Giấc Mơ Thanh Xuân Của Anh, Là Cơn Ác Mộng Của Tôi

Chương 14

Tôi từ bỏ ý định lái xe, vẫy một chiếc taxi.

“Lạc Lạc, em đã ba mươi hai rồi, không phải hai mươi ba.”

“Ba mươi hai thì sao?” Tôi quay lại nhìn Trần Chinh.

“Đây là lý do khiến anh dám vô tư trêu đùa với người phụ nữ khác trước mặt tôi sao?”

“Trần Chinh, như anh nói, tôi đã ba mươi hai tuổi rồi. Không còn là Trình Lạc của năm đó, người mà không thể thiếu anh, sẵn sàng bỏ cả mạng vì anh nữa!”

“Trần Chinh ba mươi hai tuổi, không còn xứng đáng.”


Tôi không muốn cãi nhau với Trần Chinh, giống như việc trải hết những kỷ niệm đẹp ra, từng mảnh từng mảnh xé nát chúng.

Tôi bật khóc nức nở trong taxi.

Trần Chinh mười lăm tuổi, kéo tôi xuống khỏi bục giảng trước mặt mọi người.

Trần Chinh mười tám tuổi, nhắn tin cho tôi: [Tôi có một công việc gia sư khá tốt, cậu có hứng thú không?]

Trần Chinh hai mươi tuổi, đẩy người đàn ông chen lấn tôi trên xe buýt: “Anh làm gì vậy?”

Trần Chinh hai mươi mốt tuổi, dốc hết sức đánh những nam sinh cười nhạo tôi: “Có người muốn hái đoá hồng của tôi, sao tôi có thể không đến?”

Trần Chinh hai mươi ba tuổi, mỉm cười khoanh tròn đoạn văn trong sách, đưa cho tôi xem:
[Thế giới này có hàng ngàn, hàng vạn đóa hồng, nhưng chỉ có đóa hồng này là của riêng tôi.]

Trần Chinh hai mươi lăm tuổi, quỳ gối: “Cưới anh nhé, đoá hồng của anh.”

Trần Chinh hai mươi bảy tuổi, ôm tôi khóc: “Lạc Lạc, anh nhất định sẽ cho em một cuộc sống tốt.”

Những mảnh ký ức về Trần Chinh từng chút một xây dựng nên pháo đài trong cuộc đời tôi.

Nhưng Trần Chinh năm ba mươi hai tuổi, chỉ trong một đêm đã phá hủy tất cả.

Trong taxi đang phát bài “Mười năm” của Trần Dịch Tấn.

Tài xế bất đắc dĩ đưa cho tôi khăn giấy: “Mười năm thôi mà, cô gái, cuộc đời còn nhiều cái mười năm lắm.”

Tôi nhận lấy, lau nước mắt.

Đúng vậy.

Mười năm cũng được, mười bảy năm cũng được.

Cuộc đời tôi vẫn sẽ có những cái mười năm tiếp theo, mười bảy năm tiếp theo.

Và còn rất nhiều cái nữa.

Tôi chặn mọi liên lạc của Trần Chinh, chỉ chấp nhận luật sư làm trung gian xử lý việc ly hôn.

Việc xảy ra trong lễ kỷ niệm mười năm không gây ra quá nhiều rắc rối.

Đúng như tôi đã nói lúc đó, đối với “Chinh Trình”, điều này thực ra là một tin vui.

Việc Trần Chinh ngoại tình bị phanh phui có thể ảnh hưởng đến giá cổ phiếu một chút, nhưng đối tượng anh ta ngoại tình lại là Tống Vi.

Vốn chỉ nhìn vào lợi ích, không quan tâm đến đạo đức.

Nếu Trần Chinh và Tống Vi kết hôn, điều đó đại diện cho việc “Chinh Trình” và Tập đoàn Tống thị sẽ “kết duyên”, như thế chỉ càng củng cố niềm tin vào tương lai của nó.

Nhưng danh hiệu “kẻ thứ ba” của Tống Vi không thể xóa bỏ.

Nghe nói bây giờ cô ta được gọi là “Tống Tam”.

Tôi không cảm thấy áy náy.

Bình Luận (0)
Comment