Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 1126 - Chương 886: Nghịch Thủy Hành Chu (2)

Chương 886: Nghịch thủy hành chu (2)
Chương 886: Nghịch thủy hành chu (2)

Hắn lại nói khẽ với Lưu Lan Thành: “Quân gia, người kéo thuyền chúng ta đều là dựa vào bán sức ăn cơm, đừng tổn thương chúng ta!”

Toàn bộ người kéo thuyền đều là hắn từ quê mang ra, cho dù một người gặp chuyện không may, hắn cũng không thể về quê ăn nói, hắn biết mục tiêu của Tùy quân là thuyền, không phải bọn hắn những người kéo thuyền này.

Lưu Lan Thành lạnh lùng nói: “Nghe ta an bài, ta tự nhiên sẽ tha các ngươi đi, sẽ không thương tổn các ngươi, tiếp tục hát tiêm ca!”

Khương tiêm đầu cảm thấy an tâm một chút, lại tiếp tục hát lên, “Một vai gánh ngàn thuyền, hai chân đo hán giang! Hầy dô —— “

Tiếng ca trầm thấp quanh quẩn ở bên bờ.

Đi khoảng một dặm đường, Khương tiêm đầu cảm giác gã Tùy quân này không phải kẻ hung ác, lại to gan nói: “Quân gia muốn động thủ ta có thể phối hợp, nhưng chúng ta phải tổn thất hai ngàn quan tiền đấy!”

“Quay về các ngươi tự đi Diệp huyện lĩnh tiền, thành thật phối hợp, sẽ không để các ngươi tổn thất.”

Lưu Lan Thành thấy đội tàu đã tiến vào vòng mai phục của Tùy quân, lập tức phân phó: “Cứ nói đường phía trước bị đất đá trôi phá hủy, để thuyền đỗ sang bên!”

Khương tiêm đầu do dự một chút, Lưu Lan Thành lập tức bắt giữ được mâu thuẫn trong lòng hắn, đằng đằng sát khí nói: “Nếu phục kích thất bại, sẽ giết các ngươi để hả giận!”

Trong lòng Khương tiêm đầu run lên, không do dự nữa, lập tức quay đầu phất tay nói: “Tạm dừng một lát!”

Những người kéo thuyền đều dừng bước, con trai Khương tiêm đầu tiến lên hỏi: “Cha, chuyện gì thế?”

“Bằng hữu của ta nói đường phía trước bị đất đá trôi phá hủy, ngươi đi nhìn một cái, ở ngoài năm dặm!”

Khương tiêm đầu hận không thể đem con trai đuổi càng xa càng tốt, hắn lại phân phó người kéo thuyền dưới trướng, “Đem thuyền cập bờ bỏ neo!”

Thuyền không có động lực, đi ngược dòng, không tiến thì lui, cho nên phải tạm thời cập bờ bỏ neo, dùng dây thừng buộc bên bờ.

Lúc này, Hạ Kiệt kỳ quái, lập tức sai thủ hạ đến hỏi tình huống. Không bao lâu, thủ hạ bơi về, lên thuyền nói: “Lão già họ Khương kia nói phía trước phát hiện đất đá trôi, làm đường bị hủy, hắn đã phái con trai đến xem xét, nếu không được, bọn họ sẽ đi bờ tây kéo thuyền.”

“Hắn sao có thể biết đường phía trước bị đất đá trôi phá hủy?” Trong lòng Hạ Kiệt thực sự khó hiểu.

“Hình như là gặp được một người quen.”

Hạ Kiệt thấy những người kéo thuyền đều ngồi dưới đất nghỉ ngơi uống nước, đội tàu cũng bắt đầu cập bờ, trong lòng hắn tuy khó chịu, nhưng nếu thật là đất đá trôi phá đường, tình huống sẽ có chút phiền toái.

“Thúc giục bọn họ nhanh lên, không thể dừng lại ven bờ!” Hạ Kiệt thét ra lệnh.

Một binh sĩ nhảy lên bờ, hướng Khương tiêm đầu chạy đi, “Tướng quân có lệnh, đội tàu không thể dừng lại, chuẩn bị xuất phát!”

Đợi thêm một lát, Hạ Kiệt càng thêm không kiên nhẫn, đứng dậy thét ra lệnh: “Đội tàu lập tức xuất phát!”

Vừa dứt lời, chỉ thấy từ dưới phía sau hắn ‘Ào!’ bay ra một cây xiên cá, lực lượng cực lớn, nhất thời đâm xuyên qua ngực Hạ Kiệt, Hạ Kiệt kêu thảm một tiếng, ngã xuống nước.

Biến cố đột nhiên tới dọa tất cả ngây người. Đúng lúc này, từ trong rừng cây vô số binh sĩ lao ra, tay cầm khiên cùng trường mâu hướng bên bờ lao đi, trăm người kéo thuyền đang nghỉ ngơi bị dọa nghiêng ngả lảo đảo hướng bên cạnh chạy như điên. Binh sĩ Tùy quân mặc kệ người kéo thuyền, trực tiếp xông lên thuyền, kịch chiến với binh sĩ hộ vệ con thuyền.

Lúc này, mấy chục gã thủy quỷ Tùy quân trốn dưới nước đều leo lên chiếc thuyền thứ nhất, đang kịch chiến cùng ba mươi binh sĩ Đường quân trên thuyền.

Thuyền dẫn đầu là một chiếc khách thuyền tám trăm thạch, không vận chuyển đĩnh đồng, là thuyền chỉ huy cả đội tàu, cực kỳ quan trọng đối với khống chế đội tàu, bởi vì đội tàu là dùng để xích sắt nối liền, vì phòng ngừa lúc ban đêm nghỉ ngơi thủy tặc trộm thuyền, trên xích sắt đều có khóa to, chìa khóa của toàn bộ khóa to đều tập trung gửi ở trên thuyền chiếc chỉ huy thứ nhất, chỉ cần chiếm lĩnh chiếc thuyền chỉ huy này, như vậy cả đội tàu sẽ trốn không thoát.

Lưu Lan Thành tay cầm hoành đao nhảy lên thuyền lớn, vung đao bổ ngã hai binh sĩ, hắn một cước đá văng ra cửa khoang thuyền lao vào. Hắn không dây dưa với binh sĩ quân địch, trực tiếp lao vào trong khoang thuyền, vừa tới cửa khoang thuyền, chỉ thấy một gã giáo úy Đường quân ôm một cái rương gỗ to lao tới. Lưu Lan Thành hét to một tiếng, một đao bổ tới trước mặt. Giáo úy Đường quân lắc mình tránh thoát, hắn không dám ham chiến, hướng khoang thuyền chạy đi, Lưu Lan Thành vung ngược tay, dao găm trong tay bắn ra, trúng vào sau gáy gã giáo úy Đường quân này.

Giáo úy Đường quân kêu thảm một tiếng, rương gỗ trong tay rơi xuống đất, rơi vỡ ra, từ bên trong trượt ra mấy chuỗi chìa khóa dài, trên mỗi cái chìa khóa đều có đánh số, chính là chìa khóa cởi bỏ xích sắt của trăm chiếc thuyền nhỏ, cũng là thứ Lưu Lan Thành lên thuyền tìm kiếm.

Lưu Lan Thành một đao đâm xuyên ngực giáo úy Đường quân, nắm lên ba chuỗi chìa khóa to liền hướng ngoài khoang thuyền lao đi, liên tục giết hai gã binh sĩ Đường quân chặn hắn, xông lên sàn thuyền.

Không có chìa khóa, binh sĩ Đường quân không thể nhanh chóng cởi bỏ xích sắt nữa, ở dưới binh sĩ Tùy quân nhiều lần tấn công mạnh mẽ, binh sĩ cuối Đường quân cuối cùng không ngăn được, hoặc chết, hoặc chạy, chỉ một khắc đồng hồ, Phong Lôi quân đã kết thúc chiến đấu, chiếm lĩnh trăm chiếc thuyền hàng. Lưu Lan Thành sau đó hạ lệnh đem trăm chiếc thuyền hàng chạy tới giữa sông đánh đắm, tám mươi vạn cân đồng thô chìm hết vào trong Đan Thủy.

***

Trường An, trong Thái Cực cung Võ Đức điện, Lý Uyên đang cùng năm tướng quốc và Tần vương Lý Thế Dân khẩn cấp thương nghị sự kiện tập kích xảy ra ở trong quận Tích Dương.

Giống với Trung Đô, Đường triều cũng thực thi chế độ nhiều tướng, nhưng Đường triều là chế độ ngũ tướng, Bùi Tịch, Lưu Văn Tĩnh, Trần Thúc Đạt, Đường Kiệm, Đậu Tấn, nhưng lại thêm thái tử Lý Kiến Thành cùng Tần vương Lý Thế Dân cũng có quyền biểu quyết, tướng chế hai nước Tùy Đường ở trên nhân số quyết sách cũng không có khác biệt.

Mấy tháng qua, lượng lớn gang cùng đồng thô đến từ quận Giang Hạ vận chuyển đến Trường An, không chỉ nhanh chóng tăng cường thực lực quân sự Đường quân, lượng lớn đồng đĩnh đến cũng khiến Đường triều mở ra tiền tệ mới, bắt đầu đúc Khai Nguyên Thông Bảo để thay thế tiền cũ.

Thái tử Lý Kiến Thành ở Tịnh Châu cũng đã đánh dữ dội, từ đầu năm tới nay nhiều lần đánh bại Lưu Vũ Chu, đầu tháng sáu càng ở huyện Tĩnh Nhạc quận Lâu Phiền lấy năm vạn quân một hơi đánh tan mười vạn đại quân của Lưu Vũ Chu, Lưu Vũ Chu hầu như toàn quân bị diệt, chỉ dẫn mấy ngàn tàn quân trốn về Lâu Phiền quan.

Trước mắt Lý Kiến Thành đang tập trung binh lực tấn công Lâu Phiền quan, mắt thấy khối u ác tính Tịnh Châu mấy năm sắp bị hoàn toàn cắt đứt, làm Lý Uyên cảm thấy rất khuây khoả.

Nhưng phúc vô song chí, ngay khi Lý Uyên vui sướng chưa hết, quận Tích Dương đã truyền đến tin tức làm hắn khó có thể tiếp nhận.

Bình Luận (0)
Comment