Giải Mộng

Chương 58

Bình minh.

Lâm Tùy Ý bừng tỉnh.

Cậu còn ở trong phòng sách, bởi vì nằm úp mặt vô bàn ngủ cả đêm, nửa bên mặt bị hằn vết đỏ.

Bức thư loạt xoạt rơi xuống đất, căn phòng lại chìm vào yên tĩnh.

Trương Tường Y không ở chỗ này, Lâm Tùy Ý mới dám th ở dốc một tiếng. Cậu xoay người nhặt bức thư trên mặt đất.

Mở ra nhìn, trái tim Lâm Tùy Ý buông xuống.

Cậu đứng dậy đi lấy di động. Giống mấy ngày trước, Lâm Tùy Ý mở album xem đoạn video bản thân bị quỷ bám thân tối hôm qua.

Sinh thần bát tự nói cho Trương Tường Y là giả, cho nên Lâm Tùy Ý không ngoài ý muốn khi thấy ánh mắt thù hận của Trương Tường Y trong video.

Tuy rằng không ngoài ý muốn, Lâm Tùy Ý vẫn cảm thấy hơi khó giải quyết. Cậu vẫn cần đối phó với Trương Tường Y, hiện tại đã lấy được thông tin quan trọng nhất về lệ quỷ, dư lại là rời khỏi giấc mộng.

Trời đã sáng, Lâm Tùy Ý muốn kết thúc giấc mơ trước đêm nay.

Cậu kéo cửa muốn đi tìm Trương Tường Y. Cửa mở ra, hô hấp của cậu khựng lại.

Trương Tường Y đứng ngay ngoài cửa.

Lâm Tùy Ý không thể thở, vội lui về phía sau vài bước.

Trương Tường Y không đến gần, vươn tay: “Thư tối hôm qua đâu?”

Quan hệ giữa Lâm Tùy Ý và Trương Tường Y đã tan vỡ, Trương Tường Y muốn thông qua bức thư tối hôm qua để xem Lâm Tùy Ý có lừa mình hay không.

Tất nhiên Lâm Tùy Ý không thể đưa thư cho cô, nhưng Trương Tường Y vẫn luôn giơ tay, thấy Lâm Tùy Ý chần chờ vài giây, cô gấp gáp đi vào phòng sách, phá hỏng khoảng cách giao lưu an toàn Lâm Tùy Ý cố tình tạo thành.

“Thư.” Trương Tường Y thò tay: “Cho tôi xem.”

Lâm Tùy Ý không đưa cô sẽ không đi.

Lâm Tùy Ý là người sống, cậu cần hít thở, cậu không thể ở gần Trương Tường Y quá lâu.

Lâm Tùy Ý giấu tay sau lưng, tỉnh bơ xé bức thư.

Cậu xé trang giấy thành hai nửa. Nét chữ “giả giả giả” dùng sức rất lớn, trang giấy bị bút máy chọc thủng lỗ chỗ, Lâm Tùy Ý dựa vào vết giấy rách để phân biệt nửa trên nửa dưới.


Cậu đưa nửa trên cho Trương Tường Y.

Thừa dịp Trương Tường Y đọc thư, Lâm Tùy Ý đi vượt qua vai cô, ra ngoài phòng sách, hít hà vài hơi.

Còn chưa đi xa, Trương Tường Y gọi cậu từ phía sau: “Tại sao thư bị xé, nửa còn lại đâu rồi?”

Lâm Tùy Ý quay đầu lại, nói: “Hôm nay bức thư chỉ có như vậy.”

Trương Tường Y rõ ràng không tin, cô nói: “Tôi muốn xem video.”

Lâm Tùy Ý nói: “Tối hôm qua không quay.”

Trương Tường Y tức giận: “Cậu cố tình!”

“Tôi không hề.” Lâm Tùy Ý thành thật giải thích: “Hôm qua tôi bận gọi quỷ, quên quay lại.”

Nói xong một câu giải thích, Lâm Tùy Ý liền im miệng.

Cậu không để bụng Trương Tường Y tin hay không, bởi vì cậu biết dù Trương Tường Y hoài nghi cũng không ảnh hưởng mấy.

Phát hiện Trương Tường Y muốn đuổi theo, Lâm Tùy Ý nhấc chân bước vài bước tới phòng khách, vẫn duy trì khoảng cách giao lưu an toàn với Trương Tường Y.

Thấy Trương Tường Y âm trầm nhìn mình, Lâm Tùy Ý nói: “Chị Tường Y, chị đói không?”

Cậu mở tủ lạnh, mở toang cánh cửa tủ lạnh, bảo đảm Trương Tường Y có thể nhìn thấy bên trong tủ lạnh trống không.

Lâm Tùy Ý ngó lơ ánh mắt Trương Tường Y, bắt đầu kế hoạch đánh thức Trương Tường Y: “Chị Tường Y, trong nhà không có đồ ăn, muốn đi mua đồ ăn không?”

Nói xong, Lâm Tùy Ý nhìn vào mắt Trương Tường Y.

Ước Định Thanh Tỉnh nằm trong cửa hàng 108, nhưng tạm thời

Lâm Tùy Ý không tính sử dụng. Cậu cẩn thận suy nghĩ, cậu dùng Ước Định Thanh Tỉnh ở tầng thứ nhất mộng trong mộng, nếu Ước Định Thanh Tỉnh phát huy tác dụng, Trương Tường Y sẽ trực tiếp tỉnh lại, còn cậu sẽ không từ tầng một rơi xuống tầng giấc mộng khác.

Trương Tường Y cho rằng mình đang ở trạng thái tỉnh táo, đã biết mục tiêu lệ quỷ là Lâm Tùy Ý chứ không phải mình, cho nên Ước Định Thanh Tỉnh ‘tỉnh dậy sẽ không cần kết âm hôn nữa’ có xác suất hiệu quả xa vời.

Có Ước Định Thanh Tỉnh lại không thể tùy tiện sử dụng, Lâm Tùy Ý tự hỏi cách đánh thức Trương Tường Y.

Cậu nghĩ tới Lâu Lệ.

Ngay từ ban đầu, thái đội của Lâu Lệ đối với Ước Định Thanh Tỉnh là có chút ít còn hơn không, thuyết minh đa phần Lâu Lệ đánh thức chủ mộng không phải bằng Ước Định Thanh Tỉnh.


Lâm Tùy Ý từng nghiệm chứng tính khả thi đánh thức chủ mộng khi không sử dụng Ước Định Thanh Tỉnh: Ứng Triều Hà bị cậu dọa tỉnh.

Nhưng giấc mơ lần này không có điều kiện doạ tỉnh Trương Tường Y. Trong mộng Ứng Triều Hà, khi Lâm Tùy Ý đề nghị doạ tỉnh chủ mộng, Lâu Lệ đã im lặng không đáp, chứng tỏ biện pháp Lâu Lệ đánh thức chủ mộng không phải doạ tỉnh.

Lâm Tùy Ý nghiêm túc suy nghĩ. Dưới tình huống không dùng Ước Định Thanh Tỉnh và không dọa tỉnh chủ mộng, Lâu Lệ dựa vào biện pháp gì để đánh thức chủ mộng nhỉ.

Lâm Tùy Ý nghĩ ra rồi.

Ước Định Thanh Tỉnh giúp chủ mộng ý thức được rằng bản thân đang nằm mơ, nhưng Ước Định Thanh Tỉnh quá đơn giản trắng trợn, thường gây phản tác dụng, nếu là tuần tự tiệm tiến thì sao?

Ý tưởng của Lâm Tùy Ý rất đơn giản, trước làm Trương Tường Y ngờ ngợ nơi đây có điều bất thường, rồi dùng Ước Định Thanh Tỉnh đánh thức.

Thứ bất thường nhất chính là cửa nhà… Cửa nhà nối liền cửa hàng số 108.

Tiếp theo là cửa sổ. Ngoài cửa sổ không có cảnh tượng dư thừa, ban ngày trắng xoá, ban đêm tối om tối thui.

Lâm Tùy Ý định dùng này hai thứ này, thúc đẩy Trương Tường Y ý thức được xung quanh bất thường.

Phát hiện ánh mắt Trương Tường Y chạm đến tủ lạnh rỗng tuếch, Lâm Tùy Ý im lặng một lát rồi nói: “Chị Tường Y, em biết hiện tại chị nghi ngờ em, em cũng không biết chứng minh bản thân như thế nào, nhưng em thật sự chỉ có nửa bức thư, tối hôm qua gọi quỷ quá gấp, em thật sự quên quay video.”

Giấu đầu lòi đuôi giải thích một phen, Lâm Tùy Ý nói: “Nhưng người cần ăn cơm, không ăn cơm sẽ đói chết.”

Thấy Trương Tường Y không động đậy, Lâm Tùy Ý cuộn ngón tay, tiếp tục nói: “Chị Tường Y, chúng ta ăn cơm trước, ăn cơm xong thì đi tìm Lâu tiên sinh. Qua mấy ngày, có lẽ Lâu tiên sinh đã có biện pháp giúp chúng ta thoát khỏi lệ quỷ?”

Lời này găm vào tim Trương Tường Y. Thấy Trương Tường Y hơi thay đổi nét mặt, Lâm Tùy Ý thừa thắng xông lên: “Trong nhà không có đồ ăn, gần đây có chợ bán thức ăn không?”

Trương Tường Y nói: “Dưới lầu có siêu thị.”

Lâm Tùy Ý lén thở phào. Cậu mời mọc: “Chị Tường Y, đi chung nhé.”

Có lẽ là Lâm Tùy Ý nói quá cố tình, Trương Tường Y kỳ quái nhìn cậu: “Tại sao phải đi chung?”

Lâm Tùy Ý nói: “Chị không sợ em đi sẽ không trở lại à? Lệ quỷ tìm không thấy em sẽ lấy chị Tường Y trút giận đó.”

Trương Tường Y: “…”

Không có biện pháp, Trương Tường Y đành phải đồng ý đi theo Lâm Tùy Ý ra cửa mua đồ ăn.


Lâm Tùy Ý đi đến huyền quan, cố ý thả chậm bước đi, để Trương Tường Y mở cửa.

Lạch cạch…

Khoá cửa mở ra.

Lâm Tùy Ý ngừng thở nhìn chăm chú vào Trương Tường Y.

Trương Tường Y đột nhiên sửng sốt, Lâm Tùy Ý biết Trương Tường Y thấy cái gì.

Ngoài cửa nối liền với cửa hàng 108, căn bản không có đường đi mua đồ ăn.

Rầm…

Trương Tường Y phản ứng lại, đột ngột sập cửa, sắc mặt trắng bệch nhìn về phía Lâm Tùy Ý: “Là… Là quỷ quấy phá…”

Cô cho rằng ngoài cửa bất thường là do quỷ quấy phá.

Lâm Tùy Ý không nóng nảy, ít nhất Trương Tường Y ý thức được cửa có vấn đề.

Hắn cố ý gia tăng nghi ngờ trong lòng Trương Tường Y, nói: “Chị Tường Y, chị thấy cái gì? Sao lại đóng cửa, không xuống lầu mua đồ ăn hả?”

Cơ thể Trương Tường Y run run: “Không có… Không có cửa… Bên ngoài là… Là…”

Lâm Tùy Ý trầm mặc nhìn cô.

Trương Tường Y ngửa đầu: “Quỷ ở trong nhà, nó không cho chúng ta rời đi.”

Lâm Tùy Ý lúc này mới nói: “Quỷ chỉ xuất hiện ban đêm, ban ngày nhiều dương khí, quỷ xuất hiện kiểu gì? Chị Tường Y, chị nhìn xem ngoài cửa sổ là ban ngày hay ban đêm.”

“Là ban ngày…” Trương Tường Y nhìn ánh sáng trong nhà: “Là ban ngày.”

Lâm Tùy Ý nói: “Thế vì sao ngoài cửa không có đường?”

Trương Tường Y thoáng chốc nghẹn lời.

Lâm Tùy Ý hướng dẫn từng bước: “Chị Tường Y, có thật là ban ngày không? Hay là mở cửa sổ nhìn thử xem.”

Biết Trương Tường Y không muốn tự đẩy cửa sổ ra xem xét, Lâm Tùy Ý đi tới bên cửa sổ. Ánh mắt Trương Tường Y vẫn luôn đóng đinh trên người Lâm Tùy Ý. Lâm Tùy Ý đi đến bên cửa sổ, ánh mắt cô cũng dịch tới cửa sổ.

Lâm Tùy Ý đẩy cửa sổ ra.

Ánh sáng trắng xoá mạnh mẽ ùa vào, ngoài ra không còn thứ khác.

Không có âm thanh ô tô bóp còi, không có tiếng người ồn ào, cũng không có chim chóc ríu rít, im ắng một cách quỷ dị.

“Chị Tường Y, đang là ban ngày.” Lâm Tùy Ý dụ dỗ: “Chị muốn kiểm tra hay không?”


Trương Tường Y do dự, Lâm Tùy Ý nói: “Không nguy hiểm.”

Nếu có nguy hiểm, cậu không thể vẫn đứng bên cửa sổ.

Rốt cuộc, Trương Tường Y hoạt động bước chân đi đến bên cửa sổ, nhìn thoáng qua bên ngoài.

Sắc mặt vốn trắng bệch biến thành đen thui.

“Sao… Sao lại thế này?”

Lâm Tùy Ý lui ra phía sau vài bước, nói: “Rõ ràng ban ngày không có quỷ, nhưng lại xuất hiện hiện tượng lạ.”

“Chị Tường Y, chúng ta cần đi tìm Lâu tiên sinh.”

Vớ vẩn quái đản làm Trương Tường Y đánh mất hoài nghi đối với Lâm Tùy Ý. Cô chỉ muốn làm rõ rốt cuộc đang có chuyện gì xảy ra.

Cô nhớ tới: “Ngoài cửa là cửa hàng đó.”

Lâm Tùy Ý: “Đi thôi.”

Cửa nhà lần nữa bị mở ra, Trương Tường Y bất an nhìn vào mắt Lâm Tùy Ý.

Lần này Lâm Tùy Ý không thả chậm bước chân, thậm chí rời đi trước một bước, như người dẫn đường cho Trương Tường Y từ căn hộ vào cửa hàng 108.

Chẳng biết có phải vì chủ cửa hàng là Lâu Lệ hay không, tuy chỉ là cửa hàng 108 trong mộng Trương Tường Y, bước vào đây, đáy lòng Lâm Tùy Ý chợt dâng lên sự kiên định không tên, như thể trở lại sân nhà, mặc dù cửa hàng 108 chả có tí quan hệ gì với cậu.

Lâm Tùy Ý không quay đầu lại xem Trương Tường Y, cậu nghe tiếng bước chân của Trương Tường Y là đủ rồi.

Ánh mắt rơi xuống bàn thác chảy, túi đựng đồ ăn chứa Ước Định Thanh Tỉnh đặt trên bàn.

Cậu đi đến, liếc mấy con cá rồi cầm lấy túi đồ ăn.

Xoay người đối mặt với Trương Tường Y, nói: “Hình như không có ai. Chị Tường Y, có đồ ăn này, chúng ta ở chỗ này chờ Lâu tiên sinh trở về.”

Trương Tường Y nào có tâm tình ăn uống.

Nhưng Lâm Tùy Ý vẫn ép đưa cho Trương Tường Y. Cậu phải làm Trương Tường Y tự tay mở túi đồ ăn, tự phát hiện Ước Định Thanh Tỉnh, so với việc cậu cầm Ước Định Thanh Tỉnh giao cho Trương Tường Y có tính gây sốc cao hơn.

“Không biết khi nào Lâu tiên sinh mới về.” Lâm Tùy Ý nói: “Có lẽ Lâu tiên sinh trở về sẽ không có thời gian ăn cơm. Chị Tường Y, hiện tại tranh thủ ăn một chút, lát nữa mới không chậm trễ chính sự vì việc ăn cơm.”

Những câu Lâm Tùy Ý khuyên giải đều chạm vào tâm khảm Trương Tường Y. Cô nhận túi đồ ăn từ tay Lâm Tùy Ý, sau đó mở ra.

Lâm Tùy Ý từng sử dụng Ước Định Thanh Tỉnh, Ước Định Thanh Tỉnh nằm ở trên cùng.

Vừa mở ra là thấy.

Lâm Tùy Ý nhìn chăm chú vào Trương Tường Y, Trương Tường Y nhìn Ước Định Thanh Tỉnh gắt gao.

Bình Luận (0)
Comment