho a mẫu

""A mẫu uống nước không?""Con vừa mới học thuộc mấy bài văn, a mẫu có muốn nghe không?"Nhìn thằng nhãi con mặt cười toe toét, hận không thể mọc đuôi ra vẫy, Lữ hậu làm mặt lạnh, hỏi:" Muốn bao nhiêu tiền?""Con không cần tiền!""Đánh ai?""Không đánh ai

A mẫu sao có thể nghĩ về con như thế, nay con đường đường là chư hầu vương rồi, sao có thể làm xằng như vậy

""Ồ

" Lữ hậu hơi cúi mình:" Vậy Đường vương có gì sai bảo?""A mẫu không cần đa lễ

"Lưu Trường còn chưa nói xong thì Lữ hậu đã chộp cổ nó kéo tới trước mặt mình:" Con tưởng ta không biết con muốn làm cái gì à? Ta cho con đi theo Hoài Âm hầu học binh pháp, nhưng con lại học bản lĩnh tạo phản của ông ta phải không? Có phải tới xin thân binh với ta không?""Hả?" Lưu Trường nghĩ tới hai lần tạo phản thất bại thảm hại của sư phụ, vội vàng lắc đầu, mình tạo phản tuyệt đối không có kết cục khá hơn sư phụ, cái bản lĩnh nát đó học làm cái gì cơ chứ

"Những giáp sĩ bên cạnh sư phụ quả nhiên đều là người của a mẫu

"Lữ hậu bấy giờ mới buông thằng nhóc ra, mắng:" Học nhiều cái hay vào, chớ nghe ông ta nói bậy nói bạ

Con không phải người như thế

"Lưu Trưởng cẩn thận hỏi:" A mẫu có giết Hoài Âm hầu không?""Vì sao ta phải giết ông ta?""Trần hầu nói, nếu con trống giong cờ mở chiêu mộ thân binh, triều đình sẽ kiêng kỵ con, còn nghĩ cách tiêu diệt con

"Lữ hậu liếc nhìn nó:" Câu đó là do Triệu Bình nói phải không?"" Ngay cả cái này mà a mẫu cũng biết à? A mẫu đúng là thần nhân!" Lưu Trường có chút kinh hãi lẫn sùng bái thốt lên:Lữ hậu để nó ngồi đối diện với mình, nghiêm túc nói:" Con không phải kẻ địch của hoàng đế, con là tấm lá chắn của hoàng đế

Thứ bây giờ mà con dựa vào, không phải là nước Đường, càng không phải đám xá nhân của con, cũng không phải bọn nhóc đi theo con, mà là huynh trưởng con

""Huynh trưởng của con càng cường thịnh, con càng có thực lực, mà con càng có thực lực thì huynh trưởng con cũng càng cường thịnh, con hiểu chưa?""Sư phụ con từ lâu đã biết ta phái người giám thị ông ta, nhưng ông ta vẫn dám nói ra những lời này, chính là bởi vì ông ta biết ta không vì thế mà giết ông ta

""Đừng tùy tiện tin tưởng quần thần trong triều, cho dù là Tào Tham, Phàn Khoái cũng đều như thế

""Thứ bọn họ muốn không giống thứ hoàng đế muốn

""Chuyện thân binh ta sẽ giúp con, huynh trưởng con không coi trọng binh quyền, không thích chiến sự, bỏ bê việc quân

Nếu tương lai ta không còn nữa, mệnh lệnh của huynh trưởng con không tới được nam bắc quân, ta cho phép con dẫn quân đánh vào Trường An, phế bỏ nam bắc quân

""Tầm nhìn của con đừng chỉ chú ý vào mỗi nơi nhỏ bé như nước Đường, con phải luôn chú ý tới Trường An

"Đây là lần đầu tiên Lữ hậu nói chuyện với Lưu Trường một cách nghiêm túc như thế

Lưu Trường nghe tới sững sờ, lát sau mới bình thường lại, gật đầu nói:" Cao hiểu rồi

""Những lời này đừng nói với bất kỳ ai, dù xá nhân của con cũng đừng nói, chỉ một mình con biết là đủ

"Sắc mặt Lưu Trường cũng trở nên vô cùng nghiêm túc, nó nhìn thẳng Lữ hậu nói:" A mẫu, con hiểu ý người rồi

Quần thần ở trong phò tá bệ hạ, còn con ở ngoài phò tá

Nếu bọn họ có ý đồ gạt thiên tử sang bên, con sẽ lãnh binh giết bọn họ

"Chuyện thân binh vậy là thuận lợi, Lưu Trường rất vui, a mẫu làm gì thì nó chỉ cần đợi thành quả là đủ, không phải lo

Trong Thiên Lộc Các, Lưu Trường đang cười minh họa cho Lưu Như Ý:" Con Như Ý đó cao thế này này, nhưng rất nghe lời, nghe lời hơn ngươi nhiều, ta thường xuyên dẫn nó ra ngoài chơi

""Ồ, ở nước Triệu ta cũng nuôi một con chó tên là Trường, con chó đó rất hung dữ, trông cũng xấu xí

"Lưu Khôi chán ngán tách đôi huynh đệ này ra:" Trường đệ, Triệu vương ngày mai về đất phong rồi, đệ bớt nói vài câu đi

"Lưu Trường bấy giờ mới không cãi nhau nữa:" Mọi người đều đi à?""Ừ, vài ngày tới

Hôm qua Tào tướng còn tới gặp ta, nói bệ hạ không cho bọn ta đi, bảo bọn ta đi cầu xin với bệ hạ để đi

""Tên Tào tặc này, chuyện nhà của chúng ta, ông ta quản nhiều thế làm gì?" Lưu Trường phẫn nộ kêu:"Tào tướng nói cũng đúng, nay bệ hạ đã đăng cơ, bọn ta cũng nên đi thôi

""Vậy đệ phải làm sao đây? Trong Thiên Lộc Các chỉ còn lại một mình đệ à?" Lưu Trường rất ủy khuất, cũng rất bi thương, rồi nó giận dỗi nói :" Nếu mọi người đều đi, vậy đệ cũng về nước Đường

"Mấy ca ca của nó đều không nói, bọn họ chẳng biết phải nói gì

Lưu Như Ý ngẫm nghĩ một lúc mới nói:" Sao, chẳng lẽ không có bọn ta, một mình đệ không hiểu bài dạy của Cái công à? Không có bọn ta giải thích cho đệ, sợ là đệ đến một buổi cũng không hiểu nổi

""Phì, ngươi mà xứng dùng phép khích tướng với ta à? Luận tình thân, ta phải gọi ngươi là ca, luận phép khích tướng, ngươi phải gọi ta là tổ tông

"Khi Lưu Trường đang nói thì chợt có một người ở cổng Thiên Lộc Các cầu kiến Đường vương

Lưu Trường ghét nhất là bị người ta cắt ngang lúc bốc phét, nó đùng đùng nổi giận đi ra, ngẩng đầu lên thấy một người bộ dạng tướng quân, vô cùng nghiêm túc

"Ngươi là ai, tìm ta làm gì?""Thần Ninh Lăng hầu Lữ Thần bái kiến Đường vương, mời Đường vương đi chọn thân binh

""Thân binh à?" Lưu Trường mừng lắm, thái độ thay đổi tức thì, kéo tay Lữ Thần :" Trọng phụ à, có phải tới nam bắc quân lựa chọn không?"Lữ Thần suýt ngã ngửa vì sự than đổi này, hơi lúng túng:" À

Đúng là thế ạ

""Vậy đi thôi, đi thôi, ta đi cùng trọng phụ! Trọng phụ chức vụ gì?""Lĩnh quân tướng quân

""A, quả nhân từ nhỏ ở trong cung nghe tiếng trọng phụ đại phá Trần Hi, sao chỉ phong làm tướng quân lĩnh quân nho nhỏ? Trọng phụ có muốn tới nước Đường, ta có thể phong trọng phụ làm đại tướng quân của nước Đường

""Chuyện này

Đa tạ Đường vương hậu ái

""Ài, không sao, ta hiểu mà, dù sao nước Đường rất nguy hiểm, bốn bề là kẻ địch, chẳng an toàn như Trường An

Trọng phụ không muốn đi cũng là điều có thể hiểu được thôi

"Sắc mặt Lữ Thần càng ngày càng tối, biết điều ngậm miệng lại, bất kể thằng nhãi này nói gì cũng không đáp

Khó khăn lắm mới tới được giáo trường, lang trung lệnh Trần Bình tới nghênh tiếp

À lang trung lệnh là võ chức, nắm giữ nam quân giống vệ úy, phụ trách an toàn của hoàng đế, nên Trần Bình có thể nói là quyền cao chức trọng

"Trọng phụ!" Lưu Trường lại nhiệt tình nắm tay Trần Bình:Trần Bình vẫn hết sức bình tĩnh:" Vừa rồi thái úy tới đã tới, chọn 500 người cho đại vương, đồng thời thiết lập một doanh riêng ở ngoài thành, vì đại vương thao luyện

""À thế à, Trần hầu, cáo từ

"Lưu Trường chưa nghe hết đã quay mông đi, nó rất muốn ra ngoài thành xem giáo trường, thế nhưng nó không rời thành được, đều tại tên Tào tặc kia

Nghĩ tới Tào tặc, Lưu Trường bất giác nghĩ tới nữ nhi thứ hai của ông ta

Nhưng mà bây giờ nó không dám tới tìm nàng, vì trước kia muốn bắt cóc Trương Lương nên đã "mượn" lộ dẫn của Tào Tham

Tào Tham không cho nó tới nhà nữa, tuyên bố nó tới lần nào, đánh lần đó

Lưu Trường chẳng sợ gì ông ta, chẳng qua là cân nhắc tới sau này mình có thể sẽ cưới nữ nhi của ông ta nên mới nể mặt ông ta, không thèm chấp

Có điều Lưu Trường có cách giải quyết chuyện này, rất có kinh nghiệm là đằng khác, nó bảo Phàn Kháng gọi muội muội tới

Phàn Khanh ăn đồ ăn vặt, tò mò nhìn Lưu Trường

"Phàn Khanh à, huynh trưởng lần này có chuyện nhờ tới muội

" Lưu Trường mở đầu rất tình cảm:Phàn Khanh dứt khoát luôn:" Muội được cái gì?"

Bình Luận (0)
Comment