Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 1099 - Chương 869: Tân Khoa Tiến Sĩ (1)

Chương 869: Tân khoa tiến sĩ (1)
Chương 869: Tân khoa tiến sĩ (1)

Trương Huyễn trầm ngâm thật lâu, chậm rãi nói: “Nói thật, bản thân ba người văn chươ ng cũng sàn sàn như nhau, nhưng Chử Toại Lương thư pháp hùng hồn cứng cáp, có phong phạm đại gia, hơn hai người kia một bậc, cho nên ta quyết định đem Chử Toại Lương đặt là đứng đầu bảng. Tiết Thu và Cao Quý Phụ ở trên sách luận tuy khó phân cao thấp, Tiết Thu viết thơ tốt hơn, cho nên Tiết Thu là Bảng Nhãn, Cao Quý Phụ là Thám Hoa, mặt khác mười hạng đầu ta còn có một ý kiến, đó là Lô Hàm hạng năm sách luận ta từng đọc ở Liêu Đông, tuy là bản thân hắn viết, nhưng không phải hắn phát huy trường thi, cho nên ta đề nghị Lô Hàm điều làm hạng hai mươi.”

Bùi Củ vội vàng đứng dậy hành lễ: “Khởi bẩm điện hạ, đề mục này quá rộng, vi thần tin tưởng tuyệt đại bộ phận sĩ tử sách luận đều sẽ không là trường thi phát huy, khẳng định là bình thường đăm chiêu suy nghĩ, điện hạ chỉ hạ thấp Lô Hàm đi tựa như có điều bất công.”

Trương Huyễn lạnh lùng nói: “Người khác ta không biết, nhưng thiên sách luận này của Lô Hàm ta rất rõ, ta hạ thấp hắn tự có đạo lý, chỉ hạ thấp đến hạng hai mươi đã là khoan thứ hắn, đừng tranh cãi với ta nữa!”

Lời đã nói đến một bước này, Tô Uy vốn muốn biện bạch thay Lô Hàm cũng ngậm miệng, Trương Huyễn liền ra lệnh: “Cứ quyết định như vậy, sau giờ Ngọ yết bảng!”

~~~~

Từ Tử Vi các đi ra, Bùi Củ cố ý thả chậm bước chân chờ Tô Uy tiến lên, hắn nói khẽ với Tô Uy: “Tướng quốc có phát hiện hay không, Tề vương điện hạ những ngày qua có chút biến hóa.”

Tô Uy gật gật đầu, “Ta cũng cảm giác được, hắn bắt đầu có khí thế đế vương, tựa như chính là từ sau khi hắn vào cung bái kiến thái hậu, tâm tính hắn có chút thay đổi.”

Bùi Củ lại thấp giọng nói: “Là chúng ta sắp bắt đầu chuẩn bị lễ nhường ngôi hay không.”

Tô Uy trầm ngâm một lát nói: “Chúng ta tìm cơ hội nói chuyện thêm với hắn, thử thái độ của hắn một phen, tuyệt đối không nên gấp gáp thay hắn quyết định cái gì?”

“Vẫn là Tô huynh cân nhắc chu toàn!”

Hai người cảm khái, nhưng cũng tràn ngập nghi hoặc, thật không hiểu lúc Tề vương đi bái kiến thái hậu đã xảy ra chuyện gì, hoặc là thái hậu đã nói gì đó đối với Tề vương điện hạ.

***

Một khắc bảy vạn sĩ tử chờ mong rốt cuộc đến, một lần này khác với năm trước, năm trước rất nhiều sĩ tử ở sau khi thi xong liền biết mình không có hy vọng lên bảng mà sớm rời đi, mà năm nay, hầu như toàn bộ sĩ tử đều ôm lòng tin đối với bản thân, mỗi người đều cảm thấy mình phát huy không tồi, cho dù lên bảng khó khăn, nhưng ít ra có thể vào Thái Học, cho nên bảy vạn hai ngàn người hầu như đều ở lại Trung Đô.

Giữa trưa, cái chuông lớn trên bạch tháp của Trung Đô gõ vang, cái này tỏ vẻ Trung Đô có tin tức trọng đại tuyên bố, đây là một quy định không thành văn, tiếng chuông bạch tháp gõ vang ý nghĩa có tin tức quan trọng tuyên bố, như quân địch xâm nhập, khoa cử yết bảng, đại quân xuất chinh vân vân, mà chuông lớn trên Đoan lâu thì càng có ý nghĩa đặc thù, chuông lớn của Đoan lâu gõ vang ý nghĩa có việc trọng đại đề cập hoàng quyền xảy ra, ví dụ như hoàng đế lên ngôi, thái hậu hoăng thệ vân vân, cho tới bây giờ, chuông lớn của Đoan lâu chỉ từng gõ vang một lần, đó là Trương Huyễn được sắc phong làm nhiếp chính vương.

Mà giữa trưa hôm nay chuông của bạch tháp vang, mọi người đều biết là khoa cử yết bảng, bởi vì triều đình còn chưa thực hành chế độ báo tin vui, cho nên sĩ tử đều cần đi trên quảng trường Thái Học xem bảng vàng, hoặc là đi trước Đoan môn xem bảng.

Trên quảng trường Thái Học đã người ta tấp nập, mấy vạn sĩ tử từ bốn phương tám hướng ùa tới, trước mặt là bảng vàng cao ba trượng, bên cạnh đều có tám binh sĩ gác hộ vệ, một hàng phía trên cùng là đại danh Trạng Nguyên, Bảng Nhãn và Thám Hoa, chữ to như cái đấu, từ thật xa đã có thể nhìn thấy, phía dưới thì viết rậm rạp danh sách chín mươi bảy người lên bảng còn lại.

Mà bên cạnh, trên tường điện Văn Hiên và điện Văn Hoa hai tòa đại điện thì dán đầy danh sách trúng tuyển Thái Học, rất nhiều người ở trước bảng vàng sau khi than thở một lát, liền lập tức ùa đi hai tòa đại điện, dù sao khả năng được Thái Học chọn lớn hơn một chút.

Lô Hàm và Chử Toại Lương tới muộn một bước, bọn họ vừa trở lại Trung Đô, cơm trưa còn chưa kịp ăn đã nghe thấy tiếng chuông vang, chờ lúc bọn họ ăn xong cơm trưa chạy tới Thái Học, trên quảng trường sớm là người ta tấp nập, bọn họ căn bản không nhìn thấy tên trên bảng vàng.

Chỉ một gã sĩ tử từ trong đám người chen đến vẻ mặt uể oải nói: “Đặt mười quan tiền cược Tiết Thu đoạt Trạng Nguyên, giờ thì mất hết rồi.”

“Trạng Nguyên không phải Tiết Thu sao? Chẳng lẽ là Cao Quý Phụ?” Một đám người vây quanh hắn vội hỏi.

Tài hoa Tiết Thu và Cao Quý Phụ sớm danh chấn thiên hạ, năm nay hai người bọn họ tham gia khoa cử, thành người có cơ hội đoạt Trạng Nguyên, rất nhiều người đạt cược đặt tiền, cược một trong hai người bọn họ đoạt được Trạng Nguyên.

“Không phải! Tiết Thu chỉ là Bảng Nhãn, Cao Quý Phụ là Thám Hoa, năm nay có phải đặc biệt chiếu cố sĩ tử phía nam hay không, danh ngạch Thái Học cho nhiều thì thôi, vậy mà ngay cả Trạng Nguyên cũng là sĩ tử phía nam.”

“Trạng Nguyên là ai?” Mọi người mồm năm miệng mười hỏi.

“Ta không thấy rõ tên, chỉ biết là sĩ tử quận Dư Hàng.”

Bên cạnh, trái tim Chử Toại Lương nhảy dựng, Lô Hàm thấp giọng cười nói: “Xem ra ta phải chúc mừng hiền đệ rồi!”

Chử Toại Lương vội vàng lắc đầu, “Không nhất định là ta, sĩ tử quận Dư Hàng đến đây hơn ba trăm người, bên trong có rất nhiều kẻ sĩ tiếng tăm trẻ tuổi, như Hứa Kính Tông, thi phú của hắn vượt xa ta, viết văn càng thêm tuyệt diệu, được coi là Dư Hàng đệ nhất tài tử, hẳn là hắn đoạt được Trạng Nguyên.”

“Chúng ta đi lên xem là biết!”

Lô Hàm liều mạng chen đám đông ra, hướng phía trước chen đi, mất sức chín trâu hai hổ, bọn họ mới rốt cuộc đi tới trước bảng vàng, ngẩng đầu hướng trên bảng nhìn lại, Chử Toại Lương bỗng cảm thấy kịch liệt sây sẩm một phen, hắn quả thực không thể tin được đôi mắt mình, Lô Hàm vỗ vỗ bả vai hắn cười nói: “Còn nói không phải sao!”

Chử Toại Lương dụi dụi mắt, bây giờ rốt cuộc thấy rõ, Bắc Tùy Tân Hợi bảng Trạng Nguyên: quận Dư Hàng huyện Tiền Đường Chử Toại Lương.

Cánh mũi Chử Toại Lương cay cay một phen, mắt lại mơ hồ, nước mắt trào ra. Lúc này, một gã quan viên đi ra cao giọng hỏi: “Chử Toại Lương huyện Tiền Đường đến chưa?”

Lô Hàm chỉ Chử Toại Lương hô: “Đến rồi, chính là hắn!”

Chung quanh một mảng ồ lên, ở trong một mảng tiếng hoan hô của các sĩ tử, Chử Toại Lương được tung lên cao cao, một lần lại một lần hoan hô tung lên...

Sau nửa canh giờ, một trăm tân khoa tiến sĩ đầu đội mũ sa, thân khoác dải băng, cưỡi con ngựa cao to, bọn họ ở dưới ngàn binh sĩ hộ vệ, từ Thái Học xuất phát, bắt đầu cưỡi ngựa dạo phố, nhận mấy chục vạn dân chúng Trung Đô chúc mừng, ở trong từng đợt tiếng hoan hô cùng tiếng khen, mỗi một tân khoa tiến sĩ đều cảm nhận được vinh quang thật lớn.

Bình Luận (0)
Comment