Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 189 - Chương 189: Thế Mà Còn Không Mưu Phản À?

Chương 189: Thế mà còn không mưu phản à?

Lưu Trường hôm nay được nghe Hàn Tín giảng giải rất nhiều điều trước kia nó thậm chí không hề nghỉ ngơi, chiến tranh không đơn thuần là bài binh bố trận, còn không ít thủ đoạn ẩn sau, cái đó đôi khi còn đáng sợ hơn bản thân cuộc chiến

Nó nhìn Hàn Tín càng sùng bái, mắt lóe ánh sao:" Sư phụ, đệ tử rốt cuộc hiểu được người như Phàn Khoái lại sợ su phụ như thế rồi

"Hàn Tín khe khẽ lắc đầu: "Chiến lược này chỉ có thể dùng một lần, còn phải là lúc Mạo Đốn cực kỳ phẫn nộ, nóng lòng muốn tiêu diệt quân Hán mới có thể dùng được

Chiến quả lần này sẽ không quá lớn, dù ngươi dùng thứ mới làm ngựa hoảng sợ cũng không ích gì với đại quân Hung Nô

Ngươi biết vì sao Mạo Đốn lần này lại dùng lượng lớn nhân mã cố mà đánh không?""Không biết

""Nếu ta đoán không sai, lần này hắn mang tới đều là tinh nhuệ của bộ lạc khác, hắn muốn chỉnh hợp lực lượng trên thảo nguyên

Dùng nhân mã của bộ lạc khác đánh Đại Hán, làm suy yếu cả Đại Hán lẫn bộ tộc khác

Hung Nô quật khởi quá nhanh, trong trăm vạn người hắn thống soái, Hung Nô chưa tới hai mươi vạn, chưa thể chiếm đa số, thống trị của hắn chưa vững

" Hàn Tín phân tích:"Những năm qua hắn ra ngoài chinh chiến không dùng tới bộ lạc của mình, nhìn có vẻ hắn tin tưởng bộ lạc khác, thực ra là biến tướng tước giảm thực lực của họ

Sau trận này, Hung Nô sẽ hoàn toàn nắm trong tay tất cả các bộ tộc

"Lưu Trường nghi ngờ:" Hắn không sợ chiến bại sẽ mất hết uy vọng, không sợ các bộ tộc khác tạo phản sao?""Hắn đưa người Hung Nô tới các bộ lạc làm quý tộc, gạt quý tộc khác sang bên lề

Ngươi không thấy chuyện này giống trước kia nước Tần điều bách tính sáu nước đi xây Trường Thành à? Doanh Chính có sợ gây ra phản loạn không? Hắn còn mong đám đó phản loạn, để hắn giết thêm quý tộc cũ

"Cuối cùng Hàn Tín cực kỳ trang trọng nói:" Vĩnh viễn đừng xem thường kẻ địch của ngươi

"Khi Lưu Trường về tới hoàng cung, trông nó có vẻ hoảng hốt

"Sao thế, tâm trí ngươi như để ở đâu vậy?" Cái công đặt sách xuống hỏi:"Sư phụ, đệ tử chợt thấy mình còn nhỏ lắm, còn rất nhiều thứ phải học

""Ồ, rất tốt, ý thức được thiếu xót của mình, chứng tỏ ngươi đã trưởng thành rồi

Mỗi ngày tự hỏi mình ba lần, đó là điều cần thiết

""Sư phụ, cái đó cũng là Nho gia sao chép Hoàng Lão chúng ta à?""Đương nhiên, Tằng Tử cũng tính là đồ tôn của Lão Tử, đây tất nhiên cũng là tư tưởng Hoàng Lão

"Lưu Trường quen rồi, dù sao ở chỗ Cái công thứ gì cũng của Hoàng Lão

Mấy ngày trước nó xin nghỉ theo Hàn Tín học nhiều hơn, Cái công mắng, nói binh gia kỳ thực cũng là của Hoàng Lão

Chỉ là Hàn Tín không thừa nhận điều đó

"Cuối cùng không còn cái bộ dạng ta là nhất nữa, rất tốt

""Sư phụ, đệ tử chỉ nói mình còn nhỏ thôi, đợi đệ tử lớn lên, Mạo Đốn có là gì, ắt bắt sống hắn

Đệ tử được Hoài Âm hầu thân truyền, Tuân Tử đích truyền, còn là đệ tử của sư phụ, là chi truyền của Hoàng Lão! Đợi đệ tử lớn rồi, ai còn địch nổi?"Thế là Cái công cũng không biết phải mắng nó thế nào nữa

"Uỳnh !"Khi bốn phía sấm rền, tuấn mã Hung Nô kinh hãi dựng vó, lớn tiếng hí vang

Trên mặt Mạo Đốn lần đầu xuất hiện kinh ngạc

Hắn gặp phải sự phục kích của Chu Bột cũng không kinh ngạc, chỉ hạ lệnh lui về, nhưng trên đường lui, quân Hán tựa hồ đốt cái gì đó, khiến chiến mã hoảng sợ

Tinh nhuệ bắc quân xông vào chém giết Hung Nô, máu thịt tung tóe, chiến mã lao vào nhau, Mạo Đốn thực sự không ngờ kẻ địch an bài phục kích ở đây

Nhưng quân Hán đâu ra nhiều quân như thế

Mạo Đốn trước chiến đấu đã thăm dò tình hình quân Hán, chỉ có bắc quân và quân đội các nước Đường, Yên, Sở, Triệu, Lương tham chiến

Bắc quân ở Đường, liên quân các chư hầu khác ở nước Yên

Mạo Đốn chợt nhớ ra, trong số liên quân chư hầu ở Yên, hình như không có cờ quân Đường

Chẳng lẽ đội quân đông đúc thủ ở nước Đường là quân đội của nước Đường? Bọn chúng lập quốc chưa bao lâu, lấy đâu ra nhiều quân đội như thế?Tốc độ quật khởi của nước Đường làm Mạo Đốn phẫn nộ hơn cả trúng phục kích

Nếu cứ tiếp tục phát triển thế này, về sau không phải là chiến tranh giữa Hung Nô và Đại Hán nữa, mà là Hung Nô với nước Đường

Mạo Đốn khi tấn công đất Đại đã chuẩn bị hết, tiền quân mở đường, hắn ở hậu quân, khi gặp phải phục kích, hắn dẫn tinh nhuệ đi luôn, không tham chiến, không phải trả giá quá lớn

Khi Quán Anh nhìn phong hỏa đài không ngừng đốt lên, hắn biết đất Đại phục kích hiệu quả rồi

"Người đâu! Chuẩn bị ngựa

"Quán Anh dẫn ngựa, nhìn kỵ binh nước Đường đã chuẩn bị rất lâu:" Cờ lớn của thiền vu Hung Nô ở ngay phía trước! Trận này vì thiên tử lấy công đầu

"Đám tướng sĩ vô cùng kích động, nối nhau giơ cao tay hô lớn:" Vì đại vương lập công đầu!"Quán Anh ngẩng ra, bấy giờ hô to:" Theo lệnh Đường vương, người chém thủ cấp Hung Nô thăng một cấp! Chém tướng đoạt cờ chia đất phong hầu! Giết!"Tức thì kỵ binh nước Đường hò hét xông về phía kẻ địch, nghìn ngựa lao như bay, Quán Anh bắn một phát hạ gục tướng lĩnh chỉ huy địch xung phong đằng xa, thiền vũ Lão Thượng trong tương lai choáng váng, bọn chúng lấy đâu ra kỵ binh, lại còn dám xung phong nữa

Mạo Đốn khó khăn lắm mới thoát khỏi đất Đại, chợt có kỵ sĩ thảm hại tới báo, đại quân Nguyệt Thị đang đánh trung tâm Hung Nô, cướp bóc đốt phá khắp nơi

"Lưu Trường!!" Mạo Đốn ngửa đầu rống lên:…………Ở giao giới giữa Thượng Quận và Thái Nguyên, một nhóm kỵ binh trang phục kỳ dị đang thong thả tới gần

Sĩ tốt nước Đường vội ngăn bọn họ lại, hai bên giao tiếp, thì ra những người này là sứ giả của Nguyệt Thị

Một sứ giả vóc người thấp bé, mặt râu ria bờm xờm đi tới, thái độ rất khách khí hỏi: "Ta lần đầu tới nước Hán, không biết đây là quận nào, không ngờ giàu có rộng lớn thế, xin hỏi …"Trái lại tướng lĩnh thủ hộ nơi này chưa nghe hết đã nổi giận:" Đây là nước Đường, Đại Hán ở bên kia

""Hả?" Sứ giả Nguyệt Thị sửng sốt, thấy đối phương thái độ không hữu hảo, không dám nhiều lời:Sứ giả lên ngựa rồi, đi một quãng mới có chút thấp thỏm hỏi thương nhân Nguyệt Thị:" Không phải ngươi nói nước Đường là một nước chư hầu của Đại Hán, tức là một cái bộ lạc à? Tên Đường vương này muốn mưu phản, chúng ta đừng dính dáng vào

"Thương nhân kia không phải ai xa lạ, chính là người lần trước đã tới Trường An, là hảo huynh đệ không biết tên của Đường vương Trường, vì hắn là một trong số ít người có quan hệ với Đại Hán, cho nên lần này cũng tham gia vào đoàn sứ giả, vội vàng giải thích: "Không phải đâu, ngài không biết rồi, tướng lĩnh nước Đường đa số là tội nhân

Có chút ân oán nhỏ với Đại Hán nên thái độ mới như thế, Đường vương tuyệt đối không làm phản

""Vậy tính cách Đường vương ra sao?""Đường vương đối xử với người hiền hòa, là người rất hào sảng, đồng thời không giống người khác coi ta như địch, không coi thường ta, là hào kiệt, hùng chủ chân chính

Ta thấy ngài ấy là bậc hùng chủ như Mạo Đốn, không, Mạo Đốn cũng chẳng bằng

"Hồ thương ra sức khen ngợi hảo huynh đệ, nhưng sứ giả nghe thấy người này giống Mạo Đốn thì sợ tái mặt, thế mà còn không mưu phản à? Có khi ngày nào đó y cưỡi ngựa bắn chết cha y ấy chứ

Xem ra chuyến đi Trường An này không lành rồi

Bình Luận (0)
Comment