Sứ giả nước Triệu đúng là tới rồi, tam vương sắp tiến hành gặp mặt, xác định chuyện xuất binh thu phục Liêu Đông
Nước Yên trong đại chiến trước đó chẳng gặp phải tổn thất gì lớn, Yên vương hùng tâm tráng chí, muốn nước Yên quay lại thời bản đồ lớn nhất
Mà triều đình cũng không phản đối, chỉ là đám người Hồ không đáng kể, đâu phải đi đánh Hung Nô, huống hồ đám người Hồ đó thần phục Hung Nô, trước đó còn muốn níu kéo binh lực nước Yên
Tranh thủ Hung Nô vừa thảm bại, không rảnh ngó tới phía đông, tiêu diệt đám người Hồ này là phù hợp với quốc sách của Đại Hán
Nếu đợi Mạo Đốn phục hồi, nước Yên muốn thu phục nơi này không dễ nữa
Mạo Đốn không phải là một tên mãng phu chỉ biết đánh trận, ông ta như cái que nguấy phân, liên tục gây chuyện cho Đại Hán
Yên vương trước kia làm phản, Trần Hi nổi loạn, hay Hàn vương Tín phản bội đều do Mạo Đốn đứng sau, cả sự kiện Lư Quán cũng được Mạo Đốn gửi thư mời làm Hung Nô vương
Thậm chí với Nguyệt Thị, Mạo Đốn cũng từng phái sứ giả nói với Nguyệt Thị vương, chỉ cần giết sứ giả nước Đường, ông ta sẽ không tính chuyện cũ
Bởi thế tác chiến với Hung Nô còn là cả ở mặt ngoại giao, đồng minh cũng phát huy tác dụng cực lớn
Phùng Kính sớm nhìn ra điểm này, hắn nhiều lần đề nghị nước Đường nên phái sứ giả tới Tây Vực, kết giao với các nước ở đó, tranh đoạt quyền khống chế Tây Vực
Hiền nhiên nước Yên thảo phản Liêu Đông cũng là một phần của cuộc chiến lớn
Lưu Trường rất coi trọng sự kiện này, dù sao tác chiến với Hung Nô nhiều nhất vẫn là nước Đường
Cuộc chiến trước đó làm Hung Nô phát sinh thay đổi lớn, Mạo Đốn bắt đầu buông quyền cho đám nhi tử, lần lượt sắc phong chúng ở nhiều nơi, quyền kế thừa của Kê Chúc tựa hồ không tồn tại nữa
Điều này với Đại Hán mà nói là chuyện tốt, vì kết quả tất yếu của nó là nội chiến
Nhưng mọi người không hiểu, vị hùng chủ này vì sao lại làm như thế, tựa hồ ông ta đang đợi nội loạn, như vậy thì có lợi gì với Hung Nô? Tự dưng tiêu hao thực lực của mình mà thôi
Nơi ba vị đại vương gặp nhau là Đại Huyện của nước Đường
Lưu Trường ngồi trên chiến xa xa hoa, rầm rộ dẫn người tới Đại Huyện
Đại Huyện có vương cung, dù sao trước kia Đại Hán có Đại vương, vì thế địa điểm kết minh đặt ở Đại vương cung
Lưu Trường thong thả đi tới Đại Huyện, khi y tới nơi thì Triệu vương và Yên vương đều tới rồi, họ không đi một mình mà mang theo đại thần tâm phúc
Triệu vương và Yên vương ngồi đối diện nhau, tuy cách rất gần, nhưng quan hệ chẳng ra sao, cũng không phải tệ, chẳng qua là không tiếp xúc gì, nên hai người nhìn nhau chẳng biết nói gì, khung cảnh hơi lúng túng
Đúng lúc này đột nhiên từ xa có tiếng tấu nhạc
"Nhận lệnh từ Hán hoàng !""Đem quân thảo phạt Hung Nô !""Hát vang Phát Trận Nhạc !"Có người hát vang, ca từ tán dương Đường vương, trong tiếng nhạc, sáu thớt tuấn mã cùng màu kéo một cỗ xe lớn tới
Lưu Trường ngông nghênh từ trên xe đi xuống, giáp sĩ như hổ lang xông vào chia ra đứng xung quanh, tay cầm trường mâu
Yên vương còn đỡ chứ Triệu vương lúc này há hốc mồm, còn các đại thần đi theo bọn họ thì toán thân run bần bật
Đường vương sắp phản rồi
Mọi người vội đứng dậy tham bái, Lưu Trường đi thẳng lên thượng vị ngồi xuống, bấy giờ mới hạ lệnh:" Các ngươi có thể ngồi được rồi
"Lưu Như Ý nhìn cái xe:" Trường đệ, làm vậy là quá giới hạn rồi
""Vì quốc sự mà tới, nơi này chỉ có quân vương, không có huynh đệ
"Lưu Trường lớn tiếng nói, Lưu Như Ý lắc đầu, không nói gì thêm
Lưu Trường lệnh người mang rượu thịt tới, ăn thỏa thuê một lúc, nói:" Quả nhân nghe nói Yên vương muốn thảo phạt người Hồ, tặng cho chiến mã và quân giới để thêm can đảm
""Bái tạ đại vương!""Triệu vương phải phái một đại tướng, thống soái quân sĩ nước Yên
""Trường
Đại vương, Chu tướng là quốc tướng nước Triệu, nếu cho nước Yên mượn, e sẽ ảnh hưởng tới canh tác năm sau
" Thái độ của Triệu vương rất rõ ràng, chỉ cần lợi ích:Yên vương cũng rất hiểu chuyện:" Nguyện tặng lương thảo năm vạn thạch, sau khi phá Liêu Đông, thu hoạch chia cho Triệu một thành
"Lưu Trường lên tiếng:" Quả nhân cho nước Yên mượn 3000 chiến mã, cung nỏ quân giới chỗ quả nhân nhiều lắm
Cũng không cần tặng quả nhân cái gì, đợi phá Liêu Đông, quả nhân lấy tám thành
""Tám thành?" Tướng lĩnh nước Yên trợn tròn mắt, phẫn nộ hét lên:Lưu Trường bẻ xương dê trong tay, nhìn hắn:" Sao, ngươi thấy tám thành không đủ à? Ha ha ha, chín thành cũng được
"Yên vương vội nói vào:" Đại vương, thu hoạch lần này có thể đưa hết tới nước Đường, ta chỉ cần địa bàn và người thôi
""Quả nhân không để ngươi bị thiệt, thôi, tám thành đi, quả nhân tặng ngươi ít quân giới, vũ trang một vạn người, ba nghìn kỵ binh, thảo phạt người Hồ, vậy là dư rồi
"Triệu vương không sao cả, dù gì họ phái đi một người thôi, có được một thành là đủ rồi
"Hôm nay gặp mọi người, quả nhân rất vui, nào, Triệu vương, múa trợ hứng cho quả nhân
"Bầu không khí trong điện tức thì trầm xuống, đại thần nước Triệu ai nấy phẫn nộ đứng dậy, chủ nhục thần chết, Đường vương đi quá xa rồi
"Cái thằng nhãi này!" Triệu vương mắng lớn, giơ khúc xương lên muốn ném Lưu Trường, ra hiệu đại thần ngồi cả xuống:Lưu Trường cưới phá lên, chỉ mặt bọn họ:" Nơi này không phải là Trường An, làm ra vẻ nghiêm túc làm cái gì?"Yên vương cũng cười to:" Đại vương làm các đại thần kinh sợ không nhỏ, ta thấy vài vị nước Triệu chuẩn bị học Lan Tương Như rồi
""Quả nhân không phải là Tần vương, các ngươi không phải Lan Tương Như, ngồi đó làm gì, tới uống rượu đi
" Lưu Trường phất tay:Đại thần nước Triệu bấy giờ mới biết là đùa, vội bái tạ tới nhận rượu, đùa kiểu này ai chơi nổi
Lưu Trường cũng không làm ra vẻ uy nghi quân vương nữa, ngồi ngả ngớn cho thoải mái:" Người Hung Nô không coi trọng Liêu Đông, nơi đó băng giá, chẳng có gì
Huynh trưởng, huynh xuất binh đừng chỉ nghĩ tới chiếm đất, nghĩ cách thu phục người Hồ ấy
Đừng để họ chạy nữa, nước Yên thiếu nhất là người, tranh thủ đánh một bộ phận, giữ một bộ phận
""Bảo với Chu Bột, ông ta đừng tham công mà giết hết người
""Chu Bột là người vì công lao mà chuyện gì cũng làm ra được, năm xưa đánh Hàn vương Tín, địch đầu hàng rồi mà ông ta không dừng tay
Về người Hồ, cố gắng vỗ về, đánh cho họ phục, đánh cho họ thành bách tính nước Yên
Huynh xem nước Đường, rất nhiều người Hồ, lúc đánh trận họ có thể kỵ xạ, bình thường có thể chăn ngựa
""Ta hiểu rồi
" Yên vương gật đầu:Lưu Trường nhìn sang Như Ý:" Sau này huynh khỏi lập quân đội nữa, ba mặt của huynh đều an toàn, quốc lực cũng yếu, lập quân đội làm gì? Toàn lực canh tác đi, làm hậu cần cho các nước, bọn đệ sẽ không bạc đãi huynh
""Đệ có một nhóm người Hồ, vốn định đưa tới Sóc Phương, nhưng người Hồ ở đó nhiều lắm rồi, đưa tới nước Triệu vậy
Huynh thiếu nông cụ đồ sắt thì cứ nói, không thiếu phần của huynh đầu
""Tiếp theo huynh khỏi phải nghĩ gì hết, toàn lực làm nông dệt vải đi, nước Triệu đất canh tác nhiều nhất, vậy mà huynh có chút sản lượng đó, có xứng với công bồi dưỡng của ta không? Ta từ nhỏ nuôi huynh lớn, không phải để huynh ngồi ăn chờ chết, thiếu gì cứ nói, phải tận dụng hết đất đai
"Lưu Như Ý hoàn toàn không để ý tới chỗ không đúng trong lời của Lưu Trường, hắn hết sức kích động:" Trường đệ, tốt quá, tốt quá rồi
Không phải đệ muốn xem múa à? Nói đi, muốn quả nhân múa cái gì?""Huynh không phải là mỹ nhân, ta xem cái gì chứ?" Lưu Trường mặt khinh thường vị ca ca thiếu tiền đồ:" Thân là quân vương, huynh phải giữ uy nghi, nếu không sao người khác phục? Chẳng qua chỉ là chút vật tư, cần gì kích động thế? Phải có tầm nhìn xa, thản nhiên trước vinh nhục, hiểu chưa?""Được, được, quả nhân biết rồi
" Như Ý gật đầu, chỉ cần có vật tư thì ai nói gì hắn cũng gật: