Đất Tề xảy ra nhiều chuyện như vậy, cho nên Lưu Trường cũng không còn tâm tư đi những chỗ khác nữa
Những gì đã xảy ra ở nơi đây khiến y nghĩ ra được rất nhiều ý tưởng, chẳng hạn như làm cách nào để tăng cường các bộ máy giám sát hiện tại
Lưu Trường liền tạm thời bảo Ngụy Báo phụ trách mọi việc ở nước Tề, chờ quốc tướng mới đến, còn chính mình lại mang theo Loan Bố rời khỏi đất Tề
Thuyền chậm rãi lướt tới, Lưu Trường chống nạnh đứng ở phía trước, gió không ngừng thổi xiêm y của y bay lên, Loan Bố đứng cách đó không xa, nhìn bóng lưng có chút cô tịch của đại vương lại không khỏi lắc đầu, hắn biết Đại vương làm ra một lựa chọn rất quan trọng, giống như y nói, trong đại ca của thiên hạ cùng đại ca của mình, y lựa chọn người trước
Đối với một người đặt người nhà lên hàng đầu như Lưu Trường, quyết định như vậy thật sự là có chút thống khổ
Loan Bố đau lòng nhìn đại vương nhà mình, y đã đứng ở mũi thuyền rất lâu
Hắn chưa từng thấy Đại vương biểu hiện ra bộ dạng trầm cảm giống như bây giờ
Loan Bố suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn đi tới bên cạnh Lưu Trường, đứng ở phía sau lưng y, cùng nhìn dòng sông không ngừng tuôn trào nơi xa xa, cảm nhận được cơn gió nhẹ nhàng thổi tới trước mặt, tiếng nước chảy róc rách, cảm nhận được dòng nước lúc va chạm với mũi thuyền bị chia thành hai nửa, lướt qua hai bên, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy ở phía xa xa có "cá chuồn" nhảy lên, lại nhanh chóng chui vào mặt nước, Lưu Trường nhìn về phía mặt nước xa xa kia, lâm vào trầm tư
"Loan Bố à
" Lưu Trường khẽ kêu lên
Loan Bố đáp: "Đại vương?"Lưu Trường nói: "Quả nhân đứng ở chỗ này có phải là cực kỳ đẹp mắt hay không? Nếu gió này lớn hơn một chút thì quá tốt, xiêm y cũng không thể bị thổi lên
"Loan Bố đáp: "Ặc
Đại vương đứng ở chỗ này chỉ bởi vì đẹp mắt?"Lưu Trường nói: "Nếu không thì sao? Ngươi thử nói xem, tư thế vừa rồi như thế nào?"Loan Bố đáp: "Rất đẹp!"Lưu Trường cảm thấy mỹ mãn bắt đầu nhếch miệng cười ngây ngô, "Cũng chính vì Quả nhân có thể khiến bộ xiêm y này nổi bật lên, Quả nhân mặc cái gì cũng rất đẹp! Lúc trước bọn họ khen ta đẹp, ta còn lầm tưởng bọn họ là yêu ta, sợ ta, muốn cầu cạnh ta, thế nhưng hôm nay xem ra, Quả nhân đúng là rất đẹp, bọn họ cũng không hề nói dối!""Chuyện này
" Loan Bố trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì nữa, hiện tại là thời điểm để đàm luận về cái đẹp hay sao?Lưu Trường nói: "Chuyện của nước Tề, quả nhân cũng đã nghĩ kỹ rồi
""Quả nhân nghĩ ra một người, để cho hắn đảm nhiệm tướng nước Tề
"Loan Bố hỏi: "Là người nào vậy ạ?""Trương Bất Nghi!""Không thể được thưa Đại vương!!" Loan Bố mở to hai mắt, vội vàng mở miệng nói: "Trương Bất Nghi tuy là năng thần, nhưng đối nhân xử thế thật sự không thích hợp với nước Tề hiện tại, quốc gia này hiện đang rối loạn, cần phải sắp xếp một người ổn trọng tới trấn an mọi người, ngài phái Trương Bất Nghi đi tới, hắn làm sao có thể trấn an được mọi người?""Ừm
Cũng có đạo lý, nước Tề vốn lớn như vậy, nếu để hắn đảm nhiệm chức tướng nước Tề, vậy mưu phản thì phải làm sao bây giờ?" Lưu Trường vuốt ve cái cằm, bỗng nhiên hỏi: "Vậy nhờ Như Ý cấp Chu Bột cho nước Tề mượn dùng thì sao?"Loan Bố nói: "Chuyện này càng không được
Đại vương, nước Triệu cũng cần quốc tướng đó! Nếu Chu Bột tới nước Tề, vậy nước Triệu nên tự xử ra sao?"Lưu Trường tức giận nói: "Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, nếu không ngươi bơi trở về làm quốc tướng là xong!"Nghe được Lưu Trường oán giận, Loan Bố trầm tư một lát, "Thật ra thần chọn được một người, không biết Quý Bố thì sao?""Quý Bố à
" Lưu Trường cau mày, trầm tư một hồi lâu, "Hắn thực ra cũng được
Được rồi, vậy để Quý Bố làm đi!"Loan Bố xoa xoa cái trán, cũng may Đại vương bỏ đi ý niệm điên cuồng trong đầu, để cho Trương Bất Nghi làm quốc tướng? Đây không phải là hành động mời chuột đến thăm kho thóc sao? Hắn là thiên tài một quận mà Lưu hầu tự mình nói, cũng có thể làm Thái thú của một quận, lớn hơn nữa thì có thể mưu phản
"Đại vương, thần nghe nói ngài để cho con của Tề Vương là Lưu Chương phụ trách Tú Y, hiện giờ nước Tề xảy ra nhiều chuyện như thế, vậy hắn có phải hay không
""Hắn thông minh hơn nhiều so với tên huynh trưởng của hắn, huống chi Tứ Quân cũng không phải là ông cậu ruột của hắn, không có gì đáng ngại!" Lưu Trường lại nói tiếp: "Người mà quả nhân có thể dùng vẫn còn quá ít, toàn bộ Đại Hán cũng như thế
Vẫn phải nghĩ biện pháp bồi dưỡng ra càng nhiều người đọc sách thôi
Thiên hạ này dù sao vẫn không có nhiều người vừa mới sinh ra đã thâm hiểu tri thức như Quả nhân
Chúng ta bắt sáu tên Huyện lệnh ở đất Tề, trong đó đã bốn tên họ Tứ, thế này còn chịu nổi sao?""Bọn chúng sở dĩ có thể làm quan, chính là bởi vì a phụ của bọn chúng để cho chúng đọc sách
Chúng ta cũng phải để những người khác có thể được đọc sách
"Hai người tán gẫu, Loan Bố không còn nhắc tới chuyện của Tề vương nữa, người sáng suốt đều có thể biết, Tề vương sẽ chống đỡ không được lâu nữa, mà cũng không biết vì sao Tề vương lại không muốn gặp người, cho dù Lưu Trường xông vào tìm hắn, hắn cũng chỉ lắc đầu không nói
Lưu Trường liền rời đi, có lẽ trong lòng y đã sớm chuẩn bị tốt việc mất đi đại ca, mà loại chuẩn bị này cũng đã làm xong khi y hạ lệnh giết chết Tứ Quân rồi
Lúc thuyền dừng ở quận Thượng Đảng, người đến đón bọn họ vẫn là người quen cũ
Trên dưới nước Đường sau khi biết được chuyện của nước Tề cũng đã chuẩn bị tốt việc xuất binh, chỉ cần Lưu Trường ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ lập tức tiến về Tế Bắc, san bằng toàn bộ nước Tề
Mà người nghênh đón Lưu Trường ở chỗ này chính là các trọng thần của nước Đường do Lý Tả Xa cầm đầu, ngoại trừ mấy người như Vương Lăng, Chu Kiến không đến, những trọng thần còn lại, thậm chí ngay cả Thứ sử Kỷ Thông lúc trước sắp đặt mồi nhử đến treo Đường vương cũng tới
Lưu Trường cười cười xuống thuyền, bước nhanh đến trước mặt quần thần, nghênh đón đám quần thần bái kiến
"Ha ha ha, Quả nhân thật không ngờ, Thái úy vậy mà không quản đường xa đến Thượng Đảng nghênh đón ta!"Lưu Trường cười nói, Lý Tả Xa nghiêm túc hồi đáp: "Nếu Đại vương không trở về, thần chắc chắn sẽ tới nước Tề nghênh đón Đại vương
""Ài, chỉnh đốn một nước Tề, còn không cần Thái úy ra mặt, Quả nhân đơn thương độc mã cũng có thể chỉnh đốn sạch sẽ!" Lưu Trường nói xong, lập tức cười ha hả bái kiến Cái công
Cái công thoạt nhìn lại già thêm một chút, tóc bạc đả điểm đầy đầu, chống nạng, giống như thần tiên, khi nhìn thấy Lưu Trường, lão có chút tức giận, "Ta nghe nói khi Đại vương xử trí chính lệnh, từng nhiều lần nói phương pháp của Hoàng lão không đủ để hưng quốc
Chuyện này là vì sao vậy?"Lưu Trường giật mình: "Hả? Quả nhân chính là học trò của ngài, sao có thể nói ra những lời như vậy được?""Đây thật sự là lời nói của Trương tướng!" Lưu Trường thề son sắt nói