Già Thiên

Chương 620

Diệp Phàm nghe được bọn họ nghị luận mà nhức đầu. Dựa theo cách nói của Công chúa Vũ Điệp, Nam Lĩnh Thiên đế chính là Độc Nhân của Đông Hoang. Hắn thật lưu lại hậu thế không nhiều tuyệt học!

Nhưng là mỗi chiêu mỗi thức đều là thánh thuật độc nhất vô nhị, rất khó phá giải. Diệp Phàm tuyệt đối không ngờ Tề Quận chúa lại nắm giữ một loại, còn đã luyện tới thuần thục vô cùng.

- Ngươi khai chiến với ta, nếu thua có nguyện đồng ý hay không?

Diệp Phàm tránh né, lớn tiếng kêu lên, quấy nhiễu tâm thần nàng ta.

Tề Quận chúa váy dài vù động, hoa rơi như mưa. che đậy bầu trời. Nàng đứng trong đó, xuất trần thánh khiết, hai tay trắng nòn huy động, diễn hóa ra phiến phiến tiên hoa.

Ba ba ba

Nhất hoa nhất thế giới, ba ngàn tiên hoa diễn biến ra ba ngàn tiểu thế giới khiến người ta như lâm vào ảo mộng, không thể thừa nhận nổi.

Diệp Phàm huy động nắm tay đánh tới, quét qua phiến tiểu thế giới này. Nhưng một hoa tan biến lại có một hoa khác hiện ra, thế giới không ngừng thay đổi.

- Nam Lĩnh Thiên đế quả nhiên vô địch cổ kinh, khai sáng ra thánh thuật nào cũng là tuyệt thế trên đời.

Tất cả mọi người ngây ra. Thủ đoạn thế này đã ở vào thế bất bại rồi, ngăn cách mình và địch nhân, dùng lực lượng chư thiên đè ép địch nhân.

Nhưng là mọi người cũng rất giật mình vì chiến lực của Diệp Phàm. Hắn từng quyền từng quyền đánh nát tiểu thế giới, hành tẩu trong hư không như một chiến thần thượng cổ, không ngừng bức về phía Tề Quận chúa.

- Ngươi làm thế chỉ phí công mà thôi!

Tề Quận chúa tươi cười, mái tóc lay động, trong mắt lưu hoa, điên đảo chúng sinh.

Hai nở hoa tàn, tiểu thế giới này mất đi lại có cái khác xuất hiện, càng hoàn mỹ, chắc chắn hơn. muốn trấn áp Diệp Phàm ở trong đó.

- Đám cuộc không?

Diệp Phàm khiêu khích.

- Được, ngươi thua thì làm Long Mã cho ta! Chịu chết đi!

Tề Quận chúa cười tới khuynh nước khuynh thành, hai tay nhẹ nhàng huy động, đôi chân thon dài cũng vũ động dưới làn váy mỏng.

Giai nhân tuyệt đại vù động vòm trời, hoa vũ trong suốt nở rộ là một đám tiểu thế giới, trong miệng nàng phát ra thanh âm như mộng ảo:

- Nhất hoa nhất thế giới, nhất lá cỏ nhất thiên đường!

Diệp Phàm đại chiến Tề Quận chúa, đối kháng thánh thuật do Nam Lĩnh Thiên đế truyền lưu. lực mạnh vô cùng, tan biến hết thảy ngăn cách.

Trong phiến cánh hoa trong suốt vô tận có hơn ba ngàn thần hoa huyến lệ, Tề Quận chúa với dung mạo nghiêng nước nghiêng thành đứng ở chính giữa. tươi cười hơn hoa, mái tóc đen nhánh, da thịt trắng hơn tuyết, hai mắt linh động, đẹp tới độ khiến người ta say mê.

Ba ngàn tiểu thế giới như một luân bàn chuyển động quanh thân nàng, nàng như một nữ Tiên Vương đứng ngạo nghễ chính giữa. nhìn xuống chúng sinh.

Xoát!

Nhất niệm hoa khai, một đóa thế giới chi hoa nở rộ, hóa thành một mảnh tiểu thiên địa, hướng về Diệp Phàm cắn nuốt, muốn bao phủ lấy hắn.

Thời khắc này, Diệp Phàm rõ ràng gặp được mấy tia hỗn độn khí lượn lờ, đúng như đang khai thiên lập địa. Đây là một tiểu thế giới được diễn biến hoàn mỹ.

Một đóa hoa nở rộng một thế giới vô cùng mỹ lệ nhưng lại rất đáng sợ, khiến người ta sợ hãi. Đây chỉ mới là một trong ba ngàn đóa mà thôi.

Tới lúc này thì thần sắc Diệp Phàm ngưng trọng, triển động Thánh thể vô song, cẩn thận ứng chiến mà không dám có chút sơ suất. Loại thánh thuật vô song này kinh thế hãi tục, khiến hắn cảm nhận được một tia nguy hiểm.

Ầm!

Diệp Phàm vừa động, hóa thành một lũ ánh sáng sáng di động, che giấu kim quang. Bàn tay hắn nở rộng thanh huy, như một thiên bi cực nhanh liên tiếp vỗ xuống.

Nhất bi trấn thế giới!

Ầm!

Thần lực ngập trời chấn động, hoa khai sáng lạn. thế giới chói lóa giờ khắc này được suy diễn tới cực hạn. hỗn độn khí lao ra, mỗi căn đều như có thể diệt sát một con man long.

Đang đang

Diệp Phàm đồ thủ liệt thiên, không ngừng va chạm với hỗn độn khí do thế giới thần hoa phóng ra, phát ra quang hoa chói mắt.

Đây chính là Thánh thể, nếu đổi lại là người khác rất khó có thể chịu đựng loại lực lượng này. Tiểu thế giới lực gần như có thể ma diệt bất cứ thần binh bảo nhận nào nhưng lại bị Diệp Phàm tiếp được. Nguồn truyện: TruyenGG

Tề Quận chúa nhoẻn miệng cười, nhất thời tất cả cánh hoa cũng trở nên xinh đẹp hơn, nàng phát ra một âm thanh khe khẽ, cánh tay ngọc lại liên tiếp phách động, không linh tự nhiên, tuyệt mỹ như tiên, quần áo phấp phới, có một cỗ thần vận đại đạo.

Ba ba ba

Thời khắc này, cả ngàn đóa thần hoa nở rộng, đồng thời diễn biến tiểu thế giới. Uy lực như vậy khiến Diệp Phàm cũng cảm thấy da đầu run lên.

Thánh thuật độc nhất vô nhị thật sự khiến người ta sợ hãi.

Trong lòng hắn không thể không kinh thán, Độc Nhân Đại đế đúng là quán cổ tuyệt kim, những bí thuật lưu truyền trên đời chỉ vài loại như thứ nào cũng khiến hắn vô cùng đau đầu.

Trước có Hoa Vân Phi, nay lại xuất hiện một Tề Quận chúa. Hắn đã cảm giác rất rõ ràng Ba Ngàn Tiểu Thế Giới và Nhất Niệm Hoa Khai, Quân Lâm Thiên Hạ tuy không giống nhau nhưng lại có thần vận tương tự.

Chẳng lẽ nói Độc Nhân Đại đế đã thật sự hóa thân thành Nam Lĩnh Thiên đế sao?! Hắn ở Nam Lĩnh này rốt cục để lại mấy loại thánh thuật?!

Nếu là như vậy, Thiên đế cổ thật sự khiến người ta kinh hãi. Hắn ta khi còn sống để lại truyền kỳ tràn ngập sắc thái, ở nơi này rốt cục sống mấy đời?

Diệp Phàm không tin cái gì là nhân quả nhưng hiện tại phát hiện ra không ngừng gặp được những thứ liên quan Độc Nhân Đại đế khiến trong lòng hắn cũng có chút dao động.

Ba ba ba

Thần hoa lần nữa nở rộ, cả ngàn tiểu thế giới vờn quanh thân thể hắn, chư thiên tề chấn, lại có thế giới thần âm hình thành đánh cho Diệp Phàm chấn động.

- Đây là... Vực ngoại thần âm sao?!

Diệp Phàm vô cùng kinh ngạc.

Hắn cảm giác được đây là thanh âm tới từ thế giới khác, giống như từ bên ngoài bay tới. Từng thế giới đang trấn áp hắn, chư thiên cùng tới, tiên vương lâm trần, muốn ma diệt hắn.

Lúc này hắn chợt bình tĩnh một cách hiếm có, như dựng thân trong một mảnh thiên địa hư tĩnh, mất đi thời gian, vĩnh viễn sánh cùng thiên địa. Hai tay hắn kết ấn, không ngừng thay đổi tiết tấu, đánh về phía bốn phía.

Hắn chìm đắm trong loại đạo cảnh này, dùng Đấu Chiến Thánh Pháp diễn hóa đạo của chính mình, vô vi mà yên lậng, hểt thảy mọi thứ bên ngoài không thể lay động bản tâm của hắn. Hắn là duy nhât trong phiến thiên địa này.

Phốc phốc

Hắn một chưởng một thế giới, tất cả đều bị đánh nát, hóa thành từng phiến thần hoa tàn toái, bay khắp khoảng không.

Đây cũng không phải là tiểu thế giới được diễn hóa sơ khai, đây là một tiểu thiên địa có xu hướng hoàn thiện, tuy không lớn nhưng cùng có được một tia sức mạnh khai thiên, vô cùng khủng bố.

Nếu Diệp Phàm chưa tiến vào loại trạng thái này, muốn phá tan thì rất khó, trừ khi phải thi triển hầu hết tuyệt học ra liều mạng.

Nhưng mà lúc này lại khác, hắn vô ngã vô vật, ngộ đạo ngay trong chiến đấu sinh tử!

Diệp Phàm cũng không phải cố ý như vậy, chỉ là dựa theo bản năng ra tay, không ngừng thôi diễn đại đạo, thân tùy tâm động, vô tri vô giác đánh ra.

Những người đang xem cuộc chiến lúc này lại tràn ngập kinh hãi. Bọn họ hiểu rõ ràng những tiểu thế giỚÌ gần hoàn mỹ này đáng sợ như thế nào, đủ để trấn áp đại bộ phận người nơi này.

Ầm!

Sau khi đánh nát tiểu thế giỚÌ thứ một ngàn, Diệp Phàm mới khôi phục lại, thần thức xuất hiện trong thế giỚÌ này mà không còn chìm đắm trong

Phiến hoa vũ trong suốt tách ra, Tề Quận chúa đứng ở trung ương, tóc đen bay múa, hai mắt hừu thần, hai má như bạch ngọc, đôi môi đỏ tươi, bị thần hoa bao quanh, như dựng thân trên Tiên giới.

- Ngươi thật là có chút thủ đoạn, vượt ra ngoài dự kiến của ta.

Nàng mặc dù đang cười nhưng lại hiện ra vẻ vô cùng ngưng trọng. Nàng biết mình đã gặp đại địch rồi.

Diệp Phàm cũng rất bất ngờ. Hắn vốn tường rằng người này chỉ kiêu ngạo ngang ngược mà thôi nhưng không ngờ lại cường đại tới cực điểm, khiến các Thánh tử cũng phải cam bái hạ phong.

Quan trọng hơn là người này chỉ mới ở biến thứ hai của Hóa Long Bí Cảnh mà phát huy ra chiến lực như vậy. Phải biết rằng Diệp Phàm hắn có thể đánh cho Hóa Long biến thứ sáu không có lực hoàn thủ.

- Thua thì phải làm Long Mã cho ta đó!

Tề Quận chúa tươi cười như hoa. vô cùng tự tin.

- Ngươi thua có làm linh thú cho ta không?

Diệp Phàm lập tức nắm lấy cơ hội phản bác. Từ đầu tới cuối cô gái này còn chưa nói rõ nếu thua sẽ như thế nào.

Ầm!

Tề Quận chúa như một tiên linh, nhất niệm hoa khai, giờ khắc này tất cả thần hoa nở rộ.

Ba ngàn đóa thần hoa nở rộ, hỗn độn khí liền tăng vọt, khí tức khai thiên lập địa càng thêm dày đặc.

Không giống như lúc sơ khai, đây là những tiểu thế giới chân chính đang diễn sinh, mỗi một tiểu thế giới tràn ra vài tia hỗn độn, hội hợp cùng nhau cũng rất khủng bố.

Tề Quận chúa tay áo phất phới, cánh tay ngọc khiết tinh oán. một đôi đùi thon thẳng tấp. nàng vũ động thiên phong, thần huy chói lóa.

Lúc này, nàng đúng như một nữ tiên vương, đứng ở trung tâm thiên địa. chỉ một ý niệm khiến chư thiên tề chấn, tùy nàng hiệu lệnh.

Ba ngàn tiêu thế giỚi liên tục thay đổi, đây là một loại thánh thuật công kích vô cùng khủng bố, cường đại như Diệp Phàm mà cũng có chút ăn không tiêu, kịch liệt chống lại.

Hắn thu hồi tâm lý khinh thường. Kỳ Sĩ Phủ hội tụ nhân tài của khắp Ngũ Đại Vực, có đủ loại cường giả. Những người hắn đánh bại trước đây đây căn bản chưa tính là gì, cũng không phải là những người có tiếng tăm.

Mà nay, một Tề Quận chúa đã như vậy thì chỉ nghĩ cũng biết Kỳ Sĩ Phủ đúng là ngọa hổ tàng long.

Hắn biết rõ ràng bên trong đó khẳng định có yêu nghiệt nghịch thiên, rốt cục có chiến lực mạnh tới độ nào cũng rất khó phòng đoán.

Diệp Phàm dùng hết khả năng đại chiến Tề Quận chúa, bị ba ngàn tiểu thế giới vờn quanh, trở thành đối tượng công kích duy nhất của thiên địa.

Ầm ầm

Hắn vừa từ trong trạng thái ngộ đạo đi ra nhưng vẫn nhớ kỳ loại cảm giác này, vận dụng tự nhiên, không ngừng diễn biến Đấu Chiến Thánh Pháp chống lại những tiểu thế giới này.

Xích!

Nhưng mà điều khủng bố nhất chính là trong phiến ba ngàn tiểu thế giới này, hỗn độn khí hóa thành một thanh kiếm, thi thoảng lại đánh xuống.

Đây không phải là hư hóa mà là một thanh kiếm chân chính được hình thành từ hỗn độn khí, thân thể Diệp Phàm cường đại nhưng cũng không dám dễ dàng tranh phong, mỗi lần đều chi dám đánh lên lưng kiếm.

- Thật sự là biến thái!

Diệp Phàm nguyền rủa. Loại thánh thuật này quá cường đại, ba ngàn tiểu thế giới thì thôi nhưng không ngờ còn sinh ra một thanh hỗn độn kiếm, có ẩn chứa thế giới lực.

Nếu không phải là hắn mà là người khác thì đã bị chém nát từ lâu. Ngay cả là hắn cũng cảm thấy vô cùng áp lực. Như người đời nói thì sắc đẹp tỉ lệ nghịch với thực lực nhưng Tề Quận chúa này lại không nằm trong số đó.

Đang

Thần quyền của Diệp Phàm vô địch, bày ra lực đạo khủng bố, cứng rắn đối kháng với tiểu thế giới. với hỗn độn kiếm, đánh cho các tiểu thế giới không ngừng tiêu tan. liên tục run rẩy.

Điều duy nhất khiến hắn vui mừng chính là Đấu Chiến Thánh Pháp độc nhất vô nhị, chỉ cần hắn ngộ đạo là có thể không ngừng diễn biến, sinh ra đại thuật sát sinh càng cường đại hơn nữa.

Bí quyết chữ Đấu vĩnh vô bờ bến nhưng hết thảy đều phải do tự người thi triển đi ngộ ra, có thể không ngừng gia tăng. Ngay cả là hai người cùng học bí quyết chữ Đấu nhưng thành quả của hai người chắc chắn hoàn toàn khác nhau.

Lực lượng của thánh quyết này cuối cùng như thế nào hoàn toàn dựa vào chính họ lý giải. Đây là một cánh cửa. vượt qua được nó thì sẽ là một thế giới hoàn toàn khác.

Tu tập Đấu Chiến Thánh Pháp chính là sờ soạng thánh thuật vô thượng của chiến đấu căn nguyên. chỉ có người mạnh nhất mới có thể đi tới được cảnh giới cực hạn. cũng cần dùng tinh lực cả đời để nghiên cứu và tìm hiểu.

Ba ba ba

Diệp Phàm diễn biến Đấu Chiến Thánh Pháp, càng ngày càng có cảm giác, phát huy đạo cảnh vừa rồi tới cực hạn, vô cùng nhuần nhuyễn, không ngừng khiến các tiểu thể giới nổ tung.

Đồng thời hắn cũng không biết đã giao kích bao nhiêu lần với hỗn độn kiếm, tuy không đụng vào mũi kiếm nhưng cũng vô cùng kinh thế hãi tục, khiến nhiều người của Kỳ Sĩ Phủ phải khiếp sợ.

Diệp Phàm và Tề Quận chúa tranh hùng, đánh từ buổi trưa tới tận hoàng hôn, ước chừng qua hơn hai ngàn hiệp, đã được coi là một hồi khổ chiến.

Tới hiện tại, rất nhiều ánh mắt đã phải thay đổi. Khi bọn họ tiến vào Kỳ Sĩ Phủ thì đều biết Tề Quận chúa là một cô gái khuynh quốc khuynh thành đủ để điên đảo chúng sinh.

Nhưng không ai biết được thực lực của nàng lại cường đại như vậy, đã luyện thành thánh thuật của Nam Lĩnh Thiên đế, khiến ai ai cũng giật mình.

Hơn nữa, mọi người cũng rất tò mò đối với Diệp Phàm. Hắn không hổ là lĩnh chủ của phiến đất hoang phế trâu bò không thèm ở này, có thể bất phân thắng bại với một thiên nữ kinh thế như vậy.

- Có ý tứ!

Một nam nhân cao lớn tự nhủ, hai tay chấp sau lưng nhìn chằm chằm hai người.

Bên cạnh, những người khác đều hoảng sợ, không biết đối phương tới đây từ lúc nào, không tự chủ được phải lui ra.

Bởi vỉ mọi người đã nhận ra đây là một yêu nghiệt, là một đệ tử nhập thất của Kỳ Sĩ Phủ. Hắn là người tới mới nhất, một kích đã đánh cho một người trông cửa tu vi Hóa Long biến thứ chín bị thương, được Kỳ Sĩ Phủ đặc biệt lựa chọn.

- Thật là lợi hai nha!

Ở xa xa, một đứa nhỏ thoạt nhìn chỉ tám chín tuổi đứng giữa bầu trời quan chiến nói.

Đây là một tiểu yêu nghiệt khác, mới chỉ chín tuổi đã loại rất nhiều người, thành công tiến vào Kỳ Sĩ Phủ, thành tựu tương lai khẳng định không thể hạn lượng.

Bên kia, một nam nhân trầm mặc không lên tiếng, tóc tai bù xù che nửa dung mạo, thoạt nhìn rất thần bí lạnh lùng, mọi người lập tức lui xa, tự động nhường cho hắn một mảnh đất trống.

Mọi người ấn tượng rất sâu sấc, đây cũng là một yêu nghiệt nghịch thiên. Khi Kỳ Sĩ Phủ khai phủ, ngày hôm sau đã tới, vẻn vẹn chỉ một chưởng đã đánh chết một Vương thể, vài vị đại năng trong phủ không thể không tự mình tới gặp hắn.

Ở xa xa còn có một man nhân mặc da thú, trên vai có một cây đại bổng nanh sói đang cười ngây ngô như vô hại nhưng cũng khiến người ta rất nhiều người sợ

Đây là người xuất hiện một năm sau khi Kỳ Sĩ Phủ đóng cửa, dùng thánh lực dã man trực tiếp đánh nát bàn tay một vị đại năng.

Yêu nghiệt trong Kỳ Sĩ Phủ cũng không chỉ có mấy người này, còn có một ít nhân vật khác nữa. Nhưng chỉ những người tới quan chiến cũng khiến không ít người kinh hãi rồi.

- Nên chấm dứt!

Khi đánh tới hơn hai ngàn năm trăm hiệp, ánh mất trời đã nhiễm hồng bầu trời, Tề Quận chúa đột nhiên quát khẽ, quyết định chấm dứt cuộc chiến.

Hoa vũ vô tận bay múa, phiến phiến đều tràn ngập màu máu. Toàn thân Tề Quận chúa như trong suốt, giống như phi tiên, giãn ra thân thể, vô cùng hoàn mỹ.

Ba ngàn tiểu thể giới lần nữa hóa thành thần hoa sáng lạn, vờn quanh thân nàng. Mi tâm nàng chợt nở rộ một ấn ký, quang hoa chói mất, cầm hỗn độn kiếm trong tay, bễ nghễ thiên hạ.

Giờ khắc này trong lòng Diệp Phàm chợt nghiêm lại, kinh hãi nhìn Tề Quận chúa đang gia tăng khí thế, càng khiếp sợ với sự khủng bố của thánh thuật này.

Từ trên thân nàng hắn thấy được một phần phong thái của Độc Nhân Đại đế năm đó, chỉ dùng một ý niệm cũng khiến ba đại thế giới chân chính nghe theo hiệu lệnh của hắn.

Mà nên biết rằng lúc này cũng chỉ là một loại thánh thuật của hắn mà thôi, chỉ trời mới biết sẽ còn bí điển nào khác nữa!?

Giết!

Một nữ nhân đủ điên đảo chúng sinh như Tề Quận chúa mà thốt ra một chữ như vậy thật có phong tình rất khác, âm thanh như quang mang, vô cùng đáng sợ.

Ầm!

Ba ngàn đóa thần hoa nở rộ, hợp làm nhất thể, diễn biến thành tiểu thế giới duy nhất. Cùng lúc đó, lũ ấn ký trên mi tâm nàng lao ra, bắn vào trong.

Hoa khai giới khai, không thể vô niệm, vô hình vô thần. Diệp Phàm nhoáng cái đã bị thu vào bên trong.

Trong phiến tiểu thế giới này, thiên địa yên tĩnh, hoa vũ ngừng lại, tất cả ngưng lại giữa hư không, chỉ có hai người hắn và Tề Quận chủ, đang đứng đối diện nhau.

Không thể nghi ngờ Tề Quận chúa là người thống trị của thế giới này, chỉ một ý niệm có thể khống chế hết thảy, nắm giữ sinh tử luân hồi.

- Đây là một phiến tiểu thế giới chân thật, hoàn mỹ do ta nắm giữ. Ở trong này ta chính là thần, thua thì phải làm Long Mã cho ta đó!

Tề Quận chúa tươi cười, hết sức xinh đẹp động lòng người, cầm hỗn độn kiếm trong tay, tao nhã tài hoa.

- Vậy nếu ngươi thua thì có làm linh thú cho ta không?

Diệp Phàm nhìn nàng, cũng cười cười.
Bình Luận (0)
Comment