Già Thiên

Chương 1436

Một trận chiến này Bá vương thật sự quá nghẹn khuất, không phải không địch lại, mà là ở trong phiến tinh vực này hắn bị áp chế chặt chẽ, không có lực trả đòn.

- Thánh thể ngươi có dám chân chính chiến một trận?!

Đổi lại lời này, Diệp Phàm trực tiếp ra tay, diễn biến Lục Đạo Luân Hồi Quyền hợp nhất cùng pháp trận màu vàng, luyện làm một thể, một quyền màu vàng huy động ý chí thiên địa đánh xuống.

"Ầm!"

Chí tôn trẻ tuổi của Thương Thiên Bá Huyết nhất mạch thực thảm, bị thần trận màu vàng này đánh trúng vỡ nát tan tành, đại chung màu tím đều bay xéo ra ngoài, ong ong run rẩy không ngừng.

Đây là một loại áp chế tuyệt đối!

Pháp trận cấm kỵ Nguyên Thiên có chảy xuôi máu màu vàng của Diệp Phàm, trở thành đạo tắc thần liên có sinh mệnh, mỗi một kích đánh ra đều hiệp với thần uy vũ trụ.

Cường đại như Bá vương đạt tới cảnh giới Thánh Vương cũng không địch lại, nếu không nhờ có bí quyết chữ "Giả", hơn phân nửa hắn đã sớm nguy rồi.

Hắn một lần lại một lần chữa trị thương thể, thiêu đốt thần huyết màu tím, nhưng lại bị thương căn nguyên, khí thế rõ ràng đang yếu bớt. Cứ tiếp tục như vậy tất nhiên hắn sẽ bị hao sạch tinh nguyên.

- Ngao rống...

Xa xa, Tử kỳ lân rít gào, nhìn thấy Bá vương thê thảm như thế, nó liền như một đại tinh màu tím phóng vọt đánh tới.

Thể nhưng, pháp trận màu vàng phong bế cả vòm trời, khu vực này trở thành cấm địa, nó làm chuyện vô ích, cuối cùng va chạm bị chấn bay ngược lại, tự làm mình máu tươi chảy đầm đìa.

Trong pháp trận cấm kỵ, Bá vương vô cùng thê thảm, tóc tai bù xù, toàn thân đều là vết máu, xương cốt vỡ vụn nhiều lần, thân thể vừa trọng tổ lại nổ tung.

Trong hư không, máu tím rơi vãi, cũng có từng mảnh xương trắng, đều là từ thân Bá vương bóc ra, không thể dung hợp cùng chân thân.

Hắn thiêu đốt tinh huyết đúc lại thân thể mới, giờ khắc này bí quyết chữ "Giả" phát huy ra áo nghĩa cực hạn, quả thật có thể nói là cổ thuật của Thần linh bất diệt.

Từ xa xưa trước đây có một vị Thiên Tôn được xưng bất tử bất diệt, sáng chế ra bí thuật này, ảo diệu đoạt thiên địa tạo hóa, chỉ cần còn lại một giọt máu trên đời là có thể nhanh chóng đúc lại thân mình.

- Ngươi giết không chết ta, đừng để cho ta xông ra ngoài, bằng không giết ngươi đến thần diệt!

Bá vương nghiến răng nói, miệng đầy răng trắng lóe ra sáng bóng lành lạnh.

"Keng!"

Ngay mi tâm Diệp Phàm lóe sáng, Nguyên Hoàng Đạo Kiếm hóa hình bay ra hợp nhất cùng đại trận, hóa thành một thanh kiếm tiên màu vàng chém thẳng xuống.

Đây là một loại thần uy, đạo kiếm khoảnh khắc phóng lớn dài vạn trượng, cả vật thể là màu vàng, luyện cùng pháp trận làm một thể trực tiếp chém nát thần quang phòng ngự của Bá vương, chém đầu của hắn nứt ra.

Máu loãng bắn lên, hắn nổ tung ở nơi đó, răng bắn ra bốn phía, cằm vỡ nát, vô cùng khủng bố.

Thực rõ ràng, thực lực của Bá vương đã giảm mạnh, bằng không không có khả năng bị một kiếm chém ngay đầu, ngay cả lực chống lại đều mất đi.

- Ta bất tử bất diệt, thế gian vô song! Mặc dù ngươi có thể vây khốn ta, cũng giết không chết!

Chí tôn trẻ tuổi của Thương Thiên Bá Huyết nhất mạch như con thú trong chuồng, trầm giọng gào rống, ánh mắt tím sâu sắc mà khiếp người. Chính hắn cũng biết tình huống của mình thực không xong, nhưng không thay đổi được gì.

- Đại đế cổ đều trước sau tọa hóa, chỉ bằng ngươi nắm giữ một cái bí quyết chữ "Giả" cũng muốn bất hủ, người như người si nói mộng. Ta không tin diệt không được ngươi, một lần không được, sẽ mười lần, mười lần không được sẽ một trăm lần!

Diệp Phàm nảy sinh ác độc, ánh mắt lạnh giá.

Hắn mở ra tay phải, chín cổ tự trong Thái Dương tiên kinh đồng thời lóe sáng, rồi ngưng kết làm một thể cùng pháp trận màu vàng, hóa thành một lao ngục trấn áp xuống.

Đây không thể nghi ngờ là một hồi tai nạn, mặc cho Bá vương bằng mọi cách tấn công chống lại, nhưng cuối cùng cũng không tránh được vận mệnh bị nhà giam chín cổ tự màu vàng trấn áp phong ấn.

Từng cây thiết trụ màu vàng đứng sừng sững, cũng có từng dây xích màu vàng đan vào, hiển hóa ra nhà giam chân thật, tuy có khe hở không hề nhỏ nhưng khó chui lọt.

Đây cũng không phải là chân chính thần kim luyện chế thành, mà là thể hiện của trật tự quy tắc thành dây xích trói buộc, khóa ở bên trong thiêu đốt luyện hóa, làm tan biến căn nguyên của hắn.

- A... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Bá vương kêu gào thảm thiết, ở dưới tế luyện của pháp trận thần bí Thiên Đình cổ đáng sợ nhất cùng Nguyên Thuật, cả thân thể hắn bốc hơi màu tím, từng đạo thần huy tiêu tán đi.

Đó là thần lực, là tinh huyết của hắn, đang không ngừng tán loạn, hóa thành từng đợt từng đợt tinh khí tiêu biến mất. Đó là tinh hoa thần tính quý giá nhất của nhân thể.

Bá vương gào rống liều mạng chống lại, nhưng cũng rất khó thay đổi được gì, bị nhốt trong pháp trận mặc dù hắn có thần thône bàne trời cũng không thi triển được.

Rốt cục, chín cổ tự ảm đạm xuống, nhưng Bá vương cũng bị trấn áp biến thành một khối thây khô, tinh khí xói mòn nghiêm trọng.

- Ngươi cái này thì tính là bản lành gì, vứt bỏ trận pháp, ngươi dám chiến cùng ta không?!

Hắn phẫn nộ gào thét.

- Như ngươi mong muốn, lập tức thỏa màn ngươi!

Diệp Phàm đáp lại rồi động thủ, diễn biến ra Thái cực tiên đồ, hóa thành một tấm thớt nghiền ép Bá vương.

"Rắc...!"

Luân Hải, Tiên Thai... các bí cảnh trong cơ thể Bá vương truyền ra tiếng vỡ vụn, căn nguyên bị phá hư nghiêm trọng, một thân đạo hạnh đều bị hao tổn.

- Ta liều mạng với ngươi!

Bá vương trợn mắt như sắp nứt ra, hắn biết rõ đối với tình trạng bản thân, đối thủ đúng thật là muốn mạnh mẽ cưỡng ép làm cho hắn hạ xuống cảnh giới Thánh nhân, làm tan biến căn nguyên của hắn, tiến tới cùng cấp chiến một trận.

Diệp Phàm không ngừng ra tay, hai tay vung lên, một cái Đại liệt trảm chữ thập màu vàng bay ra, áp lên pháp trận phân giải thân thể hắn, tiếp tục làm tan biến căn nguyên Tiên Thai, Luân Hải của hắn.

- A...

Trong tiếng kêu gào thống khổ, thân thể Bá vương nổ tung, ngay cả Tiên Thai đều bị xé rách, hừng hực thiêu đốt, qua thời gian rất lâu mới gian nan trọng tổ Bá thể.

Trong tinh không, mọi người rơi vào tĩnh lặng, một trận chiến này Bá vương quá mức bi thảm, gần như bị hành hạ ngược đãi. Ở dưới pháp trận của Thiên Đình cổ quỷ dị không có một chút lực trả đòn.

Mọi người không khỏi tự hỏi, nếu đổi là chính mình, thì có thể kiên trì cầm cự ở tinh không đại trận này được thời gian bao lâu? Đáp án có thể sẽ càng thật thảm thương.

Khi mọi người nhìn về phía Diệp Phàm ánh mắt đã thay đổi, tuy rằng tu đạo ít năm tuổi, cảnh giới của hắn cũng chưa tới Thánh Vương, nhưng có thể có thủ đoạn nghịch thiên như vậy, làm sống lại cổ trận, đánh Bá vương tơi bởi, thân thể vỡ vụn, thật là kinh người.

Dưới chống trên, lấy yếu thắng mạnh!

Lúc này thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn, Bá vương bại thực hoàn toàn, từ chỗ sâu trong tinh không đánh tới đây, với cảnh giới cao cũng không thể chiếm ưu thể.

Trên thực tế, còn không bằng lúc ban đầu cùng cấp chiến một trận, nói vậy đúng thật là cần một hồi huyết chiến, mà hiện tại đâu phải nghiêng về một phía như vậy.

- Không sai biệt lắm rồi, lại tiếp một lần nữa!

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Máu tím vẩy bắn ra, vừa rồi Bá vương đã trải qua bi thảm lại một lần nữa tiếp diễn: Pháp ấn màu vàng, Nguyên Hoàng Đạo Kiếm, chín cổ tự trong Thái Dương tiên kinh... tất cả lần lượt xuất hiện lại chém xuống thân hắn.

Bá vương bị Pháp trận màu vàng đánh cho tàn phế, tan xương nát thịt nhiều lần, Tiên Thai đã trúng cũng không biết bao nhiêu kiếm, căn nguyên bị cắt xé ra, gặp phải đạo thương đáng sợ nhất.

Cảnh giới của hắn bị mạnh mẽ tước xuống, tinh hoa thần tính xói mòn nghiêm trọng, thiếu chút nữa hình thần câu diệt.

Bí quyết chữ "Giả" quả thật cái thế vô song, nhưng cũng không phải vạn năng, mỗi một lần đều phải thiêu đốt tinh khí thần tính, mà lúc này sớm đã không đủ, thân thể trạng thái hắn suy giảm đến mức tận cùng.

Dưới một kích sau cùng của Diệp Phàm, Bá thể hóa thành một màn mưa máu màu tím, kèm theo từng mảnh xương lớn bay lên, chạy ra khỏi thần trận.

"Vù vù!"

Toàn bộ tinh vực thần huy màu vàng lóe sáng, pháp trận của Thiên Đình cổ lưu lại ảm đạm xuống, lộ ra tinh không sáng sủa, hết thảy quay về tĩnh mịch.

Mọi người ngẩn ngơ, hắn thật sự triệt hồi pháp trận, muốn cùng cấp chiến một trận với Bá vương sao? Không hề dựa vào cấm kỵ Nguyên Thuật giết đối phương sao?

- Hắn điên rồi! Thật sự dám làm như vậy ư?!

- Bá vương bị hắn tước bỏ một cấp đạo hạnh, căn nguyên bị cắt xé ra, rơi xuống cảnh giới Thánh nhân, cái này hết thảy... thật khủng bố!

Mọi người ngạc nhiên thán phục, sau khi biết Diệp Phàm với thủ đoạn nghịch thiên chém Bá vương thành cái dạng này tất cả đều sợ đến ngây người.

Nhất là một số Tiếp dẫn sứ ở con đường phía trước lại trong mắt phát ra ánh sáng lạnh. Lúc ban đầu tán thành Bá vương, khinh thị Thánh thể, ngày nay quan niệm nhanh chóng chuyển biển.

Ai cũng không nghĩ tới, Bá vương từ chỗ sâu trong tinh lộ quay lại cường thế đột kích, kết quả lại là bị thiệt thòi lớn như vậy!

- Thánh thể ngươi khiến ta nổi giận rồi! Từ trong trận thoát vây, ta sẽ không bao giờ... bước vào nữa, mà ngươi thì đã mất đi cơ hội cuối cùng!

Ở trong màn máu màu tím, từng mảnh xương sáng trắng lấp lánh tụ cùng một chỗ, máu tím đảo lưu, máu thịt sống lại, Bá vương trọng tổ thân thể, rồi âm trầm lên tiếng.

- Phải không? Ta thỏa mãn nguyện vọng của ngươi, lại đây chiến một trận đi!

Diệp Phàm bình tĩnh nói.

- A...

Bá vương trọne tổ xone chân thân, neửa mặt lên trời thét dài, khắp tinh vực đều

chấn động, rất nhiều tinh tú run lẩy bẩy, hắn có được một loại khí thế cái thế.

Hắn dang hai tay chỉ ra, xa xa một cây trường mâu đỏ thẫm như máu bay tới, ngân vang trong tay hắn. Đúng là cây cổ mâu lúc ban đầu bị đánh bay ra!

Lúc này văn lạc màu máu lưu động, như có như không trong cây chiến mâu truyền ra từng tràng tiếng phượng hót lanh lành điếc tai, làm cho linh hồn người ta rúng động.

Hoàng Huyết Xích Kim!

Mọi người đều ngẩn ngơ, trong cây cổ mâu này có một phần Hoàng Huyết Xích Kim, cùng với hỗn hợp Thần liệu khác rèn cùng một chỗ, trở thành một cây binh khí kinh thế, nhưng lại bị mọi người xem nhẹ. Lúc này nó thức tỉnh, cường Đại đến mức tận cùng.

Cùng lúc đó, đại chung màu tím kia từ từ ngân vang, cũng bay trở về treo ở trên đầu Bá vương, càng thần bí hơn buông xuống từng trận tiên khí tử kim, khẳng định là Thần liệu luyện chế thành.

- Thánh thể! Để ta xem ngươi làm thế nào là địch cùng ta!

Bá vương rống lên, vừa rồi chịu nhiều khuất nhục như vậy, lúc này hắn phải tận tình phát tiết ra.

Diệp Phàm hờ hững cười, nói:

- Vừa rồi còn chưa đủ sao! Lúc này cùng cấp chiến một trận, ngươi càng không được!

- Ngươi nạp mệnh đi!

Chí tôn trẻ tuổi của Thương Thiên Bá Huyết nhất mạch rống giận, đại chung màu tím trên đỉnh đầu tiến hành phòng ngự, cầm Hoàng Huyết chiến mâu trong tay đánh tới, vô cùng cuồng bá.

"Ông!"

Ở mi tâm Diệp Phàm lao ra một cái đỉnh, treo ở trên đầu hắn, buông xuống ngàn vạn lũ dải tơ mẫu khí, vạn pháp không thể xâm nhập, bảo hộ hắn ở bên trong.

Cùng lúc đó, vang lên một tiếng "keng" nhỏ, cây trường thương màu đen kia được hắn triệu hoán trở về, xuất hiện trong tay hắn, phát ra một tràng tiếng long ngâm, vô cùng lợi hại.

- Sát!

Hai người cùng gầm nhẹ một tiếng, hóa thành hai chùm tia sáng rực rỡ nhằm vào nhau, triển khai một trận đại quyết chiến kinh thiên động địa!

Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh ngân lên va chạm làm cho đại chung màu tím phải gào thét, thối lui. về phương diện quyết đấu chủ binh, Diệp Phàm chiếm cứ ưu thể tuyệt đối.

Bởi vì cái đỉnh này quá mức phi phàm và kỳ lạ, có mấy kiện binh khí có thể sánh cùng nó? Đây là tiên liệu của Độc Nhân Đại đế chọn lựa, ngưng tụ cả tâm huyết của bà.

Cây trường thương màu đen đối chiến với chiến mâu Hoàng Huyết, "leng keng" chấn động, phát ra tiếng long ngâm xen lẫn tiếng phượng hót, ẩn ẩn hiện hiện một con Hắc long cùng một con Huyết phượng hoàng quấn lấy nhau cùng một chỗ, kịch liệt tranh bá.

Bá thể thật sự quá cường đại, mặc dù vừa rồi chịu đủ tra tấn, lúc này vẫn như cũ sinh long hoạt hổ, liều mạng huyết chiến cùng Diệp Phàm, như thần hổ xổng chuồng, khí phách tuyệt thế.

Khắp nơi, rất nhiều Cổ Thánh đều khiếp sợ, bọn họ tự hỏi, nếu như chính mình chống lại Bá vương, khẳng định sẽ nhanh chóng ngã xuống.

Diệp Phàm vui mừng không sợ, vừa rồi đều thắng, huống chi là hiện tại. Hắn trấn định mà ung dung.

"Ầm!"

Đột nhiên, hai nắm tay đáng sợ của kẻ thứ ba gia nhập chiến trường, đánh cho Bá vương bay tung lên, mồm phun máu, cái Bá Chung cũng bị đánh bay theo kêu vang không thôi.

- Ngươi...

Bá vương vừa kinh ngạc vừa kinh sợ xen lẫn, bởi vì hắn phát hiện trong trường chiến nhiều thêm một Diệp Phàm, tay áo dài phất phới, nhưng một đôi nắm tay màu vàng cũng đáng sợ như thế.

Hắn nói không ra lời, có tâm muốn khiến trách đối phương không giữ quy củ, nhưng đây lại là một loại bí thuật của đối phương, là một bộ đạo thân đích thực.

- Ta không có thời gian lãng phí với ngươi, hiện tại cho ngươi hai lựa chọn: dùng bí pháp mua mạnh của mình, giao ra chín cổ tự trong Thái Âm tiên kinh, cùng với bí quyết chữ "Giả", bàng không ta lập tức giết ngươi!

Diệp Phàm lạnh lùng lên tiếng.

Mọi người như hóa đá, tất cả đều kinh sợ đến ngây người, Bá vương kiêu ngạo, nhưng Diệp Phàm còn ghê gớm hơn, lúc này lại bức Bá vương phải dùng bí thuật mua mạng mình, thật sự là quá mức khiến người ta khiếp sợ.

- Ngươi đi chết đi!

Bá vương rống to.

- Một khi đã như vậy, ta tự mình đến lấy cổ tự tiên kinh cùng bí quyết chữ "Giả" vậy! Một trận chiến này chấm dứt đi!

Diệp Phàm ác nghiệt nói.

"Ầm ầm!"

Hai Diệp Phàm, hai bóng hình như Thần Ma, hai đôi nắm tay màu vàng, hai đạo đường cong hình rồng... tất cả đều nhanh chóng di chuyển, đánh cho Bá vương bay tung lên, miệng phun máu tím.
Bình Luận (0)
Comment