Cao Thúc Nguyên cười tủm tỉm nói: “Năng lực thống trị của đại tướng quân chúng ta đều đã thấy, Thanh Châu năm đó là nơi nạn phỉ nặng nhất, hiện tại đã thành nơi giàu có và đông đúc nổi tiếng Đại Tùy, làm người ta tâm phục khẩu phục, cho nên đại tướng quân cứ việc buông tay làm, chúng ta các sĩ thân địa phương này đều toàn lực ủng hộ.”
Trương Huyễn gật gật đầu, “Thật ra mấu chốt trị quốc là ở trì lại, bổ nhiệm quan viên đặc biệt quan trọng, Thanh Châu có thể thành tựu có hôm nay, là ở có được một đám quận quan huyện lại rất có tài, ta hy vọng quận Bột Hải cũng có thể kéo dài truyền thống này.”
Trương Huyễn nhìn thoáng qua Cao Biểu Nhân, lại thản nhiên nói: “Hiện tại quan viên Cao Sĩ Đạt bổ nhiệm hoặc đào tẩu, hoặc bị dân chúng bắt, có thể nói năm bè bảy mảng, hiện tại nhu cầu cấp bách bổ nhiệm quan viên, không biết Biểu Nhân nguyện ý tiếp nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, đảm nhiệm chức Bột Hải quận thừa hay không?”
Dựa theo lệ thường, thái thú bình thường không thể do thế gia bản quận đảm nhiệm, thế gia đều là đảm nhiệm chức quận thừa, cái này cũng là quy củ của Thanh Châu, Trương Huyễn cũng không muốn đánh vỡ ở quận Bột Hải.
Trong lòng Cao Biểu Nhân mừng thầm, vội nói: “Chỉ sợ Cao mỗ tài sơ học thiển, cô phụ đại tướng quân chờ mong.”
Trương Huyễn mỉm cười, “Công tử của Cao Thừa tướng sao có thể ngay cả quận thừa cũng không đảm nhiệm được, ta chỉ là sợ nhân tài không được trọng dụng.”
“Nào có! Ta sẽ dốc toàn lực làm.”
Trương Huyễn đã lấy ra thành ý, Cao Thúc Nguyên liền không thể không tỏ thái độ. Hắn gật gật đầu nói: “Đại tướng quân vì chấn hưng Bột Hải quận mà hết lòng, làm hương đảng quận Bột Hải, chúng ta có thể nào không toàn lực ủng hộ. Xin đại tướng quân yên tâm, hiện tại nạn phỉ đã trừ, lòng người ổn định, tin tưởng trên dưới quận Bột Hải đều sẽ ủng hộ quan viên đại tướng quân bổ nhiệm, quân đội Bột Hải chấn hưng trong tầm mắt.”
“Hy vọng như thế!”
~~~~
Trương Huyễn rời Cao phủ, quay về quận nha, dọc theo đường đi hắn còn đang cân nhắc nhân tuyển thích hợp quận Bột Hải. Nghĩ tới nghĩ lui, hắn vẫn quyết định đề thăng Thanh Hà quận thừa Tôn Giản làm thái thú Bột Hải. Nguyên khí quận Thanh Hà xa xa chưa khôi phục, còn chỉ có một huyện Cao Đường, quận thừa hoàn toàn có thể do Cao Đường huyện lệnh kiêm nhiệm.
Tới trước quận nha, lại ngoài ý muốn thấy xe ngựa của Phòng Huyền Linh, điều này làm Trương Huyễn không khỏi ngẩn ra, Phòng Huyền Linh không phải ở huyện Nam Bì sao? Sao cũng đến Dương Tín, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?
Một loại trực giác nói cho Trương Huyễn, rất có thể là Bột Hải hội hoặc Đậu Kiến Đức bên kia có chuyện, nếu không Phòng Huyền Linh sẽ không vội vàng tới như vậy.
Trương Huyễn xuống xe ngựa, bước nhanh vào trong quận nha. Vừa vào cổng, liền đối mặt Phòng Huyền Linh đang vội vã đi ra. Phòng Huyền Linh đem Trương Huyễn kéo đến một bên, thấp giọng nói: “Sứ giả của Đậu Kiến Đức đến.”
Quả nhiên không ngoài bản thân dự liệu, Trương Huyễn cười hỏi: “Đậu Kiến Đức muốn làm gì?”
Phòng Huyền Linh chỉ chỉ nhà trong, ý tứ là nơi này không phải chỗ nói chuyện, Trương Huyễn hiểu ý, liền theo hắn đi vào nội đường. Phòng Huyền Linh lúc này mới cười nói: “Có chút ngoài dự đoán, Đậu Kiến Đức nguyện ý thay chúng ta tấn công Bột Hải hội, nguyện làm tay sai cho chúng ta.”
Trương Huyễn cười lạnh một tiếng, “Là lương thực của hắn bị Cao Liệt cướp sạch nhỉ!”
“Đương nhiên cũng hy vọng chúng ta giúp hắn lương thực. Nhưng ty chức cảm giác Đậu Kiến Đức là sợ thành mục tiêu kế tiếp của chúng ta.”
“Ta thật muốn tấn công hắn, hắn cho dù muốn làm trâu ngựa cũng vô dụng.”
Trương Huyễn tạm thời không muốn đánh Đậu Kiến Đức. Hắn là hy vọng Đậu Kiến Đức có thể trở thành tay sai của mình, thay mình tiêu diệt Bột Hải hội, cuối cùng mình đến thu gặt căn cơ Bột Hải hội.
Trầm ngâm một lát, Trương Huyễn lại hỏi: “Sứ giả là ai?”
“Là mưu sĩ Tống Chính Bổn của hắn.”
“Tống Chính Bổn chính là Nhiêu Dương huyện lệnh kia?”
“Đúng là người này. Người này lòng mang chí lớn, đáng tiếc có tài lại không gặp thời, trước giờ làm huyện lệnh nho nhỏ, lại đem huyện Nhiêu Dương cai trị gọn gàng ngăn nắp, trở thành một huyện giàu có và đông đúc nhất của quận Hà Gian.”
“Nói như vậy, Đậu Kiến Đức vẫn là dùng người không thỏa đáng, người này rõ ràng là tài trưởng sử, Đậu Kiến Đức lại dùng hắn làm mưu sĩ, chẳng phải dùng ngựa đến cày ruộng, để trâu đi kéo hàng?”
Phòng Huyền Linh bật cười, đại soái so sánh quá thú vị, nhưng lại nói đến trên mấu chốt.
“Đại soái muốn gặp hắn không?”
“Đã đến đây, đương nhiên cần gặp một lần.”
Trương Huyễn lại theo Phòng Huyền Linh đi tới phòng khách. Tống Chính Bổn đang ngồi ở phòng khách uống trà, thấy Trương Huyễn đi theo phía sau Phòng Huyền Linh, hắn vội vàng đứng dậy, khom người thi lễ, “Tham kiến đại tướng quân!”
“Tống tiên sinh nhận ra ta?”
“Năm kia Anh hùng hội, ty chức cũng vừa lúc ở kinh thành, uy nghi của đại tướng quân sao có thể không ra.”
Trương Huyễn cười cười, lại hỏi: “Hiện tại Đậu công còn ở huyện Nhạc Thọ sao?”
“Lúc ta đi đại quân còn ở huyện Nhạc Thọ, nhưng huyện Nhạc Thọ hơn phân nửa phòng ốc đều bị thiêu hủy, người huyện thành tử thương thảm trọng, đã không thể ở lại nữa. Chúng ta tính di chuyển, chỉ là hiện tại nơi di chuyển đi còn chưa định ra, đại tướng quân có thể cho một cái đề nghị không?”
“Thế mà lại bảo ta cho đề nghị?” Trương Huyễn cười nói: “Ta nghĩ Đậu công của các ngươi hẳn là có quyết định rồi chứ?”
“Đậu công muốn ở giữa Tín Đô quận trì Trường Nhạc huyện, Hà Gian quận Nhiêu Dương huyện và Cung Cao huyện ba cái chọn một, nhưng hắn chậm chạp chưa quyết định được.”
“Tống tiên sinh ý thế nào?”
“Cá nhân ta thiên hướng huyện Nhiêu Dương.”
“Bởi vì Tống tiên sinh làm huyện lệnh ở nơi đó?” Trương Huyễn cười hỏi.
Mặt Tống Chính Bổn nóng lên, do dự một chút, nói: “Ít nhiều có một chút nguyên nhân này, nhưng không phải nguyên nhân chính, chủ yếu là huyện Nhiêu Dương đất đai phì nhiêu, dân cư đông đúc, lại có Đà Thủy, Mộc Đao Thủy và Sa Hà giao hội, nguồn nước tưới sung túc, ở Nhiêu Dương đầu tiên có thể giải quyết vấn đề lương thực, thứ hai Nhiêu Dương thành trì cao lớn chắc chắn, sông đào bảo vệ thành cực rộng, dễ thủ khó công. Thứ ba, Đà Thủy là thông đạo vận lương của Bột Hải hội, bịt chặt Đà Thủy liền có thể khống chế sự an toàn lương thực của Bột Hải hội, chiếm lĩnh Nhiêu Dương, chúng ta có thể được ưu thế chiến lược, Đậu công đem huyện Trường Nhạc đặt ở lựa chọn thứ nhất, nhưng ta cảm thấy huyện Trường Nhạc cách quận Thanh Hà quá gần.”
Trương Huyễn gật gật đầu, “Tống tiên sinh suy nghĩ rất chu đáo, làm người ta kính nể. Nói thẳng, ta cũng cảm thấy Nhiêu Dương không tệ, về sau diệt Bột Hải hội, ít nhất còn có thể phát triển hướng tây.”
Tống Chính Bổn nheo mắt, Trương Huyễn đây đã không phải ám chỉ, mà là đang nói rõ cho bọn họ, phải đi hướng tây.
Đã nói đến nước này, Tống Chính Bổn đơn giản cũng nói thẳng ra. Hắn hạ thấp người nói: “Ty chức lần này đến đi sứ, là vì giữa Đậu công cùng Bột Hải hội có thù không đợi trời chung, Đậu công lập chí bình định Bột Hải hội, hy vọng có thể được đại tướng quân ủng hộ.”