Già Thiên

Chương 1279

- Ta xem lão chó ngươi đúng là người không ra người quỷ không ra quỷ, đi tự sát đi cho rồi!

Long Mã đối mặt với Sát Thánh này không xem bọn họ ở trong mắt, nói thẳng ra lời dè bỉu.

Đại hắc cẩu nghe nói nhột tai, trợn mắt nhìn, phản bác:

- Nói hưu nói vượn! Hắn phân chó cũng không bằng!

- Đúng! Hắn khoác lác, còn muốn chúng ta đi tự sát. Lão già kia còn chưa tinh ngủ rồi, tự mình đi tìm chết đi!

Long Mã kêu gào.

Đối mặt với hai tên vô phép vô thiên như vậy, thần đến đây da mặt đều phải co giật, lời nói bẩn thiu gì mà không dám nói?

"Vù!"

Một đạo sát quang cuốn tới, chém ngang bầu trời, bao phủ cả đại hắc cẩu cũng Long Mã ở phía dưới, Sát Thánh của Nhân Thế Gian sắc mặt âm trầm hạ sát thủ.

"Keng!"

Hầu tử ra tay, đại thiết côn đen nhánh trong tay nhưng lại va chạm một kích cũng Thánh nhân, phát ra đốm lửa sáng lạn, mặc dù bị thối lui, nhưng cũng không phải không thể tranh hùng.

Nên biết rằng đây chính là một vị Sát Thánh, chuyên sát Thánh nhân, uy danh hiển hách, pháp lực vô biên!

Sát Thánh của Nhân Thế gian đánh một kích không thành, lập tức dung nhập trong hư vô biến mất tại chỗ, đồng thời sát ý khôn cũng chấn ra khắp nơi.

"Phốc!"

Long Mã đương trường ói ra một ngụm máu tươi, đại hắc cẩu cũng bị chấn động, đứng thẳng lên, hai chân sau đạp đất lui về phía sau, là nó đạp bí quyết chữ "Hành" rút lui.

- Cho các ngươi cơ hội tự sát, không nhận lấy ý tốt, như vậy ta đưa các ngươi từng tên một ra đi!

Sát Thánh của Nhân Thế Gian lạnh giọng nói.

Hắn vẫn như cũ là một bộ tư thái cao cao tại thượng nhìn xuống mọi người, xem bọn họ như con trùng con kiến, không xem là đối thủ, nên muốn giơ tay trừ diệt.

- Lão đao phủ! Cuối đời của ngươi tới rồi!

Diệp Phàm thiêu đốt thân thể hóa thành kim thân bất diệt, công tới phía trước, hắn nhìn xuyên qua hư không, quyền ý Lục Đạo Luân Hồi Quyền vô địch, nghiền nát vạn vật!

Trong thiên địa giống như có từng đạo từng đạo tia chớp màu vàng bay múa, Diệp Phàm cứng rắn cứng chọi cứng mấy quyền cũng Sát Thánh, phát ra đốm sáng chói mắt.

- Thực lực rất mạnh, có thể va chạm cũng ta! Ta tin rằng các ngươi đều là người tài, là thiên tài khó lường xưa nay, nhưng vậy thì có thể làm gì chứ?

Sát Thánh của Nhân Thế Gian âm trầm cười lạnh liên tục, nói:

- Các ngươi sinh muộn năm trăm năm, ta không cho các ngươi có cơ hội trưởng thành. Hôm nay ta chính là muốn bóp chết thiên tài, làm chuyện tuyệt diệt kia, cho các ngươi chết ở trong trứng nước!

- Lão bất tử ngươi nói nhiều quá, ăn một côn của ta đây!

Thánh Hoàng tử rống to, đất rung núi chuyển, Thần Thiết côn màu đen quét ngang càn khôn chấn cho tiên thổ hỗn độn vỡ nát, đánh tới hướng Sát Thánh.

"Vù!"

Một đạo sát quang đánh úp lại, sát bên hắc thiết côn mà qua, lưu lại trên đầu vai của hầu tử một đóa huyết hoa.

Cơ Tử cũng ra tay, không nói một lời, thân thể dung nhập trong hư không, thi triển ra Hư Không Đại Liệt Trảm, phát ra tiếng nổ vang trời, mạnh mẽ bức cho Sát Thánh tử trong hư vô hiện ra.

Tuy nhiên, Sát Thánh chung quy là Sát Thánh, có thể chuyên môn sát các Thánh nhân khác, trúng một đạo kiếm quang của Cơ Tử, trên người chỉ rơi xuống vài giọt máu.

Diệp Phàm tấn công, diệu thuật toàn thân thi triển ra hết, hai quyền phong lôi mãnh liệt, từng đạo điện quang màu vàng giống như tia chớp, diễn biến ra chân nghĩa lục đạo.

Trên hai quyền của hắn vết máu loang lổ, nhưng hắn không hề quan tâm, vẫn quấn lấy đại chiến với lão Sát Thánh.

- Lão già này thật sự khó giải quyết, khó trách truyền thuyết là tồn tại chuyên sát Thánh nhân mà sinh ra. Cũng tiến lên liều chết với lão!

Đại hắc cẩu kêu lên.

Nó miệng thì gào thét, trong con mắt dựng thẳng chỗ mi tâm bắn ra từng đạo ô quang, có thể phá vỡ phòng ngự của Thánh nhân, tạo thành uy hiếp nghiêm trọng cho lão Sát Thánh.

- Con bà nó... Lão gia hỏa này hẳn không phải đã thăng cấp Vương của Thánh nhân rồi chứ?

Long Mã nghĩ tới một chuyện đáng sợ.

- Không có khả năng! Cũng tiến lên giết lão!

Đông Phương Dã rống to, khống chế cơ giáp Cổ Thánh phóng vọt lên.

Bọn họ biết rằng Diệp Phàm, Cơ Tử, Thánh Hoàng tử không ra hết sức, bởi vì còn chưa chân chính độ kiếp để nhận được thiên địa xác minh, khi đó thực lực mới tính chân chính đúng chỗ, có thể quyết chiến!

- Sát! Nghiền chết lão!

Lệ Thiên kêu lên, khống chế công cụ chiến tranh Cổ Thánh cũng phóng tới trước, hai tay cầm một cây mâu màu tím, đâm thủng hư không, nhắm ngay hậu tâm Sát Thánh vừa hiện hình.

"Ầm!"

Khóe miệng Sát Thánh của Nhân Thế Gian hiện lên một vẻ cười lạnh vô tình, phủ chụp mọi người vào trong sát quang, xuất quỷ nhập thần, thỉnh thoảng biến mất.

Cuối cùng, Yến Nhất Tịch, Lão Đao Bả Tử, Yêu Nguyệt Không đều khống chế cơ giáp Cổ Thánh vọt lên, một đám người đại chiến với lão Sát Thánh đáng sợ này.

Đây là uy lực của Sát Thánh, dù bị một đám người hợp lực vây sát, nhưng trong thời gian ngắn cũng không làm gì được đối phương, kinh nghiệm chiến đấu của đối phương quá phong phú và đáng sợ.

Bên kia, Tề La cũng Sát Thánh của Địa Ngục cũng chiến tới hồi gay cấn, lúc ẩn lúc hiện trong thiên địa, cầm trong tay Thánh khí khủng bố giao kích kịch liệt, đây là thần tắc đối chiến, là đại đạo oanh kích, cùng với sấm sét của thiên đạo.

- Đám người các ngươi đều phải chết!

Sát Thánh của Nhân Thế Gian vừa nói vừa quyết đấu cũng quần hùng, chợt trái chợt phải, khó lòng phòng bị.

Diệp Phàm đột nhiên trong lòng sinh cảnh giác, ngầm truyền âm, nói:

- Cẩn thận một chút, hắn bám trụ chúng ta, có lẽ sẽ có Sát Thánh thứ ba xuất hiện!

Hắn cảm thấy lão Sát Thánh lợi dụng trẻ tuổi khí thịnh của bọn họ, tranh cường tâm lý bám trụ mọi người, để cho Sát Thánh thứ ba có cơ hội ầm sát.

"Phốc!"

Dự cảm đáng sợ trở thành sự thật, hai đại Thần triều nhưng lại xuất hiện vị Thánh nhân thứ ba, Tề La gặp phải ầm sát, thiếu chút nữa nuốt hận.

Một kiếm kia như kinh tiên Vực ngoại, sắc bén mà đáng sợ, rực rỡ mà loá mắt, đâm vào trong đầu vai Tề La, chỉ thiếu chút nữa xuyên thủng thiên linh cái của lão.

"Phốc!"

Long Mã thiếu chút nữa bị chém thành hai đoạn, máu tươi phun trào. VỊ Sát Thánh này đánh lén Tề La bị thương nặng, sau đó tiện đã quét ngang về hướng bên này, cơ giáp của Lệ Thiên cũng bị xé mở.

Nội tình của Nhân Thế Gian cùng với Địa Ngục không hề mất đi? Trong lòng mọi người trầm xuống!

- Kẻ công vào Thần triều ta đều đi tìm chết đi! Nguồn: http://truyenfull.vn

Sát Thánh của Nhân Thế Gian tàn nhẫn cười to.

- Các ngươi đều lui ra!

Diệp Phàm âm thầm truyền âm.

Đồng thời trọng lúc đó, vị Sát Thánh thứ ba hiện thân, chính là một bộ xương khô trắng hếu, cầm trong tay một thanh sát kiếm, bắn ra quang hoa bốn phía, khiến tất cả mọi người vô cũng kinh hãi.

- Đây là con rối Sát Thánh dùng đạo cốt của tổ tiên các ngươi kết thành, trong đầu lâu sinh ra thần hỏa!

Mọi người đều phát lạnh trong lòng, đây chính là một tồn tại rất khó đối phó, cũng cũng cấp như một Sát Thánh, chính là còn chịu tải sát niệm cũng ý chí của Thần triều viễn cổ.

Đám người Đông Phương Dã, Yến Nhất Tịch, Long Mã, Hắc Hoàng quyết đoán rút lui, bọn họ biết Diệp Phàm, Thánh Hoàng tử muốn làm cái gì, không phải là đang chờ đợi giờ khắc này sao?

Tề La cũng Sát Thánh của Địa Ngục quyết chiến sinh tử, khó phân thắng bại, mỗi người đều phải trả giá thảm trọng.

Diệp Phàm, Cơ Tử, Thánh Hoàng tử thần sắc lạnh lùng, cũng nhau bao vây phóng tới phía trước, đối mặt với Sát Thánh của Nhân Thế Gian cùng với cỗ xương trắng kia, trước tiên bộc phát ra hào quang loá mắt.

Bọn họ lựa chọn độ kiếp cũng một lúc ở trong tiên thổ hỗn độn này, trên đời đều là bị động độ kiếp, có mấy người có thể khống chế thiên kiếp của mình như họ.

Ngày nay ba nhân vật con của cấp Đại đế đều dẫn động thiên phạt, thật giống như chuyện thần thoại, khiến cho địch ta song phương đều biến sắc, trong lòng phát lạnh giá.

Diệp Phàm, Cơ Tử, Thánh Hoàng tử cũng phóng tới, ngăn chặn hai Sát Thánh ở trong đó liều mạng công phạt để dẫn theo bọn họ cũng độ kiếp.

Đây là một hồi đại nạn, lôi điện khôn cũng giáng thế, điên cuồng oanh kích nơi đây, lập tức Sát Thánh bị lôi điện như biển bao phủ, truyền ra tiếng rít gào.

Sát Thánh đang đại chiến cũng Tề La sắc mặt thảm biến, thiên kiếp bực này giáng xuống, hắn cảm nhận được bạn nối khố của mình cùng với cỗ cốt Thánh kia đúng là dữ nhiều lành ít.

"Ầm!"

Thiên kiếp mờ mịt từ trên trời giáng xuống, quá mức hung tàn, đây không phải là từng đạo tia chớp, mà là cả một hải dương lôi điện, hừng hực loá mắt.

- A...

Rất nhiều sát thủ thét lên, bị hủy diệt nát tan thành bụi, vốn đang ngấm ngầm ẩn

phục bất cứ lúc nào sẽ ra tay, nhưng giờ phút này lại biến thành tro tàn.

Sát Thánh của Nhân Thế Gian và cỗ xương trắng kia đều rống lên phẫn nộ, tấn công vượt ra phía ngoài, nhưng ba người Diệp Phàm, Cơ Tử cùng với Thánh Hoàng tử đã tập trung bọn họ như hình với bóng để cho bọn họ cũng nhau độ kiếp.

Đây là một hồi sát kiếp, hai đại Thánh nhân đều bị đánh cho da tróc thịt bong, khổ không nói nổi, không ngừng la hét giận dữ.

Thiên địa sôi trào, lôi kiếp mới vừa xuất hiện đã đánh cho nơi đây vỡ nát sắp bị hủy diệt.

Mọi người giật mình phát hiện, chung quanh có rất nhiều sát trận cũng đạo ngân, lúc này tất cả đều sáng ngời lên, đều là cấp Thánh nhân đối kháng với kiếp quang.

Đây vốn là pháp trận đáng sợ chuẩn bị để chôn vùi Tề La cũng Diệp Phàm, ngày nay lại trở thành thánh lực chống cự lại thiên kiếp.

- Lão già kia, để ta tiễn ngươi lên đường đi!

Thánh Hoàng tử ở trong thiên kiếp thần uy lẫm lẫm, cầm trong tay đại côn đập xuống Sát Thánh của Nhân Thế Gian.

"Keng!"

Cơ Tử cũng thực trực tiếp, Hư Không Thuật phối hợp với thiên kiếp, bao phủ cỗ xương trắng kia, làm cho nó liên tục gặp phải đòn nghiêm trọng.

Sau lưng Diệp Phàm hiện ra năm thanh bảo kiếm chém xuống, thần quang ngũ sắc xông lên tận trời kéo theo lôi điện ngập trời, giáng xuống Cổ Thánh của Nhân Thế Gian.

Trong màn hào quang chói mắt, Sát Thánh của Nhân Thế gian chật vật không chịu nổi, tóc tai bù xù, ánh mắt đỏ ngầu, hình dạng như ác quỷ.

Hắn tiếp nhận ba đại cao thủ công kích, tức thì bị tia chớp không ngừng bổ trúng, xương cốt đều lộ ra ngoài, ở trong lôi quang này đại thuật sát sinh cũng không dùng được, đây là thẩm phán của thiên địa, cần phải có thực lực tuyệt đối mới có thể chống lại.

Xa xa, người của các Thánh địa trong lòng sợ hãi, chiến đấu diễn biến tới từng bước này làm cho bọn họ nghĩ mà sợ từng trận. Nếu như bị cuốn vào trong đó, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Mọi người đều ào ào bay trốn rất xa, sợ bị vạ lây, lần này e ngại vì xương cốt tổ tiên bị giấu ở trong này, các giáo đều xuất động một phần lực lượng.

Nhưng chân chính vận dụng nội tình lại rất ít, đa số là làm cho có lệ, lúc này ở trong hoàn cảnh này bảo tồn thực lực là lựa chọn tốt nhất.

Đại Diễn Thánh Địa nhưng thật ra có dụng tâm một ít, nhưng rất không may mắn, con rối cấp Thánh nhân bị Sát Thủ Thần Triều chém hủy, tổn thất thảm trọng.

- Bọn tiểu bối các ngươi thực nghĩ rằng làm như thế, có thể huỷ diệt hai đại Thần triều sao? Thật khờ dại, đám người các ngươi xâm phạm đến đây đều phải chết!

Ở trong lôi điện như biển kia, toàn thân Sát Thánh của Nhân Thế gian đều nứt nẻ, máu thịt bắn tung tóe, bộ dạng như lệ quỷ gào lên.

Đồng dạng bên trong lôi kiếp, chính mấy người Diệp Phàm cũng không dễ chịu lắm, thi thoảng cũng phải bị đánh trúng bắn máu ra, đại lôi kiếp đạt tới cấp Thánh, ai cũng không thể thoải mái vượt qua, bằng không đó cũng không phải là thiên kiếp.

- Lão già kia! Ngày chết của ngươi tới rồi!

Diệp Phàm tấn công tới, thân thể hắn rất cứng rắn, là kim thân bất diệt, tuy có bị thương nhưng cũng không tổn thương đến căn nguyên.

Diệp Phàm, Thánh Hoàng tử, Cơ Tử đồng loạt ra tay, chủ công lão Sát Thánh này, làm cho lão gặp phải kiếp phạt đáng sợ nhất, ba trọng lôi kiếp cộng lại làm cho lão mấy lần bị đánh vỡ nát thân thể.

Đồng thời, cỗ hài cốt kia lại càng kinh hãi, hắn là vật chết mà sinh ra, hiện giờ đối mặt với loại điện quang thuần dương này càng nơm nớp lo sợ, thần hỏa trong đầu lâu bất cứ lúc nào sẽ bị đánh tiêu tan.

- Các vị đạo hữu thỉnh ra cũng nhau giết địch, tiêu diệt sạch kẻ đến xâm phạm, mưu đồ đại sự...

Sát Thánh của Nhân Thế Gian ngầm truyền âm, hắn thật sự kiên trì không được nữa.

"Ầm!"

Vài đạo khí tức đáng sợ phóng vọt lên, càn khôn đều phải bị phá mở, không ngờ lại còn có Sát Thánh!

- Nội tình của Nhân Thế gian cùng với Địa Ngục còn giữ lại, tất cả đều ở tại đây!

Mọi người đều biến sắc, trong lòng phát run.

- Thỉnh chư vị tiền bối ra tay!

Diệp Phàm chớp động ánh mắt sáng bóng.

Vệ Dịch, đại cường đạo đệ nhất Bắc Vực, lão Thánh nhân của Kỳ Sĩ Phủ, Thánh nhân của Cơ gia đều xuất hiện, Thần triều cuối cùng sắp bị huỷ diệt.

- Không sợ các ngươi không hiện ra, chỉ sợ các ngươi không đến, ta vẫn luôn chờ mong đây!

Bên trong lôi kiếp, Sát Thánh của Nhân Thế Gian âm độc kêu lên.
Bình Luận (0)
Comment