Lúc này từ ngoài cửa truyền vào một tiếng ho không hề cố ý, sư huynh vội vàng chui cửa sổ bỏ trốn, vừa chui ra ngoài cửa phòng liền mở, Cơ Vô Tà đầy mặt xuân phong đi vào, thỏa mãn sờ sờ bụng nói: Con nít ăn ngon thật.
Lâm Nhiễm bình tĩnh nói: Cứ giả bộ đi.
Cơ Vô Tà cười nhẹ một tiếng, câu cằm Lâm Nhiễm: Ngươi không tin ta là người xấu?
Lâm Nhiễm nhìn thẳng vào mặt Cơ Vô Tà: Không tin.
Hơn nữa vấn đề của ngươi chủ yếu không phải xấu xa mà là biến thái.
Cơ Vô Tà: Những lời vừa rồi người nói trước mặt nhạc phụ đại nhân ta đều nghe thấy cả, vi phu thực sự cảm động.
Lâm Nhiễm xoắn xuýt nhìn y:…
Đều đã điểm huyệt vứt lên nóc nhà rồi mà vẫn còn gọi là nhạc phụ, hình như có hơi không tốt.
Cơ Vô Tà cúi người ôm lấy Lâm Nhiễm nhẹ giọng nói: Tối nay vi phu mang ngươi đi gặp một người.
Lâm Nhiễm: Ai?
Cơ Vô Tà cười cười, có vẻ như là rất thú vị: Võ lâm minh chủ, Phương Thanh Trì.
*Chú thích(1) tào điểm: tào trong “phun tào”, tào điểm ý chỉ chỗ để chửi, chỗ để chọt, chỗ sơ hở trong lời nói hoặc hành động của đối phương