Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 1115 - Chương 879: Hàm Súc Khuyên Nhủ

Chương 879: Hàm súc khuyên nhủ
Chương 879: Hàm súc khuyên nhủ

Bùi Củ thấy hắn còn mặc triều phục, liền hỏi: “Ngươi là từ phủ nha tới đây sao?”

“Hồi bẩm tổ phụ, tôn nhi là từ Tử Vi cung tới đây.”

Bùi Củ ngẩn ra, “Ngươi đi Tử Vi cung làm gì?”

Bùi Hoằng cung kính nói: “Đây là đại sự tôn nhi muốn bẩm báo tổ phụ, Tề vương điện hạ sáng sớm triệu kiến tôn nhi.”

Sắc mặt Bùi Củ đại biến, khẩn trương đến mức thế mà bắt đầu lắp bắp, “Hắn... Hắn tiếp kiến ngươi làm gì?”

Hắn biết Trương Huyễn sẽ không bỏ qua như vậy, nhất định sẽ không bỏ qua cho mình, nhưng hắn sẽ làm như thế nào? Bùi Củ bỗng phát hiện một khả năng làm hắn sợ hãi, Trương Huyễn sẽ không lấy trưởng tôn của mình khai đao chứ!

Tổ phụ khẩn trương khiến Bùi Hoằng có chút kinh ngạc, hắn vội nói: “Khởi bẩm tổ phụ, Tề vương điện hạ nói chuyện với tôn nhi hơn nửa canh giờ, hắn nói Trương Huyền Tố sau khi đảm nhiệm Thượng Thư tả Phó Xạ, hoàng môn thị lang vẫn bỏ trống, hắn cân nhắc để tôn nhi đảm nhiệm hoàng môn thị lang.”

Bùi Củ ngây dại, lại là để trưởng tôn hắn đảm nhiệm hoàng môn thị lang, đây chính là chức quan lớn được xưng tướng quốc dự khuyết. Trưởng tôn mình tuy ưu tú, nhưng tư cách và sự từng trải còn thấp, kinh nghiệm cũng không đủ, còn chưa đến mức đảm nhiệm hoàng môn thị lang, trong hồ lô của Trương Huyễn là đang bán thuốc gì?

Lúc này, Bùi Củ bỗng hiểu ra, khóe miệng hắn chậm rãi toát ra một tia ý cười cực kỳ cay đắng, Trương Huyễn đây là đang uyển chuyển khuyên mình cáo lão về quê đây!

“Tề vương đã quyết định để ngươi đảm nhiệm hoàng môn thị lang, hay là cân nhắc để ngươi đảm nhiệm hoàng môn thị lang?” Bùi Củ lại cẩn thận hỏi.

Hai khái niệm này hoàn toàn khác hẳn nhau, cái trước là buộc hắn về hưu, cái sau là dẫn dụ hắn cáo lão về quê, thái độ hoàn toàn khác nhau, cho nên Bùi Củ nhất định phải xác nhận rõ ràng.

Bùi Hoằng nghĩ nghĩ nói: “Nguyên văn Tề vương điện hạ, môn hạ thị trung có thể tạm thời để trống, nhưng hoàng môn thị lang không thể thiếu, nếu không triều chính không thể vận chuyển, hắn cân nhắc không ít nhân tuyển, cháu cũng là một trong số đó, điện hạ hỏi bản thân cháu có suy nghĩ phương diện này hay không?”

“Vậy ngươi nói như thế nào?”

“Tôn nhi nói cần về cân nhắc một phen.”

Bùi Củ nhẹ nhàng thở ra, Trương Huyễn đây là đưa ra điều kiện để mình nghỉ hưu, thuộc loại dụ hoặc, nếu mình không chịu nghỉ hưu, vậy hắn cũng sẽ không miễn cưỡng, nhưng trưởng tôn của mình sẽ không còn cơ hội.

‘Thủ đoạn thật lợi hại!’ Bùi Củ thầm nghĩ.

“Tôn nhi đặc biệt hướng tổ phụ xin chỉ thị.”

Bùi Củ trầm ngâm một lát, nói: “Ngươi hiểu ý đồ Trương Huyễn không?”

“Tôn nhi cảm giác có chút không ổn.”

Bùi Củ cười cười, “Ta là môn hạ thị trung, ngươi lại là hoàng môn thị lang, ông cháu hai người độc bá Môn hạ tỉnh, thật thành chuyện lạ thiên cổ.”

“Tôn nhi cảm thấy...” Bùi Hoằng cắn môi một cái, cũng không nói tiếp.

“Cảm thấy cái gì, nói tiếp.”

“Tôn nhi cảm thấy Tề vương điện hạ tựa như muốn đem tổ phụ điều khỏi Môn hạ tỉnh.”

Bùi Củ gật gật đầu, “Ngươi đã nhìn ra một nửa, nhưng không phải điều khỏi Môn hạ tỉnh, mà là khuyên ta cáo lão về quê.”

Bùi Hoằng cả kinh, “Thế này... Thế này sao được?”

“Đây thật ra là ta gieo gió gặt bảo.”

Bùi Củ thở dài thật dài, “Trịnh Thiện Quả bị biếm truất đến quận Kỳ Xuân, mà ta chỉ là nghỉ hưu có điều kiện, nói ra hắn đối với ta cũng không bạc.”

“Tổ phụ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Bùi Củ trầm ngâm một phen, vẫn quyết định nói đúng sự thật, nếu không tôn tử không biết tình huống, sẽ dẫn tới hắn làm ra lựa chọn sai lầm.

“Trịnh Thiện Quả bị biếm truất, là vì việc Lô Sở.”

“A!”

Bùi Hoằng khẽ kinh hô một tiếng, trong lòng hắn dị thường chấn động, hắn như thế nào cũng không thể ngờ được, làm vụ án Lô Sở ầm ĩ lại là Trịnh Thiện Quả, nghe ngữ khí tổ phụ... Tựa như lão cũng tham dự.

Bùi Hoằng rất khôn khéo, tuy tổ phụ nói không tỉ mỉ, nhưng hắn vẫn lập tức rõ tiền căn hậu quả, nhất định là tổ phụ và Trịnh Thiện Quả mưu tính vụ án Lô Sở, Tề vương bắt đầu tính sổ, Trịnh Thiện Quả bị biếm truất, mà tổ phụ là yêu cầu cáo lão về quê, làm điều kiện trao đổi, thăng mình làm hoàng môn thị lang.

Bùi Hoằng trầm mặc một lát nói: “Tôn nhi quyết định trả lời Tề vương, tư cách và từng trải không đủ, không thích hợp làm hoàng môn thị lang.”

Bùi Củ hiểu ý tứ trưởng tôn, nó thà từ bỏ con đường làm quan cũng muốn bảo vệ tôn nghiêm của mình, khiến trong lòng hắn không khỏi xấu hổ một trận, mình tạo nghiệt lại cần tôn tử đến gánh vác trách nhiệm.

Bùi Củ xoa xoa đầu tôn tử, lời nói thấm thía với gã: “Trương Huyễn không phải bởi vì vụ án Lô Sở mới biếm truất Trịnh Thiện Quả, ta rất hiểu y, y đã sớm muốn động thủ với Trịnh Thiện Quả, chỉ là luôn luôn chờ cơ hội, một lần này đã bị Trương Huyễn bắt được cơ hội.”

“Vì sao?” Bùi Hoằng khó hiểu hỏi.

Bùi Củ cười khổ một tiếng, “Thế gia chỉ trung thành đối với gia tộc, không để ý triều đại thay đổi, cho nên thế gia thường thường đều sẽ đặt cược hai nơi, một bộ phận con em ở Trường An làm quan, một bộ phận con em ở Trung Đô làm quan, như Bùi gia chúng ta, huynh đệ Ôn Ngạn Bác, Thái Nguyên Vương thị, thậm chí cha con tân khoa Trạng Nguyên Chử Toại Lương, còn có trong quân đội không hề thiếu, cha con Tần Quỳnh, cha con Bùi Nhân Cơ, cha con La Nghệ vân vân, Trương Huyễn thật ra cũng không thèm để ý, cho nên Chử Toại Lương có thể đỗ Trạng Nguyên, nhưng mấu chốt vấn đề có một cái mức độ, thế gia phải bảo trì cân bằng ở giữa Trường An cùng Trung Đô.”

“Tổ phụ là nói Trịnh gia thiên hướng Trường An sao?”

Bùi Củ hừ một tiếng, “Đâu chỉ là thiên hướng, thái tử phi Đường triều là con gái Trịnh gia, Trịnh gia liền tận hết sức lực ủng hộ Đường triều, Dương Khánh tham bao nhiêu tài phú, mấy chục vạn lượng vàng tạm thời để lại Trịnh gia, kết quả toàn bộ bị Trịnh gia quyên cho Đường triều, nếu là tài phú thì thôi, Trịnh gia còn ở trên chính trị ủng hộ Đường triều, lần này Vương Thế Sung và Đường triều đạt thành hiệp nghị Tương Dương đổi Hoằng Nông, chính là Trịnh gia ở trong xe chỉ luồn kim. Lúc trước Trịnh gia không chịu ủng hộ Vương Thế Sung, ở sau khi Lý Kiến Thành viết đến một phong thư Trịnh gia liền thay đổi thái độ, còn có sĩ tử Trung Nguyên cơ bản đều đi Trường An tham gia khoa cử, cái này lại là duyên cớ gì, Hoằng nhi ngươi hiểu chưa?”

“Chẳng lẽ là kết quả Trịnh gia hướng thế gia khác của Trung Nguyên tạo áp lực sao?”

“Chính là nguyên nhân này! Những cái này đều là Trịnh Thiện Quả chính mồm nói cho ta biết, hắn còn tưởng Trương Huyễn không biết, ta sớm nhìn ra Trương Huyễn không thể nhịn được nữa đối với gã, chỉ là vì lấy đại cục làm trọng mới chậm chạp chưa động thủ đối với gã.”

“Một khi đã như vậy, vậy tổ phụ vì sao còn...”

Bùi Hoằng không hiểu, đã biết Tề vương phản cảm Trịnh Thiện Quả, tổ phụ vì sao còn muốn giúp Trịnh Thiện Quả ám toán Lô Sở?

Bùi Củ cười lạnh một tiếng, “Ta nào là vì giúp y, ta chỉ là không hy vọng Lô Sở làm tướng mà thôi, ta là vì lợi ích Bùi thị gia tộc, ngươi không biết Trí Trí đã mang thai sao?”

Bùi Hoằng như bị điện giật, hắn chợt hiểu điều tổ phụ đăm chiêu mưu đồ, thì ra Bùi gia là đang cùng Lô gia tranh đoạt quân chủ Bắc Tùy đời thứ hai.

Bình Luận (0)
Comment