Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 297 - Chương 297: Con Nhóc Chảy Nước Mũi

Chương 297: Con nhóc chảy nước mũi

"Được rồi! Đừng khóc nữa!" Lưu Trường vụng về dỗ dành:"Nếu muội giận thì đánh ta là được, ta không đánh trả, được chưa?" Lưu Trường hạ mình hết cớ:"Muội còn khóc nữa là ta đánh muội đấy

" Lưu Trường nổi nóng hăm dọa

Vô ích Đường vương túc trí đa mưu không đối phó được với tiểu nha đầu

Lưu Trường dùng đủ mọi cách, nhưng Phàn Khanh khóc mãi, Lưu Trường liền kéo nàng tới dưới gốc cây, bất kể bẩn hay sạch, còn một cách phải nói thẳng thôi, ngồi xuống tò mò nhìn nàng:" Chẳng lẽ muội muốn gả cho ta như vậy? Chẳng lẽ quả nhân đã ưu tú đến mức đó

"Nghe câu này Phàn Khanh rốt cuộc cũng ngừng khóc, nàng trợn mắt:" Nếu huynh không có ý cưới ta, năm xưa vì sao ngủ chung chăn với ta

""Phì, khi đó chúng ta mới năm sáu tuổi, muội nói thế thì ta ngủ cùng Giả Nghị, Phàn Kháng, Chu Thắng Chi rồi, có phải cũng nên cưới họ! Sau này nên gọi là Giả vương phi, Chu vương phi??Phàn Khanh phì cười, chỉ là mắt vẫn còn sưng đỏ:" Bọn họ là nam

""Khanh, chúng ta chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, ta cũng luôn coi muội là hảo hữu, huynh đệ

Muội lại nói muốn gả cho ta, thế là sao chứ? Huống hồ, muội còn nhỏ hơn ta, muội hiểu gì là chuyện cưới gả?" Lưu Trường nhìn thẳng Phàn Khanh:" Nếu muội không tin, nào, muội nhìn ta nói, Trường, muội nhất định phải gả cho huynh, muội yêu huynh, thiếu huynh một ngày muội không sống nổi

Muội nói đi, nói xong ta sẽ cưới muội

"Phàn Khanh tức thì mặt đỏ rực, mắng:" Muội không nói đâu

""Đúng, chính là điều ta muốn nói, chúng ta quen nhau như thế, muội nói xem, muội nhìn cái mặt ta, có thể nói ra câu đó không? Dù sao ta không làm được

Có điều muội không phải là không có cơ hội, muội cứ yên tâm đọc sách, để bản thân thêm hiền huệ, tương lai ta mở lòng từ bi cưới muội

""Phì, nếu ta gả cho huynh thì đó là vinh hạnh của huynh!""A, đúng thế, vậy mới là Phàn Khanh của ta chứ, khóc lóc làm cái gì, nữ tử mà ta thích nhiều lắm, nhưng có thể ngồi xuống cùng bốc phét cùng trộm dê chỉ có muội thôi, cần gì phải thế

" Lưu Trường đưa tay ra giúp Phàn Khanh lau mũi, chê bai:" Muội xem muội đi, còn chảy nước mũi nữa, ai cưới một con nhóc chảy nước mũi

""Huynh nói ai là con nhóc chảy nước mũi

" Phàn Khanh tức thì lao vào đánh Lưu Trường:Lưu Trường nắm lấy đầu nàng, khiến Phàn Khanh không thể tới gần:" Ha ha ha, không cắn được nữa phải không?"Hai người tiếp tục trò chuyện, Phàn Khanh đột nhiên kêu lên:" Không đúng, huynh đừng có lừa ta, chư hầu một thê tám thiếp, nếu huynh cưới Tào Xu rồi, a phụ sẽ không gả ta cho huynh nữa

""Cái gì mà một thê tám thiếp, quả nhân nói bao nhiêu thê là bấy nhiêu thê, bao nhiêu thiếp là bấy nhiêu thiếp, ai quản ta được

""Nhưng huynh không muốn cưới ta

""Ài, muội lau sạch nước mũi đi rồi hẵng gả cho ta

"Hai người lại nô đùa thêm một lúc, cuối cùng Phàn Khanh hung dữ nói:" Nói cho huynh biết, không được bắt nạt Tào tỷ, tỷ ấy là người rất tốt, nếu huynh bắt nạt tỷ ấy, muội không sợ huynh đâu

""Bằng vào tay chân tong teo của muội à, muội học a phụ muội có tốt không, hai huynh trưởng muội đều khôi ngô như thế, đến muội như gà con

Cho muội biết, ta thấy muội ít tuổi mới nhường muội, chứ đánh nhau thật, bằng vào muội

Á á, đừng cắn! Con độc phụ này!"Khi Lưu Trường xoa xoa tay rời Phàn phủ, Phàn Kháng và Phàn Thị Nhân đang đợi y

"Kháng, ngươi lại đây chút

""Không lại

""Thị Nhân?""Thần cũng không lại, ai gây sự với đại vương, đại vương tìm người đó trút giận, không liên quan tới bọn thần

" Phàn Thị Nhân có kinh nghiệm rồi, nhìn đại vương là biết vừa chịu ấm ức từ chỗ muội tử, đang kiếm người trút giận:"Ha ha ha ha!" Lưu Trường bị vạch trần cũng không giận cười ha hả mỗi tay khoác vai một người đi về phía Đường vương phủ, vừa đi vừa nói:" Trong quần hiền của quả nhân, chỉ hai người là dũng mãnh nhất, gần đây luôn có người tìm ta, nếu để xá nhân ra mặt thì tổn thương hòa khí

Mấy ngày tới các ngươi chịu khó, cản giúp ta

""Nếu mời đại vương dự tiệc thì sao? Cũng ngăn cản à?""Cản chứ, cản hết! Chả phải tiệc tử tế gì, những kẻ đó đều muốn lợi dụng quả nhân, không phải thành tâm muốn mời

""Đại vương yên tâm, thần trộm hai thanh trường kiếm từ chỗ a phụ, kẻ nào dám tới mời tiệc, thần giết luôn

""Ặc, không cần, không cần, dù sao để họ không tới làm phiền ta nữa là được

Thế này đi, nếu ta thấy có thể đi thì giơ ba ngón tay, các ngươi không cần ngăn cản

"Đi về tới phủ, Lưu Trường liền để hai huynh đệ Phàn gia canh cửa, bản thân gọi Giả Nghị đi vào phòng trong:" Giả Nhị lại đây, quả nhân có chuyện muốn hỏi ngươi

"Giả Nghị ngoan ngoãn đi tới

"Quả nhân bắt đầu hơi lo cho đám huynh đệ bên cạnh rồi

" Lưu Trường cau mày:"Đại vương lo cái gì?""Ngươi nói xem, nếu quả nhân đem chúng về nước Đường thì sao?"Giả Nghị tròn mắt:" Đại vương vì sao muốn như thế?""Ta biết tính cách bọn chúng, tản mạn quen rồi, không thích hợp tới thái học, không bằng theo ta tới nước Đường, làm cận thần của ta, như thế nếu xảy ra chuyện gì, ta còn che chở được

""Đại vương, bọn chúng phần đông còn nhỏ, là độc tử trong nhà, sao có thể theo đại vương tới nước Đường

”"Vậy để sau nói

" Lưu Trường lắc đầu:" Do nữ ta vẫn chưa tới à?"Giả Nghị vội đáp:" Vài ngày nữa tới ạ

""Ừm, phụ đệ của ngươi cũng bố trí rồi, sau này trị gia cho tốt, nếu để ta biết ngươi ức hiếp do nữ ta, ta sẽ không tha cho ngươi đâu

""Xin trọng phụ yên tâm

" Giả Nghị vội bái lạy:Lưu Trường chỉnh trang phục, dẫn xá nhân ra ngoài thành, y muốn đi đón một người, Triệu quốc tướng Chu Xương

Vị đại thần hơi lắm này trước nay luôn cần mẫn cẩn trọng quả lý nước Triệu, tới năm ngoái Chu Xương viết thư cho Lưu Trường, xin y tương trợ, đừng thi hành chính sách mới

Khi đó Lưu Trường dựa theo căn dặn của Lưu hầu, trả lời ông ta bằng hai bức thư hoàn toàn khác nhau

Nay Chu Xương về Trường An, cũng biểu thị Lưu Trường có thể tiếp tục kế hoạch của mình rồi

"Trọng phụ!"Nhìn thấy Lưu Trường tươi cười đi về phía mình, Chu Xương có chút hoảng hốt

Năm xưa đứa nhóc bé xíu xô phải mình nay đã có bằng mình rồi, mặc trang phục đỏ rực, không khác gì người lớn, tướng mạo anh vũ, nếu có thêm râu thì đúng là người lớn rồi

Chu Xương cúi người hành lễ bái kiến:" Thần bái kiến Đường vương, không dám nhận xưng hô như thế

""Trọng phụ nói gì vậy

" Lưu Trường nâng tay ông ta lên, thân thiết nói:" Lâu lắm không gặp, trọng phụ vẫn khỏe mạnh như xưa

""Thần chưa từng thay đổi, đại vương không còn như trước nữa

"Khi thái hậu thực hiện chính sách mới, Lưu Trường là người đi đầu, những quốc tướng tới từ địa phương này, lòng oán trách Lưu Trường

Bọn họ được Lưu Bang đưa tới các nơi làm quốc tướng, hành vi của thái hậu rất dễ bị người ta lý giải là diệt trừ thế lực thân Lưu, an bài thế lực của mình

Trong mắt bọn họ Lưu Trường thân là tông thất thì phải đứng về phía họ Lưu, chứ không phải giúp thái hậu áp chế các nước

Trương Bất Nghĩ nghe vậy liền nổi giận, tay lập tức đặt lên chuôi kiếm, trừng mắt nhìn Chu Xương

Chu Xương ngạc nhiên:" Người này là ai?""Xá nhân Trương Bất Nghi của ta, xin trọng phụ chớ trách tội

"Chu Xương vuốt râu khen:" Đúng là thần nhân vậy

"Triệu Bình cười nhạo quay đầu đi

Lưu Trường không để ý, kéo tay Chu Xương đi về phía phủ của mình:" Trọng phụ có nhận được thư của ta không?"Chu Xương mím môi không đáp

Bình Luận (0)
Comment