Khi đám Lưu Trường tới phủ tân phụ nhảy xuống xe vẫn không ngừng cười đùa, Chu Thắng Chi tới bái kiến nhạc trượng, tiền hành nghi thức
Nơi này toàn là thân thích bên nữ, vốn hắn có chút gò bó, nhưng đám xung quanh trêu chọc suốt, làm tiếng cười không dứt
"Thắng Chi, ta thấy nhạc trượng ngươi cường tráng lắm, ngươi phải nghe lời thê tử nhé
""Đúng đúng, cẩn thận ném áo!""Rượu nhạt quá, có phải nhạc trượng không thích ngươi không?""Đừng nói nữa, tránh lát nữa Thắng Chi hét muốn hủy hôn ước
"Người bên phía nữ kinh ngạc nhìn đám đông bên tân lang, thi thoảng cũng có người chạc tuổi tới chào hỏi bọn chúng, bọn chúng không bài xích, ai tới cũng lôi kéo uống rượu, trêu chọc tân lang, không khí hòa hợp
Tân phụ lên xe, Chu Thắng Chi tự mình đánh xe, đám huynh đệ bỏ xe, thúc ngựa theo bên cạnh
Nhìn đám huynh đệ cười vang, thi thoảng phòng ngựa qua bên cạnh hô hào khoe khoang, Chu Thắng Chi cũng cười lớn
Đại hôn của Chu Thắng Chi được các huynh đệ làm nền, vô cùng tưng bừng, nhiều năm sau mọi người vẫn bàn tán mãi
Sau khi kết thúc rất nhiều nghi thức, Lưu Trường vỗ vai Chu Thắng Chi, dặn dù:" Trị gia cho tốt, không được đánh mắng nàng, thu lại cái tính thường ngày của ngươi, đi đầu làm gương tốt cho các huynh đệ
"Đám huynh đệ nối nhau chúc mừng, chỉ có Lữ Lộc uống say nắm chặt tay Chu Thắng Chi, vừa khóc vừa nói:" Chúc mừng ngươi, hảo huynh đệ của ta thành gia thất rồi, chỉ là sau này không thể cùng ngươi đi mượn gà nữa
Nhớ thường về Đường vương phủ
"Rất nhanh Lữ Lộc bị kéo đi, Chu Thắng Chi cười ha hả:" Tên này say rồi, nói như thể thần sau này không chơi với mọi người nữa vậy
"Lưu Trường cười không đáp
Sự thực chứng minh, Lữ Lộc khóc không phải không có lý
Sau đó quần hiền tụ tập, ba huynh đệ Chu gia thành hai huynh đệ
Đã thành gia thất, tất nhiên không thể tiếp tục lêu lổng, Chu Bột không khách khí với hắn nữa, ném thẳng Chu Thắng Chi vào nam quân
À, giờ Chu Thắng Chi dẫn theo bốn giáp sĩ tuần tra ở Trường An rồi, còn có chuyện gì khó tin hơn nữa
Giáp sĩ nam quân nghe nói tân thượng cấp tới, vừa thấy là người quen, chắc trong lòng nổ bùm hết
"Ha ha ha, Thắng Chi, là ngươi à? Sao không nói sớm!" Lưu Trường đi tới Chu Thắng Chi trong đám giáp sĩ, tò mò sờ khôi giáp:" Sao a phụ ngươi ném ngươi tới đây?""A phụ nói, để thần rèn luyện
Thực ra thần muốn tới bắc quân
" Trò chuyện một hồi, Chu Thắng Chi nhắc:" Đại vương, bọn thân định ra tuyến đường tuần tra mới, đại vương nói với chúng, muốn chơi tới thành nam, khu vực tuần tra của thần ở đó
"Thấy thượng cấp nhà mình ngang nhiên câu kết với đạo tặc, mấy giáp sĩ chỉ coi như không biết
Có việc làm, số lần Chu Thắng Chi tới Đường vương phủ ngày một ít, cũng không thể đi trộm gà như trước, dù sao cũng là tướng lĩnh rồi, dù là loại cấp thấp nhất
Trong Đường vương phủ, Loan Bố đưa thư cho Lưu Trường:" Đây là thư của Triệu tướng Chu Xương
"Lưu Trường cầm xem, thái hậu coi nó là tả hữu, mà trong các nước chư hầu, lại coi Lưu Trường là người cầm đầu
Ví như Chu Xương, ông ta rất cung kính hỏi thăm tình hình gần đây của Lưu Trường, tiếp đó hỏi tới mấy chính sách của thái hậu
Luân chuyển quan lại giữa các nước chư hầu sẽ khiến quan lại không biết tình hình địa phương, chính vụ hỗn loạn, các nước khác nhau, cách làm việc cũng khác nhau, mong đại vương đi đầu từ chối
Đây không phải phong thư đầu tiên Lưu Trường thu được, trước Chu Xương đã có mấy quốc tướng viết thư cho nó rồi, hi vọng nó khuyên can thái hậu
Lưu Trường hiểu suy nghĩ của họ, bọn họ không muốn cát cứ, chẳng qua là không nỡ thôi
Bình tâm mà luận, Lưu Trường cũng đâu muốn những đại thần mình khó khăn lắm mới có được luân phiên tới các nước chư hầu khác
Nhưng Lưu Trường biết, chính sách của thái hậu có lợi cho Đại Hán, thiên hạ vẫn còn giữ quan niệm "Đại vương của đại vương nhà ta không phải là đại vương của ta", điều đó là không đúng, sớm muộn cũng có nguy cơ chia rẽ
Lưu Trường không sợ nước Đường cũng luân chuyển, nước Đường còn phải đối kháng với Hung Nô, nếu thay đại thần nước Đường khác nào tìm chết! Nghĩ Mạo Đốn ăn cỏ chắc
Các quốc tướng khác cứ lấy nước Đường ra làm ví dụ, nói chế độ này không hợp lý, đồng thời cũng mời Đường vương ra mặt
Lưu Trường đọc thư của Chu Xương xong thì nhíu mày:" Lấy bút tới đây, quả nhân hồi âm
"Với trọng thần như Chu Xương, tất nhiên không thể "chơi chết mày" được, Lưu Trường trả lời thư rất khách khí, nói mình sẽ suy nghĩ kỹ càng chuyện này, xin đừng lo lắng
Nhìn Lưu Trường viết xong thư, Trương Bất Nghi không khỏi cảm khái:" Đại vương, những người đó đều là trọng thần từng lập công lao hiển hách, bọn họ ở nước chư hầu nào, nơi đó sẽ phồn vinh, nếu có thể đưa họ tới nước Đường cả thì tốt biết mấy
""A, Trương xá nhân nghĩ hay quá, đưa những người đó đi, các nước không có nhân tài làm quốc tướng nữa, phá người khác làm lợi mình, Trương xá nhân tiến bộ đấy
"Đột nhiên có người lên tiếng, giọng nói quen thuộc ấy làm Trương Bất Nghi thất kinh quay người lại
Trương Lương đứng ở cửa, nheo mắt nhìn mọi người, ông ăn mặc trang phục tầm thường, nhưng phong độ hơn người, phối hợp với tuổi tác, trông như thần tiên
" A phụ!!" Trương Bất Nghi vội hành lễ:Đám người Loan Bố cũng hướng về Lưu hầu hành lễ
"Trọng phụ!" Lưu Trường mừng rỡ chạy tới bên Trương Lương, nắm tay ông:" Trọng phụ rốt cuộc cũng quyết định tới phò tá quả nhân rồi à?"Trương Lương đối xử với Lưu Trường rất hiền từ, bẹo má nó nói:" Thấy thư tín của đại vương, thần liền muốn tới xem sao
""Tốt quá rồi, trọng phụ, mời ngồi
" Lưu Trường kéo Trương Lương tới ngồi thượng vị, nó ngồi bên biểu thị tôn trọng:Trương Lương ngồi xuống cười:" Tòa phủ này không nhỏ
""Đương nhiên, phủ này do đại tỷ ta ban tặng
Trọng phụ mà ở lại Trường An, ta tặng cho trọng phụ
"Trương Lương không đáp mà hỏi:" Đại vương trả lời thư Chu Xương thế nào?""Trọng phụ sao biết ta trả lời thư Chu Xương?"Mấy năm qua Lưu Trường vẫn chưa buông tha cho người bạn qua thư này, không ngừng viết thư cho Trương Lương, dù ông không trả lời
Loan Bố cười nói:" Nếu Lưu hầu không nhìn ra điều ấy thì không phải là Lưu hầu nữa rồi
""Đúng đúng!" Lưu Trường ha hả:" Trọng phụ nhìn ra rồi, sao còn hỏi ta trả lời thế nào, chẳng lẽ trọng phụ không biết
""Biết chứ, đại vương đoán chừng sẽ trả lời thế này: Trọng phụ, sức khỏe ta tốt lắm, mọi thứ đều tốt, chuyện này ta sẽ thương thảo với quần hiền, mong trọng phụ đừng lo
Chư hầu vương tới, ta sẽ đích thân nghênh tiếp
"Lưu Trường há hốc mồm:" Trọng phụ là thần sao, nhìn ra đã đành, cả ta viết gì cũng biết
"Trương Lương lắc đầu cười:" Có gì đâu, đại vương để thư lên bàn thế kia, chỉ cần không phải bị mù đều nhìn thấy mà
"Mọi người cười lớn
"Mắt trọng phụ thật tốt, vậy trọng phụ thấy ta trả lời ra sao?""Không được, Chu Xương nghiêm túc lắm, đại vương trả lời như thế, ông ta sẽ nghĩ đại vương đang lừa mình
Đại vương phải nói: Chuyện này khó lắm, ta không làm được, còn không biết phải làm thế nào, sợ gây ra chuyện
""Hả? Phải trả lời thế à?""Nếu đại vương không tin có thể trả lời theo ý của mình
""Không, không, ta tin, mang bút tới đây
"Lưu Trường tức khắc viết một phong thư, viết xong định xé lá thư trước, Trương Lương ngăn lại:" Đại vương không ngại thì đem cả hai lá thư gửi cho ông ta
"Mọi người chẳng hiểu gì hết, nhưng Lưu Trường vẫn lựa chọn tin, người này thông minh hơn mình nhiều, nghe ông ấy không sai được
""Trọng phụ
Ta vẫn không hiểu
""Không sao, đợi đại vương nhận được thư trả lời của Chu Xương sẽ hiểu thôi
""Trọng phụ lần này tới nhất định phải ở lâu một chút nhé
"Trương Lương liếc Trương Bất Nghi:" Ở đây lòng phiền loạn, không tiện ở lâu
"