Giám Đốc Phòng Làm Việc Nhân Giới

Chương 59

Lý Kiến Quân phủi hết mọi chuyện một cách sạch sẽ, khi nói đến Lý Chí Khang thì bày ra bộ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, thỉnh thoảng còn bày tỏ sự lo lắng của bản thân một chút, hỏi cảnh sát Trương rốt cuộc chuyện này có phải hiểu nhầm hay không. Ông ta biểu diễn hình tượng người cha chính nghĩa bị kích thích vô cùng chân thật.

Khiến cảnh sát Trương buồn nôn muốn chết, có điều ngoài mặt anh ta cũng không nói gì, chỉ hỏi mối quan hệ giữa Lý Kiến Quân và Trương Yến.

Lý Kiến Quân sống chết nói không thân thiết, chỉ là gặp mặt trên bàn ăn vài lần, còn vừa cười chua xót vừa bất lực nói: “Có một số người luôn có chút hiểu nhầm về chúng tôi, vừa nhìn thấy một ông già như tôi dẫn theo một cô gái, không tránh khỏi việc đồn đại này kia. Nhưng trên thương trường, không thể không dẫn theo cô gái.”

Cảnh sát Trương cau mày, nhưng không nói gì.

Lý Kiến Quân thấy không ai hùa theo thì cũng trở nên bình thản, nhăn mặt nói: “Cảnh sát Trương à, đây là giết người đấy, nói không chừng chính giữa có hiểu nhầm gì thì sao? Mặc dù con trai tôi hơi côn đồ, nhưng chuyện này chắc thằng bé không làm ra được đâu. Ngày thường bọn tôi đều bận rộn, lơ là việc dạy dỗ nhưng phải trái rõ ràng, chắc chắn không có vấn đề gì.”

Cảnh sát Trương nói: “Những chuyện này còn phải chờ điều tra. À, ông vốn dĩ là người Nam Kinh sao?”

Lý Kiến Quân mím môi, cánh mũi hơi cử động, có chút mất tự nhiên nói: “Đúng vậy, lúc nhỏ tôi có sống ở đây một khoảng thời gian, chưa được mấy năm đã rời đi rồi.”

Cảnh sát Trương “ồ” một tiếng, đứng dậy bắt tay với Lý Kiến Quân, đi ra khỏi tòa nhà này. Cảnh sát bên cạnh nói: “Không ngờ ông ấy thực sự là người có tiền trở về xây dựng lại quê hương đó, anh hỏi ông ấy chuyện này làm gì?”

Cảnh sát Trương lườm anh ta một cái, nói: “Cậu đó, người ta làm kinh doanh, không phải làm từ thiện đâu. Đi thôi.”

Vụ án này điều tra không hề khó khăn, thi thể đã được phát hiện trong sân biệt thự của Lý Chí Khang rồi, tìm kỹ rất nhanh phát hiện tóc và vết máu lưu lại của Trương Yến trong nhà tắm. Lớp da bên trong móng tay của Trương Yến cũng hoàn toàn phù hợp với của Lý Chí Khang.

Mà lúc này, không biết ai lấy ra tấm ảnh Trương Yến bị đào ra sau khi bị chôn dưới đất, không hề nói đến nghi phạm là ai, ngược lại đăng rất nhiều băng ghi hình chưa qua chỉnh sửa.

Bên trong băng ghi hình là khung cảnh Lý Kiến Quân và Trương Yến nhiều lần ra vào khách sạn.


Lý Kiến Quân trước giờ rất khiêm tốn, ban đầu cộng đồng mạng không biết người này là ai, chỉ muốn hóng chuyện, vì tò mò nên mới mở những Weibo kia ra xem. Có điều, khi nhìn thấy những chức vụ được ghi chú bên cạnh Lý Kiến Quân, bỗng chốc bùng nổ. Người này không lớn không nhỏ, tính ra là nhà giàu nhất Nam Kinh, có tiền, công ty kinh doanh từ bất động sản đến đồ điện gia dụng, lớn nhỏ gì cũng tham gia, còn làm ủy viên hội nghị hiệp thương chính trị địa phương.

Một loạt tài khoản marketing hưởng độ nóng giống như không sợ chết vậy, tốc độ chia sẻ tăng nhanh chóng, lượt tìm kiếm cũng lên cao, nhanh chóng chiếm lĩnh hot search.

Gần như trong chớp mắt những tin tức này đã phát triển rộng đến các phố lớn hẻm nhỏ, tất cả mọi người đều biết ông chủ của tập đoàn Thái Á giết người. Sau khi bị một số người lý trí nói vụ án này vẫn chưa có kết luận, lập tức bị phản pháo lại: “Hai người này có mối quan hệ đó, người nữ còn chết ở nhà ông ta, cô nói không phải ông ta làm à? Chính là người có tiền giấu rất tốt thì có.”

Cổ phiếu của tập đoàn Thái Á rớt rồi lại rớt, khi các loại tin tức tiêu cực truyền tới, Lý Kiến Quân sắp tức điên rồi.

Một người đàn ông có tiền có thế không thể nào không dính vào quyền lợi, tiền tài, phụ nữ được. Nhưng người khác đều không xảy ra chuyện lớn đến vậy.

Lý Kiến Quân tức đến run bần bật, căm phẫn đập điện thoại: “Khốn kiếp!”

Trên Weibo của bộ công an Nam Kinh, sau khi trải qua mấy tiếng đồng hồ mới đăng một tin tức thanh minh: Vụ án giấu xác ở vườn hoa hiện giờ đang trong quá trình điều tra, nghi phạm đã bị bắt, xin mọi người đừng bị tin tức trên mạng dắt mũi.

Cùng lúc đó, có một tài khoản mới đăng ký, sau khi chia sẻ thì bình luận: “Haha, rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con trai của chuột biết đục lỗ. Vụ án ba mươi năm trước vẫn chưa đâu ra đâu, may thay mọi thứ ngày hôm nay của ba mươi năm sau khác biệt, nhất định phải chịu trách nhiệm trước sợi dây pháp luật!”

Vốn dĩ là dầu nóng, sau khi đổ một giọt nước vào trong thì nổ lộp độp. Những người làm báo chí lập tức ngửi được mùi thơm, nối tiếp nhau đến, hết tốp này đến tốp khác nhắn tin riêng hỏi kỹ tình hình.

Biệt Lý thoát khỏi tài khoản phụ, thở một hơi. Cô không nói kỹ tình hình, có người sẽ nói. Căn nhà của cô có quỷ quậy phá không phải ngày một ngày hai, khu tâm linh trên diễn đàn thỉnh thoảng sẽ nhắc đến. Một số bài viết suy đoán chuyện ba mươi năm trước cũng còn đó, cố gắng lục tìm không khó để tìm ra chút manh mối của năm đó.

Người có tính hiếu kỳ vô cùng nhiều, theo đó dường như mở ra cánh cửa lớn của thế giới mới vậy. Cuối cùng có người phát hiện Lý Kiến Quân chính là người thừa kế tài sản của người vợ chưa cưới năm đó. Tục ngữ nói rất hay, thăng quan phát tài thì chết vợ. Người này đầu tiên là vợ chết, sau đó có được một khoản tiền lớn, ba mẹ của vợ chưa cưới vì quá đau lòng cũng chỉ gắng gượng được mười mấy năm, rồi lần lượt qua đời. Lý Kiến Quân cầm tiền bỏ đi.

Lại nghĩ đến chủ đề còn nổi tiếng mấy ngày trước, liên quan đến việc bạo lực học đường, ép chết sinh viên nữ cùng chung ký túc xá chính là con gái của Lý Kiến Quân, Lý San. Ấn tượng của mọi người về ông ta càng xấu thêm.


“Người này có phải ngốc hay không? Nếu chuyện này là ông ta làm thật, còn trở về làm gì?”

Biệt Lý không quan tâm chuyện này lắm, cô còn một chuyện không hiểu. Nếu năm đó Lý Kiến Quân và Song Song đã sắp kết hôn, mà Song Song là con gái duy nhất, không cần phải mạo hiểm giết người, tài sản chẳng phải vẫn được chia một nửa cho Lý Kiến Quân sao?

Song Song nghiêm mặt nói: “Anh ta có nuôi phụ nữ, người đó còn mang thai rồi. Tôi không chịu, cãi nhau với anh ta một trận, quyết định phải nói cho ba mẹ biết tôi muốn từ hôn.”

Biệt Lý bỗng hiểu ra.

Hóa ra là như vậy.

Nhưng nếu là Lý Chí Khang, chắc không phải người mang thai năm đó rồi. Có lẽ đây lại là một câu chuyện khác, Biệt Lý không có hứng thú muốn tìm hiểu rõ.

Cô đăng nhập tài khoản phụ, đăng hết clip mà Đỗ Chi Tình ghi lại, cảnh Lý Kiến Quân hoảng loạn mắng người, chuyển dời tài sản, tìm acc clone.

Một chốc đăng một bài, một chốc lại đăng một bài, số lượng người hâm mộ bỗng chốc từ một tăng đến bốn đơn vị, lại nhanh chóng nhảy lên năm đơn vị.

Sau khi tài khoản marketing chia sẻ, lập tức buồn rầu bày tỏ: “Những chó săn chụp trộm, chó Lý đều qua đây mà xem clip của người ta nè. Chất lượng hình ảnh, âm lượng này giống như quay đối diện vậy! Đây mới gọi là quân tiên phong chân chính, mấy người chỉ dám chụp những minh tinh nhỏ có đau mặt hay không?”

Đỗ Chi Tình lặng lẽ giấu ống kính đi, núp ở khung tranh trong phòng làm việc của Lý Kiến Quân, lòng kích động.

Chứng cứ đầy đủ, sức ảnh hưởng lại lớn, rất nhanh Lý Kiến Quân đã bắt đầu bị điều tra rồi.


Trong clip mới nổi trên mạng, Lý Kiến Quân dẫn theo mấy nhân viên tìm kiếm ống kính khắp phòng làm việc, lắp đặt máy chống nhiễu. Sau khi bận rộn xong vẫn không thu hoạch được gì, mái tóc của ông già này cũng không gọn gàng nữa, ngờ vực đi lại khắp phòng, đuổi hết mọi người ra ngoài.

Ông ta rất cẩn thận, sau khi phát hiện có người nhìn chằm chằm mình thì ông ta không làm gì cả, mỗi ngày chỉ đi làm.

Mà mẹ ruột của Lý Chí Khang, Lưu Phượng lao qua lớp lớp trở ngại đi vào, ăn diện như một quý bà giàu có, lên tiếng: “Tôi đã tìm xong người rồi, việc nhờ cậy quan hệ để tôi làm, ông đưa chút tiền để khai thông là được. Chí Khang mới ba mươi tuổi, không thể bị hủy như vậy được, nhất định phải kiện tụng, tôi đã tìm luật sư rồi.”

Bà ta ở đó nói liến thoắng không ngừng nghỉ, căn bản không có thời gian chú ý đến sắc mặt của Lý Kiến Quân. “Bụp” một tiếng, Lý Kiến Quân ném chiếc bút máy trong tay, nghiêm mặt nói: “Câm miệng! Bản thân nó tự tìm cái chết, lúc giết người sao không nghĩ đến việc phải ngồi tù chứ? Con hư tại mẹ!”

Lông mày Lưu Phượng dựng lên, chỉ vào ông ta mắng: “Nếu không vì ông tìm con đàn bà như thế, Chí Khang sẽ dính vào sao? Có phải ông muốn thằng bé biến mất để nhường chỗ cho những người bên ngoài kia của ông không? Tôi nói ông biết, mơ đi!”

Cộng đồng mạng mất cảnh giác nhấn vào clip phát trực tiếp, ánh mắt đều ngưng đọng. Tiết tấu này… có chuyện rồi!

Đỗ Chi Tình ở trong bóng tối phát trực tiếp vui vẻ đến mức sắp cười ra tiếng luôn rồi.

Lưu Phượng muốn Lý Kiến Quân ra mặt bảo vệ con trai, lúc này Lý Kiến Quân còn chưa tẩy sạch bản thân, giận đến mức liên tục cắn răng, mong sao cho Lý Chí Khang nhanh vào tù, làm dịu tầm mắt của công chúng, đương nhiên ông ta không thể đồng ý rồi.

Lưu Phượng vừa mới mất con gái, bây giờ con trai phải ăn cơm tù, nhìn thấy thái độ này của Lý Kiến Quân, bỗng chốc không kìm nén được nữa, lớn tiếng mắng chửi: “Ông tưởng rằng không có ai biết ông dựa vào gia đình để phát tài à? Quả nhiên là thói quen xấu khó thay đổi!”

Trong nhà Lưu Phượng cũng có tiền, bản thân cũng tích góp được không ít, sau khi mắng xong thì đanh mặt quay người rời đi.

Sắc mặt Lý Kiến Quân trở nên lạnh lẽo.

Cộng đồng mạng bình luận sôi nổi.

Chuyện đã như vậy rồi, công an Nam Kinh chỉ đành nhanh chóng tiếp nhận vụ án, bắt tay vào điều tra, đặc biệt nhắm vào việc Lý Kiến Quân ác ý chuyển dời tài sản. Còn vụ án giết người hơn ba mươi năm trước, năm đó không để lại chút chứng cứ nào, đương nhiên cũng không dễ điều tra.


Nhưng dù là nguyên nhân gì, dưới tình hình chứng cứ đầy đủ rõ ràng, Lý Kiến Quân bị bắt!

Biệt Lý vui vẻ hưng phấn, nhưng vừa trông thấy Song Song, niềm vui trong lòng cô đã hạ xuống, có chút khó chịu, áy náy nói: “Chuyện đã qua quá nhiều năm rồi, không thể tìm được chân tướng của năm đó nữa.”

Từ bản chất mà nói, mặc dù Lý Kiến Quân đã vào tù nhưng không phải vì ông ta giết người. Đối với Song Song, Lý Kiến Quân cũng không hề bị trừng phạt xứng đáng.

Song Song lắc đầu, ngồi trước tivi xem : “Không sao.”

Biệt Lý thở dài.

Song Song mỉm cười và nói: “Tôi nói thật đó, cô đừng buồn.”

Nhưng người không vui rõ ràng là Song Song, cô ấy không còn cười nữa, cũng không còn lòng đầy tò mò. Cô ấy không hề quan tâm với những chuyện xảy ra bên cạnh, luôn cúi đầu buồn bã.

Ngày thứ hai Lý Kiến Quân vào tù thì đã chết, nghe nói bộ dạng lúc chết rất khủng bố, tự mình bóp cổ mình đến chết. Một số người biết tin bèn liên tưởng đến clip phát trực tiếp trên mạng và clip ghi hình không chịu ảnh hưởng của máy chống nhiễu, quay ở khoảng cách rất gần kia thì đều im lặng.

Bên dưới tài khoản phụ của Biệt Lý gần như tất cả mọi người đều gửi hình nến và meme cầu phúc.

Song Song xem điện thoại rất lâu, sau đó một tay chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ.

Biệt Lý đứng ở một bên suy nghĩ rất lâu, tối qua chỉ có chị gái ngực to đi ra ngoài.

Song Song khi oán niệm đã tiêu tan một ít thì trông sạch sẽ và dịu dàng, cô ấy cũng không còn thấy hứng thú với phim truyền hình tổng giám đốc bá đạo yêu tôi nữa.

Biệt Lý có chút đau lòng, lại nghĩ đến chấp niệm của Song Song đã mất gần hết, tiếp tục ở lại nhân gian sẽ chỉ khiến cô ấy càng thêm đau khổ, linh hồn sẽ bị mài mòn hết ngày này qua ngày khác.

Cô suy nghĩ suốt một đêm rồi nói với Song Song: “Tôi đã hẹn gặp mặt Hắc Bạch Vô Thường vào hôm nay, Đỗ Chi Tình, Tống Linh và Trương Yến đều phải đưa đi luân hồi. Cô… Song Song, cô có thể có một khởi đầu tốt đẹp hơn, quên đi quá khứ, quên đi hiện tại. Tôi đã nhờ lão Hắc tìm cho cô một gia đình có điều kiện. Đợi cô đến, tôi sẽ tới thăm cô.”

Bình Luận (0)
Comment