Già Thiên

Chương 1277

Sương mù chậm rãi lưu động, tĩnh mịch là chủ đề muôn đời, không có một chút thanh âm, đây là Vực ngoại, một vùng đại địa tách ra, là Thiên vực cao cao tại thượng.

Trên thực tế những sương mù mênh mông kia cũng không phải là sương mù, mà chân chính là hỗn độn. Nơi này cực kỳ hoang vu, còn giữ lại khí cơ của thời nguyên thủy nhất.

Đối với tu sĩ mà nói, hỗn độn là nguyên khí quý giá, nếu có thể luyện hóa sẽ hóa thành lệ khí Pháp bảo, sẽ diễn biến bí ẩn của thiên đạo. Thế nhưng người sử dụng được không nhiều lắm, tới cảnh giới Thánh nhân mới có thể hấp thu và luyện thể.

Ở Vực ngoại quan sát phía dưới, là một tinh tú xinh đẹp vô cũng to lớn bao la hùng vĩ, mà nó cũng chỉ là một phần tử trong các tinh tú trong vòm trời, có thể nói như là muối bỏ biển.

- Nằm ẩn ở đây, hoàn toàn rời xa cổ tinh, nếu không có phát hiện một tổ tọa độ kia, ai có thể tìm tới được?

- Thần triều viễn cổ sớm đã dự cảm tới tình cảnh không ổn, chuẩn bị tốt đường lui, vứt bỏ tổ địa ngày xưa, thật đúng là quyết đoán!

Đây đã là Vực ngoại, cách Sinh Mệnh cổ Tinh một đoạn khoảng cách, nếu không có trận thai cường đại và thần bí của Hắc Hoàng, người bình thường không thể vượt hư không đến đây.

Con đường thành tiên sắp mở ra, không lâu trước đây hai vị Sát tổ khủng bố cường thế xông vào giả tiên môn, chuyện đó làm cho hai đại Thần triều dự cảm tới hồi nguy cơ, nên đã làm tốt chuẩn bị thối lui toàn diện.

- Cuối cùng vẫn bị tìm được, tuyệt không thể để cho người nào chạy thoát!

Lão Đao Bả Tử đứng ở bên cạnh Tề La rít gào, hắn muốn báo thù cho bảy vị thúc bá.

Sát Thánh sớm khôi phục lại bình tĩnh, thần sắc hờ hững không vui không buồn, lúc này trong đầu lão chỉ có một ý niệm: hủy diệt Địa Ngục cũng Nhân Thế gian, để cho huyết hồn của bảy người con có thể ngủ yên.

Thiên vực, đây là một vùng hỗn độn khô cằn, là một cái thời không nhỏ hẹp trời sinh tự thành một vòm trời nhỏ, sau khi bị khai phá ra mới hóa thành một cõi thiên đường.

Đại mộ của Độc Nhân mới đây không lâu xuất hiện tại giả tiên môn, đó là một thần thổ hỗn độn chân chính bị phát hiện, là một thế giới nhỏ bên trong sinh cơ bừng bừng, ẩn chứa có các loại cổ dược cũng thần trân.

Mà chỗ vòm trời này lại là loại thần thổ hỗn độn khô cạn sau lại hóa thành, mất đi chín phần linh khí, nhưng cũng là bảo địa khó có được.

- Đây là chỗ bế quan của Thần minh thượng cổ vứt bỏ đi, mặc dù cô quạnh, nhưng cũng là một vùng đất an lành, không ngờ bị hai đại Thần triều phát hiện cũng khai phá ra, đúng là may mắn.

Lối vào Thiên vực là một mảnh hư vô, giao hòa cũng một chỗ với vũ trụ hắc ầm, nếu không có Diệp Phàm cũng Hắc Hoàng cũng một lúc tiến lên phá giải phong ấn, thì dù mọi người đứng ở trước mắt cũng khó mà phát hiện.

Hỗn độn khí càng nồng đậm chảy xuôi ra, bên trong một cảnh âm u vắng lặng, như là một con hung thú thái cổ mở ra cái miệng khổng lồ chờ cắn nuốt người ta, khiến mọi người sinh lòng khiếp sợ.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, các Thánh địa không người nào nguyện ý bước vào đầu tiên, nên biết ràng bên trong chính là có hai vị Sát Thánh, nếu ra tay, đủ để làm cho một kế thừa bất hủ bị huỷ diệt.

Tề La thần sắc bình tĩnh là người thứ nhất đi vào, Diệp Phàm, Cơ Tử, Thánh Hoàng tử theo sát phía sau, rồi sau đó là đám Đông Phương Dã, Lệ Thiên mặc cơ giáp Cổ Thánh nổi tiếp theo.

- Sợ cái gì? Bổn hoàng sớm đã không kìm nổi, muốn thu thập toàn bộ bọn chúng!

Đại hắc cẩu kêu gào, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang, cũng vọt đi vào, tiếp theo sau là Long Mã.

Chư Thánh địa thấy thể đều nhích động, đều đã đánh giết tới đây, một trận chiến này là không thể tránh né. Cho dù hai Sát Thánh kia khủng bố mấy đi nữa cũng phải bị tiêu diệt, bằng không vĩnh viễn không có ngày yên tĩnh!

"Rào rào! Ầm ầm!"

Đi vào một không gian tối đen. đi tới chừng một trăm trượng, xa xa phía trước truyền đến tiếng nổ vang như tiếng sấm, một dòng thác nước đổ xuống, ngăn chặn trước một cái cổ động.

- Đây là... thác nước hỗn độn!

Mọi người giật mình cả kinh, tất cả đều mở to hai mắt, cổ động này nhất định là mạch máu chính yếu của Thiên vực, nên dùng cảnh tượng hùng vĩ này chặn đường.

Nếu là người bình thường tất nhiên sẽ bị ngăn chặn ở bên ngoài, căn bản không cách nào đi qua được, với thác nước hỗn độn đổ xuống như vậy, ngay cả người trảm đạo đều sẽ bị đập nát, không chịu nổi.

- Lên!

Diệp Phàm quát nhẹ một tiếng, tế ra Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh, hóa thành vật thể đại đạo giản dị, chìm nổi ở giữa thác nước hỗn độn, cắt đứt đoạn dòng thác!

Mọi người thấy thế, vừa sợ vừa hâm mộ, vừa vô cũng ghen tị, tiên liệu Pháp bảo sinh ra bởi thiên địa sơ khai bực này trên đời khó tìm, muôn đời khó gặp, lại rơi vào trong tay hắn, các Thánh địa đã nhìn thấy quen mắt nhưng vẫn không thể kiềm lòng được.

Đoàn người nối đuôi nhau mà vào, tất cả đều đi xuyên qua cổ động rốt cục tiến vào bên trong, lập tức cảm ứng được một cỗ tang thương cũng bao la hùng vĩ, còn có linh khí vô tận ào đến ập vào mặt.

Mặc dù thần thổ hỗn độn khô cạn, linh khí còn sót lại không tới một phần lúc nguyên thủy, nhưng vân cao hơn thế giới bên ngoài, là một chỗ bảo địa tu luyện.

Núi cao nguy nga hùng vĩ, thần cốc cây lá xanh um, suối nước chảy róc rách nước trong như ngọc, còn có cổ dược trong khe đá, khiến trong lòng người run lên.

Nếu ẩn cư ở đây thì không còn gì lý tưởng bằng, nếu hai đại Thần triều ngủ đông mấy ngàn năm, rồi tái hiện ở đời sau tất nhiên thực lực sẽ tiến nhanh, uy hiếp các nơi thiên hạ.

Trong cốc rộng lớn có mấy bộ xương cốt thật lớn, lưu động tia sáng màu vàng mờ nhạt, đều là dị chủng của thái cổ, chết đi cũng không biết đã bao nhiêu năm tháng, còn giữ lại đến nay.

Rất nhiều người nuốt nước miếng, đây là sinh linh nguyên địa của thần thổ hỗn độn, huyết mạch khô kiệt chết già như thế mà lại không có hóa đạo, khẳng định đều đã đạt tới cấp Thánh.

Đây là tài liệu luyện khí lý tưởng nhất, thật khiến cho người ta đỏ mắt!

- Chư vị trước đừng động tới những thứ này, diệt trừ hai đại đầu sỏ quan trọng hơn!

Lão Đao Bả Tử nói.

Xuyên qua khu vực này, sơn môn chân chính chắn ở phía trước, sát khí vô hình tràn ngập, tới nơi đây mới là đến gần trọng địa đáng sợ nhất.

- Ai cũng không nên làm bậy, bằng không có thể sẽ có sát kiếp!

Hắc Hoàng nhắc nhở.

Nhưng mà nó vừa nói dứt lời, một đạo kiếm khí thật lớn đảo qua, hơn mười người bị chặt đứt ngang hông, gào thét thảm thiết, nửa thân thể của họ mang theo một mảng lớn máu huyết lăn lộn quằn quại.

- Chuyện gì vậy?

Một lão nhân cao niên của Diêu Quang Thánh Địa ngay tức thì tái mặt hỏi.

- Cổ dược...

Một đệ tử kêu thảm nói.

Chỉ vì hắn đi lên vách đá ngắt lấy một gốc cây bảo dược dược linh ba vạn năm, phát động cấm chế, làm cho một đám người bị tai họa lây. Tới nơi này có thể nói là từng bước sát khí.

- Tấn công đi! Khẳng định hai đại Thần triều sớm đã phát hiện chúng ta tiến vào!

Mẫu thuyền vũ trụ bay lên không trung, phát ra một luồng hào quang hừng hực, lạc ấn phù văn đại đạo đánh tới sơn môn ở phía trước, san thành mảnh đất bằng!

"Ầm!"

Khí cơ đáng sợ bùng nổ, một mảng bóng đen nguy nga bàng bạc hiện lên, phát ra khí tức Cổ Thánh đều phải kinh sợ, bổ tới phía trước.

Đây là một quần thể đại kiếm, nói chính xác là kiếm lớn như những ngọn núi!

Đỉnh mỗi một ngọn núi đều chọc thẳng tận trời, hơn một ngàn ngọn núi tụ cũng một chỗ, to lớn mà bao la hùng vĩ, mỗi một ngọn dường như đều là một thanh lợi kiếm thẳng tắp từ trên bổ xuống.

Từng ngọn núi bắn ra thần quang, ngàn vạn đạo kiếm khí quét tới, đây là sát kiếp, là một sát trận cấp Thánh.

Mẫu thuyền vũ trụ đều bị đánh bay ra ngoài, nếu không nhờ có mở ra năng lượng phòng hộ, có thể đã bị giải thể dưới lực công kích cực kỳ kinh người kia.

"Vù Vù Vù Vù..."

Kiếm khí quét ngang mà qua, gần như trong nháy mắt, trong các Thánh địa đã có mấy trăm người bị chém rớt đầu, thân thể bị cắt xé ra, bị chém thành thịt vụn, từng đóa từng đóa máu tươi tung tóe.

Đây là công kích cấp Thánh nhân, tự nhiên mọi người không ngăn được!

"Ầm!"

Thánh uy dâng trào lên, các Thánh địa lập tức tế ra Thánh binh truyền lại đời sau, cuối cùng chặn đứng được công kích, bảo vệ những người còn lại.

- Sư thúc! Ngài làm sao vậy, mau tỉnh lại!

Một thiếu niên lắc lắc thân thể một lão nhân, kêu gào.

- Sư muội không nên ngủ, mau mờ to mắt!

Một thanh niên ôm một thiếu nữ nói.

...

Các loại âm thanh hỗn tạp đầy bi thương vang lên. Hai đại Sát Thủ Thần Triều thực đáng sợ, căn bản là không có phái ra đệ tử môn đồ dưới cấp Thánh, ra tay chính là tuyệt sát.

- Phá!

Sát Thánh Tề La rống to một tiếng, thúc động Thần Nữ Lô pháp khí của Đại Thánh, trong con ngươi một mảnh trống rỗng, phát ra đại thuật sát sinh của Thiên Đình. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

"Ầm!"

Cả một ngàn ngọn kiếm sơn từng ngọn từng ngọn nổ tung, dao động cấp Cổ Thánh kịch liệt, giống như tinh không bị giải thể lan tràn ra.

Kiếm sơn cấp Thánh bị hủy diệt hóa thành loạn lưu san bằng cả khu vực này, trở thành một mảnh đất khô càn sỏi đá.

- Con kiến nhỏ bé cũng dám gặm nhắm trên mình cự long, tìm được Thiên vực, các ngươi một người cũng đừng mong sống sót!

Một thanh âm đáng sợ phát ra, khắp không gian đều chấn động.

Tề La không sợ loại uy hiếp này, dẫn đầu phóng tới phía trước, hóa huyết đao trong tay lão phát ra quang mang dài đến mấy vạn trượng, quét ngang vô số cấm chế, làm cho cả vùng cấm biến thành đường lộ.

Một đạo sát quang hừng hực bay lên, Diệp Phàm, Cơ Tử, Thánh Hoàng tử cũng chung sức đối kháng, đánh cho dao động khủng bố cấp Thánh nhân này xơ xác tiêu tán trên hư không.

Phía trước là một đám đài ngọc lơ lửng ở giữa không trung, mỗi một tòa đều sáng loáng trong suốt, sát khí vô tận phủ xuống làm cho người ta như nghẹt thở.

Ba đại nhân vật cấp con của Đế tuy rằng đánh vỡ nát sát quang, nhưng loại khí cơ này vẫn tràn ra một mảng lớn, phía sau truyền ra từng tràng tiếng kêu gào thảm thiết.

Các Thánh địa trong nháy mắt bị chết hơn ba trăm người, tất cả đều là không chịu nổi khí tức cũng sát ý của Cổ Thánh vương, thân thể nổ tung mà chết.

Phía trước là một tòa sát trận cấp Vương của Thánh nhân!

- Thực khi Thánh địa là con trùng con kiến sao? Phá cho ta!

Khương Dật Phi cưỡi trên hoàng kim sư tử rống lên phóng tới phía trước, ở trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện một cái thần lô, chín con thần điểu xoay quanh một vầng mặt trời trên không trung, vô cũng khủng bố, đối kháng với sát trận Vương của Thánh nhân.

"Ầm!"

Hắn giơ một ngón tay, cái thần lô bay lên phía trước, dừng ở trong sát trận đương trường nổ tung.

Một màn hào quang vô cũng tận bay lên, năng lượng kịch liệt gần như đánh cho phiến thần thổ hỗn độn này rách tả tơi, sát trận đều bị san bàng trở thành đất nung.

Mọi người đều hít một hơi khí lạnh, đây là một kiện cấm khí, so với Thánh khí bình thường đều cường đại hơn nhiều!

- Kiện cấm khí này là hao phí rất nhiều kỳ trân thiên địa mô phỏng theo Hằng Vũ đế lô mà thành, không cần pháp lực thúc động, nó tự hành vận chuyển, nhưng cũng chỉ có cơ hội sử dụng một lần mà thôi.

Một vị lão nhân phỏng đoán ra chân tướng, nói nhỏ.

Nội tình của Khương gia quả thực khiến lòng người kinh sợ, bọn họ am hiểu tế luyện cấm khí, mô phỏng theo Đế lô của nhà mình luyện ra binh khí đáng sợ như thế, có thể phát ra một lũ Đế uy, ngay lập tức san bằng sát trận Vương của Thánh nhân, thực đáng sợ!

Hiển nhiên, một kích này của Khương Dật Phi đã trấn áp hai đại Thần triều, ngay lập tức hiện trường rơi vào tĩnh lặng, không một tiếng động.

Nếu như cấm khí bực này đánh trúng trên người Sát Thánh, hơn phân nửa cũng có thể giết chết!

Tuy nhiên đây chung quy là đồ vật, không phải người sống, Sát Thánh có thể né tránh, nghĩ lại vẫn là khó có thể uy hiếp được họ.

Đột nhiên, truyền đến âm thanh âm u, "Địa Ngục Trấn Hồn Khúc" vang lên, đây là công kích của Sát Thánh. Âm ba còn đáng sợ hơn kiếm khí, không chỗ nào không có, xuyên thấu hư không chém giết mọi người.

Thánh khí của các Thánh địa mang đến không ngờ lại không phòng vệ được, Địa Ngục Trấn Hồn Khúc đánh ra bốn phương tám hướng, trong phút chốc tiếng "phốc phốc phốc.." vang lên không dứt, hơn bốn trăm người chết oan chết uổng, toàn bộ hóa thành vũng máu, vô cũng thê thảm!

Lão Thánh chủ của Đại Diễn Thánh Địa như phát cuồng, người chết phần lớn đều là con cháu tinh anh của lão, nguyên vổn đã chuẩn bị một tòa sát trận cấp Thánh, nhưng còn chưa kịp bố trí, những người cầm trận kỳ này đều đã chết!

- Đánh giết cho ta!

Theo một tiếng rống to của lão, một thạch nhân toàn thân sáng loáng vọt tới, giống như từ trong hầm băng chui lên, chìm sâu vào phía trước, kịch liệt rống to!

Đây là một con rối cấp Thánh nhân, là một trong nội tình của Đại Diễn Thánh Địa, lúc này nó phóng vọt tới triển khai công kích điên cuồng.

Đồng thời ngay lúc đó, Diệp Phàm thét dài, huyết khí màu vàng từ thiên linh cái vọt lên, như một thanh lợi kiếm đâm thủng vòm trời, hắn chấn ra thiên âm, hóa giải sát khúc của Địa Ngục, chặn đứng trận sát kiếp này, phía sau không có ai ngã xuống nữa.

- Đều đi tìm chết cho ta!

Hắc Hoàng rít gào, vừa rồi nó xông tới phía trước phá trận, đối mặt với sát khúc trong đó, màng tai nó thiếu chút nữa bị xé rách, tràn ra từng đợt từng đợt vết máu, lúc này nó tức giận liên tục tế ra trận thai, quét ngang tới phía trước.

Ở trong sát quang chói mắt, trận thai của Hắc Hoàng bẻ gãy nghiền nát, đánh cho Địa Ngục Trấn Hồn Khúc tiêu tán, tan rã trong chốn ma địa này.

Mọi người như điên cuồng cũng nhau xung phong tới phía trước, mọi người cảm nhận được còn cách Điện phủ thần thánh viễn cổ kia không xa.

- A...

- Sát...

Tiếng hô rung trời, tiếng kêu gào thảm thiết cũng liên tiếp vang lên.

Từng bước đánh giết này, rốt cục thì sát thủ của hai đại Thần triều gặp phải tai họa rồi, từng cửa ải bị gian nan công phá, sát thủ bị chém chết ở đương trường, thây chất đầy đất, máu tươi chảy thành dòng.

- Tất cả các ngươi đều phải chết!

Một thanh âm già nua truyền đến, mang theo sát ý lành lạnh:

- Mở ra Thần minh pháp trận, luyện hóa tất cả bọn chúng cho ta!

- Mở ra con bà ngươi! Đều càn quét cho ta!

Hắc Hoàng mở ra con mắt thứ ba dựng thẳng đứng, đồng thời tế ra trận thai dày đặc.
Bình Luận (0)
Comment