Lúc này, Phòng Huyền Linh cười cười, lại tiếp tục nói: “Lý Kiến Thành tiến công quận Nhạn Môn hiển nhiên là muốn đả thông thông đạo hướng tới Phi Hồ hình, nhưng đi Phi Hồ hình hướng tới U Châu, lại phải lấy quận Nhạn Môn làm hậu cần trọng địa, quân Đường phải khống chế chặt chẽ Nhạn Môn và Lâu Phiền quận, mà cái này lại là Lưu Vũ Chu tuyệt không thể dễ dàng tha thứ, cho nên mục tiêu chiến lược của quân Đường tuy không phải nhằm vào Lưu Vũ Chu, nhưng cũng xâm phạm nghiêm trọng lợi ích của Lưu Vũ Chu. Nói đến cùng, nếu quân Đường không tiêu diệt Lưu Vũ Chu, hoặc làm Lưu Vũ Chu bị thương nặng, kế hoạch bắc lộ của bọn hắn sẽ có tai hoạ ngầm rất lớn, rất có thể là vào U Châu, lại không về được.”
Trương Huyễn gật gật đầu, “Vậy quân sư cảm thấy quân Đường có thể ở trong khoảng thời gian ngắn làm Lưu Vũ Chu bị thương nặng không?”
“Không nói chắc được. Quân Đường có năm vạn quân, đều rất tinh nhuệ, lại có Khuất Đột Thông danh tướng này thống soái, tuy nhân số quân đội của Lưu Vũ Chu nhiều hơn quân Đường, nhưng phần lớn tạp mà không tinh, sức chiến đấu kém xa, chỉ cần Lưu Vũ Chu rơi vào bẫy của Khuất Đột Thông, Lưu Vũ Chu tất thảm bại không thể nghi ngờ. Nhưng Lưu Vũ Chu đã thua ở huyện Nhạn Môn một lần, hắn có thể không mắc mưu nữa hay không có chút khó nói. Nếu Lưu Vũ Chu không chính diện tác chiến nữa, mà là áp dụng chiến thuật tập kích quấy rối, quân Đường sẽ rất khó đứng vững gót chân ở quận Nhạn Môn.”
Trương Huyễn trầm ngâm một lát, nói: “Nếu Thổ Môn quan phòng thủ mỏng yếu, quân Đường có thể từ Tỉnh hình đột kích hay không?”
Phòng Huyền Linh và Đỗ Như Hối nhìn nhau, hai người đều rõ ý đồ Trương Huyễn. Phòng Huyền Linh cười nói: “Nếu là như thế, bọn hắn khẳng định sẽ bí quá hoá liều, chỉ là đại soái phải nắm tốt tiết tấu.”
Lúc này, ngoài lều có thân binh bẩm báo: “Khởi bẩm đại soái, huyện Hà Gian có tình báo khẩn cấp đưa tới!”
Trương Huyễn ngẩn ra, lập tức ra lệnh: “Để người báo tin tiến vào.”
Người báo tin vội vàng đi đến, quì một gối hành lễ, “Tiểu nhân là giáo úy Trương Bình dưới trướng Triệu tướng quân, phụng lệnh Triệu tướng quân đặc biệt tới truyền tin cho đại soái.”
Nói xong, hắn đem một phong thư trình lên cao cao. Thủ quân quận Hà Gian là Hùng vũ lang tướng Triệu Lượng, hắn dẫn năm ngàn quân đóng ở huyện Hà Gian. Trương Huyễn tiếp nhận thư đọc một lần, thì ra là Lý Cảnh hướng Triệu Lượng cầu viện, La Nghệ chuẩn bị tiến công kho Lộ Thủy.
Trương Huyễn đem thư đưa cho Phòng Huyền Linh và Đỗ Như Hối, lại hỏi: “Sao ngươi biết chúng ta ở nơi này?”
“Là Triệu tướng quân biết đại soái đã dẫn quân bắc thượng, nhắm chừng đại soái hẳn là đã đến quận Hà Gian, cho nên bảo ty chức trực tiếp nam hạ tìm kiếm. Ty chức từ huyện Cung Cao qua Chươ ng Thủy liền biết được tin tức đại soái.”
“Ta biết rồi, ngươi lui ra đi!”
Trương Huyễn bảo giáo úy báo tin lui ra, cười hỏi: “La Nghệ hiển nhiên không biết đại quân chúng ta đã bắc thượng, hắn còn muốn tấn công kho Lộ Thủy. Hai vị tiên sinh cảm thấy chúng ta nên ứng đối như thế nào?”
Đỗ Như Hối cười nói: “Quận Ngư Dương bên kia có thủy lộ đại quân của Lý tư mã, có thể không cần lo lắng, có thể để Triệu tướng quân dẫn quân bắc thượng giúp Lý Cảnh thủ thành, cứ việc để La Nghệ đi tấn công kho Lộ Thủy.”
“Sau đó thì sao?” Trương Huyễn lại hỏi.
Phòng Huyền Linh cũng nhịn không được cười lên, “La Nghệ đã chắp tay đem huyện Kế tặng cho đại soái, đại soái vì sao không thu nạp?”
Trương Huyễn nghĩ nghĩ, nói: “U Châu quân đều là binh sĩ tinh nhuệ, đem bọn hắn tiêu diệt thì quá đáng tiếc, tận lực tiếp nhận bọn hắn đầu hàng. Ta biết một người, năm đó từng là thái thú quận Trác, không ngại để hắn thay ta khuyên tướng phòng thủ trong thành một phen.”
“Đại soái nói là Thôi Hoằng Thăng phải không?”
Trương Huyễn cười gật gật đầu, “Chính là người này!”
~~~~
Lý Cảnh tuy lo Cao Khai Đạo thật sự tiến công quận Ngư Dương, nhưng trên thực tế La Nghệ cũng chưa hạ đạt mệnh lệnh này, mà là lệnh Cao Khai Đạo dẫn ba ngàn quân đội quận Bắc Bình trấn giữ Lâm Du quan, phòng ngừa quân đội Liêu Đông nam hạ trợ giúp Lý Cảnh.
Thời gian để lại cho La Nghệ đã không nhiều, trong lòng La Nghệ phi thường rõ ràng, hắn phải vượt ở trước khi Trương Huyễn bắc chinh quy mô lấy được kho Lộ Thủy, nhận được lương tiền cùng vũ khí sung túc, khiến hắn có thể nhanh chóng chiêu mộ ít nhất ba vạn quân, thì có thể thủ vững hùng quan U Châu.
Lúc này kho Lộ Thủy quan hệ đến La Nghệ sinh tồn, quan trọng sống còn, cho nên khi La Nghệ phát hiện Lý Cảnh chưa mắc mưu, hắn liền không chút do dự dẫn hai vạn đại quân nhanh chóng đánh về phía kho Lộ Thủy, cũng để tâm phúc đại tướng Tấn Văn Diễn dẫn năm ngàn quân thủ huyện Kế, đóng cổng huyện thành, không cho phép bất luận kẻ nào ra vào, phòng ngừa Tùy quân lẫn vào huyện thành làm nội ứng.
Huyện Kế cách kho Lộ Thủy cũng không xa, cách nhau khoảng một trăm hai mươi dặm, đại quân hành quân một đêm là có thể đến. Canh năm, đại quân của La Nghệ đã đến bờ tây Lộ Thủy, cách sông nhìn nhau với kho Lộ Thủy. La Nghệ đứng ở bên bờ, nhìn chăm chú vào thành kho ngoài vài dặm.
Hắn biết mấy tháng qua Lý Cảnh luôn luôn sửa chữa thành kho một lần nữa, thành kho không dễ tấn công, nhưng so với kho Lê Dương phía nam, công thành vẫn dễ hơn nhiều.
Đúng lúc này, một gã thám tử chạy vội báo lại, “Khởi bẩm Vương gia, nam kiều phát hiện một mũi Tùy quân, ước năm ngàn nhân, đang hướng kho Lộ Thủy vội vã tiến đến.
La Nghệ nhất thời cả kinh, hắn lập tức ý thức được, đây nhất định là Thanh Châu quân đóng ở quận Hà Gian, Lý Cảnh phát hiện ý đồ của mình, nên lập tức hướng Thanh Châu quận Hà Gian cầu viện.
Hắn không khỏi có chút to đầu. Bản thân Lý Cảnh có hơn sáu ngàn quân, hiện tại cộng thêm năm ngàn Thanh Châu Tùy quân, binh lực đã đột phá một vạn, mình cho dù có thể đánh hạ kho Lộ Thủy cũng sẽ trả giá đắt. Nhưng tên đã lên dây, không thể không bắn. La Nghệ không có sự lựa chọn, hắn lập tức thét ra lệnh: “Đại quân đi bắc cầu qua sông!”
Trên Lộ Thủy có hai cây cầu, phân biệt gọi là nam kiều cùng bắc kiều, cách kho Lộ Thủy đều ước chừng mười dặm. Đương nhiên, Lộ Thủy không rộng, không đủ trăm trượng, La Nghệ cũng có thể dựng cầu nổi qua sông, nhưng như vậy quá tốn thời gian, La Nghệ vẫn quyết định lợi dụng cầu có sẵn vượt sông.
Quân đội La Nghệ cách Lộ Thủy tuy gần, nhưng hắn vẫn muốn bắc thượng đi đường vòng vượt sông, nhưng như vậy, năm ngàn Tùy quân đã qua cầu trước một bước có thể đến kho Lộ Thủy trước hắn.
Hai vạn đại quân lập tức quay đầu hướng bắc chạy vội đi.
***
Chiến tranh rốt cuộc đến, sáu ngàn binh sĩ trên thành kho Lộ Thủy đã nghiêm chỉnh chờ đợi, nhìn chăm chú vào bóng đen bờ tây Lộ Thủy nhanh chóng di động cùng cánh đồng bát ngát mênh mông phía bắc, nhưng cửa nam của kho cũng đã mở ra, Lý Cảnh tự mình đón năm ngàn Tùy quân trợ giúp đến. Lúc này, đại tướng cầm đầu Triệu Lượng tiến lên quì một gối hành lễ, “Ty chức Triệu Lượng tham kiến Lý đại tướng quân!”