Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 76 - Chương 076: Lữ Hậu Đánh Người

Chương 076: Lữ hậu đánh người

Chát !Làm tất cả bất ngờ là Lữ hậu giáng một cái tát thật mạnh vào mặt Thích phu nhân, Thích phu nhân kêu lớn, ôm nửa bên mặt còn lại, đôi mắt nhìn Lữ hậu vừa đầy kinh sợ lại chứa oán hận

"Tất cả những chuyện này đều do ngươi mà ra

" Lữ hậu mắng chửi, Thích phu nhân căn bản không phản bác, chỉ khóc không ra tiếng

Sắc mặt Lưu Bang hòa hoãn hơn một chút, lúc bấy giờ ông mới nhìn Trần Bình ở bên cạnh:" Ngươi không sao chứ?"Trần Bình lắc đầu:" Thần vô ý bị ngã, chỉ xước chút da thôi

""Ngươi rõ ràng bị thằng nhãi kia đâm một kiếm, sao lại nói là ngã chứ?""Thần rõ ràng là bị ngã, bệ hạ sao lại nói là bị đâm chứ? "Lưu Bang mím môi:" Nếu là bị ngã, vậy thì tìm thái y lệnh chữa trị đi

"Trần Bình vâng lời, cúi đầu ra ngoài

Đợi Trần Bình đi rồi, Lưu Bang mới trừng mắt với Lữ hậu, mắng:" Sao còn không đưa hai thằng nhãi kia đi!!"Sắc mặt Lữ hậu rất lãnh đạm, tựa hồ chẳng để ý tới tiếng quát tháo của Lưu Bang, xoay người đi tới, kéo Lưu Hằng và Lưu Trường mặt còn đần ra rời đi

Lưu Hằng không chống lại, theo mẫu hậu cùng đi, Lưu Trường thì vùng khỏi tay Lữ hậu

"A mẫu! Nhị ca còn ở đây!""Đừng thừa lời, đi theo ta!" Lữ hậu tóm cổ nó, kéo khỏi đại điện:"Nhị ca!" Lưu Trường bị kéo đi vẫn vùng vẫy hét lớn:Còn Lưu Bang lại phất tay cho Thích phu nhân đi, trong đại điện chỉ còn lại Lưu Doanh và Lưu Bang

Trong tay Lưu Doanh vẫn cầm kiếm, vừa rồi Lữ hậu từ lúc vào tới lúc ra đều không nhìn hắn lấy một cái, làm hắn hết sức tủi thân

Mà lúc này chỉ còn lại hai phụ tử, trong lòng Lưu Doanh tức thì hoang mang, không biết tiếp theo mình nên làm cái gì

"Thằng nhãi! Còn không mau hạ kiếm xuống!!" Lưu Bang mắng:Lưu Doanh nói ngay:" Vậy phụ hoàng phải đồng ý với nhi thần, không đưa hai ấu đệ tới đất phong

"Nguyên nhân Lưu Doanh kích động như thế rất đơn giản, ở thời đại đó, ra ngoài đi xa một chuyến là chuyện vô cùng nguy hiểm

Có rất nhiều người trưởng thành chết trên đường đi, mà tỉ lệ trẻ con chết yểu lại càng cao tới kinh người

Đưa hai đứa bé tới nơi như nước Đại, nước Triệu, cơ bản là phán tử hình rồi

Nhất là độ tuổi như Lưu Trường, còn sống mà tới đất phong hay không là dấu hỏi chấm

Lưu Bang nghe hắn nói thế thì càng thêm tức giận, ông ta đứng bật dậy, đi qua đi lại trong đại điện, rống lên liên hồi:" Thứ ngu xuẩn, ngu xuẩn, trẫm làm sao lại có đứa nhi tử ngu xuẩn như ngươi! Ngu xuẩn!"Giọng ông ta mỗi lúc một lớn, Lưu Doanh lùi liền hai bước, tay vẫn cầm kiếm

Lưu Bang thình lình nhìn về phía Lưu Doanh, mắng:" Ngươi thực sự cho rằng trẫm muốn mưu sát nhi tử của mình sao?? Ngươi có biết một thứ gọi là mưu lược không? Ngươi có biết một loại người là mưu sĩ không? Ngươi muốn ngăn cản trẫm?""Sao ngươi không đi triệu tập bách quan, cùng dâng thư? Vì sao không đi liên lạc với Sở vương Kinh vương? Vì sao không đi thương lượng với mẫu thân ngươi? Vì sao ngươi không tới trước linh vị của đại phụ đại mẫu không? Cho dù ngươi mua chuộc thái y để hai đứa đệ đệ của ngươi bệnh nặng không thể đi tới đất phong cũng được

""Có bao nhiêu biện pháp mà ngươi không làm, lại nhất định muộn chọn cách cầm kiếm tới trước mặt trẫm tự vẫn?"Lưu Doanh lắc đầu, kiên định nói:" Mưu lược của nhi thần không bằng phụ hoàng, chỉ có thể dùng cách này

"Lưu Bang tức muốn điên, không nói cách nào cho đứa nhi tử ngu ngốc này hiểu được, quát:" Cút đi, trẫm không phái chư hầu vương đi nữa, cút về đợi a mẫu ngươi răn dạy đi! Cút!"Lưu Bang không muốn nhìn thấy đứa nhi tử làm người ta phiền lòng này nữa

Trước đó ông ta sở dĩ phẫn nộ, không phải vì đứa nhi tử này cầm kiếm xông vào cung, ông ta cực kỳ hiểu đứa nhi tử này, hắn hoàn toàn không có gan mưu phản

Ông ta sở dĩ phẫn nộ là vì Lưu Doanh lựa chọn biện pháp giải quyết ngu xuẩn

Đây mà là cách thái tử nên dùng à? Rõ ràng có bao nhiêu biện pháp để lựa chọn như vậy

Lưu Bang phái Lưu Trường tới nước Đại, đây chỉ là một cái cớ để Lữ hậu lùi bước, nếu Lữ hậu thực sự tàn nhẫn đồng ý, vậy ông ta có thể nuốt lời, trở mặt không chịu nhận, dù sao chuyện như vậy ông ta làm không ít

Quyền quyết định cuối cùng, một phiếu phủ định trong tay ông ta, ông ta là hoàng đế, ai làm gì được trẫm?Nhưng ông ta vạn vạn lần không ngờ tới, thằng nhi tử ngốc này lại coi là thật, lại còn muốn cầm kiếm tới trước mặt mình tự sát

Tức trào màu, cho dù ngươi không giống trẫm, vậy ngươi phải giống a mẫu ngươi chứ? Chẳng lẽ lúc trẫm ném ngươi xuống xe, đầu ngươi hỏng rồi à?Lưu Doanh mừng rỡ, vội vàng bỏ kiếm xuống, quỳ bái Lưu Bang

Lưu Bang không muốn nhìn hắn dù chỉ một cái

Lưu Doanh định đi, chợt Lưu Bang gọi lại:" Lát nữa tới phủ thăm Trần Bình, màn theo thuốc, đích thân bôi thuốc cho ông ấy, hầu hạ ông ấy

""Vâng!"Đợi tới khi Lưu Doanh đi rồi, Lưu Bang chỉ còn biết thở dài, lắc đầu

Thích phu nhân lại chạy tới, vẫn còn khóc

"Không đánh nàng đau chứ?""Hoàng hậu đánh thiếp, chỉ đau thân thể

Bệ hạ đánh thiếp, thiếp đau trong tim

""Ài

Không phải trẫm cố ý đánh nàng

Chỉ là sao nàng có thể nói thái tử muốn mưu hại Như Ý chứ? Nàng cũng thấy rồi đấy, thái tử tuy kém cỏi, nhưng đối xử với mấy huynh đệ rất tốt

Sau này chớ nói như thế, nhất là trước mặt ngoại thần, càng không thể nói như thế

"Trong Tiêu Phòng Điện, Lưu Trường và Lưu Hằng mỗi người một câu, giảng giải cho Lữ hậu chuyện phát sinh ở Tuyên Thất Điện

"Con vì thấy Trường đệ nhỏ tuổi, thế nên tới Tuyên Thất Điện, cầu xin phụ hoàng thay đổi quyết định, để con thay Trường đệ tới đất Đại

Khi con đang nói, thái tử đột nhiên xông vào, nói muốn phụ hoàng thay đổi ý định, nếu không sẽ tự sát

""Phụ hoàng nổi giận, lệnh thái tử ra ngoài

""Thích phu nhân nói

Thích phu nhân nói thái tử giả dối, muốn mưu hại Triệu vương, phụ hoàng phẫn nộ, đánh phu nhân

Nghe Thích phu nhân nói thế, thái tử bi phẫn rút kiếm muốn tự sát, Trần hầu đi tới ngăn cản, muốn đoạt kiếm của thái tử, không may bị thái tử làm bị thương

Sau đó Trường đệ xông vào

" Lưu Hằng kể chuyện không thêm thắt cảm xúc, chỉ nói sự việc:Lưu Trường nhảy vào:" Bản vương xông vào điện, nhìn thấy mọi người vây quanh nhị ca, muốn làm chuyện không tốt, bản vương liền dùng kiếm gỗ đâm Trần Bình

Hả, tứ ca vừa rồi nói gì, Trần Bình tới cứu nhị ca à?"Lưu Hằng kệ nó:" Khi mọi người đều không khuyên được thái tử, Trường đệ đưa ra diệu kế, đệ ấy giả vờ đe dọa Thích phu nhân, Trần hầu, nói: Nếu nhị ca có gì bất trắc, sẽ giết cả nhà bọn họ, chó gà không tha

Thái tử nghe thế liền do dự, không tự vẫn nữa

"Lưu Trường ngớ người, vội gật đầu:" Đúng, đúng, đúng là một diệu kế của con

"Từ trong miệng bọn chúng, Lữ hậu đã hiểu tình huống khi đó rồi, bà gọi một cung nữ tới, nhỏ giọng dặn dò gì đó, rồi nhìn sang hai đứa bé:" Hằng, ngươi làm rất tốt

"Trên mặt Lữ hậu không ngờ xuất hiện nụ cười hiếm có, bà xoa đầu Lưu Hằng:" Buổi tối gọi Bạc phu nhân tới, chúng ta cùng dùng bữa

""Đa tạ mẫu hậu!"Lưu Trường la lên:" Vậy con thì sao, con nữa? Diệu kế của con cứu nhị ca đấy!"Lữ hậu hoàn toàn không để ý tới nó, chỉ coi nó như không khí nhảy đi nhảy lại trước mắt

Thái tử Lưu Doanh kích động đi vào trong điện, tới ngay trước mặt Lữ hậu:" A mẫu, phụ hoàng đã

"Chát !Một cái tát thật mạnh, Lưu Doanh bị đánh tới chóng mặt, lùi lại mấy bước, sợ hãi nhìn mẫu thân

Môi Lữ hậu run cả lên:" Quỳ xuống!"

Bình Luận (0)
Comment